Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Cửu Đỉnh Ký

Chương 466: Bão Tố Sắp Nổi

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Biên tập: Ba_Van

Đất trời nổi trận phong ba,

Quy Nguyên bé phận cũng đà lo toan

(Thơ: Tiểu Phong Tử)

– Tiểu Quân, người trong thiên hạ cũng không ngu đâu.

Đằng Thanh Sơn nhíu mày:

– Tám đại tông phái Cửu Châu ở những châu khác nhau, có tông phái suy bại rồi quật khởi, đều đã chứng minh bằng sức mạnh của mình. Tỷ như ở Dương Châu ta, trước khi có Thanh Hồ Đảo, kẻ thống trị Dương Châu chính là một môn phái có tên là Kiếm tông. Kiếm Tông truyền thừa tám trăm năm, sau đó bị Thanh Hồ Đảo tiêu diệt. Thanh Hồ Đảo bây giờ cũng đã truyền thừa trên ngàn năm.

– Không có tông phái bất diệt vĩnh hằng, trong lịch sử Cửu Châu, rất nhiều tông phái đã bị diệt.

– Do đó, Thiên Thần cung nhẹ nhàng tiêu diệt Tiêu Dao Cung, chiếm lĩnh Thanh Châu. Bảy đại tông phái khác sẽ không để ý cho lắm.

Đằng Thanh Sơn nói vẻ nghiêm trang:

– Nhưng nếu Thiên Thần cung chỉ một thời gian ngắn như vậy đã công kích Hồng Thiên Thành, quả đã cho thấy một điểm – nó có dã tâm, dã tâm rất lớn!

– Bây giờ diệt Hồng Thiên Thành, ngày mai, sợ chính là Tuyết Ưng Giáo, Thanh Hồ Đảo!

– Người trong thiên hạ không ngốc, những tông phái khác tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn Thiên Thần cung kiêu ngạo.

Đằng Thanh Sơn nhìn Lý Quân, nhíu mày nói:

– Tiểu Quân, Thiên Thần cung các ngươi rốt cuộc mạnh tới đâu? Chiếm lĩnh Thanh Châu còn chưa tới ba tháng, cũng không nghỉ ngơi chút nào đã tấn công Hồng Thiên Thành rồi? Chẳng lẽ dám đối địch với tất cả người trong thiên hạ?

Lý ra, phải cẩn thận một chút, sau khi chiếm lĩnh Thanh Châu, trước hết nghỉ ngơi vài chục năm. Để nhân mã Thiên Thần Cung mạnh hơn, sau tiếp tục công kích cũng không muộn.

Nhưng Thiên Thần cung không làm như vậy.

– Muội cũng không biết.

Lý Quân lắc đầu.

– Mặc dù bây giờ muội là quyền giáo chủ, nhưng muội vẫn chẳng biết gì về sự thần bí của Thiên Thần cung. Muội chỉ cảm giác được sư phụ rất tự tin, vô cùng tự tin.

– Rất tự tin?

Đằng Thanh Sơn lắc đầu cười.

– Thôi đi, việc này không quan hệ gì với ta, ta cũng không muốn quản.

– Tiểu Quân!

Đằng Thanh Sơn đột nhiên thở dài một tiếng.

– Gì, chàng?

Lý Quân giật mình, ngẩng đầu nhìn Đằng Thanh Sơn.

– Thiên Thần cung muốn bắc thượng, chiếm lĩnh đông bắc U Châu, diệt Hồng Thiên Thành. Nàng là quyền giáo chủ… e rằng không thể tiếp tục ở nơi này nữa.

Đằng Thanh Sơn vươn tay. Lý Quân bước tới vài bước, nhẹ nhàng ôm Đằng Thanh Sơn, dựa vào lòng hắn, nhẹ giọng:

– Ừm, muội phải về Thanh Châu chủ trì đại cục. E rằng, sau khi chiến sự lần này chấm dứt muội mới có thể trở về.

Đằng Thanh Sơn nhẹ nhàng vuốt mái tóc thê tử.

Hai vợ chồng mặc dù không đành lòng, nhưng Thiên Thần cung đã có lệnh, Đằng Thanh Sơn cũng không có biện pháp gì khác.

Ngày hai tháng ba, Lý Quân mang theo hai con Liệt Phong Thần Điêu Đại Hắc Đại Bạch ly khai Cửu Lang Đảo, quay về Thanh Châu.

