Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 601: Ma uy cái thế (hạ)

Tác giả: Thập Bộ Hành
Chọn tập

Bất chợt không gian trước mặt mọi người vặn vẹo rồi có hai bóng người xuất hiện.

Lục Thanh nhướng mày, trong Vô Tận tủy hải, Chân Long gầm lên giận dữ, tỏa ra khí Chân Long mãnh liệt.

– A! Khí Chân Long. – Trong không trung, ma âm hơi ngừng lại.

Đưa mắt nhìn quanh, Lục Thanh cảm thấy chấn động. Trong mắt hắn, Bố Thiên Đồ bị chia thành hai mảnh, rồi hóa thành hai đám sương máu. Ngay cả Kiếm Chủng và hồn phách cũng không còn dấu vết.

– Ngươi là ai? – Ánh mắt của Cốc Lạc Thiên lạnh lùng nhìn Lục Thanh rồi mở miệng hỏi. Từ trên người Lục Thanh, y cảm nhận được một thứ hơi thở hết sức đáng ghét.

– Ma đạo! – Nghe thấy âm thanh đó, Lục Thanh đưa mắt nhìn rồi cả kinh khi thấy trong chín người, hơi thở của người nào cũng sâu không thể dò được. Nếu động thủ, Lục Thanh cũng không hề chắc chắn.

Với sự lĩnh ngộ và Tử Hoàng Kiếm Thân kinh đạt tới tầng thứ chín, hắn như được trời ban cho sức lực. Các thuộc tính trong thiên đạo không còn trói buộc được hắn. Nhưng điều đó chỉ giới hạn trong số Kiếm Hoàng thiên đạo mà thôi, nếu là Kiếm Hoàng nhân đạo hay Kiếm Hoàng ma đạo thì lại không phải là chuyện đơn giản. Cho dù là pháp tắc Nhân đạo hay pháp tắc Ma đạo, Lục Thanh đều chưa từng tiếp xúc. Sự quỷ bí trong đó quả thực là hắn khó có thể nắm được.

– Ha ha! Bao nhiêu năm, cuối cùng thì ta cũng chờ đợi được.

Ma âm lại vang lên khắp cả không gian. Rồi trong không trung lập tức xuất hiện những đạo Ma Ảnh. Vô số Ma Ảnh hóa thành nhiều loại ma khiến cho tâm hồn con người khiếp đảm, giam cầm không gian xung quanh mọi người. Vào lúc này, Lục Thanh chỉ cảm thấy không khí xung quanh ngưng đọng. Tiếp theo đó là không gian Bạch Linh hết sức cứng cỏi cũng đồng loạt ép về phái mọi người.

– Ma Tôn đại nhân. – Cốc Lạc Thiên hô lên một tiếng.

– Không được quấy rầy ta. Xem ta phá cấm ra đây. – Trong không trung, tiếng nói vừa dứt, lập tức xuất hiện một ngọn lửa kinh người. Ma khí màu tím khiến cho không gian lay động, những tia khí phong mang màu trắng quyện lại một chỗ với nhau cùng với ma khí màu tím giằng co.

Bố Nhan Cơ ngơ ngác nhìn khoảng không nơi Bố Thiên Đồ biến mất. Ở nơi đó vẫn còn có thể ngửi thấy cả mùi máu.

– Sư huynh! – Ánh mắt y có chút đờ đẫn. Nhưng chỉ trong chớp mắt, nét mặt Bố Nhan Cơ lại trở lại bình thường, rồi thu thanh thần kiếm của Bố Thiên Đồ vào trong Không giới.

Đối diện với ma khí tràn ngập không gian. Ngay lập tức, sáu người Bố Nhan Cơ cùng lấy ra sáu quả cầu Hạo Nhiên Chính Khí. Hạo Nhiên chính khí bị giam cầm bên trong, tỏa ra ngoài một quầng sáng.

Cốc Lạc Thiên bật cười rồi mở miệng nói:

– Đường đường là Tử Hoàng thánh giới, Kiếm Hoàng Thiên đạo mà không có người nào lĩnh ngộ được Hạo Nhiên Chính khí, lại đi phái mấy tên rác rưởi các ngươi tới đây. Những người đứng đầu thế hệ trẻ của năm đại thánh địa các ngươi đâu? Lần này nghe nói chỉ có một mình Lăng Ý của Lăng Tiêu tông. Hắn ở đâu? Hay là trốn mất rồi?

