Đây là đá hệ Hỏa thượng phẩm, đáng giá ngang với một thanh Thần kiếm cấp Thanh Phàm thượng phẩm.
Giám định cho Lục Thanh là một lão nhân Kiếm Chủ tuổi đã cao, lão nhân này khoảng tám, chín mươi tuổi, nhưng chưa vào được cảnh giới Giả Hồn, con đường Kiếm Đạo cũng chỉ tới đó mà thôi, cho nên lão ở Kim Thiên Các làm lão nhân giám định, cũng có thể nhận được ích lợi không nhỏ, như là đan dược, binh khí các loại, nếu mình dùng không hết, cũng có thể mang cho hậu sinh vãn bối trong gia tộc.
Khi Lục Thanh tiến vào tầng năm trên đỉnh tháp, nơi này đã có không ít Kiếm Giả, tuy nhiên nhân vật cấp Kiếm Chủ như Lục Thanh chỉ được xếp ngồi vào một chiếc bồ đoàn bình thường nhất mà thôi, mà các Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn thì được vào các gian phòng lơ lửng bốn phía trên không.
Tất cả chỗ ngồi có hình tròn, giữa tháp lõm xuống tạo thành hình nón, lúc này trên đài bằng gỗ lim, một nữ nhân dung mạo tuyệt trần đang ngồi ngay ngắn ở đó, trên đùi nữ nhân là một chiếc cổ cầm, từng tiếng đàn réo rắt như nước suối trong lành rót vào phế phủ, rửa sạch trần ai, tầng năm tháp rộng mênh mông lúc này dường như tăng thêm phần thanh tĩnh nhàn nhã.
Rất nhiều Kiếm Giả là Kiếm Chủ ngồi yên tại chỗ, tâm trạng yên tĩnh vô cùng, tiếng đàn này có tác dụng làm cho lòng người trấn định, cho nên không có người nào lên tiếng quấy rầy, ngoại trừ thỉnh thoảng có tiếng người ra vào, toàn bộ tầng năm tháp không có tiếng động nào khác.
Ánh mắt Lục Thanh vừa nhìn tới nữ nhân kia bên nhắm lại, tuy rằng nàng này chưa tới ba mươi, nhưng một thân tu vi đã đạt tới cảnh giới Giả Hồn đỉnh phong, trong số mấy trăm Kiếm Chủ ngồi đây cũng không có được bao nhiêu nhân vật như vậy, từ đó có thể thấy được uy thế của Cầm Kiếm tông tới mức nào, ngay cả một đệ tử ngồi đánh đàn làm chủ đấu giá cũng xuất sắc như vậy.
Còn trong một trăm gian phòng lơ lửng trên không xung quanh cách mấy trượng, hồn thức Lục Thanh chỉ cần khẽ quét qua đã có thể biết được toàn bộ. Trong một trăm gian phòng này đã không còn chỗ, một trăm tên Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn đang ngồi trong đó, hội đấu giá bắt đầu vào sáng sớm ngày mai, hiện giờ chỉ còn khoảng năm, sáu canh giờ, lúc này coi như đã tới đông đủ.
Năm, sáu canh giờ đối với cấp bậc Kiếm Chủ trở lên chỉ như uống một tuần trà, chớp mắt đã qua, trời đã sáng, gần như cùng một lúc, tất cả các Kiếm Giả đồng thời mở bừng mắt.
Chỉ thấy trên đài nữ nhân đánh đàn khi trước đã đứng dậy, trước mắt nàng đã bày sẵn một chiếc bàn ngọc không biết từ lúc nào, trong lòng Lục Thanh không khỏi cảm thán, tử Ngọc Tệ ở giới Thanh Phàm có thể đổi được đa số vật phẩm, nhưng tới giới Kim Thiên rồi, rất nhiều vật phẩm không thể dùng Tử Ngọc tệ mà đánh giá.
Đại hội đấu giá ở Hư Không Kiếm Vực mà Lục Thanh đang tham gia, có hai thủ pháp giao dịch.
Một là lấy vật đổi vật, giá trị ngang nhau, hoặc là đồi lấy thứ gì đó mà chủ nhân đấu giá cần, đây là thủ pháp bình thường nhất, ngoài ra còn một thủ pháp khác làm cho người ta phải than thở không thôi, chính là lấy linh thạch thay cho ngọc tệ làm đơn vi đấu giá.
Linh thạch có tác dụng rất lớn đối với Kiếm Giả, bất kể là ngưng luyện tinh thuần kiếm khí các hệ, hay nuôi dưỡng linh thú, bố trí kiếm trận, hoặc giả đặc tính của một ít linh thạch đều có tác dụng rất lớn đối với Kiếm Giả.
Ở giới Thanh Phàm không có điêu kiện như vậy, nhưng tới giới Kim Thiên, nguyên khí, linh khí thiên địa đấy đủ, tự nhiên có thể bồi dường ra không ít mỏ quặng linh thạch, tuy nhiên phần lớn đều bị bổn mươi tám tông môn chiếm cứ, phân phát cho môn hạ đệ tữ tu luyện, địa vị khác nhau cũng được phân phát một số linh thạch khác nhau.
Lúc trước nghe nói như vậy, trong lòng Lục Thanh cảm khái. Vì sao bất cứ tông môn của giới nào cũng muốn di chuyển lên giới trên? Tất nhiên chẳng nhưng địa vị tăng cao, đồng thời cũng đại biểu cho của cải thật nhiều, lại thêm hoàn cảnh tu luyện tuyệt diệu, ai có thể kềm chế được trước nhiều ích lợi như vậy?
Cho dù là tâm cảnh của Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn không còn ngoại vật nhưng người thật sự có thể đạt tới mức như vậy, trên đời này có được bao nhiêu? Huống chỉ đây là chuyện của cả một tông, đại thế của tông môn, không thể so sánh với chuyện của một cá nhân được.
– Đây là món thứ nhất mang ra đấu giá, chính là linh giáp làm từ lông của linh thú tứ giai Hân Thủy Hạc, có thể ngăn cản Kiếm thức Tinh Thâm của Kiếm Chủ đại thiên vị, có thể chổng được độ sắc bén của Thần kiếm Thanh Phàm hạ phẩm, giá khởi điểm là năm mươi viên linh thạch hạ phẩm, mỗi lẩn tăng giá không dưới năm viên.
Lần đấu giá này là vì chúc mừng Đại sư Liên Nguyệt của Cầm Kiếm tông cùng Đại sư Lý Hạo Nhiên của Hạo Nhiên tông kết thành kiếm lữ, cho nên cũng không có chuyện lấy vật đổi vật, mà chỉ đơn thuần là lấy linh thạch mà đấu.
Mà trước đó Lục Thanh cũng đã tìm hiểu tỷ lệ quy đổi của lần đấu giá này, một viên linh thạch hạ phẩm tức là linh thạch Ngũ Hành bình thường. Một viên linh thạch Ngũ Hành hạ phẩm như vậy có thể đồi được một thanh kiếm cửu phẩm bình thường, còn linh thạch hạ phẩm không thuộc Ngũ Hành, bởi vì rất hiếm, cho nên có thể đổi được hai thanh.
Ngoài ra, một viên linh thạch trung phẩm có thể đổi được một trăm viên linh thạch hạ phẩm, một viên linh thạch thượng phẩm, có thể đổi được một trăm viên linh thạch trung phẩm, đây cũng là nguyên nhân mà mấy tên Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn tỏ ra kinh ngạc lúc ở bên ngoài Thứ Âm Kiếm Tháp.
Tại giới Kim Thiên, cũng chỉ có mỏ quặng loại nhỏ, trong đó linh thạch hạ phẩm chiếm chín phẩn, mà linh thạch trung phẩm chiếm chín phần trong một phần còn lại, cuối cùng mới là linh thạch thượng phẩm hiếm hoi quý giá.
Mỏ quặng loại nhỏ, thông thường tông môn cắp Kim Thiên cũng có thể nắm giữ hai cái, mỗi năm, linh khí trong trời đất cũng có thể nuôi dưỡng được chừng mười viên linh thạch thượng phẩm, cho nên nó là bảo vật quan trọng cất giữ thật kỹ, rất ít người tùy tiện mang ra tham gia đấu giá như Lục Thanh
Bất quá cũng phải nói, lúc trước ở Huyền Dương tông, Lục Thanh thu thập được không ít thượng phẩm linh thạch, đặc biệt lúc sau xâm nhập vào linh quật, Lục Thanh lấy được linh thạch thượng phẩm nhiều nhất, có lẽ cũng được vài vạn viên, nếu không phải có hiện tượng kỳ dị xuất hiện bất ngờ, quét sạch linh quặng kia không còn, Lục Thanh còn thu thập được nhiều hơn nữa.
Nhưng cũng phải nói đây là cơ duyên của Lục Thanh, hang động ấy quá nhiều đường rẽ, nếu không nhờ khí tức quen thuộc kia dẫn dắt, cho dù hắn tìm cả trăm năm cũng chưa chác đã tìm được.
Đương nhiên tao ngộ như vậy Lục Thanh sẽ không tiết lộ ra ngoài, nếu để các đại tông môn ở giới Kim Thiên biết được. e rằng sẽ trợn mắt há mồm hâm mộ vô cùng, hang động như vậy chắc chắn là mỏ quặng linh thạch cỡ lớn.
Chỉ có điều đáng tiếc, cuối cùng bất kề là linh thạch hay nguyên dịch thiên địa đều bị quét sạch không còn, cho dù là mỏ quặng cỡ lớn, có linh mạch hội tụ, muốn khôi phục lại như trước cũng phải mất tối thiểu là năm ngàn năm nưa, coi như tạm thời hoang phế, lúc này nghe nữ nhân kia đưa vật phẩm đấu giá thứ nhất ra, rất nhiều Kiếm Chủ trong đại hội đều sáng ngời hai mắt, hiển nhiên chiếc linh giáp thứ nhất này hết sức hấp dẫn.
– Năm mươi lăm viên.
Rắt nhanh đã có Kiếm Chủ ngồi trước ra giá, quả thật linh giáp này đối với Kiếm Chủ là vật không tầm thường, thậm chí rất có khả năng quyết định thắng bại trong một trận chiến, có rất nhiều khi ngoại vật phát huy tác dụng vào thời điểm mấu chốt.
– Sáu mươi viên.
– Sáu mươi lăm viên.
– Chín mươi viên.
Không lâu sau, linh giáp này đã lên tới giá chín mươi viên linh thạch hạ phẩm, đến mức này. rất nhiều Kiếm Chủ cũng chỉ có thể lắc đẩu thở dài, giá này đã đạt tới đinh điểm của một chiếc linh giáp, hơn nưa, chín mươi viên linh thạch hạ phẩm, cho dù là ở giới Kim Thiên, một tên Kiếm Chủ bình thường cũng không phải dề dàng có được, e rằng phải tích lũy khoảng mười năm mới đủ.
Nhưng Kiếm Chủ đang có mặt ở đây tới từ nhiều tông môn, tu luyện các hệ không giống nhau, trừ phi thân phận quá rõ ràng, hoặc tu luyện kiếm khí thuộc hệ hiếm có, nếu không cũng rất khó phân biệt được rõ ràng.
Chiếc linh giáp thứ nhất đã được một tên Kiếm Chủ đại Thiên vị mua, đương nhiên, linh giáp như vậy vẫn chưa thể khiến cho số Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn trong các gian phòng động tâm, dù sao nơi đây vẫn là giới Kim Thiên, nếu so với giới Thanh Phàm, đại sư cảnh giới Kiếm Hồn ở giới Kim Thiên có tầm nhìn cao hơn rất nhiều.
Lục Thanh thầm cảm khái không phải xem thường Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn ở giới Thanh Phàm, tuy nhiên cũng phải nói rằng. phong thổ khác nhau, tự nhiên cũng sinh ra con người khác nhau, đây là sự phân chia của thiên địa, chứ không phải là nhân lực. Truyện Tiên Hiệp – Truyện FULL
Ngay sau đó, hàng chục món bảo vật không kém lần lượt được nữ nhắn kia đưa ra bày trên bàn ngọc, cho mọi người tha hồ đấu giá. Trong đó thậm chí xuất hiện một bình Tăng Nguyên đan trung phẩm, cuối cùng đã khiến cho Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn phải ra tay, mua bằng giá hai ngàn linh thạch hạ phẩm, nếu đổi thành linh thạch trung phẩm, cũng khoảng hai mươi viên, mà ở mỏ quặng loại nhỏ, số linh thạch trung phẩm thu được trong vòng một năm cũng chỉ khoảng chừng năm trăm viên.
Đến lúc này, rất nhiều Kiếm Chủ lộ ra vẻ buồn bã trong mắt, bán đấu giá tự nhiên vật phẩm càng tốt thì càng ở cuối cùng, lúc này đà khiến cho các Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn ra tay, từ nay về sau, cơ hội bọn họ đấu giá mua được vật phẩm đã trở nên vô cùng nhỏ bé, đương nhiên vần có một ít Kiếm Chủ vẫn tỏ ra lạnh nhạt thờ ơ, hiển nhiên phẩm giá không thấp, nhưng cũng không phải là đối tượng khiến cho Lục Thanh chú ý.
– Món đồ tiếp theo là một bình nguyên dịch thiên địa trung phẩm, bên trong có chừng trăm giọt, mỗi một giọt như vậy ngang bằng với linh dược trăm năm, hết sức tinh thuần, có thể dùng nâng cao tu vi, hoặc cho Kiếm Giả vãn bổi tẩy căn phạt tủy, cũng có thể dùng luyện chế đan dược trung phẩm, có thể làm tăng thêm hai phẩn cơ hội thành công.
– Cái gì, không ngờ là nguyên dịch thiên địa trung phẩm!
Đen lúc này, có nhiều vị Kiếm Chủ không nhịn được kinh hô ra tiêng, lát sau bắt đầu có tiếng nghị luận nho nhỏ rì rẩm vang lên, nhưng tất cả đều không thoát khỏi tai Lục Thanh. Phải nói rằng đối với rất nhiều thứ trên đại lục, Lục Thanh vẫn chưa biết hết, hoặc hoàn toàn không biết gì cả, thật sự là do hắn thành đạo quá sớm, tu vi cao, cho nên xem nhẹ vần đề tích lũy kiến thức, đương nhiên, nếu là Kiếm Giả khác nghe nói cũng không thèm tích lũy nhưng chuyện này.
“Thì ra là như vậy. .. ” Lục Thanh thầm gật gật đầu: “Nguyên dịch thiên địa cũng chia thành ba phẩm thượng, trung, hạ, cần có nguyên khí thiên địa nồng đậm mới có thể ngưng kết được, thông thường ở Kiếm Trì của các tông môn cũng có thể ngưng tụ nguyên dịch thiên địa, mỗi năm cũng được khoảng chừng ngàn giọt. ” y
Lục Thanh thầm cân nhắc trong lòng, nếu phản chia độ tinh thuần theo màu sắc, nguyên dịch thiên địa mà hắn tích từ trong máu thịt của minh ở Bạch Linh Kiếm cốc đã xếp vào hàng thượng phẩm.
Đây là đá hệ Hỏa thượng phẩm, đáng giá ngang với một thanh Thần kiếm cấp Thanh Phàm thượng phẩm.
Giám định cho Lục Thanh là một lão nhân Kiếm Chủ tuổi đã cao, lão nhân này khoảng tám, chín mươi tuổi, nhưng chưa vào được cảnh giới Giả Hồn, con đường Kiếm Đạo cũng chỉ tới đó mà thôi, cho nên lão ở Kim Thiên Các làm lão nhân giám định, cũng có thể nhận được ích lợi không nhỏ, như là đan dược, binh khí các loại, nếu mình dùng không hết, cũng có thể mang cho hậu sinh vãn bối trong gia tộc.
Khi Lục Thanh tiến vào tầng năm trên đỉnh tháp, nơi này đã có không ít Kiếm Giả, tuy nhiên nhân vật cấp Kiếm Chủ như Lục Thanh chỉ được xếp ngồi vào một chiếc bồ đoàn bình thường nhất mà thôi, mà các Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn thì được vào các gian phòng lơ lửng bốn phía trên không.
Tất cả chỗ ngồi có hình tròn, giữa tháp lõm xuống tạo thành hình nón, lúc này trên đài bằng gỗ lim, một nữ nhân dung mạo tuyệt trần đang ngồi ngay ngắn ở đó, trên đùi nữ nhân là một chiếc cổ cầm, từng tiếng đàn réo rắt như nước suối trong lành rót vào phế phủ, rửa sạch trần ai, tầng năm tháp rộng mênh mông lúc này dường như tăng thêm phần thanh tĩnh nhàn nhã.
Rất nhiều Kiếm Giả là Kiếm Chủ ngồi yên tại chỗ, tâm trạng yên tĩnh vô cùng, tiếng đàn này có tác dụng làm cho lòng người trấn định, cho nên không có người nào lên tiếng quấy rầy, ngoại trừ thỉnh thoảng có tiếng người ra vào, toàn bộ tầng năm tháp không có tiếng động nào khác.
Ánh mắt Lục Thanh vừa nhìn tới nữ nhân kia bên nhắm lại, tuy rằng nàng này chưa tới ba mươi, nhưng một thân tu vi đã đạt tới cảnh giới Giả Hồn đỉnh phong, trong số mấy trăm Kiếm Chủ ngồi đây cũng không có được bao nhiêu nhân vật như vậy, từ đó có thể thấy được uy thế của Cầm Kiếm tông tới mức nào, ngay cả một đệ tử ngồi đánh đàn làm chủ đấu giá cũng xuất sắc như vậy.
Còn trong một trăm gian phòng lơ lửng trên không xung quanh cách mấy trượng, hồn thức Lục Thanh chỉ cần khẽ quét qua đã có thể biết được toàn bộ. Trong một trăm gian phòng này đã không còn chỗ, một trăm tên Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn đang ngồi trong đó, hội đấu giá bắt đầu vào sáng sớm ngày mai, hiện giờ chỉ còn khoảng năm, sáu canh giờ, lúc này coi như đã tới đông đủ.
Năm, sáu canh giờ đối với cấp bậc Kiếm Chủ trở lên chỉ như uống một tuần trà, chớp mắt đã qua, trời đã sáng, gần như cùng một lúc, tất cả các Kiếm Giả đồng thời mở bừng mắt.
Chỉ thấy trên đài nữ nhân đánh đàn khi trước đã đứng dậy, trước mắt nàng đã bày sẵn một chiếc bàn ngọc không biết từ lúc nào, trong lòng Lục Thanh không khỏi cảm thán, tử Ngọc Tệ ở giới Thanh Phàm có thể đổi được đa số vật phẩm, nhưng tới giới Kim Thiên rồi, rất nhiều vật phẩm không thể dùng Tử Ngọc tệ mà đánh giá.
Đại hội đấu giá ở Hư Không Kiếm Vực mà Lục Thanh đang tham gia, có hai thủ pháp giao dịch.
Một là lấy vật đổi vật, giá trị ngang nhau, hoặc là đồi lấy thứ gì đó mà chủ nhân đấu giá cần, đây là thủ pháp bình thường nhất, ngoài ra còn một thủ pháp khác làm cho người ta phải than thở không thôi, chính là lấy linh thạch thay cho ngọc tệ làm đơn vi đấu giá.
Linh thạch có tác dụng rất lớn đối với Kiếm Giả, bất kể là ngưng luyện tinh thuần kiếm khí các hệ, hay nuôi dưỡng linh thú, bố trí kiếm trận, hoặc giả đặc tính của một ít linh thạch đều có tác dụng rất lớn đối với Kiếm Giả.
Ở giới Thanh Phàm không có điêu kiện như vậy, nhưng tới giới Kim Thiên, nguyên khí, linh khí thiên địa đấy đủ, tự nhiên có thể bồi dường ra không ít mỏ quặng linh thạch, tuy nhiên phần lớn đều bị bổn mươi tám tông môn chiếm cứ, phân phát cho môn hạ đệ tữ tu luyện, địa vị khác nhau cũng được phân phát một số linh thạch khác nhau.
Lúc trước nghe nói như vậy, trong lòng Lục Thanh cảm khái. Vì sao bất cứ tông môn của giới nào cũng muốn di chuyển lên giới trên? Tất nhiên chẳng nhưng địa vị tăng cao, đồng thời cũng đại biểu cho của cải thật nhiều, lại thêm hoàn cảnh tu luyện tuyệt diệu, ai có thể kềm chế được trước nhiều ích lợi như vậy?
Cho dù là tâm cảnh của Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn không còn ngoại vật nhưng người thật sự có thể đạt tới mức như vậy, trên đời này có được bao nhiêu? Huống chỉ đây là chuyện của cả một tông, đại thế của tông môn, không thể so sánh với chuyện của một cá nhân được.
– Đây là món thứ nhất mang ra đấu giá, chính là linh giáp làm từ lông của linh thú tứ giai Hân Thủy Hạc, có thể ngăn cản Kiếm thức Tinh Thâm của Kiếm Chủ đại thiên vị, có thể chổng được độ sắc bén của Thần kiếm Thanh Phàm hạ phẩm, giá khởi điểm là năm mươi viên linh thạch hạ phẩm, mỗi lẩn tăng giá không dưới năm viên.
Lần đấu giá này là vì chúc mừng Đại sư Liên Nguyệt của Cầm Kiếm tông cùng Đại sư Lý Hạo Nhiên của Hạo Nhiên tông kết thành kiếm lữ, cho nên cũng không có chuyện lấy vật đổi vật, mà chỉ đơn thuần là lấy linh thạch mà đấu.
Mà trước đó Lục Thanh cũng đã tìm hiểu tỷ lệ quy đổi của lần đấu giá này, một viên linh thạch hạ phẩm tức là linh thạch Ngũ Hành bình thường. Một viên linh thạch Ngũ Hành hạ phẩm như vậy có thể đồi được một thanh kiếm cửu phẩm bình thường, còn linh thạch hạ phẩm không thuộc Ngũ Hành, bởi vì rất hiếm, cho nên có thể đổi được hai thanh.
Ngoài ra, một viên linh thạch trung phẩm có thể đổi được một trăm viên linh thạch hạ phẩm, một viên linh thạch thượng phẩm, có thể đổi được một trăm viên linh thạch trung phẩm, đây cũng là nguyên nhân mà mấy tên Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn tỏ ra kinh ngạc lúc ở bên ngoài Thứ Âm Kiếm Tháp.
Tại giới Kim Thiên, cũng chỉ có mỏ quặng loại nhỏ, trong đó linh thạch hạ phẩm chiếm chín phẩn, mà linh thạch trung phẩm chiếm chín phần trong một phần còn lại, cuối cùng mới là linh thạch thượng phẩm hiếm hoi quý giá.
Mỏ quặng loại nhỏ, thông thường tông môn cắp Kim Thiên cũng có thể nắm giữ hai cái, mỗi năm, linh khí trong trời đất cũng có thể nuôi dưỡng được chừng mười viên linh thạch thượng phẩm, cho nên nó là bảo vật quan trọng cất giữ thật kỹ, rất ít người tùy tiện mang ra tham gia đấu giá như Lục Thanh
Bất quá cũng phải nói, lúc trước ở Huyền Dương tông, Lục Thanh thu thập được không ít thượng phẩm linh thạch, đặc biệt lúc sau xâm nhập vào linh quật, Lục Thanh lấy được linh thạch thượng phẩm nhiều nhất, có lẽ cũng được vài vạn viên, nếu không phải có hiện tượng kỳ dị xuất hiện bất ngờ, quét sạch linh quặng kia không còn, Lục Thanh còn thu thập được nhiều hơn nữa.
Nhưng cũng phải nói đây là cơ duyên của Lục Thanh, hang động ấy quá nhiều đường rẽ, nếu không nhờ khí tức quen thuộc kia dẫn dắt, cho dù hắn tìm cả trăm năm cũng chưa chác đã tìm được.
Đương nhiên tao ngộ như vậy Lục Thanh sẽ không tiết lộ ra ngoài, nếu để các đại tông môn ở giới Kim Thiên biết được. e rằng sẽ trợn mắt há mồm hâm mộ vô cùng, hang động như vậy chắc chắn là mỏ quặng linh thạch cỡ lớn.
Chỉ có điều đáng tiếc, cuối cùng bất kề là linh thạch hay nguyên dịch thiên địa đều bị quét sạch không còn, cho dù là mỏ quặng cỡ lớn, có linh mạch hội tụ, muốn khôi phục lại như trước cũng phải mất tối thiểu là năm ngàn năm nưa, coi như tạm thời hoang phế, lúc này nghe nữ nhân kia đưa vật phẩm đấu giá thứ nhất ra, rất nhiều Kiếm Chủ trong đại hội đều sáng ngời hai mắt, hiển nhiên chiếc linh giáp thứ nhất này hết sức hấp dẫn.
– Năm mươi lăm viên.
Rắt nhanh đã có Kiếm Chủ ngồi trước ra giá, quả thật linh giáp này đối với Kiếm Chủ là vật không tầm thường, thậm chí rất có khả năng quyết định thắng bại trong một trận chiến, có rất nhiều khi ngoại vật phát huy tác dụng vào thời điểm mấu chốt.
– Sáu mươi viên.
– Sáu mươi lăm viên.
– Chín mươi viên.
Không lâu sau, linh giáp này đã lên tới giá chín mươi viên linh thạch hạ phẩm, đến mức này. rất nhiều Kiếm Chủ cũng chỉ có thể lắc đẩu thở dài, giá này đã đạt tới đinh điểm của một chiếc linh giáp, hơn nưa, chín mươi viên linh thạch hạ phẩm, cho dù là ở giới Kim Thiên, một tên Kiếm Chủ bình thường cũng không phải dề dàng có được, e rằng phải tích lũy khoảng mười năm mới đủ.
Nhưng Kiếm Chủ đang có mặt ở đây tới từ nhiều tông môn, tu luyện các hệ không giống nhau, trừ phi thân phận quá rõ ràng, hoặc tu luyện kiếm khí thuộc hệ hiếm có, nếu không cũng rất khó phân biệt được rõ ràng.
Chiếc linh giáp thứ nhất đã được một tên Kiếm Chủ đại Thiên vị mua, đương nhiên, linh giáp như vậy vẫn chưa thể khiến cho số Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn trong các gian phòng động tâm, dù sao nơi đây vẫn là giới Kim Thiên, nếu so với giới Thanh Phàm, đại sư cảnh giới Kiếm Hồn ở giới Kim Thiên có tầm nhìn cao hơn rất nhiều.
Lục Thanh thầm cảm khái không phải xem thường Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn ở giới Thanh Phàm, tuy nhiên cũng phải nói rằng. phong thổ khác nhau, tự nhiên cũng sinh ra con người khác nhau, đây là sự phân chia của thiên địa, chứ không phải là nhân lực. Truyện Tiên Hiệp – Truyện FULL
Ngay sau đó, hàng chục món bảo vật không kém lần lượt được nữ nhắn kia đưa ra bày trên bàn ngọc, cho mọi người tha hồ đấu giá. Trong đó thậm chí xuất hiện một bình Tăng Nguyên đan trung phẩm, cuối cùng đã khiến cho Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn phải ra tay, mua bằng giá hai ngàn linh thạch hạ phẩm, nếu đổi thành linh thạch trung phẩm, cũng khoảng hai mươi viên, mà ở mỏ quặng loại nhỏ, số linh thạch trung phẩm thu được trong vòng một năm cũng chỉ khoảng chừng năm trăm viên.
Đến lúc này, rất nhiều Kiếm Chủ lộ ra vẻ buồn bã trong mắt, bán đấu giá tự nhiên vật phẩm càng tốt thì càng ở cuối cùng, lúc này đà khiến cho các Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn ra tay, từ nay về sau, cơ hội bọn họ đấu giá mua được vật phẩm đã trở nên vô cùng nhỏ bé, đương nhiên vần có một ít Kiếm Chủ vẫn tỏ ra lạnh nhạt thờ ơ, hiển nhiên phẩm giá không thấp, nhưng cũng không phải là đối tượng khiến cho Lục Thanh chú ý.
– Món đồ tiếp theo là một bình nguyên dịch thiên địa trung phẩm, bên trong có chừng trăm giọt, mỗi một giọt như vậy ngang bằng với linh dược trăm năm, hết sức tinh thuần, có thể dùng nâng cao tu vi, hoặc cho Kiếm Giả vãn bổi tẩy căn phạt tủy, cũng có thể dùng luyện chế đan dược trung phẩm, có thể làm tăng thêm hai phẩn cơ hội thành công.
– Cái gì, không ngờ là nguyên dịch thiên địa trung phẩm!
Đen lúc này, có nhiều vị Kiếm Chủ không nhịn được kinh hô ra tiêng, lát sau bắt đầu có tiếng nghị luận nho nhỏ rì rẩm vang lên, nhưng tất cả đều không thoát khỏi tai Lục Thanh. Phải nói rằng đối với rất nhiều thứ trên đại lục, Lục Thanh vẫn chưa biết hết, hoặc hoàn toàn không biết gì cả, thật sự là do hắn thành đạo quá sớm, tu vi cao, cho nên xem nhẹ vần đề tích lũy kiến thức, đương nhiên, nếu là Kiếm Giả khác nghe nói cũng không thèm tích lũy nhưng chuyện này.
“Thì ra là như vậy. .. ” Lục Thanh thầm gật gật đầu: “Nguyên dịch thiên địa cũng chia thành ba phẩm thượng, trung, hạ, cần có nguyên khí thiên địa nồng đậm mới có thể ngưng kết được, thông thường ở Kiếm Trì của các tông môn cũng có thể ngưng tụ nguyên dịch thiên địa, mỗi năm cũng được khoảng chừng ngàn giọt. ” y
Lục Thanh thầm cân nhắc trong lòng, nếu phản chia độ tinh thuần theo màu sắc, nguyên dịch thiên địa mà hắn tích từ trong máu thịt của minh ở Bạch Linh Kiếm cốc đã xếp vào hàng thượng phẩm.