Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 893: Kiếm Đạo Thời Không

Tác giả: Thập Bộ Hành
Chọn tập

Quyền ấn màu vàng mãnh liệt và hữu quyền của Viêm Thiên Lạc dung hợp thành một thể, cùng cự kiếm đen kịt kia nghịch không va chạm.

Quyền Ý Kiếm Ý ở trong hư không phát ra tiếng kêu rung trời kiếm rít như sấm, quyền rít như gió, hai cỗ lực lượng không phân cao thấp, mà hữu quyền của Viêm Thiên Lạc cũng không có chút dấu hiệu yếu thế, dường như dự định vẫn giằng co như vậy.

Cảm ứng Quyền Ý bùng nổ trên người Viêm Thiên Lạc, không ngờ dường như còn cao hơn mình, động tác của Lục Phong Lôi cũng tạm thời ngừng lại. Có thể cùng Kiếm Tổ đánh một trận, thực lực của Viêm Thiên Lạc này cũng đã vượt quá tưởng tượng của hắn, lại nghĩ đến bí văn của Thiên Linh tộc lúc trước sư phụ nhắc đến, ánh mắt của Lục Phong Lôi nhìn về phía Viêm Thiên Lạc cũng nhiều hơn vài phần thân mật.

Xé rách hư không, hư không vỡ nát ngưng tụ thành vô số quyền ấn kiếm quang, ở trong hư không chặt giết lên xuống, sóng khí khủng bố tàn sát bừa bài lan tràn. Cũng may ở đây đều là Kiếm Tôn cái thế, đều dẫn động thế thiên địa bảo vệ bản thân, lại cũng không có thương tổn gì.

Sau mấy lần hô hảp. Viêm Thiên Lạc kêu lên một tiếng đau đớn, cả người bắn ngược về mặt đất.

Ầm…

Mặt đất nứt ra, nhưng khi vết nứt sâu không thấy đáy kia lan tràn đến xung quanh miệng vực, lại giống như bị một sức mạnh vô hình to lớn đè ép, không ngờ lấy một loại phương thức quỷ dị khép lại.

Sắc mặt hơi tái nhợt, nhưng chiến ý trên người Viêm Thiên Lạc cũng không giảm ngược lại còn tăng. Trên chín tầng trời, cũng có một lão giả hắc bào hiện ra thân hình, khuôn mặt dữ tợn mặc dù không lộ ra chút thần sắc nào, chỉ riêng khuôn mặt kia cũng đã đủ khiến kiếm giả bình thường tâm sinh kính sợ.

– Thiên Linh tộc đương nhiệm tộc trưởng. Viêm Thiên Lạc!

Lão giả trầm giọng quát một tiếng:

– Chẳng lẽ Thiên Linh tộc ngươi không muốn tiếp tục truyền thừa ở đại lục Kiếm Thần

ta!

Viêm Thiên Lạc cười lạnh một tiếng, nói:

– Thiên Lỉnh tộc ta kéo dài chính là Kiếm Thần điện bảo vệ. Cho dù truyền thừa, cũng không tới phiên Thi Kiếm Tông ngươi nói chuyện. Nếu cho ta thêm mười năm, nhất định đánh chết ngươi dưới quyền!

– Tiểu nhi đáng chết !

Thi khí trên người lão giả càng thêm dày đặc, hư không phạm vi ngàn dặm, giống như biến thành một phương mộ địa, thi khí dày đặc giống như hư thối nhiều năm, tanh tưởi khó chịu, cho dù là Kiếm Tôn cái thế, ở dưới hoàn cảnh như vậy cũng tránh không kịp.

– Như thế nào, trong lòng có sát ý, ngươi muốn tru sát ta?

Viêm Thiên Lạc như cười như không liếc nhìn lão giả một cái

– Sợ là ngươi còn không có thực lực đó!

– Có thực lực hay không, không phải ngươi nói là được, hôm nay lão phu liên trừ ngươi tên tiểu nhi này, cũng khiến những hậu bối ngu muội của đại lục này nhìn, đại lục Kiếm Thần ta, vẫn lấy Kiếm Đạo làm đầu, cái gì Võ Đạo chỉ là bàng môn tiểu đạo, yêu ngôn hoặc chúng.

– A…

Trong mắt bắn ra lãnh mang, Viêm Thiên Lạc không nói gì nữa, nhưng khí thế Quyền Ý trên người lại lần nữa ngưng luyện lên.

Ong…..

Đột nhiên, còn không chờ hai người động thủ, một đạo kiếm ngân cổ quái lạ ở trong hư không truyền ra.

Đây là…

Chư tông Kiếm Tôn cái thế trong lòng cả kinh, ánh mắt đồng thời nhìn về lại trong miệng vực

– Không có khả năng!

Mười tám đạo thân ảnh đồng thời hiện lên trên chín tầng trời, mười tám cỗ lực lượng Tiểu Thế Giới mênh mông đồng thời áp chế xuống, trong miệng vực kia, lập tức dấy lên một cỗ gió lốc nguyên khí hùng mạnh gợn sóng hư không khủng bố chấn động, nhưng ở trong tiếng kiếm ngân cổ quái kia cũng nhanh chóng khép lại.

– Thời Không Kiếm Ý! Hắn còn chưa ngã xuống!

Quân Mạc Lâm kinh hãi kêu lên. Kiếm Ý vô hình nhanh chóng ngưng hóa thành một con Tam Mục Bạch Hổ cao vạn trượng.

Tam Mục Bạch Hổ màu đen đỏ, vân hổ như kiếm, bốn chân như cột thông thiên, mắt hổ như đuốc, trán phóng ra huyết mang yêu diễm màu đỏ tươi, đuôi hổ duỗi thẳng hạ xuống mấy trăm dặm, thẳng đem hư không điểm ra một mảnh không gian sụp xuống mấy dặm. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Rống…

Mồm to như bồn máu hướng xuống dưới miệng vực mở ra, một cỗ tử khí rõ ràng chậm rãi lan ra, con mắt ở giữa mở ra, huyết quang màu đỏ tươi mịt mờ, một cỗ ma khí hùng hậu giống như muốn giam cầm thiên địa, phút chốc bị một cỗ kiếm quang sắc bén không gì sánh đươc chôn vùi

Vù…

Kiếm quang màu đỏ đen điểm ra một thước vuông Hỗn Độn màu xám, giống như một đạo lưu quang màu đỏ đen, hướng về phía dưới miệng vực kia bắn nhanh đi.

– Ngươi dám!

Lục Phong Lôi trầm giọng quát một tiếng, chân thân Cổ Long nháy mắt tăng vọt, hóa thành ngàn trượng, một quyền đánh ra, lập tức có một quyền ấn màu vàng nghìn trượng gào thét mà ra.

Phốc…

Kiếm quang ngưng luyện dung hợp lực lượng Tiểu Thế Giới, đồng thời, còn có Tam Mục Bạch Hổ do thần thông ngưng luyện kia, lập tức xuyên qua quyền ấn màu vàng kia, sát qua vai của Lục Phong Lôi hướng về phía dưới miệng vực.

– Lục đại ca !

Trong mắt Nhược Thủy lần đầu tiên lộ ra sát ý, chẳng qua ở trên người. Kiếm Ý Thiên Đạo thuẫn bạch sắc kia lại di động ra, giam cầm toàn thân.

Trong ánh mắt chớp động sát ý lạnh thấu xương, mắt thấy kiếm quang màu đỏ đen kia mang theo lực xuyên thấu khủng bố rơi vào bên trong miệng vực. Bên cạnh, mười bảy cỗ lực lượng Tiểu Thế Giới đồng thời di động, mười bảy thanh cự kiếm thông thiên hạ xuống, chân thân Cổ Long ngàn trượng của Lục Phong Lôi lập tức bị đánh bay ra ngoài máu thịt bay tán loạn, thân thể cao lớn cũng thu nhỏ lại.

Mười tám gã Kiếm Tổ Tuyệt Thế đồng thời ra tay, uy năng đủ để hủy thiên diệt địa. Hỗn Độn màu xám gần như bao phủ phạm vi trăm dặm, theo một đạo kiếm quang, mười bảy thanh cực kiếm hạ xuống, vào trong miệng vực.

– Lục tiền bối!

Viêm Thiên Lạc sắc mặt tái nhợt, mười tám cỗ lực lượng Tiểu Thế Giới, cho dù tu vi Võ Tôn đỉnh phong của hắn cũng khó có thể ngăn cản chút nào.

Ngâm…

Nhưng theo Hỗn Độn phạm vi trăm dặm kia hạ xuống, tiếng kiếm ngân cổ quái kia bỗng dưng phóng lên trời, trong toàn bộ miệng vực, giống như xuất hiện vô số thanh thần kiếm, mỗi một thanh thần kiếm đều có màu xám bạc, vô số dòng sông Thời Không quấn quanh rất nhiều thanh thần kiếm này, Thời Không vặn vẹo, Hỗn Độn màu xám kia rơi vào trong đó, vô số dòng sông Thời Không lập tức quấn quanh bao vây lấy.

– Thời Không, vỡ nát!

Một thanh âm mờ ảo từ trong miệng vực truyền ra, thanh âm kia giống như từ thiên ngoại mà đến, xa lạ rồi lại quen thuộc, đồng thời còn ẩn chứa một cỗ uy nghiêm lớn lao. Dường như ở trước mặt thanh âm này, sẽ không ai có thể ngẩng đầu lên nữa, cho dù Chư tông Kiếm Tôn cái thế trong lòng cũng sinh ra ý niêm tự ti mặc cảm.

Trên hư không, mười tám người Quân Mạc Lâm thần sắc ngưng trọng, trên mặt lộ vẻ không thể tin nổi ở trước mặt lực lượng hủy thiên diệt địa kia. Lục Thanh không ngờ còn có thể sống sót! Hơn nữa, khí thế uy nghiêm kia, chỉ là một cảu nói, đã dẫn động Kiếm Ý Thời Không tinh thuần khổng lồ như vậy, đã phá hủy Kiếm Ý sắc bén của mười tám người bọn họ.

Lúc này khác với trận chiến lúc trước cùng Quân Mạc Lâm. Giờ phút này, lại chân chính dựa vào lực lượng bản thân, đã chống lại Kiếm Ý đè ép của mười tám tên Kiếm Tổ Tuyệt Thế.

Chẳng lẽ, hắn đã đạt tới cảnh giới Thánh Giả?

Mười tám người Quân Mạc Lâm ánh mắt biến hóa, trong lòng do dự bất định, nếu nói như vậy, tính mạng của mười tám người bọn họ phải lo lắng rồi. Bên cạnh Quân Mạc Lâm, lão tổ Thi Kiếm Tông kia sắc mặt khó coi, nếu như đoán đúng, như vậy hôm nay mười tám người bọn họ tuyệt đối không may mắn, ở trước mặt Thánh Giả, cho dù bọn họ thân là Kiếm Tổ Tuyệt Thế người đời ngưỡng vọng, cũng yếu ớt giống như con kiến kia, không chịu nổi một kích.

Lực lượng kiếm vực của Thánh Giả, đủ để áp chế tất cả thủ đoạn và lực lượng của bọn họ, đó là chênh lệch tuyệt đối giống như hiện tại ngôn xuất pháp tùy, Kiếm Ý tự sinh, chống lại sự liên hợp của mười tám người bọn họ, giống như rẽ dòng nước.

Bên trong miệng vực, dưới nền đất sâu thẳm vô tản, bắt chợt hiện ra một hồ lớn màu xám bạc, hồ lớn này không ngừng xoay động, hiện ra vô số ảo ảnh, núi lớn sinh sôi, rừng già thú đấu, diễn biến của đại lục, tông sử kéo dài còn có vô số tranh đấu và chém giết, dường như ở trước mặt hồ lớn này, không có gì có thể giấu được hậu thế.

– Thời Không đảo ảnh, chiếu rọi thế gian! Quả thực đã thoát sao?

Trong mắt Long Tuyền chớp động kim quang, nhưng thân hình lại không động chút nào, dường như còn có chút không dám xác định.

Giờ phút này, hồ lớn màu xám bạc kia giống như bị hai bàn tay thật lớn xé ra, một thanh thần kiếm bốn thước màu xám bạc từ trong chậm rãi bay lên. Trên thần kiếm này nổ lên một tầng phong quang, phong quang này khủng bố vô cùng. Không gian sụp xuống theo mũi kiếm dễ dàng dâng lên, thậm chí từ bên trong có thể nhìn thấy một điểm Hỗn Độn màu xám, không miễn cưỡng chút nào, chỉ có điều chưa bị dẫn động mà thời.

Cảm thụ được khí tức xa lạ trên thần kiếm kia truyền đến. Nhược Thủy có chút không dám tin tường nói:

– Lục đại ca!

Thần kiếm giống như hòa tan ra, ở trước mặt mọi người, ngưng hóa ra một đạo thân ảnh thon dài kiếm quang màu xám bạc tán đi, lộ ra một thân ảnh màu xanh phiêu dật.

– Lục đại ca!

– Cha!

– Lục tiền bối!

Ánh mắt khẽ chuyển rơi xuống trên người Viêm Thiên Lạc.

Trong phút chốc, ánh mắt Viêm Thiên Lạc hiện lên vẻ kinh hãi giống như hiển hóa ra Thời Không vô tận, vô số cảnh tượng trước mắt hắn không phải là ở Linh Đoạn sơn mạch ư?

Cảnh tượng chớp động không ngừng trong con ngươi màu xám bạc kia, trong thời gian chớp mắt. Viêm Thiên Lạc lại cảm thấy giống như đã qua mấy vạn năm, toàn thân trên dưới bị nhìn một cái thông thấu, dường như ở trước mặt người này, trên người hắn không tồn tại một chút bí mật nào nữa.

Viêm Thiên Lạc có cảm giác, thực lực mà hắn lấy làm kiêu ngạo kia, ở trước mặt người này, giống như một tòa thổ sơn, trong khoành khắc liền có thể hóa thành bột phấn.

– Viêm Thiên Lạc?

Lục Thanh thân nhiên nói.

– Vãn bối Viêm Thiên Lạc, ra mắt Lục tiền bối!

Không chút do dự. Viêm Thiên Lạc ôm quyền cúi người, hướng vẻ phía Lục Thanh cung

kính thi lễ.

Gật gật đầu, ánh mắt Lục Thanh chớp động, lộ ra vẻ hồi ức, lập tức nói:

– Ông nội ngươi khỏe không?

– Ông nội người rất khỏe, chỉ là vẫn thường nhắc tới Lục tiên bôi, đối với Lục tiên bối rất là nhớ mong. Hiện giờ biết được Lục tiền bối chiến một trận ở Vô Vọng kiếm cốc, liền phái vãn bối đến đây tương trợ Lúc tiền bối.

Chẳng qua nói tới đây, sắc mặt của Viêm Thiên Lạc cũng đỏ lên, giờ phút này nhìn thấy thực lực của Lục Thanh. Viêm Thiên Lạc đã biết, hắn đến nơi này không liên lụy Lục Thanh chính là chuyện tốt rồi, còn nói tương trợ lại có chút nâng cao bản thân mình.

– Đa tạ.

Lục Thanh nói đồng thời ánh mắt chuyển về phía Quân Mạc Lâm, trong ánh mắt không lộ ra chút tình cảm gì:

– Lấy Thiên Đạo đồ ra.

Quyền ấn màu vàng mãnh liệt và hữu quyền của Viêm Thiên Lạc dung hợp thành một thể, cùng cự kiếm đen kịt kia nghịch không va chạm.

Quyền Ý Kiếm Ý ở trong hư không phát ra tiếng kêu rung trời kiếm rít như sấm, quyền rít như gió, hai cỗ lực lượng không phân cao thấp, mà hữu quyền của Viêm Thiên Lạc cũng không có chút dấu hiệu yếu thế, dường như dự định vẫn giằng co như vậy.

Cảm ứng Quyền Ý bùng nổ trên người Viêm Thiên Lạc, không ngờ dường như còn cao hơn mình, động tác của Lục Phong Lôi cũng tạm thời ngừng lại. Có thể cùng Kiếm Tổ đánh một trận, thực lực của Viêm Thiên Lạc này cũng đã vượt quá tưởng tượng của hắn, lại nghĩ đến bí văn của Thiên Linh tộc lúc trước sư phụ nhắc đến, ánh mắt của Lục Phong Lôi nhìn về phía Viêm Thiên Lạc cũng nhiều hơn vài phần thân mật.

Xé rách hư không, hư không vỡ nát ngưng tụ thành vô số quyền ấn kiếm quang, ở trong hư không chặt giết lên xuống, sóng khí khủng bố tàn sát bừa bài lan tràn. Cũng may ở đây đều là Kiếm Tôn cái thế, đều dẫn động thế thiên địa bảo vệ bản thân, lại cũng không có thương tổn gì.

Sau mấy lần hô hảp. Viêm Thiên Lạc kêu lên một tiếng đau đớn, cả người bắn ngược về mặt đất.

Ầm…

Mặt đất nứt ra, nhưng khi vết nứt sâu không thấy đáy kia lan tràn đến xung quanh miệng vực, lại giống như bị một sức mạnh vô hình to lớn đè ép, không ngờ lấy một loại phương thức quỷ dị khép lại.

Sắc mặt hơi tái nhợt, nhưng chiến ý trên người Viêm Thiên Lạc cũng không giảm ngược lại còn tăng. Trên chín tầng trời, cũng có một lão giả hắc bào hiện ra thân hình, khuôn mặt dữ tợn mặc dù không lộ ra chút thần sắc nào, chỉ riêng khuôn mặt kia cũng đã đủ khiến kiếm giả bình thường tâm sinh kính sợ.

– Thiên Linh tộc đương nhiệm tộc trưởng. Viêm Thiên Lạc!

Lão giả trầm giọng quát một tiếng:

– Chẳng lẽ Thiên Linh tộc ngươi không muốn tiếp tục truyền thừa ở đại lục Kiếm Thần

ta!

Viêm Thiên Lạc cười lạnh một tiếng, nói:

– Thiên Lỉnh tộc ta kéo dài chính là Kiếm Thần điện bảo vệ. Cho dù truyền thừa, cũng không tới phiên Thi Kiếm Tông ngươi nói chuyện. Nếu cho ta thêm mười năm, nhất định đánh chết ngươi dưới quyền!

– Tiểu nhi đáng chết !

Thi khí trên người lão giả càng thêm dày đặc, hư không phạm vi ngàn dặm, giống như biến thành một phương mộ địa, thi khí dày đặc giống như hư thối nhiều năm, tanh tưởi khó chịu, cho dù là Kiếm Tôn cái thế, ở dưới hoàn cảnh như vậy cũng tránh không kịp.

– Như thế nào, trong lòng có sát ý, ngươi muốn tru sát ta?

Viêm Thiên Lạc như cười như không liếc nhìn lão giả một cái

– Sợ là ngươi còn không có thực lực đó!

– Có thực lực hay không, không phải ngươi nói là được, hôm nay lão phu liên trừ ngươi tên tiểu nhi này, cũng khiến những hậu bối ngu muội của đại lục này nhìn, đại lục Kiếm Thần ta, vẫn lấy Kiếm Đạo làm đầu, cái gì Võ Đạo chỉ là bàng môn tiểu đạo, yêu ngôn hoặc chúng.

– A…

Trong mắt bắn ra lãnh mang, Viêm Thiên Lạc không nói gì nữa, nhưng khí thế Quyền Ý trên người lại lần nữa ngưng luyện lên.

Ong…..

Đột nhiên, còn không chờ hai người động thủ, một đạo kiếm ngân cổ quái lạ ở trong hư không truyền ra.

Đây là…

Chư tông Kiếm Tôn cái thế trong lòng cả kinh, ánh mắt đồng thời nhìn về lại trong miệng vực

– Không có khả năng!

Mười tám đạo thân ảnh đồng thời hiện lên trên chín tầng trời, mười tám cỗ lực lượng Tiểu Thế Giới mênh mông đồng thời áp chế xuống, trong miệng vực kia, lập tức dấy lên một cỗ gió lốc nguyên khí hùng mạnh gợn sóng hư không khủng bố chấn động, nhưng ở trong tiếng kiếm ngân cổ quái kia cũng nhanh chóng khép lại.

– Thời Không Kiếm Ý! Hắn còn chưa ngã xuống!

Quân Mạc Lâm kinh hãi kêu lên. Kiếm Ý vô hình nhanh chóng ngưng hóa thành một con Tam Mục Bạch Hổ cao vạn trượng.

Tam Mục Bạch Hổ màu đen đỏ, vân hổ như kiếm, bốn chân như cột thông thiên, mắt hổ như đuốc, trán phóng ra huyết mang yêu diễm màu đỏ tươi, đuôi hổ duỗi thẳng hạ xuống mấy trăm dặm, thẳng đem hư không điểm ra một mảnh không gian sụp xuống mấy dặm. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Rống…

Mồm to như bồn máu hướng xuống dưới miệng vực mở ra, một cỗ tử khí rõ ràng chậm rãi lan ra, con mắt ở giữa mở ra, huyết quang màu đỏ tươi mịt mờ, một cỗ ma khí hùng hậu giống như muốn giam cầm thiên địa, phút chốc bị một cỗ kiếm quang sắc bén không gì sánh đươc chôn vùi

Vù…

Kiếm quang màu đỏ đen điểm ra một thước vuông Hỗn Độn màu xám, giống như một đạo lưu quang màu đỏ đen, hướng về phía dưới miệng vực kia bắn nhanh đi.

– Ngươi dám!

Lục Phong Lôi trầm giọng quát một tiếng, chân thân Cổ Long nháy mắt tăng vọt, hóa thành ngàn trượng, một quyền đánh ra, lập tức có một quyền ấn màu vàng nghìn trượng gào thét mà ra.

Phốc…

Kiếm quang ngưng luyện dung hợp lực lượng Tiểu Thế Giới, đồng thời, còn có Tam Mục Bạch Hổ do thần thông ngưng luyện kia, lập tức xuyên qua quyền ấn màu vàng kia, sát qua vai của Lục Phong Lôi hướng về phía dưới miệng vực.

– Lục đại ca !

Trong mắt Nhược Thủy lần đầu tiên lộ ra sát ý, chẳng qua ở trên người. Kiếm Ý Thiên Đạo thuẫn bạch sắc kia lại di động ra, giam cầm toàn thân.

Trong ánh mắt chớp động sát ý lạnh thấu xương, mắt thấy kiếm quang màu đỏ đen kia mang theo lực xuyên thấu khủng bố rơi vào bên trong miệng vực. Bên cạnh, mười bảy cỗ lực lượng Tiểu Thế Giới đồng thời di động, mười bảy thanh cự kiếm thông thiên hạ xuống, chân thân Cổ Long ngàn trượng của Lục Phong Lôi lập tức bị đánh bay ra ngoài máu thịt bay tán loạn, thân thể cao lớn cũng thu nhỏ lại.

Mười tám gã Kiếm Tổ Tuyệt Thế đồng thời ra tay, uy năng đủ để hủy thiên diệt địa. Hỗn Độn màu xám gần như bao phủ phạm vi trăm dặm, theo một đạo kiếm quang, mười bảy thanh cực kiếm hạ xuống, vào trong miệng vực.

– Lục tiền bối!

Viêm Thiên Lạc sắc mặt tái nhợt, mười tám cỗ lực lượng Tiểu Thế Giới, cho dù tu vi Võ Tôn đỉnh phong của hắn cũng khó có thể ngăn cản chút nào.

Ngâm…

Nhưng theo Hỗn Độn phạm vi trăm dặm kia hạ xuống, tiếng kiếm ngân cổ quái kia bỗng dưng phóng lên trời, trong toàn bộ miệng vực, giống như xuất hiện vô số thanh thần kiếm, mỗi một thanh thần kiếm đều có màu xám bạc, vô số dòng sông Thời Không quấn quanh rất nhiều thanh thần kiếm này, Thời Không vặn vẹo, Hỗn Độn màu xám kia rơi vào trong đó, vô số dòng sông Thời Không lập tức quấn quanh bao vây lấy.

– Thời Không, vỡ nát!

Một thanh âm mờ ảo từ trong miệng vực truyền ra, thanh âm kia giống như từ thiên ngoại mà đến, xa lạ rồi lại quen thuộc, đồng thời còn ẩn chứa một cỗ uy nghiêm lớn lao. Dường như ở trước mặt thanh âm này, sẽ không ai có thể ngẩng đầu lên nữa, cho dù Chư tông Kiếm Tôn cái thế trong lòng cũng sinh ra ý niêm tự ti mặc cảm.

Trên hư không, mười tám người Quân Mạc Lâm thần sắc ngưng trọng, trên mặt lộ vẻ không thể tin nổi ở trước mặt lực lượng hủy thiên diệt địa kia. Lục Thanh không ngờ còn có thể sống sót! Hơn nữa, khí thế uy nghiêm kia, chỉ là một cảu nói, đã dẫn động Kiếm Ý Thời Không tinh thuần khổng lồ như vậy, đã phá hủy Kiếm Ý sắc bén của mười tám người bọn họ.

Lúc này khác với trận chiến lúc trước cùng Quân Mạc Lâm. Giờ phút này, lại chân chính dựa vào lực lượng bản thân, đã chống lại Kiếm Ý đè ép của mười tám tên Kiếm Tổ Tuyệt Thế.

Chẳng lẽ, hắn đã đạt tới cảnh giới Thánh Giả?

Mười tám người Quân Mạc Lâm ánh mắt biến hóa, trong lòng do dự bất định, nếu nói như vậy, tính mạng của mười tám người bọn họ phải lo lắng rồi. Bên cạnh Quân Mạc Lâm, lão tổ Thi Kiếm Tông kia sắc mặt khó coi, nếu như đoán đúng, như vậy hôm nay mười tám người bọn họ tuyệt đối không may mắn, ở trước mặt Thánh Giả, cho dù bọn họ thân là Kiếm Tổ Tuyệt Thế người đời ngưỡng vọng, cũng yếu ớt giống như con kiến kia, không chịu nổi một kích.

Lực lượng kiếm vực của Thánh Giả, đủ để áp chế tất cả thủ đoạn và lực lượng của bọn họ, đó là chênh lệch tuyệt đối giống như hiện tại ngôn xuất pháp tùy, Kiếm Ý tự sinh, chống lại sự liên hợp của mười tám người bọn họ, giống như rẽ dòng nước.

Bên trong miệng vực, dưới nền đất sâu thẳm vô tản, bắt chợt hiện ra một hồ lớn màu xám bạc, hồ lớn này không ngừng xoay động, hiện ra vô số ảo ảnh, núi lớn sinh sôi, rừng già thú đấu, diễn biến của đại lục, tông sử kéo dài còn có vô số tranh đấu và chém giết, dường như ở trước mặt hồ lớn này, không có gì có thể giấu được hậu thế.

– Thời Không đảo ảnh, chiếu rọi thế gian! Quả thực đã thoát sao?

Trong mắt Long Tuyền chớp động kim quang, nhưng thân hình lại không động chút nào, dường như còn có chút không dám xác định.

Giờ phút này, hồ lớn màu xám bạc kia giống như bị hai bàn tay thật lớn xé ra, một thanh thần kiếm bốn thước màu xám bạc từ trong chậm rãi bay lên. Trên thần kiếm này nổ lên một tầng phong quang, phong quang này khủng bố vô cùng. Không gian sụp xuống theo mũi kiếm dễ dàng dâng lên, thậm chí từ bên trong có thể nhìn thấy một điểm Hỗn Độn màu xám, không miễn cưỡng chút nào, chỉ có điều chưa bị dẫn động mà thời.

Cảm thụ được khí tức xa lạ trên thần kiếm kia truyền đến. Nhược Thủy có chút không dám tin tường nói:

– Lục đại ca!

Thần kiếm giống như hòa tan ra, ở trước mặt mọi người, ngưng hóa ra một đạo thân ảnh thon dài kiếm quang màu xám bạc tán đi, lộ ra một thân ảnh màu xanh phiêu dật.

– Lục đại ca!

– Cha!

– Lục tiền bối!

Ánh mắt khẽ chuyển rơi xuống trên người Viêm Thiên Lạc.

Trong phút chốc, ánh mắt Viêm Thiên Lạc hiện lên vẻ kinh hãi giống như hiển hóa ra Thời Không vô tận, vô số cảnh tượng trước mắt hắn không phải là ở Linh Đoạn sơn mạch ư?

Cảnh tượng chớp động không ngừng trong con ngươi màu xám bạc kia, trong thời gian chớp mắt. Viêm Thiên Lạc lại cảm thấy giống như đã qua mấy vạn năm, toàn thân trên dưới bị nhìn một cái thông thấu, dường như ở trước mặt người này, trên người hắn không tồn tại một chút bí mật nào nữa.

Viêm Thiên Lạc có cảm giác, thực lực mà hắn lấy làm kiêu ngạo kia, ở trước mặt người này, giống như một tòa thổ sơn, trong khoành khắc liền có thể hóa thành bột phấn.

– Viêm Thiên Lạc?

Lục Thanh thân nhiên nói.

– Vãn bối Viêm Thiên Lạc, ra mắt Lục tiền bối!

Không chút do dự. Viêm Thiên Lạc ôm quyền cúi người, hướng vẻ phía Lục Thanh cung

kính thi lễ.

Gật gật đầu, ánh mắt Lục Thanh chớp động, lộ ra vẻ hồi ức, lập tức nói:

– Ông nội ngươi khỏe không?

– Ông nội người rất khỏe, chỉ là vẫn thường nhắc tới Lục tiên bôi, đối với Lục tiên bối rất là nhớ mong. Hiện giờ biết được Lục tiền bối chiến một trận ở Vô Vọng kiếm cốc, liền phái vãn bối đến đây tương trợ Lúc tiền bối.

Chẳng qua nói tới đây, sắc mặt của Viêm Thiên Lạc cũng đỏ lên, giờ phút này nhìn thấy thực lực của Lục Thanh. Viêm Thiên Lạc đã biết, hắn đến nơi này không liên lụy Lục Thanh chính là chuyện tốt rồi, còn nói tương trợ lại có chút nâng cao bản thân mình.

– Đa tạ.

Lục Thanh nói đồng thời ánh mắt chuyển về phía Quân Mạc Lâm, trong ánh mắt không lộ ra chút tình cảm gì:

– Lấy Thiên Đạo đồ ra.

Chọn tập
Bình luận
× sticky