Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 744: Tranh đấu

Tác giả: Thập Bộ Hành
Chọn tập

Linh Bảo xuất thế Bách Lý Diễm liếc nhìn Hoàng Liên Âm một cái:

– Vấn đề này không cần ta phải giải thích, nếu ngươi còn gì nghi vấn, vậy có thể quay về mời Tông chủ ngươi tới mười lăm tông ta hỏi thử.

– Vậy hôm nay các ngươi không cho Tán Tu nhất mạch chúng ta đi vào ư?

Đến lúc này, trên người Hoàng Liên Âm chợt nổi lên một tầng kiếm cương màu vàng nhạt.

Kiếm cương Liệt Thiên, hay cũng gọi là Kiếm cương Tinh Kim. Thây lão nhân này, Lục Thanh không khỏi nhớ tới Liệt Thiên Tam Lão, bọn họ cũng có kiếm cương Liệt Thiên giống như lão nhân này. Lúc này Bách Lý Diễm trầm giọng nói:

– Muốn bản nhân lập lại lần nữa hay sao?

– Vậy xem ra hôm nay, chúng ta phải đánh nhau một trận. Bách Lý Diễm hừ lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn Hoàng Liên Âm với vẻ âm trầm:

– Ta đã sớm có ý tưởng như vậy.

– Hay lắm!

Hoàng Liên Âm quát trầm một tiếng, giơ tay ra sau lưng rút một thanh Thần kiếm cấp Kim Thiên trên thân dày đặc kiếm vân màu vàng nhạt. Thần kiếm này vừa ra khỏi vỏ bên vang lên một tiếng kiếm ngâm sắc bén, tiếng kiếm ngâm chấn động cả không gian, linh khí hệ Kim trên miệng vực lập tức bạo động.

– Giỏi cho một kiếm khí Tinh Kim, đã sớm nghe nói kiếm cương Tinh Kim của Bao Thiên Kiếm Hoàng Tán Tu nhát mạch sắc bén, tốc độ vô song, dù là kiếm cương song hệ bình thường cũng có thể một kiếm chém làm hai đoạn. Hôm nay may mắn được thấy, không biết thế nào. ..

– Mạnh hay yếu, ngươi cứ thử sẽ biết thôi. ..

Dứt lời, trên người Hoàng Liên Âm toát ra một cỗ pháp tắc Tinh Kim đè nặng không gian. Chỉ trong thoáng chốc, chu vi hàng chục dặm không gian ngưng đọng lại.

– Một chút Không Gian cầm cố như vậy có đáng gì?

Bách Lý Diễm hừ lạnh một tiếng, trên người y chợt hiện ra một tầng Chân Hỏa, pháp tắc rung chuyển bên trong tầng Chân Hỏa này, không gian ngưng đọng xung quanh lập tức khôi phục lại.

– Kiếm cương Tử Diễm, không ngờ độ tinh thuần của hệ Tử Diễm, ngươi đã đạt tới thượng phẩm rồi!

Trên mặt Hoàng Liên Âm lộ ra vẻ khiếp sợ.

Một tầng hào quang màu tím đỏ rực rỡ toát ra, lập tức bao phủ cả miệng vực. Kiếm cương linh hoạt sắc bén xuyên phá hư không, Thần kiếm sau lưng Bách Lý Diễm vừa động, cả người lẫn kiếm lập tức biến mất ngay tại chỗ.

Lục Thanh thày vậy thoáng động trong lòng. Liếc mắt một cái đã nhìn thấu huyền ảo của một kiếm Bách Lý Diễm. Thần thông phá nhập hư không cũng là Thần thông mà Thần kiếm cấp Bạch Linh có được, nhưng giờ phút này trong mắt Hoàng Liên Âm, lại là Bách Lý Diễm đang thi triển Kiếm Thức Tinh Thâm.

Kiếm cương phá không, tốc độ của kiếm cương Tinh Kim tự nhiên là mau lẹ vô cùng. Mặc dù nháy mắt đã bị kiếm cương Tử Diễm phá vỡ Không Gian cấm cố thoát đi, nhưng Kiếm cương Tinh Kim vô tận vẫn còn trong không trung.

– Bùng. ..

Cuộn sóng không gian khuếch tán ra, từng đạo khe nứt không gian hiện ra, rất nhiều linh khí hệ Kim bị nó cắn nuốt, hình thành một cơn lốc linh khí lạnh thấu xương giữa không trung.

– Bách Lý Diễm, chẳng lẽ ngươi muốn phá hỏng lối vào tầng ba?

Trong không trung vang lên tiếng quát kinh hoàng của Hoàng Liên Âm, nhìn thấy vực sâu phía dưới gần như sụp đổ, rõ ràng sắp sửa sẽ vùi lấp lối vào.

– Phá hỏng ư? Kết thúc đi thôi!

Bách Lý Diễm cười lạnh, Thần kiếm cáp Bạch Linh trong tay run lên điểm ra một bông kiếm màu tím đỏ chói lọi, không ngờ trong nháy mắt đã biến mắt giữa không trung. Mà trong tay Bách Lý Diễm lại xuất hiện một thanh Thần kiếm cấp Kim Thiên màu tím. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Một hư ảnh Kiếm Ý thật lớn ngưng kết ra, theo tay Bách Lý Diễm múa động, dung nhập vào giữa một vòng kiếm luân thật lớn. Kiếm luân Tử Diễm màu tím đỏ gào thét xoay tròn, trên mặt có từng đạo Tử Diễm màu tím đỏ vờn quanh, hư không xung quanh phá nát từng tấc một. Theo sự dung nhập của hư ảnh Kiếm Ý kia, một tiếng kiếm ngâm dường như chắn động cả hồn phách vang lên.

Bên ngoài cuộn sóng không gian bị kiếm luân kia phá vỡ, mà bên trong chỉ còn lại một không gian Động Hư tối đen phá nát, không gian loạn lưu bên trong xoay chuyển dường như bất cứ lúc nào cũng có thể vọt ra ngoài.

Gương mặt Hoàng Liên Âm, lộ vẻ ngưng trọng, bộ pháp đạp liên tục. Kiếm cương Tinh Kim trên người lập tức bao bọc toàn thân, ngưng tụ thành một thanh cự kiếm cổ xưa màu vàng nhạt, cả người lẫn kiếm tạo thành hình chữ thập.

Lục Thanh tháy vậy thoáng động trong lòng, nhưng lập tức lác lấc đâu. Đôi phương thậm chí không thể đạt tới Tâm Kiếm Tương Thông, như vậy chỉ còn một khả năng.

Thần thông Kiếm Đạo!

– Thần thông Kiếm Đạo!

Lúc này số Kiếm Hoàng cả hai bên, không ít người kinh hô thật thanh.

Sau khi Hoàng Liên Âm hóa thân thành cự kiếm, quả thật tốc độ tăng lên gấp mấy lần. Ngay lập tức, thanh Thần kiếm cấp Bạch Linh ẩn trong không gian Động Hư ngoài trăm dặm không thể đánh lén được, ngược lại còn bị cự kiếm của Hoàng Liên Âm bay tới chém cho một kiếm.

– Ong. ..

Dường như bị Hoàng Liên Âm chọc giận, trên không, thần kiếm cấp Bạch Linh kia phát ra một tiếng kiếm ngâm thể lương. Ngay tức khắc, vô số bóng kiếm từ đó phản ra, nháy mắt đã có chừng trăm thanh Thần Kiếm cấp Bạch Linh giống hệt nhau xuất hiện giữa không trung.

– Kiếm Linh Phân Thân!

Hoàng Liên Âm kinh hô thất thanh, cự kiếm hóa thân dù tăng tốc độ hơn trước, nhưng không chịu nổi quá nhiều Thần kiếm đè ép. Kiếm luân khổng lồ kia trong khoảnh khắc này đẽ nhắm đúng cự Kiếm, có tốc độ mau hơn nữa cũng bị áp chế trong phạm vi mười dặm không gian.

– Trăm Thiên Liệt Địa!

Ngay tức khắc, tiếng thét phần nộ của Hoàng Liên Âm chấn động không gian, một đạo kiếm cương Tinh Kim màu vàng nhạt từ trên cự kiếm phóng xuất ra. Lập tức trên thân kiếm dài chừng mười trượng đột nhiên phát tán ra ánh sáng vàng vạn trượng, linh khí hệ Kim gần như vô tận bắt đầu khởi động điên cuồng. Giữa không trung, một thanh kiếm sắc vàng ngưng kết lại, không gian run rẩy, xuất hiện từng mũi kiếm Động Hư sắc bén.

– Ầm. ..

Vô số mũi kiếm màu vàng va chạm cùng mũi kiếm màu tím đỏ trên không, tiếng kim loại va chạm vào nhau vang lên thành một mảng, hóa thành từng đạo sóng âm mênh mông, khuếch tán ra bốn phía xung quanh.

– Mau lui lại!

Rất nhiều Kiếm Hoàng đồng thời biên sắc, giậm chân lui nhanh về phía sau. Mà Lục Thanh cũng không muốn khiến cho người khác chú ý, cũng đồng thời lui về phía sau.

Phía trên miệng vực lúc này là một mảng đen ngòm, vô số không gian Động Hư gắn kết vào nhau, bao trùm lấy cả miệng vực.

Linh khí hệ Kim hội Tụ thành dòng, từ miệng vực chen chúc ùa ra. Vô sô linh khí ùa vào trong không gian Động Hư, trấn áp không gian Động Hư.

Không gian bình phục, một bóng xanh bắn nhanh vào vách vực, vài khe nứt trăm trượng hiện ra, đá vụn vãng tung tóe.

– Ha ha. Liệt Thiên Kiếm Hoàng cũng chỉ có vậy mà thôi!

Một bóng người màu tím đỏ khác từ trên không hạ xuống, khóe miệng Bách Lý Diễm trào máu tươi, nhưng so với Hoàng Liên Âm toàn thân y phục tơi tả, vẫn còn tốt hơn nhiều.

– Ngươi. ..

Mặt Hoàng Liên Âm bừng đỏ, phun ra một ngụm nghịch huyết.

– Hoàng trưởng lão. ..

Hai tên Kiếm Hoàng Tán Tu nhất mạch đờ Hoàng Liên Âm dậy.

– Các ngươi còn không đi?

Trên không, giọng lạnh lùng của Bách Lý Diễm vang lên:

Không lê muốn bản nhân ra tay xua đuổi?

– Cậy vào lợi thể của thần kiếm, Bách Lý Diễm, ngươi thẳng chẳng có gì hay ho! Một tên nhị kiếp Kiếm Hoàng đang đỡ Hoàng Liên Âm trầm giọng nói.

– Sao hả, ngươi cũng muốn động thủ cùng ta hay sao? Bách Lý Diễm nhìn tên nhị kiếp Kiếm Hoàng kia.

– Ngươi. ..

– Ầm. ..

Bát chợt một tiếng nô rát lớn từ trong vực vọng ra, đồng thời một luồng linh quang màu vàng nhạt từ dưới vực phóng xuất ra. Ngay tức khắc. Thiên Lôi nổ vang trên chín tầng mây, trong phạm vi trăm dặm không gian, lôi vân màu tím đen hội tụ lại.

– Linh quang dẫn lôi, có Linh Bảo có thể so với Kiếm Bảo thượng phẩm xuất thế!

Sắc mặt Hoàng Liên Âm đại biến, lập tức đưa mắt nhìn Bách Lý Diễm với vẻ âm trầm:

– Được, mối nhục hôm nay, Tán Tu nhát mạch chúng ta nhớ kỹ. Một tháng sau, chúng ta sẽ tính toán với nhau.

– Không tiễn.

Lúc này sắc mặt Bách Lý Diễm cũng lộ vẻ khó coi, nói với giọng lạnh lùng. Ngay tức khắc, bọn Kiếm Hoàng phe Hoàng Liên Âm lập tức ngự không rời đi. Mà giờ phút này, Lục Thanh cũng đồng thời giậm chân một cái, biến mất ngay tại chỗ.

– Thật nhanh!

Bách Lý Diễm biến sắc, mau chóng thả hồn thức ra quét khắp cả trên không lẫn dưới đắt trong phạm vi trăm dặm xung quanh, nhưng không phát hiện được gì.

– Bách Lý trưởng lão. ..

– Tu vi của người này tuyệt đối không kém ta.

– Không sai Thủy Linh Nhãn của ta cũng không thể nhìn thấu bí quyết liễm tức của hắn, quả thật tu vi của người này hết sức bất phàm.

Một tên Kiếm Hoàng có cặp mắt màu xanh sẫm trầm giọng nói.

– Thủy Linh Nhãn cũng không thề nhìn thấu ư? Bách Lý Diễm nghe vậy cả kinh:

– Người này hết sức khả nghi, mọi người cẩn thân là hơn, bảo vệ cửa vào cho cẩn thân. .. Không xong!

Sắc mặt Bách Lý Diễm chợt biến, xoay người nhìn về phía miệng vực. Giờ phút này, một bóng người màu xanh chớp lên ở giữa linh quang màu xám bạc, nháy mắt đã không thấy.

– Đáng giận, có người vừa vào trong, nhất định là tên nọ! Giong Bách Lý Diễm tỏ ra tức giận.

– Bách Lý trưởng lão, vậy chúng ta phải xử lý thế nào? Bách Lý Diễm lắc lắc đầu:

– ở đó còn có mấy vị sư thúc, hẳn sẽ không có vấn đề gì. Nếu như tên nọ muốn đoạt bảo, vậy phải tự hỏi xem mình có được thực lực như vậy hay không.

Dường như nhớ lại chuyện gì, đám Kiếm Hoàng lúc đầu còn hơi lo lắng, lập tức bình tĩnh lại.

Linh quang màu xám bạc trước mắt tan đi, đập vào mắt Lục Thanh trước tiên là một khu rừng Cổ màu vàng tinh thuần. Kim quang chói lọi bắn thẳng vào mắt, nếu không phải Lục Thanh có Chân Long Nhãn, lúc này chắc chắn phải mất đi thị lực một hồi lâu.

Lục Thanh nhìn quanh bốn phía, khu rừng cổ này không ngờ toàn bộ là do hoàng kim ngưng tụ mà thành. Nhưng chuyện khiến người kinh ngạc chính là, có thể cảm nhận được từ nhưng cây hoàng kim trong rừng toát ra sức sống vô cùng mạnh mẽ, còn có linh lực không lồ đang dao động.

Không sai mỗi một cây hoàng kim cao trăm trượng ở đây đều có linh lực không dưới linh thú nhị giai. Cây cao năm trăm trượng có linh lực có thể so với linh thú tam giai. Thỉnh thoảng có một cây cao ngàn trượng thẳng lên mây, linh lực không thua linh thú tứ giai, thậm chí có thể so với linh thú ngũ giai.

Rốt cục đây là một khu rừng thế nào. .. Gần như trong khoảnh khắc Lục Thanh vừa xuất hiện. rất nhiều sợi dây leo màu vàng to như thùng nước quan lấy thân thể hắn.

Sắc mặt Lục Thanh tò ra ngưng trọng, lập tức bắn ra nhiều đạo khí Phong Mang màu trắng tinh thuần. Khí Phong Mang này cắt nát vô số dãy leo kia, huyết dịch màu vàng bắn tung tóe giữa không trung. Từ trong đó. Lục Thanh có thể cảm nhận được khí hệ Kim hết sức tinh Thuần.

Linh Bảo xuất thế Bách Lý Diễm liếc nhìn Hoàng Liên Âm một cái:

– Vấn đề này không cần ta phải giải thích, nếu ngươi còn gì nghi vấn, vậy có thể quay về mời Tông chủ ngươi tới mười lăm tông ta hỏi thử.

– Vậy hôm nay các ngươi không cho Tán Tu nhất mạch chúng ta đi vào ư?

Đến lúc này, trên người Hoàng Liên Âm chợt nổi lên một tầng kiếm cương màu vàng nhạt.

Kiếm cương Liệt Thiên, hay cũng gọi là Kiếm cương Tinh Kim. Thây lão nhân này, Lục Thanh không khỏi nhớ tới Liệt Thiên Tam Lão, bọn họ cũng có kiếm cương Liệt Thiên giống như lão nhân này. Lúc này Bách Lý Diễm trầm giọng nói:

– Muốn bản nhân lập lại lần nữa hay sao?

– Vậy xem ra hôm nay, chúng ta phải đánh nhau một trận. Bách Lý Diễm hừ lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn Hoàng Liên Âm với vẻ âm trầm:

– Ta đã sớm có ý tưởng như vậy.

– Hay lắm!

Hoàng Liên Âm quát trầm một tiếng, giơ tay ra sau lưng rút một thanh Thần kiếm cấp Kim Thiên trên thân dày đặc kiếm vân màu vàng nhạt. Thần kiếm này vừa ra khỏi vỏ bên vang lên một tiếng kiếm ngâm sắc bén, tiếng kiếm ngâm chấn động cả không gian, linh khí hệ Kim trên miệng vực lập tức bạo động.

– Giỏi cho một kiếm khí Tinh Kim, đã sớm nghe nói kiếm cương Tinh Kim của Bao Thiên Kiếm Hoàng Tán Tu nhát mạch sắc bén, tốc độ vô song, dù là kiếm cương song hệ bình thường cũng có thể một kiếm chém làm hai đoạn. Hôm nay may mắn được thấy, không biết thế nào. ..

– Mạnh hay yếu, ngươi cứ thử sẽ biết thôi. ..

Dứt lời, trên người Hoàng Liên Âm toát ra một cỗ pháp tắc Tinh Kim đè nặng không gian. Chỉ trong thoáng chốc, chu vi hàng chục dặm không gian ngưng đọng lại.

– Một chút Không Gian cầm cố như vậy có đáng gì?

Bách Lý Diễm hừ lạnh một tiếng, trên người y chợt hiện ra một tầng Chân Hỏa, pháp tắc rung chuyển bên trong tầng Chân Hỏa này, không gian ngưng đọng xung quanh lập tức khôi phục lại.

– Kiếm cương Tử Diễm, không ngờ độ tinh thuần của hệ Tử Diễm, ngươi đã đạt tới thượng phẩm rồi!

Trên mặt Hoàng Liên Âm lộ ra vẻ khiếp sợ.

Một tầng hào quang màu tím đỏ rực rỡ toát ra, lập tức bao phủ cả miệng vực. Kiếm cương linh hoạt sắc bén xuyên phá hư không, Thần kiếm sau lưng Bách Lý Diễm vừa động, cả người lẫn kiếm lập tức biến mất ngay tại chỗ.

Lục Thanh thày vậy thoáng động trong lòng. Liếc mắt một cái đã nhìn thấu huyền ảo của một kiếm Bách Lý Diễm. Thần thông phá nhập hư không cũng là Thần thông mà Thần kiếm cấp Bạch Linh có được, nhưng giờ phút này trong mắt Hoàng Liên Âm, lại là Bách Lý Diễm đang thi triển Kiếm Thức Tinh Thâm.

Kiếm cương phá không, tốc độ của kiếm cương Tinh Kim tự nhiên là mau lẹ vô cùng. Mặc dù nháy mắt đã bị kiếm cương Tử Diễm phá vỡ Không Gian cấm cố thoát đi, nhưng Kiếm cương Tinh Kim vô tận vẫn còn trong không trung.

– Bùng. ..

Cuộn sóng không gian khuếch tán ra, từng đạo khe nứt không gian hiện ra, rất nhiều linh khí hệ Kim bị nó cắn nuốt, hình thành một cơn lốc linh khí lạnh thấu xương giữa không trung.

– Bách Lý Diễm, chẳng lẽ ngươi muốn phá hỏng lối vào tầng ba?

Trong không trung vang lên tiếng quát kinh hoàng của Hoàng Liên Âm, nhìn thấy vực sâu phía dưới gần như sụp đổ, rõ ràng sắp sửa sẽ vùi lấp lối vào.

– Phá hỏng ư? Kết thúc đi thôi!

Bách Lý Diễm cười lạnh, Thần kiếm cáp Bạch Linh trong tay run lên điểm ra một bông kiếm màu tím đỏ chói lọi, không ngờ trong nháy mắt đã biến mắt giữa không trung. Mà trong tay Bách Lý Diễm lại xuất hiện một thanh Thần kiếm cấp Kim Thiên màu tím. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Một hư ảnh Kiếm Ý thật lớn ngưng kết ra, theo tay Bách Lý Diễm múa động, dung nhập vào giữa một vòng kiếm luân thật lớn. Kiếm luân Tử Diễm màu tím đỏ gào thét xoay tròn, trên mặt có từng đạo Tử Diễm màu tím đỏ vờn quanh, hư không xung quanh phá nát từng tấc một. Theo sự dung nhập của hư ảnh Kiếm Ý kia, một tiếng kiếm ngâm dường như chắn động cả hồn phách vang lên.

Bên ngoài cuộn sóng không gian bị kiếm luân kia phá vỡ, mà bên trong chỉ còn lại một không gian Động Hư tối đen phá nát, không gian loạn lưu bên trong xoay chuyển dường như bất cứ lúc nào cũng có thể vọt ra ngoài.

Gương mặt Hoàng Liên Âm, lộ vẻ ngưng trọng, bộ pháp đạp liên tục. Kiếm cương Tinh Kim trên người lập tức bao bọc toàn thân, ngưng tụ thành một thanh cự kiếm cổ xưa màu vàng nhạt, cả người lẫn kiếm tạo thành hình chữ thập.

Lục Thanh tháy vậy thoáng động trong lòng, nhưng lập tức lác lấc đâu. Đôi phương thậm chí không thể đạt tới Tâm Kiếm Tương Thông, như vậy chỉ còn một khả năng.

Thần thông Kiếm Đạo!

– Thần thông Kiếm Đạo!

Lúc này số Kiếm Hoàng cả hai bên, không ít người kinh hô thật thanh.

Sau khi Hoàng Liên Âm hóa thân thành cự kiếm, quả thật tốc độ tăng lên gấp mấy lần. Ngay lập tức, thanh Thần kiếm cấp Bạch Linh ẩn trong không gian Động Hư ngoài trăm dặm không thể đánh lén được, ngược lại còn bị cự kiếm của Hoàng Liên Âm bay tới chém cho một kiếm.

– Ong. ..

Dường như bị Hoàng Liên Âm chọc giận, trên không, thần kiếm cấp Bạch Linh kia phát ra một tiếng kiếm ngâm thể lương. Ngay tức khắc, vô số bóng kiếm từ đó phản ra, nháy mắt đã có chừng trăm thanh Thần Kiếm cấp Bạch Linh giống hệt nhau xuất hiện giữa không trung.

– Kiếm Linh Phân Thân!

Hoàng Liên Âm kinh hô thất thanh, cự kiếm hóa thân dù tăng tốc độ hơn trước, nhưng không chịu nổi quá nhiều Thần kiếm đè ép. Kiếm luân khổng lồ kia trong khoảnh khắc này đẽ nhắm đúng cự Kiếm, có tốc độ mau hơn nữa cũng bị áp chế trong phạm vi mười dặm không gian.

– Trăm Thiên Liệt Địa!

Ngay tức khắc, tiếng thét phần nộ của Hoàng Liên Âm chấn động không gian, một đạo kiếm cương Tinh Kim màu vàng nhạt từ trên cự kiếm phóng xuất ra. Lập tức trên thân kiếm dài chừng mười trượng đột nhiên phát tán ra ánh sáng vàng vạn trượng, linh khí hệ Kim gần như vô tận bắt đầu khởi động điên cuồng. Giữa không trung, một thanh kiếm sắc vàng ngưng kết lại, không gian run rẩy, xuất hiện từng mũi kiếm Động Hư sắc bén.

– Ầm. ..

Vô số mũi kiếm màu vàng va chạm cùng mũi kiếm màu tím đỏ trên không, tiếng kim loại va chạm vào nhau vang lên thành một mảng, hóa thành từng đạo sóng âm mênh mông, khuếch tán ra bốn phía xung quanh.

– Mau lui lại!

Rất nhiều Kiếm Hoàng đồng thời biên sắc, giậm chân lui nhanh về phía sau. Mà Lục Thanh cũng không muốn khiến cho người khác chú ý, cũng đồng thời lui về phía sau.

Phía trên miệng vực lúc này là một mảng đen ngòm, vô số không gian Động Hư gắn kết vào nhau, bao trùm lấy cả miệng vực.

Linh khí hệ Kim hội Tụ thành dòng, từ miệng vực chen chúc ùa ra. Vô sô linh khí ùa vào trong không gian Động Hư, trấn áp không gian Động Hư.

Không gian bình phục, một bóng xanh bắn nhanh vào vách vực, vài khe nứt trăm trượng hiện ra, đá vụn vãng tung tóe.

– Ha ha. Liệt Thiên Kiếm Hoàng cũng chỉ có vậy mà thôi!

Một bóng người màu tím đỏ khác từ trên không hạ xuống, khóe miệng Bách Lý Diễm trào máu tươi, nhưng so với Hoàng Liên Âm toàn thân y phục tơi tả, vẫn còn tốt hơn nhiều.

– Ngươi. ..

Mặt Hoàng Liên Âm bừng đỏ, phun ra một ngụm nghịch huyết.

– Hoàng trưởng lão. ..

Hai tên Kiếm Hoàng Tán Tu nhất mạch đờ Hoàng Liên Âm dậy.

– Các ngươi còn không đi?

Trên không, giọng lạnh lùng của Bách Lý Diễm vang lên:

Không lê muốn bản nhân ra tay xua đuổi?

– Cậy vào lợi thể của thần kiếm, Bách Lý Diễm, ngươi thẳng chẳng có gì hay ho! Một tên nhị kiếp Kiếm Hoàng đang đỡ Hoàng Liên Âm trầm giọng nói.

– Sao hả, ngươi cũng muốn động thủ cùng ta hay sao? Bách Lý Diễm nhìn tên nhị kiếp Kiếm Hoàng kia.

– Ngươi. ..

– Ầm. ..

Bát chợt một tiếng nô rát lớn từ trong vực vọng ra, đồng thời một luồng linh quang màu vàng nhạt từ dưới vực phóng xuất ra. Ngay tức khắc. Thiên Lôi nổ vang trên chín tầng mây, trong phạm vi trăm dặm không gian, lôi vân màu tím đen hội tụ lại.

– Linh quang dẫn lôi, có Linh Bảo có thể so với Kiếm Bảo thượng phẩm xuất thế!

Sắc mặt Hoàng Liên Âm đại biến, lập tức đưa mắt nhìn Bách Lý Diễm với vẻ âm trầm:

– Được, mối nhục hôm nay, Tán Tu nhát mạch chúng ta nhớ kỹ. Một tháng sau, chúng ta sẽ tính toán với nhau.

– Không tiễn.

Lúc này sắc mặt Bách Lý Diễm cũng lộ vẻ khó coi, nói với giọng lạnh lùng. Ngay tức khắc, bọn Kiếm Hoàng phe Hoàng Liên Âm lập tức ngự không rời đi. Mà giờ phút này, Lục Thanh cũng đồng thời giậm chân một cái, biến mất ngay tại chỗ.

– Thật nhanh!

Bách Lý Diễm biến sắc, mau chóng thả hồn thức ra quét khắp cả trên không lẫn dưới đắt trong phạm vi trăm dặm xung quanh, nhưng không phát hiện được gì.

– Bách Lý trưởng lão. ..

– Tu vi của người này tuyệt đối không kém ta.

– Không sai Thủy Linh Nhãn của ta cũng không thể nhìn thấu bí quyết liễm tức của hắn, quả thật tu vi của người này hết sức bất phàm.

Một tên Kiếm Hoàng có cặp mắt màu xanh sẫm trầm giọng nói.

– Thủy Linh Nhãn cũng không thề nhìn thấu ư? Bách Lý Diễm nghe vậy cả kinh:

– Người này hết sức khả nghi, mọi người cẩn thân là hơn, bảo vệ cửa vào cho cẩn thân. .. Không xong!

Sắc mặt Bách Lý Diễm chợt biến, xoay người nhìn về phía miệng vực. Giờ phút này, một bóng người màu xanh chớp lên ở giữa linh quang màu xám bạc, nháy mắt đã không thấy.

– Đáng giận, có người vừa vào trong, nhất định là tên nọ! Giong Bách Lý Diễm tỏ ra tức giận.

– Bách Lý trưởng lão, vậy chúng ta phải xử lý thế nào? Bách Lý Diễm lắc lắc đầu:

– ở đó còn có mấy vị sư thúc, hẳn sẽ không có vấn đề gì. Nếu như tên nọ muốn đoạt bảo, vậy phải tự hỏi xem mình có được thực lực như vậy hay không.

Dường như nhớ lại chuyện gì, đám Kiếm Hoàng lúc đầu còn hơi lo lắng, lập tức bình tĩnh lại.

Linh quang màu xám bạc trước mắt tan đi, đập vào mắt Lục Thanh trước tiên là một khu rừng Cổ màu vàng tinh thuần. Kim quang chói lọi bắn thẳng vào mắt, nếu không phải Lục Thanh có Chân Long Nhãn, lúc này chắc chắn phải mất đi thị lực một hồi lâu.

Lục Thanh nhìn quanh bốn phía, khu rừng cổ này không ngờ toàn bộ là do hoàng kim ngưng tụ mà thành. Nhưng chuyện khiến người kinh ngạc chính là, có thể cảm nhận được từ nhưng cây hoàng kim trong rừng toát ra sức sống vô cùng mạnh mẽ, còn có linh lực không lồ đang dao động.

Không sai mỗi một cây hoàng kim cao trăm trượng ở đây đều có linh lực không dưới linh thú nhị giai. Cây cao năm trăm trượng có linh lực có thể so với linh thú tam giai. Thỉnh thoảng có một cây cao ngàn trượng thẳng lên mây, linh lực không thua linh thú tứ giai, thậm chí có thể so với linh thú ngũ giai.

Rốt cục đây là một khu rừng thế nào. .. Gần như trong khoảnh khắc Lục Thanh vừa xuất hiện. rất nhiều sợi dây leo màu vàng to như thùng nước quan lấy thân thể hắn.

Sắc mặt Lục Thanh tò ra ngưng trọng, lập tức bắn ra nhiều đạo khí Phong Mang màu trắng tinh thuần. Khí Phong Mang này cắt nát vô số dãy leo kia, huyết dịch màu vàng bắn tung tóe giữa không trung. Từ trong đó. Lục Thanh có thể cảm nhận được khí hệ Kim hết sức tinh Thuần.

Chọn tập
Bình luận