Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 980: Ánh mắt xé rách không gian

Tác giả: Thập Bộ Hành
Chọn tập

Ngươi không muốn tiếp cũng phải tiếp!

Sự bá đạo ngang tàng của Thần Bách Chiến lúc này hóa thành một cỗ uy nghiêm vô hình, trấn áp về phía Lục Thanh.

Đây là uy nghiêm dùng lực chứng đạo của Thần tộc, chính là lực lượng chỉ riêng Thần tộc mới có được. Trong toàn bộ Tam Thiên Tiểu Đạo, đã nằm ở trên cao, chỉ có cổ Ma đạo của Ma tộc mới có thể chống lại được.

Cỗ khí thế uy nghiêm của Thần Bách Chiến khi tới gần thân thể Lục Thanh, giống như bị một lưỡi dao sắc bén chế ra, rẽ sang hai bên.

– Ầm…

Sau lưng bọn Lục Thanh chừng trăm dặm, một ngọn núi đá màu vàng nhạt vỡ vụn, khiến cho bụi đất tung bay mù mịt.

Kim quang chớp động trong mắt. Thần Bách Chiến trầm giọng nói:

– Hay, không hổ là đối thủ mà ta coi trọng. Ngươi cứ chờ, thời gian chúng ta động thủ sẽ không còn lâu nữa.

Mà Đại Thần Vương lúc nảy cũng lộ vẻ ngưng trọng nhìn Lục Thanh một lúc, sau đó mới nói:

– Được, chỉ cần ngươi có thể đánh thắng Bách Chiến, ta sẽ đánh một trận cùng ngươi.

Đại Thần Vương ứng chiến rồi!

Lúc này, rất nhiều Tiểu Đạo không chỉ là khiếp sợ, nà còn tỏ ra nghi ngờ về Lục Thanh. Một cường giả Kiếm Đạo cái thế như vậy, vì sao chưa từng nghe qua trên toàn Tinh Vực Cổ Thần. Cho dù là cường giả lánh đời. ít nhiều gì cũng phải có người biết được.

Nhưng mãi một lúc lâu sau, các Tiểu Đạo kinh ngạc phát hiện ra, vẫn không có người nào có chút ấn tượng gì về Lục Thanh.

– Luận đạo Cổ Thần. Bách Chiến…

-Dạ!

Thần Bách Chiến gật gật đầu, lập tức phất tay áo, một cái bảng nhỏ màu vàng lập tức xuất hiện trong tay y.

Bảng màu vàng này vừa xuất hiện, lập tức toát ra kim quang chói mắt, chậm rãi mở rộng ra hai bên.

Thánh Khí!

Lục Thanh thoáng động trong lòng, đây chỉ là một tấm bảng, không ngờ lại đạt tới bậc Thánh Khí. Lục Thanh có thể cảm thấy bên trong bảng này dường như ẩn chứa một cỗ nguyện lực hương hỏa mênh mông, gần như vượt ra ngoài tưởng tượng.

Đồng thời Lục Thanh còn nhận thấy, tấm bảng này dường như khuếch tán ra từng thông lộ huyền ảo, nổi liên một trăm lẻ bảy Thánh Giả Mệnh Hà lại với nhau, nguyện lực hương hỏa cuồn cuộn không ngừng tỏa ra, tiến nhập vào trong nhưng thông lộ huyền ảo này.

Bảng này vừa mở ra, từng hàng văn tự màu vàng nhạt hiện ra, rõ ràng ở hàng thứ nhất là bảy chữ to: Cổ Thần đệ nhất, Cổ Thần tộc

Từ trong đỏ truyền ra nguyện lực hương hỏa khổng lồ, không thế nào tưởng tượng.

Ngoài ra, Từ Thần tộc trở xuống, theo thứ tự là một trăm lẻ bảy Đại, Tiểu Đạo. Chính là đại biểu cho một trăm lẻ bảy đại Tinh Hệ trong Tinh Vực Cổ Thần, ngoại trừ Tinh Hệ Thần Thánh.

Lục Thanh ngưng thần cảm ứng một lúc, trên mặt mới lộ vẻ chợt hiểu ra.

Thì ra là như vậy..

Mức độ hùng hậu của nguyện lực hương hỏa là xếp theo thứ tự từ cao xuống thấp, nhưng dù là xếp hạng cuối cùng, cũng có được một lượng nguyện lực hương hỏa mênh mông rộng lớn. Lượng nguyện lực hương hỏa này cho dù không thể khiến Lục Thanh đột phá tầng mười sáu Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh, nhưng cũng phải đạt được một thành, đừng nói là nguyện lực hương hỏa của Cổ Thần tộc ở hạng nhất.

Nếu có thể được số nguyện lực hương hỏa này…

Ánh mắt Lục Thanh nhìn chăm chú vào hàng trên cùng tấm bảng, trong mắt lộ vẻ suy tư.

Tấm bảng màu vàng này mở ra, một cỗ đại thế khó hiểu lập tức lan tràn, nháy mắt bao trùm toàn bộ Bách Chiến Tinh.

– Cổ Thần bảng, lên!

Một tiếng quát trầm của Thần Bách Chiến vang lên, bảng màu vàng kia lập tức rung động, bay lên Bách Chiến Đài màu vàng, sau đó nhanh chóng bành trướng.

Mười trượng, trăm trượng, ngàn trượng!

Khi lớn lên chừng ngàn trượng, bằng Bách Chiến Đài kia một cỗ thẫn lực màu vàng tinh thuần từ giữa phủ chụp xuống, nháy mắt đã bao phủ Bách Chiến Đài vào trong. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://truyenfull.vn

Ánh mắt của rất nhiều Tiểu Đạo trở nên cuồng nhiệt, nhưng người trong Tiểu Đạo chưa từng được có tên trên Cổ Thần bảng kia lại càng lộ ra khát vọng. Chỉ cần được có tên trên đó, e rằng chỉ cần thời gian vài năm, cả một Tiểu Đạo có thể quật khởi hoàn toàn. Tuy rằng chưa thể bằng được một trăm lẻ bảy Tiểu Đạo còn lại, nhưng địa vị đã không có gì khác biệt, có thể có được tư cách lập ra Tinh Hệ Thần Nhật.

Một khi thành lập Tinh Hệ Thần Nhật, có nghĩa là một Tiểu Đạo có thể có được nền tảng kéo dài. Chỉ cần có thể duy trì Thánh Giả không chết, vậy có thể trường thịnh không suy.

Giờ phút này ánh mắt bọn Cò Trương Không cũng lộ vẻ cuồng nhiệt vô cùng, dư quang trên khóe mắt không khỏi thoáng đảo qua người Lục Thanh.

Thần Bách Chiến quan sát hết thảy trước mắt không bỏ sót chút gì, miệng y nở một nụ cười khó hiểu, lên tiếng nói:;

– Chiếu theo quy củ như nhưng lần trước, luận đạo Cổ Thần Bắt đầu từ kẻ xếp hạng cao nhất trong Tam Thiên Tiểu Đạo khiêu chiến, sinh tử bất chấp!

Thân hình Thần Bách Chiến chợt lóe, nháy mắt đã vượt qua mười mấy dặm không gian, xuất hiện trên Bách Chiến Đài màu vàng.

Bách Chiến Đài này là chuẩn bị cho chiến sĩ Thần tộc luận bàn, gần như hàng ngày đều có vô số chiến sĩ Thần tộc quyết đầu, tự nhiên ẩn chứa một cỗ chiến ý không gì sánh kịp. Lúc này sau khi một tên Thần Vương Thần tộc giáng lâm, lập tức toát ra chiến ý vô cùng. Thần quang màu vàng tinh thuần toát ra, lập tức chiếu sáng phạm vi hai trăm dặm không gian.

– Người nào dám cùng Thần Bách Chiến ta đánh một trận?

Chiến ý ngập trời bừng bừng, tuy rằng được thần quang của Cổ Thần bảng bảo vệ, nhưng cũng có một trận truyền ra bên ngoài Bách Chiến Đài.

Chỉ trong thoáng chốc, rất nhiều Tiểu Đạo lộ vẻ hoảng sợ, trước mặt cỗ chiến ý này, bọn họ cảm nhận được một cỗ uy nghiêm mênh mông vô kể. Uy nghiêm này như một tòa thần sơn vạn trượng, đè thật nặng trong lòng bọn họ.

Giờ phút này, ngoại trừ một ít Thánh Giả Mệnh Hà, không ai có thể bùng lên chiến ý, dù là Chuẩn Thánh cũng không được.

Đây chính là uy thế của đệ tam Thần Vương của Thần tộc!

Thần quang màu vàng từ trên người Thần Bách Chiến bùng lên, so ra còn mãnh liệt hơn cả mặt trời trên chín tầng trời. Nó giống như một ngọn lửa hình người. Thần Bách Chiến đứng sừng sững giữa Bách Chiến Đài, trong lúc nhất thời, toàn trường yên tĩnh không tiếng động.

Rất nhiều Tiêu Đạo, trên dưới một trăm tên Thánh Giả Mệnh Hà nhìn nhau, không khởi nở nu cười khổ.

Khiêu chiến với Thân Bách Chiến chính là một phiền phức rất lớn, khoan nói không có người có tu vi tương đương với y, dù là có, với thân thể hùng mạnh của Thần tộc, dùng lực chứng đạo, cũng đủ phá hết vạn pháp.

Có lẽ trong đám Thánh Giả Mệnh Hà, không ai có thể đánh ngang tay cùng Thần Bách Chiến. Nhưng dù là có, cũng chưa chắc có thể được xếp hạng nhất, ngược lại còn gặp phải sự khiêu chiến cuồn cuộn không ngừng của nhưng đối thủ sau Thần Bách Chiến. Huống chi rất nhiều Thánh Giả cũng biết, hiện tại bọn họ đang ở Tinh Vực Cổ Thần.

Ánh mắt Thần Bách Chiến hãi lòng nhìn khắp một vòng, lập tức nhướng mày:

– Không ai lên khiêu chiến sao? Không ai lên, vậy ta cũng không chờ nữa.

– Bách Chiến Thần Vương hà tất phải trêu chọc bọn ta.

Lúc này có một tên Thánh Giả Mệnh Hà cười khổ nói.

-Ủa?

Rốt cục Thần Bách Chiến nở một nụ cười mang ý nghĩa sâu xa:

– Được rồi cản cứ theo quy củ của luận đạo Cổ Thần, chỉ cần khiêu chiến thành công, vậy sẽ có một cơ hội chủ động khiêu chiến. Cơ hội này đối với Thần tộc chúng ta, chính là ưu thế đối với nhưng đạo khác, nhưng bản Thần Vương vẫn muốn hào phóng trao ra. Nói tới đây, mặc dù Thần Bách Chiến không nói thêm, nhưng mọi người đều biết mục đích của y.

Ngay sau đó, ánh mắt của mọi người đều chàm chú đổ dồn vào Lục Thanh.

Ánh mắt trăm vạn người tập trung vào, nhưng Lục Thanh vần nhẹ nhàng thoải mái, chỉ có bọn Cổ Trường Không cảm thấy một cỗ áp lực vô cùng, sắc mặt lập tức tái nhợt. Bọn họ không có được thực lực như Lục Thanh, có thể chịu đựng được đại thế của trăm vạn người tập trung như vậy.

– Ngươi thật sự muốn khiêu chiến ư?

Lúc này Lục Thanh ngẩng đầu lên, nghiêm nghị nói:

– Cơ hội chỉ có một lần, ngươi có thể đổi lại cho Đại ca mình.

So với Thân Bách Chiến. Lục Thanh mong chờ trận chiến với Đại Thần Vương hơn. Tôi thiểu thực lực của y còn có khả năng gây uy hiếp cho Lục Thanh, nếu là Thần Bách Chiến, ắt không có chút cơ hội nào.

Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh hiện tại đã có chiều hướng đại thành. Tầng mười sáu Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh là chiếu theo Cổ Thần Quyết của Cổ Thần mà biến hóa ra. Trận chiến với cường giả Thần tộc tự nhiên có thể xúc tiến suy diễn tâm pháp, đối thủ càng mạnh thì càng có tác dụng lớn.

– Ngươi đã xúc phạm danh dự của ta.

Rốt cục Thần Bách Chiến không còn vẻ bình thản như trước nữa, thần quang bùng lên trong mắt:

– Ta muốn đánh chết ngươi tại chỗ, để rửa sạch mối nhục hôm nay!

Đối với sự uy hiếp của Thần Bách Chiến. Lục Thanh không thêm để ý, chỉ nhìn về phía Đại Thần Vương:

– Nếu ngươi cho rằng thực lực của ta không đủ vậy bây giờ…

Trong nháy mắt, Từ hai mắt Lục Thanh bắn ra hai đạo khí Phong Mang đen sẫm. Giữa hai đạo khí Phong Mang không ai biết được nông sâu này, một tia khí Phong Mang màu xám bạc pha vàng nhỏ như tơ chợt lóe lên rồi biến mất.

-Roạt…

Giống như một cái bao vãi bị xé rách, trước mặt Lục Thanh, hai khe nứt không gian đen ngòm hiện ra, bắn thẳng tới vầng sáng bảo vệ trên Bách Chiến Đài. Sau đó, dưới ánh mắt kinh hãi của Thần Bách Chiến, hai khe nứt không gian kia xé toang vâng sáng bảo vệ, bắn thẳng vào Bách Chiến Đài phía trước Thần Bách Chiến.

-Rắc…

Cả Bách Chiến Đài lập tức nứt ra hai đường nứt rất lớn, kẹp Thần Bách Chiến vào giữa.

– Bốp…

Ghế màu vàng bị đập mạnh, đột ngột vỡ tan, chín đại Thần Vương đồng loạt đứng bật dậy. Lúc này Lục Thanh cũng đột ngột thu liễm ánh mắt, hai khe nứt không gian cũng đồng thời khép lại giống như chưa bao giờ xuất hiện. Nếu không phải trên Bách Chiến Đài còn để lại hai vết nứt, còn có vầng sáng bảo vệ của Cổ Thần bảng bị xé rách, mọi người không thể tin được vừa xảy ra chuyện

Xé rách không gian!

Vừa rồi chỉ là hai ánh mắt đã xé rách không gian vốn cứng cỏi vô cùng, đó rốt cục là Phong Mang linh hoạt sắc bén tới mức nào? Trên dưới trăm tên Thánh Giả Mệnh Hà cũng đồng thời đứng dậy, thánh niệm vô biên đảo qua hư không, dường như muốn xác định sự việc kinh khủng mới vừa xảy ra.

Ngươi không muốn tiếp cũng phải tiếp!

Sự bá đạo ngang tàng của Thần Bách Chiến lúc này hóa thành một cỗ uy nghiêm vô hình, trấn áp về phía Lục Thanh.

Đây là uy nghiêm dùng lực chứng đạo của Thần tộc, chính là lực lượng chỉ riêng Thần tộc mới có được. Trong toàn bộ Tam Thiên Tiểu Đạo, đã nằm ở trên cao, chỉ có cổ Ma đạo của Ma tộc mới có thể chống lại được.

Cỗ khí thế uy nghiêm của Thần Bách Chiến khi tới gần thân thể Lục Thanh, giống như bị một lưỡi dao sắc bén chế ra, rẽ sang hai bên.

– Ầm…

Sau lưng bọn Lục Thanh chừng trăm dặm, một ngọn núi đá màu vàng nhạt vỡ vụn, khiến cho bụi đất tung bay mù mịt.

Kim quang chớp động trong mắt. Thần Bách Chiến trầm giọng nói:

– Hay, không hổ là đối thủ mà ta coi trọng. Ngươi cứ chờ, thời gian chúng ta động thủ sẽ không còn lâu nữa.

Mà Đại Thần Vương lúc nảy cũng lộ vẻ ngưng trọng nhìn Lục Thanh một lúc, sau đó mới nói:

– Được, chỉ cần ngươi có thể đánh thắng Bách Chiến, ta sẽ đánh một trận cùng ngươi.

Đại Thần Vương ứng chiến rồi!

Lúc này, rất nhiều Tiểu Đạo không chỉ là khiếp sợ, nà còn tỏ ra nghi ngờ về Lục Thanh. Một cường giả Kiếm Đạo cái thế như vậy, vì sao chưa từng nghe qua trên toàn Tinh Vực Cổ Thần. Cho dù là cường giả lánh đời. ít nhiều gì cũng phải có người biết được.

Nhưng mãi một lúc lâu sau, các Tiểu Đạo kinh ngạc phát hiện ra, vẫn không có người nào có chút ấn tượng gì về Lục Thanh.

– Luận đạo Cổ Thần. Bách Chiến…

-Dạ!

Thần Bách Chiến gật gật đầu, lập tức phất tay áo, một cái bảng nhỏ màu vàng lập tức xuất hiện trong tay y.

Bảng màu vàng này vừa xuất hiện, lập tức toát ra kim quang chói mắt, chậm rãi mở rộng ra hai bên.

Thánh Khí!

Lục Thanh thoáng động trong lòng, đây chỉ là một tấm bảng, không ngờ lại đạt tới bậc Thánh Khí. Lục Thanh có thể cảm thấy bên trong bảng này dường như ẩn chứa một cỗ nguyện lực hương hỏa mênh mông, gần như vượt ra ngoài tưởng tượng.

Đồng thời Lục Thanh còn nhận thấy, tấm bảng này dường như khuếch tán ra từng thông lộ huyền ảo, nổi liên một trăm lẻ bảy Thánh Giả Mệnh Hà lại với nhau, nguyện lực hương hỏa cuồn cuộn không ngừng tỏa ra, tiến nhập vào trong nhưng thông lộ huyền ảo này.

Bảng này vừa mở ra, từng hàng văn tự màu vàng nhạt hiện ra, rõ ràng ở hàng thứ nhất là bảy chữ to: Cổ Thần đệ nhất, Cổ Thần tộc

Từ trong đỏ truyền ra nguyện lực hương hỏa khổng lồ, không thế nào tưởng tượng.

Ngoài ra, Từ Thần tộc trở xuống, theo thứ tự là một trăm lẻ bảy Đại, Tiểu Đạo. Chính là đại biểu cho một trăm lẻ bảy đại Tinh Hệ trong Tinh Vực Cổ Thần, ngoại trừ Tinh Hệ Thần Thánh.

Lục Thanh ngưng thần cảm ứng một lúc, trên mặt mới lộ vẻ chợt hiểu ra.

Thì ra là như vậy..

Mức độ hùng hậu của nguyện lực hương hỏa là xếp theo thứ tự từ cao xuống thấp, nhưng dù là xếp hạng cuối cùng, cũng có được một lượng nguyện lực hương hỏa mênh mông rộng lớn. Lượng nguyện lực hương hỏa này cho dù không thể khiến Lục Thanh đột phá tầng mười sáu Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh, nhưng cũng phải đạt được một thành, đừng nói là nguyện lực hương hỏa của Cổ Thần tộc ở hạng nhất.

Nếu có thể được số nguyện lực hương hỏa này…

Ánh mắt Lục Thanh nhìn chăm chú vào hàng trên cùng tấm bảng, trong mắt lộ vẻ suy tư.

Tấm bảng màu vàng này mở ra, một cỗ đại thế khó hiểu lập tức lan tràn, nháy mắt bao trùm toàn bộ Bách Chiến Tinh.

– Cổ Thần bảng, lên!

Một tiếng quát trầm của Thần Bách Chiến vang lên, bảng màu vàng kia lập tức rung động, bay lên Bách Chiến Đài màu vàng, sau đó nhanh chóng bành trướng.

Mười trượng, trăm trượng, ngàn trượng!

Khi lớn lên chừng ngàn trượng, bằng Bách Chiến Đài kia một cỗ thẫn lực màu vàng tinh thuần từ giữa phủ chụp xuống, nháy mắt đã bao phủ Bách Chiến Đài vào trong. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://truyenfull.vn

Ánh mắt của rất nhiều Tiểu Đạo trở nên cuồng nhiệt, nhưng người trong Tiểu Đạo chưa từng được có tên trên Cổ Thần bảng kia lại càng lộ ra khát vọng. Chỉ cần được có tên trên đó, e rằng chỉ cần thời gian vài năm, cả một Tiểu Đạo có thể quật khởi hoàn toàn. Tuy rằng chưa thể bằng được một trăm lẻ bảy Tiểu Đạo còn lại, nhưng địa vị đã không có gì khác biệt, có thể có được tư cách lập ra Tinh Hệ Thần Nhật.

Một khi thành lập Tinh Hệ Thần Nhật, có nghĩa là một Tiểu Đạo có thể có được nền tảng kéo dài. Chỉ cần có thể duy trì Thánh Giả không chết, vậy có thể trường thịnh không suy.

Giờ phút này ánh mắt bọn Cò Trương Không cũng lộ vẻ cuồng nhiệt vô cùng, dư quang trên khóe mắt không khỏi thoáng đảo qua người Lục Thanh.

Thần Bách Chiến quan sát hết thảy trước mắt không bỏ sót chút gì, miệng y nở một nụ cười khó hiểu, lên tiếng nói:;

– Chiếu theo quy củ như nhưng lần trước, luận đạo Cổ Thần Bắt đầu từ kẻ xếp hạng cao nhất trong Tam Thiên Tiểu Đạo khiêu chiến, sinh tử bất chấp!

Thân hình Thần Bách Chiến chợt lóe, nháy mắt đã vượt qua mười mấy dặm không gian, xuất hiện trên Bách Chiến Đài màu vàng.

Bách Chiến Đài này là chuẩn bị cho chiến sĩ Thần tộc luận bàn, gần như hàng ngày đều có vô số chiến sĩ Thần tộc quyết đầu, tự nhiên ẩn chứa một cỗ chiến ý không gì sánh kịp. Lúc này sau khi một tên Thần Vương Thần tộc giáng lâm, lập tức toát ra chiến ý vô cùng. Thần quang màu vàng tinh thuần toát ra, lập tức chiếu sáng phạm vi hai trăm dặm không gian.

– Người nào dám cùng Thần Bách Chiến ta đánh một trận?

Chiến ý ngập trời bừng bừng, tuy rằng được thần quang của Cổ Thần bảng bảo vệ, nhưng cũng có một trận truyền ra bên ngoài Bách Chiến Đài.

Chỉ trong thoáng chốc, rất nhiều Tiểu Đạo lộ vẻ hoảng sợ, trước mặt cỗ chiến ý này, bọn họ cảm nhận được một cỗ uy nghiêm mênh mông vô kể. Uy nghiêm này như một tòa thần sơn vạn trượng, đè thật nặng trong lòng bọn họ.

Giờ phút này, ngoại trừ một ít Thánh Giả Mệnh Hà, không ai có thể bùng lên chiến ý, dù là Chuẩn Thánh cũng không được.

Đây chính là uy thế của đệ tam Thần Vương của Thần tộc!

Thần quang màu vàng từ trên người Thần Bách Chiến bùng lên, so ra còn mãnh liệt hơn cả mặt trời trên chín tầng trời. Nó giống như một ngọn lửa hình người. Thần Bách Chiến đứng sừng sững giữa Bách Chiến Đài, trong lúc nhất thời, toàn trường yên tĩnh không tiếng động.

Rất nhiều Tiêu Đạo, trên dưới một trăm tên Thánh Giả Mệnh Hà nhìn nhau, không khởi nở nu cười khổ.

Khiêu chiến với Thân Bách Chiến chính là một phiền phức rất lớn, khoan nói không có người có tu vi tương đương với y, dù là có, với thân thể hùng mạnh của Thần tộc, dùng lực chứng đạo, cũng đủ phá hết vạn pháp.

Có lẽ trong đám Thánh Giả Mệnh Hà, không ai có thể đánh ngang tay cùng Thần Bách Chiến. Nhưng dù là có, cũng chưa chắc có thể được xếp hạng nhất, ngược lại còn gặp phải sự khiêu chiến cuồn cuộn không ngừng của nhưng đối thủ sau Thần Bách Chiến. Huống chi rất nhiều Thánh Giả cũng biết, hiện tại bọn họ đang ở Tinh Vực Cổ Thần.

Ánh mắt Thần Bách Chiến hãi lòng nhìn khắp một vòng, lập tức nhướng mày:

– Không ai lên khiêu chiến sao? Không ai lên, vậy ta cũng không chờ nữa.

– Bách Chiến Thần Vương hà tất phải trêu chọc bọn ta.

Lúc này có một tên Thánh Giả Mệnh Hà cười khổ nói.

-Ủa?

Rốt cục Thần Bách Chiến nở một nụ cười mang ý nghĩa sâu xa:

– Được rồi cản cứ theo quy củ của luận đạo Cổ Thần, chỉ cần khiêu chiến thành công, vậy sẽ có một cơ hội chủ động khiêu chiến. Cơ hội này đối với Thần tộc chúng ta, chính là ưu thế đối với nhưng đạo khác, nhưng bản Thần Vương vẫn muốn hào phóng trao ra. Nói tới đây, mặc dù Thần Bách Chiến không nói thêm, nhưng mọi người đều biết mục đích của y.

Ngay sau đó, ánh mắt của mọi người đều chàm chú đổ dồn vào Lục Thanh.

Ánh mắt trăm vạn người tập trung vào, nhưng Lục Thanh vần nhẹ nhàng thoải mái, chỉ có bọn Cổ Trường Không cảm thấy một cỗ áp lực vô cùng, sắc mặt lập tức tái nhợt. Bọn họ không có được thực lực như Lục Thanh, có thể chịu đựng được đại thế của trăm vạn người tập trung như vậy.

– Ngươi thật sự muốn khiêu chiến ư?

Lúc này Lục Thanh ngẩng đầu lên, nghiêm nghị nói:

– Cơ hội chỉ có một lần, ngươi có thể đổi lại cho Đại ca mình.

So với Thân Bách Chiến. Lục Thanh mong chờ trận chiến với Đại Thần Vương hơn. Tôi thiểu thực lực của y còn có khả năng gây uy hiếp cho Lục Thanh, nếu là Thần Bách Chiến, ắt không có chút cơ hội nào.

Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh hiện tại đã có chiều hướng đại thành. Tầng mười sáu Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh là chiếu theo Cổ Thần Quyết của Cổ Thần mà biến hóa ra. Trận chiến với cường giả Thần tộc tự nhiên có thể xúc tiến suy diễn tâm pháp, đối thủ càng mạnh thì càng có tác dụng lớn.

– Ngươi đã xúc phạm danh dự của ta.

Rốt cục Thần Bách Chiến không còn vẻ bình thản như trước nữa, thần quang bùng lên trong mắt:

– Ta muốn đánh chết ngươi tại chỗ, để rửa sạch mối nhục hôm nay!

Đối với sự uy hiếp của Thần Bách Chiến. Lục Thanh không thêm để ý, chỉ nhìn về phía Đại Thần Vương:

– Nếu ngươi cho rằng thực lực của ta không đủ vậy bây giờ…

Trong nháy mắt, Từ hai mắt Lục Thanh bắn ra hai đạo khí Phong Mang đen sẫm. Giữa hai đạo khí Phong Mang không ai biết được nông sâu này, một tia khí Phong Mang màu xám bạc pha vàng nhỏ như tơ chợt lóe lên rồi biến mất.

-Roạt…

Giống như một cái bao vãi bị xé rách, trước mặt Lục Thanh, hai khe nứt không gian đen ngòm hiện ra, bắn thẳng tới vầng sáng bảo vệ trên Bách Chiến Đài. Sau đó, dưới ánh mắt kinh hãi của Thần Bách Chiến, hai khe nứt không gian kia xé toang vâng sáng bảo vệ, bắn thẳng vào Bách Chiến Đài phía trước Thần Bách Chiến.

-Rắc…

Cả Bách Chiến Đài lập tức nứt ra hai đường nứt rất lớn, kẹp Thần Bách Chiến vào giữa.

– Bốp…

Ghế màu vàng bị đập mạnh, đột ngột vỡ tan, chín đại Thần Vương đồng loạt đứng bật dậy. Lúc này Lục Thanh cũng đột ngột thu liễm ánh mắt, hai khe nứt không gian cũng đồng thời khép lại giống như chưa bao giờ xuất hiện. Nếu không phải trên Bách Chiến Đài còn để lại hai vết nứt, còn có vầng sáng bảo vệ của Cổ Thần bảng bị xé rách, mọi người không thể tin được vừa xảy ra chuyện

Xé rách không gian!

Vừa rồi chỉ là hai ánh mắt đã xé rách không gian vốn cứng cỏi vô cùng, đó rốt cục là Phong Mang linh hoạt sắc bén tới mức nào? Trên dưới trăm tên Thánh Giả Mệnh Hà cũng đồng thời đứng dậy, thánh niệm vô biên đảo qua hư không, dường như muốn xác định sự việc kinh khủng mới vừa xảy ra.

Chọn tập
Bình luận