Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Cửu Đỉnh Ký

Chương 480: Lục Túc Đao Trì hư cảnh

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Lục Túc Đao Trì vào hư cảnh

Đằng Thanh Sơn đành bái hạ phong

Thầy trò bàn chuyện chưa xong

Quy Nguyên lai tín trong lòng không yên

(Thơ: sachvui.comn)

Lực thiên địa hành Kim như đại dương mênh mông tụ tập lại làm Đằng Thanh Sơn cũng cảm thấy run sợ. Cả nội viện luyện võ trường bị khí vàng sắc bén chém nát cả bãi cỏ, thậm chí còn không ít đá bị vỡ tung bay tóe, những viên đá như cùng một lúc bay bay tán loạn ra bốn phương tám hướng.

Trên luyện võ trường ở ngoại viện, hơn chín trăm tiểu hài đang đang luyện tập hầu quyền, đứa nào đứa nấy đang nhảy nhót lung tung.

Đột nhiên…

– Hống…

Trong nội viện truyền ra tiếng gầm vang vọng thiên địa làm cho đám hài tử sợ tới mức nhảy lên, đến cả Tổng sư phụ của chúng là Đằng Thú cũng phải kinh hãi. Vừa quay đầu lại đã thấy nội viện tràn ngập đạo đạo kim quang. Hơn nữa, thỉnh thoảng còn còn có những viên đá vỡ bay ra.

– Cẩn thận.

Đằng Thú lao nhanh tới trước người một hài đồng, một quyền đá nát viên đá. Hơn chín trăm hài tử vẫn còn chút ngây thơ, không biết đang phát sinh chuyện gì.

Phốc! Một viên đá nện vào bụng một hài tử. Hài tử này lập tức a lên một tiếng đau đớn, khóe miệng ứa máu.

– Nằm cả xuống!

Đằng Thú gầm lớn.

Một tháng rưỡi qua, đám hài tử này đã quen nghe Đằng Thú ra lệnh, chúng không dám do dự chút nào, tất cả toàn bộ đều nằm xuống.

Vèo! Vèo! Vèo!

Những viên đá, đá vụn từ trong nội viện bắn ra, nhanh chóng lướt qua đầu đám hài tử đang nằm rạp trên mặt đất. Đám hài tử này ai nấy sợ tới mức không dám ngẩng đầu, hai tay che đầu, những đôi mắt mắt đen láy đều cẩn thận dán mắt vào những viên đá bay vụt qua.

Khoảnh khắc sau.

An tĩnh, không còn đá bay ra nữa.

– Ủa, vừa rồi xảy ra chuyện gì thế?

– Dường như trong nội viện có kim quang.

– Không còn đá bay ra nữa.

Đám hài tử này đều ngẩng đầu lên, vô cùng cẩn thận nhìn quanh. Lúc này Đằng Thú vội hét lên:

– Đình chỉ luyện quyền, về chỗ ở các con nghỉ ngơi đi.

– Dạ, sư phụ.

Hơn chín trăm hài tử cùng hô, thanh âm rất trong trẻo. Sau đó hơn chín trăm đứa trẻ như ong vỡ tổ hưng phấn chạy về phía chỗ ở, cả đám tíu tít.

– Con không có việc gì chứ?

Đằng Thú đến gần hài tử lúc nãy. Hài tử đó chính là người xui xẻo duy nhất bị viên đá đập bị thương.

– Không sao đâu.

Hài tử cắn môi trả lời, mặt trắng bệch.

– Người đâu, người đâu mau tới đây, bảo đại phu tới xem.

Đằng Thú vội kêu hộ vệ, người hầu vốn luôn luôn ở gần đó. Lập tức có hai hộ vệ dìu hài tử đó đưa đến phòng đại phu trong phủ.

Đằng Thú thì quay đầu chạy về phía nội viện, cảm thấy rất nghi hoặc:

– Vừa rồi có chuyện gì thế? Tiếng gầm đó tựa hồ là tiếng gầm của Lục Túc Đao Trì.

Trong nội viện hoàn toàn hoang tàn. Chẳng những luyện võ trường biến thành một đống hoang tàn, đến cả những căn nhà gần đó cũng bị những ‘vết thương’ khắp nơi. Đằng Thú vừa chạy vào, tới cạnh Đằng Thanh Sơn, vội hỏi vẻ kinh ngạc:

– Sư phụ, vừa rồi có chuyện gì thế? Quả trứng vàng to đùng là…

Trên luyện võ trường, đang có một quả trứng vàng thật lớn! Trứng vàng hình bầu dục này dài hơn mười trượng, cao mấy trượng.

– Đây là Lục Túc Đao Trì. – Đằng Thanh Sơn nói.

– Lục Túc Đao Trì? Sao nó biến ra như vậy, chẳng lẽ…? – Đằng Thú cũng đã đoán được.

– Ừm, hẳn là như vậy.

Đằng Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào quả trứng vàng hình bầu dục. Vừa rồi hắn thấy rất rõ cảnh này. Kim quang vô tận điên cuồng tụ tập, rồi thu liễm, bao Lục Túc Đao Trì thành một quả trứng vàng hình bầu dục. Nhìn kỹ thì quả trứng vàng khổng lồ này còn có nhiều tia khí vàng sắc bén bốc lên.

– Lục Túc Đao Trì sắp đột phá hư cảnh rồi à? – Đằng Thú lộ vẻ vui mừng.

– Đợt lát nữa sẽ biết.

Thanh âm Đằng Thanh Sơn rất bình tĩnh, nhưng ánh mắt cho thấy hắn lúc này cũng rất kích động.

Ngày trở lại Cửu Châu Đại Địa, mặc dù cũng đã giúp được cho Quy Nguyên Tông, nhưng vẫn rất khó chịu.

Dù sao, thực lực của mình vẫn không đủ. Nếu có một con yêu thú hỗ trợ thì lại khác hẳn. Nhưng bất tử Phượng Hoàng tiểu Thanh thì đang học với mẫu thân về một tuyệt học thuộc loại riêng cho bất tử Phượng Hoàng. Dựa theo Phượng Hoàng mẹ nói, ngắn thì nửa năm, lâu là một năm.

Đây là một con số ảo. Kỳ thật tới giờ đã qua nửa năm rồi, nhưng Thiên Vân Sơn vẫn chẳng có động tĩnh gì.

Nhưng…

Chờ đợi mãi mà bất tử Phượng Hoàng tiểu Thanh không tới, nhưng Lục Túc Đao Trì lại đột phá, thật ra là một sự kinh hỉ bất ngờ. Lục Túc Đao Trì là sinh vật có thể sống dưới đất. Nói về tốc độ phi hành, nó chậm hơn Thanh Loan lúc chưa đột phá một chút, nhưng nói về khoan đất thì ngay từ ban đầu, Lục Túc Đao Trì lúc chưa đột phá tới hư cảnh thì Thanh Loan cũng không có tài khoan đất bằng Lục Túc Đao Trì được.

– Yêu thú đột phá tới hư cảnh đều sẽ biến dạng. Thanh Loan biến thành bất tử Phượng Hoàng, con Long Quy khổng lồ cũng biến thành Kim Sắc Long Quy nhỏ đi nhiều. Không biết Lục Túc Đao Trì biến thành cái dạng gì.

Đằng Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào quả trứng khổng lồ có khí vàng sắc bén bốc cao trước mắt, trong lòng rất chờ đợi.

Cứ thế mà chờ, cũng không biết qua bao lâu rồi…

Đằng Thanh Sơn chỉ cảm thấy sắc thái của quả trứng vàng khổng lồ này dần dần nhạt đi, loãng ra.

Đột nhiên, quả trứng vàng khổng lồ thu lại với một tốc độ nhanh chóng, tựa như trái tim co lại!

– Xoẹt!

Khi co rút tới mức độ nhất định.

– Bùng!

Không ít khí vàng sắc bén còn thừa đã bùng nổ tóe ra, hóa thành vô số lực thiên địa hành Kim trở về với thiên địa. Cả nội viện luyện võ trường khôi phục sự yên tĩnh nhưng… trên luyện võ trường đã có thêm một con quái vật rất đặc biệt.

Đúng, là quái vật!

Đây là một quái vật đứng thẳng như con người. Nó cao đại khái hai trượng (năm thước), hai chi dưới giống như hai chân đứng thẳng, nhưng hai chi dưới đó lại vô cùng cường tráng mạnh mẽ, hơn nữa còn rất dài, đặc biệt là gai nhọn ở xuống chi dưới cực kỳ sắc nhọn, chính là một cây đao!

Ngoài chi dưới, nó còn có những đôi chân khác, đôi chi trên cũng chính là bốn cánh tay! Cánh tay hơi bẹt và rộng một chút, bốn cánh tay căn bản là những thanh đao kỳ dị! Hơn nữa quanh chi dưới và bốn cánh tay còn có những mũi gai bén nhọn, mỗi một mũi gai đại khái dài một thước (hai mươi lăm cm), trên mỗi cánh tay đều có những mũi nhọn xếp chỉnh tề, cuối mỗi cánh tay tháng đều có cả trăm cây mũi nhọn, như tay áo xếp trên cánh tay này vậy.

Từ bộ dáng của nó còn có thể phân biệt nó rất tương tự con Lục Túc Đao Trì lúc trước.

Nhưng…

Lân giáp Lục Túc Đao Trì bây giờ toàn bộ đã biến thành màu đen, mơ hồ còn có chút kim sắc lấm tấm rất rõ. Hai cái chim thu lại trong người, giống như một cái áo choàng. Hai mắt trên cái đầu hình tam giác bây giờ càng biến thành đỏ như máu. Ai bị nó nhìn cũng có cảm giác như lâm vào một biển máu chập chùng.

– Sư phụ, đây là Lục Túc Đao Trì à?

Đằng Thú nuốt nước bọt khan.

Đằng Thanh Sơn nhìn quái vật kim loại trước mắt, cũng không khỏi giật mình. Lục Túc Đao Trì toàn thân bao trùm một tầng lân giáp, đến cả bốn cánh tay và chi dưới cũng đều là ẩn trong lân giáp… Đằng Thanh Sơn có một loại cảm giác, loại lân giáp đen tuyền, mơ hồ có kim sắc lấm tấm này là thứ lân giáp đáng sợ nhất mà hắn gặp qua. Trên lân giáp mơ hồ ẩn chứa khí tức, thậm chí đáng sợ không thua gì Yêu Long Tử Tích năm đó đang ngủ say ở Hàn Đàm.

‘Lân giáp e rằng có khẳ năng phòng ngự không thua gì lân giáp của Yêu Long Tử Tích. Dù sao Yêu Long Tử Tích cũng quá lớn… còn thân thể Lục Túc Đao Trì lại nhỏ như thế, quả chính là tinh hoa. Hơn nữa Lục Túc Đao Trì vốn có thân thể phòng ngự rất ghê hồn. Lần đó bị lửa của Thanh Loan đốt mà cũng chỉ bị bỏng thôi… Bây giờ đạt tới hư cảnh, lại thu nhỏ lại. Như vậy uy lực phòng ngự của lân giáp này còn ghê gớm hơn.’

Đằng Thanh Sơn thậm chí còn nghĩ đến…

Lột lân giáp của Lục Túc Đao Trì xuống, chế thành một bộ áo giáp, phòng ngự tuyệt đối mạnh. Nhưng… Lục Túc Đao Trì là động đội bằng hữu của mình.

‘Lục Túc Đao Trì, khí tức khổng lồ sắc bén thật.’ Đằng Thanh Sơn cảm giác được trong khu vực có một luồng khí vàng sắc bén tụ tập thành rồi khí tức cường đại.

Cũng là hư cảnh đại thành nhưng khí tức của Yêu Long Tử Tích cường đại hơn Hạt Tử Kiếm Thánh nhiều.

Cùng một đạo lý, Lục Túc Đao Trì sống mấy ngàn năm một khi đột phá đạt tới hư cảnh, khí tức của nó cũng sẽ cường đại ghê hồn!

– Hống…

Lục Túc Đao Trì phát ra một tiếng gầm gừ về phía Đằng Thanh Sơn, con mắt đỏ như máu lại lộ ra sự hưng phấn cùng với chiến ý.

Đằng Thanh Sơn cảm giác được chiến ý của Đao Trì, không khỏi cười to lên:

– Ha ha, sao? Vừa mới đột phá đã muốn ta với tỷ thí à? Đến đây đi!

Lúc này trường thương nâng lên, cười cười. Lục Túc Đao Trì hưng phấn gầm lên một tiếng, hai cánh chấn động, cơ hồ như thuấn di tới cạnh Đằng Thanh Sơn.

Hoắc! Hoắc!

Bốn cái cương giáp đao trên cánh tay lóe ra ánh sáng lạnh buốt, bổ thẳng về phía Đằng Thanh Sơn.

– Nhanh thật.

Đằng Thanh Sơn trở tay không kịp, vội cầm ngang thương, lúc này lập tức bị lực đạo cuồng mãnh của Lục Túc Đao Trì đánh bay đi.

Sau khi Lục Túc Đao Trì đạt tới hư cảnh, đấu với Đằng Thanh Sơn, Đằng Thanh Sơn xem ra đã phải cam bái hạ phong.

Đằng Thanh Sơn sử dụng Luân Hồi thương, chứ không phải là Khai Sơn Thần Phủ, có thể thấy Lục Túc Đao Trì cũng rất đáng sợ. Dựa theo Đằng Thanh Sơn nói: ‘Lục Túc Đao Trì, là đao khách đáng sợ nhất! Những cao thủ khác có hai tay, nó có bốn tay, thỉnh thoảng còn dùng hai chi dưới tập kích. Toàn thân lân giáp có phòng ngự cực mạnh.. Dựa vào hai đôi cánh, việc xê dịch như chớp trong phạm vi nhỏ lại càng đáng sợ hơn. Gặp phải đối thủ như vậy, đánh sao cho thấu?’

Ghen tị!

Làm cho người ta buộc phải ghen tị mà. Mới vào hư cảnh đã ghê gớm như vậy.

Yêu thú vốn là như vậy, đặc biệt là yêu thú có thiên phú dị bẩm. Tỷ như ‘Thanh Loan’ được coi như đứng đầu trong đám yêu thú, tỷ như con ‘Lục Túc Đao Trì’ cũng rất gần với Thanh Loan. Hơn nữa, chúng vừa vặn lại đột phá ‘Hành Hỏa Chi Đạo’, ‘hành Kim chi đạo’, phụ thêm vào thiên phú của chúng.

Có Đao Trì giúp, Đằng Thanh Sơn tin tưởng mười phần. Gia Cát Nguyên Hồng cũng tới sống ở Nghi thành, phòng ngừa Hạt Tử Kiếm Thánh tập kích.

Sau khi Đao Trì đột phá nửa tháng.

Trong nội viện.

Đằng Thanh Sơn và Gia Cát Nguyên Hồng ngồi đối diện nhau.

– Ừm, đến giờ hơn chín trăm hài tử đã có bốn mươi hai đứa luyện ra nội kình.

Đằng Thanh Sơn đáp.

– Cái gì, ít thế à?

Gia Cát Nguyên Hồng nghi hoặc.

– Không ít.

Đằng Thanh Sơn cười. Dựa theo Tam Thể Thức và Hầu Quyền để luyện ra nội kình, khó hơn việc dựa vào nội kình bí tịch luyện ra nội kình nhiều.

– Thêm một tháng nữa, nếu không luyện ra nội kình, sư phụ đưa chúng về Quy Nguyên Tông đi.

Ngay lúc này…

Bên ngoài có một người đi vào, chính là Đằng Thú. Dù sao những người khác cũng không có tư cách tiến vào nội viện.

– Sư phụ, Gia Cát tông chủ, đây là mật tín do Quy Nguyên Tông vừa mới phái người đưa tới. – Đằng Thú vội cung kính đưa ra.

– Mật tín?

Gia Cát Nguyên Hồng mở ra, lập tức sắc mặt đại biến.

– Sao vậy?

Đằng Thanh Sơn vội hỏi.

– Con xem này.

Gia Cát Nguyên Hồng đưa tờ mật tín qua.

Chọn tập
Bình luận