Gặp nguy nan Long Cương vệ xuất
Quy Nguyên Tông vị tất bại vong
Hạt Tử đánh mãi không xong
Cổ Ung cũng vứt buông lòng giết Sơn
(Thơ: sachvui.comn)
Mặt đất rung chuyển, Đằng Thanh Sơn cầm Khai Sơn Thần Phủ tựa như một ma thần, một lần nữa phóng tới Hạt Tử Kiếm Thánh.
– Hừ.
Trong lòng Hạt Tử Kiếm Thánh cũng đầy giận dữ.
Lão là hư cảnh đại thành, há có thể bị người bức đến mức như vậy?
– Thực lực phát huy của tên Kinh Ý này hẳn là lược vượt qua tám phần lực thiên địa. Hơn nữa thân pháp cận chiến của hắn thật sự quá nhanh. E rằng ngay cả ta khi không phải phân tâm bảo vệ cho Cổ Ung, chỉ tính về tốc độ cận chiến, nhiều nhất chỉ tương đương với hắn.
Hạt Tử Kiếm Thánh vừa kinh vừa giận, vì trên Cửu Châu Đại Địa cho dù hư cảnh đại thành chính thức chiến đấu, khi phát huy toàn bộ uy lực lực thiên địa, còn có một thành bị tiêu hao bên trong.
Hạt Tử Kiếm Thánh có thể hoàn mỹ phát huy ra mười thành uy lực, không bị itêu hao chút nào. Trong giới hư cảnh cường giả ở Cửu Châu Đại Địa, tuyệt đối là nhân vật đỉnh cao. Nhưng hôm nay hắn một tay nắm Cổ Ung, bảo vệ cho Cổ Ung, nên thực lực lão không phát huy được hoàn toàn… Bởi vậy chỉ có thể đánh ngang tay với Đằng Thanh Sơn thôi, mà thậm chí còn hơi rơi vào hạ phong nữa.
– Xoẹt!
– Xoẹt!
Từng luồng ánh sáng màu đen chạm vào những phủ ảnh của Đằng Thanh Sơn, những công kích cuồng mãnh làm cho mặt đất rung lên, giống như hai con yêu thú đang đấu với nhau ở đây. Dưới tường thành phía đông, trong phạm vi chừng mấy trăm trượng trở nên hoang tàn, bụi mù mịt đầy trời. Quân sĩ Thanh Hồ Đảo đều phải tránh xa khối khu vực này.
Phải biết là đã có không ít linh bị chết do bị ảnh hưởng từ cuộc đại chiến của hai hư cảnh cường giả này rồi.
…
Trên tường thành, Gia Cát Nguyên Hồng cầm trường kiếm, một người cũng đủ phòng ngự cho phạm vi mười trượng, phàm là có binh vệ Thanh Hồ Đảo nào vọt tới trong phạm vi mười trượng đều bị Gia Cát Nguyên Hồng một kiếm chém chết. Nhưng những khu vực khác thì không được tiêu sái như Gia Cát Nguyên Hồng. Phải biết là lần này trong đại quân Thanh Hồ Đảo có tới hai vạn Ngân Giao quân.
Quân đội bình thường cũng phải trên bốn mươi vạn.
Ba phương quân đội, mỗi phương đại khái đều có chừng mười lăm, riêng nói về số lượng cũng đã vượt xa Quy Nguyên Tông rồi.
– Không ngờ Thanh Sơn lại có thể chính diện đấu với Hạt Tử Kiếm Thánh như vậy
Gia Cát Nguyên Hồng trong lúc chiến đấu, liếc mắt nhìn về phía cụôc chiến đáng sợ giữa hai đại cường giả hư cảnh, không khỏi mừng rỡ.
– Thanh Sơn, hắn mới hai mươi hai… tốc độ tiến bộ nhanh thật.
– May mà có Thanh Sơn ngăn chặn Hạt Tử Kiếm Thánh. Như vậy, Quy Nguyên Tông ta mới có thể công bình đấu với đại quân Thanh Hồ Đảo một trận.
Gia Cát Nguyên Hồng kiếm nào kiếm nấy đều bất lưu tình, những thi thể liên tục bị chém chết rơi xuống tường thành.
Đúng rồi, công bình!
Nếu không có Đằng Thanh Sơn ngăn Hạt Tử Kiếm Thánh, e rằng Hạt Tử Kiếm Thánh chỉ một người cũng sẽ dễ dàng đánh chết tông chủ, chấp pháp trưởng lão của Quy Nguyên Tông. Đến lúc đó, lãnh đạo Quy Nguyên Tông đều đã chết, những quân sĩ phía dưới đương nhiên sĩ khí hạ xuống. Hạt Tử Kiếm Thánh cho thêm một gậy mở tung cửa thành, đại quân sẽ dễ dàng tràn vào bên trong thành.
