Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 401: Xích Hổ Thú Đan

Tác giả: Thập Bộ Hành
Chọn tập

Lúc này trước cửa Thần Phong các vây đầy kiếm giả. Cho dù Thần Phong các có lớn hơn cũng tuyệt không chứa được nhiều người như vậy. Lúc này đây, ở trước của xuất hiện hai gã thủ vệ, cư nhiên là hai gã Kiếm Sư. Gần nhất là uy hiếp những kiếm giả xung quanh, mà mấy cỗ thi thể ở trước cửa cũng có tác dụng rất lớn, nguyên bản còn có kiếm giả có một chút kích động, vào lúc này cũng bình tĩnh xuống.

Vốn đại bộ phận trong số họ đều chỉ nghĩ đến kiến thức một chút ngũ giai Thú Đan, đó cũng không phải thứ họ có thể nhúng tay vào được. Cho dù may mắn lấy được, cũng phải có mệnh mà giữ mới được.

“Lần này Thần Phong các chúng ta đấu giá vật phẩm rất là quý trọng, các chủ đã hạ lệnh, phải đạt tới Kiếm Khách mới có thể được tiến vào.” Ở bên trái, một gã trung niên mặt đầy ngạo khí nhìn xung quanh trầm quát.

Bên cạnh, một gã kiếm giả khác chỉ vào một tảng đá bảy màu trong suốt cao bằng đầu người, mở miệng nói: “Tiến đến đây thử tu vi, chỉ cần đạt tới màu cam liền có thể đi vào.”

“Đó là cái gì?” Dịch Nhược Vũ tò mò hỏi.

Khẽ cười một tiếng, Quân Mạc Vấn nói: “Đó là Kiếm Khí thạch, là một loại đá kỳ dị, có thể căn cứ độ mạnh yếu của Kiếm Khí mà tản ra bảy màu ánh sáng tương ứng, do đó phân rõ tu vi của kiếm giả. Bất quá nó cũng không phải chuẩn xác như vậy, kiếm giả vẫn có thể không chế được tu vi biểu lộ ra.”

“Không ngờ ở đây lại có kỳ vật như vậy.” Dịch Nhược Vũ không khỏi cảm thán nói.

Lắc lắc đầu, Quân Mạc Vấn nói: “Kiếm Khí thạch này lấy ở Kim Thiên giới, tuy rằng ở Kim Thiên giới sản xuất không nhiều lắm nhưng dùng nhiều tiền vẫn có thể có được. Thanh Phàm giới chúng ta, cũng đích thật là nơi nghèo nàn, linh vật do trời đất uẩn dưỡng quá ít, hơn nữa hàng năm tìm kiếm, hiện giờ chỉ vài cọng linh dược trăm năm cũng phải tốn rất nhiều khí lực mới tìm được. Hai giới quả thật xa xa không thể so sánh với nhau, lại càng đừng nói so với thánh địa Tử Hoàng giới.”

Nghe Quân Mạc Vấn nói như thế, sáu người Lục Thanh cũng gật gật đầu. Bốn tầng thế giới, trung ương là Kiếm Thần sơn, ở đó nguyên khí trời đất cùng khí thuộc tính càng thêm sung túc, tự nhiên có thể thai nghén ra rất nhiều đồ tốt. Lại nói thì vấn đề vẫn là thực lực, chỉ cần tông môn có đủ thực lực, có thể lĩnh Kim Thiên lệnh, do đó đi vào Kim Thiên giới. Chỉ là đáng tiếc muốn vượt giới không phải đơn giản chỉ là nói.

Nghe được phải đạt tới Kiếm Khách mới được tiến vào, đại bộ phận kiếm giả vây quanh đều thở dài tiếc nuối. Không có thức lực, đến tư cách nhìn cũng không có.

Lập tức liền có tốp năm tốp ba kiếm giả đi lên, hoặc là một đạo Kiếm Khí điểm ra, hoặc là một đạo Kiếm Khí hung hăng đánh xuống, nhất thời khiến cho Kiếm Khí thạch phát ra thần quang chói mắt.

Kiếm giả trong Thần Phong vực cơ hồ còn nhiều hơn người dân bình thường. Nếu không phải duy trì sinh kế, Lục Thanh phỏng chừng, sợ là trong Thần Phong vực đến một người bình thường cũng sẽ không có. Nhìn thấy trước Thần Phong các, ngắn ngủi thời gian tàn nửa nén hương đã có gần năm mươi người đi vào. Thậm chí còn có tám người làm cho Kiếm Khí thạch phát ra ánh sáng màu vàng rực rỡ, lập tức chung quanh vang lên tiếng kinh hô, mà sứ giả tiếp dẫn của Thần Phong các cũng cung nghênh dẫn vào.

“Chúng ta cũng đi thôi.” Quân Mạc Vấn mở miệng nói.

Gật đầu, sáu người Lục Thanh cũng bước lên đi theo. Đối với bảy người Lục Thanh, tuy rằng kiếm giả chung quanh rất nhiều, nhưng là ẩn ẩn cùng bọn họ có ngăn cách. Kiếm giả ở đây đều là loại có nhãn lực, chuyện tình trước mắt này cơ hồ rất ít phát sinh.

“Đứng lại, sau khi thí nghiệm mới được tiến vào.” Gã trung niên thủ vệ hướng tới bảy người Lục Thanh nói. Nhìn tới bảy người Lục Thanh, hắn cũng có chút kinh ngạc trong lòng, bởi vì bảy người trước mắt này, hắn chỉ có thể nhìn thấu tu vi của một người. Mà hắn cũng không cho rằng sáu người còn lại cũng không có tu vi gì. Tuy rằng sáu người đều rất trẻ tuổi, nhưng hắn vẫn nhìn ra được bảy người này, chỉ sợ không phải người bình thường.

Không có trả lời, Quân Mạc Vấn lấy từ trong lòng ra một cái lệnh bài màu đen đưa ra.

“Vực chủ lệnh!” Người trung niên kia kinh hô một tiếng: “Các hạ là…?”

“Quản sự của phủ vực chủ. Sáu người này là khách quý của vực chủ, còn thỉnh các hạ an bài một chút.” Thanh âm của Quân Mạc Vấn rất lãnh đạm, không hề có vẻ ôn hòa như ở trước mặt sáu người Lục Thanh.

Cuống quít đem lệnh bài trả lại cho Quân Mạc Vấn, người trung niên mở miệng nói: “Nếu là khách quý của vực chủ, thì đó cũng là khách quý của Thần Phong các chúng ta. Các vị, mời!”

Nới xong, người trung niên liền vẫy tay, ở bên cạnh một thị nữ trẻ tuổi vội vàng chay tới dẫn đường, mang theo bảy người Lục Thanh tiến vào.

Đến lúc này, nguyên bản một ít kiếm giả còn có tâm tư đối với bảy người Lục Thanh đều thở dài nhẹ nhõm một hơi. May mắn còn không động thủ, khách quý của vực chủ, đừng nói bảy người này có tu vi gì, chỉ sợ lửa giận của vực chủ thì ở trong Thần Phong vực này cũng không có ai đủ thừa nhận.

Nghĩ đến uy nghiêm của nhị vực chủ, cùng với đại vực chủ thần bí. Có thể được hai người coi là khách quý, tất nhiên cũng là đại nhân vật.

Bán đầu giá Thú Đan kia được tổ chức ở tầng trên cùng, tầng thứ sáu của Thần Phong các. Trừ bỏ mấy trăm chỗ ngồi bình thường, ở bốn góc còn có hơn mười chỗ ngồi đặc biệt, ở một bên đều có thi nữ đứng hầu, rót trà thêm nước, hoặc là thuật lại giản lược một số chỗ. Trong thời gian ngắn ngủi, chỗ ngồi không sai biệt lắm đã đầy người.

Lục Thanh liếc mắt nhìn liền biết, trên mỗi chỗ ngồi đặc biệt đều là những người có tu vi đã ngoài Kiếm Sư, thậm chí còn thấy được ba gã Kiếm Chủ.

Dưới sự dẫn đường của thị nữ, bảy người đi tới một căn phòng trang nhã, ngồi xuống bên cạnh chỗ ngồi của ba gã Kiếm Chủ. Nhất thời khuôn mặt của bảy người hấp dẫn ánh mắt ở xung quanh.

Đồng tử co rụt lại, ba gã Kiếm Chủ có chút tức giận ngoái đầu ra sau, nhưng sau đó liền ngẩn ra. Tuy rằng không có thả ra thần thức tra xét, nhưng đã tới cảnh giới Kiếm Chủ, tu vi chênh lệch không quá lớn, chỉ cần cẩn thận cảm ứng là có thể phát giác ra. Lúc này đây, ba gã Kiếm Chủ sau khi ngẩn ra, sau đó liền gật đầu mỉm cười với bảy người Lục Thanh, lập tức nhanh chóng quay đầu đi chỗ khác.

Ánh mắt của ba người đều trở lên âm tình bất định. Đối với bảy người Lục Thanh, bọn họ cảm thấy được uy hiếp lớn lao. Thậm chí có ba, bốn người bọn họ còn nhìn không thấu được tu vi. Có khả năng là tu vi cao hơn bọn họ, thu liễm khí tức dao động cẩm thận, hoặc là có phương pháp ẩn tàng tu vi toàn thân.

So với khả năng sau, khi nhìn thấu tu vi mấy người còn lại, bọn họ càng có khuynh hướng khả năng thứ nhất.

Bảy người này, không thể trêu được!

Mặc dù có chút kinh ngạc với thái độ của ba gã Kiếm Chủ, nhưng phần đông ánh mắt mọi người vẫn nhìn tới trên đài cao mười trượng ở trung tâm. Ở sau đài, giờ phút này truyền ra một tiếng cười như chuông bạc, ngay sau đó một mỹ phụ động lòng người chậm rãi đi lên, đôi mắt đẹp đảo qua nhìn chung quanh một vòng.

Mỹ phụ này mặc một bộ váy dài trắng như tuyết, ở trước ngực có thêu hình chín đóa Nỉ Ngạn hoa màu bạc( hoa này là gì thì chịu), chung quanh là những chiếc lá màu vàng, trông có vẻ rực rỡ chói mắt.

Làn tóc đen mềm mại như tơ lụa tùy ý vắt sau lưng, khuôn mặt như trăng rằm cùng với đôi mắt như biết nói, quả nhiên là thướt tha, mặt mày như họa.

Mà nhìn thấy nàng bước xuống, đại bộ phận kiếm giả đều hô hấp trở lên dồn dập, ánh mắt gắt gao dõi theo từng bước của nàng. Cả hội trường đang xôn xao dĩ nhiên đều trở lên im lặng.

Mị hoặc thật lớn!

Lục Thanh nhướng mày. Từ trên người mỹ phụ này, hắn cảm nhận được một cỗ khí thuộc tính rất lạ, chưa bao giờ thấy, mà hiển nhiên không thuộc căn nguyên Thiên Đạo, là kiếm giả Nhân Đao.

Cảm thụ khí thuộc tính đó dao động, tựa hồ ở bên trong có thâm uẩn một loại dục vọng, muốn câu động dục niệm trong lòng người.

“Hừ!” Lúc này ở bên cạnh bảy người Lục Thanh, ba gã Kiếm Chủ đồng thời hừ lạnh một tiếng. Thần thức cường đại đem âm thanh phóng đại vô số lần, nhất thời những kiếm giả đang trầm mê liền thanh tỉnh lại, đồng thời đối với ba gã Kiếm Chủ lộ ra thần sắc cảm kích, mà ánh mắt nhìn về phía mỹ phụ cũng lộ ra kiêng kị thật sâu.

Mỹ phụ vẫn thản nhiên cười, trên tay có nâng một chiếc hộp ngọc màu xanh bích, nhẹ nhàng bước lên trên đài.

Hơi có chút vừa lòng liếc mắt nhìn xung quanh. Giờ phút này trên tầng sáu các chỗ ngồi đã chật kín người. Đây cơ hồ là lần tập hợp tất cả kiếm giả đã ngoài Kiếm Khách của Thần Phong vực, chờ đợi, đó là Thú Đan sắp xuất thế kia. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://truyenfull.vn

Thoáng nhìn một chút, sáu người Lục Thanh lại liếc mắt nhìn nhau. Thực lực của Thần Phong vực này quả nhiên mạnh mẽ, tuy rằng chỉ có phạm vi ba mươi lí thế nhưng số lượng kiếm giả đã ngoài Kiếm Khách, trừ bỏ Kiếm Chủ chuẩn đại sư, còn thì so với Tử Hà tông bọn cũng không hề kém, thậm chí còn muốn nhiều hơn một ít.

Khó trách bán tông vực này lại có thể duy trì đến nay. Thực lực cường đại như thế, tông môn cấp Thanh Phàm bình thường muốn động vào cũng phải trả giá không ít. Lục Thanh đoán, sợ là hai vị vực chủ kia đều có tu vi cảnh giới Kiếm Hồn, nếu không trong Thần Phong này cũng không thể trấn áp nổi.

Lúc này, mỹ phụ đặt hộp ngọc trong tay xuống, mỉm cười mở miệng nói: “Thần Phong các hoan nghênh các vị đã tới đây. Nói vậy các vị cũng biết, Thần Phong các chúng ta hôm nay muốn bán đấu giá, chính là một viên Thú Đan ngũ giai. Thú Đan này xuất xứ từ ngũ giai Linh Thú: Xích Hổ, là một Linh Thú thuộc hệ Hỏa.”

Lúc này trước cửa Thần Phong các vây đầy kiếm giả. Cho dù Thần Phong các có lớn hơn cũng tuyệt không chứa được nhiều người như vậy. Lúc này đây, ở trước của xuất hiện hai gã thủ vệ, cư nhiên là hai gã Kiếm Sư. Gần nhất là uy hiếp những kiếm giả xung quanh, mà mấy cỗ thi thể ở trước cửa cũng có tác dụng rất lớn, nguyên bản còn có kiếm giả có một chút kích động, vào lúc này cũng bình tĩnh xuống.

Vốn đại bộ phận trong số họ đều chỉ nghĩ đến kiến thức một chút ngũ giai Thú Đan, đó cũng không phải thứ họ có thể nhúng tay vào được. Cho dù may mắn lấy được, cũng phải có mệnh mà giữ mới được.

“Lần này Thần Phong các chúng ta đấu giá vật phẩm rất là quý trọng, các chủ đã hạ lệnh, phải đạt tới Kiếm Khách mới có thể được tiến vào.” Ở bên trái, một gã trung niên mặt đầy ngạo khí nhìn xung quanh trầm quát.

Bên cạnh, một gã kiếm giả khác chỉ vào một tảng đá bảy màu trong suốt cao bằng đầu người, mở miệng nói: “Tiến đến đây thử tu vi, chỉ cần đạt tới màu cam liền có thể đi vào.”

“Đó là cái gì?” Dịch Nhược Vũ tò mò hỏi.

Khẽ cười một tiếng, Quân Mạc Vấn nói: “Đó là Kiếm Khí thạch, là một loại đá kỳ dị, có thể căn cứ độ mạnh yếu của Kiếm Khí mà tản ra bảy màu ánh sáng tương ứng, do đó phân rõ tu vi của kiếm giả. Bất quá nó cũng không phải chuẩn xác như vậy, kiếm giả vẫn có thể không chế được tu vi biểu lộ ra.”

“Không ngờ ở đây lại có kỳ vật như vậy.” Dịch Nhược Vũ không khỏi cảm thán nói.

Lắc lắc đầu, Quân Mạc Vấn nói: “Kiếm Khí thạch này lấy ở Kim Thiên giới, tuy rằng ở Kim Thiên giới sản xuất không nhiều lắm nhưng dùng nhiều tiền vẫn có thể có được. Thanh Phàm giới chúng ta, cũng đích thật là nơi nghèo nàn, linh vật do trời đất uẩn dưỡng quá ít, hơn nữa hàng năm tìm kiếm, hiện giờ chỉ vài cọng linh dược trăm năm cũng phải tốn rất nhiều khí lực mới tìm được. Hai giới quả thật xa xa không thể so sánh với nhau, lại càng đừng nói so với thánh địa Tử Hoàng giới.”

Nghe Quân Mạc Vấn nói như thế, sáu người Lục Thanh cũng gật gật đầu. Bốn tầng thế giới, trung ương là Kiếm Thần sơn, ở đó nguyên khí trời đất cùng khí thuộc tính càng thêm sung túc, tự nhiên có thể thai nghén ra rất nhiều đồ tốt. Lại nói thì vấn đề vẫn là thực lực, chỉ cần tông môn có đủ thực lực, có thể lĩnh Kim Thiên lệnh, do đó đi vào Kim Thiên giới. Chỉ là đáng tiếc muốn vượt giới không phải đơn giản chỉ là nói.

Nghe được phải đạt tới Kiếm Khách mới được tiến vào, đại bộ phận kiếm giả vây quanh đều thở dài tiếc nuối. Không có thức lực, đến tư cách nhìn cũng không có.

Lập tức liền có tốp năm tốp ba kiếm giả đi lên, hoặc là một đạo Kiếm Khí điểm ra, hoặc là một đạo Kiếm Khí hung hăng đánh xuống, nhất thời khiến cho Kiếm Khí thạch phát ra thần quang chói mắt.

Kiếm giả trong Thần Phong vực cơ hồ còn nhiều hơn người dân bình thường. Nếu không phải duy trì sinh kế, Lục Thanh phỏng chừng, sợ là trong Thần Phong vực đến một người bình thường cũng sẽ không có. Nhìn thấy trước Thần Phong các, ngắn ngủi thời gian tàn nửa nén hương đã có gần năm mươi người đi vào. Thậm chí còn có tám người làm cho Kiếm Khí thạch phát ra ánh sáng màu vàng rực rỡ, lập tức chung quanh vang lên tiếng kinh hô, mà sứ giả tiếp dẫn của Thần Phong các cũng cung nghênh dẫn vào.

“Chúng ta cũng đi thôi.” Quân Mạc Vấn mở miệng nói.

Gật đầu, sáu người Lục Thanh cũng bước lên đi theo. Đối với bảy người Lục Thanh, tuy rằng kiếm giả chung quanh rất nhiều, nhưng là ẩn ẩn cùng bọn họ có ngăn cách. Kiếm giả ở đây đều là loại có nhãn lực, chuyện tình trước mắt này cơ hồ rất ít phát sinh.

“Đứng lại, sau khi thí nghiệm mới được tiến vào.” Gã trung niên thủ vệ hướng tới bảy người Lục Thanh nói. Nhìn tới bảy người Lục Thanh, hắn cũng có chút kinh ngạc trong lòng, bởi vì bảy người trước mắt này, hắn chỉ có thể nhìn thấu tu vi của một người. Mà hắn cũng không cho rằng sáu người còn lại cũng không có tu vi gì. Tuy rằng sáu người đều rất trẻ tuổi, nhưng hắn vẫn nhìn ra được bảy người này, chỉ sợ không phải người bình thường.

Không có trả lời, Quân Mạc Vấn lấy từ trong lòng ra một cái lệnh bài màu đen đưa ra.

“Vực chủ lệnh!” Người trung niên kia kinh hô một tiếng: “Các hạ là…?”

“Quản sự của phủ vực chủ. Sáu người này là khách quý của vực chủ, còn thỉnh các hạ an bài một chút.” Thanh âm của Quân Mạc Vấn rất lãnh đạm, không hề có vẻ ôn hòa như ở trước mặt sáu người Lục Thanh.

Cuống quít đem lệnh bài trả lại cho Quân Mạc Vấn, người trung niên mở miệng nói: “Nếu là khách quý của vực chủ, thì đó cũng là khách quý của Thần Phong các chúng ta. Các vị, mời!”

Nới xong, người trung niên liền vẫy tay, ở bên cạnh một thị nữ trẻ tuổi vội vàng chay tới dẫn đường, mang theo bảy người Lục Thanh tiến vào.

Đến lúc này, nguyên bản một ít kiếm giả còn có tâm tư đối với bảy người Lục Thanh đều thở dài nhẹ nhõm một hơi. May mắn còn không động thủ, khách quý của vực chủ, đừng nói bảy người này có tu vi gì, chỉ sợ lửa giận của vực chủ thì ở trong Thần Phong vực này cũng không có ai đủ thừa nhận.

Nghĩ đến uy nghiêm của nhị vực chủ, cùng với đại vực chủ thần bí. Có thể được hai người coi là khách quý, tất nhiên cũng là đại nhân vật.

Bán đầu giá Thú Đan kia được tổ chức ở tầng trên cùng, tầng thứ sáu của Thần Phong các. Trừ bỏ mấy trăm chỗ ngồi bình thường, ở bốn góc còn có hơn mười chỗ ngồi đặc biệt, ở một bên đều có thi nữ đứng hầu, rót trà thêm nước, hoặc là thuật lại giản lược một số chỗ. Trong thời gian ngắn ngủi, chỗ ngồi không sai biệt lắm đã đầy người.

Lục Thanh liếc mắt nhìn liền biết, trên mỗi chỗ ngồi đặc biệt đều là những người có tu vi đã ngoài Kiếm Sư, thậm chí còn thấy được ba gã Kiếm Chủ.

Dưới sự dẫn đường của thị nữ, bảy người đi tới một căn phòng trang nhã, ngồi xuống bên cạnh chỗ ngồi của ba gã Kiếm Chủ. Nhất thời khuôn mặt của bảy người hấp dẫn ánh mắt ở xung quanh.

Đồng tử co rụt lại, ba gã Kiếm Chủ có chút tức giận ngoái đầu ra sau, nhưng sau đó liền ngẩn ra. Tuy rằng không có thả ra thần thức tra xét, nhưng đã tới cảnh giới Kiếm Chủ, tu vi chênh lệch không quá lớn, chỉ cần cẩn thận cảm ứng là có thể phát giác ra. Lúc này đây, ba gã Kiếm Chủ sau khi ngẩn ra, sau đó liền gật đầu mỉm cười với bảy người Lục Thanh, lập tức nhanh chóng quay đầu đi chỗ khác.

Ánh mắt của ba người đều trở lên âm tình bất định. Đối với bảy người Lục Thanh, bọn họ cảm thấy được uy hiếp lớn lao. Thậm chí có ba, bốn người bọn họ còn nhìn không thấu được tu vi. Có khả năng là tu vi cao hơn bọn họ, thu liễm khí tức dao động cẩm thận, hoặc là có phương pháp ẩn tàng tu vi toàn thân.

So với khả năng sau, khi nhìn thấu tu vi mấy người còn lại, bọn họ càng có khuynh hướng khả năng thứ nhất.

Bảy người này, không thể trêu được!

Mặc dù có chút kinh ngạc với thái độ của ba gã Kiếm Chủ, nhưng phần đông ánh mắt mọi người vẫn nhìn tới trên đài cao mười trượng ở trung tâm. Ở sau đài, giờ phút này truyền ra một tiếng cười như chuông bạc, ngay sau đó một mỹ phụ động lòng người chậm rãi đi lên, đôi mắt đẹp đảo qua nhìn chung quanh một vòng.

Mỹ phụ này mặc một bộ váy dài trắng như tuyết, ở trước ngực có thêu hình chín đóa Nỉ Ngạn hoa màu bạc( hoa này là gì thì chịu), chung quanh là những chiếc lá màu vàng, trông có vẻ rực rỡ chói mắt.

Làn tóc đen mềm mại như tơ lụa tùy ý vắt sau lưng, khuôn mặt như trăng rằm cùng với đôi mắt như biết nói, quả nhiên là thướt tha, mặt mày như họa.

Mà nhìn thấy nàng bước xuống, đại bộ phận kiếm giả đều hô hấp trở lên dồn dập, ánh mắt gắt gao dõi theo từng bước của nàng. Cả hội trường đang xôn xao dĩ nhiên đều trở lên im lặng.

Mị hoặc thật lớn!

Lục Thanh nhướng mày. Từ trên người mỹ phụ này, hắn cảm nhận được một cỗ khí thuộc tính rất lạ, chưa bao giờ thấy, mà hiển nhiên không thuộc căn nguyên Thiên Đạo, là kiếm giả Nhân Đao.

Cảm thụ khí thuộc tính đó dao động, tựa hồ ở bên trong có thâm uẩn một loại dục vọng, muốn câu động dục niệm trong lòng người.

“Hừ!” Lúc này ở bên cạnh bảy người Lục Thanh, ba gã Kiếm Chủ đồng thời hừ lạnh một tiếng. Thần thức cường đại đem âm thanh phóng đại vô số lần, nhất thời những kiếm giả đang trầm mê liền thanh tỉnh lại, đồng thời đối với ba gã Kiếm Chủ lộ ra thần sắc cảm kích, mà ánh mắt nhìn về phía mỹ phụ cũng lộ ra kiêng kị thật sâu.

Mỹ phụ vẫn thản nhiên cười, trên tay có nâng một chiếc hộp ngọc màu xanh bích, nhẹ nhàng bước lên trên đài.

Hơi có chút vừa lòng liếc mắt nhìn xung quanh. Giờ phút này trên tầng sáu các chỗ ngồi đã chật kín người. Đây cơ hồ là lần tập hợp tất cả kiếm giả đã ngoài Kiếm Khách của Thần Phong vực, chờ đợi, đó là Thú Đan sắp xuất thế kia. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://truyenfull.vn

Thoáng nhìn một chút, sáu người Lục Thanh lại liếc mắt nhìn nhau. Thực lực của Thần Phong vực này quả nhiên mạnh mẽ, tuy rằng chỉ có phạm vi ba mươi lí thế nhưng số lượng kiếm giả đã ngoài Kiếm Khách, trừ bỏ Kiếm Chủ chuẩn đại sư, còn thì so với Tử Hà tông bọn cũng không hề kém, thậm chí còn muốn nhiều hơn một ít.

Khó trách bán tông vực này lại có thể duy trì đến nay. Thực lực cường đại như thế, tông môn cấp Thanh Phàm bình thường muốn động vào cũng phải trả giá không ít. Lục Thanh đoán, sợ là hai vị vực chủ kia đều có tu vi cảnh giới Kiếm Hồn, nếu không trong Thần Phong này cũng không thể trấn áp nổi.

Lúc này, mỹ phụ đặt hộp ngọc trong tay xuống, mỉm cười mở miệng nói: “Thần Phong các hoan nghênh các vị đã tới đây. Nói vậy các vị cũng biết, Thần Phong các chúng ta hôm nay muốn bán đấu giá, chính là một viên Thú Đan ngũ giai. Thú Đan này xuất xứ từ ngũ giai Linh Thú: Xích Hổ, là một Linh Thú thuộc hệ Hỏa.”

Chọn tập
Bình luận