Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 967: Tinh Vực Cổ Thần

Tác giả: Thập Bộ Hành
Chọn tập

Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn

Nhưng ở chỗ sâu hơn, còn có ba ngàn tiểu đạo va chạm với nhau, đạo này tranh chấp với đạo kia, đạo nào cũng hướng tới Đại Đạo.

Giờ phút này, Lục Thanh chú ý tới, trên chiếc Tinh Chu này còn có rất nhiều cường giả, đều đang ngồi xếp bằng tĩnh tu mỗi một người, đều ít nhất có tu vi Phá Phàm thất trùng thiên. Nhưng người này, tổng cộng có mấy trăm người, khí tức trên người cũng có nhiều khác biệt, khiến Lục Thanh không khởi chú ý nhiêu hơn mấy phần.

Nhìn thấy Lục Thanh dường như có chút do dự, người thanh niên kia lại nói:

– Tại hạ chính là Kiếm Giả của Tinh Vực Cổ Thần. Tinh Hệ Pháp Thánh. Đạo Kiếm Tinh. Cổ Tinh Hà. Đây là Tinh Chu của Đạo Kiếm Tinh ta, lấy danh nghĩa của Pháp Thánh mời các cường giả rải rác bên ngoài sáu đại Tinh Vực tới xem lễ. Ta thấy đạo huynh bộ pháp lúc ẩn lúc hiện, nhất định là chân nhân cường giả đã bước vào cảnh giới Trường Mệnh, lại là người độc hành, cho nên mờ lời mời, nếu các hạ không ngại có thể cùng ngồi thuyền này. Tinh Hệ Pháp Thánh ta, kết giao rộng rãi nhất định sẽ không khiến các hạ thất vọng.

Tinh Hệ Pháp Thánh. Đạo Kiếm Tinh.

Khóe miệng Lục Thanh nổi lên ý cười đầy thâm ý, gật gật đầu, nói:

– Được, ta đi cùng các ngươi.

Sắc mặt vui vẻ. Cổ Tinh Hà lập tức nói:

– Tôn tính đại danh của đạo hữu?

– Lục Thanh.

– Lục đạo hữu mời lên thuyền!

Lục Thanh gật gật đầu, bước ra một bước đã xuất hiện ở ngoài mười dặm, mà vầng sáng xanh thẳm bao quanh Tinh Chu kia cũng đồng thời nứt ra một cái khe phạm vi mười trượng.

Nhưng, ngay khi Lục Thanh sắp sưa bước lên Tinh Chu một thanh âm lạnh lùng vang lên:

– Muốn đi lên Tinh Chu, trước tiên để cho Hàn chân nhân ta suy nghĩ suy nghĩ!

Sắc mặt Cổ Tinh Hà lập tức biến đổi, quay đầu nhìn lại, một trung niên vốn ngồi xếp bằng tĩnh tụ một thân đạo bào màu đen, bộ mặt âm lãnh đã đứng dậy. Người này, chính là một trong những tán tu vực ngoại bên ngoài sáu Tinh Vực lớn, được xưng là Hàn chân nhân, tĩnh tu Đạo Pháp, một thân Băng Phách pháp lực ước chừng đã đạt tới Trường Mệnh ngũ trùng thiên, cho dù ở trong vực ngoại tán tu cũng có chút danh tiếng, hơn nữa lần này trong những người vực ngoại tán tu được mời đến, thực lực của hắn cũng là một trong mấy người đứng đầu.

Chẳng qua người này có chút ngang ngược bất tuân, tự cho mình rất cao, cho dù chân nhân Đạo giả đã đạt tới Phá Phàm thất trùng thiên xem không vừa mắt, cũng muốn một chưởng đánh chết. Nhưng bởi vì tu vi cao tuyệt, ở trên toàn bộ Tinh Chu này không ai dám trêu chọc, huống chi, lúc này, bảy mươi hai đại Sinh Mạng Nguyên Tinh Sinh Mạng Nguyên Tinh của Tinh Hệ Pháp Thánh đều có Tinh Chu du ngoạn bên ngoài sáu Tinh Vực lớn. Đạo giả mời đến tu vi càng cao, thực lực càng mạnh, càng có thể được Thánh Chủ coi trọng, cho nên Cổ Tinh Hà cũng không muốn trở mặt cùng Hàn chân nhân này.

Hy vọng, hắn có thể tiếp được một chưởng, Cổ Tinh Hà trong lòng thở dài đồng thời trầm giọng nói:

– Hàn chân nhân hạ thủ lưu tình!

– Ha ha, lưu tình, vậy để xem hắn có bản lãnh khiến bản chân nhân lưu tình hay không!

Hàn chân nhân cười cuồng vọng, bước chân hư đạp, một đạo Băng Phách pháp lực huyền ảo hiện ra, mơ hồ, dường như cùng Tinh Không xung quanh dung hợp lại.

– Đạo thế!

Trên Tinh Chu, không ít chân nhân mờ hai mắt, khẽ kêu lên một tiếng.

Đạo thế, chính là sau khi đạt tới Trường Mệnh tứ trùng thiên. Đạo giả đối với Đạo Ý thuộc tính lĩnh ngộ đến trình độ nhất định mới có thể dung nhập Đại Đạo Tinh Không, chạm đến mượn thế Đại Đạo, Từ đó khiến mỗi một chiêu, mỗi một thức đều ẩn chứa thế Đại Đạo, uy lực tăng lên gấp bội.

Mà dẫn động Đạo thế, cũng đồng thời thuyét minh. Hàn chân nhân ít nhất đã dùng tới thúc lúc chân chính!

Gần như trong nháy mắt một đạo tinh quang lạnh như băng trôi qua ở dưới chân mang theo cả người Hàn chân nhân, nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Lục Thanh.

Băng Phách pháp lực lành lẽo lộ ra một cỗ hàn ý lạnh thấu xương, đóng băng toàn bộ Nguyên khí và linh khí trong vòng trăm trượng xung quanh người Lục Thanh, ngay cả hủy diệt tinh quang tràn ngập kia cũng đồng thời bị đóng băng. Trăm trượng Tinh Không bị nhiễm một tầng băng hàn màu trắng, đồng thời hữu chưởng của Hàn chân nhân được pháp quang hùng hậu bao quanh, hung hăng hướng về phía đan diễn khí hải của Lục Thanh chụp xuống.

Ánh mắt vốn bình thản của Lục Thanh phút chốc phát lạnh, người này quả nhiên là coi trời bằng vung, vừa thấy mặt đã muốn phế đan diễn người ta, ra tay không chút dung tình.

Lúc này, Lục Thanh nhớ lại lời nói lúc trước của Viêm Vận.

– Tiểu tử. Ở Đại Đạo Tinh Không, cường giả vi tôn, đa số cũng không phải hạng người lương thiện gì. Ở nơi này, muốn tiếp tục sinh tồn, sẽ phải ác hơn so với người khác mới có thể bảo vệ nhưng gì của mình, giết chóc quyết đoán ngươi còn chưa đủ, cho dù là Bỉ Ngạn Đại Năng cũng cần nhớ kỹ.

Cho dù là Bỉ Ngạn Đại Năng, cũng cần nhớ kỹ!

Hít sâu một hơi, trong lòng Lục Thanh lúc này bốc lên một cỗ ý chí giết chóc quyết đoán, trong nháy mắt phía trên Tinh Chu, mấy chân nhân hàng đầu vẫn nhắm mắt bất chợt mở hai mắt, mọi người ở giờ phút này, đều cảm nhận được một cỗ sát ý làm cho người ta run rẩy.

Hàn chân nhân đang xông tới, biến hóa trong nháy mắt khiến hắn thân kinh bách chiến cảm thấy một cỗ nguy cơ lớn, cảm giác nguy cơ này đã từng nhiều lần cứu lại tính mạng của hắn, bất kể là bước vào hiểm địa, hay là cùng người tranh đấu. Lúc này, hắn mạnh mẽ thu hữu chưởng về, bộ pháp dưới chân cũng đồng thời đạp động, muốn nhanh chóng lui về trên Tinh Chu.

Nhưng, một bàn tay bình thường lại đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, hữu chưởng đang thu về đồng thời bị nắm lấy.

Bàn tay kia nhìn như thong thả, lại vượt quá bộ pháp ẩn chứa Đạo thế của Hàn chân nhân, nắm lấy hữu chưởng.

Làm sao có khả năng!

Phía trên Tinh Chu mấy tên chân nhân kia khiếp sợ đứng đậy, vẻ mặt không thể tin nổi

– Ngươi…

Trong lòng Hàn chân nhân chấn động mạnh, cũng đã sinh ra một tia sợ hãi.

Nhưng ngay sau đó, hắn liền nhìn thấy một bàn tay bình thường, chậm rãi phóng đại ở trước mặt, nhẹ nhàng ấn trên đầu hắn.

Bàn tay chậm rãi thu lại, mang theo một tia khí yên hòa, thân hình vượt qua Hàn chân nhân. Lục Thanh bước chân chắc chấn, đạp lên trên Tinh Chu.

– Lục đạo hữu, cái này…

Cổ Tinh Hà có chút kinh nghi bất định nhìn Hàn chân nhân vẫn không nhúc nhích đứng ở Tinh Không.

– Chúng ta, có thể đi rồi

Lục Thanh cười khẽ một tiếng, sau đó tùy ý đi đến một góc trên Tinh Chu ngồi xuống.

– Tan rồi!

Không biết là chân nhân nào kêu lên một tiếng kinh ngạc, đồng thời lộ vẻ kinh hãi. Bởi vì lúc này Hàn chân nhân đứng ở Tinh Không, cả người giống như một khối đất đá khô nát, trong phút chốc tan thành bột phấn.

Hủy diệt tinh quang thổi qua, sau mấy lần hít thở. Đại Đạo Tinh Không này đã không còn tồn tại Hàn chân nhân nữa, bao gồm cả hồn phách bên trong, hình thần câu diệt.

Mặc dù đối với đối nhân xử thể của Hàn chân nhân, phần đồng chân nhân lòng có oán hận, thậm chí có sát tâm nội uẩn, chẳng qua đối với thủ đoạn giết chóc của Lục Thanh vẫn như trước lòng sinh hàn ý.

Người này thủ đoạn vô cùng độc ác, tu vi thực lực sâu không lường được, không thể trêu chọc!

Gần như ngay sau đó, rất nhiều chân nhân trong lòng lập kế hoạch, lại ngồi xuống, còn không có người nào dám nói chuyện với Lục Thanh trong lúc nhất thời, toàn bộ Tinh Chu lâm vào yên lặng.

Mà sau khi lâm vào khiếp sợ ngắn ngủi, trong lòng Cổ Tinh Hà lại tràn ngập vui mừng kinh ngạc. Hàn chân nhân là Trường Mệnh ngũ trùng thiên, không ngờ không ngăn được một chưởng của người này, thậm chí không có bất cứ lực phản kháng gì. Hơn nữa, một chưởng vừa rồi, khí tức trên người đối phương ẩn giấu không lộ, không ngờ không phát hiện được đối phương rốt cuộc tu đạo gì.

ít nhất, là cường giả Trường Mệnh thất trùng thiên. Chuẩn Thánh nhất lưu!

Nghĩ đến điều này, ánh mắt của Cổ Tinh Hà nhìn về phía Lục Thanh càng thêm cung kính, có thể mời đến cường giả như vậy, đợi trở về đến Tinh Hệ Pháp Thánh. Tinh Chu của Đạo Kiếm Tinh hắn nhất định có thể đứng hàng đầu, nhận được khen ngợi của Thánh Chủ, thậm chí được thêm mấy danh ngạch đi tới Cổ Thần luận đạo cũng không chừng.

ở bên cạnh Cổ Tinh Hà, còn có mấy thanh niên, đều đeo Thần kiếm trên người, vừa thấy chính là Kiếm Đạo nhất mạch.

Quãng đường Tinh Không còn lại không đến ba canh giờ, phía trên Tinh Chu, lại có thêm mười tên chân nhân, bởi vì không có Hàn chân nhân làm khó dễ, nhưng người này đều thuận lợi lên thuyền. Tuy nhiên, khi nhận thấy không khí trầm tĩnh quỷ dị trên thuyền cũng không có mở miệng, đều tìm một chỗ ngồi xuống.

Vô số hủy diệt tinh quang trôi qua hai bên Tinh Chu, theo một tiếng gầm rú cực lớn, chiếc Tinh Chu vạn trượng thuộc Tinh Hệ Pháp Thánh của Tinh Vực Cổ Thần cuối cùng đã dừng lại.

Tinh Vực Cổ Thần, tới rồi!

Chậm rãi mờ hai mắt. Lục Thanh nhìn ra bên ngoài Tinh Chu. Đây, chính là Tinh Vực Cổ Thần!

Trong lòng Lục Thanh bỗng nhiên chấn động, xuất hiện ở trước mặt hắn, chính là một phương Tinh Vực cực lớn. Tinh Vực này toàn thể vờn quanh một tầng kim quang rực rỡ, vô số ngôi sao điểm xuyết trên đó mơ hồ, buộc quanh hình ảnh của một cự thần màu vàng. – Đây, chính là Tinh Vực Cổ Thần của ta! Tinh Vực Cổ Thần, lấy Thần tộc vi tôn, truyền thuyết. Tinh Vực Cổ Thần ta, chính là chỗ Đại Đạo khai Thiên tích địa, vị Tổ Thần đệ nhất của Thần tộc đã tọa hóa nhục thân ngay tại nơi này, về phần thật giả, không thể khảo chứng, tu vi như vậy, thật sự khó có thể phán đoán.

Lúc này. Cổ Tinh Hà cười giải thích.

– Lại có truyền thuyết. Tinh Vực Cổ Thần ta. ẩn chứa Thần Quyết kinh thế của đệ nhất Tổ Thần lúc trước. Tinh Vực Cổ Thần ta mỗi một Thánh Giả cảnh giới Mệnh Hà sinh ra đều ở bên ngoài Tinh Vực quan sát một phen, lấy đó câu có thể lĩnh ngộ, tuy nhiên đáng tiếc chính là, vẫn không ai có thể hoàn toàn hiểu ra. Chẳng qua, cho dù lĩnh ngộ được chút vụn vặt, cũng khiến cho nhưng đại nhân Thánh Giả mới bước vào cành giới Mệnh Hà ở trong khoảng thời gian ngắn lại có đột phá, thực lực tăng lớn.

Tổ Thần Thần Quyết!

Rất nhiều chân nhân mắt đều sáng ngời, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tinh Vực Cổ Thần kia. Mà Cổ Tinh Hà tự nhiên cũng hiểu được ý tứ của mọi người, cũng không tiếp tục sử dụng Tinh Chu, cứ như vậy dừng ở bên ngoài Tinh Không này.

Mà ở xung quanh Tinh Không mấy trăm mấy ngàn dặm, rất xa, cũng có thể nhìn thấy bóng dáng của một ít Tinh Chu đều đình trệ bất động, hiển nhiên đang làm sự tình đồng dạng.

Giờ phút này, ở trong mắt Lục Thanh, phương Tinh Vực Cổ Thần này giống như trở nên biến ảo, một đạo thân ảnh tang thương cổ kính đột ngột dâng lên.

Thân ảnh ấy chiều cao vô tận vạn dặm, cả người tản ra một cỗ thần quang thuần kim sắc. Ở trong tay thân ảnh này, càng có thêm một thanh cự phủ kim sắc cực lớn đạt tới không biết điểm cuối, cự phủ này lăng không chém xuống, một mảnh Hỗn Độn màu xám lập tức ở dưới lưỡi phủ bị mạnh mẽ bổ ra.

Nhưng ở chỗ sâu hơn, còn có ba ngàn tiểu đạo va chạm với nhau, đạo này tranh chấp với đạo kia, đạo nào cũng hướng tới Đại Đạo.

Giờ phút này, Lục Thanh chú ý tới, trên chiếc Tinh Chu này còn có rất nhiều cường giả, đều đang ngồi xếp bằng tĩnh tu mỗi một người, đều ít nhất có tu vi Phá Phàm thất trùng thiên. Nhưng người này, tổng cộng có mấy trăm người, khí tức trên người cũng có nhiều khác biệt, khiến Lục Thanh không khởi chú ý nhiêu hơn mấy phần.

Nhìn thấy Lục Thanh dường như có chút do dự, người thanh niên kia lại nói:

– Tại hạ chính là Kiếm Giả của Tinh Vực Cổ Thần. Tinh Hệ Pháp Thánh. Đạo Kiếm Tinh. Cổ Tinh Hà. Đây là Tinh Chu của Đạo Kiếm Tinh ta, lấy danh nghĩa của Pháp Thánh mời các cường giả rải rác bên ngoài sáu đại Tinh Vực tới xem lễ. Ta thấy đạo huynh bộ pháp lúc ẩn lúc hiện, nhất định là chân nhân cường giả đã bước vào cảnh giới Trường Mệnh, lại là người độc hành, cho nên mờ lời mời, nếu các hạ không ngại có thể cùng ngồi thuyền này. Tinh Hệ Pháp Thánh ta, kết giao rộng rãi nhất định sẽ không khiến các hạ thất vọng.

Tinh Hệ Pháp Thánh. Đạo Kiếm Tinh.

Khóe miệng Lục Thanh nổi lên ý cười đầy thâm ý, gật gật đầu, nói:

– Được, ta đi cùng các ngươi.

Sắc mặt vui vẻ. Cổ Tinh Hà lập tức nói:

– Tôn tính đại danh của đạo hữu?

– Lục Thanh.

– Lục đạo hữu mời lên thuyền!

Lục Thanh gật gật đầu, bước ra một bước đã xuất hiện ở ngoài mười dặm, mà vầng sáng xanh thẳm bao quanh Tinh Chu kia cũng đồng thời nứt ra một cái khe phạm vi mười trượng.

Nhưng, ngay khi Lục Thanh sắp sưa bước lên Tinh Chu một thanh âm lạnh lùng vang lên:

– Muốn đi lên Tinh Chu, trước tiên để cho Hàn chân nhân ta suy nghĩ suy nghĩ!

Sắc mặt Cổ Tinh Hà lập tức biến đổi, quay đầu nhìn lại, một trung niên vốn ngồi xếp bằng tĩnh tụ một thân đạo bào màu đen, bộ mặt âm lãnh đã đứng dậy. Người này, chính là một trong những tán tu vực ngoại bên ngoài sáu Tinh Vực lớn, được xưng là Hàn chân nhân, tĩnh tu Đạo Pháp, một thân Băng Phách pháp lực ước chừng đã đạt tới Trường Mệnh ngũ trùng thiên, cho dù ở trong vực ngoại tán tu cũng có chút danh tiếng, hơn nữa lần này trong những người vực ngoại tán tu được mời đến, thực lực của hắn cũng là một trong mấy người đứng đầu.

Chẳng qua người này có chút ngang ngược bất tuân, tự cho mình rất cao, cho dù chân nhân Đạo giả đã đạt tới Phá Phàm thất trùng thiên xem không vừa mắt, cũng muốn một chưởng đánh chết. Nhưng bởi vì tu vi cao tuyệt, ở trên toàn bộ Tinh Chu này không ai dám trêu chọc, huống chi, lúc này, bảy mươi hai đại Sinh Mạng Nguyên Tinh Sinh Mạng Nguyên Tinh của Tinh Hệ Pháp Thánh đều có Tinh Chu du ngoạn bên ngoài sáu Tinh Vực lớn. Đạo giả mời đến tu vi càng cao, thực lực càng mạnh, càng có thể được Thánh Chủ coi trọng, cho nên Cổ Tinh Hà cũng không muốn trở mặt cùng Hàn chân nhân này.

Hy vọng, hắn có thể tiếp được một chưởng, Cổ Tinh Hà trong lòng thở dài đồng thời trầm giọng nói:

– Hàn chân nhân hạ thủ lưu tình!

– Ha ha, lưu tình, vậy để xem hắn có bản lãnh khiến bản chân nhân lưu tình hay không!

Hàn chân nhân cười cuồng vọng, bước chân hư đạp, một đạo Băng Phách pháp lực huyền ảo hiện ra, mơ hồ, dường như cùng Tinh Không xung quanh dung hợp lại.

– Đạo thế!

Trên Tinh Chu, không ít chân nhân mờ hai mắt, khẽ kêu lên một tiếng.

Đạo thế, chính là sau khi đạt tới Trường Mệnh tứ trùng thiên. Đạo giả đối với Đạo Ý thuộc tính lĩnh ngộ đến trình độ nhất định mới có thể dung nhập Đại Đạo Tinh Không, chạm đến mượn thế Đại Đạo, Từ đó khiến mỗi một chiêu, mỗi một thức đều ẩn chứa thế Đại Đạo, uy lực tăng lên gấp bội.

Mà dẫn động Đạo thế, cũng đồng thời thuyét minh. Hàn chân nhân ít nhất đã dùng tới thúc lúc chân chính!

Gần như trong nháy mắt một đạo tinh quang lạnh như băng trôi qua ở dưới chân mang theo cả người Hàn chân nhân, nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Lục Thanh.

Băng Phách pháp lực lành lẽo lộ ra một cỗ hàn ý lạnh thấu xương, đóng băng toàn bộ Nguyên khí và linh khí trong vòng trăm trượng xung quanh người Lục Thanh, ngay cả hủy diệt tinh quang tràn ngập kia cũng đồng thời bị đóng băng. Trăm trượng Tinh Không bị nhiễm một tầng băng hàn màu trắng, đồng thời hữu chưởng của Hàn chân nhân được pháp quang hùng hậu bao quanh, hung hăng hướng về phía đan diễn khí hải của Lục Thanh chụp xuống.

Ánh mắt vốn bình thản của Lục Thanh phút chốc phát lạnh, người này quả nhiên là coi trời bằng vung, vừa thấy mặt đã muốn phế đan diễn người ta, ra tay không chút dung tình.

Lúc này, Lục Thanh nhớ lại lời nói lúc trước của Viêm Vận.

– Tiểu tử. Ở Đại Đạo Tinh Không, cường giả vi tôn, đa số cũng không phải hạng người lương thiện gì. Ở nơi này, muốn tiếp tục sinh tồn, sẽ phải ác hơn so với người khác mới có thể bảo vệ nhưng gì của mình, giết chóc quyết đoán ngươi còn chưa đủ, cho dù là Bỉ Ngạn Đại Năng cũng cần nhớ kỹ.

Cho dù là Bỉ Ngạn Đại Năng, cũng cần nhớ kỹ!

Hít sâu một hơi, trong lòng Lục Thanh lúc này bốc lên một cỗ ý chí giết chóc quyết đoán, trong nháy mắt phía trên Tinh Chu, mấy chân nhân hàng đầu vẫn nhắm mắt bất chợt mở hai mắt, mọi người ở giờ phút này, đều cảm nhận được một cỗ sát ý làm cho người ta run rẩy.

Hàn chân nhân đang xông tới, biến hóa trong nháy mắt khiến hắn thân kinh bách chiến cảm thấy một cỗ nguy cơ lớn, cảm giác nguy cơ này đã từng nhiều lần cứu lại tính mạng của hắn, bất kể là bước vào hiểm địa, hay là cùng người tranh đấu. Lúc này, hắn mạnh mẽ thu hữu chưởng về, bộ pháp dưới chân cũng đồng thời đạp động, muốn nhanh chóng lui về trên Tinh Chu.

Nhưng, một bàn tay bình thường lại đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, hữu chưởng đang thu về đồng thời bị nắm lấy.

Bàn tay kia nhìn như thong thả, lại vượt quá bộ pháp ẩn chứa Đạo thế của Hàn chân nhân, nắm lấy hữu chưởng.

Làm sao có khả năng!

Phía trên Tinh Chu mấy tên chân nhân kia khiếp sợ đứng đậy, vẻ mặt không thể tin nổi

– Ngươi…

Trong lòng Hàn chân nhân chấn động mạnh, cũng đã sinh ra một tia sợ hãi.

Nhưng ngay sau đó, hắn liền nhìn thấy một bàn tay bình thường, chậm rãi phóng đại ở trước mặt, nhẹ nhàng ấn trên đầu hắn.

Bàn tay chậm rãi thu lại, mang theo một tia khí yên hòa, thân hình vượt qua Hàn chân nhân. Lục Thanh bước chân chắc chấn, đạp lên trên Tinh Chu.

– Lục đạo hữu, cái này…

Cổ Tinh Hà có chút kinh nghi bất định nhìn Hàn chân nhân vẫn không nhúc nhích đứng ở Tinh Không.

– Chúng ta, có thể đi rồi

Lục Thanh cười khẽ một tiếng, sau đó tùy ý đi đến một góc trên Tinh Chu ngồi xuống.

– Tan rồi!

Không biết là chân nhân nào kêu lên một tiếng kinh ngạc, đồng thời lộ vẻ kinh hãi. Bởi vì lúc này Hàn chân nhân đứng ở Tinh Không, cả người giống như một khối đất đá khô nát, trong phút chốc tan thành bột phấn.

Hủy diệt tinh quang thổi qua, sau mấy lần hít thở. Đại Đạo Tinh Không này đã không còn tồn tại Hàn chân nhân nữa, bao gồm cả hồn phách bên trong, hình thần câu diệt.

Mặc dù đối với đối nhân xử thể của Hàn chân nhân, phần đồng chân nhân lòng có oán hận, thậm chí có sát tâm nội uẩn, chẳng qua đối với thủ đoạn giết chóc của Lục Thanh vẫn như trước lòng sinh hàn ý.

Người này thủ đoạn vô cùng độc ác, tu vi thực lực sâu không lường được, không thể trêu chọc!

Gần như ngay sau đó, rất nhiều chân nhân trong lòng lập kế hoạch, lại ngồi xuống, còn không có người nào dám nói chuyện với Lục Thanh trong lúc nhất thời, toàn bộ Tinh Chu lâm vào yên lặng.

Mà sau khi lâm vào khiếp sợ ngắn ngủi, trong lòng Cổ Tinh Hà lại tràn ngập vui mừng kinh ngạc. Hàn chân nhân là Trường Mệnh ngũ trùng thiên, không ngờ không ngăn được một chưởng của người này, thậm chí không có bất cứ lực phản kháng gì. Hơn nữa, một chưởng vừa rồi, khí tức trên người đối phương ẩn giấu không lộ, không ngờ không phát hiện được đối phương rốt cuộc tu đạo gì.

ít nhất, là cường giả Trường Mệnh thất trùng thiên. Chuẩn Thánh nhất lưu!

Nghĩ đến điều này, ánh mắt của Cổ Tinh Hà nhìn về phía Lục Thanh càng thêm cung kính, có thể mời đến cường giả như vậy, đợi trở về đến Tinh Hệ Pháp Thánh. Tinh Chu của Đạo Kiếm Tinh hắn nhất định có thể đứng hàng đầu, nhận được khen ngợi của Thánh Chủ, thậm chí được thêm mấy danh ngạch đi tới Cổ Thần luận đạo cũng không chừng.

ở bên cạnh Cổ Tinh Hà, còn có mấy thanh niên, đều đeo Thần kiếm trên người, vừa thấy chính là Kiếm Đạo nhất mạch.

Quãng đường Tinh Không còn lại không đến ba canh giờ, phía trên Tinh Chu, lại có thêm mười tên chân nhân, bởi vì không có Hàn chân nhân làm khó dễ, nhưng người này đều thuận lợi lên thuyền. Tuy nhiên, khi nhận thấy không khí trầm tĩnh quỷ dị trên thuyền cũng không có mở miệng, đều tìm một chỗ ngồi xuống.

Vô số hủy diệt tinh quang trôi qua hai bên Tinh Chu, theo một tiếng gầm rú cực lớn, chiếc Tinh Chu vạn trượng thuộc Tinh Hệ Pháp Thánh của Tinh Vực Cổ Thần cuối cùng đã dừng lại.

Tinh Vực Cổ Thần, tới rồi!

Chậm rãi mờ hai mắt. Lục Thanh nhìn ra bên ngoài Tinh Chu. Đây, chính là Tinh Vực Cổ Thần!

Trong lòng Lục Thanh bỗng nhiên chấn động, xuất hiện ở trước mặt hắn, chính là một phương Tinh Vực cực lớn. Tinh Vực này toàn thể vờn quanh một tầng kim quang rực rỡ, vô số ngôi sao điểm xuyết trên đó mơ hồ, buộc quanh hình ảnh của một cự thần màu vàng. – Đây, chính là Tinh Vực Cổ Thần của ta! Tinh Vực Cổ Thần, lấy Thần tộc vi tôn, truyền thuyết. Tinh Vực Cổ Thần ta, chính là chỗ Đại Đạo khai Thiên tích địa, vị Tổ Thần đệ nhất của Thần tộc đã tọa hóa nhục thân ngay tại nơi này, về phần thật giả, không thể khảo chứng, tu vi như vậy, thật sự khó có thể phán đoán.

Lúc này. Cổ Tinh Hà cười giải thích.

– Lại có truyền thuyết. Tinh Vực Cổ Thần ta. ẩn chứa Thần Quyết kinh thế của đệ nhất Tổ Thần lúc trước. Tinh Vực Cổ Thần ta mỗi một Thánh Giả cảnh giới Mệnh Hà sinh ra đều ở bên ngoài Tinh Vực quan sát một phen, lấy đó câu có thể lĩnh ngộ, tuy nhiên đáng tiếc chính là, vẫn không ai có thể hoàn toàn hiểu ra. Chẳng qua, cho dù lĩnh ngộ được chút vụn vặt, cũng khiến cho nhưng đại nhân Thánh Giả mới bước vào cành giới Mệnh Hà ở trong khoảng thời gian ngắn lại có đột phá, thực lực tăng lớn.

Tổ Thần Thần Quyết!

Rất nhiều chân nhân mắt đều sáng ngời, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tinh Vực Cổ Thần kia. Mà Cổ Tinh Hà tự nhiên cũng hiểu được ý tứ của mọi người, cũng không tiếp tục sử dụng Tinh Chu, cứ như vậy dừng ở bên ngoài Tinh Không này.

Mà ở xung quanh Tinh Không mấy trăm mấy ngàn dặm, rất xa, cũng có thể nhìn thấy bóng dáng của một ít Tinh Chu đều đình trệ bất động, hiển nhiên đang làm sự tình đồng dạng.

Giờ phút này, ở trong mắt Lục Thanh, phương Tinh Vực Cổ Thần này giống như trở nên biến ảo, một đạo thân ảnh tang thương cổ kính đột ngột dâng lên.

Thân ảnh ấy chiều cao vô tận vạn dặm, cả người tản ra một cỗ thần quang thuần kim sắc. Ở trong tay thân ảnh này, càng có thêm một thanh cự phủ kim sắc cực lớn đạt tới không biết điểm cuối, cự phủ này lăng không chém xuống, một mảnh Hỗn Độn màu xám lập tức ở dưới lưỡi phủ bị mạnh mẽ bổ ra.

Chọn tập
Bình luận