Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 790: Bại lộ thân phận

Tác giả: Thập Bộ Hành
Chọn tập

Bên ngoài chừng mười vạn dặm. Hai mươi bảy tên Tông sư Kiếm Phách vẻ mặt vô cùng phúc tạp nhìn về phía trung ương hải vực.

Rốt cục khôngbiết là người phương nào. .. Trung niên áo tím liếc nhìn bốn người bên cạnh:

– Bạch lão, lão cho rằng. ..

Sắc mặt lão nhân áo trắng cũng tỏ ra ngưng trọng, lắc lắc đầu:

Có thể khiến cho năm vị Thánh Tồ coi trọng như vậy, đó không phải người tầm thường. Hiện giờ đại chiến đã ngừng, chúng ta tới đó xem sao!

– Được!

Trung niên áo tím trầm ngẩm giây lát, sau đó gật gật đầu. Ngay tức khắc, hai mươi bảy đạo kiếm quangbắn nhanh về phía trung ương hải vực.

– Ẩm. ..

Khe nứt giữa biển bị nước biển bốn phía hội tụ lại lấp đầy, bùn đất cồn cào, toàn bộ nước biển ở trung ương hải vực trở nên đục ngầu, lộ vẻ khác biệt rõ ràng với nước biển ở vùng biển xung quanh. Nhưng giờ phút này đại thế hội tụ ở trung ương hải vực, vẫn là nơi dày đặc nhất trong tầng bốn kiếm mộ.

Ba mươi ba hung thú khổng lồ trồi lên mặt biển, linh uy kinh khủng hung ác đè ép bốn bề. Bên kia là hai mươi bảy đạo kiếm quang linh hoạt sắc bén đứng sừng sững giữa không trung. Đó chính là Tông sư bốn giới ở tầng bốn kiếm mộ, lúc này lại trở về chỗ cũ.

Không bên nào lên tiếng, giờ phút này tất cả ánh mắt đều hội tụ vào quả trứng lơ lửng trên mặt biển.

Trên thân trứng màu vàng tím, kiếm vân dày đặc hội tụ lại thành hình một Long Hoàng. Long Hoàng uốn quanh thân trứng, khí Phong Mang màu trắng đục nồng đậm vô cùng, toát ra vẻ sắc bén, khiến cho người ta chỉ cần nhìn vào lập tức cảm thấy hai mắt đau nhói.

Bảy tên Kiếm Giả cái thế đứng thẳng ở hàng đầu, trong đó một tên trung niên trường bào màu đen sắc mặt lạnh lùng khẽ cau mày. Không biết vì sao, từ trên quả trứng trước mặt. Y cảm thấy một cỗ khí tức quen thuộc. Tuy rằng khí tức này không nồng đậm lắm, nhưng trong cảm giác của Y, dường như đã từng quen biết ở đâu. .. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://truyenfull.vn

Lúc này trên quả trứng màu vàng tím, cỗ quan tài bằng đồng xanh lăng không trần áp, một cỗ thần quang màu trắng đục đặc dính như kéo từ trên rớt xuống, quả trứng màu vàng tím giống như có sinh mạng, nuốt chửng thần quang màu trắng đục kia vào, không lãng phí chút nào.

Uy thế của cỗ quan tài bằng đồng xanh, chẳng nhưng là hai mươi bảy tên Tông sư Kiếm Phách, ba mươi ba hung thú bát giai bọn Hỏa Phượng cũng thấy hết sức rõ ràng. Đối với tu vi chân thật của năm đạo phân thân trên chín tầng mây, có lẽ ba mươi ba hung thủ bát giai bọn Hỏa Phượng không thấy rõ ràng, nhưng bọn trung niên áo tím mười phần hiểu rõ, cỗ quan tài bằng đồng xanh có thể đè ép bốn đạo phân thân, không lùi nửa bước. uy thế như vậy nếu muốn giết bọn họ, tuyệt đối hết sức dễ dàng. Không có phe nào dám động thủ trước.

