Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 873: Quan tài chấn động – Kiếm Bảo Hoàng giai

Tác giả: Thập Bộ Hành
Chọn tập

Lăng Phá Thiên đứng thẳng trên cự kiếm màu đen, mắt lộ vẻ như đang hồi tưởng , Kiếm Ý trên người càng thêm linh hoạt, sắc bén, giống như Thiên Lôi trong thiên địa lúc này hoàn toàn nghe theo hiệu lệnh của lão, Kiếm Ý Thiên Lôi vùng vẫy, từ trên Lôi Quang Thần Kiếm bỗng nhiên vang lên một tiếng kiếm ngâm, bước chân khẽ đạp, toàn thân Lăng Phá Thiên dường như không còn trọng lượng, hóa thành một sợi lông hư vô, đâm về phía thân thể người khổng lồ trăm trượng.

Người khổng lồ rống lên, trong trời đất dường như có một luồng sức mạnh mênh mông khó hiểu từ ngoài chín tầng trời đột phá xuống dưới, mà trên chín tầng trời, Thiên Lôi vốn đang vùng vẫy lập tức có dấu hiệu tiêu tan.

– Tiếp ta một quyền nữa!

Gầm lên như sấm, chiến ý trong mắt Phong Lôi bùng lên mạnh mẽ, giờ phút này tuy không dùng tới thế thiên địa, nhưng một quyền của Phong Lôi đánh ra, trên cánh tay to hàng chục trượng toát ra thần lực linh quang màu tím trắng, không gian xung quanh nháy mắt bị trấn áp, một luồng quái phong lạnh thấu xương mang theo một luồng sức mạnh chấn nhiếp tâm thần phá không mà ra.

Đồng thời phía trước đầu quyền khổng lồ này, luồng sức mạnh khó hiểu kia đồng thời ngưng tụ, một quyền này dường như có Thân Long Vương bao vây, không gian xung quanh tan rồi tụ, lập đi lập lại giống như lâm vào trong luân hồi.

Kiếm quang trong mắt Lăng Phá Thiên bùng lên, quát lên một tiếng lạnh lùng:

– Lực Thời Không thì đã sao, nếu không ngưng luyện thành Tiểu Thế Giới Thời Không, hãy xem lão phu dùng một kiếm phá tan!

– Bùng…

Trước người Lăng Phá Thiên, tay phải vốn đang nắm Lôi Quang Thần Kiếm buông ra, mà Lôi Quang Thần Kiếm trong nháy mắt bắn nhanh ra, một kiếm này hội tụ sấm sét trên trời, một luồng lôi quang màu trắng bao trùm thần kiếm, chỉ trong thoáng chốc đã va chạm vào quyền của Phong Lôi đánh ra.

– Ầm…

Trong trời đất dường như chỉ còn lại một tiếng nổ vang này, dưới chân hai người, cự long vạn trượng và lôi kiếm vạn trượng đồng thời tan nát. Toàn thân Phong Lôi thối lui rất nhanh về phía sau, chân y dường như đang giẫm trên mặt đất, rời khỏi mỗi một bước là tạo nên một khoảng không gian sụp đổ hàng chục trượng, mà Lăng Phá Thiên cũng bắn ngược về phía sau xa trăm dặm.

Lăng Phá Thiên ổn định thân hình, sắc mặt nghiêm trang nhìn Phong Lôi ở xa xa, trầm giọng nói:

– Người trẻ tuổi kia, ngươi đã đuổi kịp chủ nhân ngươi khi trước, chỉ có Luân Hồi Kiếm Tôn mới có thể đánh với ngươi một trận, thân thể Long tộc quả thật danh bất hư truyền!

