Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 384: Kiếm Vương đỉnh phong

Tác giả: Thập Bộ Hành
Chọn tập

Phát hiện tia khí của Lục Thanh bên này, động tác của trung niên nữ tử cũng dừng lại. Mà thừa dịp đó, Bạch Chương lập tức lui về phía sau trên một trăm trượng.

Giờ phút này, tám cái xúc tu của Bạch Chương cũng chỉ còn lại nửa khúc, nhiều điểm linh huyết lan tràn ra, dung nhập vào nước biển chung quanh.

Toàn bộ tâm thần tập trung vào thân thể mình, Lục Thanh liền cảm thấy một cỗ lực lượng bàng bạc từ Không Giới bừng lên, trong nháy mắt đã quán chú vào thân thể hắn. Lực lượng bàng bạc mà huyền bí ở trong cơ thể hắn bạo phát ra, Lục Thanh liền cảm thấy trong đầu mình đột nhiên như có thứ gì đó chia lìa mở ra. Trong thức hải của Lục Thanh, đột nhiên một cỗ linh hồn lực khổng lồ dũng mãnh tiến vào. Cỗ linh hồn lực này vừa xuất hiện liền bắt đầu cũng thần thức của Lục Thanh giao thoa.

Lục Thanh nhìn thấy, trong thức hải của hắn, xuất hiện ba điểm sáng nhỏ màu trắng xuôi thẳng từ trong thức hải nhập vào đến trong đan điền. Đồng thời trong cơ thể hắn, Phong Lôi Kiếm Ý lập tức tăng vọt mấy lần, rồi bắt đầu hướng tới ba điểm sáng tụ tập lại.

Đây chẳng lẽ chính là linh hồn của mình?

Lục Thanh giống như là người đứng ngoài đang quan sát biến hóa cơ thể của chính mình. Lực lượng đi mượn, dù sao không phải là chính mình đột phá. Lần này tăng lên đến Kiếm Vương đỉnh phong, hết thảy đều do Diệp lão khống chế.

Tuy rằng chỉ là bàng quan, nhưng đây cũng là lần đầu tiên Lục Thanh thấy rõ ràng quá trình đột phá đến cảnh giới Kiếm hồn. Đây không thể nghi ngờ là một lần làm mẫu trước tiên cho hắn, so với truyền thụ kinh nghiệm mà nói càng thêm trực tiếp, là tối hiệu quả nhất.

Ngay sau đó, dưới mắt Lục Thanh, ba điểm sáng sau khi rót Phong Lôi Kiếm Ý vào bắt đầu nở rộ ra ánh sáng màu trắng chói mắt. Đồng thời, trong hư không vô số điểm sáng màu xanh và màu tím tụ tập đến, vô tận tia khí dũng mãnh vào. Tiếp tục ba điểm sáng dần chuyển sang màu xanh tím trong suốt, rồi bắt đầu giao thoa với nhau.

Trong nháy mắt khi ba điểm sáng dung hợp, Lục Thanh chỉ cảm thấy cả người chấn động, trong thức hải giống như có thứ gì đó được sinh ra. Giờ khắc này, Lục Thanh chỉ cảm thấy trời đất xung quanh rõ ràng khắc vào trong đầu hắn, hoàn toàn không cần thả ra thần thức cùng linh hồn lực, căn bản là niệm động tức tới. Lục Thanh cảm thấy, chưa từng có bao giờ mình có thể cảm ứng lực trời đất rõ ràng như thế, tựa hồ hắn chỉ cần tùy tiện động ý niệm liền có thể tụ tập tới bên người.

Trời đất bỗng trở nên vô cùng rõ ràng, Lục Thanh giống như cảm thấy được một tia uy nghiêm đặc thù trong đó. Bất quá tia uy nghiêm này chỉ chợt lóe lên rồi biến mất, bất luận hắn có cảm ứng như thế nào cũng không thể nhận thấy được nữa.

Lại nhìn đến trong đan điền. Một thanh tiểu kiếm trong suốt màu xanh tím dài chín tấc xuất hiện bên trên Kiếm Chủng, mũi kiếm hướng xuống chậm rãi đi vào.

Tiếng kiếm ngâm tận trời vang lên. Ở chung quanh Lục Thanh, lúc này trời đất tự dưng vang lên tiếng kiếm ngâm kinh thiên. Cho dù là dưới biển sâu nghìn trượng, tiếng kiếm ngâm vẫn lọt vào tai rõ ràng.

“Sao lại thế? Khí thế của hắn tại sao đột nhiên không ngừng tăng lên?” Trong con ngươi màu hồng yêu dị của trung niên nữ tử hiện lên một tia kinh dị, bất quá tựa hồ nghĩ đến cái gì, mở miệng nói: “Nếu thời gian của ta đã không còn nhiều, như vậy thì ta cũng phải đem các ngươi giết sạch đi!”

Ánh mắt chuyển sang Lục Thanh, trong mắt trung niên nữ tử lộ ra vẻ thị huyết: “Chung quy cảm giác uy hiếp từ ngươi là lớn nhất, như vậy liền bắt đầu từ ngươi.”

Tiếp theo, thân hình trung niên nữ tử chợt hóa thành một luồng kiếm quang màu lam. Tiếng kiếm rít mãnh liệt vang lên, thẳng tới khi đem hư không phá ra một đường thông đạo chân không thẳng tắp. Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, đã tới trước mặt Lục Thanh mười trượng.

“Chết đi!” Phát ra một tiếng thét chói tai, Thần Kiếm trong tay trung niên nữ tử liên tục chém ra. Hơn mười đạo Nhược Thủy Kiếm Cương dài trăm trượng nồng đậm ánh sáng màu hồng trực tiếp bao phủ không qian trăm trượng quanh Lục Thanh. Giống như thấy được Lục Thanh đã bị Kiếm Cương của nhìn đánh thành thịt nát, trung niên nữ tử không khỏi liếm liếm môi, lộ ra vẻ thỏa mãn.

Nhưng mà đợi cho ánh mắt chuyển tới, nàng mới phát hiện ra, nguyên bản Lục Thanh vẫn nhắm chặt hai mắt đột nhiên bừng mở ra. Trong nháy mắt, ở xung quanh người hắn đúng là trống rỗng vang lên tiếng sấm rền ầm ầm, vô cùng lôi quang trống rỗng tụ tập lại, đem phạm vi hơn mười trượng hải vực hoàn toàn bao phủ.

Trong nháy mắt Luyện Tâm kiếm đã ra khỏi vỏ. Cảm thụ được lực lượng cả người giống như trường giang đại hải mênh mông cuồn cuộn, Lục Thanh nhịn không được ngửa mặt lên trời thét lên một tiếng dài.

Tiếng huýt gió trực tiếng hóa thành tiếng long ngâm mang theo uy nghiêm nhàn nhạt. Đồng thời cùng với tiếng kiếm ngâm rung trời, Luyện Tâm kiếm trong tay Lục Thanh liên tục chém ra. Ngay lập tức có vô số đạo Phong Lôi Kiếm Cương dài trăm trượng bắn nhanh ra. Nước biển xung quanh trong nháy mắt tách ra, từng đạo chân không bắt đầu chấn động rồi thoát phá.

Phong Lôi Kiếm Cương màu tím trắng thế như chẻ tre, trực tiếp đánh tan từng đạo Nhược Thủy Kiếm Cương. Phong Lôi Kiếm Cương này đúng là trực tiếp dẫn động Thiên Lôi cùng Thiên Phong ẩn trong Luyện Tâm kiếm, thành Phong Lôi Kiếm Cương màu tím trắng.

Trung niên nữ tử biến sắc, vội vàng huy động Thần Kiếm trong tay. Hơn mười đạo Nhược Thủy Kiếm Cương lại bắn ra, mới có thể đem Phong Lôi Kiếm Cương của Lục Thanh triệt tiêu không còn.

Lần này, trung niên nữ tử cảm nhận được một cỗ khí tức khiến nàng cảm thấy không thoải mái. Ma khí trong cơ thể cũng bắt đầu cấp tốc chuyển động lên, tựa hồ đối với khí tức kia thập phần kiêng kị.

Không cần phải nói, khí tức đó tự nhiên đến từ Thiên Lôi khí trong Phong Lôi Kiếm Cương. Thiên Lôi chính là chí dương chí cương trong trời đất, tự nhiên có khắc chế to lớn với ma khí. Giống như ngày đó Đoạn Thanh Vân nhập ma, tất cả phương pháp giải quyết đều không ly khai khỏi vật chí dương. Đây không thể nghi ngờ thuyết minh, ma khí, đó là tối sợ hãi lực lượng chí dương.

Nghĩ thông suốt điểm này, trong mắt Lục Thanh hiện lên tinh quang. Phong Lôi bộ vừa động, cả người giống như quỷ mị xuất hiện ở phía sau trung niên nữ tử. Trong hải vực, chỉ thấy một luồng sáng màu xanh tím chợt lóe lên rồi biến mất.

Thật nhanh!

Trung niên nữ tử biến sắc, Lập tức xoay ngược Thần Kiếm chém ra sau.

Lúc này, nguyên bản sắc mặt trugn niên nữ tử có chút đỏ tươi thì bây giờ giống như sắp tràn máu ra ngoài, thân hình trược tiếp bay ngược ra ngoài. Như bóng với hình, khoảng cách chỉ cách vài bước, Lục Thanh lại xuất hiện ở trước mặt trung niên nữ tử, Luyện Tâm kiếm không chút nào hoa mĩ chém thẳng xuống.

Trong thời gian ngắn trung niên nữ tử lại bị đánh bay ngược ra ngoài. Vốn dựa vào nhập ma, tu vi của trung niên nữ tử mới miễn cưỡng đạt tới Kiếm Tông tiểu thiên vị còn cảnh giới lĩnh ngộ vẫn như trước. Mà Lục Thanh hiện giờ được Diệp lão tăng lên tới Kiếm Vương đỉnh phong. Mà chẳng những tu vi tăng lên, đến cảnh giới lĩnh ngộ cũng được Diệp lão dùng phương pháp huyền bí tăng lên tới Kiếm Vương đỉnh phong. Cùng với cảnh giới của trung niên nữ tử thì Lục Thanh còn hơn một bậc.

Cảnh giới kiếm pháp của hai người đều không có hơn kém nhau mấy. Mà sau khi đạt tới Kiếm Vương đỉnh phong, tốc độ của Phong Lôi bộ cơ hồ đã đạt tới trình độ khó tưởng tượng, động như lôi đình, nháy mắt nghìn trượng. Vô luận là trung niên nữ tử có thi triển bộ pháp như thế nào, dựa vào bộ pháp huyền ảo thoát khỏi tạm thời thì chỉ trong thời gian ngắn Lục Thanh lại xuất hiện trước mặt. Tốc độ như vậy thật sự là vượt qua trung niên nữ tử rất nhiều.

Trừ bỏ tu vi Kiếm Tông tiểu thiên vị của trung niên nữ tử còn làm cho Lục Thanh còn bị chút lực phản chấn, còn thì Lục Thanh không hề cảm thấy có áp lực gì. Có lẽ Diệp lão cũng không nghĩ đến, Lục Thanh đạt tới Kiếm Vương đỉnh phong lại mạnh mẽ như thế.

Trở lại trung niên nữ tử kia. Mỗi một lần tương giao kiếm với Lục Thanh, nàng lại cảm thấy tê dại cả người. Thiên Lôi khí bá đạo đánh sâu vào thân thể, Nhược Thủy khí căn bản không cản được Thiên Lôi khí cùng Thiên Phong khí đánh tới. Còn có lực lượng to lớn đạt đến vạn cân từ trên Luyện Tâm kiếm truyền tới cũng triệt tiêu không ít Kiếm Cương của nàng. Thậm chí gân cốt toàn thân nàng đều bị lực lượng vạn cân kia chấn rung lên.

Cánh tay phải cầm Thần Kiếm rõ ràng róc rách chảy ra máu tươi. Mà khiến người kinh dị chính là máu tươi của trung niên nữ tử thế nhưng lại là máu loãng có màu hồng yêu dị, thậm chí đến nước biển xung quanh cũng không thể hòa tan được.

Thấy máu tươi chảy ra, trong con ngươi của trung niên nữ tử đột nhiên bắn ra hai đạo ma khí đỏ dậm. Hai đạo ma khí này cơ hồ dung nhập toàn bộ vào trong Nhược Thủy Kiếm Cương, ánh sáng màu lam trên đó nhanh chóng biến đổi.

Lục Thanh biến sắc, lập tức đình chỉ lại động tác. Mũi Luyện Tâm kiếm kéo dài ra một đạo Phong Lôi Kiếm Cương dài trăm trượng, phá vỡ một đường chân không hẹp dài hướng tới đạo Kiếm Cương tràn ngập ma khí.

Ầm ầm

Từng gợn sóng to lớn khuếch tán ra bốn phía. Thân hình Lục Thanh bị đánh bay đi mười trượng, nhìn trung niên nữ tử cả người tản ra ánh sáng màu hồng mãnh liệt, sắc mặt Lục Thanh lần đầu tiên trở lên ngưng trọng.

Kiếm Cương tràn ngập ma khí này thế nhưng lại áp chế Phong Lôi Kiếm Cương của hắn. Thậm chí đối với Thiên Lôi khí cũng không có nhiều sợ hãi. Thứ nhất là do Phong Lôi Kiếm Cương này là do Lục Thanh mượn dùng Thiên Lôi cùng Thiên Phong ẩn chứa trong Luyện Tâm kiếm, uy lực không có đạt tới tận mỹ. Thứ hai là không thể không nói, uy lực của Kiếm Cương tràn ngập ma khí kia đích xác phi thường mạnh mẽ.

“Tiểu tử cẩn thận một chút, nha đầu kia xem như hoàn toàn ma hóa. Ma khí đã hoàn toàn chiếm cứ hồn phách của nàng, mà Kiếm Cương cũng biến thành Tâm Ma Kiếm Cương hiếm thấy. Uy lực như vậy cho dù là Phong Lôi Kiếm Cương của ngươi cũng phải thật cẩn thận. Thời gian của nàng không nhiều lắm, nhưng thân thể của ngươi cũng đạt tới giới hạn. Đến lúc đó mà ngươi còn không giải quyết được, như vậy lực lượng tăng lên sẽ làm tổn thương thân thể. Mau giải quyết nàng, toàn lực ra tay!” Lúc này, trong đầu Lục Thanh lại vang lên tiếng Diệp lão nhắc nhở. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Sắc mặt ngưng lại, thoáng cảm ứng một chút, nhất thời Lục Thanh cảm thấy thân thể mình có một chút đau đớn cùng trướng lên. Tuy rằng còn không hiện rõ, nhưng đang rất nhanh lan ra toàn thân. Lục Thanh lập tức hiểu được, nếu để trướng đau truyền đến toàn thân mà còn tiếp tục mượn dùng lực lượng thì thân thể của hắn sẽ bị tổn thương.

Mượn lực lượng tăng lên, quả nhiên cũng có hạn chế.

Phát hiện tia khí của Lục Thanh bên này, động tác của trung niên nữ tử cũng dừng lại. Mà thừa dịp đó, Bạch Chương lập tức lui về phía sau trên một trăm trượng.

Giờ phút này, tám cái xúc tu của Bạch Chương cũng chỉ còn lại nửa khúc, nhiều điểm linh huyết lan tràn ra, dung nhập vào nước biển chung quanh.

Toàn bộ tâm thần tập trung vào thân thể mình, Lục Thanh liền cảm thấy một cỗ lực lượng bàng bạc từ Không Giới bừng lên, trong nháy mắt đã quán chú vào thân thể hắn. Lực lượng bàng bạc mà huyền bí ở trong cơ thể hắn bạo phát ra, Lục Thanh liền cảm thấy trong đầu mình đột nhiên như có thứ gì đó chia lìa mở ra. Trong thức hải của Lục Thanh, đột nhiên một cỗ linh hồn lực khổng lồ dũng mãnh tiến vào. Cỗ linh hồn lực này vừa xuất hiện liền bắt đầu cũng thần thức của Lục Thanh giao thoa.

Lục Thanh nhìn thấy, trong thức hải của hắn, xuất hiện ba điểm sáng nhỏ màu trắng xuôi thẳng từ trong thức hải nhập vào đến trong đan điền. Đồng thời trong cơ thể hắn, Phong Lôi Kiếm Ý lập tức tăng vọt mấy lần, rồi bắt đầu hướng tới ba điểm sáng tụ tập lại.

Đây chẳng lẽ chính là linh hồn của mình?

Lục Thanh giống như là người đứng ngoài đang quan sát biến hóa cơ thể của chính mình. Lực lượng đi mượn, dù sao không phải là chính mình đột phá. Lần này tăng lên đến Kiếm Vương đỉnh phong, hết thảy đều do Diệp lão khống chế.

Tuy rằng chỉ là bàng quan, nhưng đây cũng là lần đầu tiên Lục Thanh thấy rõ ràng quá trình đột phá đến cảnh giới Kiếm hồn. Đây không thể nghi ngờ là một lần làm mẫu trước tiên cho hắn, so với truyền thụ kinh nghiệm mà nói càng thêm trực tiếp, là tối hiệu quả nhất.

Ngay sau đó, dưới mắt Lục Thanh, ba điểm sáng sau khi rót Phong Lôi Kiếm Ý vào bắt đầu nở rộ ra ánh sáng màu trắng chói mắt. Đồng thời, trong hư không vô số điểm sáng màu xanh và màu tím tụ tập đến, vô tận tia khí dũng mãnh vào. Tiếp tục ba điểm sáng dần chuyển sang màu xanh tím trong suốt, rồi bắt đầu giao thoa với nhau.

Trong nháy mắt khi ba điểm sáng dung hợp, Lục Thanh chỉ cảm thấy cả người chấn động, trong thức hải giống như có thứ gì đó được sinh ra. Giờ khắc này, Lục Thanh chỉ cảm thấy trời đất xung quanh rõ ràng khắc vào trong đầu hắn, hoàn toàn không cần thả ra thần thức cùng linh hồn lực, căn bản là niệm động tức tới. Lục Thanh cảm thấy, chưa từng có bao giờ mình có thể cảm ứng lực trời đất rõ ràng như thế, tựa hồ hắn chỉ cần tùy tiện động ý niệm liền có thể tụ tập tới bên người.

Trời đất bỗng trở nên vô cùng rõ ràng, Lục Thanh giống như cảm thấy được một tia uy nghiêm đặc thù trong đó. Bất quá tia uy nghiêm này chỉ chợt lóe lên rồi biến mất, bất luận hắn có cảm ứng như thế nào cũng không thể nhận thấy được nữa.

Lại nhìn đến trong đan điền. Một thanh tiểu kiếm trong suốt màu xanh tím dài chín tấc xuất hiện bên trên Kiếm Chủng, mũi kiếm hướng xuống chậm rãi đi vào.

Tiếng kiếm ngâm tận trời vang lên. Ở chung quanh Lục Thanh, lúc này trời đất tự dưng vang lên tiếng kiếm ngâm kinh thiên. Cho dù là dưới biển sâu nghìn trượng, tiếng kiếm ngâm vẫn lọt vào tai rõ ràng.

“Sao lại thế? Khí thế của hắn tại sao đột nhiên không ngừng tăng lên?” Trong con ngươi màu hồng yêu dị của trung niên nữ tử hiện lên một tia kinh dị, bất quá tựa hồ nghĩ đến cái gì, mở miệng nói: “Nếu thời gian của ta đã không còn nhiều, như vậy thì ta cũng phải đem các ngươi giết sạch đi!”

Ánh mắt chuyển sang Lục Thanh, trong mắt trung niên nữ tử lộ ra vẻ thị huyết: “Chung quy cảm giác uy hiếp từ ngươi là lớn nhất, như vậy liền bắt đầu từ ngươi.”

Tiếp theo, thân hình trung niên nữ tử chợt hóa thành một luồng kiếm quang màu lam. Tiếng kiếm rít mãnh liệt vang lên, thẳng tới khi đem hư không phá ra một đường thông đạo chân không thẳng tắp. Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, đã tới trước mặt Lục Thanh mười trượng.

“Chết đi!” Phát ra một tiếng thét chói tai, Thần Kiếm trong tay trung niên nữ tử liên tục chém ra. Hơn mười đạo Nhược Thủy Kiếm Cương dài trăm trượng nồng đậm ánh sáng màu hồng trực tiếp bao phủ không qian trăm trượng quanh Lục Thanh. Giống như thấy được Lục Thanh đã bị Kiếm Cương của nhìn đánh thành thịt nát, trung niên nữ tử không khỏi liếm liếm môi, lộ ra vẻ thỏa mãn.

Nhưng mà đợi cho ánh mắt chuyển tới, nàng mới phát hiện ra, nguyên bản Lục Thanh vẫn nhắm chặt hai mắt đột nhiên bừng mở ra. Trong nháy mắt, ở xung quanh người hắn đúng là trống rỗng vang lên tiếng sấm rền ầm ầm, vô cùng lôi quang trống rỗng tụ tập lại, đem phạm vi hơn mười trượng hải vực hoàn toàn bao phủ.

Trong nháy mắt Luyện Tâm kiếm đã ra khỏi vỏ. Cảm thụ được lực lượng cả người giống như trường giang đại hải mênh mông cuồn cuộn, Lục Thanh nhịn không được ngửa mặt lên trời thét lên một tiếng dài.

Tiếng huýt gió trực tiếng hóa thành tiếng long ngâm mang theo uy nghiêm nhàn nhạt. Đồng thời cùng với tiếng kiếm ngâm rung trời, Luyện Tâm kiếm trong tay Lục Thanh liên tục chém ra. Ngay lập tức có vô số đạo Phong Lôi Kiếm Cương dài trăm trượng bắn nhanh ra. Nước biển xung quanh trong nháy mắt tách ra, từng đạo chân không bắt đầu chấn động rồi thoát phá.

Phong Lôi Kiếm Cương màu tím trắng thế như chẻ tre, trực tiếp đánh tan từng đạo Nhược Thủy Kiếm Cương. Phong Lôi Kiếm Cương này đúng là trực tiếp dẫn động Thiên Lôi cùng Thiên Phong ẩn trong Luyện Tâm kiếm, thành Phong Lôi Kiếm Cương màu tím trắng.

Trung niên nữ tử biến sắc, vội vàng huy động Thần Kiếm trong tay. Hơn mười đạo Nhược Thủy Kiếm Cương lại bắn ra, mới có thể đem Phong Lôi Kiếm Cương của Lục Thanh triệt tiêu không còn.

Lần này, trung niên nữ tử cảm nhận được một cỗ khí tức khiến nàng cảm thấy không thoải mái. Ma khí trong cơ thể cũng bắt đầu cấp tốc chuyển động lên, tựa hồ đối với khí tức kia thập phần kiêng kị.

Không cần phải nói, khí tức đó tự nhiên đến từ Thiên Lôi khí trong Phong Lôi Kiếm Cương. Thiên Lôi chính là chí dương chí cương trong trời đất, tự nhiên có khắc chế to lớn với ma khí. Giống như ngày đó Đoạn Thanh Vân nhập ma, tất cả phương pháp giải quyết đều không ly khai khỏi vật chí dương. Đây không thể nghi ngờ thuyết minh, ma khí, đó là tối sợ hãi lực lượng chí dương.

Nghĩ thông suốt điểm này, trong mắt Lục Thanh hiện lên tinh quang. Phong Lôi bộ vừa động, cả người giống như quỷ mị xuất hiện ở phía sau trung niên nữ tử. Trong hải vực, chỉ thấy một luồng sáng màu xanh tím chợt lóe lên rồi biến mất.

Thật nhanh!

Trung niên nữ tử biến sắc, Lập tức xoay ngược Thần Kiếm chém ra sau.

Lúc này, nguyên bản sắc mặt trugn niên nữ tử có chút đỏ tươi thì bây giờ giống như sắp tràn máu ra ngoài, thân hình trược tiếp bay ngược ra ngoài. Như bóng với hình, khoảng cách chỉ cách vài bước, Lục Thanh lại xuất hiện ở trước mặt trung niên nữ tử, Luyện Tâm kiếm không chút nào hoa mĩ chém thẳng xuống.

Trong thời gian ngắn trung niên nữ tử lại bị đánh bay ngược ra ngoài. Vốn dựa vào nhập ma, tu vi của trung niên nữ tử mới miễn cưỡng đạt tới Kiếm Tông tiểu thiên vị còn cảnh giới lĩnh ngộ vẫn như trước. Mà Lục Thanh hiện giờ được Diệp lão tăng lên tới Kiếm Vương đỉnh phong. Mà chẳng những tu vi tăng lên, đến cảnh giới lĩnh ngộ cũng được Diệp lão dùng phương pháp huyền bí tăng lên tới Kiếm Vương đỉnh phong. Cùng với cảnh giới của trung niên nữ tử thì Lục Thanh còn hơn một bậc.

Cảnh giới kiếm pháp của hai người đều không có hơn kém nhau mấy. Mà sau khi đạt tới Kiếm Vương đỉnh phong, tốc độ của Phong Lôi bộ cơ hồ đã đạt tới trình độ khó tưởng tượng, động như lôi đình, nháy mắt nghìn trượng. Vô luận là trung niên nữ tử có thi triển bộ pháp như thế nào, dựa vào bộ pháp huyền ảo thoát khỏi tạm thời thì chỉ trong thời gian ngắn Lục Thanh lại xuất hiện trước mặt. Tốc độ như vậy thật sự là vượt qua trung niên nữ tử rất nhiều.

Trừ bỏ tu vi Kiếm Tông tiểu thiên vị của trung niên nữ tử còn làm cho Lục Thanh còn bị chút lực phản chấn, còn thì Lục Thanh không hề cảm thấy có áp lực gì. Có lẽ Diệp lão cũng không nghĩ đến, Lục Thanh đạt tới Kiếm Vương đỉnh phong lại mạnh mẽ như thế.

Trở lại trung niên nữ tử kia. Mỗi một lần tương giao kiếm với Lục Thanh, nàng lại cảm thấy tê dại cả người. Thiên Lôi khí bá đạo đánh sâu vào thân thể, Nhược Thủy khí căn bản không cản được Thiên Lôi khí cùng Thiên Phong khí đánh tới. Còn có lực lượng to lớn đạt đến vạn cân từ trên Luyện Tâm kiếm truyền tới cũng triệt tiêu không ít Kiếm Cương của nàng. Thậm chí gân cốt toàn thân nàng đều bị lực lượng vạn cân kia chấn rung lên.

Cánh tay phải cầm Thần Kiếm rõ ràng róc rách chảy ra máu tươi. Mà khiến người kinh dị chính là máu tươi của trung niên nữ tử thế nhưng lại là máu loãng có màu hồng yêu dị, thậm chí đến nước biển xung quanh cũng không thể hòa tan được.

Thấy máu tươi chảy ra, trong con ngươi của trung niên nữ tử đột nhiên bắn ra hai đạo ma khí đỏ dậm. Hai đạo ma khí này cơ hồ dung nhập toàn bộ vào trong Nhược Thủy Kiếm Cương, ánh sáng màu lam trên đó nhanh chóng biến đổi.

Lục Thanh biến sắc, lập tức đình chỉ lại động tác. Mũi Luyện Tâm kiếm kéo dài ra một đạo Phong Lôi Kiếm Cương dài trăm trượng, phá vỡ một đường chân không hẹp dài hướng tới đạo Kiếm Cương tràn ngập ma khí.

Ầm ầm

Từng gợn sóng to lớn khuếch tán ra bốn phía. Thân hình Lục Thanh bị đánh bay đi mười trượng, nhìn trung niên nữ tử cả người tản ra ánh sáng màu hồng mãnh liệt, sắc mặt Lục Thanh lần đầu tiên trở lên ngưng trọng.

Kiếm Cương tràn ngập ma khí này thế nhưng lại áp chế Phong Lôi Kiếm Cương của hắn. Thậm chí đối với Thiên Lôi khí cũng không có nhiều sợ hãi. Thứ nhất là do Phong Lôi Kiếm Cương này là do Lục Thanh mượn dùng Thiên Lôi cùng Thiên Phong ẩn chứa trong Luyện Tâm kiếm, uy lực không có đạt tới tận mỹ. Thứ hai là không thể không nói, uy lực của Kiếm Cương tràn ngập ma khí kia đích xác phi thường mạnh mẽ.

“Tiểu tử cẩn thận một chút, nha đầu kia xem như hoàn toàn ma hóa. Ma khí đã hoàn toàn chiếm cứ hồn phách của nàng, mà Kiếm Cương cũng biến thành Tâm Ma Kiếm Cương hiếm thấy. Uy lực như vậy cho dù là Phong Lôi Kiếm Cương của ngươi cũng phải thật cẩn thận. Thời gian của nàng không nhiều lắm, nhưng thân thể của ngươi cũng đạt tới giới hạn. Đến lúc đó mà ngươi còn không giải quyết được, như vậy lực lượng tăng lên sẽ làm tổn thương thân thể. Mau giải quyết nàng, toàn lực ra tay!” Lúc này, trong đầu Lục Thanh lại vang lên tiếng Diệp lão nhắc nhở. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Sắc mặt ngưng lại, thoáng cảm ứng một chút, nhất thời Lục Thanh cảm thấy thân thể mình có một chút đau đớn cùng trướng lên. Tuy rằng còn không hiện rõ, nhưng đang rất nhanh lan ra toàn thân. Lục Thanh lập tức hiểu được, nếu để trướng đau truyền đến toàn thân mà còn tiếp tục mượn dùng lực lượng thì thân thể của hắn sẽ bị tổn thương.

Mượn lực lượng tăng lên, quả nhiên cũng có hạn chế.

Chọn tập
Bình luận