Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 982: Kiếm thể ngàn trượng

Tác giả: Thập Bộ Hành
Chọn tập

Nguồn truyện: Truyện FULL

-Lui!

Chín Thần Vương lộ vẻ ngưng trọng, thân hình đồng thời lui nhanh ra phía sau. Đồng thời chín đạo thần quang bùng lên, chín Thần thể khổng lồ lập tức xuất hiện trên Bách Chiến Hải.

Khác với Đại Thần Vương. Thần thể của chín Thần Vương còn lại có lớn có nhỏ, nhưng dù là vị Thần Vương yếu nhất. Thần thể cũng cao tới bốn trăm trượng, Thần thể mạnh mẽ đứng sừng sững giữa không gian gợn sóng mà không chút tổn thương.

Mà trăm vị Thánh Giả còn lại ai cũng có thủ đoạn của riêng mình. Cách phía sau chín Thần Vương vài dặm, thân hình bọn họ cũng không chút sứt mẻ, nhưng thần sắc cũng lộ vẻ nghiêm trọng.

Cuối cùng, đám trăm vạn chân nhân còn lại, hàng ngàn Chuẩn Thánh sau lưng trăm vị Thánh Giả dốc hết toàn lực xuất ra lực Tiểu Thế Giới của mình ngưng kết thành một vầng sáng bảo vệ đủ các màu sắc xa hơn mười dặm. Mà các chân nhân chia ra đứng thành từng nhóm theo các Tinh Hệ của mình.

Trên một khoảng không gian thoáng đãng, thần sắc bọn Cổ Trường Không tỏ ra kích động vô cùng, ánh mắt ai nấy nhìn chăm chú vào bóng người ngoài ngàn dặm kia với vẻ cuồng nhiệt. Mặc dù Thần thể chín trăm trượng quá khổng lồ, nhưng không thể che lấp được khí chất của bóng người áo xanh cùng với khí Phong Mang chấn động cả Tinh Không.

-Ầm!

Giống như một ngôi sao băng màu vàng nhạt rơi xuống mặt đất, quyền của Đại Thần Vương xé rách bức vách không gian trước mặt, Cổ Thần Chiến Giáp màu vàng nhạt bao phủ cả quyền, cứ như vậy mang theo một đạo khe nứt không gian hẹp dài đánh về phía Lục Thanh

Một quyền chấn động trời cao!

Thanh âm vang lên ầm ầm như sấm nổ, cho dù là Đại Đạo Tinh Không cũng có thể nghe thấy rõ ràng. Ngoại trừ toàn bộ Bách Chiến Tinh khẽ run rẩy một chút, dường như chấn động vì một quyền xé không mà ra này chứa đựng đơn thuần là sức mạnh. Một quyền này không hề có Quyển Ý, chỉ có một luồng sức mạnh cực hạn, sức mạnh đơn thuần này muốn đánh nát tất cả nhưng gì ngăn cản trước mặt.

Thán hình Lục Thanh bất động, thần sắc hết sức tập trung, nhưng hai mắt lộ vẻ mừng như điên dại. Trận chiến này chẳng những khơi dậy chiến ý vô biên của hắn, còn khiến cho suy diễn tầng mười sáu Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh của hắn tiến thêm một bước dài.

Bộ dáng của Lục Thanh trong mắt của chín Thần Vương, biến thành biểu hiện của một kẻ đi tìm chết. Một quyền của nhân vật gần như đạt tới Mệnh Hà đỉnh phong lại không tránh né, dù là Thần Vương Thần tộc có cùng tu vi cũng không dám, chẳng lẽ hắn cho rằng Cổ Thần Chiến Giáp kia là giấy hay sao?

Nhưng ngay sau đó. Lục Thanh cũng đắm ra một quyền. Một quyền này vừa ra, tiếng rít gió vang lên trong không gian lập tức bị thay thể bằng tiếng kiếm ngâm.

Khí Phong Mang vô biên từ toàn thân Lục Thanh bùng lên, khí Phong Mang đen sẫm bao phủ cả quyền của hắn, rốt cục hai quyền chênh lệch với nhau như trời với vực đã va chạm vào nhau.

– Ầm…

Chỉ trong thoáng chốc, toàn bộ Bách Chiến Tinh rung động kịch liệt, giữa hai người, mặt biển ngàn dặm bất chợt hạ xuống vài trượng, ngay tức khắc dậy lên từng cơn sóng lớn tận trời cao.

Đại Thần Vương lăng không lui lại mười mấy dặm mới ngừng lại, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Lục Thanh cũng thối lui mười mấy dặm, kêu lên thất thanh:

– Không có khả năng!

Thanh âm như sấm nổ của y lập tức thức tỉnh chín Thần Vương còn lại.

– Không có khả năng!

Đây là tiếng của Thần Bách Chiến. Nếu nói lúc trước. y nhận thua cùng Lục Thanh chỉ là về mặt tu vi, vậy giờ phút này, ngay cả nhục thân vốn Thần tộc bọn họ hết sức tự hào, không ngờ lại phát hiện ra cũng còn kém xa người trước mặt, chiến ý trong lòng lập tức dao động.

– Sức lực thật là tinh thuần!

Nhị Thần Vương thân cao tám trăm trượng, lúc này sắc mặt lộ vẻ trầm tư:

– Bất quả tuy người này thân ở Kiếm Đạo, nhưng dường như đã dung hợp Kiếm Đạo cùng sức lực cực hạn lại với nhau. Hạng người kinh tài tuyệt diễm như vậy, e rằng ở Tinh Vực Cổ Thần chúng ta đã từng lãnh ngộ…

Thần Bách Chiến mắt sáng rực, kêu lên:

– Cổ Thần Quyết!

– Không sai!

Nhị Thần Vương gật gật đầu:

– Nhất định người này đã lãnh ngộ được một ít huyền ảo của Cổ Thần Quyết mới có thể ngưng luyện thân thể tới mức độ như vậy. Nếu không dù là tinh thú có lực cắn nuốt mạnh nhất trong các tinh thú Tinh Vực, cũng không có được thân thể hùng mạnh như vậy.

– Vậy Đại ca có được bao nhiêu phần thắng?

Lúc này, Tứ Thần Vương trầm giọng hỏi.

Nhị Thần Vương lắc lắc đầu:

– Thắng bại khó lòng đoán được, bất quá…

Nhị Thần Vương không nói hết lời, ánh mắt khẽ liếc đám trăm Thánh Giả phía sau, cất tiếng hừ lạnh, lập tức tập trung quan sát chiến trường.

Sau phút giây bàng hoàng ngắn ngủi, chiến ý trên người Đại Thần Vương càng bốc cao hơn. Trong không gian xung quanh, cuộn sóng không gian do hai người dẫn động không ngừng va chạm, lập tức hóa ngàn dặm không gian thành biển cuộn sóng không gian. Tất cả mọi thứ lọt vào trong đó đều bị tiêu diệt thành hư vô.

– Hãy tiếp thủ đoạn khác của ta!

Đại Thần Vương đạp bước tiến về phía trước, Cổ Thần Chiến Giáp thần quang rạng rỡ trên người lập tức hội tụ thần lực lại. Đồng Thời trên tay phải y, một chiếc búa khổng lồ màu vàng nhạt dần dần ngưng tụ thành thực chất, một cỗ khí tức tang thương dường như đến từ ngàn xưa lập tức lan tràn ra xung quanh.

– Cổ Thần Phủ!

Thần Bách Chiến kinh hô thất thanh, lập tức cao giọng cười to:

– Hay, hay lắm, Cổ Thần Phủ xuất, ai dám tranh phong!

Dù là Lục Thanh, lúc này thần sắc cũng có vẻ hơi ngưng trọng. Tuy nhiên trong nháy mắt, chiến ý Phong Mang toàn thân rốt cục hoàn toàn bùng nổ. Lúc này chỉ thấy áo xanh của hắn rách nát tả tơi, một cỗ khí tức vô cùng mạnh mẽ bùng lên, khí Phong Mang đen sẫm vờn quanh thân thể, đồng thời bên ngoài còn có một tầng thần quang màu xám bạc pha vàng.

Lục Thanh bước ra một bước, dưới ánh mắt khiếp sợ của chín Thần Vương và trăm Thánh Giả, thân hình của hắn lập tức bành trướng.

Một bước, mười trượng!

Hai bước, trăm trượng!

Ba bước, ngàn trượng!

Sau ba bước, một thân vô thượng Kiếm thể so ra còn cao hơn cả Đại Thần Vương hiện ra, rốt cục thân hình mới ngừng lại. Từ Thế giới Thời Không của Đạo Tề Thiên. Kiếm Nguyên Công của Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh chưa từng xuất thế, lần đầu tiên được Lục Thanh thi triển ra ở Đại Đạo Tinh Không này.

Không gian bị phá nát, nhưng khe nứt không gian như nhưng con rắn, giờ phút này vờn quanh người Lục Thanh. Giụa hai người, cuộn sóng không gian vốn va chạm không ngớt giờ phút này hoàn Toàn hướng về phía Lục Thanh.

– Hảo thần thông! Tiếp Cổ Thần Phủ của ta!

Đại Thần Vương không chút sợ sệt, Cổ Thần Phủ giơ cao mang theo một tiếng hết to, trong phút chốc đã vượt qua hàng chục dặm, đánh xuống đầu Lục Thanh.

– Đánh!

Lục Thanh quát lớn. Kiếm thể ngàn trượng sừng sững giữa không trung, đánh mạnh ra một quyền.

-Ong…

Tiếng kiếm ngâm kinh người vang lên từ quyền phải của Lục Thanh, một quyền này chính là tinh túy của lực đạo mà hắn vừa mới lãnh ngộ, vốn Kiếm thể vạn trượng khi trước, sau khi biến hóa hơn phần nửa tâm pháp tầng mười sáu Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh, cũng bị nén ép xuống còn ngàn trượng. Dù là như vậy, theo cảm giác của Lục Thanh. Kiếm thể ngàn trượng so ra càng ngưng tụ trầm ổn hơn Kiếm thể vạn trượng khi trước rất nhiều.

Quyền phủ gặp nhau, một luồng gợn sóng không gian kinh khủng khuếch tán ra bốn phía. Sóng gợn không gian này không chỉ đơn thuần là sóng gợn không gian bình thường, mà là sóng gợn không gian Động Hư, nuốt chửng hết thảy, tiêu diệt hết thảy.

Đáy Bách Chiến Hải bất chợt vang lên một thanh âm trầm đục, lát sau, một sức nóng kinh khủng từ đáy biển bùng lên.

Thân Bách Chiến đột nhiên biến sắc:

– Không xong! Sức mạnh như vậy, Bách Chiến Tinh ta không thế nào chịu được!

Tinh Hệ Thần Thánh có bốn mươi chín ngôi sao, chính là Sinh Mạng Nguyên Tinh khổng lồ cổ xưa nhất được công nhận trong Tinh Vực Cổ Thần. Cho dù là Thánh Giả Mệnh Hà bình thường đánh một trận trên đó, cũng không thể làm dao động mảy may. Nhưng hôm nay có hai nhân vật có được Thần thể kinh người như vậy quyết chiến, đã làm cho đây Bách Chiến Hải vỡ ra, xé rách không gian.

– Chúng ta ra Tinh Không đánh!

Đại Thần Vương bước ra một bước, thân hình như giao long bay lên chín tầng trời.

Lục Thanh cười nhạt, bước chân giậm mạnh, vô tận hư không sau lưng trôi đi. Tuy rằng thân hình khổng lồ, nhưng bộ pháp vô cùng ung dung tiêu sái

Chín Thần Vương lăng không đuổi theo. Trăm Thánh Giả cũng bay theo. Trận luận đạo Cổ Thần này trong lúc nhất thời đã trở thành một cuộc tranh tài kinh Thiên động địa.

Đại Đạo Tinh Không đầy dẫy sao trời, tinh quang hủy diệt vô biên ẩn bên trong. Dưới Phá Phàm thất trùng thiên, nếu như tiếp xúc ắt phải chết. Thế nhưng không ai có thể tu luyện tới cảnh giới tiêu diệt tinh quang, nếu có thể tiêu diệt ngàn vạn tinh quang, coi như có thể tiêu diệt vạn vật .

Sau khi vào Đại Đạo Tinh Không, thân hình hai người Lục Thanh vốn khổng lồ, lúc này lập tức trở nên vô cùng nhỏ bẻ. Dù là như vậy, một thân sức mạnh lúc này được thoải mái phát tiết trên Tinh Không vô tận, lập tức bạo phát ra không ngừng.

– Ngươi chưa dốc hết toàn lực!

Lục Thanh trầm giọng nói.

Đại Thần Vương cười lớn:

– Các hạ cũng vậy, tại Đại Đạo Tinh Không này không còn trói buộc, hai ta thả sức đánh một trận!

– Như ngươi mong muốn!

Hai bóng người khổng lồ va chạm vào nhau, tiếng quyền phủ chạm nhau vang lên ầm ầm khắp cả Tinh Không. Lúc ban đầu, rất nhiều chân nhân còn có thể miễn cường nhìn rõ thân hình hai người, nhưng sau đó, dù là Chuẩn Thánh cũng cảm thấy hoa mắt.

Bên trong Tinh Không vô tận, giờ phút này chỉ thấy vô số bóng người giăng khắp, tốc độ của hai người đã đạt tới mức kinh người, đề lại thực ảnh, dù là tinh quang hủy diệt cũng không thể phá hủy.

Không thể nhận ra hai người ở đầu, nhưng trong Tinh Không thỉnh thoảng thấy có khe nứt không gian nứt ra dài tới hàng chục dặm, nuốt chửng hết thảy, cho dù là tinh quang hủy diệt cũng không có chút lực chống cự. Sức mạnh như vậy đối với Thánh Giả Mệnh Hà bình thường đã vượt ra ngoài tưởng tượng. Dù là một ngôi sao thật lớn, trước mặt khe nứt không gian này cũng bị nuốt chửng, tan biến vào hư vô.

Tiếng kiếm ngâm vang lên truyền ra hàng vạn dặm, tiếng quyền ngâm cũng vang lên liên miên không dứt.

Tinh Không trước mặt có vẻ hơi vặn vẹo, mà sắc mặt Lục Thanh cũng ngày càng trở nên bình tĩnh. Trong đôi tròng mắt đen nhánh của hắn dường như ẩn chứa vô tận huyền ảo, vô số tinh túy lực đạo theo từng quyền từng phủ va chạm khắc sâu vào lòng. Tốc độ suy diễn tầng mười sáu Tử Hoàng Kiếm Thán Kinh đột ngột tăng nhanh, chỉ sau mười mấy lần hô hấp, không nhờ có dấu hiệu viên mãn.

-Lui!

Chín Thần Vương lộ vẻ ngưng trọng, thân hình đồng thời lui nhanh ra phía sau. Đồng thời chín đạo thần quang bùng lên, chín Thần thể khổng lồ lập tức xuất hiện trên Bách Chiến Hải.

Khác với Đại Thần Vương. Thần thể của chín Thần Vương còn lại có lớn có nhỏ, nhưng dù là vị Thần Vương yếu nhất. Thần thể cũng cao tới bốn trăm trượng, Thần thể mạnh mẽ đứng sừng sững giữa không gian gợn sóng mà không chút tổn thương.

Mà trăm vị Thánh Giả còn lại ai cũng có thủ đoạn của riêng mình. Cách phía sau chín Thần Vương vài dặm, thân hình bọn họ cũng không chút sứt mẻ, nhưng thần sắc cũng lộ vẻ nghiêm trọng.

Cuối cùng, đám trăm vạn chân nhân còn lại, hàng ngàn Chuẩn Thánh sau lưng trăm vị Thánh Giả dốc hết toàn lực xuất ra lực Tiểu Thế Giới của mình ngưng kết thành một vầng sáng bảo vệ đủ các màu sắc xa hơn mười dặm. Mà các chân nhân chia ra đứng thành từng nhóm theo các Tinh Hệ của mình.

Trên một khoảng không gian thoáng đãng, thần sắc bọn Cổ Trường Không tỏ ra kích động vô cùng, ánh mắt ai nấy nhìn chăm chú vào bóng người ngoài ngàn dặm kia với vẻ cuồng nhiệt. Mặc dù Thần thể chín trăm trượng quá khổng lồ, nhưng không thể che lấp được khí chất của bóng người áo xanh cùng với khí Phong Mang chấn động cả Tinh Không.

-Ầm!

Giống như một ngôi sao băng màu vàng nhạt rơi xuống mặt đất, quyền của Đại Thần Vương xé rách bức vách không gian trước mặt, Cổ Thần Chiến Giáp màu vàng nhạt bao phủ cả quyền, cứ như vậy mang theo một đạo khe nứt không gian hẹp dài đánh về phía Lục Thanh

Một quyền chấn động trời cao!

Thanh âm vang lên ầm ầm như sấm nổ, cho dù là Đại Đạo Tinh Không cũng có thể nghe thấy rõ ràng. Ngoại trừ toàn bộ Bách Chiến Tinh khẽ run rẩy một chút, dường như chấn động vì một quyền xé không mà ra này chứa đựng đơn thuần là sức mạnh. Một quyền này không hề có Quyển Ý, chỉ có một luồng sức mạnh cực hạn, sức mạnh đơn thuần này muốn đánh nát tất cả nhưng gì ngăn cản trước mặt.

Thán hình Lục Thanh bất động, thần sắc hết sức tập trung, nhưng hai mắt lộ vẻ mừng như điên dại. Trận chiến này chẳng những khơi dậy chiến ý vô biên của hắn, còn khiến cho suy diễn tầng mười sáu Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh của hắn tiến thêm một bước dài.

Bộ dáng của Lục Thanh trong mắt của chín Thần Vương, biến thành biểu hiện của một kẻ đi tìm chết. Một quyền của nhân vật gần như đạt tới Mệnh Hà đỉnh phong lại không tránh né, dù là Thần Vương Thần tộc có cùng tu vi cũng không dám, chẳng lẽ hắn cho rằng Cổ Thần Chiến Giáp kia là giấy hay sao?

Nhưng ngay sau đó. Lục Thanh cũng đắm ra một quyền. Một quyền này vừa ra, tiếng rít gió vang lên trong không gian lập tức bị thay thể bằng tiếng kiếm ngâm.

Khí Phong Mang vô biên từ toàn thân Lục Thanh bùng lên, khí Phong Mang đen sẫm bao phủ cả quyền của hắn, rốt cục hai quyền chênh lệch với nhau như trời với vực đã va chạm vào nhau.

– Ầm…

Chỉ trong thoáng chốc, toàn bộ Bách Chiến Tinh rung động kịch liệt, giữa hai người, mặt biển ngàn dặm bất chợt hạ xuống vài trượng, ngay tức khắc dậy lên từng cơn sóng lớn tận trời cao.

Đại Thần Vương lăng không lui lại mười mấy dặm mới ngừng lại, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Lục Thanh cũng thối lui mười mấy dặm, kêu lên thất thanh:

– Không có khả năng!

Thanh âm như sấm nổ của y lập tức thức tỉnh chín Thần Vương còn lại.

– Không có khả năng!

Đây là tiếng của Thần Bách Chiến. Nếu nói lúc trước. y nhận thua cùng Lục Thanh chỉ là về mặt tu vi, vậy giờ phút này, ngay cả nhục thân vốn Thần tộc bọn họ hết sức tự hào, không ngờ lại phát hiện ra cũng còn kém xa người trước mặt, chiến ý trong lòng lập tức dao động.

– Sức lực thật là tinh thuần!

Nhị Thần Vương thân cao tám trăm trượng, lúc này sắc mặt lộ vẻ trầm tư:

– Bất quả tuy người này thân ở Kiếm Đạo, nhưng dường như đã dung hợp Kiếm Đạo cùng sức lực cực hạn lại với nhau. Hạng người kinh tài tuyệt diễm như vậy, e rằng ở Tinh Vực Cổ Thần chúng ta đã từng lãnh ngộ…

Thần Bách Chiến mắt sáng rực, kêu lên:

– Cổ Thần Quyết!

– Không sai!

Nhị Thần Vương gật gật đầu:

– Nhất định người này đã lãnh ngộ được một ít huyền ảo của Cổ Thần Quyết mới có thể ngưng luyện thân thể tới mức độ như vậy. Nếu không dù là tinh thú có lực cắn nuốt mạnh nhất trong các tinh thú Tinh Vực, cũng không có được thân thể hùng mạnh như vậy.

– Vậy Đại ca có được bao nhiêu phần thắng?

Lúc này, Tứ Thần Vương trầm giọng hỏi.

Nhị Thần Vương lắc lắc đầu:

– Thắng bại khó lòng đoán được, bất quá…

Nhị Thần Vương không nói hết lời, ánh mắt khẽ liếc đám trăm Thánh Giả phía sau, cất tiếng hừ lạnh, lập tức tập trung quan sát chiến trường.

Sau phút giây bàng hoàng ngắn ngủi, chiến ý trên người Đại Thần Vương càng bốc cao hơn. Trong không gian xung quanh, cuộn sóng không gian do hai người dẫn động không ngừng va chạm, lập tức hóa ngàn dặm không gian thành biển cuộn sóng không gian. Tất cả mọi thứ lọt vào trong đó đều bị tiêu diệt thành hư vô.

– Hãy tiếp thủ đoạn khác của ta!

Đại Thần Vương đạp bước tiến về phía trước, Cổ Thần Chiến Giáp thần quang rạng rỡ trên người lập tức hội tụ thần lực lại. Đồng Thời trên tay phải y, một chiếc búa khổng lồ màu vàng nhạt dần dần ngưng tụ thành thực chất, một cỗ khí tức tang thương dường như đến từ ngàn xưa lập tức lan tràn ra xung quanh.

– Cổ Thần Phủ!

Thần Bách Chiến kinh hô thất thanh, lập tức cao giọng cười to:

– Hay, hay lắm, Cổ Thần Phủ xuất, ai dám tranh phong!

Dù là Lục Thanh, lúc này thần sắc cũng có vẻ hơi ngưng trọng. Tuy nhiên trong nháy mắt, chiến ý Phong Mang toàn thân rốt cục hoàn toàn bùng nổ. Lúc này chỉ thấy áo xanh của hắn rách nát tả tơi, một cỗ khí tức vô cùng mạnh mẽ bùng lên, khí Phong Mang đen sẫm vờn quanh thân thể, đồng thời bên ngoài còn có một tầng thần quang màu xám bạc pha vàng.

Lục Thanh bước ra một bước, dưới ánh mắt khiếp sợ của chín Thần Vương và trăm Thánh Giả, thân hình của hắn lập tức bành trướng.

Một bước, mười trượng!

Hai bước, trăm trượng!

Ba bước, ngàn trượng!

Sau ba bước, một thân vô thượng Kiếm thể so ra còn cao hơn cả Đại Thần Vương hiện ra, rốt cục thân hình mới ngừng lại. Từ Thế giới Thời Không của Đạo Tề Thiên. Kiếm Nguyên Công của Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh chưa từng xuất thế, lần đầu tiên được Lục Thanh thi triển ra ở Đại Đạo Tinh Không này.

Không gian bị phá nát, nhưng khe nứt không gian như nhưng con rắn, giờ phút này vờn quanh người Lục Thanh. Giụa hai người, cuộn sóng không gian vốn va chạm không ngớt giờ phút này hoàn Toàn hướng về phía Lục Thanh.

– Hảo thần thông! Tiếp Cổ Thần Phủ của ta!

Đại Thần Vương không chút sợ sệt, Cổ Thần Phủ giơ cao mang theo một tiếng hết to, trong phút chốc đã vượt qua hàng chục dặm, đánh xuống đầu Lục Thanh.

– Đánh!

Lục Thanh quát lớn. Kiếm thể ngàn trượng sừng sững giữa không trung, đánh mạnh ra một quyền.

-Ong…

Tiếng kiếm ngâm kinh người vang lên từ quyền phải của Lục Thanh, một quyền này chính là tinh túy của lực đạo mà hắn vừa mới lãnh ngộ, vốn Kiếm thể vạn trượng khi trước, sau khi biến hóa hơn phần nửa tâm pháp tầng mười sáu Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh, cũng bị nén ép xuống còn ngàn trượng. Dù là như vậy, theo cảm giác của Lục Thanh. Kiếm thể ngàn trượng so ra càng ngưng tụ trầm ổn hơn Kiếm thể vạn trượng khi trước rất nhiều.

Quyền phủ gặp nhau, một luồng gợn sóng không gian kinh khủng khuếch tán ra bốn phía. Sóng gợn không gian này không chỉ đơn thuần là sóng gợn không gian bình thường, mà là sóng gợn không gian Động Hư, nuốt chửng hết thảy, tiêu diệt hết thảy.

Đáy Bách Chiến Hải bất chợt vang lên một thanh âm trầm đục, lát sau, một sức nóng kinh khủng từ đáy biển bùng lên.

Thân Bách Chiến đột nhiên biến sắc:

– Không xong! Sức mạnh như vậy, Bách Chiến Tinh ta không thế nào chịu được!

Tinh Hệ Thần Thánh có bốn mươi chín ngôi sao, chính là Sinh Mạng Nguyên Tinh khổng lồ cổ xưa nhất được công nhận trong Tinh Vực Cổ Thần. Cho dù là Thánh Giả Mệnh Hà bình thường đánh một trận trên đó, cũng không thể làm dao động mảy may. Nhưng hôm nay có hai nhân vật có được Thần thể kinh người như vậy quyết chiến, đã làm cho đây Bách Chiến Hải vỡ ra, xé rách không gian.

– Chúng ta ra Tinh Không đánh!

Đại Thần Vương bước ra một bước, thân hình như giao long bay lên chín tầng trời.

Lục Thanh cười nhạt, bước chân giậm mạnh, vô tận hư không sau lưng trôi đi. Tuy rằng thân hình khổng lồ, nhưng bộ pháp vô cùng ung dung tiêu sái

Chín Thần Vương lăng không đuổi theo. Trăm Thánh Giả cũng bay theo. Trận luận đạo Cổ Thần này trong lúc nhất thời đã trở thành một cuộc tranh tài kinh Thiên động địa.

Đại Đạo Tinh Không đầy dẫy sao trời, tinh quang hủy diệt vô biên ẩn bên trong. Dưới Phá Phàm thất trùng thiên, nếu như tiếp xúc ắt phải chết. Thế nhưng không ai có thể tu luyện tới cảnh giới tiêu diệt tinh quang, nếu có thể tiêu diệt ngàn vạn tinh quang, coi như có thể tiêu diệt vạn vật .

Sau khi vào Đại Đạo Tinh Không, thân hình hai người Lục Thanh vốn khổng lồ, lúc này lập tức trở nên vô cùng nhỏ bẻ. Dù là như vậy, một thân sức mạnh lúc này được thoải mái phát tiết trên Tinh Không vô tận, lập tức bạo phát ra không ngừng.

– Ngươi chưa dốc hết toàn lực!

Lục Thanh trầm giọng nói.

Đại Thần Vương cười lớn:

– Các hạ cũng vậy, tại Đại Đạo Tinh Không này không còn trói buộc, hai ta thả sức đánh một trận!

– Như ngươi mong muốn!

Hai bóng người khổng lồ va chạm vào nhau, tiếng quyền phủ chạm nhau vang lên ầm ầm khắp cả Tinh Không. Lúc ban đầu, rất nhiều chân nhân còn có thể miễn cường nhìn rõ thân hình hai người, nhưng sau đó, dù là Chuẩn Thánh cũng cảm thấy hoa mắt.

Bên trong Tinh Không vô tận, giờ phút này chỉ thấy vô số bóng người giăng khắp, tốc độ của hai người đã đạt tới mức kinh người, đề lại thực ảnh, dù là tinh quang hủy diệt cũng không thể phá hủy.

Không thể nhận ra hai người ở đầu, nhưng trong Tinh Không thỉnh thoảng thấy có khe nứt không gian nứt ra dài tới hàng chục dặm, nuốt chửng hết thảy, cho dù là tinh quang hủy diệt cũng không có chút lực chống cự. Sức mạnh như vậy đối với Thánh Giả Mệnh Hà bình thường đã vượt ra ngoài tưởng tượng. Dù là một ngôi sao thật lớn, trước mặt khe nứt không gian này cũng bị nuốt chửng, tan biến vào hư vô.

Tiếng kiếm ngâm vang lên truyền ra hàng vạn dặm, tiếng quyền ngâm cũng vang lên liên miên không dứt.

Tinh Không trước mặt có vẻ hơi vặn vẹo, mà sắc mặt Lục Thanh cũng ngày càng trở nên bình tĩnh. Trong đôi tròng mắt đen nhánh của hắn dường như ẩn chứa vô tận huyền ảo, vô số tinh túy lực đạo theo từng quyền từng phủ va chạm khắc sâu vào lòng. Tốc độ suy diễn tầng mười sáu Tử Hoàng Kiếm Thán Kinh đột ngột tăng nhanh, chỉ sau mười mấy lần hô hấp, không nhờ có dấu hiệu viên mãn.

Chọn tập
Bình luận