Thần sắc Phong Lôi vẫn tỏ ra lạnh lùng, thân hình to trăm trượng của Phong Lôi khẽ lảo đảo, từ trên tay y, long huyết màu tím trắng pha vàng chảy xuống không ngừng, dù y đã dự đoán được thực lực của Lăng Phá Thiên là nhất kiếp Kiếm Tổ, nhưng lão có được Lôi Kiếm Truy là Kiếm Bảo cấp Bán Hoàng, sau khi lão được Thiên Đạo Chuy, hai món hợp nhất đã trở thành Kiếm Bảo Hoàng giai, cho nên thực lực có thể sánh ngang với nhị kiếp Kiếm Tổ.

Bất quá dù là nhị kiếp Kiếm Tổ thì đã sao? Dám trấn áp phụ thân của Phong Lôi y, chính là kẻ thù sinh tử, chỉ có chiến mà thôi!

Chiến ý bất khuất của Chân Long nhất tộc lại bùng lên, sau lưng Phong Lôi đột ngột xuất hiện một hư ảnh cự long che trời phủ đất, hư ảnh cự long này dài mười vạn trượng, long thân vô biên màu vàng tinh thuần, giống như được đúc thành từ vàng ròng, nhưng kim quang toát ra lại giống như ngọc thô tinh thuần, trong suốt. Trên sừng rồng lúc này đã có tới mười đốt, một cỗ long uy che trời phủ đất lan tràn.

Trong phút chốc, thiên địa biến sắc, trên chín tầng trời, lôi vân hội tụ lập tức tan biến, ngoài ngàn dặm, kiếm Tôn cái thế của các tông lộ vẻ kinh hãi, cự long như vậy thật sự là chưa từng nghe thấy, một số ít kẻ học thức uyên bác, bắt đầu chìm vào trầm tư.

Giờ phút này ngoài trăm vạn dặm, trong một khoảng không tràn đầy ánh nắng, hai bóng người đang đứng nép vào nhau, bắt chợt một tiếng long ngâm từ phương xa vọng tới.

– Rống…

Không gian phá nát, trước mặt hai người, một cỗ quan tài bằng đồng xanh đột nhiên hiện ra, hình Long Hoàng khắc trên nắp quan bắt chợt bốc lên, trên đầu rồng có khắc chữ Long, đồng thời toát ra một cỗ uy nghiêm từ sừng rồng mười đốt, cả quan tài cũng đồng thời run rẩy, nắp quan lập tức hở ra một chút, nhưng nháy mắt đã biến mất không thấy, mà từ toàn thân quan tài toát ra một đạo khí tức huyền ảo, hư ảnh kim long bay lên lập tức bị một đạo lúc vô hình kéo ngược trở về.

Bất chợt quan tài phá nát hư không, biến mất không thấy.

Trong nháy mắt, ở Kiếm Thần sơn, trên Thông Thiên Kiếm Nhai, một thiếu niên áo xanh mặt lộ vẻ khiếp sợ, bạch quang trong mắt lưu chuyển phá tan hư không.

Đạo bạch quang này nháy mắt xuyên qua hàng ngàn vạn dặm, tới tận cuối Kiếm Thần đại lục.

Cấm chế bao trùm trên toàn đại lục, nháy mắt bị đạo bạch quang kia đột phá.

Ở Kiếm Thần Hải, trên đại lục trên không.

Trên đỉnh cô phong màu tím, một thiếu niên áo tím cũng xoay người, ánh tím trong mắt bùng lên, dừng trên không trung ngoài xa.

– Ngươi cũng đã nhận ra sao? Thiếu niên cười lạnh một tiếng:

– Tuy nhiên, ngươi có thể tìm được sao?

Hai đạo bạch quang phá không bay tới bùng sáng, sau đó tiêu tan giữa không trung. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://truyenfull.vn

Trên Kiếm Thần đại lục, ở Lăng Tiêu tông.

Ngoài tông ngàn dặm, hư ảnh cự long mười vạn trượng đội trời đạp đất, tiếng long ngâm vô hình như là thanh âm duy nhất giữa thiên địa, dù là thiên âm cuồn cuộn cũng không thể nào áp chế, trên chín tầng trời, chín tầng Cương Phong vỡ nát, ánh sao trên trời rơi xuống, bao phủ toàn bộ hư ảnh cự long vào trong.

