Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 340: Bốn tầng thế giới (hạ)

Tác giả: Thập Bộ Hành
Chọn tập

Thanh Ngọc tông.

Tần Vô Song đứng trong điện Thanh Ngọc, vẻ mặt vô cùng âm trầm. Sau lưng hắn vẻ mặt Thanh Ngọc tam lão cũng rất ngưng trọng.

“Tông chủ, Tử Hà tông tụ tập đại thế của năm tòa núi chính, chiếu cáo thiên hạ. Xem ra không còn bao nhiêu lâu nữa.”

Hừ lạnh một tiếng, trong mắt Tần Vô Song lóe ra hàn quang, mở miệng nói: “Nếu Tử Hà tông của hắn đã chuẩn bị trước thì chúng ta sao có thể đi sau được. Ba vị trưởng lão, cứ dựa theo kế hoạch thông báo xuống đi.”

“Vâng!” Thanh Ngọc tam lão ứng một tiếng rồi hóa thành ba đạo kiếm quang chia ra ba phương hướng bay khỏi đại điện Thanh Ngọc.

……

Năm ngọn núi chính của Tử Hà tông.

Tất cả mọi người ngạc nhiên nhìn dị tượng trên bầu trời. Đại thế bàng bạc tán ra làm cho nhiệt huyết trong lòng bọn họ sôi sục.

Trong đại điện Tử Hà.

Trên mặt mọi người đều hiện lên vẻ kích động. Tông mông tiến giai, vậy ý nghĩa chính là tông môn càng thêm cường đại. Cũng có nghĩa là tài phú cùng khu vực tông môn càng thêm rộng lớn, địa vị cũng vượt xa những tông môn cấp Thanh Phàm.

“Tốt lắm, bây giờ cũng là thời điểm ta có thể nói kỹ cho các ngươi nghe về Thập Vạn Đại Sơn.” Ánh mắt Lạc Thiên Phong ngưng lại, nghiêm mặt nói.

Biết chuyện kế tiếp Lạc Thiên Phong chuẩn bị nói khẳng định rất trọng yếu, sáu người Lục Thanh liền tĩnh lại tâm thần.

“Mười vạn ngọn núi lớn cùng hải ngoại ba nghìn đảo được xưng là Kiếm Thần Đại Lục, chỗ chúng ta được gọi là Thập Vạn Đại Sơn.”

“Cũng chính là chỗ chúng ta đang đứng đây. Bởi vậy núi rừng san sát, nhiều vô số kể, từ lâu dài tới nay liền có tên là Thập Vạn Đại Sơn. Mà năm vạn năm trước khi Kiếm Thần điện thống nhất đại lục, thì Thập Vạn Đại Sơn được đổi tên thành Kiếm Thần Đại Lục. Đồng thời khi phân chia ra các tông môn thì lại phân chia ra bốn tầng thế giới, phân biệt là Thanh Phàm giới, Kim Thiên giới, Bạch Linh giới, cuối cùng là nơi Kiếm Thần ở, Tử Hoàng giới.”

Dừng một chút Lạc Thiên Phong lại nói tiếp: “Mà bốn tầng thế giới này chính là dựa theo các cấp tông môn mà phân chia. Tông môn cấp Thanh Phàm trở xuống thì năm ở Thanh Phàm giới, đồng dạng ba tầng khác cũng vậy. Thẳng cho đến cuối cùng là nơi đặt năm thánh địa Kiếm Đạo cùng với Kiếm Thần sơn, Tử Hoàng giới. Mỗi lần qua một giới, nguyên khí trời đất cùng khí thuộc tính càng thêm nông đậm, khu vực cũng càng thêm rộng lớn.”

Nói tới đây, Lạc Thiên Phong lại quét mắt nhìn sáu người Lục Thanh, thấy trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ nghi hoặc mới tiếp tục nói: “Ta biết nghi vẫn của các ngươi. Có phải các ngươi muốn biết vì sao Tử Hà tông chúng ta lên cấp Kim Thiên mà còn muốn ở lại Thanh Phàm giới, thậm chí còn phải tranh đoạt lãnh thổ cùng các tông môn xung quanh.”