– Đừng có mà nói bừa. Tuy rằng chúng ta không thể đảm trách nổi nhưng chưa tới lúc ba nhìn hải đảo các ngươi diễu võ dương oai ở đại lục Kiếm Thần. – Vào lúc này, người thanh niên có nét mặt lạnh lùng từ trong sáu người bước ra.

– Lục huynh! – Thủy Như Tâm mở miệng nói.

Vào lúc này, chỉ thấy trên người người thanh niên đó, Hạo Nhiên Chính Khí qua lỗ chân lông mà chui vào trong cơ thể. Ánh mắt của Cốc Lạc Thiên sáng ngời, nói:

– Xem ra Lăng Tiêu tông lại sắp có một tông sư kiếm phách ra đời. Hạo Nhiên Chính Khí nhập thể, tương lai sau này đúng là không thể đo lường được.

Mà năm người Thủy Như Tâm, ánh mắt hết sức phức tạp.

Lần này, năm tông môn trong Thánh Giới đưa mười người bọn họ tới đây. Ngoại trừ Lăng Ý ra bọn họ đều không phải là những người đứng đầu tông môn.

Hạo Nhiên Chính khí! Trong giới trẻ của Thánh giới ngoại trừ Lăng Ý của Lăng Tiêu tông chưa có được, bốn người khác đều có. Đây cũng là nguyên nhân mà Lăng Tiêu tông để cho Lăng Ý tới đây gặp kiếm giả Ma đạo rồi sau đó dùng ma đạo để chất chứa căn nguyên Thiên đạo rồi lĩnh ngộ Hạo Nhiên chính khí. Đó mới là mục đích cuối cùng.

Thủy Như Tâm thở dài một tiếng, trong lòng như nghĩ tới chuyện gì đó mà nét mặt có sự bất đắc dĩ. Mười người bọn họ đều không có đủ Hạo Nhiên Chính Khí. Vậy mà lúc này, Lục Hồng của Lăng Tiêu tông lại dẫn khí nhập thể nên đi trước Lăng ý một bước. Nếu không có gì thay đổi sau khi Lục Hồng trở lại Thánh giới, trong một khoảng thời gian chắc chắn sẽ thay vị trí đứng đầu của Lăng Ý.

Sáu người tản ra Hạo Nhiên Chính khí lập tức ngăn cản ma khí đang trấn áp không gian ở bên ngoài.

Nhưng tám người Mộc Thanh Nguyên thì không có sự may mắn như vậy.

Ma khí màu tím quyện vào nhau giống như có giòi trong xương, bao phủ lấy mọi người. Rất nhiều thứ ảo giác sinh ra trong nháy mắt. Ma Ảnh đầy trời cũng tản ra những âm thanh ma quái. Không bao lâu, trong tám người, ngoại trừ Mộc Thanh Nguyên và lão già họ Đỗ ra, sáu người còn lại đều rơi vào trong ma cảnh.

Lục Thanh biến sắc, nhích nhẹ một cái liền tới bên cạnh tám người.

– Bộ pháp hay. – Ánh mắt của Cốc Lạc Thiên lập tức sáng ngời nhìn về phía Lục Thanh.

Nét mặt Cốc Lạc Thiên có chút nghi hoặc nhìn Thủy Như Tâm mà nói:

– Trong số mười tên kiếm sứ các ngươi tại sao lại không có người này.

Sắc mặt sáu người có chút khó coi, cũng chẳng thèm để ý tới Cốc Lạc Thiên.

Oành. ..

Mặt đất rung chuyển ầm ầm. Không gian bị nhuộm thành một màu tím trước mặt dao động mạnh. Rất nhiều Ma Ảnh xuyên qua xuyên lại, sinh ra vô số kính mũi kiếm trong không trung, va chạm với khí phong mang màu trắng. Cứ mấy đạo đó lại đánh nát một đạo khí phong mang.

Chẳng lẽ có kiếm giả tuyệt thế xuất hiện?

Lục Thanh bắn ra tám đạo khí Chân Long vào trong cơ thể tám người Mộc Thanh Nguyên đuổi ma khí xâm nhập ra ngoài. Sau đó, hắn quay đầu lại nhìn vô số Ma Ảnh trong không trung mà trong lòng cảm thấy kinh hãi.

– Kiếm giả tuyệt thế? Còn kém xa lắm. Chưa bước vào cảnh giới Kiếm Tổ thì lấy cái gì ra mà xưng là tuyệt thế? – Trong đầu hắn vang lên tiếng cười lạnh của Diệp lão

– Kiếm giả tuyệt thế, cảnh giới Kiếm Tổ. – Lục Thanh lẩm bẩm nói.

Rắc rắc. .. .

Từng đạo ma lôi xuất hiện đánh nát không gian. Xung quanh, khắp nơi bị ma khí bao phủ, đồng thời một thứ uy nghiêm cực lớn trấn áp trong lòng hắn. Cho dù lúc này thực lực tăng mạnh nhưng vẫn khiến Lục Thanh có cảm giác khó thở.

– Không vào Kiếm Phách cũng chỉ là con kiến. Con đường của ngươi vẫn còn dài. – Diệp lão tiếp tục nói.

Con đường còn dài.

Một tia sáng lóe lên trong mắt Lục Thanh. Trên người hắn chợt xuất hiện một thứ ý chí rất mạnh. Trong thứ ý chí đó bí mật có cả những tia khí phong mang sắc bén, xé nát ma khí đang lượn lờ trước mặt. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn

Ngọn lửa ma ngập trời cũng không che giấu được ý chí kiếm đạo của Lục Thanh. Thiếu nữ áo lam đứng bên cạnh chớp chớp đôi mắt đẹp mà nhìn hắn.

Lục Thanh ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng long ngâm, đồng thời một gợn sóng xuất hiện mang theo khí chân long khiến cho ma khí trong không trung tán loạn.

– Khí chân long? Nơi đây chẳng lẽ còn có hậu bối của Long tộc? – Ma âm cuồn cuộn từ không trung vọng xuống. Trong nháy mắt, trên đỉnh đầu mọi người ma khí tách ra, rồi sau đó có một Ma Ảnh cao chừng một trượng từ trên cao giáng xuống.

Đó là một người trung niên mặt đầy râu ria cao chừng một trượng. Đôi mắt hổ của y tràn ngập ngọn lửa thiêu đốt. Ở sau lưng có một thanh kiếm khổng lồ màu tím tỏa ra những tia sáng màu trắng. Đồng thời, ma khí từ người y mạnh mẽ tản ra, trấn áp khí Chân long của Lục Thanh xuống.

Vô số Ma Ảnh bay lượn xung quanh người đó. Đồng thời một làn hơi thở cực mạnh chỉ trong nháy mắt xâm nhập vào trong tâm thần của đám người Thủy Như Tâm.

Gần như trong nháy mắt, Hạo Nhiên Chính Khí của năm người Thủy Như Tâm nứt ra. Cả năm người như bị sét đánh mà phun ra một ngụm tâm huyết.

Tâm huyết không giống với những nội thương khác. Chỉ khi nào tâm thần bị trọng thương mới phun ra mà thôi. Một ngụm tâm huyết khiến cho năm người Thủy Như Tâm mất đi mười năm tuổi thọ mới có thể hồi phục. Vì vậy mà trong chốc lát, cả năm người nhìn như già đi một chút.

Hoàn toàn khác với năm người Thủy Như Tâm, Lục Hồng nhanh chóng ngồi xuống bảo vệ tâm thần. Hạo Nhiên chính khí trên người hắn dán chặt vào người, tưởng chừng như có một cơn gió thổi qua sẽ bị phá vỡ.

– A! Không tồi. Còn có một người lĩnh ngộ được Hạo Nhiên Chính Khí. Chỉ đáng tiếc mới là Kiếm Hoàng nhị kiếp. – Ma Ảnh cao một trượng mở miệng nói, âm thanh có chút khen ngợi. Tuy nhiên âm thanh của y chẳng khác gì tiếng sấm, cho dù mở miệng cũng giống hệt như Ma thần, chấn nhiếp tâm phách.

Ngay lập tức, Ma Ảnh nhìn về phía Lục Thanh.

– Không phải Long tộc. Bán Long chân thân. Thân thể thật mạnh lại còn có cả khí phong mang. – Ma Ảnh nhìn càng lâu, ánh mắt lại càng sáng lên.

Còn Lục Thanh trong lòng chấn động. Mới chỉ một cái liếc mắt của đối phương mà đã nhận ra nhiều điều. Đưa mắt nhìn Ma Ảnh chỉ cao một trượng không giống với con người, ánh mắt y như muốn nhìn thấu toàn bộ thân thể hắn.

Ma Ảnh bước đi từ từ. Tuy nhiên mỗi bước chân lại giống như tảng đá ngàn cân rơi xuống đát khiến cho Kiếm Thổ Bạch Linh cứng rắn cũng bị đạp sâu xuống.

Thân thể mạnh thật.

Ánh mắt của Lục Thanh sáng ngời. Trong mắt hắn, thân hình Ma Ảnh theo mỗi bước chân lại càng cao thêm. mới mười bước đã biến thành cao tới nghìn trượng. Đồng dạng, thanh kiếm màu tím khổng lồ sau lưng cũng phát triển, tỏa ra Kiếm Ý sắc bén giống như một ngọn núi cao ngàn trượng từ trên cao đè xuống.

Chỉ hoàn toàn là Kiếm Ý không hề có chút thần thông nào trong đó.

– Muốn đánh thì đánh. – Ý chí chiến đấu bốc lên nhanh chóng. Trên người Lục Thanh một đạo Phong Lôi kiếm ý phóng lên cao, ngưng tụ thanh một cái bóng kiếm màu tím bạc. Chỉ có điều, so với Kiếm ý của Ma Ảnh thì Kiếm ý của Lục Thanh mặc dù kém hơn một chút thần vận nhưng lại ngưng thật hơn, không hề kém Ma Ảnh và thanh ma kiếm.

Bất chợt không gian trước mặt mọi người vặn vẹo rồi có hai bóng người xuất hiện.

Lục Thanh nhướng mày, trong Vô Tận tủy hải, Chân Long gầm lên giận dữ, tỏa ra khí Chân Long mãnh liệt.

– A! Khí Chân Long. – Trong không trung, ma âm hơi ngừng lại.

Đưa mắt nhìn quanh, Lục Thanh cảm thấy chấn động. Trong mắt hắn, Bố Thiên Đồ bị chia thành hai mảnh, rồi hóa thành hai đám sương máu. Ngay cả Kiếm Chủng và hồn phách cũng không còn dấu vết.

– Ngươi là ai? – Ánh mắt của Cốc Lạc Thiên lạnh lùng nhìn Lục Thanh rồi mở miệng hỏi. Từ trên người Lục Thanh, y cảm nhận được một thứ hơi thở hết sức đáng ghét.

– Ma đạo! – Nghe thấy âm thanh đó, Lục Thanh đưa mắt nhìn rồi cả kinh khi thấy trong chín người, hơi thở của người nào cũng sâu không thể dò được. Nếu động thủ, Lục Thanh cũng không hề chắc chắn.

Với sự lĩnh ngộ và Tử Hoàng Kiếm Thân kinh đạt tới tầng thứ chín, hắn như được trời ban cho sức lực. Các thuộc tính trong thiên đạo không còn trói buộc được hắn. Nhưng điều đó chỉ giới hạn trong số Kiếm Hoàng thiên đạo mà thôi, nếu là Kiếm Hoàng nhân đạo hay Kiếm Hoàng ma đạo thì lại không phải là chuyện đơn giản. Cho dù là pháp tắc Nhân đạo hay pháp tắc Ma đạo, Lục Thanh đều chưa từng tiếp xúc. Sự quỷ bí trong đó quả thực là hắn khó có thể nắm được.

– Ha ha! Bao nhiêu năm, cuối cùng thì ta cũng chờ đợi được.

Ma âm lại vang lên khắp cả không gian. Rồi trong không trung lập tức xuất hiện những đạo Ma Ảnh. Vô số Ma Ảnh hóa thành nhiều loại ma khiến cho tâm hồn con người khiếp đảm, giam cầm không gian xung quanh mọi người. Vào lúc này, Lục Thanh chỉ cảm thấy không khí xung quanh ngưng đọng. Tiếp theo đó là không gian Bạch Linh hết sức cứng cỏi cũng đồng loạt ép về phái mọi người.

– Ma Tôn đại nhân. – Cốc Lạc Thiên hô lên một tiếng.

– Không được quấy rầy ta. Xem ta phá cấm ra đây. – Trong không trung, tiếng nói vừa dứt, lập tức xuất hiện một ngọn lửa kinh người. Ma khí màu tím khiến cho không gian lay động, những tia khí phong mang màu trắng quyện lại một chỗ với nhau cùng với ma khí màu tím giằng co.

Bố Nhan Cơ ngơ ngác nhìn khoảng không nơi Bố Thiên Đồ biến mất. Ở nơi đó vẫn còn có thể ngửi thấy cả mùi máu.

– Sư huynh! – Ánh mắt y có chút đờ đẫn. Nhưng chỉ trong chớp mắt, nét mặt Bố Nhan Cơ lại trở lại bình thường, rồi thu thanh thần kiếm của Bố Thiên Đồ vào trong Không giới.

Đối diện với ma khí tràn ngập không gian. Ngay lập tức, sáu người Bố Nhan Cơ cùng lấy ra sáu quả cầu Hạo Nhiên Chính Khí. Hạo Nhiên chính khí bị giam cầm bên trong, tỏa ra ngoài một quầng sáng.

Cốc Lạc Thiên bật cười rồi mở miệng nói:

– Đường đường là Tử Hoàng thánh giới, Kiếm Hoàng Thiên đạo mà không có người nào lĩnh ngộ được Hạo Nhiên Chính khí, lại đi phái mấy tên rác rưởi các ngươi tới đây. Những người đứng đầu thế hệ trẻ của năm đại thánh địa các ngươi đâu? Lần này nghe nói chỉ có một mình Lăng Ý của Lăng Tiêu tông. Hắn ở đâu? Hay là trốn mất rồi?

– Đừng có mà nói bừa. Tuy rằng chúng ta không thể đảm trách nổi nhưng chưa tới lúc ba nhìn hải đảo các ngươi diễu võ dương oai ở đại lục Kiếm Thần. – Vào lúc này, người thanh niên có nét mặt lạnh lùng từ trong sáu người bước ra.

– Lục huynh! – Thủy Như Tâm mở miệng nói.

Vào lúc này, chỉ thấy trên người người thanh niên đó, Hạo Nhiên Chính Khí qua lỗ chân lông mà chui vào trong cơ thể. Ánh mắt của Cốc Lạc Thiên sáng ngời, nói:

– Xem ra Lăng Tiêu tông lại sắp có một tông sư kiếm phách ra đời. Hạo Nhiên Chính Khí nhập thể, tương lai sau này đúng là không thể đo lường được.

Mà năm người Thủy Như Tâm, ánh mắt hết sức phức tạp.

Lần này, năm tông môn trong Thánh Giới đưa mười người bọn họ tới đây. Ngoại trừ Lăng Ý ra bọn họ đều không phải là những người đứng đầu tông môn.

Hạo Nhiên Chính khí! Trong giới trẻ của Thánh giới ngoại trừ Lăng Ý của Lăng Tiêu tông chưa có được, bốn người khác đều có. Đây cũng là nguyên nhân mà Lăng Tiêu tông để cho Lăng Ý tới đây gặp kiếm giả Ma đạo rồi sau đó dùng ma đạo để chất chứa căn nguyên Thiên đạo rồi lĩnh ngộ Hạo Nhiên chính khí. Đó mới là mục đích cuối cùng.

Thủy Như Tâm thở dài một tiếng, trong lòng như nghĩ tới chuyện gì đó mà nét mặt có sự bất đắc dĩ. Mười người bọn họ đều không có đủ Hạo Nhiên Chính Khí. Vậy mà lúc này, Lục Hồng của Lăng Tiêu tông lại dẫn khí nhập thể nên đi trước Lăng ý một bước. Nếu không có gì thay đổi sau khi Lục Hồng trở lại Thánh giới, trong một khoảng thời gian chắc chắn sẽ thay vị trí đứng đầu của Lăng Ý.

Sáu người tản ra Hạo Nhiên Chính khí lập tức ngăn cản ma khí đang trấn áp không gian ở bên ngoài.

Nhưng tám người Mộc Thanh Nguyên thì không có sự may mắn như vậy.

Ma khí màu tím quyện vào nhau giống như có giòi trong xương, bao phủ lấy mọi người. Rất nhiều thứ ảo giác sinh ra trong nháy mắt. Ma Ảnh đầy trời cũng tản ra những âm thanh ma quái. Không bao lâu, trong tám người, ngoại trừ Mộc Thanh Nguyên và lão già họ Đỗ ra, sáu người còn lại đều rơi vào trong ma cảnh.

Lục Thanh biến sắc, nhích nhẹ một cái liền tới bên cạnh tám người.

– Bộ pháp hay. – Ánh mắt của Cốc Lạc Thiên lập tức sáng ngời nhìn về phía Lục Thanh.

Nét mặt Cốc Lạc Thiên có chút nghi hoặc nhìn Thủy Như Tâm mà nói:

– Trong số mười tên kiếm sứ các ngươi tại sao lại không có người này.

Sắc mặt sáu người có chút khó coi, cũng chẳng thèm để ý tới Cốc Lạc Thiên.

Oành. ..

Mặt đất rung chuyển ầm ầm. Không gian bị nhuộm thành một màu tím trước mặt dao động mạnh. Rất nhiều Ma Ảnh xuyên qua xuyên lại, sinh ra vô số kính mũi kiếm trong không trung, va chạm với khí phong mang màu trắng. Cứ mấy đạo đó lại đánh nát một đạo khí phong mang.

Chẳng lẽ có kiếm giả tuyệt thế xuất hiện?

Lục Thanh bắn ra tám đạo khí Chân Long vào trong cơ thể tám người Mộc Thanh Nguyên đuổi ma khí xâm nhập ra ngoài. Sau đó, hắn quay đầu lại nhìn vô số Ma Ảnh trong không trung mà trong lòng cảm thấy kinh hãi.

– Kiếm giả tuyệt thế? Còn kém xa lắm. Chưa bước vào cảnh giới Kiếm Tổ thì lấy cái gì ra mà xưng là tuyệt thế? – Trong đầu hắn vang lên tiếng cười lạnh của Diệp lão

– Kiếm giả tuyệt thế, cảnh giới Kiếm Tổ. – Lục Thanh lẩm bẩm nói.

Rắc rắc. .. .

Từng đạo ma lôi xuất hiện đánh nát không gian. Xung quanh, khắp nơi bị ma khí bao phủ, đồng thời một thứ uy nghiêm cực lớn trấn áp trong lòng hắn. Cho dù lúc này thực lực tăng mạnh nhưng vẫn khiến Lục Thanh có cảm giác khó thở.

– Không vào Kiếm Phách cũng chỉ là con kiến. Con đường của ngươi vẫn còn dài. – Diệp lão tiếp tục nói.

Con đường còn dài.

Một tia sáng lóe lên trong mắt Lục Thanh. Trên người hắn chợt xuất hiện một thứ ý chí rất mạnh. Trong thứ ý chí đó bí mật có cả những tia khí phong mang sắc bén, xé nát ma khí đang lượn lờ trước mặt. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn

Ngọn lửa ma ngập trời cũng không che giấu được ý chí kiếm đạo của Lục Thanh. Thiếu nữ áo lam đứng bên cạnh chớp chớp đôi mắt đẹp mà nhìn hắn.

Lục Thanh ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng long ngâm, đồng thời một gợn sóng xuất hiện mang theo khí chân long khiến cho ma khí trong không trung tán loạn.

– Khí chân long? Nơi đây chẳng lẽ còn có hậu bối của Long tộc? – Ma âm cuồn cuộn từ không trung vọng xuống. Trong nháy mắt, trên đỉnh đầu mọi người ma khí tách ra, rồi sau đó có một Ma Ảnh cao chừng một trượng từ trên cao giáng xuống.

Đó là một người trung niên mặt đầy râu ria cao chừng một trượng. Đôi mắt hổ của y tràn ngập ngọn lửa thiêu đốt. Ở sau lưng có một thanh kiếm khổng lồ màu tím tỏa ra những tia sáng màu trắng. Đồng thời, ma khí từ người y mạnh mẽ tản ra, trấn áp khí Chân long của Lục Thanh xuống.

Vô số Ma Ảnh bay lượn xung quanh người đó. Đồng thời một làn hơi thở cực mạnh chỉ trong nháy mắt xâm nhập vào trong tâm thần của đám người Thủy Như Tâm.

Gần như trong nháy mắt, Hạo Nhiên Chính Khí của năm người Thủy Như Tâm nứt ra. Cả năm người như bị sét đánh mà phun ra một ngụm tâm huyết.

Tâm huyết không giống với những nội thương khác. Chỉ khi nào tâm thần bị trọng thương mới phun ra mà thôi. Một ngụm tâm huyết khiến cho năm người Thủy Như Tâm mất đi mười năm tuổi thọ mới có thể hồi phục. Vì vậy mà trong chốc lát, cả năm người nhìn như già đi một chút.

Hoàn toàn khác với năm người Thủy Như Tâm, Lục Hồng nhanh chóng ngồi xuống bảo vệ tâm thần. Hạo Nhiên chính khí trên người hắn dán chặt vào người, tưởng chừng như có một cơn gió thổi qua sẽ bị phá vỡ.

– A! Không tồi. Còn có một người lĩnh ngộ được Hạo Nhiên Chính Khí. Chỉ đáng tiếc mới là Kiếm Hoàng nhị kiếp. – Ma Ảnh cao một trượng mở miệng nói, âm thanh có chút khen ngợi. Tuy nhiên âm thanh của y chẳng khác gì tiếng sấm, cho dù mở miệng cũng giống hệt như Ma thần, chấn nhiếp tâm phách.

Ngay lập tức, Ma Ảnh nhìn về phía Lục Thanh.

– Không phải Long tộc. Bán Long chân thân. Thân thể thật mạnh lại còn có cả khí phong mang. – Ma Ảnh nhìn càng lâu, ánh mắt lại càng sáng lên.

Còn Lục Thanh trong lòng chấn động. Mới chỉ một cái liếc mắt của đối phương mà đã nhận ra nhiều điều. Đưa mắt nhìn Ma Ảnh chỉ cao một trượng không giống với con người, ánh mắt y như muốn nhìn thấu toàn bộ thân thể hắn.

Ma Ảnh bước đi từ từ. Tuy nhiên mỗi bước chân lại giống như tảng đá ngàn cân rơi xuống đát khiến cho Kiếm Thổ Bạch Linh cứng rắn cũng bị đạp sâu xuống.

Thân thể mạnh thật.

Ánh mắt của Lục Thanh sáng ngời. Trong mắt hắn, thân hình Ma Ảnh theo mỗi bước chân lại càng cao thêm. mới mười bước đã biến thành cao tới nghìn trượng. Đồng dạng, thanh kiếm màu tím khổng lồ sau lưng cũng phát triển, tỏa ra Kiếm Ý sắc bén giống như một ngọn núi cao ngàn trượng từ trên cao đè xuống.

Chỉ hoàn toàn là Kiếm Ý không hề có chút thần thông nào trong đó.

– Muốn đánh thì đánh. – Ý chí chiến đấu bốc lên nhanh chóng. Trên người Lục Thanh một đạo Phong Lôi kiếm ý phóng lên cao, ngưng tụ thanh một cái bóng kiếm màu tím bạc. Chỉ có điều, so với Kiếm ý của Ma Ảnh thì Kiếm ý của Lục Thanh mặc dù kém hơn một chút thần vận nhưng lại ngưng thật hơn, không hề kém Ma Ảnh và thanh ma kiếm.

Chọn tập
Bình luận