Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Cửu Đỉnh Ký

Chương 183: Kịch chiến

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Ngày mùng ba tháng một, tuyết rơi ngập trời, từng đợt cuồng phong rú lên.

Trong đại điện âm u của Quy Nguyên Tông, lúc này rất yên lặng.

Gia Cát Nguyên Hồng một mình một người lẳng lặng ngồi ở vị trí tông chủ, những người khác đều chưa tới. Thời gian họp đã định là sau khi mọi người luyện võ buổi sáng xong mới có thể khai mạc. Hiển nhiên Gia Cát Nguyên Hồng tới quá sớm.

“Thanh Hồ Đảo, Thanh Hồ Đảo…” Gia Cát Nguyên Hồng nheo mắt lại, “Các thành trì ở Từ Dương quận, Thiên Nam quận, phát sinh chém giết trong cùng một ngày. Dù là thằng mù cũng có thể đoán được, là do Thanh Hồ Đảo các ngươi động thủ. Cổ Ung… Ngươi đây là nhắc nhở ta, ngươi muốn động thủ rồi à?” Trong số những người cùng thế hệ, cũng chỉ có vài người đáng để Gia Cát Nguyên Hồng coi trọng.

Cổ Ung, là một trong số đó!

Cổ Ung, đảo chủ Thanh Hồ Đảo! Có thể nói là người nắm quyền thế cao nhất trong khắp vùng Cửu Châu này.

Cổ Ung và Gia Cát Nguyên Hồng tuổi tương đương, lúc còn thanh niên, ở Dương Châu nổi tiếng nhất chính là hai người. Bây giờ, họ một người là đảo chủ Thanh Hồ Đảo, một người là tông chủ Quy Nguyên Tông!

– Có điều, nếu ngươi muốn ăn Quy Nguyên Tông của ta, ta cũng sẽ cho ngươi biết thế nào là rụng hết răng! – Trong đôi mắt Gia Cát Nguyên Hồng xẹt qua một luồng hàn quang.

Mưu trí của ‘Quy nguyên Gia Cát’, khắp vùng Cửu Châu ai mà chẳng biết?

Đừng thấy Gia Cát Nguyên Hồng xử sự khiêm tốn, thật sự rất ít người có can đảm trêu vào Gia Cát Nguyên Hồng.

Cuồng phong gầm rú. Rốt cục, hai đệ tử trẻ tuổi đi vào đại điện. Đây là hai đệ tử chuyên môn phục vụ trà nước.

– Thời tiết quỉ quái thật. Gió tuyết thật lớn. Sao năm nay tuyết lớn đến sớm như vậy?

– Ai biết. Giang Ninh quận thành của chúng ta ở gần Đông hải. Bình thường phải tới mùa đông tuyết mới rơi. Năm nay đích xác hơi sớm. Lạ thật. – Hai đệ tử thanh niên thì thầm. Vì đại tuyết cuồng phong, nên trong đại điện có vẻ âm u. Hai đệ tử nhân tiện muốn đi thắp sáu ngọn đèn lớn trên tường.

Những ngọn đèn đứng này đều được chế tạo từ đồng thau thượng đẳng. Mỗi một cái đèn đều được chạm khắc bằng tay rất tinh xảo.

Bình thường nếu buổi tối họp trên đại điện, hoặc là vào những ngày âm u, sáu cây đèn cỡ lớn này sẽ được đốt lên.

“Xoẹt!” Một ngọn đèn bắt lửa sáng lên.

Cả đại điện đều sáng lên rất nhiều.

“A.” Một đệ tử quay đầu đi về phía một ngọn đèn khác thì thấy xa xa trên đại điện có bóng người đang ngồi, giật nảy mình.

– Tông chủ.

– Tông chủ.

Hai đệ tử thanh niên lập tức có phản ứng.

– Ừm, các ngươi đốt đèn cho tốt trước đi. – Gia Cát Nguyên Hồng lạnh nhạt nói.

– Dạ. – Hai đệ tử thanh niên lập tức thận trọng, cũng không dám lên tiếng nữa. Sau khi hai đệ tử vừa đến, chẳng mấy chốc trưởng lão, hộ pháp từng người một cũng đều lục tục kéo tới, mọi người đều kinh ngạc không hiểu vì sao tông chủ hôm nay lại tới sớm như vậy, mỗi người đều theo vị trí của mình ngồi xuống.

Sáu cây đèn đã được đốt lên, có thêm nhiều người, đại điện tựa hồ cũng ấm áp lên nhiều.