Do đó, đại quân có cường giả hư cảnh căn bản là chiếm được ưu thế tuyệt đối, cuộc chiến căn bản là không công bình.
Bây giờ…
Quy Nguyên Tông có thể đánh với Thanh Hồ Đảo một cách công bình rồi!
– Giết!
– Giết!
Trên người Thanh Hổ đầy những vết máu. Một người khóa chặt phạm vi tường thành tới ba trượng, trường thương màu bạc hóa thành từng luồng ảo ảnh.
Xì, vèo, vèo!
Hoặc là đâm thủng yết hầu, hoặc là đâm thủng đầu, từng thi thể dễ dàng bị đâm bay xuống dưới. Mỗi một chiêu đều là Hỏa Trung Thủ Lật trong Liệt Hỏa Ngũ Thức.
– Các huynh đệ, giết chết hắn.
Bên Thanh Hồ Đảo hiển nhiên phát hiện ra Thanh Hổ quá khó nhằn, lập tức có năm tên quân sĩ Ngân Giao Quân đồng thời đạp thang mây xông lên.
– Ha ha, chết!
Thanh Hổ cười lớn một tiếng ngông cuồng, trong lúc nhất thời trường thương màu bạc trong nháy mắt hóa thành những thương ảnh mù mịt, giống như thuốc nổ vừa bị châm lửa lan rộng ra. Chỉ chớp mắt, năm tên quân sĩ Ngân Giao Quân đã bị đâm xuyên qua mặt nạ bảo hộ, nhưng đao thương của đám lính này vẫn bổ vào người Thanh Hổ. Thương ảnh Thanh Hổ vung lên, năm thi thể rơi xuống dưới.
Chiêu này chính là’Phong Hỏa Liệu Nguyên (lửa cháy lan đồng)’ trong Liệt Hỏa Ngũ Thức.
Lúc trước trong chiến dịch Đại Duyên Sơn, Đằng Thanh Sơn bị Thanh Hồ Đảo đuổi giết khắp thiên hạ, Thanh Hổ rất hận, hắn hận thực lực mình không đủ. Sau khi trở lại Quy Nguyên Tông, Thanh Hổ khổ công nghiên cứu Liệt Hỏa Ngũ Thức do Đằng Thanh Sơn truyền thụ cho hắn. Thời gian ba năm, Thanh Hổ đã luyện Liệt Hỏa Ngũ Thức tới đại thành, trở thành cao thủ số một số hai trong Hắc Giáp quân.
Sau đó, Gia Cát Nguyên Hồng lại cho Thanh Hổ phục dụng một giọt Bắc Hải Chi Linh làm cho Thanh Hổ đạt tới hậu thiên cực hạn.
Bằng vào Mãng Ngưu Đại Lực Quyết, cộng với chu quả tửu gia tăng cự lực, lại có thêm thương pháp Liệt Hỏa Ngũ Thức rất lợi hại, Thanh Hổ trong vòng ba năm qua đã có thanh danh lan xa, được xếp trong Địa Bảng.
– Thiếu tông chủ.
Sắc mặt Thanh Hổ đột nhiên đại biến.
Chỉ thấy gần đó, Gia Cát Vân bị một đao chém trúng người, vỡ ra một vết máu. Mặc dù Gia Cát Vân lật tay như chớp, một kiếm đâm chết tên lính Thanh Hồ Đảo, nhưng hiển nhiên, nếu Gia Cát Vân tiếp tục như vậy khẳng định sẽ chết. Thanh Hổ lập tức vung trường thương quét qua, giúp cho Gia Cát Vân ngăn trở địch nhân.
– Thêm vài người nữa tới đây đi.
Thanh Hổ vội quát, bảo những người khác giúp cho Gia Cát Vân ngăn trở lỗ hổng.
– Thanh Hổ, nội kình của đệ sắp cạn kiệt rồi.
Sắc mặt Gia Cát Vân rất xấu.
– Những sư huynh đệ khác sợ cũng giống như vậy.
– Nội kình à? – Thanh Hổ cũng biến sắc.
Hắn đã phục dụng chu quả tửu, hơn nữa vốn cự lực cũng đã tới vạn cân. Cho dù không cần nội kình vẫn có thể duy trì cuộc chiến. Nhưng những quân sĩ không được như vậy. Trong Quy Nguyên Tông cũng không có bao nhiêu người phục dụng chu quả tửu. Nội kình mọi người mà cạn kiệt, sức chiến đấu đương nhiên sẽ giảm đi.
– Vèo!
– Vèo!