Trên một khoảng đất đá trống trải ở Cửu Lang Đảo, Đằng Thanh Sơn cầm Khai Sơn Thần Phủ không ngừng thi triển phủ pháp. Chỉ thấy những luồng khí lưu mãnh liệt rung lên, lấy Đằng Thanh Sơn làm trung tâm, trong phương viên gần trăm trượng bị khuấy đến mờ đi, mơ hồ chỉ có thể thấy một bóng người trong đó.

Thiên Thần cung, vừa diệt Tiêu Dao Cung, lập tức tiến công Hồng Thiên Thành.

Điều này khiến Đằng Thanh Sơn nặng lòng. Hắn cảm giác… Thiên Thần cung quật khởi sẽ làm cho Cửu Châu Đại Địa yên tĩnh đã lâu sẽ lại tiến vào một thời kỳ gió tanh mưa máu, có cái ổ nào còn trứng nữa không?

Mình phải bảo vệ Quy Nguyên Tông, phải bảo vệ tông tộc họ Đằng. Còn phải lập một khoảng lãnh địa ở Cửu Châu, để nội gia quyền nhất mạch của mình có truyền thừa.

Như vậy phải có thực lực rất mạnh!

‘Vũ Hoàng, không hổ là chí cường giả. Khai Sơn Tam Thập Lục Thức đích xác vô cùng huyền diệu.’ Đằng Thanh Sơn ném Khai Sơn Thần Phủ ra khỏi tay. Khai Sơn Thần Phủ lóe lên một vòng cung, rơi xuống đất đá. Vèo một tiếng, cắm thẳng vào lớp đất. ‘Mỗi một lần luyện phủ pháp, nhớ lại những chiêu thức trong bản khắc đá, đều có chút cảm ngộ.’

Đằng Thanh Sơn lại rút lên cây Luân Hồi thương đã được cắm vào lớp đất bên cạnh trước đó.

“Nhưng ta vẫn dùng thương.”

Hắn vuốt ve Luân Hồi thương. Như một cánh tay kéo dài, cây Luân Hồi thương này chính là một bộ phận thân thể mình.

Đằng Thanh Sơn bất luận là kiếp trước hay kiếp này, hai cuộc đời cơ hồ đều chìm đắm vào ‘Hình Ý Quyền’. “Còn Hình Ý Quyền của mình chính là thương quyền. Khi mình thi triển thương pháp lại càng có cảm giác khoan khoái!”

– Phốc!

– Phốc!

Những điểm mũi thương như những đóa hoa lê rơi rụng. Luân Hồi thương trong tay Đằng Thanh Sơn trở thành một con du long rất lớn.

Luyện tập hồi lâu rồi dừng lại.

Đứng bên cạnh hồ nước, liếc mắt nhìn hồ nước không thấy bờ bến, Đằng Thanh Sơn cau mày: “Cây cao gió cả, bất luận làm sao, ta cũng không thể bộc lộ thân phận Đằng Thanh Sơn của ta. Ít nhất khi chưa đủ thực lực, không thể bộc lộ được!”

Hư cảnh hai mươi mốt tuổi!

Nếu tin tức này được truyền bá, e rằng đám Vũ Hoàng môn, Ma Ni Tự sẽ rất chấn động, ảnh hưởng không kém gì việc Thiên Thần cung quật khởi cả!

Hư cảnh hai mươi mốt tuổi đủ để làm cho người ta sợ hãi.

Một khi những đại tông phái sợ hãi, kết quả sẽ là gì? Rất dễ tưởng tượng ra. Có thể diệt Đằng Thanh Sơn thì khẳng định sẽ diệt. Nếu không thể giết chết Đằng Thanh Sơn, ngược lại sẽ kết giao với Đằng Thanh Sơn để trở thành bằng hữu!

“Không thể bộc lộ thực lực ta. Mà thương pháp của ta năm đó đã có rất nhiều người thấy rồi. Do đó, bây giờ ta lấy thân phận Kinh Ý, tạm thời không thể dùng thương được.” Đằng Thanh Sơn nhíu mày. “Nhưng… bây giờ ta ngộ ra ‘Hỏa Hành Chi Đạo’ ‘Kim Hành Chi Đạo’, hai lực thiên địa này nếu muốn kết hợp hoàn mỹ thi triển thành một chiêu, bây giờ ta mới chỉ ngộ được có một chiêu là ‘Xích Kim Hổ Bào’ thôi!”

Có thể khống chế lực thiên địa thật hoàn mỹ mới phát huy được.

“Hơn nữa chẳng mấy chốc đạo hành Thổ của ta cũng có thể đột phá, đến lúc đó, ba loại lực thiên địa làm sao thi triển được trong một chiêu mà không gây mâu thuẫn?” Đằng Thanh Sơn đau đầu.

“Xem ra, chỉ có một biện pháp.”

Đằng Thanh Sơn quyết định.

“Ta lấy thân phận Kinh Ý đi khắp thiên hạ, sử dụng búa làm binh khí vậy!”

“Trong những chiêu thức phủ pháp trong Khai Sơn Tam Thập Lục Thức của Vũ Hoàng có hành Hoả chi đạo, hành Thổ chi đạo, hành Kim chi đạo, ba cái kết hợp thành một khối.” Đằng Thanh Sơn tự nhủ. Sáng tạo chiêu thức rất khó. Mà Khai Sơn Tam Thập Lục Thức của Vũ Hoàng không nghi ngờ gì chính là chiêu thức mạnh nhất.

“Sáu ngàn năm qua, không hề nghe nói Vũ Hoàng môn có Khai Sơn Tam Thập Lục Thức, ta sử dụng nó hẳn là không ai biết cả.”

“Ừm còn có một điểm nữa.”

“Cẩn thận với Khai Sơn Thần Phủ. Phải thay đổi hình dáng của nó mới được.” Đằng Thanh Sơn nhìn thanh Khai Sơn Thần Phủ đang cắm trên mặt đất.

Ngày hôm sau, Đằng Thanh Sơn đem Khai Sơn Thần Phủ, cưỡi Cuồng Phong Ưng ly khai Cửu Lang Đảo, bay tới Nam Tinh quận một chuyến, mời một thợ rèn tốt sửa đổi Khai Sơn Thần Phủ một chút.

Vốn Khai Sơn Thần Phủ có màu đen bóng, sau khi thay đổi, cả thần phủ lại có hoa văn. Sống phủ cũng có hoa văn. Cả Khai Sơn Thần Phủ sau khi sửa lại, mờ ảo có ánh tử quang ẩn hiện.

“Trong thiên hạ có rất nhiều vũ giả sử dụng búa. Về hình thức cũng khá giống Khai Sơn Thần Phủ. Bây giờ, cho dù là người của Vũ Hoàng Môn mà thấy Khai Sơn Thần Phủ cũng không nhận ra.” Từ hôm nay, Đằng Thanh Sơn sẽ đeo Khai Sơn Thần Phủ. Dù sao dựa vào Khai Sơn Thần Phủ cùng với những chiêu thức trong Khai Sơn Tam Thập Lục Thức, hắn có thể phát huy được thực lực mạnh hơn.

Ngày hai mươi mốt tháng ba, Thiên Thần cung vừa mới có tên trong tám đại tông phái bắt đầu xua quân bắc thượng. Đại quân rầm rộ đi thẳng về phía bắc.

Tin tức này nhanh chóng lan rộng với tốc độ kinh người. Cơ hồ cùng ngày, bảy đại tông phái khác ở Cửu Châu, kể cả những tông phải nhỏ hơn giống như Quy Nguyên Tông, cũng nghe được tin tức này. Người trong thiên hạ đều khiếp sợ! Thiên Thần cung này sau khi tiêu diệt Tiêu Dao Cung, lại không nghỉ ngơi đã công kích ngay Hồng Thiên thành!

Hồng Thiên Thành nằm ở U Châu lạnh khủng khiếp. Có thể tưởng tượng được Hồng Thiên Thành hung hãn như thế nào.

Đông Bắc Vương Hồng Thiên năm đó chinh phục hơn phân nửa Cửu Châu, sau đó lưu lại Hồng Thiên Thành! Đông Bắc Vương Hồng Thiên chỉ đứng sau chí cường, nên đương nhiên có thế lực rất thâm hậu.

Công kích Hồng Thiên Thành?

Có thể có tên trong tám đại tông phái, Thiên Thần cung tuyệt đối không phải ngu ngốc tự đại. Vậy, điều này chứng minh một điểm – Thiên Thần cung nắm chắc mười phần, vô cùng tin tưởng!

Việc này cũng làm cho bảy đại tông phái khác trong thiên hạ đều lạnh mình, hoặc là lo lắng, hoặc là khủng hoảng! Như Vũ Hoàng môn, nếu Thiên Thần cung chiếm lĩnh phía tây Thanh Châu thì Vũ Hoàng môn đương nhiên cũng lo lắng. Còn Thanh Hồ Đảo vốn yếu hơn Hồng Thiên Thành thì càng khủng hoảng hơn.

Đám vũ giả bình thường thì sôi lên. Rất nhiều vũ giả thậm chí còn gia nhập vào Thiên Thần cung. Nhưng, một siêu đại tông phái thì không thể cao hứng được.

Ngoại trừ “Hồng Thiên Thành” thì tông phái sợ hãi nhất chính là Thanh Hồ Đảo.

Thanh Hồ Đảo, đỉnh núi Kiếm Nhận Sơn.

Trên đỉnh núi chỉ có hai người. Hạt Tử Kiếm Thánh khoanh chân ngồi cùng đảo chủ Thanh Hồ Đảo ‘Thiết Phiền’.

– Sư tổ, đáng sợ vậy sao?

Thiết Phiền hơi lo lắng.

Hạt Tử Kiếm Thánh mở mắt, con ngươi xám trắng không có chút sinh cơ nào, thanh âm lạnh lẽo quyết liệt vang lên:

– Thiết Phiền, hừ, đừng tưởng rằng ta nói giỡn. Thiên Thần cung dám làm như thế… ta thấy, tối thiểu chúng cũng nắm chắc tám phần có thể diệt được Hồng Thiên Thành. Tiêu diệt Hồng Thiên Thành xong, nếu nó tiếp tục tiến công, chắc chắn sẽ tiến công Thanh Hồ Đảo Dương Châu chúng ta!

– Tuyết Ưng Giáo nằm ở gần Vũ Hoàng môn và Doanh Thị Gia Tộc.

Hạt Tử Kiếm Thánh lạnh lùng nói tiếp:

– Không nói chuyện bản thân Tuyết Ưng Giáo cũng có yêu thú hư cảnh. Cho dù Thiên Thần cung muốn tiêu diệt Tuyết Ưng Giáo, nó cũng phải đối đầu với ‘Vũ Hoàng môn’ và ‘Doanh Thị Gia Tộc’. Vũ Hoàng môn và Doanh Thị Gia Tộc không dễ trêu chút nào. Ai biết hai đại chí cường giả để lại bảo bối gì cho con cháu của họ.

Thiết Phiền gật gật đầu đồng ý:

– Sư tổ, bây giờ chúng ta có thể làm gì?

Thiết Phiền cũng lo lắng. Hắn sớm cảm giác được Thiên Thần cung ở phương bắc quả rất có thể uy hiếp Thanh Hồ Đảo.

– Không còn biện pháp nào khác.

Hạt Tử Kiếm Thánh lắc đầu:

– Chỉ có thể cố hết sức! Nhưng Thiên Thần cung đã công kích ‘Hồng Thiên Thành’, vậy, trong lúc nhất thời nó sẽ không ra tay công kích chúng ta. Đây cũng là một cơ hội, chúng ta sẽ khống chế, khiến cho Dương Châu trở nên bền chắc như thép.

– Sư tổ, người nói là…

Thiết Phiền cả kinh.

– Diệt Quy Nguyên Tông.

Thanh âm Hạt Tử Kiếm Thánh trầm xuống.

– Diệt Quy Nguyên Tông?

Thiết Phiền sớm đã nghĩ tới việc diệt trừ yếu điểm duy nhất bên trong Dương Châu là ‘Quy Nguyên Tông’. Một là vì thiên tài ‘Đằng Thanh Sơn’ năm đó của Quy Nguyên Tông. Mới mười tám tuổi, hắn đã thoát khỏi tay bốn vị tiên thiên kim đan. Có thể nói, ngàn năm qua, hắn không thua gì thiên tài Yêu Tăng Phàm Trần cả!

Chiến dịch Đại Duyên Sơn, ai cũng đều thấy Đằng Thanh Sơn vẫn rất trung thành với Quy Nguyên Tông.

Đợi sau khi Đằng Thanh Sơn trở về sẽ rất phiền toái.

– Sư tổ, người có biện pháp diệt trừ tên cường giả hư cảnh của Quy Nguyên Tông à?

Thiết Phiền dò hỏi.

Hạt Tử Kiếm Thánh đứng bật dậy:

– Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ngày mai, tên cường giả hư cảnh của Quy Nguyên Tông sẽ chết.

Nói xong, Hạt Tử Kiếm Thánh hóa thành một cái bóng đen xé gió bay đi. Bay về phía tây nam.

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky