Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 801: Thu hết hung thú

Tác giả: Thập Bộ Hành
Chọn tập

Nhìn Lục Thanh trước mặt, bỗng nhiên Kim Linh cảm thấy thanh niên trước mặt này dường như trên người có rất nhiều bí mật, bản thân lão trong lúc vô tình phát hiện ra rất nhiều chuyện khiến cho người ta thậm chí không thể nào tin được.

Lập tức Kim Linh nghiêm mặt nói:

– Lục huynh, tuy rằng ta không biết hiện trạng của Kiếm Thần đại lục, nhưng lúc trước theo như huynh nói hiện giờ rất nhiều thứ từ thời thượng cổ đã thất lạc không còn. Như vậy ta nghĩ sự quý giá của Luân Hồi Kiếm Bảo này cũng đủ làm dấy lên một phen tranh đoạt, chuyện này tương đương với làm tăng thọ mạng lên gấp ba lần, cho dù là Tông sư Kiếm Phách cũng không thể chống lại sự hấp dẫn như vậy.

Lục Thanh thoáng rùng mình, trong lòng hắn vốn vừa nảy sinh ra một ít tính toán, nghe Kim Linh nói như vậy bên gạt bỏ. Có một số chuyện cản phải cân nhắc lại cho thật kỹ.

– Tuy nhiên nếu Lục huynh muốn làm cho tông môn lớn mạnh, như vậy Tử Hà Bảo Điện này có tác dung rất lớn.

Biết Lục Thanh xuất thân từ Tử Hà tông, lúc hắn vừa rèn xong Tử Hà Bảo Điện. Kim Linh biết ngay dụng ý của hắn.

Hai mắt Lục Thanh sáng rực, hắn vừa nghe lời Kim Linh nói đã hiếu ngay, nói như vậy. ..

Trong lòng Lục Thanh mơ hồ có ý tường. ., ngay tức khắc. Lục Thanh và Kim Linh ra khỏi bảo điện, đám hung thú vẫn để chúng lại bên trong Lĩnh Vực Phong Lôi. Mặc dù trong Lĩnh Vực Phong Lôi còn chưa thể sinh ra sinh mạng, nhưng nguyên khí thiên địa sung túc, có thế đủ cho đám hung thú kia tiếp tục sinh sống.

Ngay lập tức. Lục Thanh và Kim Linh quay trở lại tầng bốn kiếm mộ.

ở trung ương hải vực.

Thời gian gần đây, tiếng hung thú gầm rống vang lên mấy ngày liền. uy nghiêm khổng lồ tràn lan bốn bể, khiến cho Kiếm Giả bốn giới ở lại nơi đây không dám vọng động, mà dường như đều bị trói buộc. Trên quần đảo bốn giới, ngoại trừ Kiếm Giả tuần tra hàng ngày ra. ít có Kiếm Giả nào dám ra ngoài.

Giờ phút này ở trung ương hải vực, vô số hung thú tụ tập- Trên mặt biển, trên không trung, đâu đâu cũng thấy bóng thú khổng lồ- Nếu có Tông sư Kiếm Phách của bốn giới xuất hiện lúc này, sẽ thấy nơi đây không có hung thú nào thấp hơn thất giai.

Có khoảng trên dưới ba trăm hung thú thất giai tụ tập. uy thế hùng mạnh của chúng dẫn động phong vân, hoảnh hành ngang ngược.

Một thân đỏ rực như lửa của Hỏa Phượng đứng ngạo nghễ giữa không trung, đôi mắt đỏ sẫm pha vàng của nàng ánh lên vẻ vô cùng cao quý, một cỗ khí tức vương giả trấn áp toàn bộ trung ương hải vực. Đồng thời bên cạnh nàng, đám hung thú bát giai do Huyền Băng Hải Long Thú cầm đầu đều lộ ra khí tức hung ác hùng mạnh. Âm phong rít gào giận dữ, tuy rằng mặt biển sóng gợn lăn tăn, nhưng cũng hiện ra một lớp Băng thật môn!,.

Bỗng nhiên Hỏa Phượng cất lên tiếng phượng gáy thánh thót vang tận chân trời: – Long Vương, rốt cục ngài đã trở lại.

Lúc này. ở một bên không gian trung ương hải vực, hai bóng người dần hiện. Lục Thanh khẽ mĩm cười với Hỏa Phượng:

– Đã xử lý xong, chỉ còn chờ Liệt cô nương.

