Mượn con Xạ Nhật Thiên Lang
Trò hai đánh một, ai không chạy dài?
Vũ kia cũng thật là tài
Dù chạy chối chết vẫn bài trò hay…
(Thơ: anhthe257)
Dãy núi Xạ Nhật ở phía nam Viêm Châu chập chùng liên miên hơn mười dặm. Trên một đỉnh núi nguy nga cao mấy ngàn trượng sừng sững trong dãy Xạ Nhật là căn cứ của một trong tám đại tông phái, Xạ Nhật Thần Sơn. Điều này khiến danh khí quả núi truyền khắp thiên hạ.
Quả núi này cũng gọi là Xạ Nhật Thần Sơn.
Bầu trời mênh mông, một lưu quang màu đen bay lượn trên bầu trời, lướt đi trong đám mây mù, sau đó nhảy xuống lớp mây vờn quanh đỉnh Xạ Nhật Thần Sơn.
…
Xạ Nhật Thần Sơn nguy nga cao vút tận mây, cung điện huy hoàng lộng lẫy được kiến tạo ở nơi cao nhất thần sơn. Ánh nắng mặt trời chiếu xuống hắt lên cung điện thành những hào quang lấp lánh rọi chiếu cả vạn trượng.
Sau cung điện, ở trong một khu rừng u tĩnh, có hai căn nhà gỗ được xây gần nhau trong hai khoảng rừng im mát.
– Đại ca, Thiết hạt tử tới rồi.
– Vài ngày trước hắn vừa tới, sao bây giờ lại tới nữa?
Hai thợ săn mặc y phục da thú đang khoanh chân ngồi trên mặt đất, đối diện nhau. Trên bàn trước mặt họ để hai vò rượu. Bên cạnh bàn rượu có một đống lửa bập bùng. Trên đống lửa tỏa ra mùi thịt quay. Quỷ dị nhất chính là…
Hai thợ săn này, một người đầu tóc đen tuyền, một người đầu bạc trắng.
– Hai vị sướng thật đó. Còn có thể rảnh rỗi ăn thịt uống rượu.
Một thanh âm vang vọng, một người mù hắc y bỗng xuất hiện bên cạnh.
– Sao lại không rảnh?
Hán tử thợ săn tóc bạc chọc tay vào đống lửa, cầm lấy một miếng thịt nướng, cắn một miếng.
– Thiết hạt tử, nói đi, tới chỗ chúng ta làm gì?
– Đương nhiên là có việc.
Hạt Tử Kiếm Thánh vẫn đứng bên cạnh.
– Ta tới đây để mượn Thiên Lang của các ngươi.
– Hả?
Hai hán tử thợ săn lập tức ngừng ăn uống, đồng thời quay đầu nhìn Hạt Tử Kiếm Thánh.
Tên thợ săn tóc đen nhíu mày:
– Thiết hạt tử! Rốt cuộc ngươi muốn đối phó với ai mà phải mượn Thiên Lang của Thần Nhật Thần Sơn ta?
Muốn thu phục một con yêu thú hư cảnh là việc cực khó.
Yêu thú hư cảnh bình thường rất tự kiêu, coi thường loài người, sao có thể thần phục con người được?
Trên Cửu Châu Đại Địa, trong tám đại tông phái đúng là có vài tông phái có yêu thú hư cảnh. Nhưng phần lớn yêu thú hư cảnh này đã bị thu phục khi còn là tiên thiên kim đan. Sau đó trải qua một thời gian dài, ngẫu nhiên một con yêu thú đột phá tiên thiên kim đan thành yêu thú hư cảnh. Con yêu thú hư cảnh nếu còn nhớ tình cũ, có thể còn ở lại với tông phái này.
Nhờ thế một tông phái mới có được yêu thú hư cảnh!
Như Thiên Thần cung, có không ít yêu thú cấp bậc tiên thiên kim đan, nhưng cứ như đãi cát tìm vàng mới hy vọng có thể có một con đột phá.
Nhưng bất luận như thế nào… tông phái có yêu thú hư cảnh đều coi yêu thú hư cảnh như bảo bối, sẽ không dễ dàng cho bên ngoài mượn.
– Thiết hạt tử, ngươi muốn đối phó với tên Kinh Ý à?
