Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 918: Hỗn Loạn Thời Không

Tác giả: Thập Bộ Hành
Chọn tập

Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

– Giỏi!

Diệp Vô Tâm trầm giọng quát, trong mắt lão bắn ra vạn đạo Phong Mang, lực Thế Giới đồng thời trấn áp xuống. Phong Thần kiếm màu xanh ngọc toát ra kiếm quang Phong Thần chói mắt, kiếm quang Phong Thần ẩn chứa lực Thế Giới đâm xuyên Hỗn Độn, ngưng tụ thành một thanh cự kiếm Hỗn Độn màu xám cao vạn trượng. Cự kiếm Hỗn Độn cắn nuốt hết thảy, cùng với cự kiếm Hạo Nhiên đồng thời trấn áp về phía Lục Thanh.

– Bùng…

Ngay sau đó, cự kiếm màu xám bạc vang lên một tiếng kiếm ngâm, một cỗ khí tức Tuế Nguyệt Luân Chuyển toát ra. Thời Không vô tận hiện ra ở giữa ba thanh kiếm. Thời Không vô tận nối tiếp nhau thành dòng sông Thời Không, nuốt chửng hai thanh cự kiếm vào trong.

Bất chợt thần sắc hai người Diệp Vô Tâm đại biến. Lúc này bọn họ cảm tháy cảm ứng giữa mình và cự kiếm đang không ngừng mất đi. Dường như có một chiếc cối xay khổng lồ đang không ngừng ăn mòn tâm thần hai người bọn họ với tốc độ bằng mắt thường có thế thấy được, rốt cục hai thanh cự kiếm biến mất không thấy.

– Phong Thần Kiếm Vực!

– Thủy Thần Kiếm Vực!

Hai người đồng loạt quát to, lực Kiếm Vực đã rất lâu không dùng tới, lần đầu tiên xuất hiên trước mắt Lục Thanh.

Phong Thần Kiếm Vực màu xanh ngọc toát ra Kiếm Ý Phong mang vô tận tràn áp hư không, bao phủ cự kiếm màu xám bạc vào trong. Dường như đã rời khôi thế giới Thiên Đạo, sau khi lọt vào trong phạm vi Phong Thần Kiếm Vực, hết thảy pháp tắc nguyên khí của thế giới Thiên Đạo, thế giới hư không thảy đều biến mất.

Đây chính là Kiếm Vực chỉ có Thánh Giả mới có, một cỗ nguyện lực hương hỏa nhàn nhạt từ trong đó lan tràn ra. Lực Thế Giới hùng mạnh trấn áp, tuy rằng không bằng lực thế giới Thiên Đạo, nhưng hơn ở chỗ gần như vô cùng vô tận, không có kết thúc.

Kiếm khí Phong Mang màu xanh ngọc hoành hành ngang ngược, ngưng tụ xung quanh cự kiếm màu xám bạc thành một cơn trốt xoáy kiếm khí, đồng thời còn có biển xanh cuồn cuộn trút xuống. Biển xanh này hoàn toàn là do kiếm quang Thủy Thần ngưng tụ mà thành, lực Thế Giới nồng đậm không chút trở ngại, dung hợp cùng Phong Thần Kiếm Vực.

Hai đại thế giới Kiếm Vực, hai lực Thế Giới liên kết trấn áp!

Khí Phong Mang đen sẫm bùng lên trên cự kiếm màu xám bạc. ý chí Phong Mang vô tận vờn quanh thân kiếm. Khí tức Tuế Nguyệt Luân Chuyển vừa chuyển, lập tức trở nên vô cùng linh hoạt sắc bén. Kiếm Ý Thời Không Lưu Chuyển vừa chuyển Thời Không Kiếm Vực trước mặt lập tức trở nên vặn vẹo hỗn loạn cả lên.

– A…

Hai tiếng kêu kinh ngạc vang lên cùng lúc, ngay tức khắc, từ trên cự kiếm màu xám bạc toát ra kiếm quang vô tận, kiếm quang Thời Không màu xám bạc nháy mắt lan tràn ra vô tận. Hành Lang Thời Không màu xám bạc không ngừng luân chuyển, ép hai cỗ lực Thế Giới kia vào trong Thời Không vô tận. Mặc cho hai cỗ lực Thế Giới tả xung hữu đột bên trong, chỉ làm cho Hành Lang Thời Không không ngừng mở ra nuốt chửng. Luân hồi qua lại như vậy, dù là lực Thế Giới của hai người Diệp Vô Tâm hết sức hùng mạnh cũng cảm thấy vô cùng căng thẳng.

– Bùng…

Hai đại Kiếm Vực tan đi, Phong Mang của cự kiếm màu xám bạc cũng thu lại, hiện ra thân hình Lục Thanh.

Giờ phút này. Lục Thanh dưới mắt hai người Diệp Vô Tâm tựa như một thanh thân kiếm tuyệt thế. Kiếm Ý Phong Mang kinh người chiếu sáng chín tầng trời. Kiếm Ý Tuế Nguyệt Luân Chuyển kia cắn nuốt hư không, như muốn đẩy tâm thần của hai người vào trong Thời Không vô tận.

– Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh của con đã đạt tới tâng thứ mười bốn đỉnh Phong, Kiếm Thể Thánh Kiếm đã củng cố hoàn toàn. Sao hả, cảm giác tinh thuần ra sao?

Diệp Vô Tâm vuốt râu cười hỏi.

Kiếm thức quét ngang toàn thân, tâm niệm vừa động, ngay sau đó, thân thể Lục Thanh lợi dụng khí thế kinh người bành trướng lên.

Mười trượng.., trăm trượng.., ngàn trượng.., vạn trượng!

Thân thể khổng lồ giờ phút này đúng nghĩa là đội trời đạp đất. Khí Phong Mang đen sẫm quấn quanh thân, không còn Chân lực Cổ Long như trước. Lúc này Lục Thanh chỉ còn lại Kiếm Ý Phong Mang Hỗn Độn.

Lục Thanh đấm ra một quyền, khí Phong Mang đen sẫm ngưng kết phía trước đầu quyền khổng lồ, phá vỡ Hỗn Độn trước điện Thủy Thần, chui vào bên trong.

Hỗn Độn màu xám điên cuồng nuốt chửng cánh tay phải Lục Thanh, khí Phong Mang đen sẫm tuôn ra. Ngay sau đó, tay trái Lục Thanh cũng đấm mạnh vào trong, hai tay cùng ra sức.

-Rắc…

Dưới ánh mắt kinh ngạc của hai người Diệp Vô Tâm. Hỗn Độn màu xám vốn chỉ có phạm vi trăm trượng, giờ phút này bị Lục Thanh dùng hai tay xé rách toạc. Hỗn Độn hàng ngàn trượng muốn trấn áp Lục Thanh, nhưng bất chợt khí Phong Mang trên người Lục Thanh bùng lên mạnh mẽ, kiếm quang màu xám bạc toát ra, tiếng kiếm ngâm vang lên, thân thể vạn trượng lại biến hóa. Trước điện Thủy Thần, lập tức có một thanh thần kiếm cao vạn trượng.

Cự kiếm màu xám bạc chém đứt Hỗn Độn. Kiếm Ý Trấn Thế trấn áp. Hỗn Độn ngàn Trượng lập tức chậm rãi khép lại.

Lúc này cự kiếm lại hóa thành hình người, sắc mặt Lục Thanh chỉ hơi ửng hồng, sau đó rất nhanh liền khôi phục nguyên trạng.

Hùng mạnh! Vô cùng hùng mạnh!

Chưa có bao giờ Lục Thanh cảm thấy mình hùng mạnh như vậy. Sau khi Kiếm thể được tẩy tinh thuần, lúc này trên dưới toàn thân hắn chỉ còn lại Kiếm Đạo. Một thân lực lượng vô cùng hoàn hảo tinh thuần, không còn cảm giác pha tạp như khi trước. Ngay cả Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh của hắn cũng đã đạt tới tầng thứ mười bốn đỉnh phong, trở nên hoàn thiện. Đại Diễn Tam Thập Lục Kiếm thừa dịp đại thế đột phá tinh túy vừa rồi cũng đã đột phá tới thức thứ ba mươi mốt.

Đại Diễn Tam Thập Lục Kiếm, thức thứ ba mươi mốt: Hỗn Loạn Thời Không!

Mượn Hỗn Loạn Thời Không vô tận dẫn dắt địch nhân hoặc tất cả Kiếm Ý Phong Mang vào trong Hỗn Loạn Thời Không. Một kiếm này chính là dung hợp lần đầu của Thời Không Lưu Tổ và Thời Không Lưu Chuyển. Mặc dù Lục Thanh chỉ mới vừa nắm giữ, nhưng đã có thể ngăn cản lực Thế Giới của hai Thánh Giả, đã vượt qua ngoài dự đoán của hai người Diệp Vô Tâm.

– Hiện tại con đã có thể đánh cùng Kiếm Thánh một trận, có lẽ không thắng được, nhưng chờ đến lúc con tích lũy nguyện lực hương hỏa tới một mức độ nhất định, tự nhiên có thể sánh ngang mấy lão già chúng ta.

Như nhớ lại chuyện gì. Lục Thanh lại hỏi:

– Vì sao nguyện lực hương hỏa của hai người sư phụ lại mỏng như vậy?

Diệp Vô Tâm cười nói:

– Nguyện lực hương hỏa có tác dụng tăng cường và hoàn thiện thế giới Kiếm Vực. Tới năm vạn năm sau này, đã hoàn toàn bị Ma Đạo nhị Linh nắm giữ. Sở dĩ hai người Kiếm Thần Độc Cô bằng lòng về phe với Ma Đạo nhị Linh, chính là vì nguyện lực hương hỏa của thế giới Thiên Đạo này.

Diệp Vô Tâm ngừng một chút, sau đó nói tiếp:

– Con chỉ cần lấy đi nguyện lực hương hỏa một tông môn nào đó, e rằng dù tới lúc thiên địa quay ngược lại. Kiếm Thần ắt sẽ ra tay động thủ với con. Bất quá ta cảm thấy, dường như Ma Đạo nhị Linh có mưu đồ gì đó với con, cho nên mới để cho con thong thả cho tới bây giờ. Nhưng Kiếm Thần thì con không thể không đề phòng. Nếu so với chúng ta hay nhưng Kiếm Thánh khác vốn đã bị đoạn tuyệt nguyện lực hương hỏa từ năm vạn năm qua, thế giới Kiếm Vực của Kiếm Thần hùng mạnh hơn không chỉ một chút. Tuy rằng thế giới Kiếm Vực không có khả năng trưởng thành thành thế giới chân chính, nhưng nếu y muốn ra tay với con, con tuyệt đối không phải là đối thủ. Trừ phi con có thế lãnh ngộ thêm hai thức Đại Diễn Tam Thập Lục Kiếm nữa mới có khả năng.

– Kiếm Thần…..

Lục Thanh cảm thấy rùng mình, chiến ý bùng lên trên thân thể. Hắn nghĩ đến sau này có thế đánh một trận với cường giả từng trấn áp Kiếm Thần đại lục hàng vạn năm qua. Kiếm Ý Phong Mang trên người không kềm được, lan tràn ra bốn phía.

Hai người Diệp Vô Tâm nhìn nhau gật gật đầu, đây chính là Kiếm Giả trời sinh.

Bất chợt ba người Lục Thanh chấn động tâm thần, ánh mắt cùng nhìn về phía Thời Không Vô tận bên ngoài.

– Đã tới lúc thiên địa quay ngược lại!

Thần Sắc Diệp Vô Tâm tỏ ra ngưng trọng.

– Thế giới Thiên Đạo sẽ hợp nhất một lần nữa, hai đạo Thiên Ma sẽ khiến cho sinh linh đồ thán.

Lục Thanh thoáng động trong lòng, nhớ tới nguy cơ của Quỷ giới, lúc này vội báo cho hai người Diệp Vô Tâm.

– Nói như vậy, kiếm bi Bản Nguyên của Quỷ giới cũng chính là mồi nhử của Thiên Đạo. Diệp Vô Tâm liếc nhìn Lục Thanh:

– Lúc trước ta đã đoán thử xem Kiếm Hồn Kinh xuất thân từ đâu, thật không ngờ từ Quỷ giới truyền ra. Nói như vậy, uy năng của lão Giới Chủ đã không còn, chỉ còn lại tên đồ đệ Kiếm Tổ kia mà thôi.

Lục Thanh gật gật đầu.

– Thời Không vặn vẹo của Quỷ giới sắp sửa hợp nhất cùng thế giới Thiên Đạo. ắt sẽ có náo động rất lớn, con có được bao nhiều phần nắm chắc?

Lục Thanh trầm ngâm một lức, sau đó mới nói:

– Quỷ giới là một thế giới chân chính, với lực Thời Không vặn vẹo hùng mạnh, như vậy, con chỉ có thể miễn cưỡng trấn áp được một năm. Sau một năm nếu như muốn củng cố lại, trừ phi lấy lại được kiếm bi Bản Nguyên từ trong tay Thiên Đạo, nếu không, sớm muộn gì Quỷ giới cũng tấn công sang Thế giới Thiên Đạo.

– Việc này không thể để chậm trễ, chúng ta đi Quỷ giới thôi. Sắp tới lúc thiên địa quay ngược lại, nếu trong thời điểm quan trọng này, hai giới Quỷ Thiên hợp nhất, chưa nói tới vô số sinh linh chết đi, mà biến cố sắp xảy ra cũng sẽ khiến cho đám người siêu thoát như chúng ta không rảnh phân thân. Mưu kế của Ma Đạo nhị Linh quả thật là chu đáo.

Ba người cùng gật đầu. Lục Thanh bước ra một bước, một dòng sông Thời Không mở ra trước mặt mọi người. Kiếm quang vô tận lưu chuyển trong đó không ngừng, kéo dài cho tới bên ngoài Thời Không vặn vẹo của Quỷ giới.

Ba người bước vào dòng sông Thời Không, sau thời gian nửa lần hô hấp, đã xuất hiện bên ngoài Quỷ giới.

Trước mặt bọn họ, ở chỗ giao nhau giữa Thời Không vặn vẹo của Quỷ giới và thế giới Thiên Đạo, tử điện chớp động, từng đạo Hỗn Độn màu xám hóa thành hình du long, hoành hành ngang ngược trong không trung.

– Quả nhiên là như vậy, nếu theo tốc độ hiện tại, ba ngày sau. Thời Không của Quỷ giới sẽ khôi phục hoàn toàn. Sinh tử nhị khí xung đột với nhau, chắc chắn sẽ sinh ra sát nghiệt vô biên…

Lục Thanh có thể nhìn ra, một thân Hạo Nhiên Chính Khí của Thủy Thần không phải tự nhiên mà có, mà là một người có lòng nhân nghĩa chân chính.

– Giỏi!

Diệp Vô Tâm trầm giọng quát, trong mắt lão bắn ra vạn đạo Phong Mang, lực Thế Giới đồng thời trấn áp xuống. Phong Thần kiếm màu xanh ngọc toát ra kiếm quang Phong Thần chói mắt, kiếm quang Phong Thần ẩn chứa lực Thế Giới đâm xuyên Hỗn Độn, ngưng tụ thành một thanh cự kiếm Hỗn Độn màu xám cao vạn trượng. Cự kiếm Hỗn Độn cắn nuốt hết thảy, cùng với cự kiếm Hạo Nhiên đồng thời trấn áp về phía Lục Thanh.

– Bùng…

Ngay sau đó, cự kiếm màu xám bạc vang lên một tiếng kiếm ngâm, một cỗ khí tức Tuế Nguyệt Luân Chuyển toát ra. Thời Không vô tận hiện ra ở giữa ba thanh kiếm. Thời Không vô tận nối tiếp nhau thành dòng sông Thời Không, nuốt chửng hai thanh cự kiếm vào trong.

Bất chợt thần sắc hai người Diệp Vô Tâm đại biến. Lúc này bọn họ cảm tháy cảm ứng giữa mình và cự kiếm đang không ngừng mất đi. Dường như có một chiếc cối xay khổng lồ đang không ngừng ăn mòn tâm thần hai người bọn họ với tốc độ bằng mắt thường có thế thấy được, rốt cục hai thanh cự kiếm biến mất không thấy.

– Phong Thần Kiếm Vực!

– Thủy Thần Kiếm Vực!

Hai người đồng loạt quát to, lực Kiếm Vực đã rất lâu không dùng tới, lần đầu tiên xuất hiên trước mắt Lục Thanh.

Phong Thần Kiếm Vực màu xanh ngọc toát ra Kiếm Ý Phong mang vô tận tràn áp hư không, bao phủ cự kiếm màu xám bạc vào trong. Dường như đã rời khôi thế giới Thiên Đạo, sau khi lọt vào trong phạm vi Phong Thần Kiếm Vực, hết thảy pháp tắc nguyên khí của thế giới Thiên Đạo, thế giới hư không thảy đều biến mất.

Đây chính là Kiếm Vực chỉ có Thánh Giả mới có, một cỗ nguyện lực hương hỏa nhàn nhạt từ trong đó lan tràn ra. Lực Thế Giới hùng mạnh trấn áp, tuy rằng không bằng lực thế giới Thiên Đạo, nhưng hơn ở chỗ gần như vô cùng vô tận, không có kết thúc.

Kiếm khí Phong Mang màu xanh ngọc hoành hành ngang ngược, ngưng tụ xung quanh cự kiếm màu xám bạc thành một cơn trốt xoáy kiếm khí, đồng thời còn có biển xanh cuồn cuộn trút xuống. Biển xanh này hoàn toàn là do kiếm quang Thủy Thần ngưng tụ mà thành, lực Thế Giới nồng đậm không chút trở ngại, dung hợp cùng Phong Thần Kiếm Vực.

Hai đại thế giới Kiếm Vực, hai lực Thế Giới liên kết trấn áp!

Khí Phong Mang đen sẫm bùng lên trên cự kiếm màu xám bạc. ý chí Phong Mang vô tận vờn quanh thân kiếm. Khí tức Tuế Nguyệt Luân Chuyển vừa chuyển, lập tức trở nên vô cùng linh hoạt sắc bén. Kiếm Ý Thời Không Lưu Chuyển vừa chuyển Thời Không Kiếm Vực trước mặt lập tức trở nên vặn vẹo hỗn loạn cả lên.

– A…

Hai tiếng kêu kinh ngạc vang lên cùng lúc, ngay tức khắc, từ trên cự kiếm màu xám bạc toát ra kiếm quang vô tận, kiếm quang Thời Không màu xám bạc nháy mắt lan tràn ra vô tận. Hành Lang Thời Không màu xám bạc không ngừng luân chuyển, ép hai cỗ lực Thế Giới kia vào trong Thời Không vô tận. Mặc cho hai cỗ lực Thế Giới tả xung hữu đột bên trong, chỉ làm cho Hành Lang Thời Không không ngừng mở ra nuốt chửng. Luân hồi qua lại như vậy, dù là lực Thế Giới của hai người Diệp Vô Tâm hết sức hùng mạnh cũng cảm thấy vô cùng căng thẳng.

– Bùng…

Hai đại Kiếm Vực tan đi, Phong Mang của cự kiếm màu xám bạc cũng thu lại, hiện ra thân hình Lục Thanh.

Giờ phút này. Lục Thanh dưới mắt hai người Diệp Vô Tâm tựa như một thanh thân kiếm tuyệt thế. Kiếm Ý Phong Mang kinh người chiếu sáng chín tầng trời. Kiếm Ý Tuế Nguyệt Luân Chuyển kia cắn nuốt hư không, như muốn đẩy tâm thần của hai người vào trong Thời Không vô tận.

– Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh của con đã đạt tới tâng thứ mười bốn đỉnh Phong, Kiếm Thể Thánh Kiếm đã củng cố hoàn toàn. Sao hả, cảm giác tinh thuần ra sao?

Diệp Vô Tâm vuốt râu cười hỏi.

Kiếm thức quét ngang toàn thân, tâm niệm vừa động, ngay sau đó, thân thể Lục Thanh lợi dụng khí thế kinh người bành trướng lên.

Mười trượng.., trăm trượng.., ngàn trượng.., vạn trượng!

Thân thể khổng lồ giờ phút này đúng nghĩa là đội trời đạp đất. Khí Phong Mang đen sẫm quấn quanh thân, không còn Chân lực Cổ Long như trước. Lúc này Lục Thanh chỉ còn lại Kiếm Ý Phong Mang Hỗn Độn.

Lục Thanh đấm ra một quyền, khí Phong Mang đen sẫm ngưng kết phía trước đầu quyền khổng lồ, phá vỡ Hỗn Độn trước điện Thủy Thần, chui vào bên trong.

Hỗn Độn màu xám điên cuồng nuốt chửng cánh tay phải Lục Thanh, khí Phong Mang đen sẫm tuôn ra. Ngay sau đó, tay trái Lục Thanh cũng đấm mạnh vào trong, hai tay cùng ra sức.

-Rắc…

Dưới ánh mắt kinh ngạc của hai người Diệp Vô Tâm. Hỗn Độn màu xám vốn chỉ có phạm vi trăm trượng, giờ phút này bị Lục Thanh dùng hai tay xé rách toạc. Hỗn Độn hàng ngàn trượng muốn trấn áp Lục Thanh, nhưng bất chợt khí Phong Mang trên người Lục Thanh bùng lên mạnh mẽ, kiếm quang màu xám bạc toát ra, tiếng kiếm ngâm vang lên, thân thể vạn trượng lại biến hóa. Trước điện Thủy Thần, lập tức có một thanh thần kiếm cao vạn trượng.

Cự kiếm màu xám bạc chém đứt Hỗn Độn. Kiếm Ý Trấn Thế trấn áp. Hỗn Độn ngàn Trượng lập tức chậm rãi khép lại.

Lúc này cự kiếm lại hóa thành hình người, sắc mặt Lục Thanh chỉ hơi ửng hồng, sau đó rất nhanh liền khôi phục nguyên trạng.

Hùng mạnh! Vô cùng hùng mạnh!

Chưa có bao giờ Lục Thanh cảm thấy mình hùng mạnh như vậy. Sau khi Kiếm thể được tẩy tinh thuần, lúc này trên dưới toàn thân hắn chỉ còn lại Kiếm Đạo. Một thân lực lượng vô cùng hoàn hảo tinh thuần, không còn cảm giác pha tạp như khi trước. Ngay cả Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh của hắn cũng đã đạt tới tầng thứ mười bốn đỉnh phong, trở nên hoàn thiện. Đại Diễn Tam Thập Lục Kiếm thừa dịp đại thế đột phá tinh túy vừa rồi cũng đã đột phá tới thức thứ ba mươi mốt.

Đại Diễn Tam Thập Lục Kiếm, thức thứ ba mươi mốt: Hỗn Loạn Thời Không!

Mượn Hỗn Loạn Thời Không vô tận dẫn dắt địch nhân hoặc tất cả Kiếm Ý Phong Mang vào trong Hỗn Loạn Thời Không. Một kiếm này chính là dung hợp lần đầu của Thời Không Lưu Tổ và Thời Không Lưu Chuyển. Mặc dù Lục Thanh chỉ mới vừa nắm giữ, nhưng đã có thể ngăn cản lực Thế Giới của hai Thánh Giả, đã vượt qua ngoài dự đoán của hai người Diệp Vô Tâm.

– Hiện tại con đã có thể đánh cùng Kiếm Thánh một trận, có lẽ không thắng được, nhưng chờ đến lúc con tích lũy nguyện lực hương hỏa tới một mức độ nhất định, tự nhiên có thể sánh ngang mấy lão già chúng ta.

Như nhớ lại chuyện gì. Lục Thanh lại hỏi:

– Vì sao nguyện lực hương hỏa của hai người sư phụ lại mỏng như vậy?

Diệp Vô Tâm cười nói:

– Nguyện lực hương hỏa có tác dụng tăng cường và hoàn thiện thế giới Kiếm Vực. Tới năm vạn năm sau này, đã hoàn toàn bị Ma Đạo nhị Linh nắm giữ. Sở dĩ hai người Kiếm Thần Độc Cô bằng lòng về phe với Ma Đạo nhị Linh, chính là vì nguyện lực hương hỏa của thế giới Thiên Đạo này.

Diệp Vô Tâm ngừng một chút, sau đó nói tiếp:

– Con chỉ cần lấy đi nguyện lực hương hỏa một tông môn nào đó, e rằng dù tới lúc thiên địa quay ngược lại. Kiếm Thần ắt sẽ ra tay động thủ với con. Bất quá ta cảm thấy, dường như Ma Đạo nhị Linh có mưu đồ gì đó với con, cho nên mới để cho con thong thả cho tới bây giờ. Nhưng Kiếm Thần thì con không thể không đề phòng. Nếu so với chúng ta hay nhưng Kiếm Thánh khác vốn đã bị đoạn tuyệt nguyện lực hương hỏa từ năm vạn năm qua, thế giới Kiếm Vực của Kiếm Thần hùng mạnh hơn không chỉ một chút. Tuy rằng thế giới Kiếm Vực không có khả năng trưởng thành thành thế giới chân chính, nhưng nếu y muốn ra tay với con, con tuyệt đối không phải là đối thủ. Trừ phi con có thế lãnh ngộ thêm hai thức Đại Diễn Tam Thập Lục Kiếm nữa mới có khả năng.

– Kiếm Thần…..

Lục Thanh cảm thấy rùng mình, chiến ý bùng lên trên thân thể. Hắn nghĩ đến sau này có thế đánh một trận với cường giả từng trấn áp Kiếm Thần đại lục hàng vạn năm qua. Kiếm Ý Phong Mang trên người không kềm được, lan tràn ra bốn phía.

Hai người Diệp Vô Tâm nhìn nhau gật gật đầu, đây chính là Kiếm Giả trời sinh.

Bất chợt ba người Lục Thanh chấn động tâm thần, ánh mắt cùng nhìn về phía Thời Không Vô tận bên ngoài.

– Đã tới lúc thiên địa quay ngược lại!

Thần Sắc Diệp Vô Tâm tỏ ra ngưng trọng.

– Thế giới Thiên Đạo sẽ hợp nhất một lần nữa, hai đạo Thiên Ma sẽ khiến cho sinh linh đồ thán.

Lục Thanh thoáng động trong lòng, nhớ tới nguy cơ của Quỷ giới, lúc này vội báo cho hai người Diệp Vô Tâm.

– Nói như vậy, kiếm bi Bản Nguyên của Quỷ giới cũng chính là mồi nhử của Thiên Đạo. Diệp Vô Tâm liếc nhìn Lục Thanh:

– Lúc trước ta đã đoán thử xem Kiếm Hồn Kinh xuất thân từ đâu, thật không ngờ từ Quỷ giới truyền ra. Nói như vậy, uy năng của lão Giới Chủ đã không còn, chỉ còn lại tên đồ đệ Kiếm Tổ kia mà thôi.

Lục Thanh gật gật đầu.

– Thời Không vặn vẹo của Quỷ giới sắp sửa hợp nhất cùng thế giới Thiên Đạo. ắt sẽ có náo động rất lớn, con có được bao nhiều phần nắm chắc?

Lục Thanh trầm ngâm một lức, sau đó mới nói:

– Quỷ giới là một thế giới chân chính, với lực Thời Không vặn vẹo hùng mạnh, như vậy, con chỉ có thể miễn cưỡng trấn áp được một năm. Sau một năm nếu như muốn củng cố lại, trừ phi lấy lại được kiếm bi Bản Nguyên từ trong tay Thiên Đạo, nếu không, sớm muộn gì Quỷ giới cũng tấn công sang Thế giới Thiên Đạo.

– Việc này không thể để chậm trễ, chúng ta đi Quỷ giới thôi. Sắp tới lúc thiên địa quay ngược lại, nếu trong thời điểm quan trọng này, hai giới Quỷ Thiên hợp nhất, chưa nói tới vô số sinh linh chết đi, mà biến cố sắp xảy ra cũng sẽ khiến cho đám người siêu thoát như chúng ta không rảnh phân thân. Mưu kế của Ma Đạo nhị Linh quả thật là chu đáo.

Ba người cùng gật đầu. Lục Thanh bước ra một bước, một dòng sông Thời Không mở ra trước mặt mọi người. Kiếm quang vô tận lưu chuyển trong đó không ngừng, kéo dài cho tới bên ngoài Thời Không vặn vẹo của Quỷ giới.

Ba người bước vào dòng sông Thời Không, sau thời gian nửa lần hô hấp, đã xuất hiện bên ngoài Quỷ giới.

Trước mặt bọn họ, ở chỗ giao nhau giữa Thời Không vặn vẹo của Quỷ giới và thế giới Thiên Đạo, tử điện chớp động, từng đạo Hỗn Độn màu xám hóa thành hình du long, hoành hành ngang ngược trong không trung.

– Quả nhiên là như vậy, nếu theo tốc độ hiện tại, ba ngày sau. Thời Không của Quỷ giới sẽ khôi phục hoàn toàn. Sinh tử nhị khí xung đột với nhau, chắc chắn sẽ sinh ra sát nghiệt vô biên…

Lục Thanh có thể nhìn ra, một thân Hạo Nhiên Chính Khí của Thủy Thần không phải tự nhiên mà có, mà là một người có lòng nhân nghĩa chân chính.

Chọn tập
Bình luận