Không hề do dự. Hỏa Phượng nói:

– Vậy xin Long Vương chọn lựa khoảng trăm hung thú, bất quá nếu là như vậy, Long Vương cũng phải gánh vác lôi kiếp cho bọn chúng.

Lục Thanh gật gật đầu. Ngay tức khắc. Huyền Băng Hải Long Thú hóa thân thành người, đứng bên cạnh Lục Thanh bất đầu chỉ điểm, nhất nhất báo ra thần thông và hệ thuộc tính của mỗi hung thú, thậm chí cả huyết mạch của chúng.

Mà trong lúc Lục Thanh và Huyền Băng Hải Long Thú lựa chọn, ánh mắt của Liệt Diễm chăm chú nhìn về phía Kim Linh.

– Kim Thần Mộc, không ngờ trong Man Hoang Kiếm Mộ này tới bây giờ vẫn còn Kim Thần Mộc tồn Tại. ..

Kim Linh cười bình thản:

– Chúng ta sinh ra ở Man Hoang Kiếm Mộ, không thể đi qua các tầng. Hỏa Phượng cô nương không biết tại hạ cũng là chuyện bình thường.

Hỏa Phượng gật gật đầu:

– Lão đã là bằng hữu của Long Vương, vậy chúng ta sẽ không đối địch. Mặc dù là khắc hệ, nhưng về sau nếu có thể luận bàn thường xuyên ắt sẽ đạt được tiến bộ nhiều hơn.

– Không sai Ngũ Hành tương sinh tương khắc, nhưng đồng dạng cũng hỗ trợ lẫn nhau, chỉ có điều cần khống chế có chừng mực mà thôi.

Kim Linh ngừng một chút, sau đó nói tiếp:

Ta nghĩ Hỏa Phượng cô nương sẽ cảm thấy may mắn vì quyết định này. Long Vương không phải là người tầm thường.

– Sao. Kim Linh lão cũng nghĩ vậy ư?

Liệt Diễm cũng hóa thân thành người, mặt lộ vẻ tỏ mò, đồng thời đưa mắt nhìn qua Lục Thanh đang lựa chọn hung thú ở xa xa.

Kim Linh lắc lắc đầu:

– Có nhưng chuyện phải bằng vào chính mình phát hiện, ta nghĩ sau này, dần dần Liệt cô nương sẽ thấy.

Lúc này Liệt Diễm cũng ừ một tiếng tỏ vẻ tán thành, đồng thời ánh mắt nàng cũng lộ vẻ hơi phức tạp. Bởi vì nàng không biết mình giao đảm huynh đệ tỷ muội chung sống gần ngàn năm qua cho Lục Thanh, rốt cục là đúng hay sai. Tuy nhiên nếu nói theo Linh Đạo, cũng hoàn toàn chính xác. ^-

Nhưng lần này mình đã làm đúng hay sai. ..

Trong lòng vô cùng phức tạp, lần đầu tiên Hỏa Phượng phát hiện ra, với tu vi Linh Đạo của nàng vẫn không cảm ứng được con đường phía trước.

ở phía trước xa xôi, trong không gian tối đen như mực không thấy trăng sao, nhưng sâu hơn nữa trong vô tận, lại có ánh sao rực rỡ lóng lánh, đẹp mắt vô cùng.

Sau khi mất thời gian một ngày. Lục Thanh mới lựa chọn xong một trăm hung thú thất giai. Mà đám hung thú thất giai này theo như lời Huyền Băng nói gần như đã chiếm một nửa số hung thú thất giai trong toàn tầng bốn kiếm mộ. Mỗi một hung thú đều vượt trội trong thất giai, mà lúc trước chúng đã từng nghe hoặc thấy thần thông của Lục Thanh, cho nên trong quá trình Lục Thanh chọn lựa, cả bọn đều cố gắng biểu hiện ra sự hùng mạnh của mình. Bới vì chúng biết nếu lúc này được chọn, có nghĩa là từ nay về sau trên đường chúng tiến giai, sẽ giảm đi được mối uy hiếp của lôi kiếp Thiên Đạo. Truyện Tiên Hiệp – Truyện FULL

Màn đêm buông xuống, ánh sao lấp lánh trên chín tầng mây, tuy rằng nơi đây là Man Hoang Kiếm Mộ, nhưng ánh sáng của thái dương và trăng sao cũng tồn tại không khác bên ngoài.