Bên phe hung thú, Huyền Băng Hải Long Thú nhìn chăm chú vào quả trứng màu vàng tím kia. Có thể nhưng hung thủ khác không cảm ứng được, nhưng nó đã ký kết khế ước cùng Lục Thanh cũng có thể cảm ứng được rõ ràng khí tức của Lục Thanh.

Huống chỉ lúc này bên ngoài quá trứng màu vàng tím đang lưu chuyển khí tức Long Hoàng, đã khiến cho nó sinh ra kính sợ trong lòng. Tuy rằng không hiểu Lục Thanh đang trải qua biến hóa gì, nhưng thân là hung thú hộ thân. Huyền Băng Hải Long Thú có thể cảm nhận rõ ràng, trên người Lục Thanh đang chậm rãi tăng cường sinh cơ.

Một ngày đã trôi qua, mặt biển vốn bình lặng bắt đầu chậm rãi nổi gió. Không phải là gió biển tầm thường, mà là nguyên khí ở bốn phía đang bị dẫn động.

Nguyên khí hệ Chư Thiên như trăm sông về biển đang hội tụ về phía quả trứng do Lục Thanh hóa ra. Nguyên khí bắt đầu khởi động, linh khí hệ Chư Thiên cũng bị chấn động theo. Gió biển lạnh thấu xương, nhưng không thể thổi bay y phục trên người rất nhiều Tông sư Kiếm Phách.

Hàn Cổ Tâm hơi lo lắng, một trận đại chiến lúc trước tuy rằng chỉ bao trùm vài vạn dặm, nhưng ý chí uy năng vô cùng kia cũng đã trấn áp toàn tầng bốn kiếm mộ, cũng không biết đệ tử tông môn thế nào rồi. ..

– Cổ Tâm, khôngbiết bọn Lâm Lang có việc gì không. ..

Bên cạnh, một mỹ phụ trung niên lo lắng nói.

– Không biết, nhưng đảo Bạch Linh ở rất xa nơi này, cho dù bị lan tới, cũng không có ảnh hưởng gì nhiều. Tối thiểu đạt tới tu vi Kiếm Hoàng, hẳn sẽ không có chuyện gì.

Hàn Cổ Tâm liếc nhìn quả trứng màu vàng tím ở giữa trung ương hải vực, bỗng nhiên cảm thấy phiền muộn trong lòng. Y đang lo lắng cho con gái mình, nhưng lúc này Tông sư bốn giới không ai động, nếu y rời đi một mình, vậy sau này cung Hàn Nguyệt của y khó có thể được bốn giới coi trọng.

Mãi đến ba ngày sau, nguyên khí thiên địa vô cùng mạnh mẽ đã hình thành một cơn trốt xoáy nguyên khí cao ngàn trượng trên cỗ quan tài bằng đồng xanh, nguyên khí thiên địa màu trắng đục ngưng tụ thành chất lỏng, toàn bộ chảy xuống cỗ quan tài bằng đồng xanh. Mà sau khi quan tài dung họp rất nhiều nguyên dịch thiên địa này, cứ mỗi mười giọt thì dưới đây quan tài ngưng tụ ra một giọt nguyên dịch trong suốt như pha lê, bề ngoài có một tầng ánh sáng trắng bao phủ.

– Nguyên dịch thiên địa cực phẩm!

Rất nhiều Tông sư Kiếm Phách hai mắt rực sáng, nguyên dịch thiên địa cực phẩm khiến cho tâm cảnh của bọn họ cũng không nhịn được, muốn lấy vào tay.

Có được nguyên dịch thiên địa cực phẩm này, cho dù là bảy tên Kiếm Tôn cũng có thể tinh luyện lại Kiếm Anh của mình một lần. Không dám nói nâng cao được vài thành thực lực, nhưng một thành vẫn là có thể. Mà đạt tới cảnh giới Tông sư Kiếm Phách, chênh lệch nhau một thành thực lực chính là như trời với vực. Tuy nhiên không ai dám ra tay động thủ, có cổ quan tài bằng đồng xanh trấn áp ở đó, bọn họ không có gan cướp thịt từ trong miệng hổ.

