Điện Thủy Thần. Mộ Chúng Thánh
Nguyện lực hương hỏa màu trắng đục quấn quanh toàn thân Lục Thanh, ngọc quang trong suốt như một khối hồ phách màu ngọc bạch bao phủ khắp người Lục Thanh. Trên khối ngọc phách này có hai ngọc trụ kéo dài rót về hai bóng người đang ngồi xếp bằng phía trước.
Đột nhiên khối ngọc phách bao phủ Lục Thanh nổi lên dao động kịch liệt, nháy mắt vỡ tan ra như bọt nước rồi biến mất không thấy.
Hai mắt Lục Thanh bừng mở, khí Phong Mang đen sẫm chợt lóe lên rồi biến mất.
– Làm sao vậy?
Diệp Vô Tâm trầm giọng hỏi Thủy Thần bên cạnh cũng mở mắt ra nhìn Lục Thanh.
– Con có linh cảm bất tường, dường như xảỵ ra chuyện gì đó không hay.
Lục Thanh lắc lắc đầu, cau mày. Đạt tới cảnh giới như hắn hiện tại, tuy không dám nói có thể nhìn xuyên qua ngàn vạn Thời Không, nhưng đối với chuyện có liên quan với bản thân mình, đa số sẽ có cảm ứng. Nhưng giờ phút này, ngoại trừ linh cảm có chuyện chẳng lành, hắn không thể nhìn thấy được chuyện gì khác.
Hai người Diệp Vô Tâm nhắm mắt ngưng thân giây lát, sau đó cả hai lân lượt mở mắt ra.
– Thiên địa quay ngược lại. Thiên Đạo chuyển thế, thiên cơ hỗn loạn, có người cố ý che mắt thiên cơ!
Một cỗ sát khí kinh người từ trên thân thể Lục Thanh khuếch tán ra bốn phía xung quanh, sát khí kinh người thậm chí làm cho không gian đông đặc lại, không gian vô hình trở nên như băng cứng, vỡ vụn ra từng tấc một, lộ ra không gian loạn lưu đen ngòm.
Ngay sau đó, một dòng sông Thời Không hiện ra dưới chân Lục Thanh kéo dài ra.
Nhìn theo thân hình Lục Thanh vừa biến mất, hai người Diệp Vô Tâm nhìn nhau, lập tức cũng cất bước theo sau. Hai người cũng theo dòng sông Thời Không, nháy mắt đã xuyên qua Mộ Chúng Thánh, đi về phía Kim Thiên tông.
Núi Lạc Nhật.
Sau hơn mười lần hô hấp, một dòng sông Thời Không từ trên trời giáng xuống, ba bóng người hiên ra.
– Có chuyện gì vậy?!
Lục Thanh nhướng mày, lập tức kiếm chỉ điểm ra, kiếm quang màu xám bạc chớp động. Thời Không Luân Bàn ẩn nấp trong Thời Không vô tận lập tức hiện ra Pháp Tướng, xoay tròn trước mặt ba người.
Thời Không Luân Bàn màu xám bạc toát ra khí tức tang thương cổ kính, dường như đã tồn lại từ ngàn xưa. ở giữa mặt bàn xuất hiện một khe hờ, hình ảnh hiện ra…
– Quân Mạc Lâm!
Hàn quang lạnh thấu xương từ mắt Lục Thanh bắn ra, xuyên phá không trung, xuyên thấu cả chín tầng Cương Phong Lôi Hỏa, làm vỡ nát hai Ngôi sao.
Hai ngôi sao rơi xuống, cuối cùng chỉ còn to chừng trăm trượng, toát ra gợn sóng không gian mạnh mẽ phá hủy trăm dặm mặt đất.
– Thời Không Lưu Tổ!
Bất chợt trên thán thế Lục Thanh toát ra Kiếm Ý Thời Không mênh mông rộng lớn, một dòng sông Thời Không chảy ngược hiện ra, kiếm quang Thời Không màu xám bạc ngưng tụ thành nước chảy, bao trùm cả ngọn núi Lạc Nhật vào trong.
Nhưng ngay sau đỏ, trên núi Lạc Nhật, năm cỗ ý chí Phong Mang đen sẫm bùng lên, phá tan dòng sông Thời Không của Lục Thanh.
Sắc mặt Lục Thanh hơi tái đi, đứng sừng sững giữa không trung, thần sắc tỏ ra thêm ngưng trọng vài phần, sát khí trong mắt dày đặc hơn trước.
Trên núi Lạc Nhật, năm cỗ ý chí Phong Mang đen sẫm ngưng tụ thành sáu chữ to: Tới Lãng Tiêu tông lãnh tội!
– Giọng điệu thật là lớn lối!
Diệp Vô Tâm hừ lạnh:
– Xem ra năm lão già này đã không còn kiên nhẫn nữa….. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lục Thanh không nói nửa lời, khí băng hàn trên người Lục Thanh càng thêm mạnh mẽ, dòng sông Thời Không dưới chân hắn lại kéo ra.
Ở Lăng Tiêu Tông.
Thiên Lôi Kiếm Đồ chậm rãi xoay tròn, toát ra kiếm quang Lôi Hỏa màu tím tinh thuần, bao trùm bảo vệ cả Lăng Tiêu tông vào trong. Một kiếm trận Động Hư khổng lồ hiện ra, hơn ba trăm bóng người xuất hiện. Mà trước mặt kiếm trận Động Hư kia, đã có năm người chờ sẵn.
– Quân Mạc Lâm tham kiến năm vị!
Huyết quang chớp động trong mắt, Quân Mạc Lâm nhìn năm người trước mặt, nở một nụ cười dữ tợn.
– Nếu đã đắc thủ, vậy hãy chờ xem.
Một giọng nữ vang lên. Đây là một nữ tử có dung mạo không thua kém Thủy Thần, thân khoác trường bào màu đen nhạt toát ra khí tức muốn nuốt chửng tất cả mọi vật xung quanh.
Dung mạo tuyệt thế của nàng hiện ra trước mặt Tông sư các tông, lập tức thu hút ánh mắt mọi người.
Người này là ai, bọn họ đã biết từ trước. Năm người này kể cả nữ tử, chính là nguyên nhân mà Tông sư các tông có gan ra tay động thủ với Kim Thiên tông.
Bởi vì năm người này xuất thân từ năm đại tông môn cấp Tử Hoàng, chính là chúa tể chân chính sau lưng năm đại tông môn này.
Kiếm Thánh! Năm đại Kiếm Thánh!
Năm tên Thánh Giả Kiếm đạo kiên thủ trấn áp, cho dù Lục Thanh đã trở thành Thánh Giả Kiếm Đạo, cũng tuyệt đối không có khả năng là đối thủ năm người.
Rất nhanh. Tông sư các tông lập tức chia ra trận doanh, tự động rút lui ra phía sau năm đại Thánh Giả. Trong đó, năm đại tông môn cấp Tử Hoàng đứng đầu, sát sau lưng năm đại Thánh Giả. Còn kiếm trận Động Hư kia trong cùng lúc đó cũng đã bị phá tan tành, thậm chí trong đó có một thanh thần kiếm hệ Động Hư cấp Bạch Linh thượng phẩm, cũng không ai tiếc nuối. Trong nháy mắt đã vỡ nát thành nhiều điểm kiếm thức chớp động, rốt cục tan vào hư vô không còn.
Thời gian trôi qua từng chút, bên ngoài Lăng Tiêu tông, sau khi hai đại lục sát nhập, chấn động kịch liệt khi ấy va chạm cùng Thiên Lôi Kiếm Đồ, giằng co rất lâu, rốt cục đã hủy dệt mười mấy vạn dặm bên ngoài Lăng Tiêu tông tan nát không còn. Hiện Tại mọi người đang đứng trên hư không, chỉ thấy cát vàng mờ mịt, cuồng phong gào thét, bụi mù nổi lên cuồn cuộn đầy trời, che phủ mặt trời
Năm tên Kiếm Thánh đứng sừng sững, xung quanh bọn chúng, phạm vi trăm dặm hư không bị trấn áp. Trên chín tầng trời Cương Phong Lôi Hỏa vỡ ra một lỗ hổng to, để lộ ra biển sao hôi tu như trốt xoáy.
Giữa biển sao mênh mông ấy, thiếu đi bốn mươi chín ngôi sao khổng lồ. Tại đó hình thành bốn mươi chín khoảng Hỗn Độn rất lớn, bởi vì khoảng cách quả xa, từ mặt đất nhìn lên chỉ thấy to như quả trứng. Nhưng ai nấy đều biết, mỗi khoảng Hỗn Độn như vậy tối thiểu cũng rộng hàng trăm vạn dặm.
Sau lưng năm đại Kiếm Thánh, Thần sắc Tông sư các tông tỏ ra ngưng trọng, bởi vì lần này rất có thể sẽ nổ ra đại chiến Thánh Giả kinh thiên. Bọn chúng không thể nào tưởng tượng ra. Lục Thanh sẽ thỏa hiệp ra sao khi kiếm lữ của hắn bị Bất, toàn bộ Tứ Tôn Thập Đế của Kim Thiên tông cũng bị Bất. Ngoài ra còn có linh thú hộ tông cũng đã bị Quân Mạc Lâm dùng lực Thế Giới trấn áp vào trong thế giới Kiếm Vực.
Thủ đoạn như vậy coi như đã ép hắn tới bước đường cùng, Bất quá rất nhanh. Tông sư các tông lập tức cảm thấy tâm thần đại định. Có năm đại Kiếm Thánh ra tay, không có gì phải băn khoăn, huống chỉ Lục Thanh tội ác tày trời. Hiện tại không biết đến khi nào Quỷ giới sẽ nối liền cùng thế giới Thiên Đạo, thời gian không còn nhiều nữa, dù bọn chúng biết rõ như vậy nhưng cũng không có cách nào, chỉ có thể nhìn thảm kịch sắp sửa xảy ra.
Các tông trên đại lục đều phái kiếm sứ chạy tới Kiếm Thần sơn, nhưng sau bao nhiêu ngày, kiếm sứ trở về chỉ mang theo bốn chữ: Bó tay bất lực!
Ngay cả Kiếm Thần sơn cũng bất lực, đây nhất định là thảm kịch. Hiện tại thiên địa quay ngược lại Bất đầu, đại biến vừa chắm dứt lại phải chuẩn bị nghênh đón biến cố Quỷ giới.
Tông sư các tông không dám tưởng tượng, đến ngày đó, rốt cục thế giới sẽ còn lại được bao nhiêu sinh linh.
Sinh tử nhị khí xung khắc, cho dù các tông có kiếm trận bảo vệ, cũng không biết có thể chống chọi được không. Dù sao đó cũng là hai thế giới va chạm nhau, khác hẳn đại biến mấy tháng trước.
Sau thời gian tàn nửa nén nhang…
– Tới rồi!
Huyết quang trong mắt Quân Mạc Lâm bắn ra, lúc này lão đang đứng cạnh năm đại Kiếm Thánh. Không biết là vô tình hay cố ý, năm đại Kiếm Thánh cũng không nói nửa lời cùng lão, thậm chí sau khi lão tới cũng không nhìn lão lấy một lần.
Tuy răng ngoài mặt tỏ ra không sợ hãi nhưng trong lòng Quân Mạc Lâm đã tỏ ra tức giận vô cùng, thầm nhủ: “Năm lão khốn này, các người cứ chờ tới lúc bản thánh luyện hóa xong hai đại Kiếm Linh, đến lúc đó dù muốn nịnh nọt bản thánh, cũng phải chờ xem bản thánh có hài lòng không!”
Bất quá giờ phút này, ánh mắt Quân Mạc Lâm đã nhanh chóng nhìn về phía xa xa.
-Ùng…
Sau vài lần hô hấp, một tiếng kiếm ngâm như từ ngàn xưa vọng lại, vượt qua hư không vô tận, giáng xuống nơi này.
Tiếng kiếm ngâm này vừa vang lên. Tông sư các tông chỉ thấy dường như Thời Không vô tận vừa xuất hiện, dòng sông Thời Không kéo dài không dứt lưu chuyển, kéo ra ký ức vô cùng.
– Nếu đã tới đây, vậy hãy hiện thân đi thôi!
Tiếng kiếm ngâm vang lên, một thanh âm như sấm vang lên chấn động hư không, chỉ trong thoáng chốc. Kiếm ý Thời Không bao phủ Tông sư các tông bị đẩy lui. Tông sư các tông mới tỉnh táo lại.
Quả thật là đáng sợ…
Tuy rằng không phải là lần đầu tiên chứng kiến Kiếm ý Thời Không, nhưng cảm giác bị nhắm vào khiến cho mất đi tự chủ, vẫn khắc sâu trong lòng Tông sư các tông.
Chính là Thánh Giả Trấn thế. Kiếm Đạo Thời Không Lục Thanh
Lúc này chỉ thấy một dòng sông Thời Không màu xám bạc từ ngoài trời giáng xuống, khí thế mênh mông bao phủ đất trời, dòng sông Thời Không màu xám bạc kéo dài hàng chục vạn dặm, mãi cho tới trước mặt sáu người Quân Mạc Lâm chừng trăm dặm.
Kẻ đó, ba người Diệp Vô Tâm vượt qua dòng sông Thời Không, tới trước mặt sáu người.
– Diệp Vô Tâm!
– Thủy Thiên Nhu!
Năm người đồng thời kêu lên. Bên cạnh đó, sắc mặt Quân Mạc Lâm cũng trở nên hết sức khó coi, không ngờ xuất hiện thêm hai Kiếm Thánh.
Nhưng sau đó. Quân Mạc Lâm nhớ tới giọng nói xuất hiện vào lúc Lục Thanh nảy sinh ra tâm Trấn Thế, lập tức sáng tỏ mọi chuyện
Thánh Giả Kiếm Đạo chẳng nhưng phải có Tu vi Kiếm Thánh, còn cần phải được Kiếm Thánh khác thừa nhận, đạt được tâm Trấn Thế, mới được coi là Kiếm Thánh chân chính, có được uy Trấn Thế.
Ba người Lục Thanh cùng tới một lúc, lập tức khiên cho sắc mặt Tông sư các tông trở nên hết sức khó coi. Bọn chúng không thể nào không cảm nhận được hai người bên cạnh Lục Thanh Toát ra Kiếm Ý Phong Mang, chính là Kiếm Ý chỉ có Thánh Giả Kiếm Đạo mới có.
Huống chi Tông sư các tông cũng có một số người nhận biết Diệp Vô Tâm, lúc này càng trở nên lúng túng.
Bọn chúng lại liên tưởng tới thân thể vô cùng mạnh mẽ của Lục Thanh, làm sao không biết được thân thể của Lục Thanh rốt cục Bất nguồn từ nơi nào
Điện Thủy Thần. Mộ Chúng Thánh
Nguyện lực hương hỏa màu trắng đục quấn quanh toàn thân Lục Thanh, ngọc quang trong suốt như một khối hồ phách màu ngọc bạch bao phủ khắp người Lục Thanh. Trên khối ngọc phách này có hai ngọc trụ kéo dài rót về hai bóng người đang ngồi xếp bằng phía trước.
Đột nhiên khối ngọc phách bao phủ Lục Thanh nổi lên dao động kịch liệt, nháy mắt vỡ tan ra như bọt nước rồi biến mất không thấy.
Hai mắt Lục Thanh bừng mở, khí Phong Mang đen sẫm chợt lóe lên rồi biến mất.
– Làm sao vậy?
Diệp Vô Tâm trầm giọng hỏi Thủy Thần bên cạnh cũng mở mắt ra nhìn Lục Thanh.
– Con có linh cảm bất tường, dường như xảỵ ra chuyện gì đó không hay.
Lục Thanh lắc lắc đầu, cau mày. Đạt tới cảnh giới như hắn hiện tại, tuy không dám nói có thể nhìn xuyên qua ngàn vạn Thời Không, nhưng đối với chuyện có liên quan với bản thân mình, đa số sẽ có cảm ứng. Nhưng giờ phút này, ngoại trừ linh cảm có chuyện chẳng lành, hắn không thể nhìn thấy được chuyện gì khác.
Hai người Diệp Vô Tâm nhắm mắt ngưng thân giây lát, sau đó cả hai lân lượt mở mắt ra.
– Thiên địa quay ngược lại. Thiên Đạo chuyển thế, thiên cơ hỗn loạn, có người cố ý che mắt thiên cơ!
Một cỗ sát khí kinh người từ trên thân thể Lục Thanh khuếch tán ra bốn phía xung quanh, sát khí kinh người thậm chí làm cho không gian đông đặc lại, không gian vô hình trở nên như băng cứng, vỡ vụn ra từng tấc một, lộ ra không gian loạn lưu đen ngòm.
Ngay sau đó, một dòng sông Thời Không hiện ra dưới chân Lục Thanh kéo dài ra.
Nhìn theo thân hình Lục Thanh vừa biến mất, hai người Diệp Vô Tâm nhìn nhau, lập tức cũng cất bước theo sau. Hai người cũng theo dòng sông Thời Không, nháy mắt đã xuyên qua Mộ Chúng Thánh, đi về phía Kim Thiên tông.
Núi Lạc Nhật.
Sau hơn mười lần hô hấp, một dòng sông Thời Không từ trên trời giáng xuống, ba bóng người hiên ra.
– Có chuyện gì vậy?!
Lục Thanh nhướng mày, lập tức kiếm chỉ điểm ra, kiếm quang màu xám bạc chớp động. Thời Không Luân Bàn ẩn nấp trong Thời Không vô tận lập tức hiện ra Pháp Tướng, xoay tròn trước mặt ba người.
Thời Không Luân Bàn màu xám bạc toát ra khí tức tang thương cổ kính, dường như đã tồn lại từ ngàn xưa. ở giữa mặt bàn xuất hiện một khe hờ, hình ảnh hiện ra…
– Quân Mạc Lâm!
Hàn quang lạnh thấu xương từ mắt Lục Thanh bắn ra, xuyên phá không trung, xuyên thấu cả chín tầng Cương Phong Lôi Hỏa, làm vỡ nát hai Ngôi sao.
Hai ngôi sao rơi xuống, cuối cùng chỉ còn to chừng trăm trượng, toát ra gợn sóng không gian mạnh mẽ phá hủy trăm dặm mặt đất.
– Thời Không Lưu Tổ!
Bất chợt trên thán thế Lục Thanh toát ra Kiếm Ý Thời Không mênh mông rộng lớn, một dòng sông Thời Không chảy ngược hiện ra, kiếm quang Thời Không màu xám bạc ngưng tụ thành nước chảy, bao trùm cả ngọn núi Lạc Nhật vào trong.
Nhưng ngay sau đỏ, trên núi Lạc Nhật, năm cỗ ý chí Phong Mang đen sẫm bùng lên, phá tan dòng sông Thời Không của Lục Thanh.
Sắc mặt Lục Thanh hơi tái đi, đứng sừng sững giữa không trung, thần sắc tỏ ra thêm ngưng trọng vài phần, sát khí trong mắt dày đặc hơn trước.
Trên núi Lạc Nhật, năm cỗ ý chí Phong Mang đen sẫm ngưng tụ thành sáu chữ to: Tới Lãng Tiêu tông lãnh tội!
– Giọng điệu thật là lớn lối!
Diệp Vô Tâm hừ lạnh:
– Xem ra năm lão già này đã không còn kiên nhẫn nữa….. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lục Thanh không nói nửa lời, khí băng hàn trên người Lục Thanh càng thêm mạnh mẽ, dòng sông Thời Không dưới chân hắn lại kéo ra.
Ở Lăng Tiêu Tông.
Thiên Lôi Kiếm Đồ chậm rãi xoay tròn, toát ra kiếm quang Lôi Hỏa màu tím tinh thuần, bao trùm bảo vệ cả Lăng Tiêu tông vào trong. Một kiếm trận Động Hư khổng lồ hiện ra, hơn ba trăm bóng người xuất hiện. Mà trước mặt kiếm trận Động Hư kia, đã có năm người chờ sẵn.
– Quân Mạc Lâm tham kiến năm vị!
Huyết quang chớp động trong mắt, Quân Mạc Lâm nhìn năm người trước mặt, nở một nụ cười dữ tợn.
– Nếu đã đắc thủ, vậy hãy chờ xem.
Một giọng nữ vang lên. Đây là một nữ tử có dung mạo không thua kém Thủy Thần, thân khoác trường bào màu đen nhạt toát ra khí tức muốn nuốt chửng tất cả mọi vật xung quanh.
Dung mạo tuyệt thế của nàng hiện ra trước mặt Tông sư các tông, lập tức thu hút ánh mắt mọi người.
Người này là ai, bọn họ đã biết từ trước. Năm người này kể cả nữ tử, chính là nguyên nhân mà Tông sư các tông có gan ra tay động thủ với Kim Thiên tông.
Bởi vì năm người này xuất thân từ năm đại tông môn cấp Tử Hoàng, chính là chúa tể chân chính sau lưng năm đại tông môn này.
Kiếm Thánh! Năm đại Kiếm Thánh!
Năm tên Thánh Giả Kiếm đạo kiên thủ trấn áp, cho dù Lục Thanh đã trở thành Thánh Giả Kiếm Đạo, cũng tuyệt đối không có khả năng là đối thủ năm người.
Rất nhanh. Tông sư các tông lập tức chia ra trận doanh, tự động rút lui ra phía sau năm đại Thánh Giả. Trong đó, năm đại tông môn cấp Tử Hoàng đứng đầu, sát sau lưng năm đại Thánh Giả. Còn kiếm trận Động Hư kia trong cùng lúc đó cũng đã bị phá tan tành, thậm chí trong đó có một thanh thần kiếm hệ Động Hư cấp Bạch Linh thượng phẩm, cũng không ai tiếc nuối. Trong nháy mắt đã vỡ nát thành nhiều điểm kiếm thức chớp động, rốt cục tan vào hư vô không còn.
Thời gian trôi qua từng chút, bên ngoài Lăng Tiêu tông, sau khi hai đại lục sát nhập, chấn động kịch liệt khi ấy va chạm cùng Thiên Lôi Kiếm Đồ, giằng co rất lâu, rốt cục đã hủy dệt mười mấy vạn dặm bên ngoài Lăng Tiêu tông tan nát không còn. Hiện Tại mọi người đang đứng trên hư không, chỉ thấy cát vàng mờ mịt, cuồng phong gào thét, bụi mù nổi lên cuồn cuộn đầy trời, che phủ mặt trời
Năm tên Kiếm Thánh đứng sừng sững, xung quanh bọn chúng, phạm vi trăm dặm hư không bị trấn áp. Trên chín tầng trời Cương Phong Lôi Hỏa vỡ ra một lỗ hổng to, để lộ ra biển sao hôi tu như trốt xoáy.
Giữa biển sao mênh mông ấy, thiếu đi bốn mươi chín ngôi sao khổng lồ. Tại đó hình thành bốn mươi chín khoảng Hỗn Độn rất lớn, bởi vì khoảng cách quả xa, từ mặt đất nhìn lên chỉ thấy to như quả trứng. Nhưng ai nấy đều biết, mỗi khoảng Hỗn Độn như vậy tối thiểu cũng rộng hàng trăm vạn dặm.
Sau lưng năm đại Kiếm Thánh, Thần sắc Tông sư các tông tỏ ra ngưng trọng, bởi vì lần này rất có thể sẽ nổ ra đại chiến Thánh Giả kinh thiên. Bọn chúng không thể nào tưởng tượng ra. Lục Thanh sẽ thỏa hiệp ra sao khi kiếm lữ của hắn bị Bất, toàn bộ Tứ Tôn Thập Đế của Kim Thiên tông cũng bị Bất. Ngoài ra còn có linh thú hộ tông cũng đã bị Quân Mạc Lâm dùng lực Thế Giới trấn áp vào trong thế giới Kiếm Vực.
Thủ đoạn như vậy coi như đã ép hắn tới bước đường cùng, Bất quá rất nhanh. Tông sư các tông lập tức cảm thấy tâm thần đại định. Có năm đại Kiếm Thánh ra tay, không có gì phải băn khoăn, huống chỉ Lục Thanh tội ác tày trời. Hiện tại không biết đến khi nào Quỷ giới sẽ nối liền cùng thế giới Thiên Đạo, thời gian không còn nhiều nữa, dù bọn chúng biết rõ như vậy nhưng cũng không có cách nào, chỉ có thể nhìn thảm kịch sắp sửa xảy ra.
Các tông trên đại lục đều phái kiếm sứ chạy tới Kiếm Thần sơn, nhưng sau bao nhiêu ngày, kiếm sứ trở về chỉ mang theo bốn chữ: Bó tay bất lực!
Ngay cả Kiếm Thần sơn cũng bất lực, đây nhất định là thảm kịch. Hiện tại thiên địa quay ngược lại Bất đầu, đại biến vừa chắm dứt lại phải chuẩn bị nghênh đón biến cố Quỷ giới.
Tông sư các tông không dám tưởng tượng, đến ngày đó, rốt cục thế giới sẽ còn lại được bao nhiêu sinh linh.
Sinh tử nhị khí xung khắc, cho dù các tông có kiếm trận bảo vệ, cũng không biết có thể chống chọi được không. Dù sao đó cũng là hai thế giới va chạm nhau, khác hẳn đại biến mấy tháng trước.
Sau thời gian tàn nửa nén nhang…
– Tới rồi!
Huyết quang trong mắt Quân Mạc Lâm bắn ra, lúc này lão đang đứng cạnh năm đại Kiếm Thánh. Không biết là vô tình hay cố ý, năm đại Kiếm Thánh cũng không nói nửa lời cùng lão, thậm chí sau khi lão tới cũng không nhìn lão lấy một lần.
Tuy răng ngoài mặt tỏ ra không sợ hãi nhưng trong lòng Quân Mạc Lâm đã tỏ ra tức giận vô cùng, thầm nhủ: “Năm lão khốn này, các người cứ chờ tới lúc bản thánh luyện hóa xong hai đại Kiếm Linh, đến lúc đó dù muốn nịnh nọt bản thánh, cũng phải chờ xem bản thánh có hài lòng không!”
Bất quá giờ phút này, ánh mắt Quân Mạc Lâm đã nhanh chóng nhìn về phía xa xa.
-Ùng…
Sau vài lần hô hấp, một tiếng kiếm ngâm như từ ngàn xưa vọng lại, vượt qua hư không vô tận, giáng xuống nơi này.
Tiếng kiếm ngâm này vừa vang lên. Tông sư các tông chỉ thấy dường như Thời Không vô tận vừa xuất hiện, dòng sông Thời Không kéo dài không dứt lưu chuyển, kéo ra ký ức vô cùng.
– Nếu đã tới đây, vậy hãy hiện thân đi thôi!
Tiếng kiếm ngâm vang lên, một thanh âm như sấm vang lên chấn động hư không, chỉ trong thoáng chốc. Kiếm ý Thời Không bao phủ Tông sư các tông bị đẩy lui. Tông sư các tông mới tỉnh táo lại.
Quả thật là đáng sợ…
Tuy rằng không phải là lần đầu tiên chứng kiến Kiếm ý Thời Không, nhưng cảm giác bị nhắm vào khiến cho mất đi tự chủ, vẫn khắc sâu trong lòng Tông sư các tông.
Chính là Thánh Giả Trấn thế. Kiếm Đạo Thời Không Lục Thanh
Lúc này chỉ thấy một dòng sông Thời Không màu xám bạc từ ngoài trời giáng xuống, khí thế mênh mông bao phủ đất trời, dòng sông Thời Không màu xám bạc kéo dài hàng chục vạn dặm, mãi cho tới trước mặt sáu người Quân Mạc Lâm chừng trăm dặm.
Kẻ đó, ba người Diệp Vô Tâm vượt qua dòng sông Thời Không, tới trước mặt sáu người.
– Diệp Vô Tâm!
– Thủy Thiên Nhu!
Năm người đồng thời kêu lên. Bên cạnh đó, sắc mặt Quân Mạc Lâm cũng trở nên hết sức khó coi, không ngờ xuất hiện thêm hai Kiếm Thánh.
Nhưng sau đó. Quân Mạc Lâm nhớ tới giọng nói xuất hiện vào lúc Lục Thanh nảy sinh ra tâm Trấn Thế, lập tức sáng tỏ mọi chuyện
Thánh Giả Kiếm Đạo chẳng nhưng phải có Tu vi Kiếm Thánh, còn cần phải được Kiếm Thánh khác thừa nhận, đạt được tâm Trấn Thế, mới được coi là Kiếm Thánh chân chính, có được uy Trấn Thế.
Ba người Lục Thanh cùng tới một lúc, lập tức khiên cho sắc mặt Tông sư các tông trở nên hết sức khó coi. Bọn chúng không thể nào không cảm nhận được hai người bên cạnh Lục Thanh Toát ra Kiếm Ý Phong Mang, chính là Kiếm Ý chỉ có Thánh Giả Kiếm Đạo mới có.
Huống chi Tông sư các tông cũng có một số người nhận biết Diệp Vô Tâm, lúc này càng trở nên lúng túng.
Bọn chúng lại liên tưởng tới thân thể vô cùng mạnh mẽ của Lục Thanh, làm sao không biết được thân thể của Lục Thanh rốt cục Bất nguồn từ nơi nào