Trên mặt lộ ra cảm khái, Lạc Thiên Phong quay đầu nhìn bức họa tổ sư Tử Hà Kiếm Hoàng, rồi nói: “Một tông môn mới tiến cấp, muốn vượt giới di chuyển đi cần phải có thực lực cường đại cùng địa vị. Cho dù Tử Hà tông chúng ta đạt tới cấp Kim Thiên, muốn di chuyển đi thì đương nhiên phải đi qua rất nhiều tông môn. Đến lúc đó sợ là sẽ có phiền toái. Tông môn Thiên Đạo c?n hoàn hảo, nhưng là tông môn Nhân Đạo thì khó mà nói trước được.”

“Cho nên Kiếm Thần điện cũng đã lo lắng tới điểm này, đã lập quy định, chỉ có tông môn tiến cấp Kim Thiên trên mười năm, cũng có được tám Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn, bên trong ít nhất có một Kiếm Hoàng, mới được chấp nhận tiến vào Kim Thiên giới. Nếu không tự tiện di chuyển tông môn, cho dù có thành công, cũng sẽ bị Kiếm Thần điện đuổi ra.”

Nghe Lạc Thiên Phong giải thích, sáu người mới hiểu hết được nguyên do.

“Hải ngoại ba nghìn hải đảo kia là chỗ nào?” Lúc này, Dịch Nhược Vũ nhịn không được nghi hoặc trong lòng nói.

Lạc Thiên Phong lắc đầu nói: “Hải ngoại ba nghìn hải đảo, theo như điển tịch ghi lại cũng không nhiều lắm. Chỉ biết được rằng, hải ngoại ba nghìn hải đảo cũng có kiếm giả tồn tại. Bất quá tựa như hải ngoại ba nghìn hải đảo luân phiên cùng với Kiếm Thần điện lập hạ khế ước năm vạn năm nay.” Thập Vạn Đại Sơn cùng ba nghìn hải đạo từ trước tới nay đều không có gì lui tới, hai bên không xâm phạm lần nhau, tự cấp tự túc.”

Nghe Lạc Thiên Phong nói như thế, sáu người đều lộ ra vẻ nghi hoặc, lại nghe Dịch Nhược Vũ: “Kiếm Thần điện thống nhất Thập Vạn Đại Sơn chúng ta đã năm vạn năm, cũng phân chi ra bốn tầng thế giới. Thế mà lại cùng hải ngoại ba nghìn hải đảo kia lập khế ước, chẳng lẽ nói lực lượng của hải ngoại ba nghìn hải đảo không hề thua kém Kiếm Thần Điện?”

Dịch Nhược Vũ nói cũng nhìn ra điểm quan trọng, Kiếm Thần điện là do Kiếm Thần sáng lập ra. Năm vạn năm trước, Kiếm Thần hoành không xuất thế, lấy tu vi tuyệt đối kết thúc thời kỳ hoang dã thượng cổ hỗn loạn, rồi thành lập Kiếm Thần điện, ước thú lại chiến loạn chinh phạt không ngừng lúc đó, cuối cùng phân chia bốn đẳng cấp tông môn.

Có thể nói nhờ Kiếm Thần điện mà hiện giờ Thập Vạn Đại Sơn khá hòa bình. Kiếm Thần điện có Kiếm Thần có tuyệt cường vũ lực, vậy mà không thể thống nhất được hải ngoại ba nghìn hải đảo sao?

Trên mặt lộ ra thần sắc khó hiểu, Lạc Thiên Phong nói: “Ngươi nói không sai, nhưng đây là chuyện mà chúng ta không thể biết được. Kể cả là Tử Hà tông chúng ta có lịch sử hơn nghìn năm cũng không có khả năng biết được. Muốn biết, chỉ có thể chờ các ngươi về sau tiếp xúc với trời đất càng thêm rộng lớn, có được thực lực cường đại, lại đi truy tìm.”

