“Tần Mộc nhận lấy cái chết!” Quát lên một tiếng giận dữ, Triệu Thiên Diệp đã ra tay trước.
Triệu Thiên Diệp thi triển Tấn Lôi bộ hóa thánh một đạo lưu quang màu xanh tím. Trong nháy mắt hắn đã vượt qua khoảng cách hai mươu trượng tới trước mặt Tần Mộc.
Phong Lôi kiếm chém ra một luồng quang mang màu xanh tím chói mắt. Thân kiếm vẽ lên một quỹ tích huyền ảo, Phong Lôi Kiếm Khí trong suốt quấn quanh. Ởi mũi kiếm, đại lượng khí Phong Lôi tụ tập lại, nhanh chóng ngưng tụ ra một đoàn Tử Điện thô to bằng cánh tay cùng với Phong Nhận hoàn sắc bén.
Thức thứ tư của Tử Tiêu Phong Lôi kiếm: Lôi Đình Sơ Hiện.
Kiếm Khí ẩn chứa Tử Điện bá đạo cùng Phong Nhận hoàn sắc bén bao phủ không gian hơn mười trượng quanh Tần Mộc. Đồng thời một làn Phong Lôi Kiếm Ý bá đạo từ trên người Triệu Thiên Diệp phóng ra, hướng tới những đệ tử của Thanh Ngọc tông áp chế.
Triệu Diệp Thiên giận dữ mà bạo phát, động tác giống như lôi đình vạn quân, khí thế không thể đón đỡ. Trong Thanh Ngọc tông không có Kiếm Chủ, người có tu vi cao nhất cũng chỉ tương đương Triệu Thiên Diệp. Dưới Phong Lôi Kiếm Ý bùng nổ, nhất thời Kiếm Nguyên ẩn chứa trong Kiếm Chủng của bọn họ bị áp chế gần một nửa.
Bất ngờ không kịp đề phòng, tính cả Tần Mộc, năm người của Thanh Ngọc tông liên tục giơ kiếm lên ngăn chặn, rất nhanh bày ra một tầng võng kiếm.
Khí thế của Phong Lôi Kiếm Khí như chẻ tre, trong chốc lát phá vỡ võng kiếm của năm người. Năm người kinh hãi vội vàng huy động kiếm đón đỡ.
Oanh!
Oanh!
Năm người đồng thời bị đánh bay ra ngoài. Một nữ đệ tử vừa mới đạt tới Kiếm Sư trung thiên vị, bị Phong Lôi Kiếm Ý áp chế đến tám phần Kiếm Nguyên, thanh kiếm thất phẩm trong tay liền bị Phong Lôi Kiếm Khí đánh vỡ.
“Sư muội!”
Bốn người Tần Mộc sợ hãi kêu lên một tiếng, nữ đệ tử kia đã bị chém thành hai mảnh.
Uy thế một kiếm mạnh như vậy!
Giờ khắc này, ánh mắt của tất cả nhìn về phía Triệu Thiên Diệp đều trở lên cẩn thận. Kiếm Ý! Triệu Thiên Diệp này lại lĩnh ngộ Kiếm Ý!
“Triệu Thiên Diệp!” Hai mắt của Tần Mộc đỏ lên. Nữ đệ tử bị chém chết chính là sư muội của hắn, hai người là thanh mai trúc mã, đã có một chút tình ý. Nhưng giờ phút này lại bị một kiếm của Triệu Thiên Diệp chặt đứt.
Không hề ngừng lại, Triệu Thiên Diệp lại vung kiếm lên. Thân hình hắn đột nhiên lùi lại. Trên hư không, một đám Lôi Vân tụ tập lại, cơn lốc càn quét cùng Tử Điện ngang trời, phụ trợ cho Kiếm Khí tràn ngập thân thể Triệu Thiên Diệp. Đúng là như Lôi Thần hàng thế, uy run thiên hạ!
Ngay sau đó, hai tay Triệu Thiên Diệp đồng thời nắm chắt chuôi Phong Lôi kiếm.
“Thức thứ chín, Phong Lôi Mật Bố!”
