Edit: Thu PhươngBeta: NhoxPanda2
Chán đến chết, cô không đọc bình luận nữa, lại đăng nhập QQ. Trong khoảng thời gian này không có ai nhắn QQ cô, chỉ có biên tập phát ra tin tức tới. Cô mở ra xem, là nói cô nhanh lên cập nhật. Nói là hợp đồng đã nhận được, bưu điện đại khái mai sẽ đưa đến.
Nhìn thời gian, buổi tối chín giờ ba mươi phút, lấy điện thoại di động gọi cho Hàn quản gia. Hàn quản gia hình như chưa ngủ, bởi vì bên kia âm thanh cực kỳ ồn ào: “Thiếu phu nhân, có cái gì sai bảo ạ?”
“Hàn quản gia, chuyện là như vậy, ông biết chuyện An Thần Xuyên? Anh ta nói có người đem đến cho tôi mấy hộp thước tiêu chảy, ông còn chưa đi ngủ sao? Phiền quá giúp tôi kêu người canh cửa chờ một chút? Người của anh sẽ được đưa đến rất nhanh.” Nguy hiểm thật, cô suýt chút nữa liền quên rằng còn có An Thần xuyên.
Bên kia thoáng chần chờ không dám cúp máy, còn hỏi cô có phải hay không bụng dạ không thoải mái. Cô cười gượng vài tiếng che dấu nói không có, là mang cho bạn học khác, Hàn quản gia cũng không có nhiều lời, cúp điện thoại.
Tải lại trang, phát hiện có nhiều bình luận mới. Tốc độ này có phần hơi nhanh, bình luận nội dung là mắng trong sách của cô mới xuất hiệnmột người tên là Lili vai nữ phụ. Lili vốn chính là Ba Tát Lệ. Nhìn độc giả nhóm người chửi rủa cô ta, trong lòng cô một trận sung sướng.
Đồng thời lại bắt đầu hoài nghi chính mình, khả năng viết văn thật sự tốt như vậy sao? Tại giá sách trực tuyến này, là trang web truyện lớn nhất nhì trong nước có rất nhiều nhà văn giỏi. Nhưng loại này nghi hoặc lại lập tức bị hưng phấn thay thế được rồi.
Nguyên nhân là do cô vào phần ‘Tiền nhuận bút’ của tác giả, phát hiện liền đạt tới hơn một ngàn nhân dân tệ..
– – leng keng leng keng
Chuông cửa đột nhiên vang lên, cô phóng ra mở cửa, bởi vì tâm tình tốt cô cười như kẻ điên. Vừa mở cửa ra, cô lập tức choáng váng.
Đứng trước cửa là Hàn quản gia, bên cạnh là ánh mắt triều mến và ái muội của Khương Viên Viên. Nhìn ra phía sau… Người hầu Hàn gia đứng đầy hành lang. Một nhóm trong tay đều đã rất nhiều thức ăn nhiều hương vị và màu sắc.
HẢ… cô hoàn toàn ngạc nhiên. Chẳng lẽ Khương Viên Viên phát hiện cô đã ở trong phòng bếp tìm đồ ăn nhưng kết quả là chẳng tìm được cái gì, chỉ tìm được hai quả táo lên lầu sao? Đây là không có khả năng…
Như vậy là…
“Cái này là?” Cô không dám nhiều lời, đành phải đem sự hoài nghi ánh mắt hướng Khương Viên Viên.
Mà đối phương ái muội cười: “Sơn Hạ à, đói bụng phải bảo mẹ chứ! Sao lại đi nói với ông xã của côn đang ở tận Mỹ làm gì? Làm hại ta bị Thất Lục mắng cho một trận, thế mà còn bị ép đi dám sát đem tất cả đầu bếp đã gọi tới làm ăn khuya cho con. Món nợ này, tính như thế nào đây?”
Lúc đó An Sơ Hạ bị làm cho loạn. Tuy Khương Viên Viên nói chẳng hờn giận, nhưng là biểu tình của bà cũng không có nửa phần khó chịu ngược lại cười một cái sáng lạng.
Không cần phải nói, toàn bộ đều là Hàn Thất Lục bắt làm.
Bất quá vì cái gì… Nhìn nhiều như vậy chắc là ngon lắm, cô chẳng những không có chút gì muốn ăn ngược lại nhớ tới một câu quảng cáo trên TV?- –
Sprite, lạnh thấu tim, tim bay bổng.
“Đem các món vào đây.” Khương Viên Viên vui cười ra mệnh lệnh: “Tiểu Sơ Hạ à, muốn nuôi cho béo chính mình, sinh đứa cháu béo cho mẹ nha! (^o^) ~
Cô mặt mày tối sầm.
Quả nhiên là… lạnh thấu tim…
Dưới ánh mắt tỏa nhiêt của Khương Viên VIên, cô tùy tiện gắp một miếng thức ăn gắp bỏ vào miệng. Nhất thời ánh mắt hiện lên tia vui vẻ, ăn thật tốt!!!
Người xưa có câu, ác ma chết trước, cô chết sau. Trước mắt nên giải quyết vấn đề ăn uống, chuyện giết anh, đợi anh trở về rồi nói sau!