– Rống…

Một tiếng long ngâm vang vọng đất trời, bên ngoài ngàn dặm, Kiếm Tôn cái thế của các tông đồng thời hộc máu lui ra thật xa, từ trong tiếng long ngâm kia, một cỗ ý chí mênh mông như đến từ thời thượng cổ đè ép tâm thần, nếu còn không lui, không ai nghi ngờ rằng sau vài lần hô hấp, thân thể họ sẽ lập tức vỡ nát ra như cám.

Mà trên ngọn cô phong ngoài ngàn dặm, hai người Triệu Thiên Diệp vẫn hoàn hảo không chút sứt mẻ, tuy rằng chiến lực bốc lên, nhưng Phong Lôi đã khống chế uy thế hoàn hảo, né tránh hai người, trận chiến như vậy đối với hai người, có lợi ích không bút nào tả xiết.

– Tổ Long Long Châu!

Lăng Phá Thiên quát lên, mắt nhìn chăm chú vào một hạt châu màu tím trắng mà hư ảnh cự long kia đang ôm trong tay.

Hạt châu màu tím trắng tròn trịa vô cùng, giống như do trời đất làm ra, trên bề mặt có một tầng linh quang màu tím trắng vờn quanh. Đồng thời còn có vô số hư ảnh Chân Long xoay quanh, có tất cả chín mươi chín Chân Long như vậy.

Hư ảnh chín mươi chín Chân Long vờn quanh, dưới hư ảnh, ánh mắt Phong Lôi lộ ra vẻ hết sức kiên cường, người khổng lồ trăm trượng bất chợt há to miệng, lập tức một hư ảnh Chân Long chạy ngược vào, bị nuốt chửng xuống.

Cơ bắp toàn thân người khổng lồ nổi vồng lên, giống như có vô số du long đang chui qua chui lại trong đó, ngay tức khắc, thân người khổng lồ cao trăm trượng bành trướng lên, đến khi cao hai trăm trượng mới ngừng lại.

– Chưa đủ, tiếp tục!

Chiến ý trong mắt Phong Lôi như sóng dữ xô bờ, cánh tay khổng lồ duỗi ra hư không, chộp lấy đuôi một Chân Long, long thân ngàn trượng bị thân thể khổng lồ hai trăm trượng bắt lấy, không hề có chút lực chống cự, cái miệng khổng lồ lại há to, Chân Long tự động rút nhỏ lại, bị nuốt chửng vào bụng.

Một cỗ khí thế mạnh mẽ vô cùng hóa thành sóng khí, khuếch tán ra bốn phương tám hướng, giờ phút này, thân thể khổng lồ hai trăm trượng của Phong Lôi lại tiếp tục bành trướng.

Ba trăm trượng!

Thân khổng lồ ba trăm trượng có được uy thế mạnh mẽ hơn gấp ba lần lúc trước, Phong Lôi chỉ cần giơ tay nhấc chân, xung quanh y không gian sụp đổ, sóng gợn không gian như nước thủy triều dâng lên tận chín tầng mây, xé nát chín tầng Cương Phong, khiến cho ánh sao đầy trời rơi xuống càng nhiều hơn nữa.

Không chút do dự, ánh tím trong mắt Lăng Phá Thiên bùng lên, từ trong mắt trái của lão, một bóng búa màu tím hiện ra, lập tức lơ lửng trôi ra.

Thân búa tròn dày chắc chắn, đầu búa nhọn như kiếm, vừa xuất hiện, sấm sét trên chín tầng trời vốn đã tiêu tan lập tức hội tụ lại, cự long gào thết cũng không thể trấn áp thiên âm lôi đình này xuống.

– Thiên Đạo Chùy xuất, Lôi Kiếm Trùy hiện!

Lăng Phá Thiên quát to một tiếng, bên mắt phải của lão cũng hiện ra một chiếc dùi hình kiếm, hoa vân lan tràn dày đặc trên thân dùi một điểm sáng trắng linh hoạt sắc bén hiện ra ngay trước mũi dùi

Không gian sụp đổ!

Không ngờ mũi dùi lúc nào cũng chìm trong không gian sụp đổ, dường như trước mặt mũi dùi này, không có không gian sụp đổ nào có thể tiếp nhận được khí Phong Mang của nó đâm thấu.

Kiếm Bảo Hoàng giai!

Ngoài hàng vạn dặm, kiếm Tôn cái thế các tông đều lộ ra vẻ kinh sợ, Kiếm Bảo Hoàng giai chính là Kiếm Bảo truyền thừa của Lăng Tiêu tông, không ngờ lúc này xuất hiện.

Lúc trước, vào năm thứ mười chín sau khi bốn giới hợp nhát, Lăng Phá Thiên bằng vào Kiếm Bảo Hoàng giai hợp nhất này ước chiến Kiếm Tổ Tuyệt Thế Hàn Thiên của Huyền Âm tông, tuy rằng Hàn Thiên điều động Huyền Âm Kiếm Đồ là một trong mười đại trận đồ Hoàng giai trấn áp Lăng Phá Thiên ba năm, nhưng Lăng Phá Thiên cũng dựa vào Thiên Đạo Chuy và Lôi Kiếm Truy này lưỡng bại câu thương cùng Hàn Thiên.

Lần này Phong Lôi có thể bắt buộc Lăng Phá Thiên phải thi triển ra Kiếm Bảo Hoàng giai của Lăng Tiêu tông, không cần biết thắng hay bại uy danh của y cũng đã đuổi kịp đệ nhất Yêu Quái của giới Tử Hoàng, Luân Hồi Kiếm Tôn Vọng Kiếm Sinh.

Tay trái Lăng Phá Thiên nắm Thiên Đạo Chuy, tay phải nắm Lôi Kiếm Truy, một cỗ Kiếm Ý Thiên Lôi ngập trời từ trên người lão bùng lên, Kiếm Ý Thiên Lôi chừng mười vạn trượng ngưng tụ thành kiếm, đối kháng với hư ảnh cự long ở xa xa.

– Vút…

Thiên Đạo Chùy nện xuống Lôi Kiếm Truy, sau lưng Lăng Phá Thiên, Kiếm Ý Thiên Lôi mười vạn trượng lập tức bắn ra một đạo kiếm quang vạn trượng. Đạo kiếm quang này trong suốt như tử ngọc, bên trong còn có một đạo kiếm quang màu trắng tinh thuần như ẩn như hiện. Đạo kiếm quang này vừa bắn ra, sấm sét trên chín tầng trời cũng giáng xuống, hàng ngàn hàng vạn Thiên Lôi cùng động, đè ép về phía Phong Lôi.

Trên mặt Phong Lôi lộ vẻ điên cuồng, bước đi giữa không trung, thân thể khổng lồ cao ba trăm trượng bước đi từng bước như đang đi trên mặt đất, phạm vi ngàn dặm mặt đất đồng thời chấn động, sơn mạch chao đảo.

Bên ngoài Lăng Tiêu tông dâng lên một tầng lôi quang màu tím tinh thuần, mặt đất chấn động kéo dài tới đó lập tức bị một luồng khí Phong Mang vô hình linh hoạt sắc bén phá nát

Ẩm.., bước ra một bước, mặt đất nứt nẻ! Ầm.., bước ra bước thứ hai, Địa Hỏa bùng lên! Ầm, bước thứ ba, núi non lật up!

Một quyền đánh ra, hàng ngàn hàng vạn hư ảnh Chân Long ngưng tụ mà ra, nhắm về phía kiếm quang vạn trượng kia mà cắn nuốt.

