Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 831: Nhược Thủy Ấn

Tác giả: Thập Bộ Hành
Chọn tập

Nhược Thủy Ấn là Kiếm Bảo trung phẩm, đặc như thủy ngân, nặng cỡ vạn quân (một quân bằng ba mươi cân), trong chứa Lĩnh Vực Nhược Thủy. ở giới Kim Thiên có câu: Nhược Thủy Ấn xuất. Kiếm Tôn khó chạy!

Lôi Thiên thầm thở dài Nhược Thủy Ấn này nằm trong tay Bích Thanh Thủy, dù là Kiếm Tôn thông thường cũng không dám trêu tới lão, đừng nói là Lôi Thiên cũng chỉ mới tiến vào cấp Kiếm Tôn, tu vi cũng chỉ tương đương cùng Lục Thanh. Nếu lão động thủ cùng Bích Thanh Thủy, chắc chắn sẽ bị hoàn toàn trấn áp đương trưởng, không cần nói tới Lục Thanh. Mặc dù lão có kỳ vọng vào Lục Thanh, nhưng vì Bích Thanh Thủy có Nhược Thủy Ấn trong tay, lão không có chút hy vọng nào.

Bích Thanh Thủy lạnh lùng nhìn Lục Thanh trước mắt, sát khí lóe lên:

– Tiểu tử, ngươi ngoan ngoãn bó tay chịu trói, lão phu chỉ trấn áp ngươi mười năm thôi. Nếu ngươi dám động thủ; lão phu sẽ trấn áp ngươi ít nhất một trăm năm, còn đánh cho Tử Hà tông của ngươi rớt khỏi giới Kim Thiên!

Bích Thanh Thủy thầm cười lạnh trong lòng. Nhược Thủy Ấn trong tay lão là một món Kiếm Bảo trung phẩm mà lão tình cờ lấy được. Tuy chỉ là trung phẩm, nhưng nhờ được một tên Kiếm Tôn đại thiên vị dung luyện Lĩnh Vực Nhược Thủy vào trong, cho nên uy năng thần thông của nó thật sự đã vượt qua Kiếm Bảo thượng phẩm. Đừng nói Lục Thanh mới bước vào cấp Kiếm Tôn, dù là Kiếm Tôn trung thiên vị cũng khó lòng trốn khỏi Nhược Thủy Ấn trấn áp. Nếu không phải tu vi của Bích Thanh Thủy chưa đạt tới cắp Kiếm Tôn, ắt Bảng Tông sư đã có tên lão trên đó.

Hàn quang lóe lên trong mắt Lục Thanh, sát ý từ trên thân thể hắn bùng lên rất rõ ràng. Không gian xung quanh chỉ trong thoáng chốc trở nên giá băng một mảng, chín tầng mây vốn đang nắng rực rỡ bỗng nhiên có mây tuyết ngưng tụ, chỉ trong giây lát tuyết đã rơi trắng xóa như lông ngỗng.

Sát khí thật nặng nề

Bích Thanh Thủy khẽ rùng mình, đồng thời cảnh giác hơn.

Lão không biết Lục Thanh tu luyện Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh, cắn nuốt tinh nguyên linh vật, trên người tự nhiên mang theo sát khí dày đặc. Huống chi kiếm vốn là khí Sát Lục. Kiếm thể vừa thành, tự nhiên Sát Lục sinh ra. Cũng may bản thân Lục Thanh có được ý chí kiên cường, nếu đối là người khác tu luyện Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh, không nói tới chuyện có thể chịu đựng được nỗi đau vượt khỏi sức chịu đựng của con người hay không, sau đỏ e rằng sẽ bị khí tức hung ác bản thân Kiếm thể đoạt lấy tâm chí, trở thành một thanh thần kiếm Sát Lục.

Lúc này sáu người Lôi Thiên biết rõ, trận chiến này đã không thể nào tránh khôi. Từ lúc Bích Thanh Thủy nói ra nhưng lời này, bọn họ đã biết, dù bây giờ Bích Thanh Thủy có muốn dừng tay. Lục Thanh cũng tuyệt đối không chịu.

– Bùng. ..

Chỉ trong thoáng chốc, thân hình hai Tông sư Kiếm Phách nháy mắt biến mất ngay tại

Chỗ’.

Trên chín tầng mây cao hàng vạn trượng, gió lạnh thấu xương. Cương Phong trên chín tầng mây gần như thực chất, chân không vô tận, có thể nghe thấy tiếng gió thời không ngừng.

Trong Cương Phong vô cùng, hai bóng người cách không đối diện nhau, ngoài trăm dặm, sáu bóng người lăng không mà đứng, hồn thức tập trung chặt chẽ không gian xung quanh hai người.

Luyện Tâm kiếm sau lưng Lục Thanh chậm rãi ra khỏi vỏ. ý chí Kiếm Đạo màu tím tinh thuần đồng thời bùng lên trên người Lục Thanh. Chỉ trong thoáng chốc. Cương Phong đang lan tới thân hình cũng phải ngưng trệ.

Bích Thanh Thủy bàng hoàng chấn động, nhưng động tác trên tay không hề chậm chạp. Nhược Thủy Ẩn được kiếm nguyên rót vào, lập tức phát ra tiếng kiếm ngâm rung trời. Ngay tức khắc, một cỗ ý chí Kiếm Đạo màu tím nhạt hiện lên bên ngoài ấn, lập tức ngăn cản ý chí Kiếm Đạo của Lục Thanh giữa không trung.

Ánh mắt Lục Thanh ngưng trọng, giờ phút này hắn mới coi trong Nhược Thủy Ấn nho nhỏ trong tay Bích Thanh Thủy. Từ trên Nhược Thủy Ấn kia, hắn cảm thấy uy hiếp không nhỏ.

– Bùng. ..

Ngay sau đó. Nhược Thủy Ấn từ trong tay Bích Thanh Thủy bay lên lơ lửng, nguyên bản lớn một tấc nháy mắt đã bành Trướng, lớn lên trăm trượng. Đồng thời Lục Thanh chú ý thấy xung quanh Nhược Thủy Ấn còn có một cỗ khí Chân Long xoay quanh. Khí Chân Long này vô cùng mạnh mẽ, thậm chí xung quanh chiếc ấn màu xanh xám kia cũng xuất hiện ra một hư ảnh Chân Long thất trảo. Một cỗ lực Lĩnh Vực xung quanh Long thân màu xanh xám đè ép xuống, theo đó là khoảng bốn phần thế thiên địa.

Không gian xung quanh như trở nên đông đặc lại, lúc này Lục Thanh chỉ cảm thấy thân mình như nặng ngàn cân, không gian xung quanh dường như đang đè ép về phía mình, giống như rơi vào trong đầm lầy, cỗ lực đạo kia vùi lấp không trung, gần như bám lấy mỗi ngõ ngách trên thân thể Lục Thanh.

Ngay tức khắc từ trên người Lục Thanh, khí Phong Mang vô hình bốc lên. Khí Phong Mang màu trắng đục xé rách không gian, không gian đặc dính kia lập tức bị xé ra làm hai từng đạo không gian loạn lưu bị xé rách hiện ra, ngưng tụ trên đầu Lục Thanh thành một thanh cự kiếm ngàn trượng đen nhòm. Hai phần thế thiên địa được dẫn động, chém một kiếm về phía Nhược Thủy Ấn bành trướng kia.

-Ẩm…… .

Dường như một kiếm này muốn xé rách đát trồi lập tức có tiếng sấm nổ gió gào phụ họa theo. Kiếm quang màu tím trắng toát ra xung quanh thân cự kiếm, kéo dài ngàn trượng.

– Ầm. ..

Tiêng ầm ầm hòa thành sóng khí cuồn cuộn chấn động hư không, ngay tức khắc. Cương Phong trong phạm vi trăm dặm bị xé toạc, mây mờ tan hết. Trên bầu trời Tử Lôi phong, một mảng trời tươi sáng lập tức lộ ra.

