Edit: Evil Kim
Beta: NhoxPanda2
Nam Cung Tử Tước nhàn hạ nở nụ cười, tươi cười nhưng chỉ là không tỏ thái độ gì, chỉ là anh ta có thể thấy được rằng Tâm Ngữ rõ ràng từ trong lòng rất hận.
“Ta chỉ là muốn biết cô gái này có bao nhiêu tài giỏi, có thể làm cho hai đối thủ của ta phải quỳ gối trước cô.” Nam Cung Tử Tước lạnh lùng mở miệng.
Dù vẫn đang giả vờ hôn mê An Sơ Hạ cũng ý thức được vừa rồi mình bị tên bắt cóc hôn. Trong lúc vô tình cô nắm chặt quyền, nhưng vẫn lại là chịu đựng để không cùng tên nam nhân kia liều mạng.
“Ta chỉ là thấy hai đối thủ này mắt nhìn người có vẻ không tốt lắm. Người xem, ta ngay từ đầu vốn không có ý định che dấu việc cô thù địch cô ta, cô ta rõ ràng là không có đề cao cảnh giác mà. Nên ta tặng cô vết thương này mà không hề có động tay vào nha. Để ta xem, hai người họ căn bản là không phải đối thủ của ta…”
“Ra ngoài!” Nam Cung Tử Tước nhíu mày, rõ ràng cho thấy không hờn giận.
Nam Cung Tử Tước đáng sợ hơn hạ Tâm Ngữ mấy trăm lần, anh ta đã từng trước mặt cô đem những người phản bội mình tất cả dậm nát tay chân bọn họ. Là dùng cái loại dao cùi chặt xuống… Đương nhiên, này coi như là nhẹ nhàng, bị lấy lấy tay móc mắt ra hình phạt bọn học cũng từng thấy qua…
Tuy nhiên cô ta cảm thấy được chính mình suy nghĩ không sai, đúng là cô ta vẫn lại là không rên một tiếng nào ra ngoài. Trong thế giới của cô ta, trên cái này thế giới đen tối này người không thể nào trêu chọc chính liền là Nam Cung Tử Tước này. Không, anh ta là Quỷ Satan…
Ra khỏi phòng, xung quanh nhà gỗ nhỏ đều một màu đen tối nhưng hạ Tâm Ngữ biết rõ trong bóng tối kia, thủ hạ của Nam Cung Tử Tước mai phục khắp nơi. Hít sâu một hơi, cô cũng biến mất ở trong trong bóng tối…
Hạ Tâm Ngữ sau khi rời khỏi trong phòng lập tức lại có một bầu không khí yên tĩnh. Đúng là An Sơ Hạ không dám động, bởi vì cô cảm giác được Nam Cung Tử Tước ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm cô. Trong lòng bàn tay không tự giác bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, chẳng lẽ… Bị phát hiện là giả hôn mê rồi hả?
Mặc kệ rồi! Cô âm thầm cắn răng, tuy nhiên bị người khác nhìn chằm chằm vào xem ra cảm giác thật khó chịu đúng là giả vờ nãy giờ lâu như vậy rồi cũng không còn cách nào phải giả vờ tiếp thôi…
“Chẳng lẽ hạ Tâm Ngữ nói đích thực không sai, cô quả thật cực kỳ ngu dốt.” Những lời này quả thật là kiểu nói trần thuật. An Sơ Hạ suy nghĩ vài giây cũng không suy nghĩ được là lời anh ta nói cùng ai, nếu là anh ta tự nói với cô, anh ta vì cái gì đột nhiên nói cô ngu dốt?
Anh ta mới là ngu dốt rồi? Hẳn là cả nhà anh ta đều ngu dốt! An Sơ Hạ ở trong lòng thầm mắng mười tám đời tổ tông nhà Nam Cung Tử Tước.
“Cô gái thông minh nên là biết giả hôn mê không phải là cách làm thông minh” tiếng nói của Nam Cung Tử Tước đột nhiên vang bên tai, An Sơ Hạ hoảng sợ biết mình không thể nào giả vờ nữa rồi
” Haha tôi vốn không phải là một người thông minh ” An Sơ Hạ thong thả mở mắt ra, trước mắt là Nam Cung Tử Tước đang được phóng đại gấp N lần.
Cô hít một hơi thật dài, vì tay chan bị trói nên cô không làm được nhiều động tác, chỉ là hơi nghiêng thân thể về phía sau.
Cái tên nam nhân Tước thiếu này sau lại có khuôn mặt giống như Nam Cung Tử Phi như đúc! Không sai chỉ nhìn một cái thì khó có thể nhận ra ai.
” Nam Cung.. Tử Phi.” An Sơ Hạ không thể tin được giọng nói nhỏ nhẹ vừa rồi
Chỉ thấy Nam Cung Tử Tước ảm đạm cười nói ” ukm… là ta..”
Thời khắc này Sơ Hạ tưởng như đầu óc mình không còn được tinh táo nữa… Nam Cung Tử Phi vì cái gì mà kêu là Tử Tước? Anh ta vì cái gì mà muốn bắt cóc cô? Hạ Tâm Ngữ và Nam Cung Tử Phi là quan hệ gì, và còn hình như rất sợ anh ta, còn nữa, không phải bây giờ anh ta nên nằm trong bệnh viện sao?…..