Ánh mắt cùng bốn người Huyền Thanh trao đổi một phen, cuối cùng lạc Thiên Phong nói: “Bây giờ ta giao cho các người nhiệm vụ, đó là đến Kiếm Thần chủ điện đưa kiếm thiếp, thông báo việc tông môn chúng ta muốn tiến giai. Các người còn muốn nói gì không?”

Cơ hồ cả sáu người Lục Thanh đều lắc đầu.

“Tốt lắm!” Lạc Thiên Phong có chút vừa lòng gật đầu nói tiếp: “Ta thấy giữa các ngươi sẽ có người đột phá trong hai tháng nữa. Vậy thì hành trình tới Kiếm Thần chủ điện sẽ quyết định vào ba tháng sau. Trong ba tháng này, các ngươi phải chuẩn bị hết thảy thật tốt, dựa theo đoạn đường tốt nhất chúng ta lựa chọn thì cũng phải có lộ trình chừng năm nghìn dặm. Trên đường đi không sai biệt sẽ đi qua hơn mười tông môn, mặt khác cũng có vô số nơi hiểm địa. Mặc dù là có hung hiểm, nhưng bằng vào thực lực của các ngươi, chỉ cần không có ngũ giai Linh Thú, thậm chí nếu chỉ có một con ngũ giai Linh Thú, chỉ cần các ngươi cẩn thận đối phó đều có thể thuận lợi đào thoát.”

“Không sai!” Tầm Thiên Kính ở bên cạnh tiếp lời: “Đến lúc đó, trước khi xuất phát ta sẽ chuẩn bị đầy đủ các loại đan dược cho các ngươi đem theo. Mà các ngươi cũng phải tận dụng ba tháng này đến tàng thư các tìm hiểu điển tịch về một số Linh Thú cùng các hiểm địa, đến lúc đó lại càng thêm nắm chắc mấy phần.”

“Ngoài ra, các ngươi cũng không cần lo lắng các Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn của các tông môn khác ra tay. Trong ba tháng này, chúng ta sẽ thông báo với phân điện của Kiếm Thần điện, bọn họ sẽ có biện pháp đem tin tức này loan ra đến các tông môn khác. Đến lúc đó, nếu ai ra tay với các ngươi, thì chính là xúc phạm tới tôn nghiêm của Kiếm Thần điện, ngày diệt tông cũng không xa

Tầm Thiên Kính nói một phen mới chính thức làm sáu người Lục Thanh yên lòng. Cứ như vậy, chỉ cần không phải Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn ra tay, Lục Thanh tự nắm chắc, cho dù đến nhiều ít bao nhiêu Kiếm Chủ, hắn cũng có thể dễ dàng tiêu diệt.

“Tốt rồi! Bây giờ các ngươi về chuẩn bị thật tốt đi. Nhớ kỹ, chỉ có thời gian ba tháng.” Lạc Thiên Phong phân phó sáu người Lục Thanh trở về, rồi lại cùng bốn người Huyền Thanh ở đại diện Tử Hà thương thảo cụ thể công việc tiến giai.

Vừa ra khỏi đại điện Tử Hà, Lục Thanh liền thấy được rất nhiều đệ tử mang theo bọc hành lí, hướng chân núi đi xuống.

“Đây là?” Lục Thanh có chút nghi hoặc hỏi.

