Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 966: Ai tìm đạo nấy

Tác giả: Thập Bộ Hành
Chọn tập

Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Nhìn mầm mống màu vàng trong tay. Lục Thanh bỗng nhiên cảm thấy một cảm giác chua xót đã lâu, nhưng cuối cùng không biểu lộ ra.

– Viêm Vận, ta đi trước một bước.

Đạo Tề Thiên sau đó gật gật đầu, một bước bước ra, trong phút chốc biến mất ở bên ngoài trăm vạn dặm.

Nhìn Lục Thanh Viêm Vận gật gật đầu, nói:

– Đại Đạo Tinh Không, mỗi một Đạo giả truy tìm Bỉ Ngạn, đều có con đường của riêng mình. người khác giúp hắn không được bao nhiêu, tự nhiên phải dựa vào bản thân lãnh ngộ. Đại Đạo Tinh Không này quỷ bí thâm sâu, cường giả vô số, sau này ngươi phải tự lo cho mình.

Xoay người, bước chân Viêm Vận lần thứ hai dừng lại, phát tay đem một chút thần quang xích kim sắc đưa vào mi tâm Lục Thanh. Đồng thời, một tòa cổ thành màu vàng to bằng bàn tay từ khe nứt không gian hiện ra, bay vào tay Viêm Vận.

– Đây là một ít tế thuật của sáu Tinh Vực lớn Đại Đạo Tinh Không, ngươi nhớ kỹ. Còn có. Kiếm Đạo của ngươi, cùng Đạo Tề Thiên giống nhau, ngày sau gặp phải Bỉ Ngạn Đại Năng khác phải cẩn thận làm đầu.

Nói xong. Viêm Vận không hề dừng lại, thân hình mờ đi, liền hóa thành một con Tổ Long màu xích kim cực lớn, thân thể của Tổ Long này so với Phong Lôi càng thêm khổng lồ, chiều dài ước chừng đạt tới ngàn dặm, trên long thân cực lớn, long lân giống như kim thiết, toát ra thần quang xích kim sắc.

– Ngao…

Tiếng long ngâm vang khắp Tinh Không, một cỗ khí Bản Nguyên thuộc về Bỉ Ngạn Đại Năng tràn ra, long vĩ cực lớn đong đưa, so với Đạo Tề Thiên vừa rồi càng nhanh hơn, mãi đến sau hơn mười lần hít thở, hình ảnh Tổ Long cực lớn kia mới chậm rãi biến mất.

Trong lòng khẽ động. Lục Thanh vung tay áo lên, trong Tinh Không lập tức xuất hiện mười mấy đạo thân ảnh.

– Lục đại ca!

Một thân hình nhỏ nhắn yếu ớt mềm mại nhào vào trong lòng. Lục Thanh mắt lộ ra một chút lo lắng, nói:

– Hết thảy đều qua rồi

– Thất đệ!

Lục Thanh ngẩng đầu nhìn lại, trước mặt một thân ảnh quen thuộc, vẫn như trước không thay đổi bao nhiêu, nhưng Lục Thanh biết, thời gian này, sợ là đã qua vô tận năm tháng.

– Hai trăm năm rồi

Lạc Tâm Vũ trầm giọng nói.

Hai trăm năm rồi sao?

Trong lòng Lục Thanh sáng tỏ. Giờ phút này, sáu người đều đã bước vào cảnh giới Kiếm Tổ, nếu như đổi thành Đại Đạo Tinh Không, ít nhất đều là tu vi Trường Mệnh thất trùng thiên. Trong đó, đặc biệt Lạc Tâm Vũ, Niếp Thanh Thiên cùng Triệu Thiên Diệp tu vi cao nhất, tu vi đã đạt tới Kiếm Tổ tam kiếp. ỞThế giới Thời Không, bởi vì đã rời khởi thế giới sở tại của Đạo Tề Thiên, hơn nữa Vực Ngoại Ma giới mai một, nơi đây cùng không có Tâm kiếp quấy rầy, tu vi Tam kiếp dễ dàng đạt tới như nước chảy thành sông.

– Đây, chính là Đại Đạo Tinh Không sao?

Niếp Thanh Thiên hạ giọng nói. Tinh Không rộng lớn rực rỡ xung quanh, dĩ nhiên đã chấn nhiếp mấy người thật sâu.

Sáu người Lạc Tâm Vũ nhìn nhau, đồng thời gật gật đầu.

– Ta nghĩ, chúng ta cũng nên lỵ khai rồi…

– Cái gì?

Lục Thanh nghe vậy ngẩn người, sau đó liền im lặng. Lạc Tâm Vũ hít sâu một hơi:

– Cho tới nay, chúng ta đều trưởng thành dưới sự che chở của ngươi, mặc dù đã trải qua rất nhiều nhưng dù sao cũng không phải chúng ta tự mình trải qua. Chúng ta, cũng có đạo của mình. Đạo này, không thể mượn tay của người ngoài.

Thờ dài một tiếng. Lục Thanh nói:

– Ta hiểu rồi

Nói xong, ánh mắt của Lục Thanh lại chuyển về phía mấy người Lạc Tử Dương. Lại thấy mấy người Lạc Tử Dương lắc lắc đầu nói:

– Chúng ta, cũng có đạo của mình. Tuy nhiên, chúng ta sẽ chờ sau khi tu vi đạt tới bậc Kiếm Tổ, trở lại từ biệt, trước đó phát triển tông môn cứ giao cho chúng ta.

– Lần sau gặp mặt, chúng ta sẽ có thực lực sánh vai cùng ngươi! Chúng ta, sẽ tìm đến đạo thuộc về chúng ta.

Cuối cùng liếc mắt nhìn Lục Thanh một cái, sáu người Niếp Thanh Thiên đều tự hóa thành một đạo kiếm quang bay nhanh về phía sâu trong Tinh Không rộng lớn, sau mấy lần hít thở đã biến mất ở cuối Tinh Không.

– Sư phụ, sư thúc!

Hướng về phía Lục Thanh gật gật đầu, hai người cũng không nói gì, chỉ xoay người bước chân, sóng vai rời đi. Trong nháy mắt này. Lục Thanh cảm thấy, hai người đã chặt đứt liên hệ nguyện lực hương hỏa với hắn.

Trong giây lát, tất cả mọi người đều truy tìm đạo, rời hắn mà đi, trong lúc nhất thời. Lục Thanh có chút giật mình.

– Lục đại ca. Chúng ta nên vì bọn họ mà cao hứng mới đúng.

Nhược Thủy hạ giọng nói.

Vì bọn họ cao hứng!

– Không sai vì bọn họ cao hứng!

Lục Thanh gật gật đầu, trong lòng dường như có thứ gì đó tự nhiên buông xuống, không kìm nổi cất tiếng cười lớn.

Tiếng cười không mạnh, nhưng dường như trong đó ẩn chứa một cổ vạn luật không hiểu, trong phút chốc, truyền khắp bốn phương Tinh Vực.

Trong nháy mắt này, ở chỗ sâu của sáu đại Tinh Vực, mấy ánh mắt đen sâu thẳm mở ra, lát sau lại chậm rãi khép lại, chỉ có một tiếng cảm thán rất nhỏ.

Xa

Đưa Nhược Thủy vào Thế giới Thời Không, Lục Thanh lòng yên khí tĩnh, liền ngồi xuống ở chỗ Tinh Không này.

Đã đi tới Đại Đạo Tinh Không, hết thấy đều bị gột tẩy. Đại Đạo quy tắc, vô hình khiến cho Thánh Kiếm Kiếm thể của Lục Thanh càng thêm viên mãn, tạp chất bị bãi trừ ra bên ngoài, cơ thể Thánh Kiếm trở nên càng thêm mạnh mẽ viên dung. Nếu như nói khi mới vào Đại Đạo Tinh Không còn có chút không hợp, nhưng theo thời gian trời qua, dần dần có một cỗ ý nhị hồn nhiên vốn có.

Luyện đạo tinh thuần. Đại Đạo luyện tâm!

Giống như một viên Thiên thạch cô quạnh. Lục Thanh cứ như vậy ngồi xếp bằng ở Tinh Không, ngẫu nhiên có Tinh Chu đi qua xung quanh, dường như cũng xem hắn trở thành một viên Thiên thạch không có sinh mệnh, không chút hỏi đến.

Cứ như vậy, ba năm qua đi.

Một ngày này, ở phiến Tinh Không hoang vu yên tĩnh này, trong phút chốc, giống như có hàng nghìn hàng vạn sức sống bắn ra một cỗ kiếm quang màu xám bạc di động ra, không gian Tinh Không xung quanh, lập tức sinh ra một chút vặn vẹo mơ hồ, có xu hướng tan vỡ.

Mà theo kiếm quang kia âm đạm biến mắt, không gian vặn vẹo cũng dần dần khôi phục yên tĩnh.

Từ Tinh Không đứng thẳng đậy, Lục Thanh lúc này, một thân áo xanh phiêu dật xuất trấn, ánh mắt như ngọc. Cơ thể trắng nõn, lộ ra thần quang nhân nhạt. Nhưng lập tức, nhưng thứ này đều biến mất không thấy, giống như biến thành một người bình thường, nhưng một cỗ khí chất hồn nhiên vốn có kia lại không thay đổi một chút nào.

– Thế giới Thời Không, cùng Đại Đạo Tinh Không tiếp xúc mơ hồ sinh ra một ít biến hóa, còn cần năm tháng mài giũa. Tuy nhiên. Thời Không Kiếm Đạo tu luyện rất nhanh. Thời gian một năm, đã có thể hoàn thành. Thánh Kiếm Kiếm thể mượn Đại Đạo Tinh Không rèn luyện tinh thuần, cũng dần dần viên mãn. Đại Đạo Tinh Không, đã vì tầng mười sáu Bất Diệt Kiếm Thể chỉ rõ phương hướng, thôi diễn của tâm pháp cũng đã có bắt đầu, chỉ cần không ngừng hấp thu, dung hợp sờ trường của trăm nhà, nhất định có thể hoàn thiện. Đến lúc đó. Đại Đạo Tinh Không này, chính là ngày ta thành đạo!

Mắt của Lục Thanh, giống như có vô cùng huyền ảo lưu chuyển:

– Ba Đại Đạo. Võ Đạo. Pháp đạo. Thần Ma đạo! Mỗi đạo bao quát một ngàn tiểu đạo. Kiếm Đạo lệ thuộc Võ Đạo. Như vậy, lúc này nơi đi đầu tiên, Tinh Vực Cổ Thần. Tinh Hệ Pháp Thánh Đạo Kiếm Tinh!

Tinh Vực Cổ Thần. Ởtrung ương của Đại Đạo Tinh Không.

Dưới chân, kiếm quang màu xám bạc lưu chuyển, một bước bước ra, giống như có vô cùng Thời Không chôn vùi trong đó. Võ Đạo bộ ý hiển hóa vô tận. Đây, chính là Thời Không bộ hôm nay được Lục Thanh diễn hóa đến cực hạn.

Va

Chỉ có điều ở Đại Đạo Tinh Không này, bị Lục Thanh Thu liễm dòng sông Thời Không, cho nên cũng không biểu lộ ra bất cứ điều gì, cho dù như thế. Lục Thanh một bước bước ra khoảng cách trăm vạn dặm cũng chỉ trong một cái chớp mắt.

Một bước trăm vạn dặm. Lục Thanh cũng ước chừng mất thời gian mấy ngày, mới đi tới chỗ cách ngoại vi Tinh Vực Cổ Thần trăm vạn dặm.

Lúc này. Tinh Chu xuất hiện xung quanh dần tăng nhiều. Lục Thanh cũng theo đó giảm tốc độ, đến lúc sau một bước chỉ vạn dặm, nhưng cũng vượt qua tốc độ của đại đa số Tinh Chu.

Mà theo đường đi vào Tinh Vực Cổ Thần. Lục Thanh mới dần hiểu được nội tình của Đại Đạo Tinh Không, quả thực cực lớn đến không thể đánh giá.

Thời gian mấy ngày. Lục Thanh nhìn thấy ước chừng hơn vạn chiếc Tinh Chu, trên mỗi một chiếc Tinh Chu, đều có ít nhất một tên chân nhân Đạo giả đạt tới Phá Phàm thất trùng thiên.

Cái gọi là chân nhân Đạo giả, cho dù tu vi chỉ đạt tới Phá Phàm thất trùng thiên, cũng đã vượt qua Đại Đạo lôi kiếp, đã lĩnh ngộ Đạo Ý thuộc tính mới có thể xưng là chân nhân.

Chân nhân, đã có thể dựa vào Đạo Ý thuộc tính chống đờ hủy diệt tinh quang bình thường, thân thể đi trong Đại Đạo Tinh Không.

Một ngày này. Lục Thanh vẫn như trước một mình xuyên qua Tinh Không, lấy thị lực của Lục Thanh, đã có thể nhìn thấy thần quang Tinh Vực mơ hồ của Tinh Vực Cổ Thần. Không sai lệch lắm, chỉ cần thời gian một ngày, lấy tốc độ của Lục Thanh, đã chân chính tới Tinh Vực Cổ Thần.

Mà lúc này, trong lòng Lục Thanh vừa động, phía sau, một chiếc Tinh Chu cực lớn phá vỡ vô số hủy diệt tinh quang, mở ra một thông đạo chân không rõ ràng, hướng tới hắn nhanh chóng lại gần.

Chiếc Tinh Chu này, là chiếc lớn nhất mà Lục Thanh nhìn thấy trong mấy ngày qua, chỉ chiều dài đã đạt tới vạn trượng, trên vỏ xanh thầm điêu khắc rất nhiều hoa văn. Vô số hoa văn này, dường như ẩn chứa vô cùng Đạo Ý, đem thuộc tính của Tinh Không cắn nuốt vào, trong giây lát chính là vượt qua khoảng cách mười vạn dặm.

Sau hơn mười lần hít thở, chiếc Tinh Chu này đã đi tới phía sau Lục Thanh, cũng giảm tốc đô, cùng Lục Thanh tiến tới.

– Vị đạo hữu này, phải chăng cũng tới Tinh Vực Cổ Thần tham gia Cổ Thần luận đạo? Một thanh âm sang sảng xuyên qua trăm dặm Tinh Không truyền đến tai Lục Thanh.

Dừng thân hình. Tinh Chu kia cũng đồng thời dừng bên cạnh Lục Thanh, nhanh chóng tiếp cận hàng chục dặm.

Lục Thanh thấy rõ ràng, trên chiếc Tinh Chu này, chính là một thanh niên lưng đeo một thanh thần kiếm màu xanh, từ trên thân người này, Lục Thanh có thể cảm nhận được một cỗ kiếm nguyên linh hoạt sắc bén, ẩn chứa một cỗ Tốn Phong Kiếm Ý rõ ràng.

Trường Mệnh tứ trùng thiên!

Lục Thanh nao nao, thanh niên này tu vi còn cao hơn so với Cổ Kiếm Nguyệt, nhưng từ sinh cơ bừng bừng trong mắt, tuyệt đối còn không quá năm mươi tuổi. Nếu như ở Thiên Đạo đại lục lúc trước, cũng là nhân vật Thiên tài kiếm có, tuổi còn trẻ đã bước vào cảnh giới cái thế Kiếm Tôn.

Cổ Thần luận đạo?

Lúc này. Lục Thanh chú ý nhất, vẫn là Cổ Thần luận đạo trong lời nói của người thanh niên này. Từ ký ức của Viêm Vận. Lục Thanh biết được, Cổ Thần luận đạo này, chính là đại hội luận đạo một trăm năm một lần của Tinh Vực Cổ Thần, một trăm lẽ tám thần nhật Tinh Hệ đều sẽ tham gia. Đồng Thời cũng là lúc bãi danh chiến (cuộc chiến xếp hạng) của phần lớn thần nhật Tinh Hệ, quan hệ đến địa vị của các đại Tinh Hệ ở Tinh Vực Cổ Thần, cùng với phân chia linh dược bảo của Tinh Vực trong một trăm năm tiếp theo.

Nhìn mầm mống màu vàng trong tay. Lục Thanh bỗng nhiên cảm thấy một cảm giác chua xót đã lâu, nhưng cuối cùng không biểu lộ ra.

– Viêm Vận, ta đi trước một bước.

Đạo Tề Thiên sau đó gật gật đầu, một bước bước ra, trong phút chốc biến mất ở bên ngoài trăm vạn dặm.

Nhìn Lục Thanh Viêm Vận gật gật đầu, nói:

– Đại Đạo Tinh Không, mỗi một Đạo giả truy tìm Bỉ Ngạn, đều có con đường của riêng mình. người khác giúp hắn không được bao nhiêu, tự nhiên phải dựa vào bản thân lãnh ngộ. Đại Đạo Tinh Không này quỷ bí thâm sâu, cường giả vô số, sau này ngươi phải tự lo cho mình.

Xoay người, bước chân Viêm Vận lần thứ hai dừng lại, phát tay đem một chút thần quang xích kim sắc đưa vào mi tâm Lục Thanh. Đồng thời, một tòa cổ thành màu vàng to bằng bàn tay từ khe nứt không gian hiện ra, bay vào tay Viêm Vận.

– Đây là một ít tế thuật của sáu Tinh Vực lớn Đại Đạo Tinh Không, ngươi nhớ kỹ. Còn có. Kiếm Đạo của ngươi, cùng Đạo Tề Thiên giống nhau, ngày sau gặp phải Bỉ Ngạn Đại Năng khác phải cẩn thận làm đầu.

Nói xong. Viêm Vận không hề dừng lại, thân hình mờ đi, liền hóa thành một con Tổ Long màu xích kim cực lớn, thân thể của Tổ Long này so với Phong Lôi càng thêm khổng lồ, chiều dài ước chừng đạt tới ngàn dặm, trên long thân cực lớn, long lân giống như kim thiết, toát ra thần quang xích kim sắc.

– Ngao…

Tiếng long ngâm vang khắp Tinh Không, một cỗ khí Bản Nguyên thuộc về Bỉ Ngạn Đại Năng tràn ra, long vĩ cực lớn đong đưa, so với Đạo Tề Thiên vừa rồi càng nhanh hơn, mãi đến sau hơn mười lần hít thở, hình ảnh Tổ Long cực lớn kia mới chậm rãi biến mất.

Trong lòng khẽ động. Lục Thanh vung tay áo lên, trong Tinh Không lập tức xuất hiện mười mấy đạo thân ảnh.

– Lục đại ca!

Một thân hình nhỏ nhắn yếu ớt mềm mại nhào vào trong lòng. Lục Thanh mắt lộ ra một chút lo lắng, nói:

– Hết thảy đều qua rồi

– Thất đệ!

Lục Thanh ngẩng đầu nhìn lại, trước mặt một thân ảnh quen thuộc, vẫn như trước không thay đổi bao nhiêu, nhưng Lục Thanh biết, thời gian này, sợ là đã qua vô tận năm tháng.

– Hai trăm năm rồi

Lạc Tâm Vũ trầm giọng nói.

Hai trăm năm rồi sao?

Trong lòng Lục Thanh sáng tỏ. Giờ phút này, sáu người đều đã bước vào cảnh giới Kiếm Tổ, nếu như đổi thành Đại Đạo Tinh Không, ít nhất đều là tu vi Trường Mệnh thất trùng thiên. Trong đó, đặc biệt Lạc Tâm Vũ, Niếp Thanh Thiên cùng Triệu Thiên Diệp tu vi cao nhất, tu vi đã đạt tới Kiếm Tổ tam kiếp. ỞThế giới Thời Không, bởi vì đã rời khởi thế giới sở tại của Đạo Tề Thiên, hơn nữa Vực Ngoại Ma giới mai một, nơi đây cùng không có Tâm kiếp quấy rầy, tu vi Tam kiếp dễ dàng đạt tới như nước chảy thành sông.

– Đây, chính là Đại Đạo Tinh Không sao?

Niếp Thanh Thiên hạ giọng nói. Tinh Không rộng lớn rực rỡ xung quanh, dĩ nhiên đã chấn nhiếp mấy người thật sâu.

Sáu người Lạc Tâm Vũ nhìn nhau, đồng thời gật gật đầu.

– Ta nghĩ, chúng ta cũng nên lỵ khai rồi…

– Cái gì?

Lục Thanh nghe vậy ngẩn người, sau đó liền im lặng. Lạc Tâm Vũ hít sâu một hơi:

– Cho tới nay, chúng ta đều trưởng thành dưới sự che chở của ngươi, mặc dù đã trải qua rất nhiều nhưng dù sao cũng không phải chúng ta tự mình trải qua. Chúng ta, cũng có đạo của mình. Đạo này, không thể mượn tay của người ngoài.

Thờ dài một tiếng. Lục Thanh nói:

– Ta hiểu rồi

Nói xong, ánh mắt của Lục Thanh lại chuyển về phía mấy người Lạc Tử Dương. Lại thấy mấy người Lạc Tử Dương lắc lắc đầu nói:

– Chúng ta, cũng có đạo của mình. Tuy nhiên, chúng ta sẽ chờ sau khi tu vi đạt tới bậc Kiếm Tổ, trở lại từ biệt, trước đó phát triển tông môn cứ giao cho chúng ta.

– Lần sau gặp mặt, chúng ta sẽ có thực lực sánh vai cùng ngươi! Chúng ta, sẽ tìm đến đạo thuộc về chúng ta.

Cuối cùng liếc mắt nhìn Lục Thanh một cái, sáu người Niếp Thanh Thiên đều tự hóa thành một đạo kiếm quang bay nhanh về phía sâu trong Tinh Không rộng lớn, sau mấy lần hít thở đã biến mất ở cuối Tinh Không.

– Sư phụ, sư thúc!

Hướng về phía Lục Thanh gật gật đầu, hai người cũng không nói gì, chỉ xoay người bước chân, sóng vai rời đi. Trong nháy mắt này. Lục Thanh cảm thấy, hai người đã chặt đứt liên hệ nguyện lực hương hỏa với hắn.

Trong giây lát, tất cả mọi người đều truy tìm đạo, rời hắn mà đi, trong lúc nhất thời. Lục Thanh có chút giật mình.

– Lục đại ca. Chúng ta nên vì bọn họ mà cao hứng mới đúng.

Nhược Thủy hạ giọng nói.

Vì bọn họ cao hứng!

– Không sai vì bọn họ cao hứng!

Lục Thanh gật gật đầu, trong lòng dường như có thứ gì đó tự nhiên buông xuống, không kìm nổi cất tiếng cười lớn.

Tiếng cười không mạnh, nhưng dường như trong đó ẩn chứa một cổ vạn luật không hiểu, trong phút chốc, truyền khắp bốn phương Tinh Vực.

Trong nháy mắt này, ở chỗ sâu của sáu đại Tinh Vực, mấy ánh mắt đen sâu thẳm mở ra, lát sau lại chậm rãi khép lại, chỉ có một tiếng cảm thán rất nhỏ.

Xa

Đưa Nhược Thủy vào Thế giới Thời Không, Lục Thanh lòng yên khí tĩnh, liền ngồi xuống ở chỗ Tinh Không này.

Đã đi tới Đại Đạo Tinh Không, hết thấy đều bị gột tẩy. Đại Đạo quy tắc, vô hình khiến cho Thánh Kiếm Kiếm thể của Lục Thanh càng thêm viên mãn, tạp chất bị bãi trừ ra bên ngoài, cơ thể Thánh Kiếm trở nên càng thêm mạnh mẽ viên dung. Nếu như nói khi mới vào Đại Đạo Tinh Không còn có chút không hợp, nhưng theo thời gian trời qua, dần dần có một cỗ ý nhị hồn nhiên vốn có.

Luyện đạo tinh thuần. Đại Đạo luyện tâm!

Giống như một viên Thiên thạch cô quạnh. Lục Thanh cứ như vậy ngồi xếp bằng ở Tinh Không, ngẫu nhiên có Tinh Chu đi qua xung quanh, dường như cũng xem hắn trở thành một viên Thiên thạch không có sinh mệnh, không chút hỏi đến.

Cứ như vậy, ba năm qua đi.

Một ngày này, ở phiến Tinh Không hoang vu yên tĩnh này, trong phút chốc, giống như có hàng nghìn hàng vạn sức sống bắn ra một cỗ kiếm quang màu xám bạc di động ra, không gian Tinh Không xung quanh, lập tức sinh ra một chút vặn vẹo mơ hồ, có xu hướng tan vỡ.

Mà theo kiếm quang kia âm đạm biến mắt, không gian vặn vẹo cũng dần dần khôi phục yên tĩnh.

Từ Tinh Không đứng thẳng đậy, Lục Thanh lúc này, một thân áo xanh phiêu dật xuất trấn, ánh mắt như ngọc. Cơ thể trắng nõn, lộ ra thần quang nhân nhạt. Nhưng lập tức, nhưng thứ này đều biến mất không thấy, giống như biến thành một người bình thường, nhưng một cỗ khí chất hồn nhiên vốn có kia lại không thay đổi một chút nào.

– Thế giới Thời Không, cùng Đại Đạo Tinh Không tiếp xúc mơ hồ sinh ra một ít biến hóa, còn cần năm tháng mài giũa. Tuy nhiên. Thời Không Kiếm Đạo tu luyện rất nhanh. Thời gian một năm, đã có thể hoàn thành. Thánh Kiếm Kiếm thể mượn Đại Đạo Tinh Không rèn luyện tinh thuần, cũng dần dần viên mãn. Đại Đạo Tinh Không, đã vì tầng mười sáu Bất Diệt Kiếm Thể chỉ rõ phương hướng, thôi diễn của tâm pháp cũng đã có bắt đầu, chỉ cần không ngừng hấp thu, dung hợp sờ trường của trăm nhà, nhất định có thể hoàn thiện. Đến lúc đó. Đại Đạo Tinh Không này, chính là ngày ta thành đạo!

Mắt của Lục Thanh, giống như có vô cùng huyền ảo lưu chuyển:

– Ba Đại Đạo. Võ Đạo. Pháp đạo. Thần Ma đạo! Mỗi đạo bao quát một ngàn tiểu đạo. Kiếm Đạo lệ thuộc Võ Đạo. Như vậy, lúc này nơi đi đầu tiên, Tinh Vực Cổ Thần. Tinh Hệ Pháp Thánh Đạo Kiếm Tinh!

Tinh Vực Cổ Thần. Ởtrung ương của Đại Đạo Tinh Không.

Dưới chân, kiếm quang màu xám bạc lưu chuyển, một bước bước ra, giống như có vô cùng Thời Không chôn vùi trong đó. Võ Đạo bộ ý hiển hóa vô tận. Đây, chính là Thời Không bộ hôm nay được Lục Thanh diễn hóa đến cực hạn.

Va

Chỉ có điều ở Đại Đạo Tinh Không này, bị Lục Thanh Thu liễm dòng sông Thời Không, cho nên cũng không biểu lộ ra bất cứ điều gì, cho dù như thế. Lục Thanh một bước bước ra khoảng cách trăm vạn dặm cũng chỉ trong một cái chớp mắt.

Một bước trăm vạn dặm. Lục Thanh cũng ước chừng mất thời gian mấy ngày, mới đi tới chỗ cách ngoại vi Tinh Vực Cổ Thần trăm vạn dặm.

Lúc này. Tinh Chu xuất hiện xung quanh dần tăng nhiều. Lục Thanh cũng theo đó giảm tốc độ, đến lúc sau một bước chỉ vạn dặm, nhưng cũng vượt qua tốc độ của đại đa số Tinh Chu.

Mà theo đường đi vào Tinh Vực Cổ Thần. Lục Thanh mới dần hiểu được nội tình của Đại Đạo Tinh Không, quả thực cực lớn đến không thể đánh giá.

Thời gian mấy ngày. Lục Thanh nhìn thấy ước chừng hơn vạn chiếc Tinh Chu, trên mỗi một chiếc Tinh Chu, đều có ít nhất một tên chân nhân Đạo giả đạt tới Phá Phàm thất trùng thiên.

Cái gọi là chân nhân Đạo giả, cho dù tu vi chỉ đạt tới Phá Phàm thất trùng thiên, cũng đã vượt qua Đại Đạo lôi kiếp, đã lĩnh ngộ Đạo Ý thuộc tính mới có thể xưng là chân nhân.

Chân nhân, đã có thể dựa vào Đạo Ý thuộc tính chống đờ hủy diệt tinh quang bình thường, thân thể đi trong Đại Đạo Tinh Không.

Một ngày này. Lục Thanh vẫn như trước một mình xuyên qua Tinh Không, lấy thị lực của Lục Thanh, đã có thể nhìn thấy thần quang Tinh Vực mơ hồ của Tinh Vực Cổ Thần. Không sai lệch lắm, chỉ cần thời gian một ngày, lấy tốc độ của Lục Thanh, đã chân chính tới Tinh Vực Cổ Thần.

Mà lúc này, trong lòng Lục Thanh vừa động, phía sau, một chiếc Tinh Chu cực lớn phá vỡ vô số hủy diệt tinh quang, mở ra một thông đạo chân không rõ ràng, hướng tới hắn nhanh chóng lại gần.

Chiếc Tinh Chu này, là chiếc lớn nhất mà Lục Thanh nhìn thấy trong mấy ngày qua, chỉ chiều dài đã đạt tới vạn trượng, trên vỏ xanh thầm điêu khắc rất nhiều hoa văn. Vô số hoa văn này, dường như ẩn chứa vô cùng Đạo Ý, đem thuộc tính của Tinh Không cắn nuốt vào, trong giây lát chính là vượt qua khoảng cách mười vạn dặm.

Sau hơn mười lần hít thở, chiếc Tinh Chu này đã đi tới phía sau Lục Thanh, cũng giảm tốc đô, cùng Lục Thanh tiến tới.

– Vị đạo hữu này, phải chăng cũng tới Tinh Vực Cổ Thần tham gia Cổ Thần luận đạo? Một thanh âm sang sảng xuyên qua trăm dặm Tinh Không truyền đến tai Lục Thanh.

Dừng thân hình. Tinh Chu kia cũng đồng thời dừng bên cạnh Lục Thanh, nhanh chóng tiếp cận hàng chục dặm.

Lục Thanh thấy rõ ràng, trên chiếc Tinh Chu này, chính là một thanh niên lưng đeo một thanh thần kiếm màu xanh, từ trên thân người này, Lục Thanh có thể cảm nhận được một cỗ kiếm nguyên linh hoạt sắc bén, ẩn chứa một cỗ Tốn Phong Kiếm Ý rõ ràng.

Trường Mệnh tứ trùng thiên!

Lục Thanh nao nao, thanh niên này tu vi còn cao hơn so với Cổ Kiếm Nguyệt, nhưng từ sinh cơ bừng bừng trong mắt, tuyệt đối còn không quá năm mươi tuổi. Nếu như ở Thiên Đạo đại lục lúc trước, cũng là nhân vật Thiên tài kiếm có, tuổi còn trẻ đã bước vào cảnh giới cái thế Kiếm Tôn.

Cổ Thần luận đạo?

Lúc này. Lục Thanh chú ý nhất, vẫn là Cổ Thần luận đạo trong lời nói của người thanh niên này. Từ ký ức của Viêm Vận. Lục Thanh biết được, Cổ Thần luận đạo này, chính là đại hội luận đạo một trăm năm một lần của Tinh Vực Cổ Thần, một trăm lẽ tám thần nhật Tinh Hệ đều sẽ tham gia. Đồng Thời cũng là lúc bãi danh chiến (cuộc chiến xếp hạng) của phần lớn thần nhật Tinh Hệ, quan hệ đến địa vị của các đại Tinh Hệ ở Tinh Vực Cổ Thần, cùng với phân chia linh dược bảo của Tinh Vực trong một trăm năm tiếp theo.

Chọn tập
Bình luận