Nhìn thấy cũng không giống cô tưởng tượng… Thầy giáo đứng trên bục hăng say giảng bài, các bạn học sinh ngồi dưới nghiêm túc cầm bút ghi bài, trong phòng học im lặng đến mức ngay cả một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được tiếng động.
Đương nhiên, đây đều là cô tưởng tượng.
Thật ra…
Máy bay giấy rất có duyên với cô, vừa chạy đến cửa lớp, một chiếc máy bay giấy bay sượt qua mặt cô. Nhìn chăm chú vào bên trong mới thấy, làm gì có chuyện thầy giáo ở trên bục giảng hăng say giảng bài? Chuông vang lên đã 5 phút, thầy giáo còn không biết đang ở nơi nào.
Thậm chí bạn học còn không có ai cầm bút ghi bài, chỉ có một bạn duy nhất cầm bút là lớp phó văn nghệ. Tiếc là cậu ấy cầm bút vẽ, hết sức chăm chú trên bức tranh truyện tranh. Còn về ‘trong phòng học im lặng đến mức ngay cả một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được tiếng động’ kia lại càng vô căn cứ.
“Hey, Sơ Hạ! Đến đây cùng chơi đi, ba người đang thiếu một người!” Có người đã ở sẵn tiếp đón cô.
Được rồi, sao cô có thể quên cách học của Học viện Tư Đế Lan này được chứ…
“Không đâu.” Sắc mặt cô có chút không tốt, vừa ngồi xuống thì thấy Phỉ Lệ Á đang cầm hamburger ăn, bắt gặp ánh mắt của cô liền giơ hamburger lên.
“Ăn không?” Bộ dáng kia của cô làm An Sơ Hạ muốn mắng cũng mắng không được. Trước kia cô ở trong ban kỷ luật, nên thường quản lớp trật tự, thường xuyên nói… ‘Im lặng! Bây giờ là giờ học!’.
Nhưng bây giờ, không cần quản nữa rồi.
Vừa mở sách giáo khoa ra chuẩn bị thời gian tự học, chủ nhiệm lớp liền cầm một xấp bài kiểm tra đi vào. Thấy vậy không khí trong lớp liền trở nên kinh ngạc, nhìn thấy An Sơ Hạ đang chuẩn bị tự học thầy cũng phải lặng người đi một chút.
Để xác nhận lại, thầy đi đến chỗ An Sơ Hạ cầm quyển sách giáo khoa trong tay cô. Lúc biết đó là sách giáo khoa mà không phải truyện tranh hay sách gì có hại, thầy lại kinh ngạc một chút.
“Đang… chuẩn bị bài sao?” chủ nhiệm lớp trừng lớn mắt nhìn cô.
An Sơ Hạ chớp mắt mấy cái: “Vâng ạ. Có vấn đề gì sao?” Cô cảm thấy thầy chủ nhiệm hỏi về vấn đề này thật kì lạ. Rõ ràng là biết cô cầm sách giao khoa mà vẫn còn hỏi chuyện này.
“Là thế này…” Chủ nhiệm lớp khó nén nội tâm đang kích động, nhắm mắt hít sâu một hơi, sau đó mở to mắt nói: “Được rồi các em! Dừng lại tất cả các việc đang làm, kể cả chuẩn bị bài…”
Thấy chủ nhiệm lớp ít khi kích động như vậy, cả lớp đều nghi hoặc dừng tất cả việc làm lại. Ngay cả Phỉ Lệ Á đang ăn hamburger cũng ngừng lại.
“Hôm nay chúng ta sẽ tiến hành thi kì thi các môn theo tháng!” Thầy cầm bài thi trong tay, đứng trên bục giảng phát bài cho từng tổ.
Lợi dụng lúc đang phát bài thi, Phỉ Lệ Á giải thích cho An Sơ Hạ ‘kì thi các môn theo tháng’. Đây là truyền thống của Tư Đế Lan. Khi bắt đầu kì thi này, từng lớp đều, dành một buổi sáng để tiến hành thi. Tuy rằng toàn bộ đề thi đều được dựa trên toàn bộ bài đã ôn tập, nhưng đề thi cũng đã được rút gọn rất nhiều. Bài được ôn trọng điểm sẽ không có trong đề thi này.
Mà kì thi chỉ diễn ra trong buổi sáng. Mỗi người được xin đi toilet 2 lần. Mà mỗi lần đi toilet đều có hai phó chủ nhiệm lớp cùng đi. Vậy nên cách giả vờ đi toilet bị loại bỏ.