“Tông môn còn chưa tiến giai, năm ngọn núi chính đều không thể đủ chỗ cho nhiều đệ tử nội tông. Lúc này liền ra lệnh cho tất đệ tử dưới cảnh giới Kiếm Nguyên xuống núi. Đương nhiên bọn họ vẫn là đệ tử của Tử Hà tông chúng ta, chỉ là không thể sinh hoạt trên năm ngọn núi chính mà thôi. Đây là chuyện thường hay phát sinh khi tiến hành tuyển đời đệ tử mới. Nhưng thế hệ của chúng ta lại bất đồng, đợi cho tông môn tiến giai, đến lúc đó sẽ có nhiều ngọn núi chính nữa, những đệ tử nội tông này lại một lần nữa được gọi trở về.” Dịch Nhược Vũ liền giải thích. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://truyenfull.vn

“Còn những đệ tử cảnh giới Kiếm Nguyên thì ở đâu?” Lục Thanh lại hỏi tiếp.

Suy tư một lát, Dịch Nhược Vũ mới hồi đáp: “Đệ tử cảnh giới Kiếm Nguyên, những Kiếm Khách thì làm người dẫn đường cho những đệ tử mới, phụ trách quản lý cùng chỉ điểm cho những đệ tử nội tông này. Sau ba năm những Kiếm Khách này đều có thể lựa chọn tiếp tục ở lại tu luyện hoặc xuống núi lịch lãm. Về phần Kiếm Sư thì gần tháng nay tông môn đều đang tiến hành khảo thí với bọn họ, nếu có thể thông qua thì sẽ trở thành hộ pháp đời thứ mười sáu, không qua thì phải phụ trách dạy kiếm pháp cho các đệ tử mới.

Nghe Dịch Nhược Vũ giải thích, đám người Lục Thanh mới hoàn toàn hiểu được. Đích xác phải làm như vậy mới được, nếu không lại để cho các vị phong chủ tự mình dạy dỗ đồ tôn tu hành, truyền ra ngoài sẽ bị các tông môn khấc chê cười.

Tới kiếm kiều, sáu người liền tách ra. Lục Thanh cùng với hai người Niếp Thanh Thiên và Triệu Thiên Diệp cùng nhau bước lên kiếm kiều. Dựa theo thời gian tính toán thì lần khảo nghiệm tuyển nhận đệ tử mới lần này cũng đã xong rồi.

Hiện giờ bước qua kiếm kiều ba nghìn trượng này, Lục Thanh liền cảm nhận được lực lượng khủng bố ẩn chứa trong Kiếm Trận ở bốn phương kiếm kiều này.

Đạt tới cảnh giới hiện giờ của Lục Thanh, hồn dung trời đất, lập tức từ trong kiếm kiều hắn liền cảm nhận được lực trời đất bàng bạc tựa như vô cùng vô tận. Lực trời đất này rõ ràng phân phó đều trên kiếm kiều cùng mỗi một thanh kiếm nhìn như bình thường kia. Trong đó như chất chứa vô cùng thiên uy, chỉ cần ai dám công kích kiếm kiều này, như vậy nghênh đón hắn chính là lực trời đất mang theo thiên uy cuồn cuộn.

Cho dù là thực lực của Lục Thanh hiện giờ, theo hắn phỏng chừng, nếu hắn mà công kích kiếm kiều này cũng bất quá đỡ được ba lần phản kích là cùng. Đây vẫn còn là kiếm kiều tự hành phản kích, Lục Thanh khó có thể tưởng tượng, nếu năm người Lạc Thiên Phong tự thân thao tác Kiếm Trận ở bốn phương thì sẽ phát ra uy lực như thế nào.

Một bên đi trên kiếm kiều, một bên Lục Thanh tự hỏi về điều lúc trước nghe được về Kiếm Thần điện. Bốn tầng thế giới: Thanh Phàm giới, Kim Thiên giới, Bach Linh giới, Tử Hoàng giới; còn có hải ngoại ba nghìn đảo nữa, Kiếm Thần Đại Lục đến tột cùng là rộng lớn bao nhiêu. Hiện giờ hắn cũng bất quá chỉ ở Thanh Phàm giới, sợ rằng cũng chỉ là một góc rất nhỏ bé của Kiếm Thần Đại Lục mà thôi.

Thẳng đến lúc này, Lục Thanh mới chính thức lĩnh hội được câu Diệp lão thường hay nói: thế giới này, thật sự rất lớn!

Thanh Ngọc tông.

Tần Vô Song đứng trong điện Thanh Ngọc, vẻ mặt vô cùng âm trầm. Sau lưng hắn vẻ mặt Thanh Ngọc tam lão cũng rất ngưng trọng.

“Tông chủ, Tử Hà tông tụ tập đại thế của năm tòa núi chính, chiếu cáo thiên hạ. Xem ra không còn bao nhiêu lâu nữa.”

Hừ lạnh một tiếng, trong mắt Tần Vô Song lóe ra hàn quang, mở miệng nói: “Nếu Tử Hà tông của hắn đã chuẩn bị trước thì chúng ta sao có thể đi sau được. Ba vị trưởng lão, cứ dựa theo kế hoạch thông báo xuống đi.”

“Vâng!” Thanh Ngọc tam lão ứng một tiếng rồi hóa thành ba đạo kiếm quang chia ra ba phương hướng bay khỏi đại điện Thanh Ngọc.

……

Năm ngọn núi chính của Tử Hà tông.

Tất cả mọi người ngạc nhiên nhìn dị tượng trên bầu trời. Đại thế bàng bạc tán ra làm cho nhiệt huyết trong lòng bọn họ sôi sục.

Trong đại điện Tử Hà.

Trên mặt mọi người đều hiện lên vẻ kích động. Tông mông tiến giai, vậy ý nghĩa chính là tông môn càng thêm cường đại. Cũng có nghĩa là tài phú cùng khu vực tông môn càng thêm rộng lớn, địa vị cũng vượt xa những tông môn cấp Thanh Phàm.

“Tốt lắm, bây giờ cũng là thời điểm ta có thể nói kỹ cho các ngươi nghe về Thập Vạn Đại Sơn.” Ánh mắt Lạc Thiên Phong ngưng lại, nghiêm mặt nói.

Biết chuyện kế tiếp Lạc Thiên Phong chuẩn bị nói khẳng định rất trọng yếu, sáu người Lục Thanh liền tĩnh lại tâm thần.

“Mười vạn ngọn núi lớn cùng hải ngoại ba nghìn đảo được xưng là Kiếm Thần Đại Lục, chỗ chúng ta được gọi là Thập Vạn Đại Sơn.”

“Cũng chính là chỗ chúng ta đang đứng đây. Bởi vậy núi rừng san sát, nhiều vô số kể, từ lâu dài tới nay liền có tên là Thập Vạn Đại Sơn. Mà năm vạn năm trước khi Kiếm Thần điện thống nhất đại lục, thì Thập Vạn Đại Sơn được đổi tên thành Kiếm Thần Đại Lục. Đồng thời khi phân chia ra các tông môn thì lại phân chia ra bốn tầng thế giới, phân biệt là Thanh Phàm giới, Kim Thiên giới, Bạch Linh giới, cuối cùng là nơi Kiếm Thần ở, Tử Hoàng giới.”

Dừng một chút Lạc Thiên Phong lại nói tiếp: “Mà bốn tầng thế giới này chính là dựa theo các cấp tông môn mà phân chia. Tông môn cấp Thanh Phàm trở xuống thì năm ở Thanh Phàm giới, đồng dạng ba tầng khác cũng vậy. Thẳng cho đến cuối cùng là nơi đặt năm thánh địa Kiếm Đạo cùng với Kiếm Thần sơn, Tử Hoàng giới. Mỗi lần qua một giới, nguyên khí trời đất cùng khí thuộc tính càng thêm nông đậm, khu vực cũng càng thêm rộng lớn.”

Nói tới đây, Lạc Thiên Phong lại quét mắt nhìn sáu người Lục Thanh, thấy trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ nghi hoặc mới tiếp tục nói: “Ta biết nghi vẫn của các ngươi. Có phải các ngươi muốn biết vì sao Tử Hà tông chúng ta lên cấp Kim Thiên mà còn muốn ở lại Thanh Phàm giới, thậm chí còn phải tranh đoạt lãnh thổ cùng các tông môn xung quanh.”

Trên mặt lộ ra cảm khái, Lạc Thiên Phong quay đầu nhìn bức họa tổ sư Tử Hà Kiếm Hoàng, rồi nói: “Một tông môn mới tiến cấp, muốn vượt giới di chuyển đi cần phải có thực lực cường đại cùng địa vị. Cho dù Tử Hà tông chúng ta đạt tới cấp Kim Thiên, muốn di chuyển đi thì đương nhiên phải đi qua rất nhiều tông môn. Đến lúc đó sợ là sẽ có phiền toái. Tông môn Thiên Đạo c?n hoàn hảo, nhưng là tông môn Nhân Đạo thì khó mà nói trước được.”

“Cho nên Kiếm Thần điện cũng đã lo lắng tới điểm này, đã lập quy định, chỉ có tông môn tiến cấp Kim Thiên trên mười năm, cũng có được tám Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn, bên trong ít nhất có một Kiếm Hoàng, mới được chấp nhận tiến vào Kim Thiên giới. Nếu không tự tiện di chuyển tông môn, cho dù có thành công, cũng sẽ bị Kiếm Thần điện đuổi ra.”

Nghe Lạc Thiên Phong giải thích, sáu người mới hiểu hết được nguyên do.

“Hải ngoại ba nghìn hải đảo kia là chỗ nào?” Lúc này, Dịch Nhược Vũ nhịn không được nghi hoặc trong lòng nói.

Lạc Thiên Phong lắc đầu nói: “Hải ngoại ba nghìn hải đảo, theo như điển tịch ghi lại cũng không nhiều lắm. Chỉ biết được rằng, hải ngoại ba nghìn hải đảo cũng có kiếm giả tồn tại. Bất quá tựa như hải ngoại ba nghìn hải đảo luân phiên cùng với Kiếm Thần điện lập hạ khế ước năm vạn năm nay.” Thập Vạn Đại Sơn cùng ba nghìn hải đạo từ trước tới nay đều không có gì lui tới, hai bên không xâm phạm lần nhau, tự cấp tự túc.”

Nghe Lạc Thiên Phong nói như thế, sáu người đều lộ ra vẻ nghi hoặc, lại nghe Dịch Nhược Vũ: “Kiếm Thần điện thống nhất Thập Vạn Đại Sơn chúng ta đã năm vạn năm, cũng phân chi ra bốn tầng thế giới. Thế mà lại cùng hải ngoại ba nghìn hải đảo kia lập khế ước, chẳng lẽ nói lực lượng của hải ngoại ba nghìn hải đảo không hề thua kém Kiếm Thần Điện?”

Dịch Nhược Vũ nói cũng nhìn ra điểm quan trọng, Kiếm Thần điện là do Kiếm Thần sáng lập ra. Năm vạn năm trước, Kiếm Thần hoành không xuất thế, lấy tu vi tuyệt đối kết thúc thời kỳ hoang dã thượng cổ hỗn loạn, rồi thành lập Kiếm Thần điện, ước thú lại chiến loạn chinh phạt không ngừng lúc đó, cuối cùng phân chia bốn đẳng cấp tông môn.

Có thể nói nhờ Kiếm Thần điện mà hiện giờ Thập Vạn Đại Sơn khá hòa bình. Kiếm Thần điện có Kiếm Thần có tuyệt cường vũ lực, vậy mà không thể thống nhất được hải ngoại ba nghìn hải đảo sao?

Trên mặt lộ ra thần sắc khó hiểu, Lạc Thiên Phong nói: “Ngươi nói không sai, nhưng đây là chuyện mà chúng ta không thể biết được. Kể cả là Tử Hà tông chúng ta có lịch sử hơn nghìn năm cũng không có khả năng biết được. Muốn biết, chỉ có thể chờ các ngươi về sau tiếp xúc với trời đất càng thêm rộng lớn, có được thực lực cường đại, lại đi truy tìm.”

Ánh mắt cùng bốn người Huyền Thanh trao đổi một phen, cuối cùng lạc Thiên Phong nói: “Bây giờ ta giao cho các người nhiệm vụ, đó là đến Kiếm Thần chủ điện đưa kiếm thiếp, thông báo việc tông môn chúng ta muốn tiến giai. Các người còn muốn nói gì không?”

Cơ hồ cả sáu người Lục Thanh đều lắc đầu.

“Tốt lắm!” Lạc Thiên Phong có chút vừa lòng gật đầu nói tiếp: “Ta thấy giữa các ngươi sẽ có người đột phá trong hai tháng nữa. Vậy thì hành trình tới Kiếm Thần chủ điện sẽ quyết định vào ba tháng sau. Trong ba tháng này, các ngươi phải chuẩn bị hết thảy thật tốt, dựa theo đoạn đường tốt nhất chúng ta lựa chọn thì cũng phải có lộ trình chừng năm nghìn dặm. Trên đường đi không sai biệt sẽ đi qua hơn mười tông môn, mặt khác cũng có vô số nơi hiểm địa. Mặc dù là có hung hiểm, nhưng bằng vào thực lực của các ngươi, chỉ cần không có ngũ giai Linh Thú, thậm chí nếu chỉ có một con ngũ giai Linh Thú, chỉ cần các ngươi cẩn thận đối phó đều có thể thuận lợi đào thoát.”

“Không sai!” Tầm Thiên Kính ở bên cạnh tiếp lời: “Đến lúc đó, trước khi xuất phát ta sẽ chuẩn bị đầy đủ các loại đan dược cho các ngươi đem theo. Mà các ngươi cũng phải tận dụng ba tháng này đến tàng thư các tìm hiểu điển tịch về một số Linh Thú cùng các hiểm địa, đến lúc đó lại càng thêm nắm chắc mấy phần.”

“Ngoài ra, các ngươi cũng không cần lo lắng các Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn của các tông môn khác ra tay. Trong ba tháng này, chúng ta sẽ thông báo với phân điện của Kiếm Thần điện, bọn họ sẽ có biện pháp đem tin tức này loan ra đến các tông môn khác. Đến lúc đó, nếu ai ra tay với các ngươi, thì chính là xúc phạm tới tôn nghiêm của Kiếm Thần điện, ngày diệt tông cũng không xa

Tầm Thiên Kính nói một phen mới chính thức làm sáu người Lục Thanh yên lòng. Cứ như vậy, chỉ cần không phải Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn ra tay, Lục Thanh tự nắm chắc, cho dù đến nhiều ít bao nhiêu Kiếm Chủ, hắn cũng có thể dễ dàng tiêu diệt.

“Tốt rồi! Bây giờ các ngươi về chuẩn bị thật tốt đi. Nhớ kỹ, chỉ có thời gian ba tháng.” Lạc Thiên Phong phân phó sáu người Lục Thanh trở về, rồi lại cùng bốn người Huyền Thanh ở đại diện Tử Hà thương thảo cụ thể công việc tiến giai.

Vừa ra khỏi đại điện Tử Hà, Lục Thanh liền thấy được rất nhiều đệ tử mang theo bọc hành lí, hướng chân núi đi xuống.

“Đây là?” Lục Thanh có chút nghi hoặc hỏi.

“Tông môn còn chưa tiến giai, năm ngọn núi chính đều không thể đủ chỗ cho nhiều đệ tử nội tông. Lúc này liền ra lệnh cho tất đệ tử dưới cảnh giới Kiếm Nguyên xuống núi. Đương nhiên bọn họ vẫn là đệ tử của Tử Hà tông chúng ta, chỉ là không thể sinh hoạt trên năm ngọn núi chính mà thôi. Đây là chuyện thường hay phát sinh khi tiến hành tuyển đời đệ tử mới. Nhưng thế hệ của chúng ta lại bất đồng, đợi cho tông môn tiến giai, đến lúc đó sẽ có nhiều ngọn núi chính nữa, những đệ tử nội tông này lại một lần nữa được gọi trở về.” Dịch Nhược Vũ liền giải thích. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://truyenfull.vn

“Còn những đệ tử cảnh giới Kiếm Nguyên thì ở đâu?” Lục Thanh lại hỏi tiếp.

Suy tư một lát, Dịch Nhược Vũ mới hồi đáp: “Đệ tử cảnh giới Kiếm Nguyên, những Kiếm Khách thì làm người dẫn đường cho những đệ tử mới, phụ trách quản lý cùng chỉ điểm cho những đệ tử nội tông này. Sau ba năm những Kiếm Khách này đều có thể lựa chọn tiếp tục ở lại tu luyện hoặc xuống núi lịch lãm. Về phần Kiếm Sư thì gần tháng nay tông môn đều đang tiến hành khảo thí với bọn họ, nếu có thể thông qua thì sẽ trở thành hộ pháp đời thứ mười sáu, không qua thì phải phụ trách dạy kiếm pháp cho các đệ tử mới.

Nghe Dịch Nhược Vũ giải thích, đám người Lục Thanh mới hoàn toàn hiểu được. Đích xác phải làm như vậy mới được, nếu không lại để cho các vị phong chủ tự mình dạy dỗ đồ tôn tu hành, truyền ra ngoài sẽ bị các tông môn khấc chê cười.

Tới kiếm kiều, sáu người liền tách ra. Lục Thanh cùng với hai người Niếp Thanh Thiên và Triệu Thiên Diệp cùng nhau bước lên kiếm kiều. Dựa theo thời gian tính toán thì lần khảo nghiệm tuyển nhận đệ tử mới lần này cũng đã xong rồi.

Hiện giờ bước qua kiếm kiều ba nghìn trượng này, Lục Thanh liền cảm nhận được lực lượng khủng bố ẩn chứa trong Kiếm Trận ở bốn phương kiếm kiều này.

Đạt tới cảnh giới hiện giờ của Lục Thanh, hồn dung trời đất, lập tức từ trong kiếm kiều hắn liền cảm nhận được lực trời đất bàng bạc tựa như vô cùng vô tận. Lực trời đất này rõ ràng phân phó đều trên kiếm kiều cùng mỗi một thanh kiếm nhìn như bình thường kia. Trong đó như chất chứa vô cùng thiên uy, chỉ cần ai dám công kích kiếm kiều này, như vậy nghênh đón hắn chính là lực trời đất mang theo thiên uy cuồn cuộn.

Cho dù là thực lực của Lục Thanh hiện giờ, theo hắn phỏng chừng, nếu hắn mà công kích kiếm kiều này cũng bất quá đỡ được ba lần phản kích là cùng. Đây vẫn còn là kiếm kiều tự hành phản kích, Lục Thanh khó có thể tưởng tượng, nếu năm người Lạc Thiên Phong tự thân thao tác Kiếm Trận ở bốn phương thì sẽ phát ra uy lực như thế nào.

Một bên đi trên kiếm kiều, một bên Lục Thanh tự hỏi về điều lúc trước nghe được về Kiếm Thần điện. Bốn tầng thế giới: Thanh Phàm giới, Kim Thiên giới, Bach Linh giới, Tử Hoàng giới; còn có hải ngoại ba nghìn đảo nữa, Kiếm Thần Đại Lục đến tột cùng là rộng lớn bao nhiêu. Hiện giờ hắn cũng bất quá chỉ ở Thanh Phàm giới, sợ rằng cũng chỉ là một góc rất nhỏ bé của Kiếm Thần Đại Lục mà thôi.

Thẳng đến lúc này, Lục Thanh mới chính thức lĩnh hội được câu Diệp lão thường hay nói: thế giới này, thật sự rất lớn!

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky