Editor: HuyenNamida
Trước kia Cô chỉ nghe nói tập đoàn Hàn thị là chủ doanh nghiệp bất động sản, đúng là hiện tại tựa hồ không chỉ đơn giản là bất động sản. Thương trường, quán rượu, dường như cũng đều là sản nghiệp của nhà họ Hàn hết rồi.
Bốn phía nhìn quanh, bên trái bảng hiệu “thế kỷ mậu dịch” to vĩ đại cũng ghi rõ bốn chữ: ” Tập đoàn Hàn thị”.
“Anh có ý gì?” An Sơ hạ nghi hoặc Hàn Thất lục, không có tiền bọn họ làm sao mà mua sách. Không đợi cô hỏi thêm, Hàn Thất lục đã cầm cổ tay cô lôi cô đi vào Hiệu sách.
Đi theo sau, ánh mắt của An Thần Xuyên có chút bất lực cùng mềm yếu hiện lên, không khí nặng nề ở trước mắt khiến cho người ta không thở nổi. Cậu cảm thấy hối hận vì hôm nay đã cùng Sơ hạ ra ngoài, cũng không ngờ lại có một thiếu gia ác ma cùng đi.
“Thần Xuyên, cùng vào đi.” An Sơ Hạ không quên gọi An Thần Xuyên khi bị Hàn Thất Lục lôi kéo. An Thần Xuyên hơi sững sờ, lập tức gật đầu bước nhanh theo sau.
“Hoan nghênh đã tới cửa hàng.” Cánh cửa thủy tinh trước mặt bọn họ từ từ mở ra,phía bên trong là một giọng thật dễ nghe truyền đến tai. Mall bên trong mở ra lãnh khí, nàng đi vào cả người thanh sảng rất nhiều, cực kỳ thoải mái.
An Sơ hạ còn đang cúi đầu suy xét xem khi đó Hàn Thất lục tại sao lại muốn đi cửa sau thì hắn từ trong túi áo lấy điện thoại di động ra tìm kiếm trong danh bạ.
“Chàng trai kia thật đẹp trai quá đi!” Bọn họ vừa vào cửa, liền lập tức hấp dẫn rất nhiều ánh mắt. Ba diện mạo thiếu nam thiếu nữ xinh đẹp như thế này sao có thể không dẫn sự chú ý của người khác cho được?
Nhưng ánh mắt chủ yếu đều là dừng lại trên người Hàn Thất lục, bất luận ở nơi nào, hắn luôn luôn thu hút ánh mặt của mọi người qua dáng vẻ lạnh lùng và đẹp trai của mình. Kiểu người này thật đúng là khiến người ta đố kỵ mà. An Sơ Hạ vẫn có chút ghen tị với hắn.
” Tổng quản lý của nhà sách Hàn thị sao? Bây giờ thiếu gia đang đứng ở cửa, mau ra tiếp đón.” Nói xong, không đợi bên kia kịp phản ứng gì liền lập tức tắt điện thoại.
Trợn trừng mắt, trong lòng An Sơ Hạ khinh bỉ hắn. Tiếp đón? Hắn cho rằng mình là hoàng đế sao!
Rất nhanh, Tổng quản lý liền theo cửa thang máy chạy đến, phía sau của hắn dẫn thêm vài nhân viên, bước đi lại thở hổn hển. Nhìn ra tới bọn họ là đã chạy tới ‘Tiếp giá’.
“Thất Lục thiếu gia, đúng là cậu rồi!” Tổng quản lý lấy từ túi áo ra chiếc khăn tay xoa xoa mồ hôi trên trán: “Thiếu gia không phải đều là chủ nhật mới tới mua tạp chí à?”
Xem ra Hàn Thất lục cũng không gạt người, an sơ hạ nhìn hắn một cái, quả nhiên mỗi tuần đều tới mua tạp chí đua xe, còn có… cái mà trẻ con không được xem. Biến thái!
Hàn Thất lục không lập tức trả lời tổng quản lý, chỉ vô cùng ngạo mạn địa giơ cổ tay lên nhìn vào chiếc đồng hồ Swarovski của hắn rồi liếc mắt một cái, vênh váo nói: “Cho các anh mười phút, đem tất cả các tài liệu về học ôn tập nâng cao đến phòng VIP số bảy cho bản thiếu gia.”
Tổng quản lý liên tục gật đầu: “Vâng vâng vâng!mời thiếu gia đến nơi chuyên thuộc dành cho khách VIP thứ bảy chờ vài phút. Mấy người các ngươi còn không mau đi điều động tất cả nhân viên đi làm?”
“Vâng, quản lí!” Mấy nữ nhân viên sau lưng Tổng quản lý lưu luyến nhìn Hàn Thất Lục thêm một cái, sau đó xoay người đi mất.