Mắt thấy từng giọt nguyên dịch thiên địa cực phẩm rót vào trong quả trứng, trong ba ngày, e rằng có tới chừng vài vạn giọt. Vài vạn giọt nguyên dịch thiên địa cực phẩm rót vào trong đó cũng không khiến xảy ra nhiều biến hóa, chỉ có điều kiếm văn trên vỏ trứng ngày càng trở nên rõ ràng hơn trước, khiến cho Long Hoàng như sống lại. Đôi mắt rồng trông vô cùng sống động, dường như ẩn chứa uy nghiêm vô tận.

Chư Thiên viên mãn, bốn mươi chín ngày đã trôi qua. Ánh sáng trắng bên ngoài vỏ trứng đã hoàn toàn thu liễm, cỗ quan tài bằng đồng xanh cũng không tinh luyện nguyên khí thiên địa nữa, chỉ lẳng lặng ở đó bảo vệ.

Không khí cả trung ương hải vực trở nên ngưng trọng hẳn lên, ba mươi ba hung thú bát giai bọn Hỏa Phượng nhìn chăm chú vào quả trứng trước mặt, không dám lơ là một chút. Giờ phút này, chúng đã nhìn ra từ quả trứng này rất nhiều chuyện, tối thiểu đó không phải là vật của nhân tộc, mà rất có khả năng là của riêng Lục Thanh.

Bất kể thế nào, trong lòng Hỏa Phượng cũng đã có quyết định, không thể đề cho đám người nhân tộc trước mặt mang Lục Thanh đi. Tối thiểu chúng cũng phải hiểu được biển hóa xảy ra lúc trước. Tuy rằng không hiểu biết được bao nhiêu, nhưng tối thiểu Hỏa Phượng cũng biết được một chuyện, chính là cỗ quan tài bằng đồng xanh trước mặt nhất định có quan hệ với Lục Thanh. Mà cỗ quan tài bằng đồng xanh có thể đang phong ấn hay giam cầm Hoàng giả Long tộc của hung thú bọn chúng.

Rốt cục lại một ngày nữa trôi qua, trung ương hải vực đã trở nên bình lặng.

Ánh dương quang chiếu rọi nước biển màu xanh sẫm đã lắng đọng lại vô số bùn đất. Sóng gợn lăn tăn, vầng dương tròn trình soi bóng trên mặt biển, vị trí của nó ngẫu nhiên lại đúng vào phía dưới của quả trứng.

Tát cả thần quang đều thu liễm, ngay cả sinh cơ bừng bừng khi trước cũng đã tan biến không còn, không ai ra tay động thủ.

Qua một ngày nữa, sinh cơ vốn đã tiêu tan kia lại bừng lên, lần này, với tốc độ kinh người tăng lên tới cực điểm. Sinh cơ mênh mông bát ngát từ quả trứng lan tràn ra, theo đó, một tiếng kiếm ngâm vang lên phảng phất từ ngàn xưa vọng lại.

Tiếng kiếm ngâm bay bổng lên không, ngay tức khắc truyền khắp vạn dặm hải vực. Lúc này, tựa hồ biết không còn chuyện gì nữa, cỗ quan tài bằng đồng xanh lập tức biến mắt ngay tại chỗ, mặc cho sáu mươi đạo thần niệm kinh khủng quét ngang không trung, vẫn không thể phát hiện được gì.

Lúc này tiếng kiếm ngâm vang lên càng ngày càng cao, lát sau đã hóa thành sấm sét cuồn cuộn, phong ba gào thét, một tầng ý chí Kiếm Đạo màu tím hiện ra trên thân trứng.

– Là hắn!

Đồng tử trung niên áo đen co rút lại, sắc mặt đột ngột đại biến.

Rốt cục vẫn là Kiếm Giả cái thế, trong nháy mắt không hề do dự, trung niên áo đen bước ra một bước, chớp mắt đã tới trước quả trứng.

– Bọn chuột nhắt to gan!

– Huyền Băng Hải Long Thú quát lên một tiếng đầy giận dừ, thật không ngờ tên Tông sư Kiếm Phách này không biết xấu hồ, không nói một câu đã lập tức muốn động thủ.

– Biến hóa xảy ra bất thình lình, khiến cho đám hung thú bát giai bọn Hỏa Phượng cùng bọn trung niên áo tím cũng không kịp trở tay. Trung niên áo đen thân là Kiếm Giả cái thế, tốc độ cũng là nhanh nhất trong bảy tên Kiếm Tôn, trong lúc nhắt thời dù muốn mở miệng cũng không còn kịp nữa.

– Khí Tử Sát nồng đậm tràn ngập không gian, một thanh thần kiếm cấp Bạch Linh tối đen như mực chui ra từ lòng bàn tay trung niên áo đen. Chỉ trong thoáng chốc. Kiếm Ý Tử Sát linh hoạt sắc bén tận diệt hết thảy sinh cơ bừng lên, kiếm nguyên Tử Sát thăng lên mạnh mẽ. Một thanh kiếm màu đen cao ngàn trượng hiện ra, chôn vùi bóng dáng của trung niên áo đen vào trong. Nhân Kiếm Họp Nhất!

– Vừa ra tay đã dốc hết toàn lực! Nhân Kiếm Hợp Nhất chính là cảnh giới kiếm pháp mà Tông sư Kiếm Phách tự nhiên đạt tới, cũng là công kích Kiếm Đạo có uy lực lớn nhất ngoại trừ Kiếm thức Tinh Thâm trong cảnh giới Tông sư Kiếm Phách. Muốn thi triển Kiếm thức Tinh Thâm cần phải có thời gian, nhưng Nhân Kiếm Hợp Nhất có thể thi triển ngay lập tức. Giờ phút này bọn trung niên áo tím đã nhìn ra, trung niên áo đen muốn một đòn phải giết, hoàn toàn không chữa lại chút đường lui. Làm sao có thể như vậy được?

– Phu phụ Hàn Cổ Tâm nhìn nhau, nếu lúc này có Hàn Lâm Lang ở đây ắt nàng sẽ nhận ra, trung niên áo đen vừa bước ra động thủ chính là Tử Sát Kiếm Tôn lúc trước đã hiện thần niệm ở đảo Thủy Linh.

– Lúc nãy, trong khoảnh khắc ý chí Kiếm Đạo hiện ra trên quả trứng do Lục Thanh hóa thành. Tử Sát Kiếm Tôn đã hoàn toàn xác định được cảm giác quen thuộc của mình lúc trước, ý chí Kiếm Đạo này rõ ràng là người đã đương đầu với lão ở đảo Thủy Linh ngày trước.

– Mắt thấy trên thanh kiếm cao ngàn trượng, một tầng không gian sụp đổ màu trắng ngưng tụ thành mũi kiếm không gian, khí Phong Mang kinh khủng khiến cho bọn sáu người trung niên áo tím phải biến sắc. Rốt cục cũng là Kiếm Giả cái thế trên Băng Tông sư, trong số bảy người bọn họ, chỉ có mình Tử Sát Kiếm Tôn là được xếp vào Băng Tông sư.

– Ngoài sự tưởng tượng của mọi người, mũi kiếm không gian của Tử Sát Kiếm Tôn sau khi chạm vào quả trứng liền tan biến, nhưng thậm chí quả trứng không hề sinh ra một vết nứt nào, giữa trời đất chỉ còn lại một tiếng vang do nguyên khí thiên địa ngưng kết, truyền tận chín tầng mây.