Đám người Hắc Giáp quân gần như đến cùng lúc, Đằng Thanh Sơn, Bàng Sơn, Tang Phong, Quan Lục bốn người tự nhiên ngồi ở phía trước, các đô thống đều ngồi ở phía sau.

– Sư phó. – Đằng Thanh Sơn đều hành lễ.

– Ừm. – Thấy Đằng Thanh Sơn, Tang phong, Quan Lục, Gia Cát Nguyên Hồng mỉm cười gật đầu: “Ngồi xuống trước đi. Chờ hai vị chấp pháp trưởng lão một chút. “

Đằng Thanh Sơn hơi kinh ngạc: “Hôm nay sư phụ tới sớm thật.”

Chẳng mấy chốc, một lão giả áo vải mộc mạc, và trung niên bạch y lãnh khốc sóng vai đi vào, hai vị chấp pháp trưởng lão, tự nhiên ngồi vào ghế thủ vị được chừa trống. Hai người này đều mỉm cười gật đầu với Đằng Thanh Sơn, nhưng không thèm để ý tới những người khác.

– Đằng Thanh Sơn, ngươi rất khá. – Trung niên lãnh khốc ngồi trên ghế gần Đằng Thanh Sơn mỉm cười mở miệng chào.

Ngoài điện tiếng gió rú lên, bông tuyết bay tán loạn, trong điện đều rất yên tĩnh, chỉ có những tiếng loẹt xoẹt từ ngọn đèn đứng vang lên, tất cả mọi người đều nhìn về phía tông chủ ‘Gia Cát Nguyên Hồng’, đợi tông chủ lên tiếng.

– Quy Nguyên Tông ta, từ khi tổ sư gia sáng lập tới nay, đã trên một ngàn năm, đệ tử vô số, nhưng số người đạt tới tiên thiên, thì trên một ngàn năm qua, cũng chỉ có gần bốn mươi người thôi. – Gia Cát Nguyên Hồng cất cao giọng nói: ” Trong đó, đạt tới tiên thiên muộn nhất, là 136 tuổi! Đạt tới tiên thiên sớm nhất, hơn ngàn năm trước, là 28 tuổi!”

Trong điện rất nhiều người cũng biết rõ, như tông chủ ‘Gia Cát Nguyên Hồng’, khi đạt tới tiên thiên, cũng phải tới 30 tuổi.

– Bất quá, Quy Nguyên Tông ta bây giờ xuất hiện một vị tiên thiên cường giả mới! Mà hắn chỉ gần mười bảy tuổi! – Thanh âm Gia Cát Nguyên Hồng oang oang, tự hào vạn phần: “Lướt mắt khắp vùng Cửu Châu này, trong năm trăm năm qua, cũng chỉ có một người như vậy! Một người duy nhất, hắn là ai, đại khái các ngươi cũng đều biết rồi. “

Ánh mắt mọi người đều chuyển về phía Đằng Thanh Sơn, trong ánh mắt có hưng phấn, có khâm phục, có vẻ khó tin, cũng có người ghen ghét…

– Thanh Sơn!

Gia Cát Nguyên Hồng cất cao giọng nói: “Mười bảy tuổi đạt tới tiên thiên, ha ha, ta phải tới ba mươi tuổi mới đạt tới. Nếu một người từ năm tuổi bắt đầu tu luyện, Thanh Sơn mới tu luyện mười hai năm, còn ta tu luyện 25 năm mới đạt tới tiên thiên. So với Thanh Sơn chậm hơn gấp đôi! Ta không cảm thấy xấu hổ, chỉ cảm thấy tự hào! Bởi vì, hắn là đệ tử của ta! Bởi vì, hắn là đệ tử của Quy Nguyên Tông ta! Mà không phải là người của tám Đại tông phái. Tám Đại tông phái mạnh thì sao, năm trăm năm qua, đệ nhất thiên tài, cũng là ở Quy Nguyên Tông ta.”

Mọi người lúc này nghe thế không khỏi hào hùng vạn trượng.

Đúng.

Thiên tài cả Cửu Châu năm trăm năm qua, là người của Quy Nguyên Tông chúng ta!

– Thanh Sơn. – Gia Cát Nguyên Hồng nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.

Đằng Thanh Sơn lập tức đứng lên.

– Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là vị chấp pháp trưởng lão thứ ba Quy Nguyên Tông chúng ta, cũng là trưởng lão trẻ nhất lịch sử! – Gia Cát Nguyên Hồng nhìn chằm chằm vào Đằng Thanh Sơn, chậm rãi nói: “Về phương diện tu luyện, đối với ngươi, không cần phải nói thêm gì nữa! Ta chỉ muốn nói cho ngươi… Hy vọng sau mười năm, ngươi sẽ trở thành niềm tự hào của các đệ tử Quy Nguyên Tông ta! Quy Nguyên Tông ta sẽ vì ngươi mà được huy hoàng!”

Đằng Thanh Sơn nghe thế ngực nóng bừng lên.

– Đây là lệnh bài chấp pháp trưởng lão, cầm lấy! – Gia Cát Nguyên Hồng trịnh trọng đưa ra.

Đằng Thanh Sơn cũng trịnh trọng tiếp nhận.

– Đằng Thanh Sơn, chúc mừng. – Lão giả tóc hoa râm đối diện mở miệng cười nói.

– Quy Nguyên Tông ta cũng có thêm được một vị chấp pháp trưởng lão – Trung niên nam tử lạnh lùng cũng cười rộ lên.

Trong đại điện lan tỏa không khí vui mừng, mọi người hướng về phía Đằng Thanh Sơn chúc mừng. Cho dù là ‘Tang Phong’ trong lòng không thích, rất ghen ghét, cũng lên tiếng chúc mừng Đằng Thanh Sơn. Bởi vì mọi người hiểu rõ… Quy Nguyên Tông xuất hiện một thiên tài cực giỏi, sau này có thể làm cho Quy Nguyên Tông trở nên mạnh hơn nhiều.

Quy Nguyên Tông cường đại, đối với tất cả mọi người đều có lợi.

*******

Trong đại điện, tất cả mọi người cười hà hà uống trà đàm luận, đột nhiên một thân ảnh hoả tốc lao vào.

– Tông chủ.

Một tiếng hô to, làm cả đại điện đều im lặng, không ít người quay đầu tức giận nhìn ra cửa trước. Nhìn thấy người này, mọi người mới có chút kinh ngạc.

Trung niên áo bào tro tiến vào đại điện, liền nói: “Tông chủ, mật tín khẩn cấp.”

Gia Cát Nguyên Hồng nhướng mày, quát lớn: “Đóng cửa!” Đệ tử thủ vệ giữ cửa đại điện mặc dù nghi hoặc, nhưng cũng lập tức ầm ầm đóng cửa đại điện. Trong đại điện cũng thoáng tối sầm lại, chỉ còn lại có sáu ngọn đèn chiếu sáng.

– Đưa mật tín cho ta. – Gia Cát Nguyên Hồng nói.

Trung niên áo bào tro lập tức đưa ra một mảnh giấy cuộn tròn lên, Gia Cát Nguyên Hồng cúi đầu nhìn một chút.

Trong đại điện mọi người đều im lặng, tất cả mọi người đều cảm thấy không khí không ổn lắm.

Chuyện gì có thể làm mật tín phải đưa đến tận đại điện? Chẳng lẽ không hoãn được một canh giờ sao? Có thể thấy được sự tình vô cùng khẩn cấp.

Vì sao, tông chủ đến cả mật tín còn chưa nhìn, đã phân phó đóng cửa điện lại rồi?

Những việc như thế này, làm cho mọi người trong lòng hơi nghi hoặc, đều cảm thấy bất an.

– Hừ, quả nhiên như vậy.” – Gia Cát Nguyên Hồng cười lạnh một tiếng, rồi ngẩng đầu quét mắt về phía đám người trong đại điện. Tất cả mọi người đều nhìn tông chủ vẻ chờ mong, Gia Cát Nguyên Hồng cất cao giọng nói: “Ngày hôm qua, các thành trì ở Từ Dương quận, Thiên Nam quận, đều xảy ra tranh đoạt chém giết quyền lực. Nhân mã chém giết, là một vài bang phái, tiểu tông phái.

Trong đại điện không ít người tỏ ra nghi hoặc.

Thiên Nam quận, Từ Dương quận bản thân vốn rất loạn, việc chém giết có gì kỳ quái chứ?

Nhưng Đằng Thanh Sơn thì tâm trí rất nhạy cảm, đã nhận thấy vấn đề ở chỗ nào.

– Giành quyền cùng một ngày sao? – Đằng Thanh Sơn nghi hoặc.

Lúc này Gia Cát Nguyên Hồng cất cao giọng nói tiếp: “Phỏng chừng tối hôm qua, các thành trì ở Từ Dương Quận, Thiên Nam Quận mới ổn định trở lại. Đến sáng nay, các thành trì Từ Dương Quận, Thiên Nam quận, đều công khai đối ngoại, từ hôm nay trở đi… Từ Dương quận, Thiên Nam quận, sẽ do Thanh Hồ Đảo thống lĩnh!

Lúc này mọi người sắc mặt đại biến!

– Thanh Hồ Đảo thống lĩnh hai quận đó à?

– Như thế nào nhanh như vậy?

Cả đám người đều kinh hãi, tất cả mọi người đều hiểu, tin tức này đáng sợ như thế nào!

– Tin tức này được truyền tới với tốc độ nhanh nhất! – Gia Cát Nguyên Hồng nhìn mọi người xung quanh, bình tĩnh nói: “ Từ hôm nay trở đi, mười ba quận Dương Châu, trong đó có mười một quận do Thanh Hồ Đảo thống lĩnh, họ chiếm cứ ưu thế tuyệt đối. Nói vậy mọi người cũng nhìn ra được rồi, Thanh Hồ Đảo thống lĩnh Từ Dương quận, Thiên Nam quận với tốc độ cực nhanh!

Đằng Thanh Sơn cũng thầm lo lắng.

– Tại sao mau như vậy? Hiển nhiên, Thanh Hồ Đảo sợ đã chuẩn bị sẵn sàng thật lâu rồi. Không ít tông phái, bang phái thế lực ở Từ Dương quận, Thiên Nam quận, đã là người của Thanh Hồ Đảo rồi. Chúng sớm nắm chắc rồi, nhất cử thống lĩnh Từ Dương quận, Thiên Nam quận. Nhưng, tại sao lúc trước họ không phát động, cho tới hôm nay mới phát động? – Gia Cát Nguyên Hồng ánh mắt rất sắc bén.

Phía dưới không ít trưởng lão, hộ pháp đổ mồ hôi lạnh.

Tất cả mọi người đều không ngốc.

Thanh Hồ Đảo có thực lực cực mạnh, hơn nữa sớm có thể thống nhất Từ Dương quận, Thiên Nam quận, vì sao đợi cho tới hôm nay? Còn đối ngoại công khai?

– Năm đó ta thấy Cổ Ung là đã biết tiểu tử này rất có dã tâm! – Nam tử trung niên lạnh lùng nói giận dữ.

– Chúng tới đây chúng ta cũng không để cho chúng dễ chịu gì. – Bàng Sơn giận dữ nói.

Tất cả mọi người đều hiểu…

Thanh Hồ Đảo, dám công khai tuyên bố Từ Dương quận, Thiên Nam quận là do họ thống trị, ý tứ rất minh xác — Quy Nguyên Tông, Thiết Y Môn, hai ngươi chờ bị Thanh Hồ Đảo ta thu thập đi!

Tất cả mọi người không nghi ngờ khả năng Thanh Hồ Đảo có thể tiêu diệt được Quy Nguyên Tông, Thiết Y Môn.

Dù sao, người ta là Thanh Hồ Đảo căn cơ thâm sâu, nhân mã rất nhiều.

Tỷ như, Quy Nguyên Tông Hắc Giáp quân có sáu ngàn, còn ‘Ngân Giao Quân’ của Thanh Hồ Đảo đã tới tám vạn! Mặc dù tố chất chỉnh thể hơi yếu hơn một chút, nhưng cũng không thua bao nhiêu. Điểm chết người chính là, tiên thiên cường giả của Thanh Hồ Đảo nhiều hơn Quy Nguyên Tông, Thiết Y Môn cộng lại đến vài lần!

Người ta chiếm chín quận, phát triển bao nhiêu năm, mặc kệ là nhân mã bản thân hay tinh anh cao thủ, tiên thiên cường giả, đều áp đảo tuyệt đối đối thủ.

– Thanh Hồ Đảo này vẫn không có động tĩnh gì, là sợ khi diệt Quy Nguyên Tông và Thiết Y Môn, sẽ bị tổn thất nhân mã quá nhiều, rồi bị những Đại tông phái khác lợi dụng. – Đằng Thanh Sơn cũng cảm thấy áp lực trước đó chưa từng có: “Nhưng bây giờ họ dám làm như thế, hiển nhiên đã nắm chắc! Ẩn nhẫn lâu như thế, không phát động thì thôi, khi đã động… “

Trong đại điện những người khác đều sắc mặt rất khó coi, thậm chí còn không ít người bị dọa đến đổ mồ hôi lạnh.

Một khi thật sự đánh nhau…

Quy Nguyên Tông, rất có thể bị san thành bình địa!!!

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky