Những quả núi lửa liên tục bùng nổ. Từng luồng dung nham phun vọt lên trời cao. Sức mạnh tự nhiên ẩn chứa trong thiên địa làm cho người ta khiếp sợ. Luồng khí nóng rực cho dù cách mấy trăm dặm mà Đằng Thanh Sơn vẫn có thể cảm giác được.
– Việc này…
Phó Đao trợn tròn mắt.
– Ầm ầm…
Ngưu Đầu Sơn nằm về phía nam Hỏa Diễm Lĩnh, cách tám trăm dặm. Khoảng cách là rất gần. Lần này núi lửa hoạt động rất mãnh liệt, trăm ngàn năm khó gặp được. Ngưu Đầu Sơn rung chuyển dưới sức chuyển dịch của những núi lửa liên tục bộc phát. Lấy Hỏa Diễm Lĩnh làm trung tâm, cả phương viên ngàn dặm đều có thể cảm nhận được mặt đất chấn động.
“Bùng nổ!” Đằng Thanh Sơn cảm giác được tâm linh mình tựa hồ bị núi lửa bộc phát cuồng bạo thiêu đốt.
Ầm!
Hành Hỏa Chi Quyền của Đằng Thanh Sơn tu luyện tới quyền thứ sáu, rốt cuộc không thể tăng lên nữa. Tuy chỉ còn cách chỗ đột phá rất mỏng manh, nhưng lại không thể xuyên qua được. Còn cảnh những núi lửa đồng thời bộc phát đã làm cho Đằng Thanh Sơn có được cảm giác không thể giải thích được những hàm ý về Hành Hỏa Chi Đạo.
Bọn người Phó Đao, Mục Vân Ký, Đoàn Thạch Tấn, Lý Quân, Đằng Thú, Dương Đông, Phó Vũ Bình hoàn toàn bị quang cảnh hùng vĩ của những quả núi lửa đồng thời bùng phát làm cho chấn động.
Quá chấn động!
Hồi lâu sau, những quả núi lửa khắp Hỏa Diễm Lĩnh bộc phát làm dung nham bắn tung khắp nơi trên Hỏa Diễm Lĩnh. Không cần phải nói nhiều về nhiệt độ cao tại Hỏa Diễm Lĩnh. Chỉ riêng Ngưu Đầu Sơn, chỉ một lát sau nhiệt độ ở đây đã tăng lên một khoảng lớn, giống như đột nhiên bước vào mùa hè.
– Cả đời ta đã thấy không biết bao nhiêu lần núi lửa bùng nổ. Nhưng chưa bao giờ thấy đồng thời nhiều núi lửa bùng nổ như vậy!
Phó Đao thán phục.
– Quá hùng vĩ.
Hai mắt Mục Vân Ký bắn ra tia sáng.
Đằng Thú, Dương Đông, Phó Vũ Bình và Lý Quân vẫn còn cảm thấy nhiệt huyết cuộn trào sau cảnh vừa rồi.
– Vừa rồi đồng thời bao nhiêu núi lửa bộc phát?
Đoàn Thạch Tấn hỏi.
– Dường như bảy tám ngọn gì đó.
Dương Đông mở lời.
Đằng Thú ở bên cạnh lắc đầu:
– Tính cả những núi lửa nhỏ thì dường như mười quả.
– Các ngươi đều sai rồi. Núi lửa lớn thì trên đỉnh sẽ có một vài miệng núi lửa nhỏ hơn. Khi bùng nổ, chúng sẽ cùng lúc bộc phát ra hai ba luồng dung nham… Lần núi lửa bùng nổ này, chỉ tính theo những núi lửa lớn thì hẳn là phải có tới chín quả!
Phó Đao từ bé sống ở Đông Hoa Vực, hơn nữa cách Hỏa Diễm Lĩnh không xa, nên hắn phán định khá chuẩn.
Mục Vân Ký nheo mắt, nhẹ giọng nói:
– Vừa rồi cảnh này quá hùng vĩ, hơn nữa nguyên nhân vì chúng ta lại đứng ở hướng này, nên không thể phán định chính xác cũng không có gì lạ. Nhưng… Có thể vẫn xác định được một chút, vừa rồi ít nhất có bảy núi lửa đồng thời bộc phát.
– Mọi người hẳn là biết cảnh này nói lên điều gì!
Mục Vân Ký nhìn Phó Đao, Đoàn Thạch Tấn và Đằng Thanh Sơn.
Nhưng Đằng Thanh Sơn lại đang nhắm mắt.
– Mục lão đệ, ngươi nói… Hỏa Diễm Hồng Liên à?
– Hỏa Diễm Hồng Liên? Việc này có quan hệ gì với Hỏa Diễm Hồng Liên?
Lý Quân bên cạnh hỏi.
Mục Vân Ký liền giải thích:
– Lý Quân cô nương, ngươi hẳn cũng biết, ở Đoan Mộc Đại Lục ta có tam đại linh bảo, gồm “Vân Mộng Bạch Quả” ở Vân Mộng Trạch, “Hỏa Diễm Hồng Liên” ở Hỏa Diễm Lĩnh và “Thiên Phong Thủy Châu” ở Thiên Phong Hợp Cốc. Công hiệu ba thứ này đều rất thần kỳ, nhưng nói về số lượng thì rất hiếm. Xét về thứ có mức độ hấp dẫn nhất trong ba linh bảo thì không thể nghi ngờ gì chính là Hỏa Diễm Hồng Liên!
– Hỏa Diễm Hồng Liên? Có thể làm người ta đạt tới tiên thiên à?
Lý Quân cũng không khỏi nín thở.
Trong lịch sử mấy ngàn năm ở Đoan Mộc Đại Lục, từng phát hiện ra chín cây Hồng Liên.
Chín cây Hồng Liên này, có Hồng Liên ba lá, cũng có Hồng Liên bốn lá, năm lá, cao nhất là Hồng Liên bảy lá. Thứ quan trọng nhất trong Hỏa Diễm Hồng Liên chính là “hạt sen”, hơn nữa Hỏa Diễm Hồng Liên có bao nhiêu lá sẽ đại biểu cho có bấy nhiêu hạt. Chín gốc Hồng Liên lúc trước, tổng cộng có 42 hạt sen. Còn tất cả cao thủ khi ăn vào một hạt sen, chỉ có một người là không đạt tới tiên thiên, những người khác đều đạt tới tiên thiên!
– Một gốc Hỏa Diễm Hồng Liên đủ để làm vài cao thủ hậu thiên đỉnh đột phá tiến vào tiên thiên!
Mục Vân Ký kích động đáp:
– Bây giờ trong thiên hạ, tổng cộng Vũ Thánh mới được có hơn mười vị. Nghĩ đến cũng biết việc đạt tiên thiên khó khăn như thế nào. Mỗi lần sinh ra một cây Hỏa Diễm Hồng Liên, đều sẽ khiến cho người trong thiên hạ tranh đoạt.
Phó Đao bên cạnh gật đầu:
– Tiểu Quân cô nương, trong lịch sử có ghi chín gốc Hỏa Diễm Hồng Liên xuất thế, đều là nương theo núi lửa bộc phát! Hơn nữa chúng ta phát hiện một quy luật, phàm là đồng thời có trên bảy núi lửa cùng bộc phát, nhất định sẽ có Hỏa Diễm Hồng Liên xuất thế!
– Bảy núi lửa bộc phát, khẳng định có Hỏa Diễm Hồng Liên xuất thế?
Lý Quân không khỏi kinh hô.
– Như vậy chính là ở Hỏa Diễm Lĩnh lần này khẳng định có Hỏa Diễm Hồng Liên phải không?
– Ừm.
Phó Đao, Đoàn Thạch Tấn, Mục Vân Ký ba người đều gật đầu.
– Hơn nữa, xem số núi lửa bộc phát lần này, theo chúng ta dự đoán, Hỏa Diễm Hồng Liên mà xuất thế thì tối thiểu cũng phải là Hồng Liên năm lá.
Phó Đao trịnh trọng nói.
– Đằng tiên sinh!
Mục Vân Ký gọi Đằng Thanh Sơn.
Nhưng… Đằng Thanh Sơn vẫn nhắm hai mắt.
– Đại thúc làm sao vậy?
Phó Vũ Bình chấn động, vừa rồi nàng hoàn toàn bị kỳ cảnh núi lửa bộc phát làm chấn động, căn bản không chú ý tới Đằng Thanh Sơn phía sau đang nhắm hai mắt.
– Đừng quấy nhiễu Đằng đại ca.
Lý Quân liền nói, đồng thời cũng cười:
– Mỗi khi Đằng đại ca có điều lĩnh ngộ sẽ nhắm mắt cảm ngộ, nhận thức rất cẩn thận.
– À.
Ba người Mục Vân Ký, Phó Đao, Đoàn Thạch Tấn thầm than. Họ cũng đều thấy núi lửa bộc phát, nhưng Đằng Thanh Sơn có thể có lĩnh ngộ, nhưng họ thì không thể… Kỳ thật, cũng không trách bọn người Mục Vân Ký, chủ yếu là vì Đằng Thanh Sơn bây giờ đang khổ sở mắc kẹt ở cánh cửa đột phá của Hành Hỏa Chi Đạo.
Hôm nay, may mắn làm hắn phá vỡ đột phá.
…
Trong đầu Đằng Thanh Sơn đang hiện lên thời điểm núi lửa bộc phát. Cảnh đó dám tranh khí thế với ông trời. Một khắc đó, thiên địa tựa hồ như đang run lên. Đồng thời trong đầu Đằng Thanh Sơn cũng hiện ra bốn thức phủ pháp của Khai Sơn Tam Thập Lục Thức, từ thức thứ mười bảy liên tục tới thức hai mươi.
Bốn thức này, ẩn chứa Hành Thổ Chi Đạo, Hành Kim Chi Đạo, Hành Hỏa Chi Đạo.
Giữa ba thứ này, Đằng Thanh Sơn có thành tựu thấp nhất về Hành Hỏa Chi Đạo. Những thứ khác như Hành Thổ Chi Quyền thì hắn tu luyện đến quyền thứ tám, còn về Hành Kim Chi Quyền, trong một tháng tu luyện, hắn cũng đã đến quyền thứ bảy.
…
Trong đình viện ở đỉnh núi, những người khác đang đàm luận về núi lửa bộc phát, không ai dám quấy rầy Đằng Thanh Sơn.
Đột nhiên…
Đang nhắm mắt không ngừng suy tư, đột nhiên Đằng Thanh Sơn bắt đầu diễn luyện quyền pháp ngay trong đình viện.
Vù! Vù!
Nắm tay Đằng Thanh Sơn trong nháy mắt tóe lửa. Quyền pháp mạnh mẽ. Một quyền tiếp nối một quyền không ngừng nghỉ khiến Mục Vân Ký bên cạnh mê say. Lý Quân, Phó Đao, Đoàn Thạch Tấn kinh ngạc đến ngây người.
– Quyền pháp này…
Mục Vân Ký khiếp sợ.
– Đây là…
Phó Đao và Đoàn Thạch Tấn cũng trợn mắt cứng lưỡi.
Trong mắt họ, Đằng Thanh Sơn diễn luyện quyền pháp, lại thông qua quyền pháp rõ ràng truyền ra nhiều ý cảnh, giống như ngọn lửa đốt cháy mặt đất, lại như đốm lửa nhỏ lan cả đồng cỏ, lại như củi cháy lửa truyền… ý cảnh từng chiêu từng chiêu liên tiếp bất đồng. Khi Đằng Thanh Sơn diễn luyện tới quyền cuối cùng thì…
Ầm!
Cả không gian đều rung lên như bị ném bom. Nhóm người Phó Đao tựa như thấy một quả núi lửa đang bộc phát rất mạnh, dung nham ngút trời như muốn xé toạt thiên địa.
– Đây là quyền gì?
Ba người Mục Vân Ký hoàn toàn kinh ngạc.
– Yêu… yêu…
Không biết từ khi nào Thanh Loan đã xuất hiện trong đình viện, đang hót hưng phấn. Nó nhìn chằm chằm vào Đằng Thanh Sơn đang diễn luyện ‘hành Hỏa Chi Quyền’, cặp mắt tuyệt đẹp sáng rực lên.
Đằng Thanh Sơn mở to mắt, mỉm cười.
– Đáng tiếc…
Đằng Thanh Sơn lắc đầu.
– Đằng đại ca!
Lý có vẻ rất hưng phấn.
– Chúc mừng tiên sinh!
Phó Đao bên cạnh liền chúc mừng. Mục Vân Ký và Đoàn Thạch Tấn cũng vội tới chúc mừng. Họ đều biết, Đằng Thanh Sơn lại đột phá.
Đằng Thanh Sơn đích xác rất vui, hướng mắt nhìn về phía Hỏa Diễm Lĩnh phương bắc, thầm nghĩ “Lần này núi lửa bộc phát làm ta sáng tỏ được nhiều điều, rất nhiều thứ không biết, trong nháy mắt đã hoàn toàn hiểu rõ.”
Tiếp theo thành tựu về Hành Thổ Chi Quyền và Hành Kim Chi Quyền, phối hợp với bốn chiêu liên tục, cùng với cảnh núi lửa bộc phát vừa rồi kết hợp với nhau, cuối cùng hắn một hơi sáng tác tới hai chiêu.
Đằng Thanh Sơn cũng có chút tiếc nuối. Khi núi lửa bộc phát, Đằng Thanh Sơn đã nghĩ rằng, đó là ý cảnh cực mạnh của Hành Hỏa.
Nhưng luồng ý cảnh này chỉ có thể làm cho Đằng Thanh Sơn sáng tác ra quyền thứ tám.
“Bây giờ Hành Thổ Chi Quyền, Hành Hỏa Chi Quyền của ta, đều đã sáng chế ra quyền thứ tám. Về Hành Kim Chi Quyền thì đứng lại ở quyền thứ bảy. Hành Thủy Chi Quyền thì chỉ mới là quyền thứ sáu.”
Đằng Thanh Sơn cảm thấy vẫn rất thoải mái, một lần quan sát núi lửa bộc phát, một lần đốn ngộ, cũng đã làm cảnh giới hắn được đề cao không ít.
– Đằng tiên sinh! Lần này trên bảy núi lửa đồng thời bộc phát. Tiên sinh! Không chừng sẽ có Hỏa Diễm Hồng Liên xuất thế.
Mục Vân Ký nhìn Đằng Thanh Sơn.
– Tiên sinh cần phải tìm kiếm!
– Hỏa Diễm Hồng Liên?
Linh bảo có thể bồi dưỡng tiên thiên cường giả. Ở Cửu Châu Đại Địa, mặc dù có Hắc Hỏa linh quả cũng có hiệu quả tương tự, nhưng cũng không thể so được với Hỏa Diễm Hồng Liên. Đằng Thanh Sơn có dã tâm, hắn muốn cho nội gia quyền nhất mạch phát dương quang đại tại Cửu Châu, cũng muốn cho Quy Nguyên Tông đánh bại Thanh Hồ Đảo.
Do đó, hắn cần gấp loại bảo bối cỡ Hỏa Diễm Hồng Liên.
– Ha ha, Hỏa Diễm Hồng Liên xuất thế, ta hiểu chẳng dễ gì mà tìm được…
Đằng Thanh Sơn nhìn Mục Vân Ký.
– Ừm, Hỏa Diễm Lĩnh có phương viên tám trăm dặm, Hỏa Diễm Hồng Liên có thể sinh trưởng ở bất kỳ chỗ nào trong tám trăm dặm này. Hơn nữa rất có khả năng, nó có thể sẽ ở giữa vùng dung nham nóng chảy của núi lửa, thậm chí còn sâu dưới đất.
Mục Vân Ký nói tiếp:
– Mỗi lần Hỏa Diễm Hồng Liên xuất thế đều hấp dẫn hàng ngàn hàng vạn người. Nhưng, lần tìm được nhanh nhất cũng mất tối thiểu mười bữa nửa tháng, lần lâu nhất hao phí một năm mới tìm được.
Đằng Thanh Sơn cười.
Bây giờ, lúc này ngũ hành chi quyền, hỏa hình chi quyền của mình đều có thể tiến vào cánh cửa cuối cùng, đạt đến hư cảnh.
Phải đi khắp núi lửa phương viên tám trăm dặm mà tìm à? Quá lãng phí thời gian.
Phỏng chừng người khác tìm được Hỏa Diễm Hồng Liên thì mình đã tiến vào hư cảnh rồi.
– Hỏa Diễm Hồng Liên là bảo bối, ngàn vạn người đều đi tìm. Ta có đi tìm, cũng không nhất định có thể có được. Ta không đi.
Đằng Thanh Sơn cười nhìn bọn người Mục Vân Ký, Phó Đao.
– Thôi, vừa rồi ta có lĩnh ngộ, bây giờ cần bế quan gấp. Không chiêu đãi được các ngươi rồi.
– Ha ha, các ngươi vừa tới, chưa ăn xong bữa cơm.
Đằng Thanh Sơn cúi đầu nhìn mấy cái chén trên bàn. Vì núi lửa bộc phát ở gần nên làm cho Ngưu Đầu Sơn chấn động, những chén bát sớm đã rơi vỡ cả.
– Lần sau chúng tôi trở lại.
Mục Vân Ký cười hắc hắc.
– Đằng tiên sinh không đi, vậy chúng tôi sẽ phái người đi tìm.