Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 718: Hồn phách Kim Quang

Tác giả: Thập Bộ Hành
Chọn tập

– Tiểu tử, không nên bất thức thời vụ như vậy, Đại nhân chúng ta đã đưa ra lựa chọn tốt nhất cho ngươi, ngươi muốn ở lại đấy là tiểu nhị cả đời, hay muốn gia nhập đội Tuần bộ của chúng ta trở thành tuần vệ? Giữa hai chuyện này chẳng lẽ còn cần phải suy nghĩ nhiều nữa sao? Phải chăng ý định của ngươi là muốn không giao điển tịch Kiếm Đạo ra? Tuần bộ ta đã có quy định, bá tánh bình dân không được có điển tịch Kiếm Đạo!

Chính là tên tuần vệ theo sát Viên Tuần thủ đã ra tay giáo huấn y:

– Mau giao điển tịch Kiếm Đạo ra đây, nếu không sẽ nhốt ngươi vào tầng địa ngục thứ nhất, cho các Kiếm Nhân hầu hạ ngươi một phen!

Nhìn tên tuần vệ trước mặt đang quở trách mình, hai mắt Lý Y dần dần trở nên đỏ ngầu. Tuy rằng hiện tại là quỷ, nhưng ao Chuyển Sinh cũng không tước bỏ trí nhớ của y khi còn sống. Lý Y còn nhớ rất rõ ràng, lúc trước vì y ngẫu nhiên nhặt được một Tử Ngọc tệ, mới sinh sự đánh nhau giữa đường mà chết, cảnh tượng hiện tại không khỏi khơi lại tình cảnh trước kia. Lý Y chỉ cảm thấy trong xương tủy mình dường như có một sự phản kháng muốn bùng lên.

– Rống. ..

Ngay tức khắc. Lý Y nổi giận gầm lên, không ngờ trên người y lại toát ra ánh sáng vàng. Ánh vàng này tuy mỏng, nhưng càng ngày càng sáng chói.

– Hồn phách Kim Quang!

Viên Tuần thủ chấn động tâm thần, khép chỉ thành kiếm, trên kiếm chỉ của y xuất ra một đạo kiếm khí hệ Hỏa dài chừng một trượng, bên trong đạo kiếm khí hệ Hỏa này còn ấn chứa một tia ánh sáng vàng lấp loáng. Kiếm khí nhanh như điện chớp, điểm vào ngực Lý Y, không khí bị xé rách, một tiếng bốp vang lên.

– Rống. ..

Lúc này Lý Y như đã hóa điên, từ trên người y, nháy mắt hội tụ rất nhiều nguyên khí thiên địa. Một tầng khí kiếm nguyên màu đỏ lửa hiện ra, lởn vởn xung quanh thân thể y. Đồng thời một tầng ánh sáng vàng mỏng manh dung nhập vào giữa khí kiếm nguyên kia, đây là cái gì?

Thấy ánh sáng vàng trên người Lý Y. Lục Thanh giật minh kinh hài. Ánh sáng vàng này dường như là căn nguyên hồn phách dạng sương mù nằm sâu trong thức hải của Lý Y.

– Phịch. ..

Đạo kiếm khí hệ Hỏa kia đánh trúng vào người Lý Y, ngay tức khắc ánh sáng vàng bừng lên mạnh mẽ, kiếm khí hệ Hỏa của Viên Tuần thủ kia chớp mắt đã tiêu tan. Mà Lý Y bị ném bay ra ngoài ánh sáng vàng bị phá nát, ngay cả khí kiếm nguyên màu lửa đỏ kia cũng bị chấn vỡ trong nháy mắt.

– Ầm. ..

Sau khi liên lục va chạm làm vỡ nát hai cái bàn. Lý Y mới lăn lông lốc trên mặt đất, phun ra một ngụm huyết tương màu vàng nhạt. Ánh mắt y lúc này chẳng khác nào mãnh thú, nhìn chằm chằm đám người trước mặt, sát khí trên người hóa thành một luồng âm phong, phóng xuất ra bốn phía.

– Hồn phách Kim Quang! Thật không ngờ ngươi lại có thiên phú tới mức này, thế nhưng ngươi lại cứng đầu khó dạy. Bằng vào thân phận bình dân của ngươi mà cũng dám động thủ với Tuần thủ, nếu không giết ngươi, làm sao giữ được oai phong của Tuần bộ ta?

Sát ý lóe lên rất nhanh trong mắt Viên Tuần thủ, có lẽ nhưng kẻ bình dân này không biết, nhưng y lại biết rất rõ tác dụng của Hồn phách Kim Quang.

Hồn phách Kim Quang chính là căn nguyên của loài quỷ bọn họ, quỷ dân trong thọ mệnh trăm năm của mình cũng không thể nào thức tỉnh, chỉ có sau khi tiến vào Kiếm Đạo, mới có thể chậm rãi thức tỉnh, từ đó làm tăng tư chất bản thân. Nghe đồn rằng chỉ cần hoàn toàn thức tinh Hồn phách Kim Quang, vậy sẽ có được tư chất thiên tài gần như loài yêu quái dù là ngộ tính cũng sẽ được tăng lên rất cao.

Cho dù là Viên Tuần thủ hiện tại đã tu luyện tới cắp Kiếm Chủ, nhưng chỉ mới thức tỉnh được một tia mà thôi. Dù là như vậy, nhưng tư chất của y cũng đã bay lên tới hàng thượng đẳng. Hơn nữa sau khi dung nhập Hồn phách Kim Quang, uy lực của Kiếm khí cũng tăng lên rất nhiều, trong số trăm tên Tuần thủ ở Linh Đô. Viên Tuần thủ có thể xếp vào năm mươi người đứng trước cũng là nhờ vào một tia Hồn phách Kim Quang thức tỉnh này.

Mà tên Lý Y trước mắt chỉ mới vừa thức tỉnh, không ngờ đã thức tỉnh toàn bộ Hồn phách Kim Quang, còn nhờ vào sức thức tỉnh này mà vượt qua cấp Kiếm Nô, trực tiếp tiến vào cảnh giới Kiếm Thị đỉnh phong. Hồn phách Kim Quang hùng mạnh như vậy, ngay cả tu vi cấp Kiếm Chủ như y cũng không thể nào phá võ, nếu như để Tuần bộ phát hiện ra. Viên Tuần thủ không dám tưởng tượng. Đợi sau này Lý Y trở thành Tuần thủ, chắc chắn y không thể nào sống sót. Mỗi một kẻ thức tỉnh Hồn phách Kim Quang như vậy, trong lịch sử của Linh Đô, bọn họ đều trở thành Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn, dĩ nhiên ngoại trừ nhưng người chết đi trước đó.

Nhìn bộ dáng của Lý Y. Viên Tuần thủ biết rằng nhất định không chết không thôi. Tuy rằng điển tịch Kiếm Đạo quý giá, nhưng nếu so với tính mạng, hiển nhiên y biết phải chọn lựa bên nào. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL

– Kẻ dám phạm thượng, giết chết không tha!

Hai tên tuần vệ cấp Kiếm Sư ở phía sau quát to một tiếng, xông ra khỏi đám tuần vệ, kiếm khí trên kiếm chỉ kéo dài ra, ngưng tụ lại thành hai đạo kiếm khí hệ Kim dài chừng hai trượng. Kiếm khí này có hình mũi kiếm, linh hoạt sắc bén, toát ra khí Phong Mang vô hình.

Năng lực khống chế của bọn chủng quả thật hùng mạnh!

Lục Thanh thoáng động trong lòng, nháy mắt đã biến mất ngay tại chỗ.

Lý Y không khỏi nhớ tới cảnh tượng mà y nhìn thấy khi trước, một kiếm dường như ẩn chứa cả thiên địa bên trong, hết sức nhẹ nhàng bổ thanh củi ra làm hai nữa. Một kiếm Cử Trọng Nhược Khinh, tự nhiên thoải mái như vậy, dù là vài lần y từng quan sát mấy tên Tuần thủ đại chiến với nhau ở xa xa, cũng không thể sánh bằng.

Vốn Lý Y nghĩ rằng sau này mình có thể trở thành một tên Tuần thủ hùng mạnh, không còn bị người khác tùy tiện bắt nạt nữa. Nhưng hiện tại xem ra đã không có khả năng. Không cam lòng, y cảm thấy hết sức không cam lòng. ..

Trong khoảnh khắc này, sát khí vô cùng vô tận toát ra từ trên thân Thể Lý Y. Theo sát khí này dần dần phát tán, một cỗ nguyên khí thiên địa sung mãn hội tụ lại, không ngừng xâm nhập vào cơ thể Lý Y.

Lý Y rõ ràng cảm nhận được sự biến hóa bên trong thân thể, khí Kiếm nguyên vốn còn mỏng manh giờ phút này ngưng kết lại vô cùng mau chóng. Kiếm nguyên hóa thành từng giọt như chất lỏng, lột xác bên trong thân thể khiến cho Lý Y cảm thấy vui sướng tràn trề. Nhưng đồng thời- thân thể Lý Y đang bị nguyên khí thiên địa rót vào như nước, cho nên không thể nào cử động, chỉ đành cười khổ trong lòng. Trong khi đột phá bị người giết chết, có lẽ mình là người thứ nhất chẳng sai. ..

Lý Y chậm rãi nhắm hai mắt lại, lúc này dường như y đang nhớ lại một kiếm trước kia. ..

Một kiếm như vậy. .. ôi. ., có lẽ mình không còn cơ hội nào thi triển nữa. ..

– Ngươi sẽ có cơ hội!

Đột ngột một giọng nói thân nhiên vang lên bên tai Lý Y, sẽ có cơ hội?

Lý Y sững sờ, mở bừng hai mắt. Lúc này một bóng người cao lớn đang đứng trước mặt y, chỉ thấy được bóng lưng xanh.

– Ngươi là người phương nào?

Viên Tuần thủ trầm giọng hỏi mắt nhìn chăm chú vào thanh niên vừa xuất hiên trước mặt, một thân áo vải xanh, rõ ràng là hạ nhân trong quán trọ này.

– Tốc độ của tiểu tử ngươi rất khá, xem ra các ngươi chính là đồng bọn. Quang mang chóp động trong mắt Viên Tuần thủ, nhìn chằm chằm Lục Thanh trước mặt:

– Xem tốc độ của ngươi đã đạt tới cấp Kiếm Sư, không ngờ trong một quán trọ nho nhỏ như vậy lại ẩn giấu một tên cao thủ như ngươi. Bất quả chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng bằng vào tu vi Kiếm Sư của ngươi là có thể xúc phạm tới uy nghiêm của Tuần bộ ta ư? Ngươi tránh ra, ta sẽ không tính toán với ngươi, bằng không, các ngươi sẽ chết chung một chỗ.

Ngáng đầu nhìn Viên Tuần thủ trước mặt, giọng lạnh nhạt của Lục Thanh vang lên:

– Đã muốn bắt tội cần gì kiếm cớ?! Người ta thường nói tiểu nhân như quỷ, quả thật không sai

– Ngươi. ..

Viên Tuân Thủ giận quá hóa cười:

– Giỏi, ngươi giỏi lắm! Viên Khổ. Viên Lực, giết hắn cho ta!

Gần như trong nháy mắt, hai tên Kiếm Sư xông ra một lượt. Lúc này kiếm khí bọn chủng bắn ra chưa trúng Lý Y đã bị Lục Thanh làm cho kinh sợ thối lui, thật sự là đã mất hết mặt mũi. Lúc này Viên Tuần thủ vừa ra lệnh, hai người bên vận khởi kiếm nguyên toàn thân, kiếm khí hệ Kim dài chừng năm trượng phát ra tiếng rít gió chói tai. Xung quanh hai đạo kiếm khí này, rõ ràng gợn lên sóng khí màu trắng.

Kiếm khí này thật là kỳ quái!

Từ kiếm khí của hai tên này. Lục Thanh cảm nhận được một cỗ lực hồn phách hùng mạnh. Lực hồn phách này ẩn chứa bên trong kiếm khí, trong khoảnh khắc bắn ra, ngay cả hồn phách của hắn cũng bị tấn công.

– Bùng. ..

Bên trong Thần Đình thức hải. Thức Kiếm màu bạch kim phát tán ra dao động hồn thức hùng mạnh. Thức Kiếm. bản thân nó là do hồn thức ngưng kết mà thành, mà hồn thức lại từ tam hồn dẫn xuất mà ra, trong khoảnh khắc chấn động, lập tức đánh tan lực hồn phách của hai đạo kiếm khí bắn tới. Lục Thanh vung chỉ thành kiếm, nhẹ nhàng điểm tới hai đạo kiếm khí

-Phịch. ..

Chỉ trong thoáng chốc, hai đạo kiếm khí đã bị phá nát. Hai tên tuần vệ biến sắc, lúc này, bọn chúng chỉ cảm thấy một lực lượng hùng mạnh đè ép lên người mình, lực lượng này mạnh tới nỗi thân thể của bọn chúng như muốn tan vỡ.

– A. ..

Lục Thanh khẽ kêu lên kinh ngạc, đột nhiên hắn phát hiện ra kiếm chỉ mạnh mẽ của mình không ngờ đã xuyên qua thân thể hai người nọ. Lực lượng vốn đủ mạnh để đánh tan bọn chúng thành tro bụi không ngờ chỉ có một phần rất nhỏ đánh vào thân thể hai người, chỉ làm chúng trọng thương.

Thân thể ngưng kết từ Kiếm Phách không chịu lực ư? Rốt cục giữa mày Lục Thanh hiện ra sắc ngưng trọng. Nếu đúng là như vậy, phải hết sức cẩn thận. Hai tên Kiếm Sư bắn ngược trở về, dừng bên cạnh Viên Tuần thủ.

– Đại nhân, tên này thật là kỳ quái!

Hai tên tuần vệ chỉ kịp nói một câu đã lập tức hôn mê.

– Rốt cục các hạ là ai?

Ánh mắt Viên Tuần thủ tỏ ra ngưng trọng, chậm rãi rút ra một thanh thần kiếm cấp Thanh Phàm sau lưng.

– Vù. ..

Ngọn lửa mạnh mẽ chợt bùng lên trên thân thần kiếm. Ánh lửa bừng bừng khiến cho rất nhiều khách nhân ở lầu một cất tiếng kinh hô thắt thanh, bỏ chạy tán loạn ra ngoài.

– Ong. ..

Tiếng kiếm ngâm mạnh mẽ vang lên trên thân thần kiếm. Lục Thanh dùng Chân Long Nhãn quét nhìn, lập tức tỏ ra sửng sốt Kiếm Linh!

Đây là thần kiếm cắp Thanh Phàm hạ phẩm, không ngờ lại có hư ảnh Kiếm Linh tồn tại. Tuy rằng hư ảnh này còn rất mờ nhạt, nhưng không thể phủ nhận nó đã có hình hài ban đầu của một Kiếm Linh.

Làm sao có thể như vậy được?

Chuyện nảy đã làm đảo lộn tất cả sở học của Lục Thanh. Trong đạo rèn kiếm, Thần Kiếm chỉ có đạt tới cấp Kim Thiên thượng phẩm, linh tính của nó mới có thể ngưng tụ thành hư ảnh Kiếm Linh cơ bản nhất. Sau khi trở thành thần kiếm cấp Bạch Linh, hư ảnh Kiếm Linh kia chân chính ngưng kết, mới có được sức mạnh lớn lao.

Nhưng Lục Thanh cảm thấy không thể nào tin được. Viên Tuần thủ trước mặt rút ra một thanh thần kiếm cấp Thanh Phàm hạ phẩm, không ngờ đã sinh ra hư ảnh Kiếm Linh, chuyện như vậy quả thật là chưa từng nghe qua. Thông thường thần Kiếm cấp Thanh Phàm hạ phẩm, tối đa chỉ có thể sinh ra linh tính ban đầu, có được một chút chân linh kiếm thức mà thôi.

– Tiểu tử, không nên bất thức thời vụ như vậy, Đại nhân chúng ta đã đưa ra lựa chọn tốt nhất cho ngươi, ngươi muốn ở lại đấy là tiểu nhị cả đời, hay muốn gia nhập đội Tuần bộ của chúng ta trở thành tuần vệ? Giữa hai chuyện này chẳng lẽ còn cần phải suy nghĩ nhiều nữa sao? Phải chăng ý định của ngươi là muốn không giao điển tịch Kiếm Đạo ra? Tuần bộ ta đã có quy định, bá tánh bình dân không được có điển tịch Kiếm Đạo!

Chính là tên tuần vệ theo sát Viên Tuần thủ đã ra tay giáo huấn y:

– Mau giao điển tịch Kiếm Đạo ra đây, nếu không sẽ nhốt ngươi vào tầng địa ngục thứ nhất, cho các Kiếm Nhân hầu hạ ngươi một phen!

Nhìn tên tuần vệ trước mặt đang quở trách mình, hai mắt Lý Y dần dần trở nên đỏ ngầu. Tuy rằng hiện tại là quỷ, nhưng ao Chuyển Sinh cũng không tước bỏ trí nhớ của y khi còn sống. Lý Y còn nhớ rất rõ ràng, lúc trước vì y ngẫu nhiên nhặt được một Tử Ngọc tệ, mới sinh sự đánh nhau giữa đường mà chết, cảnh tượng hiện tại không khỏi khơi lại tình cảnh trước kia. Lý Y chỉ cảm thấy trong xương tủy mình dường như có một sự phản kháng muốn bùng lên.

– Rống. ..

Ngay tức khắc. Lý Y nổi giận gầm lên, không ngờ trên người y lại toát ra ánh sáng vàng. Ánh vàng này tuy mỏng, nhưng càng ngày càng sáng chói.

– Hồn phách Kim Quang!

Viên Tuần thủ chấn động tâm thần, khép chỉ thành kiếm, trên kiếm chỉ của y xuất ra một đạo kiếm khí hệ Hỏa dài chừng một trượng, bên trong đạo kiếm khí hệ Hỏa này còn ấn chứa một tia ánh sáng vàng lấp loáng. Kiếm khí nhanh như điện chớp, điểm vào ngực Lý Y, không khí bị xé rách, một tiếng bốp vang lên.

– Rống. ..

Lúc này Lý Y như đã hóa điên, từ trên người y, nháy mắt hội tụ rất nhiều nguyên khí thiên địa. Một tầng khí kiếm nguyên màu đỏ lửa hiện ra, lởn vởn xung quanh thân thể y. Đồng thời một tầng ánh sáng vàng mỏng manh dung nhập vào giữa khí kiếm nguyên kia, đây là cái gì?

Thấy ánh sáng vàng trên người Lý Y. Lục Thanh giật minh kinh hài. Ánh sáng vàng này dường như là căn nguyên hồn phách dạng sương mù nằm sâu trong thức hải của Lý Y.

– Phịch. ..

Đạo kiếm khí hệ Hỏa kia đánh trúng vào người Lý Y, ngay tức khắc ánh sáng vàng bừng lên mạnh mẽ, kiếm khí hệ Hỏa của Viên Tuần thủ kia chớp mắt đã tiêu tan. Mà Lý Y bị ném bay ra ngoài ánh sáng vàng bị phá nát, ngay cả khí kiếm nguyên màu lửa đỏ kia cũng bị chấn vỡ trong nháy mắt.

– Ầm. ..

Sau khi liên lục va chạm làm vỡ nát hai cái bàn. Lý Y mới lăn lông lốc trên mặt đất, phun ra một ngụm huyết tương màu vàng nhạt. Ánh mắt y lúc này chẳng khác nào mãnh thú, nhìn chằm chằm đám người trước mặt, sát khí trên người hóa thành một luồng âm phong, phóng xuất ra bốn phía.

– Hồn phách Kim Quang! Thật không ngờ ngươi lại có thiên phú tới mức này, thế nhưng ngươi lại cứng đầu khó dạy. Bằng vào thân phận bình dân của ngươi mà cũng dám động thủ với Tuần thủ, nếu không giết ngươi, làm sao giữ được oai phong của Tuần bộ ta?

Sát ý lóe lên rất nhanh trong mắt Viên Tuần thủ, có lẽ nhưng kẻ bình dân này không biết, nhưng y lại biết rất rõ tác dụng của Hồn phách Kim Quang.

Hồn phách Kim Quang chính là căn nguyên của loài quỷ bọn họ, quỷ dân trong thọ mệnh trăm năm của mình cũng không thể nào thức tỉnh, chỉ có sau khi tiến vào Kiếm Đạo, mới có thể chậm rãi thức tỉnh, từ đó làm tăng tư chất bản thân. Nghe đồn rằng chỉ cần hoàn toàn thức tinh Hồn phách Kim Quang, vậy sẽ có được tư chất thiên tài gần như loài yêu quái dù là ngộ tính cũng sẽ được tăng lên rất cao.

Cho dù là Viên Tuần thủ hiện tại đã tu luyện tới cắp Kiếm Chủ, nhưng chỉ mới thức tỉnh được một tia mà thôi. Dù là như vậy, nhưng tư chất của y cũng đã bay lên tới hàng thượng đẳng. Hơn nữa sau khi dung nhập Hồn phách Kim Quang, uy lực của Kiếm khí cũng tăng lên rất nhiều, trong số trăm tên Tuần thủ ở Linh Đô. Viên Tuần thủ có thể xếp vào năm mươi người đứng trước cũng là nhờ vào một tia Hồn phách Kim Quang thức tỉnh này.

Mà tên Lý Y trước mắt chỉ mới vừa thức tỉnh, không ngờ đã thức tỉnh toàn bộ Hồn phách Kim Quang, còn nhờ vào sức thức tỉnh này mà vượt qua cấp Kiếm Nô, trực tiếp tiến vào cảnh giới Kiếm Thị đỉnh phong. Hồn phách Kim Quang hùng mạnh như vậy, ngay cả tu vi cấp Kiếm Chủ như y cũng không thể nào phá võ, nếu như để Tuần bộ phát hiện ra. Viên Tuần thủ không dám tưởng tượng. Đợi sau này Lý Y trở thành Tuần thủ, chắc chắn y không thể nào sống sót. Mỗi một kẻ thức tỉnh Hồn phách Kim Quang như vậy, trong lịch sử của Linh Đô, bọn họ đều trở thành Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn, dĩ nhiên ngoại trừ nhưng người chết đi trước đó.

Nhìn bộ dáng của Lý Y. Viên Tuần thủ biết rằng nhất định không chết không thôi. Tuy rằng điển tịch Kiếm Đạo quý giá, nhưng nếu so với tính mạng, hiển nhiên y biết phải chọn lựa bên nào. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL

– Kẻ dám phạm thượng, giết chết không tha!

Hai tên tuần vệ cấp Kiếm Sư ở phía sau quát to một tiếng, xông ra khỏi đám tuần vệ, kiếm khí trên kiếm chỉ kéo dài ra, ngưng tụ lại thành hai đạo kiếm khí hệ Kim dài chừng hai trượng. Kiếm khí này có hình mũi kiếm, linh hoạt sắc bén, toát ra khí Phong Mang vô hình.

Năng lực khống chế của bọn chủng quả thật hùng mạnh!

Lục Thanh thoáng động trong lòng, nháy mắt đã biến mất ngay tại chỗ.

Lý Y không khỏi nhớ tới cảnh tượng mà y nhìn thấy khi trước, một kiếm dường như ẩn chứa cả thiên địa bên trong, hết sức nhẹ nhàng bổ thanh củi ra làm hai nữa. Một kiếm Cử Trọng Nhược Khinh, tự nhiên thoải mái như vậy, dù là vài lần y từng quan sát mấy tên Tuần thủ đại chiến với nhau ở xa xa, cũng không thể sánh bằng.

Vốn Lý Y nghĩ rằng sau này mình có thể trở thành một tên Tuần thủ hùng mạnh, không còn bị người khác tùy tiện bắt nạt nữa. Nhưng hiện tại xem ra đã không có khả năng. Không cam lòng, y cảm thấy hết sức không cam lòng. ..

Trong khoảnh khắc này, sát khí vô cùng vô tận toát ra từ trên thân Thể Lý Y. Theo sát khí này dần dần phát tán, một cỗ nguyên khí thiên địa sung mãn hội tụ lại, không ngừng xâm nhập vào cơ thể Lý Y.

Lý Y rõ ràng cảm nhận được sự biến hóa bên trong thân thể, khí Kiếm nguyên vốn còn mỏng manh giờ phút này ngưng kết lại vô cùng mau chóng. Kiếm nguyên hóa thành từng giọt như chất lỏng, lột xác bên trong thân thể khiến cho Lý Y cảm thấy vui sướng tràn trề. Nhưng đồng thời- thân thể Lý Y đang bị nguyên khí thiên địa rót vào như nước, cho nên không thể nào cử động, chỉ đành cười khổ trong lòng. Trong khi đột phá bị người giết chết, có lẽ mình là người thứ nhất chẳng sai. ..

Lý Y chậm rãi nhắm hai mắt lại, lúc này dường như y đang nhớ lại một kiếm trước kia. ..

Một kiếm như vậy. .. ôi. ., có lẽ mình không còn cơ hội nào thi triển nữa. ..

– Ngươi sẽ có cơ hội!

Đột ngột một giọng nói thân nhiên vang lên bên tai Lý Y, sẽ có cơ hội?

Lý Y sững sờ, mở bừng hai mắt. Lúc này một bóng người cao lớn đang đứng trước mặt y, chỉ thấy được bóng lưng xanh.

– Ngươi là người phương nào?

Viên Tuần thủ trầm giọng hỏi mắt nhìn chăm chú vào thanh niên vừa xuất hiên trước mặt, một thân áo vải xanh, rõ ràng là hạ nhân trong quán trọ này.

– Tốc độ của tiểu tử ngươi rất khá, xem ra các ngươi chính là đồng bọn. Quang mang chóp động trong mắt Viên Tuần thủ, nhìn chằm chằm Lục Thanh trước mặt:

– Xem tốc độ của ngươi đã đạt tới cấp Kiếm Sư, không ngờ trong một quán trọ nho nhỏ như vậy lại ẩn giấu một tên cao thủ như ngươi. Bất quả chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng bằng vào tu vi Kiếm Sư của ngươi là có thể xúc phạm tới uy nghiêm của Tuần bộ ta ư? Ngươi tránh ra, ta sẽ không tính toán với ngươi, bằng không, các ngươi sẽ chết chung một chỗ.

Ngáng đầu nhìn Viên Tuần thủ trước mặt, giọng lạnh nhạt của Lục Thanh vang lên:

– Đã muốn bắt tội cần gì kiếm cớ?! Người ta thường nói tiểu nhân như quỷ, quả thật không sai

– Ngươi. ..

Viên Tuân Thủ giận quá hóa cười:

– Giỏi, ngươi giỏi lắm! Viên Khổ. Viên Lực, giết hắn cho ta!

Gần như trong nháy mắt, hai tên Kiếm Sư xông ra một lượt. Lúc này kiếm khí bọn chủng bắn ra chưa trúng Lý Y đã bị Lục Thanh làm cho kinh sợ thối lui, thật sự là đã mất hết mặt mũi. Lúc này Viên Tuần thủ vừa ra lệnh, hai người bên vận khởi kiếm nguyên toàn thân, kiếm khí hệ Kim dài chừng năm trượng phát ra tiếng rít gió chói tai. Xung quanh hai đạo kiếm khí này, rõ ràng gợn lên sóng khí màu trắng.

Kiếm khí này thật là kỳ quái!

Từ kiếm khí của hai tên này. Lục Thanh cảm nhận được một cỗ lực hồn phách hùng mạnh. Lực hồn phách này ẩn chứa bên trong kiếm khí, trong khoảnh khắc bắn ra, ngay cả hồn phách của hắn cũng bị tấn công.

– Bùng. ..

Bên trong Thần Đình thức hải. Thức Kiếm màu bạch kim phát tán ra dao động hồn thức hùng mạnh. Thức Kiếm. bản thân nó là do hồn thức ngưng kết mà thành, mà hồn thức lại từ tam hồn dẫn xuất mà ra, trong khoảnh khắc chấn động, lập tức đánh tan lực hồn phách của hai đạo kiếm khí bắn tới. Lục Thanh vung chỉ thành kiếm, nhẹ nhàng điểm tới hai đạo kiếm khí

-Phịch. ..

Chỉ trong thoáng chốc, hai đạo kiếm khí đã bị phá nát. Hai tên tuần vệ biến sắc, lúc này, bọn chúng chỉ cảm thấy một lực lượng hùng mạnh đè ép lên người mình, lực lượng này mạnh tới nỗi thân thể của bọn chúng như muốn tan vỡ.

– A. ..

Lục Thanh khẽ kêu lên kinh ngạc, đột nhiên hắn phát hiện ra kiếm chỉ mạnh mẽ của mình không ngờ đã xuyên qua thân thể hai người nọ. Lực lượng vốn đủ mạnh để đánh tan bọn chúng thành tro bụi không ngờ chỉ có một phần rất nhỏ đánh vào thân thể hai người, chỉ làm chúng trọng thương.

Thân thể ngưng kết từ Kiếm Phách không chịu lực ư? Rốt cục giữa mày Lục Thanh hiện ra sắc ngưng trọng. Nếu đúng là như vậy, phải hết sức cẩn thận. Hai tên Kiếm Sư bắn ngược trở về, dừng bên cạnh Viên Tuần thủ.

– Đại nhân, tên này thật là kỳ quái!

Hai tên tuần vệ chỉ kịp nói một câu đã lập tức hôn mê.

– Rốt cục các hạ là ai?

Ánh mắt Viên Tuần thủ tỏ ra ngưng trọng, chậm rãi rút ra một thanh thần kiếm cấp Thanh Phàm sau lưng.

– Vù. ..

Ngọn lửa mạnh mẽ chợt bùng lên trên thân thần kiếm. Ánh lửa bừng bừng khiến cho rất nhiều khách nhân ở lầu một cất tiếng kinh hô thắt thanh, bỏ chạy tán loạn ra ngoài.

– Ong. ..

Tiếng kiếm ngâm mạnh mẽ vang lên trên thân thần kiếm. Lục Thanh dùng Chân Long Nhãn quét nhìn, lập tức tỏ ra sửng sốt Kiếm Linh!

Đây là thần kiếm cắp Thanh Phàm hạ phẩm, không ngờ lại có hư ảnh Kiếm Linh tồn tại. Tuy rằng hư ảnh này còn rất mờ nhạt, nhưng không thể phủ nhận nó đã có hình hài ban đầu của một Kiếm Linh.

Làm sao có thể như vậy được?

Chuyện nảy đã làm đảo lộn tất cả sở học của Lục Thanh. Trong đạo rèn kiếm, Thần Kiếm chỉ có đạt tới cấp Kim Thiên thượng phẩm, linh tính của nó mới có thể ngưng tụ thành hư ảnh Kiếm Linh cơ bản nhất. Sau khi trở thành thần kiếm cấp Bạch Linh, hư ảnh Kiếm Linh kia chân chính ngưng kết, mới có được sức mạnh lớn lao.

Nhưng Lục Thanh cảm thấy không thể nào tin được. Viên Tuần thủ trước mặt rút ra một thanh thần kiếm cấp Thanh Phàm hạ phẩm, không ngờ đã sinh ra hư ảnh Kiếm Linh, chuyện như vậy quả thật là chưa từng nghe qua. Thông thường thần Kiếm cấp Thanh Phàm hạ phẩm, tối đa chỉ có thể sinh ra linh tính ban đầu, có được một chút chân linh kiếm thức mà thôi.

Chọn tập
Bình luận