Theo một tiếng quát trầm trọng của Triệu Thiên Diệp, chỉ thấy Phong Lôi kiếm trong tay hắn lóe ra Phong Lôi Kiếm Khí sắc bén, đầu ngón tay hơn ấn vào chuôi kiếm, rất nhanh mũi kiếm vẽ lên một vòng tròn huyền ảo.
Hưu
Phong Lôi Kiếm Khí trên Phong Lôi kiếm đột nhiên xoay tròn, chung quanh từng cơn lốc nổi lên. Trong nháy mắt, từ bốn phía nhanh chóng tụ tập vô số điểm sáng màu xanh và tím nhỏ bé. Những điểm sáng này rất nhanh tụ tập lại quanh người Triệu Thiên Diệp, hình thành một cơn lốc màu xanh tím cao hơn mười trượng.
Cơn lốc này hoàn toàn do Phong Lôi Kiếm Khí tạo thành. Tử Điện cuồng bạo cùng Tốn Phong xoay tròn, một khí thế giết chóc hủy diệt từ trong cơn lốc Kiếm Khí truyền ra, hướng tới bốn người Tần Mộc áp chế.
Răng rắc!
Lúc này, gã Kiếm Chủ của Thất Thương tông đạp lên mặt đất, mặt đất dưới chân hắn rất nhanh nứt vỡ hiện lên một cái khe sâu mấy trượng. Đồng thời ở trên thanh kiếm trong tay hắn, một đạo Kiếm Khí tản ra năm màu sắc sỡ giống Ngũ Hành Kiếm Khí, hướng về Triệu Thiên Diệp chém tới.
“Đối thủ của ngươi là ta!” Niếp Thanh Thiên lập tức thi triển Tốn Phong bộ, như hóa thanh một cơn gió, trong nháy mắt thân hình hắn đã xuất hiện trước đạo Kiếm Khí năm màu đang nhắm tới Triệu Thiên Diệp, Tốn Phong Kiếm Khí phá không nghênh đón.
Ầm!
Hai đạo Kiếm Khí va chạm vào nhau lại phát ra kiếm ngâm ngân nga. Không gian trong mấy trượng hóa thành chân không, không khí quanh đó liền bị hút vào.
Trong nháy mắt lóe tinh quang, gã Kiếm Chủ của Thật Thương tông này nhìn qua đã gần tới trung niên. Quỷ dị chính là Kiếm Khí của hắn lại có bề ngoài giống hệt Ngũ Hành Kiếm Khí. Năm luồng sáng phân biệt là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ năm loại Kiếm Khí nhô cao huyền phù. Khí Ngũ Hành từ trong cơ thể gã chen chúc mà ra. Sắc mặt của hắn nguyên bản tái nhợt giờ càng thêm không có chút máu, trông giống như khuôn mặt một xác chết.
Dưới ánh mắt ngưng trọng của Niếp Thanh Thiên, năm đạo Ngũ Hành Kiếm Khí rất nhanh kết thành năm thanh Ngũ Hành cụ kiếm cao hơn mười trượng. Kiếm Khí hệ Kim sắc bén bức người, Kiếm Khí hệ Mộc tản ra sinh cơ dạt dào,, Kiếm Khí hệ Thủy linh động liên miên, Kiếm Khí hệ hỏa nóng cháy dữ dằn, Kiếm Khí hệ Thổ hỗn ngưng mênh mông. Năm thanh cự kiếm trong nháy mắt đã hình thành, không khí chung quanh liên tục bị thoát vỡ thành chân không.
Hưu!
Hưu!
Năm thanh cự kiếm xuyên qua hư không tạo nên năm đạo lưu quang đánh thẳng tới Niếp Thanh Thiên.
Sắc mặt ngưng trọng, Niếp Thanh Thiên vung kiếm lên, Tốn Phong Kiếm Khí vẽ lên một đường cong, chém vào hư không.
Viu!
Vô số đạo Tốn Phong Kiếm Khí tản ra. Khí Tốn Phong trong trời đất tụ tập lại. Trong chớp mắt, trước mặt Niếp Thanh Thiên hiện lên một cơn lốc màu xanh cao hơn hai mươi trượng. Trong cơ lốc có Tốn Phong Kiếm Khí lưu động như muốn xé rách mọi thứ trước mặt.
