Edit: Chi QuếBeta: NhoxPanda2
Nghe chủ nhiệm lớp thân thiết hỏi thăm, An Sơ Hạ một bên cảm động, một bên vừa mạnh mẽ hỏi thăm tổ tông chàng trai đáng yêu. Tiêu chảy? Có mà cả nhà mi tiêu chảy thì có! Sao lại không chọn lí do nào tốt đẹp hơn vậy?
“Không phải đâu ạ…” An Sơ Hạ xấu hổ lắc đầu, hỏi: “Đúng rồi, thầy vừa nói gì ạ? Sao lại muốn cảm ơn em ạ?”
Chủ nhiệm lớp lập tức trở nên vui mừng. Nhanh chóng từ trong ngăn kéo lấy ra một danh sách, An Sơ Hạ liếc thấy lớp tổng điểm lớp A và điểm bình quân đều đứng vị trí thứ hai. Đứng nhất là một trường ở ngoại thành.
Không khó nhìn ra thầy chủ nhiệm rất hài lòng. Nhưng cô thì lại không, trong lòng thầm nghĩ, nếu cô tham gia cuộc thi, không chừng tổng điểm trung bình của lớp A có thể đứng nhất kia. Nghĩ như vậy, cô liền đem tội không đạt được vị trí đầu kia đổ lên người mình.
“Nếu không phải nhờ em hỗ trợ, thầy biết lớp tuyệt đối sẽ không tiến bộ nhanh như vậy. Cho nên thầy quyết định, tối nay tám giờ sẽ dẫn cả lớp đi KTV ‘Đêm trắng’ ca hát! Thầy cũng đã nói qua với các bạn học khác rồi, Sơ Hạ, em nhất định phải đến đó…”
An Sơ Hạ vốn nghĩ sẽ từ chối, nhưng một nỗi thịnh tình khó cưỡng, dù không được đứng đầu, nhưng thành tích như thê cũng được xem là phi thường, nên cuối cùng cũng đáo ứng. Nghĩ đến còn muốn đi chỉnh Ba Tát Lệ, xem thời gian cũng không trở ngại, An Sơ Hạ liền gật đầu nói: “Thầy, chuyện em có hai môn khóa bỏ thi…”
“Chuyện này à, Thất Lục thiếu gia đã nói với thầy, bởi vì em bị tiêu chảy, nên không phải tham gia. Cho nên điểm không tính vào điểm tổng, chỉ là nghe nói những môn kia em đều đạt điểm tốt, tiếc thật… Đúng rồi, Sơ Hạ, em thường xuyên bị tiêu chảy, nếu không phải thức ăn có vấn đề thì chắc là dạ dày không tốt phải không? Có thời gian thì nên đến bệnh viện kiểm tra, thầy có người quen ở bệnh viện trung tâm thành phố, hay là thầy liên hệ trước giúp em nhé?”
“Không không không! Không cần đâu ạ!” An Sơ Hạ liên tục xua tay từ chối ý tốt của thầy, sau khi ra khỏi văn phòng, cô trợn trừng mắt.
Tại sao ai cũng chọn lí do tiêu chảy? Thật là không biết sáng tạo gì cả!
Không nghĩ đến Hàn Thất Lục lại gọi điện xin phép cho cô. Nghĩ lại có lẽ Hàn Thất Lục sợ cô đem Ba Tát Lệ đi làm chuyện xấu nên mới tốt như vậy. Thế là nỗi cảm kích vừa rồi cũng tiêu tan.
Hừ! Cầm thú!
Hàn Thất Lục đang ngủ gục ở phòng âm nhạc, đột nhiên hắt hơi một cái, có ai đang chửi anh sao?
Cuộc thi vừa diễn ra xong, nên cả buổi sáng đều biến thành ‘nghe lời khen ngợi của thầy’ vì cả lớp tiến bộ vượt bậc trong học tập. Tiếp đến là phân tích bài thi, thế là buổi sáng trôi qua rất nhanh chóng. Chàng trai đáng yêu không tham gia cuộc thi, cũng không phải nghe bài giảng, nên ngồi trên ghế ngủ như chết từ sáng đến giờ.
May mà cô cực kì nhạy cảm với tiếng chuông tan học, chuông vừa vang lên cô liền tỉnh lại ngay.
“Bài thi phân tích đến đây thôi, chiều chúng ta học tiếp. Cả lớp tan học.” Thầy giáo đứng trên bục giảng, nói xong liền đi ra. Mọi người như ong vỡ tổ tràn ra ngoài “Lão Đại, trưa nay đi đâu ăn?” Chàng trai đáng yêu vừa hỏi xong liền thấy vị thiếu gia nào đó nhàn nhã bước vào lớp.