Bên ngoài chừng mười vạn dặm. Hai mươi bảy tên Tông sư Kiếm Phách vẻ mặt vô cùng phúc tạp nhìn về phía trung ương hải vực.

Rốt cục khôngbiết là người phương nào. .. Trung niên áo tím liếc nhìn bốn người bên cạnh:

– Bạch lão, lão cho rằng. ..

Sắc mặt lão nhân áo trắng cũng tỏ ra ngưng trọng, lắc lắc đầu:

Có thể khiến cho năm vị Thánh Tồ coi trọng như vậy, đó không phải người tầm thường. Hiện giờ đại chiến đã ngừng, chúng ta tới đó xem sao!

– Được!

Trung niên áo tím trầm ngẩm giây lát, sau đó gật gật đầu. Ngay tức khắc, hai mươi bảy đạo kiếm quangbắn nhanh về phía trung ương hải vực.

– Ẩm. ..

Khe nứt giữa biển bị nước biển bốn phía hội tụ lại lấp đầy, bùn đất cồn cào, toàn bộ nước biển ở trung ương hải vực trở nên đục ngầu, lộ vẻ khác biệt rõ ràng với nước biển ở vùng biển xung quanh. Nhưng giờ phút này đại thế hội tụ ở trung ương hải vực, vẫn là nơi dày đặc nhất trong tầng bốn kiếm mộ.

Ba mươi ba hung thú khổng lồ trồi lên mặt biển, linh uy kinh khủng hung ác đè ép bốn bề. Bên kia là hai mươi bảy đạo kiếm quang linh hoạt sắc bén đứng sừng sững giữa không trung. Đó chính là Tông sư bốn giới ở tầng bốn kiếm mộ, lúc này lại trở về chỗ cũ.

Không bên nào lên tiếng, giờ phút này tất cả ánh mắt đều hội tụ vào quả trứng lơ lửng trên mặt biển.

Trên thân trứng màu vàng tím, kiếm vân dày đặc hội tụ lại thành hình một Long Hoàng. Long Hoàng uốn quanh thân trứng, khí Phong Mang màu trắng đục nồng đậm vô cùng, toát ra vẻ sắc bén, khiến cho người ta chỉ cần nhìn vào lập tức cảm thấy hai mắt đau nhói.

Bảy tên Kiếm Giả cái thế đứng thẳng ở hàng đầu, trong đó một tên trung niên trường bào màu đen sắc mặt lạnh lùng khẽ cau mày. Không biết vì sao, từ trên quả trứng trước mặt. Y cảm thấy một cỗ khí tức quen thuộc. Tuy rằng khí tức này không nồng đậm lắm, nhưng trong cảm giác của Y, dường như đã từng quen biết ở đâu. .. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://truyenfull.vn

Lúc này trên quả trứng màu vàng tím, cỗ quan tài bằng đồng xanh lăng không trần áp, một cỗ thần quang màu trắng đục đặc dính như kéo từ trên rớt xuống, quả trứng màu vàng tím giống như có sinh mạng, nuốt chửng thần quang màu trắng đục kia vào, không lãng phí chút nào.

Uy thế của cỗ quan tài bằng đồng xanh, chẳng nhưng là hai mươi bảy tên Tông sư Kiếm Phách, ba mươi ba hung thú bát giai bọn Hỏa Phượng cũng thấy hết sức rõ ràng. Đối với tu vi chân thật của năm đạo phân thân trên chín tầng mây, có lẽ ba mươi ba hung thủ bát giai bọn Hỏa Phượng không thấy rõ ràng, nhưng bọn trung niên áo tím mười phần hiểu rõ, cỗ quan tài bằng đồng xanh có thể đè ép bốn đạo phân thân, không lùi nửa bước. uy thế như vậy nếu muốn giết bọn họ, tuyệt đối hết sức dễ dàng. Không có phe nào dám động thủ trước.

Bên phe hung thú, Huyền Băng Hải Long Thú nhìn chăm chú vào quả trứng màu vàng tím kia. Có thể nhưng hung thủ khác không cảm ứng được, nhưng nó đã ký kết khế ước cùng Lục Thanh cũng có thể cảm ứng được rõ ràng khí tức của Lục Thanh.

Huống chỉ lúc này bên ngoài quá trứng màu vàng tím đang lưu chuyển khí tức Long Hoàng, đã khiến cho nó sinh ra kính sợ trong lòng. Tuy rằng không hiểu Lục Thanh đang trải qua biến hóa gì, nhưng thân là hung thú hộ thân. Huyền Băng Hải Long Thú có thể cảm nhận rõ ràng, trên người Lục Thanh đang chậm rãi tăng cường sinh cơ.

Một ngày đã trôi qua, mặt biển vốn bình lặng bắt đầu chậm rãi nổi gió. Không phải là gió biển tầm thường, mà là nguyên khí ở bốn phía đang bị dẫn động.

Nguyên khí hệ Chư Thiên như trăm sông về biển đang hội tụ về phía quả trứng do Lục Thanh hóa ra. Nguyên khí bắt đầu khởi động, linh khí hệ Chư Thiên cũng bị chấn động theo. Gió biển lạnh thấu xương, nhưng không thể thổi bay y phục trên người rất nhiều Tông sư Kiếm Phách.

Hàn Cổ Tâm hơi lo lắng, một trận đại chiến lúc trước tuy rằng chỉ bao trùm vài vạn dặm, nhưng ý chí uy năng vô cùng kia cũng đã trấn áp toàn tầng bốn kiếm mộ, cũng không biết đệ tử tông môn thế nào rồi. ..

– Cổ Tâm, khôngbiết bọn Lâm Lang có việc gì không. ..

Bên cạnh, một mỹ phụ trung niên lo lắng nói.

– Không biết, nhưng đảo Bạch Linh ở rất xa nơi này, cho dù bị lan tới, cũng không có ảnh hưởng gì nhiều. Tối thiểu đạt tới tu vi Kiếm Hoàng, hẳn sẽ không có chuyện gì.

Hàn Cổ Tâm liếc nhìn quả trứng màu vàng tím ở giữa trung ương hải vực, bỗng nhiên cảm thấy phiền muộn trong lòng. Y đang lo lắng cho con gái mình, nhưng lúc này Tông sư bốn giới không ai động, nếu y rời đi một mình, vậy sau này cung Hàn Nguyệt của y khó có thể được bốn giới coi trọng.

Mãi đến ba ngày sau, nguyên khí thiên địa vô cùng mạnh mẽ đã hình thành một cơn trốt xoáy nguyên khí cao ngàn trượng trên cỗ quan tài bằng đồng xanh, nguyên khí thiên địa màu trắng đục ngưng tụ thành chất lỏng, toàn bộ chảy xuống cỗ quan tài bằng đồng xanh. Mà sau khi quan tài dung họp rất nhiều nguyên dịch thiên địa này, cứ mỗi mười giọt thì dưới đây quan tài ngưng tụ ra một giọt nguyên dịch trong suốt như pha lê, bề ngoài có một tầng ánh sáng trắng bao phủ.

– Nguyên dịch thiên địa cực phẩm!

Rất nhiều Tông sư Kiếm Phách hai mắt rực sáng, nguyên dịch thiên địa cực phẩm khiến cho tâm cảnh của bọn họ cũng không nhịn được, muốn lấy vào tay.

Có được nguyên dịch thiên địa cực phẩm này, cho dù là bảy tên Kiếm Tôn cũng có thể tinh luyện lại Kiếm Anh của mình một lần. Không dám nói nâng cao được vài thành thực lực, nhưng một thành vẫn là có thể. Mà đạt tới cảnh giới Tông sư Kiếm Phách, chênh lệch nhau một thành thực lực chính là như trời với vực. Tuy nhiên không ai dám ra tay động thủ, có cổ quan tài bằng đồng xanh trấn áp ở đó, bọn họ không có gan cướp thịt từ trong miệng hổ.

Mắt thấy từng giọt nguyên dịch thiên địa cực phẩm rót vào trong quả trứng, trong ba ngày, e rằng có tới chừng vài vạn giọt. Vài vạn giọt nguyên dịch thiên địa cực phẩm rót vào trong đó cũng không khiến xảy ra nhiều biến hóa, chỉ có điều kiếm văn trên vỏ trứng ngày càng trở nên rõ ràng hơn trước, khiến cho Long Hoàng như sống lại. Đôi mắt rồng trông vô cùng sống động, dường như ẩn chứa uy nghiêm vô tận.

Chư Thiên viên mãn, bốn mươi chín ngày đã trôi qua. Ánh sáng trắng bên ngoài vỏ trứng đã hoàn toàn thu liễm, cỗ quan tài bằng đồng xanh cũng không tinh luyện nguyên khí thiên địa nữa, chỉ lẳng lặng ở đó bảo vệ.

Không khí cả trung ương hải vực trở nên ngưng trọng hẳn lên, ba mươi ba hung thú bát giai bọn Hỏa Phượng nhìn chăm chú vào quả trứng trước mặt, không dám lơ là một chút. Giờ phút này, chúng đã nhìn ra từ quả trứng này rất nhiều chuyện, tối thiểu đó không phải là vật của nhân tộc, mà rất có khả năng là của riêng Lục Thanh.

Bất kể thế nào, trong lòng Hỏa Phượng cũng đã có quyết định, không thể đề cho đám người nhân tộc trước mặt mang Lục Thanh đi. Tối thiểu chúng cũng phải hiểu được biển hóa xảy ra lúc trước. Tuy rằng không hiểu biết được bao nhiêu, nhưng tối thiểu Hỏa Phượng cũng biết được một chuyện, chính là cỗ quan tài bằng đồng xanh trước mặt nhất định có quan hệ với Lục Thanh. Mà cỗ quan tài bằng đồng xanh có thể đang phong ấn hay giam cầm Hoàng giả Long tộc của hung thú bọn chúng.

Rốt cục lại một ngày nữa trôi qua, trung ương hải vực đã trở nên bình lặng.

Ánh dương quang chiếu rọi nước biển màu xanh sẫm đã lắng đọng lại vô số bùn đất. Sóng gợn lăn tăn, vầng dương tròn trình soi bóng trên mặt biển, vị trí của nó ngẫu nhiên lại đúng vào phía dưới của quả trứng.

Tát cả thần quang đều thu liễm, ngay cả sinh cơ bừng bừng khi trước cũng đã tan biến không còn, không ai ra tay động thủ.

Qua một ngày nữa, sinh cơ vốn đã tiêu tan kia lại bừng lên, lần này, với tốc độ kinh người tăng lên tới cực điểm. Sinh cơ mênh mông bát ngát từ quả trứng lan tràn ra, theo đó, một tiếng kiếm ngâm vang lên phảng phất từ ngàn xưa vọng lại.

Tiếng kiếm ngâm bay bổng lên không, ngay tức khắc truyền khắp vạn dặm hải vực. Lúc này, tựa hồ biết không còn chuyện gì nữa, cỗ quan tài bằng đồng xanh lập tức biến mắt ngay tại chỗ, mặc cho sáu mươi đạo thần niệm kinh khủng quét ngang không trung, vẫn không thể phát hiện được gì.

Lúc này tiếng kiếm ngâm vang lên càng ngày càng cao, lát sau đã hóa thành sấm sét cuồn cuộn, phong ba gào thét, một tầng ý chí Kiếm Đạo màu tím hiện ra trên thân trứng.

– Là hắn!

Đồng tử trung niên áo đen co rút lại, sắc mặt đột ngột đại biến.

Rốt cục vẫn là Kiếm Giả cái thế, trong nháy mắt không hề do dự, trung niên áo đen bước ra một bước, chớp mắt đã tới trước quả trứng.

– Bọn chuột nhắt to gan!

– Huyền Băng Hải Long Thú quát lên một tiếng đầy giận dừ, thật không ngờ tên Tông sư Kiếm Phách này không biết xấu hồ, không nói một câu đã lập tức muốn động thủ.

– Biến hóa xảy ra bất thình lình, khiến cho đám hung thú bát giai bọn Hỏa Phượng cùng bọn trung niên áo tím cũng không kịp trở tay. Trung niên áo đen thân là Kiếm Giả cái thế, tốc độ cũng là nhanh nhất trong bảy tên Kiếm Tôn, trong lúc nhắt thời dù muốn mở miệng cũng không còn kịp nữa.

– Khí Tử Sát nồng đậm tràn ngập không gian, một thanh thần kiếm cấp Bạch Linh tối đen như mực chui ra từ lòng bàn tay trung niên áo đen. Chỉ trong thoáng chốc. Kiếm Ý Tử Sát linh hoạt sắc bén tận diệt hết thảy sinh cơ bừng lên, kiếm nguyên Tử Sát thăng lên mạnh mẽ. Một thanh kiếm màu đen cao ngàn trượng hiện ra, chôn vùi bóng dáng của trung niên áo đen vào trong. Nhân Kiếm Họp Nhất!

– Vừa ra tay đã dốc hết toàn lực! Nhân Kiếm Hợp Nhất chính là cảnh giới kiếm pháp mà Tông sư Kiếm Phách tự nhiên đạt tới, cũng là công kích Kiếm Đạo có uy lực lớn nhất ngoại trừ Kiếm thức Tinh Thâm trong cảnh giới Tông sư Kiếm Phách. Muốn thi triển Kiếm thức Tinh Thâm cần phải có thời gian, nhưng Nhân Kiếm Hợp Nhất có thể thi triển ngay lập tức. Giờ phút này bọn trung niên áo tím đã nhìn ra, trung niên áo đen muốn một đòn phải giết, hoàn toàn không chữa lại chút đường lui. Làm sao có thể như vậy được?

– Phu phụ Hàn Cổ Tâm nhìn nhau, nếu lúc này có Hàn Lâm Lang ở đây ắt nàng sẽ nhận ra, trung niên áo đen vừa bước ra động thủ chính là Tử Sát Kiếm Tôn lúc trước đã hiện thần niệm ở đảo Thủy Linh.

– Lúc nãy, trong khoảnh khắc ý chí Kiếm Đạo hiện ra trên quả trứng do Lục Thanh hóa thành. Tử Sát Kiếm Tôn đã hoàn toàn xác định được cảm giác quen thuộc của mình lúc trước, ý chí Kiếm Đạo này rõ ràng là người đã đương đầu với lão ở đảo Thủy Linh ngày trước.

– Mắt thấy trên thanh kiếm cao ngàn trượng, một tầng không gian sụp đổ màu trắng ngưng tụ thành mũi kiếm không gian, khí Phong Mang kinh khủng khiến cho bọn sáu người trung niên áo tím phải biến sắc. Rốt cục cũng là Kiếm Giả cái thế trên Băng Tông sư, trong số bảy người bọn họ, chỉ có mình Tử Sát Kiếm Tôn là được xếp vào Băng Tông sư.

– Ngoài sự tưởng tượng của mọi người, mũi kiếm không gian của Tử Sát Kiếm Tôn sau khi chạm vào quả trứng liền tan biến, nhưng thậm chí quả trứng không hề sinh ra một vết nứt nào, giữa trời đất chỉ còn lại một tiếng vang do nguyên khí thiên địa ngưng kết, truyền tận chín tầng mây.

Chọn tập
Bình luận