Ô ô!
Một tiếng kiếm ngân chói tai vang lên, một làn Tốn Phong Kiếm Ý vô cùng sắc bén bốc lên. Vô số đất đá vụn bị cơn lốc hút vào hình thành một tầng thạch lưu ở bên ngoài cơn lốc.
Hưu!
Cơn lốc Kiếm Khí mang theo khí thế kinh người hướng về phía năm thanh cự kiếm đang đánh tới.
Liếc nhìn nhau, hai gã Kiếm Chủ của Ngũ Độc tông và Chân Dục tông đồng thời tiến lên, trường kiếm đã ra khỏi vỏ. Ngũ Độc Kiếm Khí cùng Chân Dục Kiếm Khí đồng thời hướng tới năm người Lạc Tâm Vũ đang đừng quan sát trận chiến.
“Hai người này giao cho muội!” Tới giờ phút này, trên người Long Tuyết tràn ngập Hàn Băng khí. Theo cước bộ nhẹ nhàng của Long Tuyết, nơi nàng đi ngang qua hơi nước trong không khí lập tức bị đông lại thành những bông tuyết phiêu đãng rơi xuống mặt đất.
Hai gã Kiếm Chủ này đều là Kiếm Chủ tiểu thiên vị, bị khí thế của Long Tuyết là Kiếm Chủ tiểu thiên vị đỉnh phong ép tới liền rơi vào hạ phong.
Hai người quyết định thật nhanh, trường kiếm trong tay liền chém ra. Ngũ Độc Kiếm Khí năm màu sặc sỡ cùng Chân Dục Kiếm Khí như vô cùng vô tận hướng tới bao phú hư không quanh người Long Tuyết hơn mười trượng. Khói độc càng quét, đặc biệt Chân Dục Kiếm Khí tản ra ánh sáng sáu màu lung linh, khiến cho người khác không nhịn được phải nhìn chăm chú, tựa như trong đó có cái gì rất hấp dẫn bọn họ vậy. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
“Vô ích thôi!” Trong một khắc ánh mặt của Long Tuyết giống như một cái đầm băng hơi lạnh thấu xương tỏa ra, quét ngang cơ thể hai người.
Hai người nhịn không được rùng mình, Kiếm Chủ của Chân Dục tông khiếp sợ hô lên: “Như thế nào có thể?”
Ngâm!
Trả lời bọn họ chính là một làn Hàn Băng Kiếm Ý tỏa ra hơi lạnh như muốn băng phong vạn vật. Trong hư không, một vòng tròn khí lãng màu trắng khuếch tán ra. Hàn Băng Kiếm Ý ở giữa không trung hiện ra, ngưng tụ thành một thanh kiếm cao hơn mười trượng tỏa ra hơi lạnh thấu xương.
Kình khí bắn ra khắp nơi. Vốn đồi núi nứt nẻ cũng không chịu đựng được nữa bắt đầu sụp xuống. Trên mặt đất từng làn khói nhẹ bốc lên, nhưng nháy mắt lại bị khí Hàn Băng ép xuống.
Thanh âm lạnh như băng của Long Tuyết vang lên giữa hư không: “Hai vị! Tiếp thức Băng Phượng Vũ Thiên này của ta!”
Tiếng nói vừa dứt, hư ảnh thanh kiếm cao hơn mười trượng liền hóa thành băng, Khí Hàn Băng trong trời đất không ngừng tụ tập lại, đem Long Tuyết bao phủ lại.
Thu!
Một tiếng phượng hót cao vút vang lên. Tiếng phượng hót mang theo uy nghiêm không thể giao động, khí Hàn Băng vây quanh Long Tuyết lập tức sôi động lên, trên hư không lập tức một Băng Phượng hình thành. Băng Phượng này mở ra hai cánh dài tới hai mươi trượng, cao gần mười trượng. Sau khi vừa hình thành một khắc, trong đôi con ngươi đen nhánh liền bắn ra hai luồng thần quang lạnh lẽo tới hai gã Kiếm Chủ kia.