Ánh mắt Thanh Hổ đảo qua. Lúc đầu, Quy Nguyên Tông có rất nhiều huynh đệ có nội kình sung túc, phối hợp lẫn nhau, địch nhân xông vào là bị giết ngay. Nhưng thời gian trôi qua, mỗi một khắc người của Quy Nguyên Tông lại chết càng nhiều. Cũng chỉ có những cường giả hậu thiên cực hạn mới có thể kiên trì lâu hơn.
– Lão Dã.
Thanh Hổ thấy thủ hạ huynh đệ của mình bị chết, không khỏi cảm thấy đau đớn thống khổ.
– Giết!
– Giết!
Lại những âm thanh vang dội. Chỉ thấy một đám lính trên người mặc trọng giáp màu đen có những đường vẽ hình rồng từ trong những thang tường thành xông ra.
– Đây là…
Bọn người Thanh Hổ, Gia Cát Vân đều chấn động.
Đám lính mặc trọng giáp đen có đường vẽ hình rồng này ai nấy động tác linh hoạt, phối hợp chặt chẽ với nhau, có thể dễ dàng giết chết địch nhân, đánh bật những người vừa lên tường thành. Cho dù là quân sĩ Ngân Giao Quân mà đối mặt với đám lính mặc giáp có đường vẽ hình rồng này, cũng dễ dàng bị giết chết. Căn bản không phải cùng một cấp độ!
– Quy Nguyên Tông chúng ta ở đâu lại có được quân đội lợi hại như vậy?
Gia Cát Vân chấn động.
– Đúng đó.
Thanh Hổ cũng ngây ra.
Họ nhìn thấy rõ, nhóm người này ai nấy đều có thực lực hậu thiên cực hạn, đều là vũ giả nhất lưu! Trên cả Dương Châu, quân đội hoàn toàn do vũ giả nhất lưu tạo thành cũng chỉ có ‘Kim Lân vệ’ của Thanh Hồ Đảo thôi. Kim Lân vệ mạnh hơn đám lính Ngân Giao quân rất nhiều. Chiến đấu bình thường, Thanh Hồ Đảo chỉ phái ra mấy trăm Kim Lân vệ là có được thành quả rất lớn rồi.
Nhưng…
Bây giờ Quy Nguyên Tông cũng có một đội quân hoàn toàn do vũ giả nhất lưu tạo thành. Hơn nữa nói về số lượng, đã vượt xa Thanh Hồ Đảo! Phải biết là lúc trước cả tường thành mặt đông cũng chỉ có một hai trăm vũ giả nhất lưu thôi. Nhưng bây giờ thoáng cái có thêm hai ngàn vũ giả nhất lưu mặc trọng giáp nữa!
Đồ sát!
Hoàn toàn là đồ sát! Đến cả Ngân Giao quân cũng dễ dàng bị giết chết, đừng nói tới những quân sĩ bình thường của Thanh Hồ Đảo. Trong lúc nhất thời, Thanh Hồ Đảo hoàn toàn tan vỡ.
Kỳ thật, không chỉ riêng là trên tường thành phía đông có hai ngàn vũ giả nhất lưu, đến cả tường thành bắc, tường thành tây cũng đều có thêm hai ngàn vũ giả nhất lưu. Đây là quân đội bí mật của Quy Nguyên Tông, một quân đội cực mạnh – Sáu ngàn Long Cương vệ!
‘Không có cường giả hư cảnh, Thanh Hồ Đảo căn bản không thể diệt được Quy Nguyên Tông ta.’ Gia Cát Nguyên Hồng thấy Long Cương vệ xuất hiện, chiến cuộc lập tức có đại biến không khỏi thở phào một hơi.
Kỳ thật, từ sau chiến dịch Đại Duyên Sơn, có được hai hũ Bắc Hải Chi Linh do Đằng Thanh Sơn để lại, Quy Nguyên Tông bắt đầu tuyển ra một vài thiếu niên có nhận thức rất cao về đao pháp, thương pháp, cho họ chuyên tâm nghiên cứu rèn luyện thương pháp đao pháp, không cần tốn thời gian tu luyện nội kình.
Đám thiếu niên này có thành tựu rất cao về đao pháp, thương pháp. Tối hôm qua, sau khi biết nguy cơ, Gia Cát Nguyên Hồng ra lệnh cho sáu ngàn người tất cả đều phục dụng Bắc Hải Chi Linh, lập tức bồi dưỡng ra được sáu ngàn vũ giả nhất lưu có nội kình hậu thiên cực hạn. Cộng với việc bốn năm khổ công bồi dưỡng nghiên cứu thương pháp, đao pháp, Long Cương vệ vừa xuất hiện đã có hiệu quả kinh người.
– Bây giờ phải trông vào Thanh Sơn rồi.
Gia Cát Nguyên Hồng nhìn xuống phía dưới.
– Nếu Thanh Sơn thua, không chống được Hạt Tử Kiếm Thánh, chúng ta thắng cũng vô dụng.
Trận sinh tử đại chiến này cuối cùng còn phải trông vào trận đấu giữa hai đại cường giả hư cảnh.
…
Dưới tường thành, Đằng Thanh Sơn và Hạt Tử Kiếm Thánh đánh nhau khiến cho lực thiên địa bung ra, làm vô số quân sĩ tử nạn.
‘Tên Kinh Ý này quá hèn hạ.’ Hạt Tử Kiếm Thánh lửa giận bừng bừng, truyền âm nói:
– Kinh Ý, có bổn sự thì ngươi đấu với ta một trận. Ngươi đừng có tập kích Cổ Ung nữa, tập kích một vãn bối thì hay ho gì.
– Hừ, tập kích hả? Ngươi hạ lệnh công thành, muốn tiêu diệt Quy Nguyên Tông, ta đánh một người của Thanh Hồ Đảo có gì là không được?
Đằng Thanh Sơn điên cuồng đến cực điểm, thân hình không ngừng quỷ dị áp tới gần Hạt Tử Kiếm Thánh. Hạt Tử Kiếm Thánh muốn kéo xa khoảng cách với Đằng Thanh Sơn cũng rất khó. Phủ pháp cuồng mãnh không ngừng chém xuống, thậm chí còn làm cho Hạt Tử Kiếm Thánh cảm thấy khó thở.
Hạ phong!
Đúng là Hạt Tử Kiếm Thánh cho dù không muốn thừa nhận, sự thật vẫn là lão đang ở thế hạ phong. Một tay phải bảo vệ Cổ Ung, hơn nữa hành động cũng bị hạn chế vì phải bảo vệ Cổ Ung, nên thực lực cũng chỉ có thể miễn cưỡng phát huy được tám phần thôi.
Hạt Tử Kiếm Thánh nổi giận!
Chỉ tên Kinh Ý mà không thắng được à.
– Cổ Ung, con đi qua một bên trước đi.
Hạt Tử Kiếm Thánh đẩy mạnh, một luồng lực thiên địa bao lấy Cổ Ung. Cổ Ung biến thành một luồng lưu quang bắn ra xa.!
– Kinh Ý, chết đi!
Rốt cục Hạt Tử Kiếm Thánh rảnh cả hai tay, hét lên giận dữ, thiết côn nhỏ trong nháy mắt hóa thành những luồng ánh sáng màu đen, điên cuồng đâm vào Đằng Thanh Sơn. Số lượng ánh sáng màu đen rất nhiều lại cực nhanh, làm cho Đằng Thanh Sơn căn bản không có cách nào có thể tránh né được.
– Ha ha…Lão già kia, phát cuồng rồi à, không kìm được hử?
Đằng Thanh Sơn cười ha ha. Khai Sơn Thần Phủ trong tay nhanh chóng múa lên, mặt búa của Khai Sơn Thần Phủ tựa như một cái lá chắn nhỏ, phòng ngự vô cùng chặt chẽ. Nếu so với đao kiếm thì sử dụng mặt phủ để phòng ngự dễ dàng hơn nhiều. Trong Khai Sơn Tam Thập Lục Thức, những chiêu mà hắn chưa luyện được là những chiêu thức công kích.
Vù… vù.
Khai Sơn Thần Phủ vừa thi triển, phủ ảnh trùng điệp vây quanh Đằng Thanh Sơn, bọc kín cả người Đằng Thanh Sơn. Trong lúc nhất thời Đằng Thanh Sơn giống như hóa thành một quả trứng.
Choang! Choang! Choang!…
Từng luồng ánh sáng màu đen tất cả đều bị Khai Sơn Thần Phủ đánh dạt ra, không có lấy một luồng ánh sáng nào có thể làm thương tổn được Đằng Thanh Sơn. ‘Sao có thể như vậy. Chiêu thức phòng ngự sao tinh diệu được như thế chứ…’ Hạt Tử Kiếm Thánh vô cùng kinh sợ.
Vèo!
Đằng Thanh Sơn hóa thành một quả trứng, thân hình mờ đi rồi hóa thành một luồng hồng quang bắn về phía Cổ Ung ở rất xa.
– Thật hèn hạ.
Hạt Tử Kiếm Thánh cũng cơ hồ đồng thời lao ra
– Ha ha, hèn hạ hả? Ta hèn hạ cho ngươi xem.
Hồng quang của Đằng Thanh Sơn hiển nhiên nhanh hơn Hạt Tử Kiếm Thánh một chút.