Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 882: Chân thân Cỗ Long vạn trượng

Tác giả: Thập Bộ Hành
Chọn tập

Kiếm quang hai màu đen đỏ nhỏ hơn ngón tay út nhưng Kiếm Ý ngưng luyện trong đó khiến cho thần kiếm cấp Bạch Linh mà Kiếm Tôn cái thế các tông luyện hóa trong cơ thể không ngừng run rẩy. Đạo kiếm quang này có thể đánh nát bất cứ thần kiếm cấp Bạch Linh nào.

Không gian vặn vẹo vẫn đang ngăn cản đạo kiếm quang này ngay trước Mi Tâm Lục Thanh.

Chỉ thấy hai mắt Lục Thanh vẫn nhắm nghiền, kiếm chỉ tay phải chậm rãi giơ lên đâm vào trong khoảng không vặn vẹo chừng một tấc kia, đặt lên đạo kiếm quang hai màu đen đỏ.

Một tầng khí Phong Mang màu đỏ tím bất chợt toát ra từ kiếm chỉ Lục Thanh. Giờ phút này, kiếm chỉ Lục Thanh dường như hóa thành hai khối tử ngọc trong suốt, thậm chí có thể nhìn thấy Kiếm cốt màu xám bạc và huyết mạch màu vàng tím bên trong.

-Phịch…

Chỉ trong nháy mắt, đạo kiếm quang vạn dặm đủ sức đánh nát hết thảy thần kiếm cấp Bạch Linh, cứ như vậy vỡ tan ra dưới kiếm chỉ của Lục Thanh.

– Nhục Thân thật là hùng mạnh!

Kiếm Tôn cái thế các tông không khỏi hoảng sợ, từ trên kiếm chỉ của Lục Thanh, bọn họ rõ ràng cảm thấy có một cỗ khí Phong Mang linh hoạt sắc bén mà chỉ có thần kiếm cấp Tử Hoàng mới có thể có được. Khí Phong Mang này dù là trong thần kiếm cấp Tử Hoàng, cũng là hiếm thấy.

Không phải như vậy có nghĩa là, hiện tại thân thể của Lục Thanh đã có thể sánh ngang với thần kiếm cấp Tử Hoàng sao?

Thân thể như vậy, dù là không có tu vi, Tông sư Kiếm Phách thông thường cũng không thể làm tổn thương được. Muốn làm cho thần kiếm cấp Tử Hoàng bị tổn thương, dù là thần kiếm cấp Tử Hoàng hạ phẩm, tối thiểu cũng phải là Kiếm Tôn cái thế không ngừng lấy thế thiên địa trấn áp mới được. Đừng nói đây là trung phầm hay thượng phẩm, e rằng chì có Kiếm Tổ Tuyệt Thế, hoặc Kiếm Tôn cái thế đỉnh phong mới có năng lực làm thương tổn một phần.

Sau khi đánh nát kiếm quang vạn dặm trước mặt, Lục Thanh mới chậm rãi mở mắt ra.

– Chút thủ đoạn này vô dụng đối với ta.

Giọng Lục Thanh hết sức bình thản, toàn thân đột nhiên bay lên lơ lửng, đứng cao khỏi mặt đất vài tấc. Trong đôi mắt hắn có hai luồng kiếm quang màu xám bạc đang lưu chuyển theo như Kiếm Tôn cái thế các tông thấy, lúc này xung quanh Lục Thanh dường như xuất hiện một lớp sương mù mờ mịt, dù cho bọn họ đã vận dụng thần thông kiếm nhãn, nhưng cũng không thể nhìn thấy mảy may.

Ở vị trí của Lục Thanh, không gian vô tận dường như uốn khúc vặn vẹo, bất cứ thần niệm nào tiến vào cũng bị nuốt chửng, tiêu tan không còn.

Thả ra thần niệm bị nuốt mất, Kiếm Tôn cái thế các tông cũng không dám thả ra thần niệm nữa, chỉ có thể dùng thần thông kiếm nhãn quan sát từ xa. Mà đại đa số ánh mắt chỉ dừng trên khe nứt tử khí mà thôi còn đối với Lục Thanh, dù chỉ liếc mắt một cái cũng khiến cho bọn họ dao động tâm thần, giống như bị rơi vào trong Thời Không Luân Hồi. Vô số ký ức được giấu kín trong đầu đều bị khơi lên, xuất hiện lại lần nữa.

Đối với Kiếm Tôn cái thế, tâm thần tâm cảnh kiên cố, Thiên Ma hay Ma Vương thông thường không thể quấy nhiễu. Nhưng sâu trong ký ức con người vẫn còn có rất nhiều chuyện mà bản thân bọn họ không muốn nhớ tới, hoặc giả đã bị niêm phong cất vào kho. Nếu như nhưng ký ức này bị khơi lên, với cảnh giới của Kiếm Tôn cái thế đủ để dẫn động Vực Ngoại Ma Thần giáng lâm. Mà Vực Ngoại Ma Thần thì Kiếm Tôn cái thế không thể nào chống nồi.

Pháp Tướng Tam Mục Bạch Hố vạn trượng tan đi, mà phía trước khe nứt tử khí, một đạo không gian Động Hư mở ra. Trong không gian Động Hư này, một tên trung niên áo đen chậm rãi bước rạ không gian sụp đổ màu trắng vờn quanh y, nhưng không thể làm y bị thương mảy may nào.

Thủ đoạn như vậy, Kiếm Tôn cái thế không thể nào tưởng tượng.

Môn chủ Sinh Tử môn Quân Mạc Lâm!

Nhìn Quân Mạc Lâm trước mặt, kiếm quang màu xám bạc trong mắt Lục Thanh lưu chuyển, dường như nhìn xuyên qua Thời Không vô tận.

– Lão có còn nhớ trong hư không vô tận, Ngũ Hành Kiếm Mộ hay không?

Vẻ mặt Quân Mạc Lâm ngẩn ngơ, trong mắt có hồng quang quái dị chớp động:

– Không ngờ ngươi cũng biết tới Ngũ Hành Kiếm Mộ, khoan đã…

Ánh mắt Quân Mạc Lâm lướt qua Lục Thanh, nhìn về phía Lạc Tâm Vũ ở xa xa, sau đó gật gật đầu:

– Thì ra là như vậy, được truyền thừa của lão già kia. Xem ra ngươi biết được Kiếm Linh kia, không ngờ nàng vẫn chưa chết.

Lục Thanh không đáp lời Quân Mạc Lâm, lại nói:

– Lúc trước ở Ngũ Hành Kiếm Mộ, ta từng lấy được hai gốc Vạn Niên Bất Tử Căn, cũng từng hứa với nàng, sau khi tiến vào cảnh giới Kiếm Phách, sẽ lấy mạng lão.

– Đúng rồi, nàng cũng nên hận ta như vậy, chẳng qua Kiếm Đạo của ta và nàng vốn không chung lối…

Quân Mạc Lâm thở dài một tiếng, hồng quang trong mắt bất chợt bừng lên:

– Chẳng trách được trận chiến trước kia, trong mắt ngươi lộ ra sát ý, hóa ra đã nhận lời phó thác của nàng. Như vậy trận chiến này, có lẽ ngươi cũng muốn lấy mạng ta?

– Không sai.

Lục Thanh đáp thẳng, không hề do dự.

Đột ngột Quân Mạc Lâm cất tiếng cười to, sóng âm cuồn cuộn làm vỡ nát chín tầng Cương Phong, một cỗ khí tức uy nghiêm lan tràn ra bốn phía xung quanh.

Thần sắc Kiếm Tôn cái thế các tông đại biến, không hề do dự, vội vàng lui về phía sau mấy ngàn dặm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL

Tiếng cười của Quân Mạc Lâm kéo dài trong thời gian tàn nửa nên nhang mới ngừng lại. Khoảng cách vạn dặm xung quanh Quân Mạc Lâm và Lục Thanh không hề bị ảnh hưởng, tràng cười chứa đựng lực Tiểu Thế Giới kia vừa tới gần Lục Thanh, lập tức bị một cỗ Kiếm Ý Thời Không vặn vẹo đánh cho vỡ nát, lọt vào trong Hành Lang Thời Không.

– Hơn ngàn năm qua, người muốn lấy mạng bản tổ nhiều không đếm xuể, nhưng đáng tiếc là cuối cùng bọn chúng ngay cả cơ hội luân hồi cũng không có, chẳng lẽ ngươi có lòng tin vậy sao?

Mắt Quân Mạc Lâm sáng như đuốc, bắn ra hai đạo kiếm quang màu máu, trong kiếm quang này ẩn chứa Huyết Ma Khí, không có gì che giấu.

-Là Huyết Ma Khí!

Một tên Kiếm Tôn cái thế trầm giọng kêu lên:

– Làm sao có thể như vậy được?

Không ai lên tiếng, cho dù Quân Mạc Lâm nhập ma, bọn họ cũng không thể nào ngăn cản. Kiếm Tổ Tuyệt Thế là lực lượng đỉnh phong của Kiếm Thần đại lục, ngoại trừ vị Thánh Giả từng một lần xuất hiện ở ngoài Lăng Tiêu tông năm trước ra, không còn ai có thể ngăn cản.

Dù muốn đối phó, cũng chỉ có năm đại tông môn cấp Tử Hoàng, hoặc là Kiếm Thần sơn mới được.

– Chẳng lẽ lão cho rằng chiếm được Kiếm Tâm Ma Đạo, chỉ cần không tới trăm năm là có thể luyện hóa thành công hay sao? Đạo đã bất đồng, hiện tai lão còn có thể xuất ra đươc bao nhiêu thành uy năng?

Lục Thanh hỏi lại, tỏ ra hết sức ung dung bình thản.

Kiếm Tâm Ma Đạo! Làm sao có thể như vậy được?!

Lục Thanh vừa lên tiếng, Kiếm Tôn cái thế các tông đồng thời biến sắc, không phải là kinh hãi, mà là khó áp chế được lòng tham. Bọn họ từng tìm kiếm ở tầng bốn kiếm mộ rất nhiều năm, rất muốn vào tầng năm để tìm được truyền thừa Kiếm Tâm, bao nhiêu năm qua vẫn không có kết quả gỉ. Thật không ngỡ Quân Mạc Lâm lại lấy được một quả Kiếm Tâm Ma Đạo, chẳng phải là không bao lâu nữa. Kiếm Thần đại lục sẽ sinh ra một Thánh Giả mới hay sao?

Bất quá Quân Mạc Lâm vẫn luyện hóa chưa xong, Lục Thanh nói không sai. Vì đạo bất đồng, nếu Quân Mạc Lâm muốn luyện hóa hoàn toàn, tối thiểu cần phải có thời gian hai trăm năm, nói cách khác, bọn họ vẫn còn thời gian hơn trăm năm!

Truyền thừa Kiếm Tâm!

Thay vì đi tìm kiếm một cách mờ mịt vô vọng ở tầng bốn kiếm mộ, không bằng ra tay với quả Kiếm Tâm xuất hiện trước mặt này. Tuy rằng Quân Mạc Lâm có tu vi thông thiên, đạt tới cảnh giới Kiếm Tổ Tuyệt Thế, nhưng trên Kiếm Thần đại lục không phải là không có nhân vật có thể trấn áp lão, tỷ dụ như Kiếm Thần sơn. Hoặc là vị Thánh Giả ở Lăng Tiêu tông kia, hay bốn đại tông môn cấp Tử Hoàng nọ.

Vẫn còn cơ hội!

Gần như không chút do dự, trong số Kiếm Tôn cái thế các tông lập tức có nhiều người rời đi, muốn chạy về tông môn báo lại tin này.

Trước Vô Vọng Kiếm cốc, đối với nhưng lời Lục Thanh vừa nói, sắc mặt Quân Mạc Lâm vẫn tỏ ra hết sức âm trầm, lạnh lùng đáp:

– Ngươi đã muốn thấy uy nghiêm của Thánh Giả, vậy bản tổ sẽ cho ngươi toại nguyện, để xem kiếm khí Thời Không của ngươi có thể ngăn cản bản tổ trấn áp hay không!

Gần như trong nháy mắt, trên người Quân Mạc Lâm nổi lên một luồng sức mạnh rộng lớn vô biên. Luồng sức mạnh này vừa tràn ra, khắp cả không gian ngập tràn Huyết Ma Khí che láp ánh mặt trời, lan tràn ra khắp bốn phương tám hướng.

Trong nháy mắt, trước mặt mọi người, chín tầng trời trong phạm vi mười mấy vạn dặm bị Huyết Ma Khí vô tận bao phủ. Những tia máu đỏ tươi bao trùm mặt đất, bất kể là sơn mạch cổ lâm hay sông ngòi đồi núi đều bị nhuộm đỏ như máu.

Uy nghiêm trước nay chưa từng có toát ra từ trên người Quân Mạc Lâm, trấn áp bốn phía.

Dưới chân Lục Thanh, khe nứt lan tràn ra như mạng nhện, dung nham Địa Hỏa màu vàng đỏ phun lên, chôn vùi Lục Thanh đến tận thắt lưng.

Lục Thanh khẽ cau mày, một luồng Chân lực Cổ Long không gì sánh kịp trong thân thể tràn ra. Chân lực Cổ Long màu vàng tím mang theo sức nặng khó tả lập tức đè ép mặt đất xung quanh. Toàn Vong Sinh hoang nguyên vốn bị Quân Mạc Lâm ép cho vỡ nứt, lập tức bị sức nặng khiến người kinh sợ này ép cho khép lại.

Lúc này trong thân thể Lục Thanh có hai luồng sức mạnh. Một là kiếm nguyên Thời Không thuộc về Kiếm Đạo, một nữa là Chân lực Cổ Long thuộc Tổ Long, bị Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh kích động huyết mạch dẫn động mà ra.

Kiếm quang hai màu đen đỏ nhỏ hơn ngón tay út nhưng Kiếm Ý ngưng luyện trong đó khiến cho thần kiếm cấp Bạch Linh mà Kiếm Tôn cái thế các tông luyện hóa trong cơ thể không ngừng run rẩy. Đạo kiếm quang này có thể đánh nát bất cứ thần kiếm cấp Bạch Linh nào.

Không gian vặn vẹo vẫn đang ngăn cản đạo kiếm quang này ngay trước Mi Tâm Lục Thanh.

Chỉ thấy hai mắt Lục Thanh vẫn nhắm nghiền, kiếm chỉ tay phải chậm rãi giơ lên đâm vào trong khoảng không vặn vẹo chừng một tấc kia, đặt lên đạo kiếm quang hai màu đen đỏ.

Một tầng khí Phong Mang màu đỏ tím bất chợt toát ra từ kiếm chỉ Lục Thanh. Giờ phút này, kiếm chỉ Lục Thanh dường như hóa thành hai khối tử ngọc trong suốt, thậm chí có thể nhìn thấy Kiếm cốt màu xám bạc và huyết mạch màu vàng tím bên trong.

-Phịch…

Chỉ trong nháy mắt, đạo kiếm quang vạn dặm đủ sức đánh nát hết thảy thần kiếm cấp Bạch Linh, cứ như vậy vỡ tan ra dưới kiếm chỉ của Lục Thanh.

– Nhục Thân thật là hùng mạnh!

Kiếm Tôn cái thế các tông không khỏi hoảng sợ, từ trên kiếm chỉ của Lục Thanh, bọn họ rõ ràng cảm thấy có một cỗ khí Phong Mang linh hoạt sắc bén mà chỉ có thần kiếm cấp Tử Hoàng mới có thể có được. Khí Phong Mang này dù là trong thần kiếm cấp Tử Hoàng, cũng là hiếm thấy.

Không phải như vậy có nghĩa là, hiện tại thân thể của Lục Thanh đã có thể sánh ngang với thần kiếm cấp Tử Hoàng sao?

Thân thể như vậy, dù là không có tu vi, Tông sư Kiếm Phách thông thường cũng không thể làm tổn thương được. Muốn làm cho thần kiếm cấp Tử Hoàng bị tổn thương, dù là thần kiếm cấp Tử Hoàng hạ phẩm, tối thiểu cũng phải là Kiếm Tôn cái thế không ngừng lấy thế thiên địa trấn áp mới được. Đừng nói đây là trung phầm hay thượng phẩm, e rằng chì có Kiếm Tổ Tuyệt Thế, hoặc Kiếm Tôn cái thế đỉnh phong mới có năng lực làm thương tổn một phần.

Sau khi đánh nát kiếm quang vạn dặm trước mặt, Lục Thanh mới chậm rãi mở mắt ra.

– Chút thủ đoạn này vô dụng đối với ta.

Giọng Lục Thanh hết sức bình thản, toàn thân đột nhiên bay lên lơ lửng, đứng cao khỏi mặt đất vài tấc. Trong đôi mắt hắn có hai luồng kiếm quang màu xám bạc đang lưu chuyển theo như Kiếm Tôn cái thế các tông thấy, lúc này xung quanh Lục Thanh dường như xuất hiện một lớp sương mù mờ mịt, dù cho bọn họ đã vận dụng thần thông kiếm nhãn, nhưng cũng không thể nhìn thấy mảy may.

Ở vị trí của Lục Thanh, không gian vô tận dường như uốn khúc vặn vẹo, bất cứ thần niệm nào tiến vào cũng bị nuốt chửng, tiêu tan không còn.

Thả ra thần niệm bị nuốt mất, Kiếm Tôn cái thế các tông cũng không dám thả ra thần niệm nữa, chỉ có thể dùng thần thông kiếm nhãn quan sát từ xa. Mà đại đa số ánh mắt chỉ dừng trên khe nứt tử khí mà thôi còn đối với Lục Thanh, dù chỉ liếc mắt một cái cũng khiến cho bọn họ dao động tâm thần, giống như bị rơi vào trong Thời Không Luân Hồi. Vô số ký ức được giấu kín trong đầu đều bị khơi lên, xuất hiện lại lần nữa.

Đối với Kiếm Tôn cái thế, tâm thần tâm cảnh kiên cố, Thiên Ma hay Ma Vương thông thường không thể quấy nhiễu. Nhưng sâu trong ký ức con người vẫn còn có rất nhiều chuyện mà bản thân bọn họ không muốn nhớ tới, hoặc giả đã bị niêm phong cất vào kho. Nếu như nhưng ký ức này bị khơi lên, với cảnh giới của Kiếm Tôn cái thế đủ để dẫn động Vực Ngoại Ma Thần giáng lâm. Mà Vực Ngoại Ma Thần thì Kiếm Tôn cái thế không thể nào chống nồi.

Pháp Tướng Tam Mục Bạch Hố vạn trượng tan đi, mà phía trước khe nứt tử khí, một đạo không gian Động Hư mở ra. Trong không gian Động Hư này, một tên trung niên áo đen chậm rãi bước rạ không gian sụp đổ màu trắng vờn quanh y, nhưng không thể làm y bị thương mảy may nào.

Thủ đoạn như vậy, Kiếm Tôn cái thế không thể nào tưởng tượng.

Môn chủ Sinh Tử môn Quân Mạc Lâm!

Nhìn Quân Mạc Lâm trước mặt, kiếm quang màu xám bạc trong mắt Lục Thanh lưu chuyển, dường như nhìn xuyên qua Thời Không vô tận.

– Lão có còn nhớ trong hư không vô tận, Ngũ Hành Kiếm Mộ hay không?

Vẻ mặt Quân Mạc Lâm ngẩn ngơ, trong mắt có hồng quang quái dị chớp động:

– Không ngờ ngươi cũng biết tới Ngũ Hành Kiếm Mộ, khoan đã…

Ánh mắt Quân Mạc Lâm lướt qua Lục Thanh, nhìn về phía Lạc Tâm Vũ ở xa xa, sau đó gật gật đầu:

– Thì ra là như vậy, được truyền thừa của lão già kia. Xem ra ngươi biết được Kiếm Linh kia, không ngờ nàng vẫn chưa chết.

Lục Thanh không đáp lời Quân Mạc Lâm, lại nói:

– Lúc trước ở Ngũ Hành Kiếm Mộ, ta từng lấy được hai gốc Vạn Niên Bất Tử Căn, cũng từng hứa với nàng, sau khi tiến vào cảnh giới Kiếm Phách, sẽ lấy mạng lão.

– Đúng rồi, nàng cũng nên hận ta như vậy, chẳng qua Kiếm Đạo của ta và nàng vốn không chung lối…

Quân Mạc Lâm thở dài một tiếng, hồng quang trong mắt bất chợt bừng lên:

– Chẳng trách được trận chiến trước kia, trong mắt ngươi lộ ra sát ý, hóa ra đã nhận lời phó thác của nàng. Như vậy trận chiến này, có lẽ ngươi cũng muốn lấy mạng ta?

– Không sai.

Lục Thanh đáp thẳng, không hề do dự.

Đột ngột Quân Mạc Lâm cất tiếng cười to, sóng âm cuồn cuộn làm vỡ nát chín tầng Cương Phong, một cỗ khí tức uy nghiêm lan tràn ra bốn phía xung quanh.

Thần sắc Kiếm Tôn cái thế các tông đại biến, không hề do dự, vội vàng lui về phía sau mấy ngàn dặm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL

Tiếng cười của Quân Mạc Lâm kéo dài trong thời gian tàn nửa nên nhang mới ngừng lại. Khoảng cách vạn dặm xung quanh Quân Mạc Lâm và Lục Thanh không hề bị ảnh hưởng, tràng cười chứa đựng lực Tiểu Thế Giới kia vừa tới gần Lục Thanh, lập tức bị một cỗ Kiếm Ý Thời Không vặn vẹo đánh cho vỡ nát, lọt vào trong Hành Lang Thời Không.

– Hơn ngàn năm qua, người muốn lấy mạng bản tổ nhiều không đếm xuể, nhưng đáng tiếc là cuối cùng bọn chúng ngay cả cơ hội luân hồi cũng không có, chẳng lẽ ngươi có lòng tin vậy sao?

Mắt Quân Mạc Lâm sáng như đuốc, bắn ra hai đạo kiếm quang màu máu, trong kiếm quang này ẩn chứa Huyết Ma Khí, không có gì che giấu.

-Là Huyết Ma Khí!

Một tên Kiếm Tôn cái thế trầm giọng kêu lên:

– Làm sao có thể như vậy được?

Không ai lên tiếng, cho dù Quân Mạc Lâm nhập ma, bọn họ cũng không thể nào ngăn cản. Kiếm Tổ Tuyệt Thế là lực lượng đỉnh phong của Kiếm Thần đại lục, ngoại trừ vị Thánh Giả từng một lần xuất hiện ở ngoài Lăng Tiêu tông năm trước ra, không còn ai có thể ngăn cản.

Dù muốn đối phó, cũng chỉ có năm đại tông môn cấp Tử Hoàng, hoặc là Kiếm Thần sơn mới được.

– Chẳng lẽ lão cho rằng chiếm được Kiếm Tâm Ma Đạo, chỉ cần không tới trăm năm là có thể luyện hóa thành công hay sao? Đạo đã bất đồng, hiện tai lão còn có thể xuất ra đươc bao nhiêu thành uy năng?

Lục Thanh hỏi lại, tỏ ra hết sức ung dung bình thản.

Kiếm Tâm Ma Đạo! Làm sao có thể như vậy được?!

Lục Thanh vừa lên tiếng, Kiếm Tôn cái thế các tông đồng thời biến sắc, không phải là kinh hãi, mà là khó áp chế được lòng tham. Bọn họ từng tìm kiếm ở tầng bốn kiếm mộ rất nhiều năm, rất muốn vào tầng năm để tìm được truyền thừa Kiếm Tâm, bao nhiêu năm qua vẫn không có kết quả gỉ. Thật không ngỡ Quân Mạc Lâm lại lấy được một quả Kiếm Tâm Ma Đạo, chẳng phải là không bao lâu nữa. Kiếm Thần đại lục sẽ sinh ra một Thánh Giả mới hay sao?

Bất quá Quân Mạc Lâm vẫn luyện hóa chưa xong, Lục Thanh nói không sai. Vì đạo bất đồng, nếu Quân Mạc Lâm muốn luyện hóa hoàn toàn, tối thiểu cần phải có thời gian hai trăm năm, nói cách khác, bọn họ vẫn còn thời gian hơn trăm năm!

Truyền thừa Kiếm Tâm!

Thay vì đi tìm kiếm một cách mờ mịt vô vọng ở tầng bốn kiếm mộ, không bằng ra tay với quả Kiếm Tâm xuất hiện trước mặt này. Tuy rằng Quân Mạc Lâm có tu vi thông thiên, đạt tới cảnh giới Kiếm Tổ Tuyệt Thế, nhưng trên Kiếm Thần đại lục không phải là không có nhân vật có thể trấn áp lão, tỷ dụ như Kiếm Thần sơn. Hoặc là vị Thánh Giả ở Lăng Tiêu tông kia, hay bốn đại tông môn cấp Tử Hoàng nọ.

Vẫn còn cơ hội!

Gần như không chút do dự, trong số Kiếm Tôn cái thế các tông lập tức có nhiều người rời đi, muốn chạy về tông môn báo lại tin này.

Trước Vô Vọng Kiếm cốc, đối với nhưng lời Lục Thanh vừa nói, sắc mặt Quân Mạc Lâm vẫn tỏ ra hết sức âm trầm, lạnh lùng đáp:

– Ngươi đã muốn thấy uy nghiêm của Thánh Giả, vậy bản tổ sẽ cho ngươi toại nguyện, để xem kiếm khí Thời Không của ngươi có thể ngăn cản bản tổ trấn áp hay không!

Gần như trong nháy mắt, trên người Quân Mạc Lâm nổi lên một luồng sức mạnh rộng lớn vô biên. Luồng sức mạnh này vừa tràn ra, khắp cả không gian ngập tràn Huyết Ma Khí che láp ánh mặt trời, lan tràn ra khắp bốn phương tám hướng.

Trong nháy mắt, trước mặt mọi người, chín tầng trời trong phạm vi mười mấy vạn dặm bị Huyết Ma Khí vô tận bao phủ. Những tia máu đỏ tươi bao trùm mặt đất, bất kể là sơn mạch cổ lâm hay sông ngòi đồi núi đều bị nhuộm đỏ như máu.

Uy nghiêm trước nay chưa từng có toát ra từ trên người Quân Mạc Lâm, trấn áp bốn phía.

Dưới chân Lục Thanh, khe nứt lan tràn ra như mạng nhện, dung nham Địa Hỏa màu vàng đỏ phun lên, chôn vùi Lục Thanh đến tận thắt lưng.

Lục Thanh khẽ cau mày, một luồng Chân lực Cổ Long không gì sánh kịp trong thân thể tràn ra. Chân lực Cổ Long màu vàng tím mang theo sức nặng khó tả lập tức đè ép mặt đất xung quanh. Toàn Vong Sinh hoang nguyên vốn bị Quân Mạc Lâm ép cho vỡ nứt, lập tức bị sức nặng khiến người kinh sợ này ép cho khép lại.

Lúc này trong thân thể Lục Thanh có hai luồng sức mạnh. Một là kiếm nguyên Thời Không thuộc về Kiếm Đạo, một nữa là Chân lực Cổ Long thuộc Tổ Long, bị Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh kích động huyết mạch dẫn động mà ra.

Chọn tập
Bình luận