Lăng Phá Thiên đứng thẳng trên cự kiếm màu đen, mắt lộ vẻ như đang hồi tưởng , Kiếm Ý trên người càng thêm linh hoạt, sắc bén, giống như Thiên Lôi trong thiên địa lúc này hoàn toàn nghe theo hiệu lệnh của lão, Kiếm Ý Thiên Lôi vùng vẫy, từ trên Lôi Quang Thần Kiếm bỗng nhiên vang lên một tiếng kiếm ngâm, bước chân khẽ đạp, toàn thân Lăng Phá Thiên dường như không còn trọng lượng, hóa thành một sợi lông hư vô, đâm về phía thân thể người khổng lồ trăm trượng.

Người khổng lồ rống lên, trong trời đất dường như có một luồng sức mạnh mênh mông khó hiểu từ ngoài chín tầng trời đột phá xuống dưới, mà trên chín tầng trời, Thiên Lôi vốn đang vùng vẫy lập tức có dấu hiệu tiêu tan.

– Tiếp ta một quyền nữa!

Gầm lên như sấm, chiến ý trong mắt Phong Lôi bùng lên mạnh mẽ, giờ phút này tuy không dùng tới thế thiên địa, nhưng một quyền của Phong Lôi đánh ra, trên cánh tay to hàng chục trượng toát ra thần lực linh quang màu tím trắng, không gian xung quanh nháy mắt bị trấn áp, một luồng quái phong lạnh thấu xương mang theo một luồng sức mạnh chấn nhiếp tâm thần phá không mà ra.

Đồng thời phía trước đầu quyền khổng lồ này, luồng sức mạnh khó hiểu kia đồng thời ngưng tụ, một quyền này dường như có Thân Long Vương bao vây, không gian xung quanh tan rồi tụ, lập đi lập lại giống như lâm vào trong luân hồi.

Kiếm quang trong mắt Lăng Phá Thiên bùng lên, quát lên một tiếng lạnh lùng:

– Lực Thời Không thì đã sao, nếu không ngưng luyện thành Tiểu Thế Giới Thời Không, hãy xem lão phu dùng một kiếm phá tan!

– Bùng…

Trước người Lăng Phá Thiên, tay phải vốn đang nắm Lôi Quang Thần Kiếm buông ra, mà Lôi Quang Thần Kiếm trong nháy mắt bắn nhanh ra, một kiếm này hội tụ sấm sét trên trời, một luồng lôi quang màu trắng bao trùm thần kiếm, chỉ trong thoáng chốc đã va chạm vào quyền của Phong Lôi đánh ra.

– Ầm…

Trong trời đất dường như chỉ còn lại một tiếng nổ vang này, dưới chân hai người, cự long vạn trượng và lôi kiếm vạn trượng đồng thời tan nát. Toàn thân Phong Lôi thối lui rất nhanh về phía sau, chân y dường như đang giẫm trên mặt đất, rời khỏi mỗi một bước là tạo nên một khoảng không gian sụp đổ hàng chục trượng, mà Lăng Phá Thiên cũng bắn ngược về phía sau xa trăm dặm.

Lăng Phá Thiên ổn định thân hình, sắc mặt nghiêm trang nhìn Phong Lôi ở xa xa, trầm giọng nói:

– Người trẻ tuổi kia, ngươi đã đuổi kịp chủ nhân ngươi khi trước, chỉ có Luân Hồi Kiếm Tôn mới có thể đánh với ngươi một trận, thân thể Long tộc quả thật danh bất hư truyền!

Thần sắc Phong Lôi vẫn tỏ ra lạnh lùng, thân hình to trăm trượng của Phong Lôi khẽ lảo đảo, từ trên tay y, long huyết màu tím trắng pha vàng chảy xuống không ngừng, dù y đã dự đoán được thực lực của Lăng Phá Thiên là nhất kiếp Kiếm Tổ, nhưng lão có được Lôi Kiếm Truy là Kiếm Bảo cấp Bán Hoàng, sau khi lão được Thiên Đạo Chuy, hai món hợp nhất đã trở thành Kiếm Bảo Hoàng giai, cho nên thực lực có thể sánh ngang với nhị kiếp Kiếm Tổ.

Bất quá dù là nhị kiếp Kiếm Tổ thì đã sao? Dám trấn áp phụ thân của Phong Lôi y, chính là kẻ thù sinh tử, chỉ có chiến mà thôi!

Chiến ý bất khuất của Chân Long nhất tộc lại bùng lên, sau lưng Phong Lôi đột ngột xuất hiện một hư ảnh cự long che trời phủ đất, hư ảnh cự long này dài mười vạn trượng, long thân vô biên màu vàng tinh thuần, giống như được đúc thành từ vàng ròng, nhưng kim quang toát ra lại giống như ngọc thô tinh thuần, trong suốt. Trên sừng rồng lúc này đã có tới mười đốt, một cỗ long uy che trời phủ đất lan tràn.

Trong phút chốc, thiên địa biến sắc, trên chín tầng trời, lôi vân hội tụ lập tức tan biến, ngoài ngàn dặm, kiếm Tôn cái thế của các tông lộ vẻ kinh hãi, cự long như vậy thật sự là chưa từng nghe thấy, một số ít kẻ học thức uyên bác, bắt đầu chìm vào trầm tư.

Giờ phút này ngoài trăm vạn dặm, trong một khoảng không tràn đầy ánh nắng, hai bóng người đang đứng nép vào nhau, bắt chợt một tiếng long ngâm từ phương xa vọng tới.

– Rống…

Không gian phá nát, trước mặt hai người, một cỗ quan tài bằng đồng xanh đột nhiên hiện ra, hình Long Hoàng khắc trên nắp quan bắt chợt bốc lên, trên đầu rồng có khắc chữ Long, đồng thời toát ra một cỗ uy nghiêm từ sừng rồng mười đốt, cả quan tài cũng đồng thời run rẩy, nắp quan lập tức hở ra một chút, nhưng nháy mắt đã biến mất không thấy, mà từ toàn thân quan tài toát ra một đạo khí tức huyền ảo, hư ảnh kim long bay lên lập tức bị một đạo lúc vô hình kéo ngược trở về.

Bất chợt quan tài phá nát hư không, biến mất không thấy.

Trong nháy mắt, ở Kiếm Thần sơn, trên Thông Thiên Kiếm Nhai, một thiếu niên áo xanh mặt lộ vẻ khiếp sợ, bạch quang trong mắt lưu chuyển phá tan hư không.

Đạo bạch quang này nháy mắt xuyên qua hàng ngàn vạn dặm, tới tận cuối Kiếm Thần đại lục.

Cấm chế bao trùm trên toàn đại lục, nháy mắt bị đạo bạch quang kia đột phá.

Ở Kiếm Thần Hải, trên đại lục trên không.

Trên đỉnh cô phong màu tím, một thiếu niên áo tím cũng xoay người, ánh tím trong mắt bùng lên, dừng trên không trung ngoài xa.

– Ngươi cũng đã nhận ra sao? Thiếu niên cười lạnh một tiếng:

– Tuy nhiên, ngươi có thể tìm được sao?

Hai đạo bạch quang phá không bay tới bùng sáng, sau đó tiêu tan giữa không trung. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://truyenfull.vn

Trên Kiếm Thần đại lục, ở Lăng Tiêu tông.

Ngoài tông ngàn dặm, hư ảnh cự long mười vạn trượng đội trời đạp đất, tiếng long ngâm vô hình như là thanh âm duy nhất giữa thiên địa, dù là thiên âm cuồn cuộn cũng không thể nào áp chế, trên chín tầng trời, chín tầng Cương Phong vỡ nát, ánh sao trên trời rơi xuống, bao phủ toàn bộ hư ảnh cự long vào trong.

– Rống…

Một tiếng long ngâm vang vọng đất trời, bên ngoài ngàn dặm, Kiếm Tôn cái thế của các tông đồng thời hộc máu lui ra thật xa, từ trong tiếng long ngâm kia, một cỗ ý chí mênh mông như đến từ thời thượng cổ đè ép tâm thần, nếu còn không lui, không ai nghi ngờ rằng sau vài lần hô hấp, thân thể họ sẽ lập tức vỡ nát ra như cám.

Mà trên ngọn cô phong ngoài ngàn dặm, hai người Triệu Thiên Diệp vẫn hoàn hảo không chút sứt mẻ, tuy rằng chiến lực bốc lên, nhưng Phong Lôi đã khống chế uy thế hoàn hảo, né tránh hai người, trận chiến như vậy đối với hai người, có lợi ích không bút nào tả xiết.

– Tổ Long Long Châu!

Lăng Phá Thiên quát lên, mắt nhìn chăm chú vào một hạt châu màu tím trắng mà hư ảnh cự long kia đang ôm trong tay.

Hạt châu màu tím trắng tròn trịa vô cùng, giống như do trời đất làm ra, trên bề mặt có một tầng linh quang màu tím trắng vờn quanh. Đồng thời còn có vô số hư ảnh Chân Long xoay quanh, có tất cả chín mươi chín Chân Long như vậy.

Hư ảnh chín mươi chín Chân Long vờn quanh, dưới hư ảnh, ánh mắt Phong Lôi lộ ra vẻ hết sức kiên cường, người khổng lồ trăm trượng bất chợt há to miệng, lập tức một hư ảnh Chân Long chạy ngược vào, bị nuốt chửng xuống.

Cơ bắp toàn thân người khổng lồ nổi vồng lên, giống như có vô số du long đang chui qua chui lại trong đó, ngay tức khắc, thân người khổng lồ cao trăm trượng bành trướng lên, đến khi cao hai trăm trượng mới ngừng lại.

– Chưa đủ, tiếp tục!

Chiến ý trong mắt Phong Lôi như sóng dữ xô bờ, cánh tay khổng lồ duỗi ra hư không, chộp lấy đuôi một Chân Long, long thân ngàn trượng bị thân thể khổng lồ hai trăm trượng bắt lấy, không hề có chút lực chống cự, cái miệng khổng lồ lại há to, Chân Long tự động rút nhỏ lại, bị nuốt chửng vào bụng.

Một cỗ khí thế mạnh mẽ vô cùng hóa thành sóng khí, khuếch tán ra bốn phương tám hướng, giờ phút này, thân thể khổng lồ hai trăm trượng của Phong Lôi lại tiếp tục bành trướng.

Ba trăm trượng!

Thân khổng lồ ba trăm trượng có được uy thế mạnh mẽ hơn gấp ba lần lúc trước, Phong Lôi chỉ cần giơ tay nhấc chân, xung quanh y không gian sụp đổ, sóng gợn không gian như nước thủy triều dâng lên tận chín tầng mây, xé nát chín tầng Cương Phong, khiến cho ánh sao đầy trời rơi xuống càng nhiều hơn nữa.

Không chút do dự, ánh tím trong mắt Lăng Phá Thiên bùng lên, từ trong mắt trái của lão, một bóng búa màu tím hiện ra, lập tức lơ lửng trôi ra.

Thân búa tròn dày chắc chắn, đầu búa nhọn như kiếm, vừa xuất hiện, sấm sét trên chín tầng trời vốn đã tiêu tan lập tức hội tụ lại, cự long gào thết cũng không thể trấn áp thiên âm lôi đình này xuống.

– Thiên Đạo Chùy xuất, Lôi Kiếm Trùy hiện!