Rất nhiều đệ tử Tử Lôi phong ngơ ngác nhìn nhau, bất quá khí Phong Mang mênh mông từ trên chín tầng mây truyền xuống, bọn họ vẫn có thể cảm giác rõ ràng.

Trên chín tầng mây. ..

Ánh mắt Bích Thanh Thủy trở nên âm trầm, nhìn chăm chú Lục Thanh:

– Không ngờ ngươi đã có thể tiếp dẫn hai phần thế thiên địa, xem ra ngươi đã củng cố được tu vi Kiếm Tôn tiểu thiên vị, thậm chí còn có tinh tiến. Ta không thể không nhìn nhận, vạn năm qua trên giới Kim Thiên ta, chưa có người nào có thể đạt được thành tựu như vậy vào lứa tuổi của ngươi. Nhưng nếu hôm nay ngươi nhất quyết phản kháng. Nhược Thủy Ấn của lão phu sẽ hủy căn cơ của ngươi, lúc ấy ngươi cũng đừng trách lão phu xuống tay vô tình!

Nhìn Nhược Thủy Ấn trong tay Bích Thanh Thủy, tâm niệm trong đầu Lục Thanh xoay chuyển nhanh như điện chớp. Tuy rằng chỉ mới giao thủ một kiếm, nhưng hắn đã biết được rất nhiều chuyện Nhược Thủy Ấn kia hàm chứa Lĩnh Vực Nhược Thủy, có thể tiếp dẫn được tối thiểu bốn phần thế thiên địa. Dường như lúc trước nó còn cắn nuốt một viên long châu, cho nên bề ngoài có khí Chân Long vờn quanh, oán khí lan tràn, chuyện này chỉ có huyết mạch Chân Long của hắn cảm ứng được.

Nghĩ tới đây, Lục Thanh lên tiếng nói:

– Phải chăng lão đã lấy được viên Long châu của Chân Long dưới Bích Lạc hải? Bích Thanh Thủy lộ ra chút kinh ngạc, cũng không phủ nhận, cười khẩy đáp:

– Nói vậy ngươi có thể có được huyết mạch Chân Long, cũng là nhờ được truyền thừa từ Chân Long trong Táng Long uyên. Chỉ đáng tiếc là thân Chân Long kia quá khổng lồ, lão phu không mang đi được, thật không ngờ hồn phách còn ẩn chứa trong đó lại chọn ngươi làm kẻ kế thừa.

Tai Lục Thanh dường như nghe được tiếng long ngâm vô tận chát chứa đau thương trong Nhược Thủy Ấn, hắn hít sâu một hơi, lại nói:

– Thì ra lão ngưng luyện Long châu kia, mới hóa thành Lĩnh Vực trong Nhược Thủy Ấn này.

Lục Thanh lại đưa mắt nhìn chăm chú vào hư ảnh Chân Long trên Nhược Thủy Ấn, sau đó mới nói:

– Lúc trước ta nợ ngươi một phần nhân quả, hôm nay ta sẽ đánh vỡ Nhược Thủy Ấn này, cho ngươi được luân hồi chuyển thế.

– Rống. ..

Trong nháy mắt, chỉ nghe bên trong Nhược Thủy Ấn vang lên tiếng long ngâm cao vút ngay cả bản thân Nhược Thủy Ấn cũng lập tức phải chấn động.

– Khốn kiếp, dám mê hoặc Kiếm Bảo ta!

Bích Thanh Thủy giận dữ quát lớn, đồng thời dùng thần niệm trấn áp, đè ép tàn hồn Chân Long kia vào trong Nhược Thủy Ấn. Lão rốt kiếm nguyên toàn thân vào trong, Nhược Thủy Ấn trăm trượng lại bành trướng to đến bốn ngàn trượng.

Ngoài trăm dặm. ..

– Không xong. Bích lão muốn hạ sát thủ!

Lôi Thiên kinh hô thất thanh, tuy nhiên trăm dặm không gian phía trước lúc này bị thế thiên địa trấn áp, dù là lão đã tiến cấp Kiếm Tôn, cũng không thể nhúng tay.

Nhưng sáu người còn chưa có phản ứng gì, một tiếng long ngâm chắn động cả đất trời hóa thành sóng khí mênh mông cuồn cuộn, xé rách một mảng không gian.

– Rống. ..

Tiêng long ngâm như từ ngàn xưa vọng lại vang lên, nguyên khí thiên địa chấn động, một Long thân khổng lồ chừng ba ngàn trượng hiện ra.

Vẩy rồng màu vàng tím toát ra sức mạnh khiến cho người ta sợ hãi. Trên long trảo cường tráng màu vàng tím, tám long chỉ giống như thần kiếm sắc bén vô cùng, tựa như tám thanh thần kiếm toát ra Kiếm Ý Phong Mang chỉ có thần kiếm mới có thể có được.

Râu rồng màu vàng tím dài chừng một thước mọc ra từ nhưng khe hở giữa long lân, một tầng khí Phong Mang màu trắng đục mơ hồ lưu chuyển. Bất chợt từ sừng rồng sinh ra chín đoạn xương màu vàng tím, long uy bá đạo vô biên trấn áp không gian.

Đôi mắt rồng màu vàng tím toát ra Kiếm Ý kinh người. Kiếm Ý này hết sức tinh thuần. Trong cùng lúc đó, một cỗ thế thiên địa nguy nga từ trên trời giáng lâm, rơi xuống trên Long thân.

– Rống. .. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://truyenfull.vn

Tiêng long ngâm kinh khủng lại vang lên, tiếng long ngâm lần này giống như tiếng kiếm ngâm, khí thế uy nghiêm từ Long thân phát ra.

Tiêng long ngâm cao vứt ngay tức khắc hóa thành tiếng kiếm ngâm ngập trời, ngay sau đó, trong nháy mắt. Long thân màu vàng tím ba ngàn trượng đảo ngược, đầu rồng hướng xuống, đuôi rồng hướng lên. Một cỗ khí Phong Mang vô hình xuyên phá hư không, từng đạo không gian sụp đổ hẹp dài vỡ ra bên cạnh, dường như là một thanh Hung Kiếm tuyệt thế vừa thức tỉnh. Một cỗ Kiếm Ý vô biên khôn tả xông tận chín tầng mây.

Trong mảng khí Phong Mang vô hình. Long thân ba ngàn trượng của Lục Thanh đảo ngược thật sự đã sinh ra biến hóa kinh người, hai long trảo mở ra hai bên đầu rồng hóa thành miếng chắn, đoạn Long thân từ hai long trảo trở xuống hóa thành chuôi kiếm, đoạn Long thân còn lại chừng hai ngàn trượng kể cả đuôi rồng trở nên thẳng tấp, hai bên Long thân dường như bị kéo dài ra một chút, hai bên mép trở thành lưỡi kiếm sắc bén vô cùng. Khí Phong Mang mênh mông cuồn cuộn toát ra cắt đứt không gian, kiếm quang màu tím trắng chớp động, không gian xung quanh lập tức sinh ra biến hóa.

-Rắc. ..

Chỉ thấy nhưng đạo không gian sụp đổ hẹp dài đang khép liền trở lại với một phương thức vô cùng kỳ quái. Ngay cả không gian loạn lưu bị phá nát xung quanh cũng hiện lại nguyên hình một cách kỳ dị như vậy, trở lại trong không gian Động Hư. Kiếm Ý Phong Mang kinh người tuy còn cách xa trăm dặm, nhưng vẫn trấn áp sáu người bọn Lôi Thiên.

– Đây là. ..

Lôi Thiên cười khổ:

– Đúng ra ta phải nghĩ ra từ trước. Kiếm Ý kinh người lưu lại ở Nguyên Thiên tông sau trận chiến ấy, dù là chúng ta cũng còn kém xa. Đại đạo trong kiếm đó, chính là của riêng Lục huynh.

Nhược Thủy Ấn là Kiếm Bảo trung phẩm, đặc như thủy ngân, nặng cỡ vạn quân (một quân bằng ba mươi cân), trong chứa Lĩnh Vực Nhược Thủy. ở giới Kim Thiên có câu: Nhược Thủy Ấn xuất. Kiếm Tôn khó chạy!

Lôi Thiên thầm thở dài Nhược Thủy Ấn này nằm trong tay Bích Thanh Thủy, dù là Kiếm Tôn thông thường cũng không dám trêu tới lão, đừng nói là Lôi Thiên cũng chỉ mới tiến vào cấp Kiếm Tôn, tu vi cũng chỉ tương đương cùng Lục Thanh. Nếu lão động thủ cùng Bích Thanh Thủy, chắc chắn sẽ bị hoàn toàn trấn áp đương trưởng, không cần nói tới Lục Thanh. Mặc dù lão có kỳ vọng vào Lục Thanh, nhưng vì Bích Thanh Thủy có Nhược Thủy Ấn trong tay, lão không có chút hy vọng nào.

Bích Thanh Thủy lạnh lùng nhìn Lục Thanh trước mắt, sát khí lóe lên:

– Tiểu tử, ngươi ngoan ngoãn bó tay chịu trói, lão phu chỉ trấn áp ngươi mười năm thôi. Nếu ngươi dám động thủ; lão phu sẽ trấn áp ngươi ít nhất một trăm năm, còn đánh cho Tử Hà tông của ngươi rớt khỏi giới Kim Thiên!

Bích Thanh Thủy thầm cười lạnh trong lòng. Nhược Thủy Ấn trong tay lão là một món Kiếm Bảo trung phẩm mà lão tình cờ lấy được. Tuy chỉ là trung phẩm, nhưng nhờ được một tên Kiếm Tôn đại thiên vị dung luyện Lĩnh Vực Nhược Thủy vào trong, cho nên uy năng thần thông của nó thật sự đã vượt qua Kiếm Bảo thượng phẩm. Đừng nói Lục Thanh mới bước vào cấp Kiếm Tôn, dù là Kiếm Tôn trung thiên vị cũng khó lòng trốn khỏi Nhược Thủy Ấn trấn áp. Nếu không phải tu vi của Bích Thanh Thủy chưa đạt tới cắp Kiếm Tôn, ắt Bảng Tông sư đã có tên lão trên đó.

Hàn quang lóe lên trong mắt Lục Thanh, sát ý từ trên thân thể hắn bùng lên rất rõ ràng. Không gian xung quanh chỉ trong thoáng chốc trở nên giá băng một mảng, chín tầng mây vốn đang nắng rực rỡ bỗng nhiên có mây tuyết ngưng tụ, chỉ trong giây lát tuyết đã rơi trắng xóa như lông ngỗng.

Sát khí thật nặng nề

Bích Thanh Thủy khẽ rùng mình, đồng thời cảnh giác hơn.

Lão không biết Lục Thanh tu luyện Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh, cắn nuốt tinh nguyên linh vật, trên người tự nhiên mang theo sát khí dày đặc. Huống chi kiếm vốn là khí Sát Lục. Kiếm thể vừa thành, tự nhiên Sát Lục sinh ra. Cũng may bản thân Lục Thanh có được ý chí kiên cường, nếu đối là người khác tu luyện Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh, không nói tới chuyện có thể chịu đựng được nỗi đau vượt khỏi sức chịu đựng của con người hay không, sau đỏ e rằng sẽ bị khí tức hung ác bản thân Kiếm thể đoạt lấy tâm chí, trở thành một thanh thần kiếm Sát Lục.

Lúc này sáu người Lôi Thiên biết rõ, trận chiến này đã không thể nào tránh khôi. Từ lúc Bích Thanh Thủy nói ra nhưng lời này, bọn họ đã biết, dù bây giờ Bích Thanh Thủy có muốn dừng tay. Lục Thanh cũng tuyệt đối không chịu.

– Bùng. ..

Chỉ trong thoáng chốc, thân hình hai Tông sư Kiếm Phách nháy mắt biến mất ngay tại

Chỗ’.

Trên chín tầng mây cao hàng vạn trượng, gió lạnh thấu xương. Cương Phong trên chín tầng mây gần như thực chất, chân không vô tận, có thể nghe thấy tiếng gió thời không ngừng.

Trong Cương Phong vô cùng, hai bóng người cách không đối diện nhau, ngoài trăm dặm, sáu bóng người lăng không mà đứng, hồn thức tập trung chặt chẽ không gian xung quanh hai người.

Luyện Tâm kiếm sau lưng Lục Thanh chậm rãi ra khỏi vỏ. ý chí Kiếm Đạo màu tím tinh thuần đồng thời bùng lên trên người Lục Thanh. Chỉ trong thoáng chốc. Cương Phong đang lan tới thân hình cũng phải ngưng trệ.

Bích Thanh Thủy bàng hoàng chấn động, nhưng động tác trên tay không hề chậm chạp. Nhược Thủy Ẩn được kiếm nguyên rót vào, lập tức phát ra tiếng kiếm ngâm rung trời. Ngay tức khắc, một cỗ ý chí Kiếm Đạo màu tím nhạt hiện lên bên ngoài ấn, lập tức ngăn cản ý chí Kiếm Đạo của Lục Thanh giữa không trung.

Ánh mắt Lục Thanh ngưng trọng, giờ phút này hắn mới coi trong Nhược Thủy Ấn nho nhỏ trong tay Bích Thanh Thủy. Từ trên Nhược Thủy Ấn kia, hắn cảm thấy uy hiếp không nhỏ.

– Bùng. ..

Ngay sau đó. Nhược Thủy Ấn từ trong tay Bích Thanh Thủy bay lên lơ lửng, nguyên bản lớn một tấc nháy mắt đã bành Trướng, lớn lên trăm trượng. Đồng thời Lục Thanh chú ý thấy xung quanh Nhược Thủy Ấn còn có một cỗ khí Chân Long xoay quanh. Khí Chân Long này vô cùng mạnh mẽ, thậm chí xung quanh chiếc ấn màu xanh xám kia cũng xuất hiện ra một hư ảnh Chân Long thất trảo. Một cỗ lực Lĩnh Vực xung quanh Long thân màu xanh xám đè ép xuống, theo đó là khoảng bốn phần thế thiên địa.

Không gian xung quanh như trở nên đông đặc lại, lúc này Lục Thanh chỉ cảm thấy thân mình như nặng ngàn cân, không gian xung quanh dường như đang đè ép về phía mình, giống như rơi vào trong đầm lầy, cỗ lực đạo kia vùi lấp không trung, gần như bám lấy mỗi ngõ ngách trên thân thể Lục Thanh.

Ngay tức khắc từ trên người Lục Thanh, khí Phong Mang vô hình bốc lên. Khí Phong Mang màu trắng đục xé rách không gian, không gian đặc dính kia lập tức bị xé ra làm hai từng đạo không gian loạn lưu bị xé rách hiện ra, ngưng tụ trên đầu Lục Thanh thành một thanh cự kiếm ngàn trượng đen nhòm. Hai phần thế thiên địa được dẫn động, chém một kiếm về phía Nhược Thủy Ấn bành trướng kia.

-Ẩm…… .

Dường như một kiếm này muốn xé rách đát trồi lập tức có tiếng sấm nổ gió gào phụ họa theo. Kiếm quang màu tím trắng toát ra xung quanh thân cự kiếm, kéo dài ngàn trượng.

– Ầm. ..

Tiêng ầm ầm hòa thành sóng khí cuồn cuộn chấn động hư không, ngay tức khắc. Cương Phong trong phạm vi trăm dặm bị xé toạc, mây mờ tan hết. Trên bầu trời Tử Lôi phong, một mảng trời tươi sáng lập tức lộ ra.

Rất nhiều đệ tử Tử Lôi phong ngơ ngác nhìn nhau, bất quá khí Phong Mang mênh mông từ trên chín tầng mây truyền xuống, bọn họ vẫn có thể cảm giác rõ ràng.

Trên chín tầng mây. ..

Ánh mắt Bích Thanh Thủy trở nên âm trầm, nhìn chăm chú Lục Thanh:

– Không ngờ ngươi đã có thể tiếp dẫn hai phần thế thiên địa, xem ra ngươi đã củng cố được tu vi Kiếm Tôn tiểu thiên vị, thậm chí còn có tinh tiến. Ta không thể không nhìn nhận, vạn năm qua trên giới Kim Thiên ta, chưa có người nào có thể đạt được thành tựu như vậy vào lứa tuổi của ngươi. Nhưng nếu hôm nay ngươi nhất quyết phản kháng. Nhược Thủy Ấn của lão phu sẽ hủy căn cơ của ngươi, lúc ấy ngươi cũng đừng trách lão phu xuống tay vô tình!

Nhìn Nhược Thủy Ấn trong tay Bích Thanh Thủy, tâm niệm trong đầu Lục Thanh xoay chuyển nhanh như điện chớp. Tuy rằng chỉ mới giao thủ một kiếm, nhưng hắn đã biết được rất nhiều chuyện Nhược Thủy Ấn kia hàm chứa Lĩnh Vực Nhược Thủy, có thể tiếp dẫn được tối thiểu bốn phần thế thiên địa. Dường như lúc trước nó còn cắn nuốt một viên long châu, cho nên bề ngoài có khí Chân Long vờn quanh, oán khí lan tràn, chuyện này chỉ có huyết mạch Chân Long của hắn cảm ứng được.

Nghĩ tới đây, Lục Thanh lên tiếng nói:

– Phải chăng lão đã lấy được viên Long châu của Chân Long dưới Bích Lạc hải? Bích Thanh Thủy lộ ra chút kinh ngạc, cũng không phủ nhận, cười khẩy đáp:

– Nói vậy ngươi có thể có được huyết mạch Chân Long, cũng là nhờ được truyền thừa từ Chân Long trong Táng Long uyên. Chỉ đáng tiếc là thân Chân Long kia quá khổng lồ, lão phu không mang đi được, thật không ngờ hồn phách còn ẩn chứa trong đó lại chọn ngươi làm kẻ kế thừa.

Tai Lục Thanh dường như nghe được tiếng long ngâm vô tận chát chứa đau thương trong Nhược Thủy Ấn, hắn hít sâu một hơi, lại nói:

– Thì ra lão ngưng luyện Long châu kia, mới hóa thành Lĩnh Vực trong Nhược Thủy Ấn này.

Lục Thanh lại đưa mắt nhìn chăm chú vào hư ảnh Chân Long trên Nhược Thủy Ấn, sau đó mới nói:

– Lúc trước ta nợ ngươi một phần nhân quả, hôm nay ta sẽ đánh vỡ Nhược Thủy Ấn này, cho ngươi được luân hồi chuyển thế.

– Rống. ..

Trong nháy mắt, chỉ nghe bên trong Nhược Thủy Ấn vang lên tiếng long ngâm cao vút ngay cả bản thân Nhược Thủy Ấn cũng lập tức phải chấn động.

– Khốn kiếp, dám mê hoặc Kiếm Bảo ta!

Bích Thanh Thủy giận dữ quát lớn, đồng thời dùng thần niệm trấn áp, đè ép tàn hồn Chân Long kia vào trong Nhược Thủy Ấn. Lão rốt kiếm nguyên toàn thân vào trong, Nhược Thủy Ấn trăm trượng lại bành trướng to đến bốn ngàn trượng.

Ngoài trăm dặm. ..

– Không xong. Bích lão muốn hạ sát thủ!

Lôi Thiên kinh hô thất thanh, tuy nhiên trăm dặm không gian phía trước lúc này bị thế thiên địa trấn áp, dù là lão đã tiến cấp Kiếm Tôn, cũng không thể nhúng tay.

Nhưng sáu người còn chưa có phản ứng gì, một tiếng long ngâm chắn động cả đất trời hóa thành sóng khí mênh mông cuồn cuộn, xé rách một mảng không gian.

– Rống. ..

Tiêng long ngâm như từ ngàn xưa vọng lại vang lên, nguyên khí thiên địa chấn động, một Long thân khổng lồ chừng ba ngàn trượng hiện ra.

Vẩy rồng màu vàng tím toát ra sức mạnh khiến cho người ta sợ hãi. Trên long trảo cường tráng màu vàng tím, tám long chỉ giống như thần kiếm sắc bén vô cùng, tựa như tám thanh thần kiếm toát ra Kiếm Ý Phong Mang chỉ có thần kiếm mới có thể có được.

Râu rồng màu vàng tím dài chừng một thước mọc ra từ nhưng khe hở giữa long lân, một tầng khí Phong Mang màu trắng đục mơ hồ lưu chuyển. Bất chợt từ sừng rồng sinh ra chín đoạn xương màu vàng tím, long uy bá đạo vô biên trấn áp không gian.

Đôi mắt rồng màu vàng tím toát ra Kiếm Ý kinh người. Kiếm Ý này hết sức tinh thuần. Trong cùng lúc đó, một cỗ thế thiên địa nguy nga từ trên trời giáng lâm, rơi xuống trên Long thân.

– Rống. .. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://truyenfull.vn

Tiêng long ngâm kinh khủng lại vang lên, tiếng long ngâm lần này giống như tiếng kiếm ngâm, khí thế uy nghiêm từ Long thân phát ra.

Tiêng long ngâm cao vứt ngay tức khắc hóa thành tiếng kiếm ngâm ngập trời, ngay sau đó, trong nháy mắt. Long thân màu vàng tím ba ngàn trượng đảo ngược, đầu rồng hướng xuống, đuôi rồng hướng lên. Một cỗ khí Phong Mang vô hình xuyên phá hư không, từng đạo không gian sụp đổ hẹp dài vỡ ra bên cạnh, dường như là một thanh Hung Kiếm tuyệt thế vừa thức tỉnh. Một cỗ Kiếm Ý vô biên khôn tả xông tận chín tầng mây.

Trong mảng khí Phong Mang vô hình. Long thân ba ngàn trượng của Lục Thanh đảo ngược thật sự đã sinh ra biến hóa kinh người, hai long trảo mở ra hai bên đầu rồng hóa thành miếng chắn, đoạn Long thân từ hai long trảo trở xuống hóa thành chuôi kiếm, đoạn Long thân còn lại chừng hai ngàn trượng kể cả đuôi rồng trở nên thẳng tấp, hai bên Long thân dường như bị kéo dài ra một chút, hai bên mép trở thành lưỡi kiếm sắc bén vô cùng. Khí Phong Mang mênh mông cuồn cuộn toát ra cắt đứt không gian, kiếm quang màu tím trắng chớp động, không gian xung quanh lập tức sinh ra biến hóa.

-Rắc. ..

Chỉ thấy nhưng đạo không gian sụp đổ hẹp dài đang khép liền trở lại với một phương thức vô cùng kỳ quái. Ngay cả không gian loạn lưu bị phá nát xung quanh cũng hiện lại nguyên hình một cách kỳ dị như vậy, trở lại trong không gian Động Hư. Kiếm Ý Phong Mang kinh người tuy còn cách xa trăm dặm, nhưng vẫn trấn áp sáu người bọn Lôi Thiên.

– Đây là. ..

Lôi Thiên cười khổ:

– Đúng ra ta phải nghĩ ra từ trước. Kiếm Ý kinh người lưu lại ở Nguyên Thiên tông sau trận chiến ấy, dù là chúng ta cũng còn kém xa. Đại đạo trong kiếm đó, chính là của riêng Lục huynh.

Chọn tập
Bình luận