Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://truyenfull.vn
– Thả người!
Bị ánh mắt của Lục Thanh nhìn châm chủ. Quân Mạc Lâm chỉ thấy lưng toát mồ hỏi lạnh, một cỗ Kiếm Ý Thời Không Luân Chuyển không bị lực Thế Giới của lão trấn áp, đè lên người lão.
Bất quá, hai người Nhược Thủy liên quan tới con đường Thánh Đạo của lão, muốn Bất lão giao ra, quả thật là muốn vàn khó khăn.
– Ta đã thả hết tất cả mọi người, thậm chí đã thà luôn đám linh thú, ngươi còn muốn gì nữa?
Huyết quang trong đôi mắt của Quân Mạc Lâm chớp động:
– Nếu ngươi muốn ta thả hai đạo Kiếm Linh, vậy thì không được, đáng tiếc là các nàng đã thần phục ta, làm Kiếm Linh hộ thân cho ta, không thể nào trả lại. Nhưng ta có thể bồi thường cho ngươi mười thanh thần kiếm cấp Tử Hoàng trung phẩm…
– Hôm nay nếu Quân Mạc Lâm lão không chết, vậy Lục Thanh ta sẽ hình thần câu diệt!
Sát ý ngập trời của Lục Thanh đã không còn kèm lại được, nháy mắt bùng lên cuồng Phong lạnh thấu xương. Cuồng Phong này khiến cho đóng bảng vạn dặm hư không, không gian sụp đò hiện ra vô cùng ghế rợn, trông giống như nhưng hung thú đang há miệng thật to, tất cả đè ép về phía Quân Mạc Lâm.
– Trước mặt chúng ta, sao thể dung túng cho ngươi làm càn như vậy!
Nữ tử áo đen quát lớn, một cỗ Kiếm Ý Động Hư đen ngòm như một tắm màn trời, chụp xuống không gian sụp đổ.
-Cút!
Giờ phút này mái tóc của Lục Thanh đã hoàn toàn hóa thành màu xám bạc, không gió mà bay. Bước chân Lục Thanh bước ra như xuyên qua Thời Không vô tận, thần quang rực rỡ trong mắt bắn ra, xuyên thủng bức màn trời đen ngòm kia.
Cải gì!
Nữ tử áo đen bất chợt sững sờ. Kiếm Ý Động Hư của nàng là duy nhất trong năm đại Kiếm Thánh, là Kiếm Ý siêu thoát mạnh nhất trong năm người, nuốt chửng hết thảy, trấn áp hết thảy. Nhưng rất nhanh đã bị hai đạo kiếm quang của Lục Thanh phá vờ, khiến cho nàng không thể chấp nhận được.
– Tuế Nguyệt
– Hỗn Loạn Thời Không!
Theo động tác không ngừng của Lục Thanh, kiếm chỉ tay trái điểm ra, lập tức hiện ra một dòng sông Thời Không. Kiếm quang Thời Không ngưng tụ bên trong, Thời Không Lưu Chuyển, một cỗ Tuế Nguyệt lưu chuyển giữa dòng sông. Khí tức tang thương cổ kính toát ra, tập trung vào thân thể Quân Mạc Lâm.
Thức thứ ba mươi của Đại Diễn Tam Tháp Lục Kiếm: Tuế Nguyệt!
Đông thời kiếm chỉ bên tay phải của Lục Thanh lại vạch ra một đạo kiếm quang vạn trượng. Kiếm quang màu xám bạc sừng sững giữa không trung hóa thành một thanh cự kiếm. ý chí Phong Mang màu đen sẫm vờn quanh, kiếm quang màu xám bạc lan tràn ra khắp không trung. Hai dòng sông Thời Không hiện ra hai bên thân cự kiếm, một dòng chảy ngược, một dòng chảy xuôi, đồng thời còn có tiếng nước chảy róc rách vang lên. Ngay tức khắc, khí Phong Mang đen sẫm bùng lên. ý chí Phong Mang mênh mông rộng lớn vờn quanh thân kiếm, một cỗ khí tức Tuế Nguyệt Luân Chuyển liên tục chuyển động. Kiếm Ý Tuế Nguyệt Luân Chuyển vừa chuyển. Thời Không xung quanh nữ tử áo đen lập tức trở nên hỗn loạn.
Kiếm quang mênh mông tràn ngập đất trời sao trên trời không còn ánh sáng, thiên hôn địa ám. Kiếm quang màu xám bạc nháy mắt lan tràn về phía năm người nữ tử áo đen. Hành Lang Thời Không màu xám bạc không ngừng chuyển động, một cỗ lực vặn vẹo mênh mông cuồn cuộn gia nhập vào trong Thời Không vô tận. Hành Lang Thời Không vô cùng vô tận không ngừng đóng mở, nháy mắt đã bao phủ năm người nữ tử áo đen, giam cầm vào trong.
Thức thứ ba mươi mốt của Đại Diễn Tam Thập Lục Kiếm: Hỗn Loạn Thời Không!
Uy năng một kiếm này đã giam cầm năm đại Kiếm Thánh vào trong Hành Lang Thời Không, còn một kiếm Tuế Nguyệt của Lục Thanh đã đẩy Quân Mạc Lâm vào tử địa. Kiếm Ý Tuế Nguyệt Luân Chuyển không ngừng cắn nuốt lực Thế Giới hộ thân của Quân Mạc Lâm đến nỗi không còn, bất kể là kiếm quang kiếm thức mạnh mẽ nào cũng bị Kiếm Ý Tuế Nguyệt này nghiền thành tro bụi.
Đến lúc này, Quân Mạc Lâm mới cảm thấy hoảng sợ, đây là hơi thở của Tử thần, lão chưa từng bao giờ có cảm giác gần với cái chết như vậy. Đến lúc này lão mới phát hiện ra, hóa ra trải qua biết bao nhiều năm tháng, tâm cảnh của lão chẳng nhưng không thể khám phá sinh tử, mà còn hình thành một bức tường kiên cố ngăn cản đột phá.
Lão cảm thấy sợ hãi vô cùng, đến giờ phút này, lão mới cảm thấy vô cùng hối hận. Sớm biết như vậy ngay từ lần đầu vừa gặp mặt Lục Thanh, lão đã giết chết Lục Thanh bằng bất cứ giá nào.
Thế nhưng lúc này hổi hận thì đã muộn. Bị Kiếm Ý Tuế Nguyệt ăn mòn. Quân Mạc Lâm cảm thấy sinh cơ của mình ngày càng cạn dần. Giờ phút này, lão bất chấp thể diện, hai tay cho vào trong Kiếm Vực màu đỏ máu nắm lấy hai chiếc cổ trắng như ngọc của hai nàng.
– Dừng tay, nếu không ta sẽ chấn vỡ chân linh bản mệnh của các nàng!
Quân Mạc Lâm quát lớn, hai tay vận sức, lực Thế Giới đồng thời quấn quanh hai nàng, Lục Thanh chỉ nỡ một nụ cười lạnh lẽo. Kiếm Ý trong kiếm chỉ tay trái không ngừng, ngược lại càng tăng thêm mạnh mẽ.
Quân Mạc Lâm thầm kêu khổ trong lòng, biết rằng với thủ đoạn mà Lục Thanh vừa mới thi triển, với sự kỳ quái của Kiếm Ý Thời Không, e rằng không sợ lão chấn vỡ chân linh hai nàng.
Quân Mạc Lâm nghiên răng nghiến lợi, vung mạnh hai tay, ném hai nàng vào người Lục Thanh.
– Chúng ta cũng không có thù không đội trời chung, trà hai nàng cho ngươi, không ai nợ ai!
Quân Mạc Lâm quát to, đông thời huyết quang bùng lên trên thân lão như muốn hủy diệt cả đất trời lúc Thế Giới Bất đầu khởi đông:
– Ngươi đừng vội ép ta, nếu không ta tự bạo Kiếm Tâm, cho dù liều mạng vỡ tan Thế giới Kiếm Vực, cũng phải khiến cho ngươi không chết cũng trọng thương!
Thủ đoạn cuối cùng của Thánh Giả chính là tự bạo Kiếm Tâm. Kiếm Tâm vỡ rồi, đồng thời thế giới Kiếm Vực cũng vỡ theo.
Bất quá tuy rằng thế giới Kiếm Vực chưa phải là thế giới chân chính, nhưng cũng là hình thức ban đầu sản sinh ra thế giới. Nếu như vỡ nát. Kiếm Ý hủy diệt sinh ra đủ để lật nhào trời đất, xé rách Hỗn Độn.
– Bùng…
Đồng thời, kiếm chỉ tay phải Lục Thanh chấn động, năm cỗ lực Thế Giới mạnh mẽ xé rách Thời Không, một lần nữa giáng xuống mặt đất.
Tông sư các tông từ trước khi Lục Thanh động thủ đã sớm lui ra ngoài vạn dặm, thậm chí lui ra rồi mà còn phải tránh né không ngừng. Thánh Giả Kiếm Đạo tranh đầu với nhau. uy thế lan tràn làm cho bọn họ cảm thấy áp lực nặng nề. Đặc biệt là uy áp phát ra từ tâm Trấn Thế của Lục Thanh, đó là tâm cảnh Kiếm Đạo chỉ có bậc Thánh Giả thấu triệt mới có thế có được. Lúc này Lục Thanh dốc hết toàn lực ra tay, lập tức trấn áp hư không, dưới Thánh Giả khó lòng thoát khôi
Giờ phút này lại nghe Quân Mạc Lâm nói rằng tự bạo. Tông sư các tông lại cảm thấy kinh hãi nghi hoặc.
Tuy rằng bọn họ chưa bao giờ thấy Thánh Giả tự bạo, nhưng chỉ cần tưởng tượng cũng có thế hiểu được, nếu Thánh Giả Kiếm Đạo tự bạo rối cục sẽ sinh ra uy năng lớn tới mức nào. Đặc biệt là bọn mười sáu Kiếm Tổ Tuyệt Thế Tử Viêm Kiếm Tổ, bọn họ thân là Kiếm Tổ Tuyệt Thế. Linh Vực đã đại thành, biến hóa ra lực Tiểu Thế Giới. Cũng chỉ có bọn họ mới hiểu được rồ ràng, lực Thế Giới là một luồng sức mạnh mênh mông rộng lớn tới mức nào. Nếu thế giới Kiếm Vực bị phá nát, trong phạm vi vạn dặm hư không ắt sẽ tan nát không còn gì, tan biến vào hư vô.
– Tiểu tử ngươi khinh người quá mức!
Ánh mắt nữ tử áo đen lạnh lẽo vô cùng, năm đại Kiếm Thánh đồng thời bước lên phía trước một bước, lực Thế Giới Bất đầu khởi động, chuẩn bị liên thủ trấn áp.
– Đây là ân oán riêng tư, năm vị không nên nhúng tay là hơn!
Hai người Diệp Vô Tâm đồng thời tiến tới ngăn cản trước mặt năm người, đồng thời nguyện lực hương hỏa trên thân thể hai người cũng Bất đầu khởi động. Lực Thế Giới mênh mông cuồn cuộn quả thật mạnh hơn một bậc, nếu so với bất cứ ai trong năm người.
Thân sắc cả năm người thay đổi liên liên, rốt cục đại hán của Cửu Kiếm tông lên tiếng nói:
– Kiếm Thánh tự bạo, đủ đề thế giới Thiên Đạo mở ra không gian loạn lưu Hỗn Độn, bất kể là ai đúng ai sai đây là kết quả mà Đạo Linh rất muốn nhìn thấy. Mà bất kể là bốn người bọn Đạo Linh hay là vị kia, giúp đỡ cho bất cứ phe nào, chúng ta cũng không có lợi ích gì cả.
– Ngươi không thấy rằng lúc này nói nhưng lời này là quá muộn hay sao?
Diệp Vô Tâm hừ lạnh:
– Nếu đã đi tới chỗ không chết không thời ta khuyên các vị không nên nhúng tay là hơn. Nếu không, dù bộ xương già của ta có ngã xuống, cũng nhất quyết phải giúp cho đồ đệ ta một tay!
– Lão…
Đôi mày bạc trắng của Lăng Nguyên càu lại:
– Lão muốn uy hiếp bọn ta ư?
– Không sai lão có thể cho là như vậy!
Diệp Vô Tâm không thèm phản bác:
– Các vị cũng thừa biết, đây không phải là lần đầu tiên Diệp Vô Tâm ta làm chuyện này!
Năm người đông thời biến sắc, như nhớ lại chuyện gì, ánh mắt nhìn Diệp Vô Tâm trở nên vô cùng ngưng trọng.
Mà lúc này, Lục Thanh đã tiếp lấy hai nàng Nhược Thủy, chuyển cho bọn Lạc Tâm Vũ ở phía sau. Có hai người Diệp Vô Tâm ngân trở năm người Lăng Nguyên. Kiếm Ý trên người Lục Thanh lập tức như muốn lật nhào biển cả, toàn bộ trấn áp lên người Quân Mạc Lâm. Kiếm Ý Tuế Nguyệt vừa chuyển Hỗn Loạn Thời Không đồng thời biến hóa ra, ngay sau đó đã đánh Quân Mạc Lâm rơi vào trong Hành Lang Thời Không, giam cầm trong đó.
Bất quá Quân Mạc Lâm chỉ là ngụy thánh, cho dù dung hợp Kiếm Tâm, kẻ thừa Kiếm Vực, thế giới Kiếm Vực của lão cũng bị tổn hại đừng nói là lực Thê Giới. So ra lão còn kém các Kiếm Thánh khác tới vài bậc, tuy rằng đối phó với Kiếm Tổ Tuyệt Thế thì không thành vấn đề, nhưng lúc này gặp phải Lục Thanh, quả thật là không còn đường chạy thoát.
Lực Thế Giới hộ thân của Quân Mạc Lâm gần như trong nháy mắt bị Hỗn Loạn Thời Không dốc hết toàn lực của Lục Thanh nghiền nát, đại đạo Hỗn Độn dữ tợn hiện ra. Thần quang lôi đình màu xám bùng lên, có vài đạo đánh trúng người Lục Thanh, để lại vết máu rõ ràng.
Giết chết Kiếm Thánh, cho dù là ngụy thánh, cũng sẽ bị hư không Hỗn Độn bên ngoài Thiên Đạo trừng phạt. Từ lôi đình màu xám kia. Lục Thanh cảm nhận được ý chí này.
Trừng phạt ư?
Lục Thanh thẩm cười lạnh trong lòng. Kiếm Ý Thời Không trên người không giảm đi mảy may, dù là nguyện lực hương hỏa mênh mông cuồn cuộn trong Thần Đình thức hải cũng Bất đầu bốc cháy. Nguyện lực hương hóa cuồn cuộn hóa thành kiếm thức bổ sung cho Thức Kiếm, dung nhập kiếm nguyên, tăng cường Kiếm Ý. Trên Hành Lang Thời Không. Hanh Lang Thời Không vô tận mở ra một đạo Hỗn Độn vặn vẹo. Thời Không trở nên vặn vẹo, xé rách Hỗn Độn. uy thế vô cùng kinh khủng khiến cho năm người Lăng Nguyên đang bị kềm chế bên cạnh phải biến sắc.
Kiếm Đạo Thời Không! Không chế Thời Không, thân quỷ khó lường, long trời lở đất.
Uy năng bày ra trong giờ phút này khiến cho năm người Lăng Nguyên cảm thấy uy hiếp hết sức lớn lao. Mà ngay sau đó, bên trong Hành Lang Thời Không màu xám bạc, một cổ Kiếm Ý hủy diệt kinh khủng bùng lên, cỗ Kiếm Ý hủy diệt này vừa xuất hiện. Hỗn Độn vừa mở ra đã lập tức trở nên bùng nổ.
– Không xong, Quân Mạc Lâm muốn tự bạo Kiếm Vực!
Bọn năm người Lăng Nguyên kinh hoàng thất sắc, không hề do dự, lực Thế Giới tỏa ra bao phủ lấy Tông sư các tông, nháy mắt vượt qua hư không, chạy đi thật xa.
– Thả người!
Bị ánh mắt của Lục Thanh nhìn châm chủ. Quân Mạc Lâm chỉ thấy lưng toát mồ hỏi lạnh, một cỗ Kiếm Ý Thời Không Luân Chuyển không bị lực Thế Giới của lão trấn áp, đè lên người lão.
Bất quá, hai người Nhược Thủy liên quan tới con đường Thánh Đạo của lão, muốn Bất lão giao ra, quả thật là muốn vàn khó khăn.
– Ta đã thả hết tất cả mọi người, thậm chí đã thà luôn đám linh thú, ngươi còn muốn gì nữa?
Huyết quang trong đôi mắt của Quân Mạc Lâm chớp động:
– Nếu ngươi muốn ta thả hai đạo Kiếm Linh, vậy thì không được, đáng tiếc là các nàng đã thần phục ta, làm Kiếm Linh hộ thân cho ta, không thể nào trả lại. Nhưng ta có thể bồi thường cho ngươi mười thanh thần kiếm cấp Tử Hoàng trung phẩm…
– Hôm nay nếu Quân Mạc Lâm lão không chết, vậy Lục Thanh ta sẽ hình thần câu diệt!
Sát ý ngập trời của Lục Thanh đã không còn kèm lại được, nháy mắt bùng lên cuồng Phong lạnh thấu xương. Cuồng Phong này khiến cho đóng bảng vạn dặm hư không, không gian sụp đò hiện ra vô cùng ghế rợn, trông giống như nhưng hung thú đang há miệng thật to, tất cả đè ép về phía Quân Mạc Lâm.
– Trước mặt chúng ta, sao thể dung túng cho ngươi làm càn như vậy!
Nữ tử áo đen quát lớn, một cỗ Kiếm Ý Động Hư đen ngòm như một tắm màn trời, chụp xuống không gian sụp đổ.
-Cút!
Giờ phút này mái tóc của Lục Thanh đã hoàn toàn hóa thành màu xám bạc, không gió mà bay. Bước chân Lục Thanh bước ra như xuyên qua Thời Không vô tận, thần quang rực rỡ trong mắt bắn ra, xuyên thủng bức màn trời đen ngòm kia.
Cải gì!
Nữ tử áo đen bất chợt sững sờ. Kiếm Ý Động Hư của nàng là duy nhất trong năm đại Kiếm Thánh, là Kiếm Ý siêu thoát mạnh nhất trong năm người, nuốt chửng hết thảy, trấn áp hết thảy. Nhưng rất nhanh đã bị hai đạo kiếm quang của Lục Thanh phá vờ, khiến cho nàng không thể chấp nhận được.
– Tuế Nguyệt
– Hỗn Loạn Thời Không!
Theo động tác không ngừng của Lục Thanh, kiếm chỉ tay trái điểm ra, lập tức hiện ra một dòng sông Thời Không. Kiếm quang Thời Không ngưng tụ bên trong, Thời Không Lưu Chuyển, một cỗ Tuế Nguyệt lưu chuyển giữa dòng sông. Khí tức tang thương cổ kính toát ra, tập trung vào thân thể Quân Mạc Lâm.
Thức thứ ba mươi của Đại Diễn Tam Tháp Lục Kiếm: Tuế Nguyệt!
Đông thời kiếm chỉ bên tay phải của Lục Thanh lại vạch ra một đạo kiếm quang vạn trượng. Kiếm quang màu xám bạc sừng sững giữa không trung hóa thành một thanh cự kiếm. ý chí Phong Mang màu đen sẫm vờn quanh, kiếm quang màu xám bạc lan tràn ra khắp không trung. Hai dòng sông Thời Không hiện ra hai bên thân cự kiếm, một dòng chảy ngược, một dòng chảy xuôi, đồng thời còn có tiếng nước chảy róc rách vang lên. Ngay tức khắc, khí Phong Mang đen sẫm bùng lên. ý chí Phong Mang mênh mông rộng lớn vờn quanh thân kiếm, một cỗ khí tức Tuế Nguyệt Luân Chuyển liên tục chuyển động. Kiếm Ý Tuế Nguyệt Luân Chuyển vừa chuyển. Thời Không xung quanh nữ tử áo đen lập tức trở nên hỗn loạn.
Kiếm quang mênh mông tràn ngập đất trời sao trên trời không còn ánh sáng, thiên hôn địa ám. Kiếm quang màu xám bạc nháy mắt lan tràn về phía năm người nữ tử áo đen. Hành Lang Thời Không màu xám bạc không ngừng chuyển động, một cỗ lực vặn vẹo mênh mông cuồn cuộn gia nhập vào trong Thời Không vô tận. Hành Lang Thời Không vô cùng vô tận không ngừng đóng mở, nháy mắt đã bao phủ năm người nữ tử áo đen, giam cầm vào trong.
Thức thứ ba mươi mốt của Đại Diễn Tam Thập Lục Kiếm: Hỗn Loạn Thời Không!
Uy năng một kiếm này đã giam cầm năm đại Kiếm Thánh vào trong Hành Lang Thời Không, còn một kiếm Tuế Nguyệt của Lục Thanh đã đẩy Quân Mạc Lâm vào tử địa. Kiếm Ý Tuế Nguyệt Luân Chuyển không ngừng cắn nuốt lực Thế Giới hộ thân của Quân Mạc Lâm đến nỗi không còn, bất kể là kiếm quang kiếm thức mạnh mẽ nào cũng bị Kiếm Ý Tuế Nguyệt này nghiền thành tro bụi.
Đến lúc này, Quân Mạc Lâm mới cảm thấy hoảng sợ, đây là hơi thở của Tử thần, lão chưa từng bao giờ có cảm giác gần với cái chết như vậy. Đến lúc này lão mới phát hiện ra, hóa ra trải qua biết bao nhiều năm tháng, tâm cảnh của lão chẳng nhưng không thể khám phá sinh tử, mà còn hình thành một bức tường kiên cố ngăn cản đột phá.
Lão cảm thấy sợ hãi vô cùng, đến giờ phút này, lão mới cảm thấy vô cùng hối hận. Sớm biết như vậy ngay từ lần đầu vừa gặp mặt Lục Thanh, lão đã giết chết Lục Thanh bằng bất cứ giá nào.
Thế nhưng lúc này hổi hận thì đã muộn. Bị Kiếm Ý Tuế Nguyệt ăn mòn. Quân Mạc Lâm cảm thấy sinh cơ của mình ngày càng cạn dần. Giờ phút này, lão bất chấp thể diện, hai tay cho vào trong Kiếm Vực màu đỏ máu nắm lấy hai chiếc cổ trắng như ngọc của hai nàng.
– Dừng tay, nếu không ta sẽ chấn vỡ chân linh bản mệnh của các nàng!
Quân Mạc Lâm quát lớn, hai tay vận sức, lực Thế Giới đồng thời quấn quanh hai nàng, Lục Thanh chỉ nỡ một nụ cười lạnh lẽo. Kiếm Ý trong kiếm chỉ tay trái không ngừng, ngược lại càng tăng thêm mạnh mẽ.
Quân Mạc Lâm thầm kêu khổ trong lòng, biết rằng với thủ đoạn mà Lục Thanh vừa mới thi triển, với sự kỳ quái của Kiếm Ý Thời Không, e rằng không sợ lão chấn vỡ chân linh hai nàng.
Quân Mạc Lâm nghiên răng nghiến lợi, vung mạnh hai tay, ném hai nàng vào người Lục Thanh.
– Chúng ta cũng không có thù không đội trời chung, trà hai nàng cho ngươi, không ai nợ ai!
Quân Mạc Lâm quát to, đông thời huyết quang bùng lên trên thân lão như muốn hủy diệt cả đất trời lúc Thế Giới Bất đầu khởi đông:
– Ngươi đừng vội ép ta, nếu không ta tự bạo Kiếm Tâm, cho dù liều mạng vỡ tan Thế giới Kiếm Vực, cũng phải khiến cho ngươi không chết cũng trọng thương!
Thủ đoạn cuối cùng của Thánh Giả chính là tự bạo Kiếm Tâm. Kiếm Tâm vỡ rồi, đồng thời thế giới Kiếm Vực cũng vỡ theo.
Bất quá tuy rằng thế giới Kiếm Vực chưa phải là thế giới chân chính, nhưng cũng là hình thức ban đầu sản sinh ra thế giới. Nếu như vỡ nát. Kiếm Ý hủy diệt sinh ra đủ để lật nhào trời đất, xé rách Hỗn Độn.
– Bùng…
Đồng thời, kiếm chỉ tay phải Lục Thanh chấn động, năm cỗ lực Thế Giới mạnh mẽ xé rách Thời Không, một lần nữa giáng xuống mặt đất.
Tông sư các tông từ trước khi Lục Thanh động thủ đã sớm lui ra ngoài vạn dặm, thậm chí lui ra rồi mà còn phải tránh né không ngừng. Thánh Giả Kiếm Đạo tranh đầu với nhau. uy thế lan tràn làm cho bọn họ cảm thấy áp lực nặng nề. Đặc biệt là uy áp phát ra từ tâm Trấn Thế của Lục Thanh, đó là tâm cảnh Kiếm Đạo chỉ có bậc Thánh Giả thấu triệt mới có thế có được. Lúc này Lục Thanh dốc hết toàn lực ra tay, lập tức trấn áp hư không, dưới Thánh Giả khó lòng thoát khôi
Giờ phút này lại nghe Quân Mạc Lâm nói rằng tự bạo. Tông sư các tông lại cảm thấy kinh hãi nghi hoặc.
Tuy rằng bọn họ chưa bao giờ thấy Thánh Giả tự bạo, nhưng chỉ cần tưởng tượng cũng có thế hiểu được, nếu Thánh Giả Kiếm Đạo tự bạo rối cục sẽ sinh ra uy năng lớn tới mức nào. Đặc biệt là bọn mười sáu Kiếm Tổ Tuyệt Thế Tử Viêm Kiếm Tổ, bọn họ thân là Kiếm Tổ Tuyệt Thế. Linh Vực đã đại thành, biến hóa ra lực Tiểu Thế Giới. Cũng chỉ có bọn họ mới hiểu được rồ ràng, lực Thế Giới là một luồng sức mạnh mênh mông rộng lớn tới mức nào. Nếu thế giới Kiếm Vực bị phá nát, trong phạm vi vạn dặm hư không ắt sẽ tan nát không còn gì, tan biến vào hư vô.
– Tiểu tử ngươi khinh người quá mức!
Ánh mắt nữ tử áo đen lạnh lẽo vô cùng, năm đại Kiếm Thánh đồng thời bước lên phía trước một bước, lực Thế Giới Bất đầu khởi động, chuẩn bị liên thủ trấn áp.
– Đây là ân oán riêng tư, năm vị không nên nhúng tay là hơn!
Hai người Diệp Vô Tâm đồng thời tiến tới ngăn cản trước mặt năm người, đồng thời nguyện lực hương hỏa trên thân thể hai người cũng Bất đầu khởi động. Lực Thế Giới mênh mông cuồn cuộn quả thật mạnh hơn một bậc, nếu so với bất cứ ai trong năm người.
Thân sắc cả năm người thay đổi liên liên, rốt cục đại hán của Cửu Kiếm tông lên tiếng nói:
– Kiếm Thánh tự bạo, đủ đề thế giới Thiên Đạo mở ra không gian loạn lưu Hỗn Độn, bất kể là ai đúng ai sai đây là kết quả mà Đạo Linh rất muốn nhìn thấy. Mà bất kể là bốn người bọn Đạo Linh hay là vị kia, giúp đỡ cho bất cứ phe nào, chúng ta cũng không có lợi ích gì cả.
– Ngươi không thấy rằng lúc này nói nhưng lời này là quá muộn hay sao?
Diệp Vô Tâm hừ lạnh:
– Nếu đã đi tới chỗ không chết không thời ta khuyên các vị không nên nhúng tay là hơn. Nếu không, dù bộ xương già của ta có ngã xuống, cũng nhất quyết phải giúp cho đồ đệ ta một tay!
– Lão…
Đôi mày bạc trắng của Lăng Nguyên càu lại:
– Lão muốn uy hiếp bọn ta ư?
– Không sai lão có thể cho là như vậy!
Diệp Vô Tâm không thèm phản bác:
– Các vị cũng thừa biết, đây không phải là lần đầu tiên Diệp Vô Tâm ta làm chuyện này!
Năm người đông thời biến sắc, như nhớ lại chuyện gì, ánh mắt nhìn Diệp Vô Tâm trở nên vô cùng ngưng trọng.
Mà lúc này, Lục Thanh đã tiếp lấy hai nàng Nhược Thủy, chuyển cho bọn Lạc Tâm Vũ ở phía sau. Có hai người Diệp Vô Tâm ngân trở năm người Lăng Nguyên. Kiếm Ý trên người Lục Thanh lập tức như muốn lật nhào biển cả, toàn bộ trấn áp lên người Quân Mạc Lâm. Kiếm Ý Tuế Nguyệt vừa chuyển Hỗn Loạn Thời Không đồng thời biến hóa ra, ngay sau đó đã đánh Quân Mạc Lâm rơi vào trong Hành Lang Thời Không, giam cầm trong đó.
Bất quá Quân Mạc Lâm chỉ là ngụy thánh, cho dù dung hợp Kiếm Tâm, kẻ thừa Kiếm Vực, thế giới Kiếm Vực của lão cũng bị tổn hại đừng nói là lực Thê Giới. So ra lão còn kém các Kiếm Thánh khác tới vài bậc, tuy rằng đối phó với Kiếm Tổ Tuyệt Thế thì không thành vấn đề, nhưng lúc này gặp phải Lục Thanh, quả thật là không còn đường chạy thoát.
Lực Thế Giới hộ thân của Quân Mạc Lâm gần như trong nháy mắt bị Hỗn Loạn Thời Không dốc hết toàn lực của Lục Thanh nghiền nát, đại đạo Hỗn Độn dữ tợn hiện ra. Thần quang lôi đình màu xám bùng lên, có vài đạo đánh trúng người Lục Thanh, để lại vết máu rõ ràng.
Giết chết Kiếm Thánh, cho dù là ngụy thánh, cũng sẽ bị hư không Hỗn Độn bên ngoài Thiên Đạo trừng phạt. Từ lôi đình màu xám kia. Lục Thanh cảm nhận được ý chí này.
Trừng phạt ư?
Lục Thanh thẩm cười lạnh trong lòng. Kiếm Ý Thời Không trên người không giảm đi mảy may, dù là nguyện lực hương hỏa mênh mông cuồn cuộn trong Thần Đình thức hải cũng Bất đầu bốc cháy. Nguyện lực hương hóa cuồn cuộn hóa thành kiếm thức bổ sung cho Thức Kiếm, dung nhập kiếm nguyên, tăng cường Kiếm Ý. Trên Hành Lang Thời Không. Hanh Lang Thời Không vô tận mở ra một đạo Hỗn Độn vặn vẹo. Thời Không trở nên vặn vẹo, xé rách Hỗn Độn. uy thế vô cùng kinh khủng khiến cho năm người Lăng Nguyên đang bị kềm chế bên cạnh phải biến sắc.
Kiếm Đạo Thời Không! Không chế Thời Không, thân quỷ khó lường, long trời lở đất.
Uy năng bày ra trong giờ phút này khiến cho năm người Lăng Nguyên cảm thấy uy hiếp hết sức lớn lao. Mà ngay sau đó, bên trong Hành Lang Thời Không màu xám bạc, một cổ Kiếm Ý hủy diệt kinh khủng bùng lên, cỗ Kiếm Ý hủy diệt này vừa xuất hiện. Hỗn Độn vừa mở ra đã lập tức trở nên bùng nổ.
– Không xong, Quân Mạc Lâm muốn tự bạo Kiếm Vực!
Bọn năm người Lăng Nguyên kinh hoàng thất sắc, không hề do dự, lực Thế Giới tỏa ra bao phủ lấy Tông sư các tông, nháy mắt vượt qua hư không, chạy đi thật xa.