Lăng Phá Thiên quát to một tiếng, bên mắt phải của lão cũng hiện ra một chiếc dùi hình kiếm, hoa vân lan tràn dày đặc trên thân dùi một điểm sáng trắng linh hoạt sắc bén hiện ra ngay trước mũi dùi

Không gian sụp đổ!

Không ngờ mũi dùi lúc nào cũng chìm trong không gian sụp đổ, dường như trước mặt mũi dùi này, không có không gian sụp đổ nào có thể tiếp nhận được khí Phong Mang của nó đâm thấu.

Kiếm Bảo Hoàng giai!

Ngoài hàng vạn dặm, kiếm Tôn cái thế các tông đều lộ ra vẻ kinh sợ, Kiếm Bảo Hoàng giai chính là Kiếm Bảo truyền thừa của Lăng Tiêu tông, không ngờ lúc này xuất hiện.

Lúc trước, vào năm thứ mười chín sau khi bốn giới hợp nhát, Lăng Phá Thiên bằng vào Kiếm Bảo Hoàng giai hợp nhất này ước chiến Kiếm Tổ Tuyệt Thế Hàn Thiên của Huyền Âm tông, tuy rằng Hàn Thiên điều động Huyền Âm Kiếm Đồ là một trong mười đại trận đồ Hoàng giai trấn áp Lăng Phá Thiên ba năm, nhưng Lăng Phá Thiên cũng dựa vào Thiên Đạo Chuy và Lôi Kiếm Truy này lưỡng bại câu thương cùng Hàn Thiên.

Lần này Phong Lôi có thể bắt buộc Lăng Phá Thiên phải thi triển ra Kiếm Bảo Hoàng giai của Lăng Tiêu tông, không cần biết thắng hay bại uy danh của y cũng đã đuổi kịp đệ nhất Yêu Quái của giới Tử Hoàng, Luân Hồi Kiếm Tôn Vọng Kiếm Sinh.

Tay trái Lăng Phá Thiên nắm Thiên Đạo Chuy, tay phải nắm Lôi Kiếm Truy, một cỗ Kiếm Ý Thiên Lôi ngập trời từ trên người lão bùng lên, Kiếm Ý Thiên Lôi chừng mười vạn trượng ngưng tụ thành kiếm, đối kháng với hư ảnh cự long ở xa xa.

– Vút…

Thiên Đạo Chùy nện xuống Lôi Kiếm Truy, sau lưng Lăng Phá Thiên, Kiếm Ý Thiên Lôi mười vạn trượng lập tức bắn ra một đạo kiếm quang vạn trượng. Đạo kiếm quang này trong suốt như tử ngọc, bên trong còn có một đạo kiếm quang màu trắng tinh thuần như ẩn như hiện. Đạo kiếm quang này vừa bắn ra, sấm sét trên chín tầng trời cũng giáng xuống, hàng ngàn hàng vạn Thiên Lôi cùng động, đè ép về phía Phong Lôi.

Trên mặt Phong Lôi lộ vẻ điên cuồng, bước đi giữa không trung, thân thể khổng lồ cao ba trăm trượng bước đi từng bước như đang đi trên mặt đất, phạm vi ngàn dặm mặt đất đồng thời chấn động, sơn mạch chao đảo.

Bên ngoài Lăng Tiêu tông dâng lên một tầng lôi quang màu tím tinh thuần, mặt đất chấn động kéo dài tới đó lập tức bị một luồng khí Phong Mang vô hình linh hoạt sắc bén phá nát

Ẩm.., bước ra một bước, mặt đất nứt nẻ! Ầm.., bước ra bước thứ hai, Địa Hỏa bùng lên! Ầm, bước thứ ba, núi non lật up!

Một quyền đánh ra, hàng ngàn hàng vạn hư ảnh Chân Long ngưng tụ mà ra, nhắm về phía kiếm quang vạn trượng kia mà cắn nuốt.

Chọn tập
Bình luận