Edit: Trần Ngọc Yến Nhi
Nói xong, An Sơ Hạ để tay lên trên hộp quà tặng.
Nghe nói, cô ta hơi hơi đánh giá, liếc mắt một cái, dò hỏi: “Xin hỏi cô là…”
Người khác hỏi, cô cũng không thể không trả lời: “Tôi là An Sơ Hạ… Ở tại Hàn gia.”
Đây là cách trả lời khéo nhất của cô rồi
“An Sơ Hạ?” Trên mặt cô ta hiện lên chấn kinh, nhưng rất nhanh khôi phục chức nghiệp mỉm cười.”Thì ra là cô An Sơ Hạ đây, sao cô không báo trước để tôi có thể tiếp đãi tốt hơn,thật thất lễ!”
Này đột nhiên thay đổi thái độ…
An Sơ Hạ xấu hổ, cười cười: “Kia xin hỏi… Phụ thân người khác a?”
Đã nói ra thân phận của mình, kêu Đổng Sự Trưởng liền có vẻ không quen rồi.
Nữ trợ lí vội vàng trả lời: “Đổng Sự Trưởng hiện tại đang họp tại Hội nghị cấp cao theo thông lệ, khoảng chừng mười phút sau kết thúc, nếu không, cô đến văn phòng Đổng Sự Trưởng chờ ngài ấy!”
Người bình thường đều sẽ bị trợ lý sắp xếp đợi đến vị trí cuối cùng, nhưng An Sơ Hạ thì khác, nữ trợ lý dẫn cô vào văn phòng Đổng Sự Trưởng.
“Nếu cô có việc gì, thì cứ tìm tôi, tôi sẽ giúp cô.” Nữ trợ lý nói xong, xoay người đi ra ngoài.
An Sơ Hạ không nghĩ tới đích thị, cô đi ra ngoài, các trợ lý khác nói An Sơ Hạ ở bên trong chuyện tình, mọi người biểu tình đã trở nên có chút kích động.
“Thật không nghĩ tới có thể nhìn thấy nữ chủ nhân tương lai của Hàn thị. Sớm biết vậy, vừa rồi nhìn cô ấy thêm chút nữa!” Một nữ trợ lý tiếc nuối nói.
Nữ trợ lý cẩn thận nói: “Cho dù là nữ chủ nhân tương lai của tập đoàn, để cô ta trực tiếp tại văn phòng của Đổng Sự Trưởng thật sự tốt sao? Bằng không, để cho cô ta đợi bên ngoài đi? Chỉ sợ điều không may xảy ra, Đổng Sự Trưởng sẽ phát hỏa, chúng ta đây…”
“Hiện tại để cho cô ta chờ thất cùng này không phải muốn chết sao?” Nữ trợ lý vừa rồi tiếp đãi An Sơ Hạ nói: “Không may cô ta nổi giận, nói với Đổng Sự Trưởng chút gì…”
“Mấy người các cô, không lo làm việc, tụ tập một chỗ tán gẫu cái gì!” Một cái trung khí mười phần cô ta, âm thanh truyền đến, vài người toàn thân khẽ run rẩy, vội vàng chạy về chỗ làm việc của mình.
Cô ta nói chuyện với cái vẻ mặt lạnh như băng, nếu không phải mắt cô ta còn nháy, không biết người ta còn tưởng rằng đây là một pho tượng.
Người này, một trong ba bí thư của Hàn Lục Hải, Hứa Đơn Thuần.
Hàn Lục Hải có ba bí thư, thứ nhất là Hứa Đơn Thuần, tính cách lạnh lùng. Còn hai người còn lại là Mang bí thư cùng Nghiêm bí thư rồi. Nghiêm bí thư nhìn bên ngoài thì hiền hoà, nhưng vừa có ai phạm sai lầm,cô cùng Hứa Đơn Thuần thuộc dạng không giảng tình cảm và thể diện.Mang bí thư thì quyến rũ nhiều vẻ, cả ngày tươi cười.
Ba người mỗi người đều có tính cách khác nhau, nhưng xét về năng lực, tuyệt đối đều là đệ nhất, siêu đẳng. Làm việc nghiêm túc cẩn thận, điểm này là mọi người công nhận.
Hội nghị Cao tầng theo thông lệ Hàn Lục Hải đã mang theo hai quản lý, chỉ còn một quản lý ở đây. Hôm nay, mọi việc do Hứa Đơn Thuần lãnh trách nhiệm.
Chỉ là cô không nghĩ tới, cô xuống lầu lấy văn kiện, những thứ này tân điều đi lên tiểu trợ lý liền loạn thành hỗn độn!
“Hứa Bí Thư.” Nữ trợ lý không yên nói: “An tiểu thư đến đây, tôi dẫn cô ấy đến văn phòng Đổng Sự Trưởng.”
“An đẩy đến Đổng Sự Trưởng văn phòng?” Hứa tố diện sắc lại càng băng càng thêm sương, cô căn bản không có nghe được ba chữ, “An tiểu thư.”, trực tiếp hỏi: “Người nào đưa cho cô quyền lợi,dám tự nhiên đưa người lạ đến văn phòng. Đổng Sự Trưởng cũng không ở đây, cô tự nhiên dẫn khách vào văn phòng!”
Hứa Đơn Thuần cắn chữ nói xong, nữ trợ lý sắc mặt trắng xanh, nhưng cô ta vẫn lại là nổi lên dũng khí nói: “Bởi vì không phải người ngoài… Cho nên…”