Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 756: Tử Hoàng Thủy gia (Hạ)

Tác giả: Thập Bộ Hành
Chọn tập

Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL

Mười đại thế lực!

Lục Thanh chấn động trong lòng, có thể bằng được thực lực của mười lăm đại tông môn ở giới Bạch Linh, thực lực của Thủy gia này nghe qua quả thật lạnh người.

Mà đây chỉ là thực lực của một gia tộc. Lực chỉ một nhà lại hùng mạnh tới mức này. ..

Trong mắt Lục Thanh chớp động thần quang, dường như trong lòng có một đạo thanh âm vang vang: “Sẽ có một ngày, nhất định Lục gia ta cũng sẽ đạt tới trình độ như vậy. “

Ngay sau đó. Lục Thanh khôi phục lại bình thường. Biển hóa xảy ra trong nháy mắt tức thì xuất hiện trong lòng. Lục Thanh biết đây là tâm bảo vệ đã động, Kiếm Thánh đại đạo đang thúc giục hắn nhanh chóng thoát khói ràng buộc, lòng không gò bó, mới có thể bước lên Kiếm Đạo vô thượng.

Tiếng kiếm ngâm rốt cục ngừng lại ngay trước mặt, hết thảy trên Thủy Linh Kiếm Thuyền kia rốt cục cũng hiện ra trước mặt hai người!

Linh quang màu xanh nhạt tan đi, để lộ ra bóng người trên thuyền, đó là bốn thanh niên trẻ tuổi, trong đó có ba nam nhân, một nữ tử có dung mạo xinh đẹp ngồi trước chiếc bàn bằng tử ngọc. Trên bàn có mấy chiếc mâm bằng Tử Ngọc Tủy, trên đó bày rất nhiều thiên niên linh quả quý báu. Mà nữ tử kia dưỡng như không chút quan tâm tới số linh quả này, chỉ thản nhiên nhìn chăm chú hai người, dường như muốn phát hiện ra điều gì đó từ hai người vậy.

Mà lúc này. ánh mắt Lục Thanh ngưng tụ trên người một thanh niên áo trắng. Trên thân người này có khí tức tang thương không tương xứng với bề ngoài nếu không có thời gian dài tích lủy thì không thể hình thành. Vả lại, từ trên người thanh niên này. Lục Thanh còn cảm nhận được khí tức khiến cho tim mình đập mạnh.

– Tông sư Kiếm Phách!

Nhìn thanh niên áo trắng. Lục Thanh trầm giọng nói

– Nhãn quang của tiều tử ngươi rất khá!

Thanh niên kia lộ ra vẻ hơi kinh ngạc, nhưng trong giây lát đã kiềm chế. Tuy rằng hai thanh niên áo xanh bên cạnh y cũng có dung mạo anh tuấn bất phàm, nhưng tu vi không thể sánh với y, chỉ đạt tới nhất kiếp Kiếm Hoàng mà thôi.

Ngừng một chút. ánh mắt thanh niên đảo qua người Lục Thanh:

– Kiếm khí Phong Lôi, còn là Thiên Lôi và Thiên Phong, ngươi có quan hệ gì với Lăng Tiêu tông?

Lăng Tiêu tông?

Hàn Lâm Lang bên cạnh cũng tỏ ra sửng sốt, như nhớ lại chuyện gì, ánh mắt nhìn Lục Thanh tỏ ra kinh ngạc vô cùng.

Nhưng ra ngoài dự liệu của mọi người. Lục Thanh lại lắc lắc đầu:

– Không có quan hệ gì.

– Không có quan hệ gì sao?

Thanh niên nhướng mày:

– Tu luyện kiếm khí Phong Lôi, lại là Thiên Lôi Thiên Phong, đạt tới tu vi tam kiếp, quả thật ta chưa từng nghe qua. Ngoại trừ Lăng Ý và Lục Hồng của Phong Lôi nhất mạch Lăng Tiêu tông, e rằng cũng không còn ai đạt tới trình độ như ngươi. Thật là kỳ quái, sau lưng ngươi là thế lực phe nào?

– Chúng ta là người đảo Bạch Linh.

Không chờ Lục Thanh mở miệng. Hàn Lâm Lang bên cạnh đã tranh nói trước.

– Làm càn!

Một tên thanh niên áo xanh bên cạnh tiên lên một bước, trầm giọng quát:

– Sư thúc ta đang nói chuyện, nàng cũng dám xen vào ư?

– Sao hả, ta nói cũng không được sao? Miệng mọc trên thân ta, ta muốn nói thì cứ nói. Hàn Lâm Lang chun mũi, hung hăng trừng mắt nhìn thanh niên kia.

-Hừ!

Bất chợt thanh niên áo trắng kia hừ lạnh một tiếng, một cỗ Kiếm Ý hệ Thủy như thực chất hiện ra sau lưng. Tuy rằng chỉ cao một trượng nhưng uy nghiêm ngưng thật cũng đã vượt qua áp lực của lòng biển, trực tiếp đè ép lên người Hàn Lâm Lang.

– Phụt. ..

Nháy mắt. Hàn Lâm Lang phun ra một ngụm tâm huyết.

Lục Thanh biến sắc, lập tức bước ngang một bước, đứng chắn trước mặt Hàn Lâm Lang.

Kiếm Ý mênh mông cuồn cuộn dâng lên sau lưng Lục Thanh, cũng ngưng tụ thành một đạo Kiếm Ý thực chất. Tuy hư ảnh này chỉ có trăm trượng, nhưng uy nghiêm của nó so ra không kém thanh niên áo trắng mảy may nào, thậm chí còn vượt hơn một chút.

Cảm nhận được Kiếm Ý của Lục Thanh, lại nhìn thấy thực ảnh Kiếm Ý kia, rốt cục thanh niên áo trắng biến sắc.

– Đắc đao rồi sao?

Cái gì……

Giờ phút này, chẳng những hai tên thanh niên áo xanh bên cạnh, ngay cả nữ tử xinh đẹp vốn đang ngồi ngay ngắn cũng đột ngột bật dậy, ánh mắt nhìn Lục Thanh chăm chú.

– Hóa ra các hạ đã đắc đạo, là tại hạ thất lễ.

Thanh niên kia lập tức thu hồi Kiếm Ý sau lưng, hơi hơi thi lễ với Lục Thanh. Tuy rằng không phải là kiếm lễ, nhưng với thân phận Tông sư Kiếm Phách của đối phương, thái độ như vậy tức là xin lỗi.

Bởi vì bản thân y chưa đắc đạo, cả đời này chỉ có thể dừng lại ở cảnh giới Kiếm Đế mà thôi. Mà theo như thân phận một kẻ đắc đạo như Lục Thanh, ngưng kết Kiếm Phách gần như không có vấn đề gì. Mà kẻ đắc đạo. ở cảnh giới Kiếm Phách, chỉ cần tâm cảnh không có gì đại biến, phần lớn đều có thể đạt tới bậc Kiếm Tôn.

Kiếm Tôn. ., đó là Kiếm Giả cái thế, là Tông sư Kiếm Đạo danh vang đương thế!

– Sư thúc. ..

Nữ tử xinh đẹp tiến tới sau lưng thanh niên áo trắng khẽ gọi.

– Tiều thư.

Thanh niên kia cũng nhường lối, để cho nàng tiến tới. Lần này, sự chú ý của Lục Thanh tập trung lên người nàng.

– Chẳng hay vị công tử cùng vị cô nương này có lên thuyền một chuyến hay chăng? Nhìn nữ tử trước mặt, tuy rằng hiếu kỳ về thân phận nàng, nhưng Lục Thanh vẫn từ chối:

– Chúng ta còn có chuyện quan trọng phải làm, hảo ý của cô nương, tại hạ đành tâm lãnh. Nàng này cũng có ru vi tam kiếp.

– Tiểu thư!

Thanh niên áo trăng khẽ cau mày, thậm chí Lục Thanh mơ hô cảm thây, Kiếm Ý của y khi trước vốn đã tiêu tan, lúc này có dấu hiệu tụ tập lại.

Nhưng chỉ trong thoáng chốc, nữ tử kia lập tức thả lòng thần sắc, nhìn Lục Thanh thản nhiên cười nói:

– Nêu như công tử có việc, vậy tiểu nữ cũng không dám miễn cưỡng.

Nói xong, nữ tử lật tay, một thanh kiếm lệnh dài một tấc màu xanh lập tức xuất hiện. Thanh kiếm lệnh màu xanh này toát ra linh khí hệ Thủy tinh thuần nhè nhẹ, một cỗ khí tức huyền ảo ngập tràn.

– Tiểu thư, không thể. ..

Thanh niên áo trắng vẫn cau mày như trước, mà hai tên thanh niên áo xanh kia cũng đồng thời mở miệng.

Ánh mắt nữ tử bỗng chốc trở nên linh hoạt sắc bén hẳn lên, hai đạo kiếm quang sắc bén màu xanh từ trong mắt bắn ra. Gương mặt kiều my của nàng lập tức trở nên uy nghiêm, lực pháp tắc nồng đậm khẽ dao động. Cho dù ở cách xa, nhưng hai người Lục Thanh cũng có thể cảm ứng được rõ ràng.

– Chuyện của ta, các ngươi không có tư cách nhúng tay vào! Lưu ý thân phận của các ngươi một chút!

– Dạ, tiểu thư!

Hai tên thanh niên áo xanh chấn động, vội vàng khom mình thi lễ. Từ hai người. Lục Thanh rõ ràng cảm nhận được ý kinh sợ.

Ngọc thủ đưa ra, kiếm lệnh lập tức lăng không bay tới trước mặt Lục Thanh

– Vị công tử này, đây là kiếm lệnh của đảo Thủy Linh ta, mong rằng công tử hãy nhận lấy, ngày sau nhàn hạ, có thể tới chơi đảo Thủy Linh ta. Tuy rằng đảo Thủy Linh ta không phải là nơi tốt đẹp gì, nhưng tốt xấu gì cũng có được một vị trí nhỏ nhoi ở tầng bốn kiếm mộ.

Lục Thanh cau mày nhìn thanh kiếm lệnh trước mặt, cảm nhận được linh khí hệ Thủy từ trong đó toát ra. Sức mạnh của nó mênh mông cuồn cuộn, không ngờ là một món Kiếm Bảo hạ phẩm.

Lần đầu gặp mặt đã tặng Kiếm Bảo, là vì thân phận đắc đạo của mình ư?

Tuy rằng nghi hoặc trong lòng, nhưng Lục Thanh biết rõ, nếu như hắn lại từ chối, hôm nạy ắt khó có thể yên lành.

Vốn Lục Thanh cũng không định ở lại tầng bốn kiếm mộ, nơi này đối với hắn chỉ là một nơi tạm dừng chân. Chỉ cần có thể tìm được Vạn Niên Hoàn Hồn thảo, bất kể tranh chấp chuyện gì cũng không liên quan với hắn.

Giơ tay nhận lấy thanh kiếm lệnh này, Lục Thanh gật gật đầu:

– Đa tạ cô nương.

– Chẳng hay tiểu nữ có thể biết được tục danh của công tử không, tiểu nữ là Thủy Ly của đảo Thủy Linh.

Thấy Lục Thanh chịu nhận kiếm lệnh, mắt nữ tử sáng ngời, lại hỏi.

– Tại hạ Lục Thanh.

– Vậy tiểu nữ xin cung nghênh đại giá tại đảo Thủy Linh. Nữ tử nhoẻn cười, sau đó bước về phía thanh niên áo trắng:

– Sư thúc, đi thôi.

– Nhưng tiểu thư. Hỏa San Hô kia. ..

– Nếu như Lục công tử lấy được trước, vậy đó là của Lục công tử. Lúc này, nữ tử đã ngồi trở lại sau bàn ngọc.

-Đi!

Thanh niên áo trắng quát một tiếng, liếc nhìn Lục Thanh một cái thật sâu, sau đó kiếm chỉ điểm ra. Thủy Linh Kiếm Thuyền kia lập tức lại bao phủ một tầng linh quang màu xanh, che lấp tất cả kiếm thuyền.

Kiếm quang chớp động, kiếm thuyền kia lập tức xẻ nước mà đi, nhanh chóng biến mắt sáu trong lòng biển.

– Hừ, hồ ly tinh!

Hàn Lâm Lang hừ lạnh một tiếng, chiếc mũi nhỏ nhắn khẽ chun lại:

– Không phải là thứ tốt lành gì!

Mà giờ phút này, Lục Thanh đưa kiếm lệnh lên trước mặt, thoáng động trong lòng, một giọt máu màu vàng tím lập tức hiện ra trong lòng bàn tay, rơi vào kiếm lệnh.

Một tiếng kiếm ngâm thanh thoát vang lên, kẻ đó, kiếm lệnh thoát khỏi bàn tay Lục Thanh, nổi lên trong lòng biển.

– Thủy Linh Kiếm Thuyền!

Hàn Lâm Lang không nhịn được kinh hô thất thanh, nhìn chăm chú Thủy Linh Kiếm Thuyền màu xanh dài mười trượng trước mặt, sau đó đưa mắt nhìn về phía Lục Thanh

– Ta cũng không biết. ..

Lục Thanh khẽ nói sau đó bước ra một bước, lên trên kiếm thuyền.

– Sao lại không biết?

– Dường như Hàn Lâm Lang không muôn buông tha Lục Thanh, theo sát hắn lên kiếm thuyền:

— Ngươi phải biết rằng. ở tầng bốn kiếm mộ, cho dù là chín thế lực còn lại cũng hết sức thèm muốn Thủy Linh Kiếm Thuyền này. Nhưng vì Thủy gia luyện chế Kiếm Bảo không dễ, cho nên cũng không để lọt ra ngoài bao nhiêu. Ngươi dễ dàng được một kiếm thuyền như vậy, còn nói là không quen biết con hồ ly tinh kia?!

-Không muốn tranh cãi cùng Hàn Lâm Lang, lúc này tâm thần Lục Thanh chìm đắm vào trong kiếm thuyền. Khống chế kiếm thuyền cũng không khó, nơi đây là đáy biển. Thủy Linh Kiếm Thuyền có thể hấp thu được rất nhiều linh khí hệ Thủy. Cho nên không cần Lục Thanh vận kiếm nguyên thúc giục, hắn chỉ cẩn dùng hồn thức điểu khiển phương hướng mà thôi.

– Này, ta đang nói với ngươi đỏ. vì sao ngươi không để ý tới ta?

– Hàn Lâm Lang nhảy dựng lên bên cạnh Lục Thanh, ánh mắt nàng tỏ vẻ khó chịu.

-Biết càng giải thích lại càng phiền phức, đi chung với nàng mấy ngày qua. Lục Thanh cũng đã hiểu được đại khái tính tình Hàn Lâm Lang. Hắn biết nếu không đề ý tới nàng, chỉ trong thoáng chốc, nàng sẽ không còn giằng co aây dưa nữa.

-Kế đó Thủy Linh Kiếm Thuyền xé nước lao đi, được Lục Thanh điều khiển, phóng nhanh về phía vùng biển sâu bốn vạn trượng.

Mười đại thế lực!

Lục Thanh chấn động trong lòng, có thể bằng được thực lực của mười lăm đại tông môn ở giới Bạch Linh, thực lực của Thủy gia này nghe qua quả thật lạnh người.

Mà đây chỉ là thực lực của một gia tộc. Lực chỉ một nhà lại hùng mạnh tới mức này. ..

Trong mắt Lục Thanh chớp động thần quang, dường như trong lòng có một đạo thanh âm vang vang: “Sẽ có một ngày, nhất định Lục gia ta cũng sẽ đạt tới trình độ như vậy. “

Ngay sau đó. Lục Thanh khôi phục lại bình thường. Biển hóa xảy ra trong nháy mắt tức thì xuất hiện trong lòng. Lục Thanh biết đây là tâm bảo vệ đã động, Kiếm Thánh đại đạo đang thúc giục hắn nhanh chóng thoát khói ràng buộc, lòng không gò bó, mới có thể bước lên Kiếm Đạo vô thượng.

Tiếng kiếm ngâm rốt cục ngừng lại ngay trước mặt, hết thảy trên Thủy Linh Kiếm Thuyền kia rốt cục cũng hiện ra trước mặt hai người!

Linh quang màu xanh nhạt tan đi, để lộ ra bóng người trên thuyền, đó là bốn thanh niên trẻ tuổi, trong đó có ba nam nhân, một nữ tử có dung mạo xinh đẹp ngồi trước chiếc bàn bằng tử ngọc. Trên bàn có mấy chiếc mâm bằng Tử Ngọc Tủy, trên đó bày rất nhiều thiên niên linh quả quý báu. Mà nữ tử kia dưỡng như không chút quan tâm tới số linh quả này, chỉ thản nhiên nhìn chăm chú hai người, dường như muốn phát hiện ra điều gì đó từ hai người vậy.

Mà lúc này. ánh mắt Lục Thanh ngưng tụ trên người một thanh niên áo trắng. Trên thân người này có khí tức tang thương không tương xứng với bề ngoài nếu không có thời gian dài tích lủy thì không thể hình thành. Vả lại, từ trên người thanh niên này. Lục Thanh còn cảm nhận được khí tức khiến cho tim mình đập mạnh.

– Tông sư Kiếm Phách!

Nhìn thanh niên áo trắng. Lục Thanh trầm giọng nói

– Nhãn quang của tiều tử ngươi rất khá!

Thanh niên kia lộ ra vẻ hơi kinh ngạc, nhưng trong giây lát đã kiềm chế. Tuy rằng hai thanh niên áo xanh bên cạnh y cũng có dung mạo anh tuấn bất phàm, nhưng tu vi không thể sánh với y, chỉ đạt tới nhất kiếp Kiếm Hoàng mà thôi.

Ngừng một chút. ánh mắt thanh niên đảo qua người Lục Thanh:

– Kiếm khí Phong Lôi, còn là Thiên Lôi và Thiên Phong, ngươi có quan hệ gì với Lăng Tiêu tông?

Lăng Tiêu tông?

Hàn Lâm Lang bên cạnh cũng tỏ ra sửng sốt, như nhớ lại chuyện gì, ánh mắt nhìn Lục Thanh tỏ ra kinh ngạc vô cùng.

Nhưng ra ngoài dự liệu của mọi người. Lục Thanh lại lắc lắc đầu:

– Không có quan hệ gì.

– Không có quan hệ gì sao?

Thanh niên nhướng mày:

– Tu luyện kiếm khí Phong Lôi, lại là Thiên Lôi Thiên Phong, đạt tới tu vi tam kiếp, quả thật ta chưa từng nghe qua. Ngoại trừ Lăng Ý và Lục Hồng của Phong Lôi nhất mạch Lăng Tiêu tông, e rằng cũng không còn ai đạt tới trình độ như ngươi. Thật là kỳ quái, sau lưng ngươi là thế lực phe nào?

– Chúng ta là người đảo Bạch Linh.

Không chờ Lục Thanh mở miệng. Hàn Lâm Lang bên cạnh đã tranh nói trước.

– Làm càn!

Một tên thanh niên áo xanh bên cạnh tiên lên một bước, trầm giọng quát:

– Sư thúc ta đang nói chuyện, nàng cũng dám xen vào ư?

– Sao hả, ta nói cũng không được sao? Miệng mọc trên thân ta, ta muốn nói thì cứ nói. Hàn Lâm Lang chun mũi, hung hăng trừng mắt nhìn thanh niên kia.

-Hừ!

Bất chợt thanh niên áo trắng kia hừ lạnh một tiếng, một cỗ Kiếm Ý hệ Thủy như thực chất hiện ra sau lưng. Tuy rằng chỉ cao một trượng nhưng uy nghiêm ngưng thật cũng đã vượt qua áp lực của lòng biển, trực tiếp đè ép lên người Hàn Lâm Lang.

– Phụt. ..

Nháy mắt. Hàn Lâm Lang phun ra một ngụm tâm huyết.

Lục Thanh biến sắc, lập tức bước ngang một bước, đứng chắn trước mặt Hàn Lâm Lang.

Kiếm Ý mênh mông cuồn cuộn dâng lên sau lưng Lục Thanh, cũng ngưng tụ thành một đạo Kiếm Ý thực chất. Tuy hư ảnh này chỉ có trăm trượng, nhưng uy nghiêm của nó so ra không kém thanh niên áo trắng mảy may nào, thậm chí còn vượt hơn một chút.

Cảm nhận được Kiếm Ý của Lục Thanh, lại nhìn thấy thực ảnh Kiếm Ý kia, rốt cục thanh niên áo trắng biến sắc.

– Đắc đao rồi sao?

Cái gì……

Giờ phút này, chẳng những hai tên thanh niên áo xanh bên cạnh, ngay cả nữ tử xinh đẹp vốn đang ngồi ngay ngắn cũng đột ngột bật dậy, ánh mắt nhìn Lục Thanh chăm chú.

– Hóa ra các hạ đã đắc đạo, là tại hạ thất lễ.

Thanh niên kia lập tức thu hồi Kiếm Ý sau lưng, hơi hơi thi lễ với Lục Thanh. Tuy rằng không phải là kiếm lễ, nhưng với thân phận Tông sư Kiếm Phách của đối phương, thái độ như vậy tức là xin lỗi.

Bởi vì bản thân y chưa đắc đạo, cả đời này chỉ có thể dừng lại ở cảnh giới Kiếm Đế mà thôi. Mà theo như thân phận một kẻ đắc đạo như Lục Thanh, ngưng kết Kiếm Phách gần như không có vấn đề gì. Mà kẻ đắc đạo. ở cảnh giới Kiếm Phách, chỉ cần tâm cảnh không có gì đại biến, phần lớn đều có thể đạt tới bậc Kiếm Tôn.

Kiếm Tôn. ., đó là Kiếm Giả cái thế, là Tông sư Kiếm Đạo danh vang đương thế!

– Sư thúc. ..

Nữ tử xinh đẹp tiến tới sau lưng thanh niên áo trắng khẽ gọi.

– Tiều thư.

Thanh niên kia cũng nhường lối, để cho nàng tiến tới. Lần này, sự chú ý của Lục Thanh tập trung lên người nàng.

– Chẳng hay vị công tử cùng vị cô nương này có lên thuyền một chuyến hay chăng? Nhìn nữ tử trước mặt, tuy rằng hiếu kỳ về thân phận nàng, nhưng Lục Thanh vẫn từ chối:

– Chúng ta còn có chuyện quan trọng phải làm, hảo ý của cô nương, tại hạ đành tâm lãnh. Nàng này cũng có ru vi tam kiếp.

– Tiểu thư!

Thanh niên áo trăng khẽ cau mày, thậm chí Lục Thanh mơ hô cảm thây, Kiếm Ý của y khi trước vốn đã tiêu tan, lúc này có dấu hiệu tụ tập lại.

Nhưng chỉ trong thoáng chốc, nữ tử kia lập tức thả lòng thần sắc, nhìn Lục Thanh thản nhiên cười nói:

– Nêu như công tử có việc, vậy tiểu nữ cũng không dám miễn cưỡng.

Nói xong, nữ tử lật tay, một thanh kiếm lệnh dài một tấc màu xanh lập tức xuất hiện. Thanh kiếm lệnh màu xanh này toát ra linh khí hệ Thủy tinh thuần nhè nhẹ, một cỗ khí tức huyền ảo ngập tràn.

– Tiểu thư, không thể. ..

Thanh niên áo trắng vẫn cau mày như trước, mà hai tên thanh niên áo xanh kia cũng đồng thời mở miệng.

Ánh mắt nữ tử bỗng chốc trở nên linh hoạt sắc bén hẳn lên, hai đạo kiếm quang sắc bén màu xanh từ trong mắt bắn ra. Gương mặt kiều my của nàng lập tức trở nên uy nghiêm, lực pháp tắc nồng đậm khẽ dao động. Cho dù ở cách xa, nhưng hai người Lục Thanh cũng có thể cảm ứng được rõ ràng.

– Chuyện của ta, các ngươi không có tư cách nhúng tay vào! Lưu ý thân phận của các ngươi một chút!

– Dạ, tiểu thư!

Hai tên thanh niên áo xanh chấn động, vội vàng khom mình thi lễ. Từ hai người. Lục Thanh rõ ràng cảm nhận được ý kinh sợ.

Ngọc thủ đưa ra, kiếm lệnh lập tức lăng không bay tới trước mặt Lục Thanh

– Vị công tử này, đây là kiếm lệnh của đảo Thủy Linh ta, mong rằng công tử hãy nhận lấy, ngày sau nhàn hạ, có thể tới chơi đảo Thủy Linh ta. Tuy rằng đảo Thủy Linh ta không phải là nơi tốt đẹp gì, nhưng tốt xấu gì cũng có được một vị trí nhỏ nhoi ở tầng bốn kiếm mộ.

Lục Thanh cau mày nhìn thanh kiếm lệnh trước mặt, cảm nhận được linh khí hệ Thủy từ trong đó toát ra. Sức mạnh của nó mênh mông cuồn cuộn, không ngờ là một món Kiếm Bảo hạ phẩm.

Lần đầu gặp mặt đã tặng Kiếm Bảo, là vì thân phận đắc đạo của mình ư?

Tuy rằng nghi hoặc trong lòng, nhưng Lục Thanh biết rõ, nếu như hắn lại từ chối, hôm nạy ắt khó có thể yên lành.

Vốn Lục Thanh cũng không định ở lại tầng bốn kiếm mộ, nơi này đối với hắn chỉ là một nơi tạm dừng chân. Chỉ cần có thể tìm được Vạn Niên Hoàn Hồn thảo, bất kể tranh chấp chuyện gì cũng không liên quan với hắn.

Giơ tay nhận lấy thanh kiếm lệnh này, Lục Thanh gật gật đầu:

– Đa tạ cô nương.

– Chẳng hay tiểu nữ có thể biết được tục danh của công tử không, tiểu nữ là Thủy Ly của đảo Thủy Linh.

Thấy Lục Thanh chịu nhận kiếm lệnh, mắt nữ tử sáng ngời, lại hỏi.

– Tại hạ Lục Thanh.

– Vậy tiểu nữ xin cung nghênh đại giá tại đảo Thủy Linh. Nữ tử nhoẻn cười, sau đó bước về phía thanh niên áo trắng:

– Sư thúc, đi thôi.

– Nhưng tiểu thư. Hỏa San Hô kia. ..

– Nếu như Lục công tử lấy được trước, vậy đó là của Lục công tử. Lúc này, nữ tử đã ngồi trở lại sau bàn ngọc.

-Đi!

Thanh niên áo trắng quát một tiếng, liếc nhìn Lục Thanh một cái thật sâu, sau đó kiếm chỉ điểm ra. Thủy Linh Kiếm Thuyền kia lập tức lại bao phủ một tầng linh quang màu xanh, che lấp tất cả kiếm thuyền.

Kiếm quang chớp động, kiếm thuyền kia lập tức xẻ nước mà đi, nhanh chóng biến mắt sáu trong lòng biển.

– Hừ, hồ ly tinh!

Hàn Lâm Lang hừ lạnh một tiếng, chiếc mũi nhỏ nhắn khẽ chun lại:

– Không phải là thứ tốt lành gì!

Mà giờ phút này, Lục Thanh đưa kiếm lệnh lên trước mặt, thoáng động trong lòng, một giọt máu màu vàng tím lập tức hiện ra trong lòng bàn tay, rơi vào kiếm lệnh.

Một tiếng kiếm ngâm thanh thoát vang lên, kẻ đó, kiếm lệnh thoát khỏi bàn tay Lục Thanh, nổi lên trong lòng biển.

– Thủy Linh Kiếm Thuyền!

Hàn Lâm Lang không nhịn được kinh hô thất thanh, nhìn chăm chú Thủy Linh Kiếm Thuyền màu xanh dài mười trượng trước mặt, sau đó đưa mắt nhìn về phía Lục Thanh

– Ta cũng không biết. ..

Lục Thanh khẽ nói sau đó bước ra một bước, lên trên kiếm thuyền.

– Sao lại không biết?

– Dường như Hàn Lâm Lang không muôn buông tha Lục Thanh, theo sát hắn lên kiếm thuyền:

— Ngươi phải biết rằng. ở tầng bốn kiếm mộ, cho dù là chín thế lực còn lại cũng hết sức thèm muốn Thủy Linh Kiếm Thuyền này. Nhưng vì Thủy gia luyện chế Kiếm Bảo không dễ, cho nên cũng không để lọt ra ngoài bao nhiêu. Ngươi dễ dàng được một kiếm thuyền như vậy, còn nói là không quen biết con hồ ly tinh kia?!

-Không muốn tranh cãi cùng Hàn Lâm Lang, lúc này tâm thần Lục Thanh chìm đắm vào trong kiếm thuyền. Khống chế kiếm thuyền cũng không khó, nơi đây là đáy biển. Thủy Linh Kiếm Thuyền có thể hấp thu được rất nhiều linh khí hệ Thủy. Cho nên không cần Lục Thanh vận kiếm nguyên thúc giục, hắn chỉ cẩn dùng hồn thức điểu khiển phương hướng mà thôi.

– Này, ta đang nói với ngươi đỏ. vì sao ngươi không để ý tới ta?

– Hàn Lâm Lang nhảy dựng lên bên cạnh Lục Thanh, ánh mắt nàng tỏ vẻ khó chịu.

-Biết càng giải thích lại càng phiền phức, đi chung với nàng mấy ngày qua. Lục Thanh cũng đã hiểu được đại khái tính tình Hàn Lâm Lang. Hắn biết nếu không đề ý tới nàng, chỉ trong thoáng chốc, nàng sẽ không còn giằng co aây dưa nữa.

-Kế đó Thủy Linh Kiếm Thuyền xé nước lao đi, được Lục Thanh điều khiển, phóng nhanh về phía vùng biển sâu bốn vạn trượng.

Chọn tập
Bình luận
× sticky