Tên thợ săn tóc bạc hỏi.
– Đương nhiên không phải.
Hạt Tử Kiếm Thánh lắc đầu.
– Lần này ta muốn đối phó với cường giả hư cảnh của Quy Nguyên Tông.
– À.
Tên thợ săn tóc đen nhếch miệng cười.
– Thanh Hồ Đảo các ngươi chuẩn bị diệt Quy Nguyên Tông rồi? Đúng vậy, bây giờ Cửu Châu thế cục hỗn loạn, Thiên Thần cung mới xuất hiện, không ai biết Thiên Thần cung rốt cuộc mạnh như thế nào. Muốn ứng chiến, chúng ta tối thiểu cũng phải thống nhất địa bàn của mình.
– Nói đi, đưa ra giá gì mới cho mượn?
Hạt Tử Kiếm Thánh hỏi rất thẳng thắng.
– Thiết hạt tử, ta rất thích tính tình ngươi.
Tên thợ săn tóc đen nhếch miệng cười.
– Đại ca?
Tên thợ săn tóc bạc nhìn tên thợ săn tóc đen.
– Muốn mượn cũng được… Thanh Hồ Đảo ngươi và Xạ Nhật Thần Sơn ta bây giờ coi như đồng minh. Ta cũng nể mặt Thiết hạt tử ngươi. Nhưng, ngươi cũng biết quy củ rồi đó.
Tên thợ săn tóc đen cười nhìn lão mù. Trong tám đại tông phái, không ít tông phái không có yêu thú hư cảnh. Mời hư cảnh yêu thú ra tay quả là phải trả giá không thấp.
Hạt Tử Kiếm Thánh cũng không ngu đần, nên mặc cả một phen với hai huynh đệ tên thợ săn tóc đen, cuối cùng hai bên ngã giá. Sau đó tên thợ săn tóc đen mới triệu hoán Thiên Lang về.
– Ngạo…
Tên thợ săn tóc đen ngẩng đầu tru lên một tiếng.
Thời gian một hơi thở…
Vèo!
Một luồng ngân quang từ giữa núi rừng thoát ra, dừng lại cạnh hai tên thợ săn. Chính là một con yêu lang dài ba bốn trượng. Lông yêu lang toàn bộ đều có màu bạc, rất trơn trượt. Con ngươi của yêu lang lóe lên màu vàng lợt, trên trán mọc ra một cái sừng nhọn như dao.
Yêu lang của Xạ Nhật Thần Sơn được Xạ Nhật Thần Sơn tôn là Thiên Lang.
– Bây giờ đã là buổi chiều.
Tên thợ săn tóc đen ngửa đầu nhìn trời, nói:
– Thiết hạt tử, dựa theo những gì chúng ta bàn vừa rồi, vào lúc này ngày mai, Thiên Lang khẳng định phải về tới Xạ Nhật Thần Sơn ta.
– Thời gian như vậy là đủ rồi.
Hạt Tử Kiếm Thánh gật đầu.
Tên thợ săn tóc đen nhìn Xạ Nhật Thiên Lang, phát ra tiếng sói kêu. Con Xạ Nhật Thiên Lang cũng đáp lại.
Khoảnh khắc sau…
– Ta đã nói cho Thiên Lang rồi, bảo nó đi cùng ngươi đi giết tên cường giả hư cảnh Quy Nguyên Tông. Đợi đến Quy Nguyên Tông ở quận Giang Ninh, ngươi phát hiện trong khu vực có cường giả hư cảnh thì cứ nói ‘giết’ một tiếng. Thiên Lang sẽ hiểu ngay.
Tên thợ săn tóc đen nhắc nhở:
– Ta cũng nhắc nó rồi, chỉ cần tên cường giả hư cảnh đó vừa chết, Thiên Lang sẽ chạy về Xạ Nhật Thần Sơn ta ngay.
– Ừ, được.
Hạt Tử Kiếm Thánh đáp ứng tất cả.
– Xuất phát đi.
Tên thợ săn tóc đen quay đầu nhìn về phía Xạ Nhật Thiên Lang, phát ra một sói tru.
– Ngao ngô…
Xạ Nhật Thiên Lang đưa con ngươi màu vàng lợt nhìn Hạt Tử Kiếm Thánh, hiển nhiên đang đợi Hạt Tử Kiếm Thánh xuất phát trước.
Hạt Tử Kiếm Thánh hóa thành một luồng lưu quang màu đen lao thẳng xuống dưới núi. Xạ Nhật Thiên Lang cũng hóa thành một luồng ngân quang, tốc độ còn nhanh hơn Hạt Tử Kiếm Thánh một bậc… cho dù là nhanh như thế cũng chưa phải là cực hạn của Thiên Lang Xạ Nhật.
…
Ngày hai mươi hai tháng ba, vào lúc hoàng hôn.
Một luồng ngân quang và một luồng hắc quang lướt trên mặt đất mênh mông với tốc độ cơ hồ như nhau. Họ căn bản không chạy theo quan đạo, mà theo một đường thẳng.
– Giang Ninh quận thành!
Hạt Tử Kiếm Thánh mặc hắc y hướng mắt nhìn về phía thành trì cổ xưa nguy nga xa xa, con ngươi xám trắng lóe ra lệ màu đen mang.
– Quy Nguyên Tông cũng nên biến mất rồi.
Con Xạ Nhật Thiên Lang trầm mặc đi bên cạnh, con ngươi màu vàng lợt cũng nhìn chằm chằm vào Giang Ninh quận thành xa xa.
Vù!
Hai luồng hào quang cơ hồ đồng thời bắn về phía Giang Ninh quận thành.
…
Trong Giang Ninh quận thành, Vũ Các ở giữa Quy Nguyên Tông.
Trưởng lão canh gác Vũ Các u tĩnh chính là Vũ trưởng lão. Vũ trưởng lão đang ngồi trên ghế. Trên bàn trước mặt lão đang để mở một quyển tiểu thuyết dã sử, nhưng Vũ trưởng lão thì đang cau mày. Tay phải biến thành kiếm chỉ đang không ngừng khoa tay múa chân, ngón tay làm cho không gian chung quanh mờ ảo hơi vặn đi.
– Hả?
Vũ trưởng lão dừng phắt lại, ngẩng đầu nhìn về phía đông nam. Lão rõ ràng cảm nhận được hai luồng khí tức cường đại đột nhiên xuất hiện ở khu vực của mình. Hai khí tức này, một luồng là hắc ám không thể địch nổi, cường đại tới phát sợ. Còn khí tức còn lại là lệ mang màu trắng bạc.
“Hai cường giả hư cảnh!” Vũ trưởng lão đứng phắt lên.
…
Ngay khi Vũ trưởng lão phát hiện ra Hạt Tử Kiếm Thánh, Xạ Nhật Thiên Lang, thì Hạt Tử Kiếm Thánh và Xạ Nhật Thiên Lang cũng phát hiện ra một cường giả hư cảnh duy nhất ở Giang Ninh quận thành.
– Giết!
Hạt Tử Kiếm Thánh quát khẽ một tiếng, phát lệnh.
– Ầm!
Tốc độ Xạ Nhật Thiên Lang đột nhiên bộc phát. Hạt Tử Kiếm Thánh cũng bộc phát tốc độ nhanh nhất theo sau Xạ Nhật Thiên Lang. Một yêu lang một con người, một trước một sau nhanh chóng lao về phía Vũ trưởng lão. “Không ổn.” Khi phát hiện hai khí tức cường đại bỗng nhiên lao về phía mình với tốc độ kinh người, đặc biệt là tốc độ một luồng khí tức làm cho sắc mặt Vũ trưởng lão trong nháy mắt thành trắng bệch. Không hề do dự chút nào, Vũ trưởng lão lập tức hóa thành một đạo lưu quang, biến mất khỏi Vũ Các. “Tốc độ nhanh như vậy, khẳng định khí tức màu trắng bạc phía trước là yêu thú. Hơn nữa là yêu thú hư cảnh!” Vũ trưởng lão phán đoán trong nháy mắt. “Còn người phía sau, là cường giả hư cảnh.”
“Cường giả hư cảnh và yêu thú hư cảnh liên thủ, nhất định muốn giết ta.”
Tốc độ Vũ trưởng lão đã tới cực hạn. Đồng thời, Vũ trưởng lão vội vàng truyền âm vào Quy Nguyên Tông cho Gia Cát Nguyên Hồng đang chẳng biết gì:
– Nguyên Hồng, nhanh, chạy mau! Một cường giả hư cảnh và một con yêu thú hư cảnh đang cùng tới đây đuổi giết ta. Ngươi chạy nhanh trốn đi. Bây giờ mà không trốn, đợt lát nữa ngươi trốn không thoát đâu.
Thanh âm Vũ trưởng lão vang vọng trong phòng nơi Gia Cát Nguyên Hồng đang tĩnh tu.
“Cái gì.”
Sắc mặt Gia Cát Nguyên Hồng trong nháy mắt trắng bệch đi. Thân thể không khỏi đứng phắt dậy, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi. “Không ổn.” Gia Cát Nguyên Hồng không dám do dự, thậm chí còn không có thời gian nhắc nhở những người khác của Quy Nguyên Tông, chộp lấy binh khí của mình rồi lập tức thi triển khinh công, dùng tốc độ nhanh nhất thoát ra khỏi thư phòng.
…
Ngay khi Hạt Tử Kiếm Thánh, Xạ Nhật Thiên Lang cùng đuổi giết Vũ trưởng lão, Gia Cát Nguyên Hồng cũng nhanh chóng thoát đi.
“Cường giả hư cảnh có tốc độ kinh người, nhưng khu vực của họ chỉ có ba mươi bốn dặm! Khi cường giả hư cảnh và yêu thú hư cảnh đó đuổi giết sư tổ, tuyệt đối họ không dám sơ suất chút nào. Một khi không cẩn thận, sẽ để lệnh sư tổ chạy ra khỏi phạm vi ba mươi bốn dặm.” Gia Cát Nguyên Hồng hiểu rõ điểm này.
Hắn biết…
Tên hư cảnh đuổi giết Vũ trưởng lão, nếu chưa giết chết được Vũ trưởng lão sẽ không lãng phí thời gian tìm hắn.
Do đó, trước khi Vũ trưởng lão chết, Gia Cát Nguyên Hồng cũng có đủ thời gian chạy trốn.
Lướt như bay trên đồng ruộng, Gia Cát Nguyên Hồng như một luồng gió thổi qua, vài cái lắc mình đã ra rất xa rồi.
“Sao lại như thế? Hai đại hư cảnh? Tới đuổi giết sư tổ?”
“Đúng rồi, là Thanh Hồ Đảo!” Chỉ trong nháy mắt Gia Cát Nguyên Hồng phán đoán được ngay.
Gia Cát Nguyên Hồng đã chạy ra khỏi Giang Ninh quận thành, trong lòng rất lo lắng. “Sư tổ có chạy thoát được không???” Đánh giá khoảng cách giữa mình và cường giả hư cảnh, yêu thú hư cảnh đó vượt qua ba mươi bốn dặm rồi, Gia Cát Nguyên Hồng lập tức thay đổi hướng chạy trốn.
…
Nếu cho Quy Nguyên Tông đủ thời gian, tất cả sẽ trở nên rất tốt.
Nhưng, Thiên Thần cung xuất hiện đã khiến cho cả Cửu Châu đều hỗn loạn.
“Thật nhanh!” Vũ trưởng lão cảm ứng tốc độ của hai hư cảnh đuổi giết mình, luôn luôn nhắc nhở mình phải dùng tốc độ nhanh nhất chạy trốn.
Ầm!
Ầm!
Xuyên qua rừng cây, xuyên qua đồng ruộng, lướt qua sông, có thể nói là nhanh như chớp. Nhưng lão đã nhanh, tốc độ Xạ Nhật Thiên Lang còn nhanh hơn!
“Không ổn.” Vũ trưởng lão quay đầu lại liếc mắt. (Ba_Van: Không hiểu quay đầu lại làm gì nhỉ? Thói quen chăng? Vẫn cảm ứng được mà?!)
Chỉ thấy Xạ Nhật Thiên Lang toàn thân màu trắng bạc đang xé gió lướt tới.
Phạm vi ba mươi bốn dặm, dĩ nhiên Xạ Nhật Thiên Lang hoàn toàn truy đuổi được dễ dàng. Còn Hạt Tử Kiếm Thánh lúc này cũng chỉ cách trên ba mươi dặm.