Một tầng khí lãng theo đôi cánh to lớn vỗ khuếch tán ra. Tất cả đệ tử dưới Kiếm Chủ của bảy tông đều tránh lui.
Hưu!
Một luồng sáng giống như xuyên qua không gian. Thân mình Băng Phượng trong nháy mắt đã xuất hiện trên đầu hai gã Kiếm Chủ. Mà khói độc cùng Chân Dục Kiếm Khí trong hư không như bị đông lại. Theo hai cánh của Băng Phượng vỗ lên, răng rắc mấy tiếng liền vỡ thành mảnh vụn.
Lại một tiếng phượng hót cao vút vang lên, Phượng vĩ quét qua, Băng Phượng linh động như một con vật có sinh mệnh. Đôi cánh vừa vỗ ra, thân thể to lớn gào thét đánh tới hai gã Kiếm Chủ.
Trên mặt hai gã lộ ra vẻ hoảng sợ. Cảm thụ khí tức của Băng Phượng, trong lòng hai gã không nhịn được sinh ra sợ hãi. Sống chết trước mắt, hai người lập tức hành động.
Ngũ Độc Kiếm Khí như nước trong nháy mắt bao trùm toàn thân gã Kiếm Chủ Ngũ Độc tông. Trong hư không để lại vô số bóng kiếm, ngay lập tức một quả cầu Kiếm Khí đen thui ngưng kết ra.
Mà Kiếm Chủ của Chân Dục tông cũng không dám chậm trễ. Chân Dục Kiếm Khí tụ tập lại xẹt lên một quỹ tích huyền ảo. Theo Kiếm Khí tụ tập, một con quái thú có hình thù kỳ lạ ngưng tụ ra. Trong nháy mắt, cơ hồ là ánh mắt của tất cả mọi người đều bị hấp dẫn lãi. Như trên người quái thú này có thứ gì đó mà bọn họ mong muốn.
Long Tuyết hừ lạnh một tiếng, khẽ vung tay lên. Lập tức trong đôi con ngươi của Băng Phượng lóe ra hai luồng thần quang sắc bén, hung hăng bắn về phía tên Kiếm Chủ của Chân Dục tông.
“Tần Mộc nhận lấy cái chết!” Quát lên một tiếng giận dữ, Triệu Thiên Diệp đã ra tay trước.
Triệu Thiên Diệp thi triển Tấn Lôi bộ hóa thánh một đạo lưu quang màu xanh tím. Trong nháy mắt hắn đã vượt qua khoảng cách hai mươu trượng tới trước mặt Tần Mộc.
Phong Lôi kiếm chém ra một luồng quang mang màu xanh tím chói mắt. Thân kiếm vẽ lên một quỹ tích huyền ảo, Phong Lôi Kiếm Khí trong suốt quấn quanh. Ởi mũi kiếm, đại lượng khí Phong Lôi tụ tập lại, nhanh chóng ngưng tụ ra một đoàn Tử Điện thô to bằng cánh tay cùng với Phong Nhận hoàn sắc bén.
Thức thứ tư của Tử Tiêu Phong Lôi kiếm: Lôi Đình Sơ Hiện.
Kiếm Khí ẩn chứa Tử Điện bá đạo cùng Phong Nhận hoàn sắc bén bao phủ không gian hơn mười trượng quanh Tần Mộc. Đồng thời một làn Phong Lôi Kiếm Ý bá đạo từ trên người Triệu Thiên Diệp phóng ra, hướng tới những đệ tử của Thanh Ngọc tông áp chế.
Triệu Diệp Thiên giận dữ mà bạo phát, động tác giống như lôi đình vạn quân, khí thế không thể đón đỡ. Trong Thanh Ngọc tông không có Kiếm Chủ, người có tu vi cao nhất cũng chỉ tương đương Triệu Thiên Diệp. Dưới Phong Lôi Kiếm Ý bùng nổ, nhất thời Kiếm Nguyên ẩn chứa trong Kiếm Chủng của bọn họ bị áp chế gần một nửa.
Bất ngờ không kịp đề phòng, tính cả Tần Mộc, năm người của Thanh Ngọc tông liên tục giơ kiếm lên ngăn chặn, rất nhanh bày ra một tầng võng kiếm.
Khí thế của Phong Lôi Kiếm Khí như chẻ tre, trong chốc lát phá vỡ võng kiếm của năm người. Năm người kinh hãi vội vàng huy động kiếm đón đỡ.
Oanh!
Oanh!
Năm người đồng thời bị đánh bay ra ngoài. Một nữ đệ tử vừa mới đạt tới Kiếm Sư trung thiên vị, bị Phong Lôi Kiếm Ý áp chế đến tám phần Kiếm Nguyên, thanh kiếm thất phẩm trong tay liền bị Phong Lôi Kiếm Khí đánh vỡ.
“Sư muội!”
Bốn người Tần Mộc sợ hãi kêu lên một tiếng, nữ đệ tử kia đã bị chém thành hai mảnh.
Uy thế một kiếm mạnh như vậy!
Giờ khắc này, ánh mắt của tất cả nhìn về phía Triệu Thiên Diệp đều trở lên cẩn thận. Kiếm Ý! Triệu Thiên Diệp này lại lĩnh ngộ Kiếm Ý!
“Triệu Thiên Diệp!” Hai mắt của Tần Mộc đỏ lên. Nữ đệ tử bị chém chết chính là sư muội của hắn, hai người là thanh mai trúc mã, đã có một chút tình ý. Nhưng giờ phút này lại bị một kiếm của Triệu Thiên Diệp chặt đứt.
Không hề ngừng lại, Triệu Thiên Diệp lại vung kiếm lên. Thân hình hắn đột nhiên lùi lại. Trên hư không, một đám Lôi Vân tụ tập lại, cơn lốc càn quét cùng Tử Điện ngang trời, phụ trợ cho Kiếm Khí tràn ngập thân thể Triệu Thiên Diệp. Đúng là như Lôi Thần hàng thế, uy run thiên hạ!
Ngay sau đó, hai tay Triệu Thiên Diệp đồng thời nắm chắt chuôi Phong Lôi kiếm.
“Thức thứ chín, Phong Lôi Mật Bố!”
Theo một tiếng quát trầm trọng của Triệu Thiên Diệp, chỉ thấy Phong Lôi kiếm trong tay hắn lóe ra Phong Lôi Kiếm Khí sắc bén, đầu ngón tay hơn ấn vào chuôi kiếm, rất nhanh mũi kiếm vẽ lên một vòng tròn huyền ảo.
Hưu
Phong Lôi Kiếm Khí trên Phong Lôi kiếm đột nhiên xoay tròn, chung quanh từng cơn lốc nổi lên. Trong nháy mắt, từ bốn phía nhanh chóng tụ tập vô số điểm sáng màu xanh và tím nhỏ bé. Những điểm sáng này rất nhanh tụ tập lại quanh người Triệu Thiên Diệp, hình thành một cơn lốc màu xanh tím cao hơn mười trượng.
Cơn lốc này hoàn toàn do Phong Lôi Kiếm Khí tạo thành. Tử Điện cuồng bạo cùng Tốn Phong xoay tròn, một khí thế giết chóc hủy diệt từ trong cơn lốc Kiếm Khí truyền ra, hướng tới bốn người Tần Mộc áp chế.
Răng rắc!
Lúc này, gã Kiếm Chủ của Thất Thương tông đạp lên mặt đất, mặt đất dưới chân hắn rất nhanh nứt vỡ hiện lên một cái khe sâu mấy trượng. Đồng thời ở trên thanh kiếm trong tay hắn, một đạo Kiếm Khí tản ra năm màu sắc sỡ giống Ngũ Hành Kiếm Khí, hướng về Triệu Thiên Diệp chém tới.
“Đối thủ của ngươi là ta!” Niếp Thanh Thiên lập tức thi triển Tốn Phong bộ, như hóa thanh một cơn gió, trong nháy mắt thân hình hắn đã xuất hiện trước đạo Kiếm Khí năm màu đang nhắm tới Triệu Thiên Diệp, Tốn Phong Kiếm Khí phá không nghênh đón.
Ầm!
Hai đạo Kiếm Khí va chạm vào nhau lại phát ra kiếm ngâm ngân nga. Không gian trong mấy trượng hóa thành chân không, không khí quanh đó liền bị hút vào.
Trong nháy mắt lóe tinh quang, gã Kiếm Chủ của Thật Thương tông này nhìn qua đã gần tới trung niên. Quỷ dị chính là Kiếm Khí của hắn lại có bề ngoài giống hệt Ngũ Hành Kiếm Khí. Năm luồng sáng phân biệt là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ năm loại Kiếm Khí nhô cao huyền phù. Khí Ngũ Hành từ trong cơ thể gã chen chúc mà ra. Sắc mặt của hắn nguyên bản tái nhợt giờ càng thêm không có chút máu, trông giống như khuôn mặt một xác chết.
Dưới ánh mắt ngưng trọng của Niếp Thanh Thiên, năm đạo Ngũ Hành Kiếm Khí rất nhanh kết thành năm thanh Ngũ Hành cụ kiếm cao hơn mười trượng. Kiếm Khí hệ Kim sắc bén bức người, Kiếm Khí hệ Mộc tản ra sinh cơ dạt dào,, Kiếm Khí hệ Thủy linh động liên miên, Kiếm Khí hệ hỏa nóng cháy dữ dằn, Kiếm Khí hệ Thổ hỗn ngưng mênh mông. Năm thanh cự kiếm trong nháy mắt đã hình thành, không khí chung quanh liên tục bị thoát vỡ thành chân không.
Hưu!
Hưu!
Năm thanh cự kiếm xuyên qua hư không tạo nên năm đạo lưu quang đánh thẳng tới Niếp Thanh Thiên.
Sắc mặt ngưng trọng, Niếp Thanh Thiên vung kiếm lên, Tốn Phong Kiếm Khí vẽ lên một đường cong, chém vào hư không.
Viu!
Vô số đạo Tốn Phong Kiếm Khí tản ra. Khí Tốn Phong trong trời đất tụ tập lại. Trong chớp mắt, trước mặt Niếp Thanh Thiên hiện lên một cơn lốc màu xanh cao hơn hai mươi trượng. Trong cơ lốc có Tốn Phong Kiếm Khí lưu động như muốn xé rách mọi thứ trước mặt.
Ô ô!
Một tiếng kiếm ngân chói tai vang lên, một làn Tốn Phong Kiếm Ý vô cùng sắc bén bốc lên. Vô số đất đá vụn bị cơn lốc hút vào hình thành một tầng thạch lưu ở bên ngoài cơn lốc.
Hưu!
Cơn lốc Kiếm Khí mang theo khí thế kinh người hướng về phía năm thanh cự kiếm đang đánh tới.
Liếc nhìn nhau, hai gã Kiếm Chủ của Ngũ Độc tông và Chân Dục tông đồng thời tiến lên, trường kiếm đã ra khỏi vỏ. Ngũ Độc Kiếm Khí cùng Chân Dục Kiếm Khí đồng thời hướng tới năm người Lạc Tâm Vũ đang đừng quan sát trận chiến.
“Hai người này giao cho muội!” Tới giờ phút này, trên người Long Tuyết tràn ngập Hàn Băng khí. Theo cước bộ nhẹ nhàng của Long Tuyết, nơi nàng đi ngang qua hơi nước trong không khí lập tức bị đông lại thành những bông tuyết phiêu đãng rơi xuống mặt đất.
Hai gã Kiếm Chủ này đều là Kiếm Chủ tiểu thiên vị, bị khí thế của Long Tuyết là Kiếm Chủ tiểu thiên vị đỉnh phong ép tới liền rơi vào hạ phong.
Hai người quyết định thật nhanh, trường kiếm trong tay liền chém ra. Ngũ Độc Kiếm Khí năm màu sặc sỡ cùng Chân Dục Kiếm Khí như vô cùng vô tận hướng tới bao phú hư không quanh người Long Tuyết hơn mười trượng. Khói độc càng quét, đặc biệt Chân Dục Kiếm Khí tản ra ánh sáng sáu màu lung linh, khiến cho người khác không nhịn được phải nhìn chăm chú, tựa như trong đó có cái gì rất hấp dẫn bọn họ vậy. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
“Vô ích thôi!” Trong một khắc ánh mặt của Long Tuyết giống như một cái đầm băng hơi lạnh thấu xương tỏa ra, quét ngang cơ thể hai người.
Hai người nhịn không được rùng mình, Kiếm Chủ của Chân Dục tông khiếp sợ hô lên: “Như thế nào có thể?”
Ngâm!
Trả lời bọn họ chính là một làn Hàn Băng Kiếm Ý tỏa ra hơi lạnh như muốn băng phong vạn vật. Trong hư không, một vòng tròn khí lãng màu trắng khuếch tán ra. Hàn Băng Kiếm Ý ở giữa không trung hiện ra, ngưng tụ thành một thanh kiếm cao hơn mười trượng tỏa ra hơi lạnh thấu xương.
Kình khí bắn ra khắp nơi. Vốn đồi núi nứt nẻ cũng không chịu đựng được nữa bắt đầu sụp xuống. Trên mặt đất từng làn khói nhẹ bốc lên, nhưng nháy mắt lại bị khí Hàn Băng ép xuống.
Thanh âm lạnh như băng của Long Tuyết vang lên giữa hư không: “Hai vị! Tiếp thức Băng Phượng Vũ Thiên này của ta!”
Tiếng nói vừa dứt, hư ảnh thanh kiếm cao hơn mười trượng liền hóa thành băng, Khí Hàn Băng trong trời đất không ngừng tụ tập lại, đem Long Tuyết bao phủ lại.
Thu!
Một tiếng phượng hót cao vút vang lên. Tiếng phượng hót mang theo uy nghiêm không thể giao động, khí Hàn Băng vây quanh Long Tuyết lập tức sôi động lên, trên hư không lập tức một Băng Phượng hình thành. Băng Phượng này mở ra hai cánh dài tới hai mươi trượng, cao gần mười trượng. Sau khi vừa hình thành một khắc, trong đôi con ngươi đen nhánh liền bắn ra hai luồng thần quang lạnh lẽo tới hai gã Kiếm Chủ kia.
Một tầng khí lãng theo đôi cánh to lớn vỗ khuếch tán ra. Tất cả đệ tử dưới Kiếm Chủ của bảy tông đều tránh lui.
Hưu!
Một luồng sáng giống như xuyên qua không gian. Thân mình Băng Phượng trong nháy mắt đã xuất hiện trên đầu hai gã Kiếm Chủ. Mà khói độc cùng Chân Dục Kiếm Khí trong hư không như bị đông lại. Theo hai cánh của Băng Phượng vỗ lên, răng rắc mấy tiếng liền vỡ thành mảnh vụn.
Lại một tiếng phượng hót cao vút vang lên, Phượng vĩ quét qua, Băng Phượng linh động như một con vật có sinh mệnh. Đôi cánh vừa vỗ ra, thân thể to lớn gào thét đánh tới hai gã Kiếm Chủ.
Trên mặt hai gã lộ ra vẻ hoảng sợ. Cảm thụ khí tức của Băng Phượng, trong lòng hai gã không nhịn được sinh ra sợ hãi. Sống chết trước mắt, hai người lập tức hành động.
Ngũ Độc Kiếm Khí như nước trong nháy mắt bao trùm toàn thân gã Kiếm Chủ Ngũ Độc tông. Trong hư không để lại vô số bóng kiếm, ngay lập tức một quả cầu Kiếm Khí đen thui ngưng kết ra.
Mà Kiếm Chủ của Chân Dục tông cũng không dám chậm trễ. Chân Dục Kiếm Khí tụ tập lại xẹt lên một quỹ tích huyền ảo. Theo Kiếm Khí tụ tập, một con quái thú có hình thù kỳ lạ ngưng tụ ra. Trong nháy mắt, cơ hồ là ánh mắt của tất cả mọi người đều bị hấp dẫn lãi. Như trên người quái thú này có thứ gì đó mà bọn họ mong muốn.
Long Tuyết hừ lạnh một tiếng, khẽ vung tay lên. Lập tức trong đôi con ngươi của Băng Phượng lóe ra hai luồng thần quang sắc bén, hung hăng bắn về phía tên Kiếm Chủ của Chân Dục tông.