Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 942: Thế Giới Tù Lung (Phần 2)

Tác giả: Thập Bộ Hành
Chọn tập

Chân thân trăm trượng của Lục Thanh đột ngột từ dưới đất cao vọt lên, theo khí Phong Mang đen sẫm tăng vọt, nháy mắt đã cao tới ngàn trượng.

Khác với lúc trước, giờ phút này Lục Thanh không phải đơn thuần ngưng tụ Từ Ý chí Phong Mang mà hoàn toàn là từ nhục thân. Thân thể ngàn trượng sừng sững giữa không trung, lập tức nổi lên Kiếm Ý Phong Mang chống lại năm người Lăng Nguyên.

Thậm chí cỗ Kiếm Ý Phong Mang này càng tinh thuần hơn cả năm người Lăng Nguyên khiến cho sắc mặt bọn chúng khẽ biến.

Đây là thực lực hiện tại của hắn sao?

Năm người Lăng Nguyên đồng thời chấn động trong lòng. Lúc trước, trận chiến bên ngoài Lăng Tiêu tông, bọn chúng còn cảm thấy thực lực của Lục Thanh tối đa cũng chỉ ngang ngửa với chúng. Nhưng tới lúc này, bọn chúng đã cảm thấy rõ ràng, thực lực của Lục Thanh dường như đã vượt qua chúng một bậc. Có lẽ chỉ có Kiếm Thánh thượng cổ mới đủ sức dùng lực một mình mà trấn áp năm người như vậy.

Tâm pháp kiếm bi Bản Nguyên!

Năm người Lăng Nguyên cảm thấy chấn động tâm thần, bọn chúng biết hết thảy là do tác dụng của kiếm bi Bản Nguyên. Nếu như có thể có được tâm pháp kiếm bi Bản Nguyên, thoát khởi sự trói buộc của hai điện Thần Ma, hấp thu nguyện lực hương hỏa, ngưng luyện thế giới Kiếm Vực, nhất định, bọn chúng có thể đạt tới trình độ Kiếm Thánh thượng cổ trong thời gian rất ngắn. Dù sao bọn chúng cũng có được nguyện lực hương hỏa của tông môn mình tiếp tế tiếp viện.

– Ong…

Thân hình khổng lồ ngàn trượng sừng sững giữa không trung, giờ phút này Lục Thanh như một vị thần, tiếng kiếm ngâm vang lên kinh thiên, xé rách cả chín tầng Cương Phong Lôi Hỏa, chấn rụng sao trời.

Vô số ngôi sao to ngàn trượng, vạn trượng rơi xuống, hóa thành một trận mưa sao băng.

– Ong…

Không nói nhiều lời vô ích cùng năm người Lăng Nguyên Lục Thanh đạp bước giữa không trung, một quyền to như núi của hắn nhắm năm người nện xuống. Tiếng kiếm ngâm vang lên kinh người từ quyền phải của Lục Thanh, khí Phong Mang đen sẫm dường như khiến cho tay phải Lục Thanh ngưng tụ thành một thanh cự kiếm, quét về phía năm người.

– Trấn!

Năm người không dám chậm trễ, đồng thời quát lên một tiếng lớn, năm cỗ lực Thế Giới mạnh mẽ bùng lên, ngưng tụ thành một bức tường vô hình trước mặt năm người, bao trùm trong phạm vi mấy trăm dặm không gian.

Theo một quyền của Lục Thanh đánh ra một đạo không gian Hỗn Độn hẹp dài bị xé rách. Hỗn Độn màu xám nuốt chửng hết thảy. Một quyền này bao trùm phạm vi rộng mấy trượng hung hăng đánh lên bức tường lực Thế Giới vô hình của năm người.

-Rắc…

Bằng mắt thường có thể thấy được, lôi đình Hỗn Độn màu xám bùng lên, lập lòe không ngớt trên bức tường vô hình kia, rốt cục tiêu diệt hết lực một quyền này của Lục Thanh.

Sắc mặt năm người Lăng Nguyên khẽ biến, một quyền này của Lục Thanh còn mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của bọn họ. Ngoại trừ ý chí Phong Mang không gì không phá nổi ra, còn có một luồng sức mạnh có thể sánh ngang long phượng, thậm chí còn mạnh hơn cả long phượng.

Một quyền chưa dứt, cả kiếm chỉ tay trái lẫn tay phải của Lục Thanh đồng thời điểm ra, kiếm chỉ tay trái vẽ ra một dòng sông Thời Không, kiếm quang Thời Không ngưng luyện lưu chuyển bên trong. Thời Không Lưu Chuyển một cỗ Tuế Nguyệt luẩn chuyển toát ra khí tức tang thương cổ kính.

Thức thứ ba mươi của Đại Diên Tam Thập Lục Kiếm: Tuế Nguyệt!

Còn kiếm chỉ tay phải lại chém ra một đạo kiếm quang màu xám bạc rực rỡ.

Kiếm quang màu xám bạc sừng sững giữa không trung hóa thành một thanh cự kiếm. ý chí Phong Mang màu đen sẫm vờn quanh, kiếm quang màu xám bạc lan tràn ra khắp không trung. Hai dòng sòng Thời Không hiện ra hai bên thân cự kiếm, một dòng chảy ngược, một dòng chảy xuôi đồng thời còn có tiếng nước chảy róc rách vang lên. Ngay tức khắc, khí Phong Mang đen sẫm bùng lên, ý chí Phong Mang mênh mông rộng lớn vờn quanh thân kiếm, một cỗ Kiếm Ý Tuế Nguyệt Luân Chuyển liên tục chuyển động, bức tường vô hình trước mặt hai người Lăng Nguyên lập tức bị cuốn vào trong Thời Không vô tận.

Thức thứ ba mươi mốt của Đại Diễn Tam Thập Lục Kiếm: Hỗn Loạn Thời Không!

Hai kiếm thức mạnh nhất được phát động cùng một lúc. Kiếm Ý Thời Không xuyên qua dòng sông Thời Không, sau khi bức tường lực Thế Giới vô hình kia bị Hỗn Loạn Thời Không phá nát, lập tức trấn áp xuống năm người Lăng Nguyên.

Dòng sòng Thời Không màu xám bạc bao vậy năm người vào trong. Kiếm Ý Tuế Nguyệt tang thương lưu chuyển không ngừng, mà thần sắc Lục Thanh cũng tỏ ra vô cùng ngưng trọng.

-Bùng…

Ngay tức khắc, chỉ thấy bên trong dòng sông Thời Không màu xám bạc một cỗ lực Thế Giới khiến cho trời đất biến sắc tràn ra. Lực Thế Giới mạnh mẽ dâng trào, xé nát dòng sông Thời Không tiêu tan thành tro bụi.

Kim Thiên tông.

Trong khoảng không gian đen như mực, hai người Diệp Vô Tâm đồng thời chấn động.

– Không xong!

Ngay sau đó, cả hai người xé rách hư không, bay vế phía Huyền Âm tông. ỞHuyền Âm tông, núi Hỏa Phượng.

Dòng sòng Thời Không màu xám bạc bị phá vỡ, bóng năm người lại hiện ra. Lúc này năm người không ra tay lập tức mà đứng giằng co cùng Lục Thanh ở xa xa.

– Chỉ cần ngươi giao ra tâm pháp kiếm bi Bản Nguyên, chúng ta nước giếng không phạm nước sông, ngươi đi đường ngươi, chúng ta không còn liên hệ!

Lăng Nguyên nhìn Lục Thanh chằm chằm, lên tiếng nói. So với lúc nãy, giọng nói lúc này của lão đã tỏ ra thận trọng hơn nhiều.

Đây là lão đã thừa nhận thực lực của Lục Thanh, lúc này thực lực của Lục Thanh đã thừa sức trấn áp bất cứ người nào trong số năm người bọn chúng.

Đối với lời nói của Lăng Nguyên, Lục Thanh chỉ trả lời bằng ánh mắt lạnh lùng. Năm người này liên thủ, có lẽ hắn không thể chiến thắng, nhưng nếu hắn muốn đi, tin rằng cho dù năm người liên thủ cũng không thế nào giữ được.

– Xem ra không còn đường nào khác.

Lăng Nguyên gật gật đầu, không nói thêm nữa:

– Ngươi đã tự tin như vậy, ta sẽ cho ngươi thấy uy lực của kiếm trận Thánh Giả!

Kiếm trận Thánh Giả!

Lục Thanh thoáng động trong lòng, chỉ nghe Lăng Nguyên đột ngột thét lớn:

– Thế Giới Tù Lung! (nhà giam)

chỉ trong thoáng chóc, lấy nữ tử áo đen làm trung tâm một cổ lực Thế giới ẩn chứa Kiếm Ý Động Hư bùng lên. So với lúc trước, lực Thế Giới bùng lên lúc này đã hiện ra hệ thuộc tính của nó. Lực Thế Giới đen ngòm như bóng tối hủy diệt phủ xuống, nháy mắt đã bao vây Lục Thanh giữa không trung.

Trong nháy mắt, trên thân thể bốn người Lăng Nguyên, bốn đạo lực Thế Giới cùng một cỗ ý chí Trấn Thế đơn thuần giáng xuống, trói buộc lực Thế Giới đen ngòm kia lại, dần dần ngưng tụ thành một nhà giam vuông vức bốn góc. Ý chí Kiếm Đạo màu trắng tinh thuần ngưng tụ nên bốn vách nhà giam mà năm người Lăng Nguyên đồng thời rơi xuống trên nóc nhà giam. Truyện Tiên Hiệp – Truyện FULL

– Thế giới Tù Lung, giam lại!

Lăng Nguyên quát một tiếng, trong nhà giam lập tức có một cỗ ý chí Kiếm Đạo mênh mông không lường được trấn áp xuống.

Thần sắc Lục Thanh tỏ ra vô cùng ngưng trọng, hắn chỉ thấy một cỗ áp lực hết sức nặng nề trấn áp lên người mình, cổ áp lực này mênh mông như biển, khiến cho Kiếm thể Thánh Kiếm của hắn đạt tới tầng mười bốn đỉnh phong Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh cũng cảm thấy chịu đựng không nổi.

Thân thể khổng lồ ngàn trượng chậm rãi bị trấn áp thu nhỏ lại, kiếm thức Lục Thanh quét ngang hư không, lại phát hiện ra trong không gian đen ngòm này, ngay cả kiếm thức cũng bị trấn áp.

– Kiếm trận này lấy lực Thế Giới Động Hư làm chủ để giam cầm, không ngờ tập trung lúc Thế Giới của năm tên Kiếm Tông!

Lục Thanh chấn động trong lòng, tới lúc này rốt cục hắn mới biết, kiếm trận của Thánh Giả có uy lực tới mức nào.

Chỉ trong vài lần hô hấp ngắn ngủi, thân thể ngàn trượng của Lục Thanh dưới ý chí Kiếm Đạo thâm sâu kia đã thu lai chỉ còn trăm trượng

Lục Thanh cười lạnh lẽo, trầm giọng nói:

– Muốn giam cầm ta ư, dù là Kiếm Thần ra tay, cũng cần phải tự lượng sức!

Tay phải Lục Thanh giơ ra một tiếng kiếm ngâm vang lên trong trẻo. Luyện Tâm kiếm đen sì xuất hiện.

Theo Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh của Lục Thanh đột phá. Luyện Tâm kiếm vốn đã thành Nhân Kiếm Hợp Nhất với Lục Thanh, cũng có lực lượng mạnh mẽ không thua gì hắn.

Bên ngoài Thế Giới Tù Lung, năm người Lăng Nguyên đồng thời biến sắc, đồng loạt lấy ra năm thanh Thánh Kiếm đen sì. Năm thanh Thánh Kiếm vừa xuất hiện, năm cỗ ý chí Phong Mang kinh người bùng lên tận trời cao, nháy mắt làm vỡ nát mây mù, Cương Phong Lôi Hỏa trong phạm vi hàng vạn dặm.

Năm thanh Thánh Kiếm thi nhau ngầm lên, tiếng kiếm ngâm vang lên mênh mông cuồn cuộn, thậm chí lan truyền khắp cả Thiên Đạo đại lục.

Trên Kiếm Thần sơn. Thông Thiên Kiếm Nhai.

Đạo Linh một thân áo xám miệng nở nụ cười âm trầm sâu sắc, nhìn về phía Huyền Âm tông ở xa xa, trông mắt màu trắng nhạt dường như có thể nhìn thấu hư không, lộ ra vẻ sâu sắc khác thường.

– Tiểu tử này càng ngày càng mạnh, lần này không biết ngươi có mang lại cho ta niềm vui bất ngờ nào không…

Đồng thời trên Kiếm Ma sơn, đỉnh Ma nhai trên mặt Ma Linh lộ vẻ hơi kinh ngạc:

– Tâm pháp kiếm bi Bản Nguyên đã không còn tác dụng gì, kiếm bi Bản Nguyên đã bị Thiên Đạo thu hồi nếu không có thể lấy về xem thử một phen. Đáng tiếc cho năm tên khốn tự cho mình là thông minh kia, Nếu tâm pháp kiếm bi Bản Nguyên dễ dàng lấy được như vậy, làm sao tới lượt các ngươi chứ?…

– Huyền Âm tông, núi Hỏa Phượng.

– Bùng…

Hai nơi không gian mở ra, trên Thế Giới Tù Lung, năm thanh Thánh Kiếm dường như vừa tìm được mục tiêu, Kiếm Ý Phong Mang kinh người bùng lên, nhắm tới hai nơi không gian kia chém tới.

-Hừ…

Chỉ nghe hai tiếng quát lạnh, từ hai nơi không gian vừa mở ra kia, hai đạo kiếm quang đen ngòm bắn ra. Năm đạo ý chí Phong Mang lập tức trùm xuống, năm thanh Thánh Kiếm liên tiếp vang lên tiếng kêu run rẩy, bắn ngược trở về tay năm người Lăng Nguyên.

– Thế Giới Tù Lung, trấn áp!

Cũng không do dự, dường như Lăng Nguyên đã liệu trước hai người Diệp Vô Tâm sẽ tới. Trên nhà giam đen ngòm, hai đạo lực Thế Giới đen sì bắn ra, lập tức khép lại hai nơi không gian do hai người Diệp Vô Tâm vừa mở ra, phạm vi vạn dặm hư không đều bị một tầng ý chí Phong Mang màu đen bao trùm.

Bên trong không gian Động Hư, thần sắc hai người Diệp Võ Tâm đại biến, hai thanh thần kiếm màu đen toát ra kiếm quang chói mắt, chém về bốn phía.

– Hai đạo kiếm quang kinh người được rót lực Thế Giới vào, xé rách không gian Hỗn Độn, chém vào bức vách không gian xung quanh.

-Phập…

Thế nhưng bức vách không gian tưởng chừng có thể xé rách dễ dàng, không ngờ lúc này như biển cả mênh mông, nuốt chửng hai đạo kiếm quang của hai người vào trong, biến mất không thấy.

– Không xong, bọn chúng đã trấn áp hư không!

Sắc mặt Diệp Vô Tâm hết sức nặng nề:

– Năm tên này đã hạ quyết tâm nhất định phải trấn áp Lục Thanh.

Trên Thế Giới Tù Lung, năm người Lăng Nguyên nở nụ cười lạnh lẽo:

– Cho dù là năm tên Kiếm Thánh, chỉ cần không có Kiếm Thánh thượng cả, chúng ta cũng có thể trấn áp, đừng nói chỉ có ba người.

– Ngay sau đó. Thánh Kiếm của năm người Lăng Nguyên đảo ngược, năm thanh Thánh Kiếm chiếm hết năm phương Thiên địa, đồng thời cắm trên Thế Giới Tù Lung kia.

-Ong…

– Tiếng kiếm ngâm vang lên rung trời lan tràn ra bốn phương tám hướng, với khí thế kinh người quét ngang toàn bộ Thiên Đạo đại lục. Trong lúc nhất thời toàn bộ Thiên Đạo đại lục đều nghe vang vọng năm đạo kiếm ngâm Trấn Thế kia.

Chân thân trăm trượng của Lục Thanh đột ngột từ dưới đất cao vọt lên, theo khí Phong Mang đen sẫm tăng vọt, nháy mắt đã cao tới ngàn trượng.

Khác với lúc trước, giờ phút này Lục Thanh không phải đơn thuần ngưng tụ Từ Ý chí Phong Mang mà hoàn toàn là từ nhục thân. Thân thể ngàn trượng sừng sững giữa không trung, lập tức nổi lên Kiếm Ý Phong Mang chống lại năm người Lăng Nguyên.

Thậm chí cỗ Kiếm Ý Phong Mang này càng tinh thuần hơn cả năm người Lăng Nguyên khiến cho sắc mặt bọn chúng khẽ biến.

Đây là thực lực hiện tại của hắn sao?

Năm người Lăng Nguyên đồng thời chấn động trong lòng. Lúc trước, trận chiến bên ngoài Lăng Tiêu tông, bọn chúng còn cảm thấy thực lực của Lục Thanh tối đa cũng chỉ ngang ngửa với chúng. Nhưng tới lúc này, bọn chúng đã cảm thấy rõ ràng, thực lực của Lục Thanh dường như đã vượt qua chúng một bậc. Có lẽ chỉ có Kiếm Thánh thượng cổ mới đủ sức dùng lực một mình mà trấn áp năm người như vậy.

Tâm pháp kiếm bi Bản Nguyên!

Năm người Lăng Nguyên cảm thấy chấn động tâm thần, bọn chúng biết hết thảy là do tác dụng của kiếm bi Bản Nguyên. Nếu như có thể có được tâm pháp kiếm bi Bản Nguyên, thoát khởi sự trói buộc của hai điện Thần Ma, hấp thu nguyện lực hương hỏa, ngưng luyện thế giới Kiếm Vực, nhất định, bọn chúng có thể đạt tới trình độ Kiếm Thánh thượng cổ trong thời gian rất ngắn. Dù sao bọn chúng cũng có được nguyện lực hương hỏa của tông môn mình tiếp tế tiếp viện.

– Ong…

Thân hình khổng lồ ngàn trượng sừng sững giữa không trung, giờ phút này Lục Thanh như một vị thần, tiếng kiếm ngâm vang lên kinh thiên, xé rách cả chín tầng Cương Phong Lôi Hỏa, chấn rụng sao trời.

Vô số ngôi sao to ngàn trượng, vạn trượng rơi xuống, hóa thành một trận mưa sao băng.

– Ong…

Không nói nhiều lời vô ích cùng năm người Lăng Nguyên Lục Thanh đạp bước giữa không trung, một quyền to như núi của hắn nhắm năm người nện xuống. Tiếng kiếm ngâm vang lên kinh người từ quyền phải của Lục Thanh, khí Phong Mang đen sẫm dường như khiến cho tay phải Lục Thanh ngưng tụ thành một thanh cự kiếm, quét về phía năm người.

– Trấn!

Năm người không dám chậm trễ, đồng thời quát lên một tiếng lớn, năm cỗ lực Thế Giới mạnh mẽ bùng lên, ngưng tụ thành một bức tường vô hình trước mặt năm người, bao trùm trong phạm vi mấy trăm dặm không gian.

Theo một quyền của Lục Thanh đánh ra một đạo không gian Hỗn Độn hẹp dài bị xé rách. Hỗn Độn màu xám nuốt chửng hết thảy. Một quyền này bao trùm phạm vi rộng mấy trượng hung hăng đánh lên bức tường lực Thế Giới vô hình của năm người.

-Rắc…

Bằng mắt thường có thể thấy được, lôi đình Hỗn Độn màu xám bùng lên, lập lòe không ngớt trên bức tường vô hình kia, rốt cục tiêu diệt hết lực một quyền này của Lục Thanh.

Sắc mặt năm người Lăng Nguyên khẽ biến, một quyền này của Lục Thanh còn mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của bọn họ. Ngoại trừ ý chí Phong Mang không gì không phá nổi ra, còn có một luồng sức mạnh có thể sánh ngang long phượng, thậm chí còn mạnh hơn cả long phượng.

Một quyền chưa dứt, cả kiếm chỉ tay trái lẫn tay phải của Lục Thanh đồng thời điểm ra, kiếm chỉ tay trái vẽ ra một dòng sông Thời Không, kiếm quang Thời Không ngưng luyện lưu chuyển bên trong. Thời Không Lưu Chuyển một cỗ Tuế Nguyệt luẩn chuyển toát ra khí tức tang thương cổ kính.

Thức thứ ba mươi của Đại Diên Tam Thập Lục Kiếm: Tuế Nguyệt!

Còn kiếm chỉ tay phải lại chém ra một đạo kiếm quang màu xám bạc rực rỡ.

Kiếm quang màu xám bạc sừng sững giữa không trung hóa thành một thanh cự kiếm. ý chí Phong Mang màu đen sẫm vờn quanh, kiếm quang màu xám bạc lan tràn ra khắp không trung. Hai dòng sòng Thời Không hiện ra hai bên thân cự kiếm, một dòng chảy ngược, một dòng chảy xuôi đồng thời còn có tiếng nước chảy róc rách vang lên. Ngay tức khắc, khí Phong Mang đen sẫm bùng lên, ý chí Phong Mang mênh mông rộng lớn vờn quanh thân kiếm, một cỗ Kiếm Ý Tuế Nguyệt Luân Chuyển liên tục chuyển động, bức tường vô hình trước mặt hai người Lăng Nguyên lập tức bị cuốn vào trong Thời Không vô tận.

Thức thứ ba mươi mốt của Đại Diễn Tam Thập Lục Kiếm: Hỗn Loạn Thời Không!

Hai kiếm thức mạnh nhất được phát động cùng một lúc. Kiếm Ý Thời Không xuyên qua dòng sông Thời Không, sau khi bức tường lực Thế Giới vô hình kia bị Hỗn Loạn Thời Không phá nát, lập tức trấn áp xuống năm người Lăng Nguyên.

Dòng sòng Thời Không màu xám bạc bao vậy năm người vào trong. Kiếm Ý Tuế Nguyệt tang thương lưu chuyển không ngừng, mà thần sắc Lục Thanh cũng tỏ ra vô cùng ngưng trọng.

-Bùng…

Ngay tức khắc, chỉ thấy bên trong dòng sông Thời Không màu xám bạc một cỗ lực Thế Giới khiến cho trời đất biến sắc tràn ra. Lực Thế Giới mạnh mẽ dâng trào, xé nát dòng sông Thời Không tiêu tan thành tro bụi.

Kim Thiên tông.

Trong khoảng không gian đen như mực, hai người Diệp Vô Tâm đồng thời chấn động.

– Không xong!

Ngay sau đó, cả hai người xé rách hư không, bay vế phía Huyền Âm tông. ỞHuyền Âm tông, núi Hỏa Phượng.

Dòng sòng Thời Không màu xám bạc bị phá vỡ, bóng năm người lại hiện ra. Lúc này năm người không ra tay lập tức mà đứng giằng co cùng Lục Thanh ở xa xa.

– Chỉ cần ngươi giao ra tâm pháp kiếm bi Bản Nguyên, chúng ta nước giếng không phạm nước sông, ngươi đi đường ngươi, chúng ta không còn liên hệ!

Lăng Nguyên nhìn Lục Thanh chằm chằm, lên tiếng nói. So với lúc nãy, giọng nói lúc này của lão đã tỏ ra thận trọng hơn nhiều.

Đây là lão đã thừa nhận thực lực của Lục Thanh, lúc này thực lực của Lục Thanh đã thừa sức trấn áp bất cứ người nào trong số năm người bọn chúng.

Đối với lời nói của Lăng Nguyên, Lục Thanh chỉ trả lời bằng ánh mắt lạnh lùng. Năm người này liên thủ, có lẽ hắn không thể chiến thắng, nhưng nếu hắn muốn đi, tin rằng cho dù năm người liên thủ cũng không thế nào giữ được.

– Xem ra không còn đường nào khác.

Lăng Nguyên gật gật đầu, không nói thêm nữa:

– Ngươi đã tự tin như vậy, ta sẽ cho ngươi thấy uy lực của kiếm trận Thánh Giả!

Kiếm trận Thánh Giả!

Lục Thanh thoáng động trong lòng, chỉ nghe Lăng Nguyên đột ngột thét lớn:

– Thế Giới Tù Lung! (nhà giam)

chỉ trong thoáng chóc, lấy nữ tử áo đen làm trung tâm một cổ lực Thế giới ẩn chứa Kiếm Ý Động Hư bùng lên. So với lúc trước, lực Thế Giới bùng lên lúc này đã hiện ra hệ thuộc tính của nó. Lực Thế Giới đen ngòm như bóng tối hủy diệt phủ xuống, nháy mắt đã bao vây Lục Thanh giữa không trung.

Trong nháy mắt, trên thân thể bốn người Lăng Nguyên, bốn đạo lực Thế Giới cùng một cỗ ý chí Trấn Thế đơn thuần giáng xuống, trói buộc lực Thế Giới đen ngòm kia lại, dần dần ngưng tụ thành một nhà giam vuông vức bốn góc. Ý chí Kiếm Đạo màu trắng tinh thuần ngưng tụ nên bốn vách nhà giam mà năm người Lăng Nguyên đồng thời rơi xuống trên nóc nhà giam. Truyện Tiên Hiệp – Truyện FULL

– Thế giới Tù Lung, giam lại!

Lăng Nguyên quát một tiếng, trong nhà giam lập tức có một cỗ ý chí Kiếm Đạo mênh mông không lường được trấn áp xuống.

Thần sắc Lục Thanh tỏ ra vô cùng ngưng trọng, hắn chỉ thấy một cỗ áp lực hết sức nặng nề trấn áp lên người mình, cổ áp lực này mênh mông như biển, khiến cho Kiếm thể Thánh Kiếm của hắn đạt tới tầng mười bốn đỉnh phong Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh cũng cảm thấy chịu đựng không nổi.

Thân thể khổng lồ ngàn trượng chậm rãi bị trấn áp thu nhỏ lại, kiếm thức Lục Thanh quét ngang hư không, lại phát hiện ra trong không gian đen ngòm này, ngay cả kiếm thức cũng bị trấn áp.

– Kiếm trận này lấy lực Thế Giới Động Hư làm chủ để giam cầm, không ngờ tập trung lúc Thế Giới của năm tên Kiếm Tông!

Lục Thanh chấn động trong lòng, tới lúc này rốt cục hắn mới biết, kiếm trận của Thánh Giả có uy lực tới mức nào.

Chỉ trong vài lần hô hấp ngắn ngủi, thân thể ngàn trượng của Lục Thanh dưới ý chí Kiếm Đạo thâm sâu kia đã thu lai chỉ còn trăm trượng

Lục Thanh cười lạnh lẽo, trầm giọng nói:

– Muốn giam cầm ta ư, dù là Kiếm Thần ra tay, cũng cần phải tự lượng sức!

Tay phải Lục Thanh giơ ra một tiếng kiếm ngâm vang lên trong trẻo. Luyện Tâm kiếm đen sì xuất hiện.

Theo Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh của Lục Thanh đột phá. Luyện Tâm kiếm vốn đã thành Nhân Kiếm Hợp Nhất với Lục Thanh, cũng có lực lượng mạnh mẽ không thua gì hắn.

Bên ngoài Thế Giới Tù Lung, năm người Lăng Nguyên đồng thời biến sắc, đồng loạt lấy ra năm thanh Thánh Kiếm đen sì. Năm thanh Thánh Kiếm vừa xuất hiện, năm cỗ ý chí Phong Mang kinh người bùng lên tận trời cao, nháy mắt làm vỡ nát mây mù, Cương Phong Lôi Hỏa trong phạm vi hàng vạn dặm.

Năm thanh Thánh Kiếm thi nhau ngầm lên, tiếng kiếm ngâm vang lên mênh mông cuồn cuộn, thậm chí lan truyền khắp cả Thiên Đạo đại lục.

Trên Kiếm Thần sơn. Thông Thiên Kiếm Nhai.

Đạo Linh một thân áo xám miệng nở nụ cười âm trầm sâu sắc, nhìn về phía Huyền Âm tông ở xa xa, trông mắt màu trắng nhạt dường như có thể nhìn thấu hư không, lộ ra vẻ sâu sắc khác thường.

– Tiểu tử này càng ngày càng mạnh, lần này không biết ngươi có mang lại cho ta niềm vui bất ngờ nào không…

Đồng thời trên Kiếm Ma sơn, đỉnh Ma nhai trên mặt Ma Linh lộ vẻ hơi kinh ngạc:

– Tâm pháp kiếm bi Bản Nguyên đã không còn tác dụng gì, kiếm bi Bản Nguyên đã bị Thiên Đạo thu hồi nếu không có thể lấy về xem thử một phen. Đáng tiếc cho năm tên khốn tự cho mình là thông minh kia, Nếu tâm pháp kiếm bi Bản Nguyên dễ dàng lấy được như vậy, làm sao tới lượt các ngươi chứ?…

– Huyền Âm tông, núi Hỏa Phượng.

– Bùng…

Hai nơi không gian mở ra, trên Thế Giới Tù Lung, năm thanh Thánh Kiếm dường như vừa tìm được mục tiêu, Kiếm Ý Phong Mang kinh người bùng lên, nhắm tới hai nơi không gian kia chém tới.

-Hừ…

Chỉ nghe hai tiếng quát lạnh, từ hai nơi không gian vừa mở ra kia, hai đạo kiếm quang đen ngòm bắn ra. Năm đạo ý chí Phong Mang lập tức trùm xuống, năm thanh Thánh Kiếm liên tiếp vang lên tiếng kêu run rẩy, bắn ngược trở về tay năm người Lăng Nguyên.

– Thế Giới Tù Lung, trấn áp!

Cũng không do dự, dường như Lăng Nguyên đã liệu trước hai người Diệp Vô Tâm sẽ tới. Trên nhà giam đen ngòm, hai đạo lực Thế Giới đen sì bắn ra, lập tức khép lại hai nơi không gian do hai người Diệp Vô Tâm vừa mở ra, phạm vi vạn dặm hư không đều bị một tầng ý chí Phong Mang màu đen bao trùm.

Bên trong không gian Động Hư, thần sắc hai người Diệp Võ Tâm đại biến, hai thanh thần kiếm màu đen toát ra kiếm quang chói mắt, chém về bốn phía.

– Hai đạo kiếm quang kinh người được rót lực Thế Giới vào, xé rách không gian Hỗn Độn, chém vào bức vách không gian xung quanh.

-Phập…

Thế nhưng bức vách không gian tưởng chừng có thể xé rách dễ dàng, không ngờ lúc này như biển cả mênh mông, nuốt chửng hai đạo kiếm quang của hai người vào trong, biến mất không thấy.

– Không xong, bọn chúng đã trấn áp hư không!

Sắc mặt Diệp Vô Tâm hết sức nặng nề:

– Năm tên này đã hạ quyết tâm nhất định phải trấn áp Lục Thanh.

Trên Thế Giới Tù Lung, năm người Lăng Nguyên nở nụ cười lạnh lẽo:

– Cho dù là năm tên Kiếm Thánh, chỉ cần không có Kiếm Thánh thượng cả, chúng ta cũng có thể trấn áp, đừng nói chỉ có ba người.

– Ngay sau đó. Thánh Kiếm của năm người Lăng Nguyên đảo ngược, năm thanh Thánh Kiếm chiếm hết năm phương Thiên địa, đồng thời cắm trên Thế Giới Tù Lung kia.

-Ong…

– Tiếng kiếm ngâm vang lên rung trời lan tràn ra bốn phương tám hướng, với khí thế kinh người quét ngang toàn bộ Thiên Đạo đại lục. Trong lúc nhất thời toàn bộ Thiên Đạo đại lục đều nghe vang vọng năm đạo kiếm ngâm Trấn Thế kia.

Chọn tập
Bình luận