– Long Vương, chúng ta có thể ra ngoài rồi

Liệt Diễm nhìn Lục Thanh trước mặt, khẽ nói đông thời giọng nàng lúc này hơi run rẩy. Dù sao sống ở tầng bốn kiếm mộ đã bao năm, giờ đây trở lại Kiếm Thần đại lục một lần nữa, trở lại thế giới năm xưa tổ tiên bọn họ đã sinh ra, làm sao có thể không khiến cho bọn họ dao động tâm thần?

về phần Vạn Thú Linh Kiếm Đồ, nếu đã bị Long Hoàng thu lấy, mà dường như Long Hoàng lại thường xuyên ở cạnh Lục Thanh cỗ quan tài bằng đồng xanh uy năng chấn động đất trời kia cũng là một trong nhưng nguyên nhân mà Hỏa Phượng quyết định đi theo Lục Thanh. Đi theo hắn, cũng tương đương với việc bảo vệ Vạn Thú Linh Kiếm Đồ.

– Vậy xin đắc tội

Lục Thanh gật gật đầu, ngay tức khắc, hư không trước mặt lập tức nứt ra một cái khe cao ngàn trượng, thần quang màu tím trắng từ giữa bắn ra chiếu rọi mặt biển, lập tức sinh ra khí tím vờn quanh, nhiếp động lòng người.

Không hề do dự, ngoại trừ ba mươi ba hung thú bát giai bọn Liệt Diễm có thể hóa thân thành người tiến vào trong đó, trăm con hung thú thất giai chưa đạt tới bát giai, chỉ có thể dùng thân thú tiến vào.

Lần này bọn Kiếm Xỉ Lôi Long vốn đang ở trong Lĩnh Vực Phong Lôi của Lục Thanh, bất chợt thấy sự xuất hiện của bọn Liệt Diễm, lập tức vô cùng nghi hoặc. Sau đó lại thêm trăm hung thú thất giai tiến vào, lập tức khiến cho bọn chúng thất kinh. Uy nghiêm của trăm hung thú thất giai, dù là Kiếm Xỉ Lôi Long được Lục Thanh cho hai giọt máu cũng chỉ có thể miễn cường giữ được bình tĩnh, nhưng cũng phải quỳ rạp xuống. Không cần nói tới hơn năm mươi hung thú khác, rất nhiều con mất đi chiến ý hoàn toàn, mềm nhũn toàn thân lăn ra đất.

Ngoài ra còn có ba mươi hung thú thất giai đến từ tầng ba kiếm mộ, con nào con nấy cất tiếng gầm rống rung trời chuyển đất, hình thành thế giằng co cùng đám hung thú đến từ tầng bốn. Nhưng nguy thay, số lượng chênh lệch quá xa, huống chi cảnh giới tu vi giữa hai phe không hơn kém nhau nhiều.

Quả nhiên sau vài lần hô hấp, đám ba mươi hung thú thất gia của tầng ba bại lui, kiềm chế khí tức hung ác của mình lại.

Liệt Diễm hừ lạnh, nhìn qua một lượt:

– Xem ra Long Vương cũng không tuyển được bao nhiêu hung thú ở tầng hai và tầng ba….. Huyền Băng, giao bọn chúng cho ngươi dạy dỗ.

Bất chợt dưới ánh mắt khiếp sợ của đám hung thú tầng hai và tầng ba, một Long thân dài ngàn trượng hiện ra trước mặt.

Bên ngoài lĩnh vực, sắc mặt Lục Thanh bất chợt tái đi. Một lúc thu vào nhiều hung thú hùng mạnh như vậy, dù là hắn cũng cảm thấy hơi kiệt lực. Dù sao bọn hung thú bát giai như Liệt Diễm sinh ra cùng thời kỳ với Man Hoàng Kiếm Mộ, trên người khó tránh khỏi mang theo đại thế của tầng bốn kiếm mộ. Bọn chúng tiến vào Lĩnh Vực của Lục Thanh, tự nhiên cũng mang theo tầng đại thế này. Dù là ý chí Kiếm Đạo của Lục Thanh kiên cường, cũng mơ hồ có cảm giác bị đại thế này trấn áp.

Nhìn Lục Thanh trước mặt, bỗng nhiên Kim Linh cảm thấy thanh niên trước mặt này dường như trên người có rất nhiều bí mật, bản thân lão trong lúc vô tình phát hiện ra rất nhiều chuyện khiến cho người ta thậm chí không thể nào tin được.

Lập tức Kim Linh nghiêm mặt nói:

– Lục huynh, tuy rằng ta không biết hiện trạng của Kiếm Thần đại lục, nhưng lúc trước theo như huynh nói hiện giờ rất nhiều thứ từ thời thượng cổ đã thất lạc không còn. Như vậy ta nghĩ sự quý giá của Luân Hồi Kiếm Bảo này cũng đủ làm dấy lên một phen tranh đoạt, chuyện này tương đương với làm tăng thọ mạng lên gấp ba lần, cho dù là Tông sư Kiếm Phách cũng không thể chống lại sự hấp dẫn như vậy.

Lục Thanh thoáng rùng mình, trong lòng hắn vốn vừa nảy sinh ra một ít tính toán, nghe Kim Linh nói như vậy bên gạt bỏ. Có một số chuyện cản phải cân nhắc lại cho thật kỹ.

– Tuy nhiên nếu Lục huynh muốn làm cho tông môn lớn mạnh, như vậy Tử Hà Bảo Điện này có tác dung rất lớn.

Biết Lục Thanh xuất thân từ Tử Hà tông, lúc hắn vừa rèn xong Tử Hà Bảo Điện. Kim Linh biết ngay dụng ý của hắn.

Hai mắt Lục Thanh sáng rực, hắn vừa nghe lời Kim Linh nói đã hiếu ngay, nói như vậy. ..

Trong lòng Lục Thanh mơ hồ có ý tường. ., ngay tức khắc. Lục Thanh và Kim Linh ra khỏi bảo điện, đám hung thú vẫn để chúng lại bên trong Lĩnh Vực Phong Lôi. Mặc dù trong Lĩnh Vực Phong Lôi còn chưa thể sinh ra sinh mạng, nhưng nguyên khí thiên địa sung túc, có thế đủ cho đám hung thú kia tiếp tục sinh sống.

Ngay lập tức. Lục Thanh và Kim Linh quay trở lại tầng bốn kiếm mộ.

ở trung ương hải vực.

Thời gian gần đây, tiếng hung thú gầm rống vang lên mấy ngày liền. uy nghiêm khổng lồ tràn lan bốn bể, khiến cho Kiếm Giả bốn giới ở lại nơi đây không dám vọng động, mà dường như đều bị trói buộc. Trên quần đảo bốn giới, ngoại trừ Kiếm Giả tuần tra hàng ngày ra. ít có Kiếm Giả nào dám ra ngoài.

Giờ phút này ở trung ương hải vực, vô số hung thú tụ tập- Trên mặt biển, trên không trung, đâu đâu cũng thấy bóng thú khổng lồ- Nếu có Tông sư Kiếm Phách của bốn giới xuất hiện lúc này, sẽ thấy nơi đây không có hung thú nào thấp hơn thất giai.

Có khoảng trên dưới ba trăm hung thú thất giai tụ tập. uy thế hùng mạnh của chúng dẫn động phong vân, hoảnh hành ngang ngược.

Một thân đỏ rực như lửa của Hỏa Phượng đứng ngạo nghễ giữa không trung, đôi mắt đỏ sẫm pha vàng của nàng ánh lên vẻ vô cùng cao quý, một cỗ khí tức vương giả trấn áp toàn bộ trung ương hải vực. Đồng thời bên cạnh nàng, đám hung thú bát giai do Huyền Băng Hải Long Thú cầm đầu đều lộ ra khí tức hung ác hùng mạnh. Âm phong rít gào giận dữ, tuy rằng mặt biển sóng gợn lăn tăn, nhưng cũng hiện ra một lớp Băng thật môn!,.

Bỗng nhiên Hỏa Phượng cất lên tiếng phượng gáy thánh thót vang tận chân trời: – Long Vương, rốt cục ngài đã trở lại.

Lúc này. ở một bên không gian trung ương hải vực, hai bóng người dần hiện. Lục Thanh khẽ mĩm cười với Hỏa Phượng:

– Đã xử lý xong, chỉ còn chờ Liệt cô nương.

Không hề do dự. Hỏa Phượng nói:

– Vậy xin Long Vương chọn lựa khoảng trăm hung thú, bất quá nếu là như vậy, Long Vương cũng phải gánh vác lôi kiếp cho bọn chúng.

Lục Thanh gật gật đầu. Ngay tức khắc. Huyền Băng Hải Long Thú hóa thân thành người, đứng bên cạnh Lục Thanh bất đầu chỉ điểm, nhất nhất báo ra thần thông và hệ thuộc tính của mỗi hung thú, thậm chí cả huyết mạch của chúng.

Mà trong lúc Lục Thanh và Huyền Băng Hải Long Thú lựa chọn, ánh mắt của Liệt Diễm chăm chú nhìn về phía Kim Linh.

– Kim Thần Mộc, không ngờ trong Man Hoang Kiếm Mộ này tới bây giờ vẫn còn Kim Thần Mộc tồn Tại. ..

Kim Linh cười bình thản:

– Chúng ta sinh ra ở Man Hoang Kiếm Mộ, không thể đi qua các tầng. Hỏa Phượng cô nương không biết tại hạ cũng là chuyện bình thường.

Hỏa Phượng gật gật đầu:

– Lão đã là bằng hữu của Long Vương, vậy chúng ta sẽ không đối địch. Mặc dù là khắc hệ, nhưng về sau nếu có thể luận bàn thường xuyên ắt sẽ đạt được tiến bộ nhiều hơn.

– Không sai Ngũ Hành tương sinh tương khắc, nhưng đồng dạng cũng hỗ trợ lẫn nhau, chỉ có điều cần khống chế có chừng mực mà thôi.

Kim Linh ngừng một chút, sau đó nói tiếp:

Ta nghĩ Hỏa Phượng cô nương sẽ cảm thấy may mắn vì quyết định này. Long Vương không phải là người tầm thường.

– Sao. Kim Linh lão cũng nghĩ vậy ư?

Liệt Diễm cũng hóa thân thành người, mặt lộ vẻ tỏ mò, đồng thời đưa mắt nhìn qua Lục Thanh đang lựa chọn hung thú ở xa xa.

Kim Linh lắc lắc đầu:

– Có nhưng chuyện phải bằng vào chính mình phát hiện, ta nghĩ sau này, dần dần Liệt cô nương sẽ thấy.

Lúc này Liệt Diễm cũng ừ một tiếng tỏ vẻ tán thành, đồng thời ánh mắt nàng cũng lộ vẻ hơi phức tạp. Bởi vì nàng không biết mình giao đảm huynh đệ tỷ muội chung sống gần ngàn năm qua cho Lục Thanh, rốt cục là đúng hay sai. Tuy nhiên nếu nói theo Linh Đạo, cũng hoàn toàn chính xác. ^-

Nhưng lần này mình đã làm đúng hay sai. ..

Trong lòng vô cùng phức tạp, lần đầu tiên Hỏa Phượng phát hiện ra, với tu vi Linh Đạo của nàng vẫn không cảm ứng được con đường phía trước.

ở phía trước xa xôi, trong không gian tối đen như mực không thấy trăng sao, nhưng sâu hơn nữa trong vô tận, lại có ánh sao rực rỡ lóng lánh, đẹp mắt vô cùng.

Sau khi mất thời gian một ngày. Lục Thanh mới lựa chọn xong một trăm hung thú thất giai. Mà đám hung thú thất giai này theo như lời Huyền Băng nói gần như đã chiếm một nửa số hung thú thất giai trong toàn tầng bốn kiếm mộ. Mỗi một hung thú đều vượt trội trong thất giai, mà lúc trước chúng đã từng nghe hoặc thấy thần thông của Lục Thanh, cho nên trong quá trình Lục Thanh chọn lựa, cả bọn đều cố gắng biểu hiện ra sự hùng mạnh của mình. Bới vì chúng biết nếu lúc này được chọn, có nghĩa là từ nay về sau trên đường chúng tiến giai, sẽ giảm đi được mối uy hiếp của lôi kiếp Thiên Đạo. Truyện Tiên Hiệp – Truyện FULL

Màn đêm buông xuống, ánh sao lấp lánh trên chín tầng mây, tuy rằng nơi đây là Man Hoang Kiếm Mộ, nhưng ánh sáng của thái dương và trăng sao cũng tồn tại không khác bên ngoài.

– Long Vương, chúng ta có thể ra ngoài rồi

Liệt Diễm nhìn Lục Thanh trước mặt, khẽ nói đông thời giọng nàng lúc này hơi run rẩy. Dù sao sống ở tầng bốn kiếm mộ đã bao năm, giờ đây trở lại Kiếm Thần đại lục một lần nữa, trở lại thế giới năm xưa tổ tiên bọn họ đã sinh ra, làm sao có thể không khiến cho bọn họ dao động tâm thần?

về phần Vạn Thú Linh Kiếm Đồ, nếu đã bị Long Hoàng thu lấy, mà dường như Long Hoàng lại thường xuyên ở cạnh Lục Thanh cỗ quan tài bằng đồng xanh uy năng chấn động đất trời kia cũng là một trong nhưng nguyên nhân mà Hỏa Phượng quyết định đi theo Lục Thanh. Đi theo hắn, cũng tương đương với việc bảo vệ Vạn Thú Linh Kiếm Đồ.

– Vậy xin đắc tội

Lục Thanh gật gật đầu, ngay tức khắc, hư không trước mặt lập tức nứt ra một cái khe cao ngàn trượng, thần quang màu tím trắng từ giữa bắn ra chiếu rọi mặt biển, lập tức sinh ra khí tím vờn quanh, nhiếp động lòng người.

Không hề do dự, ngoại trừ ba mươi ba hung thú bát giai bọn Liệt Diễm có thể hóa thân thành người tiến vào trong đó, trăm con hung thú thất giai chưa đạt tới bát giai, chỉ có thể dùng thân thú tiến vào.

Lần này bọn Kiếm Xỉ Lôi Long vốn đang ở trong Lĩnh Vực Phong Lôi của Lục Thanh, bất chợt thấy sự xuất hiện của bọn Liệt Diễm, lập tức vô cùng nghi hoặc. Sau đó lại thêm trăm hung thú thất giai tiến vào, lập tức khiến cho bọn chúng thất kinh. Uy nghiêm của trăm hung thú thất giai, dù là Kiếm Xỉ Lôi Long được Lục Thanh cho hai giọt máu cũng chỉ có thể miễn cường giữ được bình tĩnh, nhưng cũng phải quỳ rạp xuống. Không cần nói tới hơn năm mươi hung thú khác, rất nhiều con mất đi chiến ý hoàn toàn, mềm nhũn toàn thân lăn ra đất.

Ngoài ra còn có ba mươi hung thú thất giai đến từ tầng ba kiếm mộ, con nào con nấy cất tiếng gầm rống rung trời chuyển đất, hình thành thế giằng co cùng đám hung thú đến từ tầng bốn. Nhưng nguy thay, số lượng chênh lệch quá xa, huống chi cảnh giới tu vi giữa hai phe không hơn kém nhau nhiều.

Quả nhiên sau vài lần hô hấp, đám ba mươi hung thú thất gia của tầng ba bại lui, kiềm chế khí tức hung ác của mình lại.

Liệt Diễm hừ lạnh, nhìn qua một lượt:

– Xem ra Long Vương cũng không tuyển được bao nhiêu hung thú ở tầng hai và tầng ba….. Huyền Băng, giao bọn chúng cho ngươi dạy dỗ.

Bất chợt dưới ánh mắt khiếp sợ của đám hung thú tầng hai và tầng ba, một Long thân dài ngàn trượng hiện ra trước mặt.

Bên ngoài lĩnh vực, sắc mặt Lục Thanh bất chợt tái đi. Một lúc thu vào nhiều hung thú hùng mạnh như vậy, dù là hắn cũng cảm thấy hơi kiệt lực. Dù sao bọn hung thú bát giai như Liệt Diễm sinh ra cùng thời kỳ với Man Hoàng Kiếm Mộ, trên người khó tránh khỏi mang theo đại thế của tầng bốn kiếm mộ. Bọn chúng tiến vào Lĩnh Vực của Lục Thanh, tự nhiên cũng mang theo tầng đại thế này. Dù là ý chí Kiếm Đạo của Lục Thanh kiên cường, cũng mơ hồ có cảm giác bị đại thế này trấn áp.

Chọn tập
Bình luận