Trời đã tối nhưng tuyết đọng trên núi vẫn chiếu rọi đêm tối chung quanh. Với thị lực của Đằng Thanh Sơn chỉ có thể liếc mắt đã thấy rất xa.
– Ủa?
Ánh mắt Đằng Thanh Sơn bỗng tập trung vào một cái bóng khổng lồ mơ hồ xa xa.
Vèo! Vèo! Vèo!
Cái bóng mơ hồ cơ hồ trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách trăm trượng lao xuống núi tuyết.
– Đây là gì? Tuyết Sư Thú? Ở trên núi tuyết ại xuất hiện một yêu thú lợi hại sao?
Đằng Thanh Sơn hơi ngạc nhiên, lập tức xốc bao lên, cầm Luân Hồi thương đuổi theo.
Vù! Vù! Thân ảnh hắn phiêu dật, gặp phải những vách đá đều nhảy thẳng xuống.
– Lực bùng nổ của ta bây giờ, mặc dù có thể áp đảo được tiên thiên kim đan, nhưng dù sao cũng không thể dựa vào ‘Thần’ mà tiêu trừ được lực cản không khí! Có lẽ phòng ngự của ‘Hỗn Nguyên Nhất Khí’ thương pháp có thể ngăn cản được tiên thiên kim đan. Nhưng thủ đoạn công kích thì còn kém xa. Con Tuyết Sư Thú này trông như một quả núi nhỏ. Thân thể to lớn như vậy hẳn là đã đạt tới trạng thái đỉnh cao nhất. Có thể so với yêu thú tiên thiên kim đan! Vừa vặn có thể dùng để kiểm tra thủ đoạn của ta bây giờ!
Thân ảnh như sao băng, đuổi theo cái bóng khổng lồ mơ hồ.
– Con Tuyết Sư Thú có tốc độ thật nhanh.
Đằng Thanh Sơn dù sao cũng chạy sau, cho dù truy theo cực nhanh chỉ có thể miễn cưỡng từ từ kéo khoảng cách gần lại.
Một yêu thú một người, một trước một sau, nhanh như thiểm điện! Hai ảo ảnh một lớn một nhỏ, xuất hiện có thể thấy rõ trong khoảng cách mười trượng.
Chỉ một lát sau đã chạy được hơn mười dặm.
Phía trước xuất hiện một bộ lạc khổng lồ. Chỉ cần nhìn từ xa xa đã thấy bộ lạc này đã vượt xa bộ lạc Khất Liên. Bên trong bộ lạc ẩn ẩn có những đống lửa bập bùng, ánh sáng tỏa ra ngoài.
Với thị lực của Đằng Thanh Sơn, miễn cưỡng có thể thấy bên cạnh đống lửa không ít người đang vừa múa vừa hát. Loáng thoáng còn có thể nghe được tiếng hoan hô tiếng cười đùa truyền đến. Đây là một bộ lạc cường đại hơn bộ lạc Khất Liên rất nhiều, cuộc sống cũng tốt hơn nhiều!
– Hống…~
Một âm thanh hưng phấn cực kỳ điên cuồng cất lên. Tựa như tiếng sấm mùa xuân giữa đất bằng!
– Con Tuyết Sư Thú này muốn làm gì?
Đằng Thanh Sơn biến sắc.
Yêu thú có trí tuệ có thể so với nhân loại thì rất ít khi vô duyên vô cớ công kích nhân loại. Trừ phi ngươi xâm phạm lãnh địa của nó. Đương nhiên cũng có số it, như con Xích Lân thú thích ăn thịt người.
– Không lẽ… Nó… Nó là Hồng Đồng Tuyết Sư Thú (con Tuyết Sư thú mắt đỏ)?
Đằng Thanh Sơn kinh hãi.
Chỉ thấy tàn ảnh tựa như một quả núi khổng lồ ầm ầm xông vào bộ lạc. Một cái lều vải trước mặt con yêu thú bị đạp bẹp, không ít máu phun ra từ căn lều vải này. Có lẽ có một gia đình đang ăn cơm trong lều vải, đã bị bàn chân từ trên trời giáng xuống đạp chết tươi.
– Là yêu thú!
Tiếng kêu la thê lương trong nháy mắt vang vọng cả bộ lạc. Bên trong bộ lạc vô cùng hỗn loạn.
– A Thước Á!
– Cha!
Từng tiếng thê lương thống khổ vang lên.
– Hống…
Con Tuyết Sư Thú như một quả núi nhỏ hưng phấn gào lên một tiếng. Thi thoảng lại nuốt chửng thân thể một nhân loại.
– A a…
Trong những tiếng kêu thảm thiết hoảng sợ, nó đút cả người nạn nhân vào cái miệng khổng lồ rồi nhai nát, thỉnh thoảng còn có vài phần còn lại của chân tay đã bị cụt, ruột lòi từ khóe miệng rơi xuống.
– Cha, cha!
Một đứa bé gái chừng mười tuổi rất đáng yêu từ một căn lều chạy ra, khóc lóc nhìn con yêu thú khổng lồ. Vừa rồi, cha nó đã bị yêu thú ăn thịt.
– Đi mau.
Bên cạnh một tộc nhân ôm cổ đứa bé gái, nhanh chóng bỏ chạy.
Tuyết Sư Thú khổng lồ cúi đầu, đớp mạnh về phía người phụ nữ đang bỏ chạy, ngoạm lấy người phụ nữ này, nhai rau ráu rồi nuốt ực vào miệng.
– Mẹ!
Nam hài đội mũ da nước mắt ròng ròng.
Một cơn ác mộng trong nháy mắt phủ xuống bộ lạc vốn yên tĩnh. Ngay cả những dũng sĩ của bộ lạc, gặp phải yêu thú khổng lồ này cũng hoàn toàn bất lực.
– Nghiệt súc!
Tiếng hét lớn chợt vang lên.
– Veo!
Xa xa một tảng đá lớn bằng đầu người, tựa như một viên sao băng hoa phá trường không, bay với tốc độ kinh người ầm ầm nện vào người con Tuyết Sư Thú.
– Bùng!
Cự thạch nứt toác, thân thể khổng lồ của con Tuyết Sư Thú cũng không khỏi lảo đảo. Nó gào lên một tiếng phẫn nộ, không ăn nữa mà quay đầu nhìn về phía hướng tảng cự thạch bay tới.
Một bóng người lóe lên như tia chớp, trong nháy mắt lướt qua hơn mười trượng cuối cùng dừng lại, ánh mắt băng giá nhìn chằm chằm vào khóe miệng đỏ máu của con Tuyết Sư Thú.
Con Tuyết Sư Thú này cao năm trượng (hơn mười hai thước), dài gần mười trượng. Đối với con người thì tuyệt đối là một con vật khổng lồ!
Cả người trắng muốt, bộ lông trắng thoạt nhìn tuyệt đẹp.
Đầu rất lớn, mặt rộng, mũi cao dài, đầu mũi màu đen. Còn có tai tròn ngắn, phối hợp với cái mồm to như chậu máu, tựa như một con sư tử.
Bộ lông bờm thật dài kéo dài tới ngực. Lông bờm dài, trắng tinh khiết tuyệt đẹp!
Trên trán còn có một cái sừng dài màu trắng!
Tuyết Sư Thú! Trong truyền thuyết thảo nguyên được tôn là ‘thánh thú’. Đằng Thanh Sơn đọc bộ sách nói về yêu thú, nên cũng rõ ràng… Tuyết Sư Thú, có tới hai loại.
– Quả nhiên là có con ngươi đỏ!
Con Tuyết Sư Thú khổng lồ trước mắt này thoạt nhìn rất đẹp. Nhưng nó có cặp mắt đỏ như máu có vẻ yêu dị, mồm đầy huyết tinh khiến con Tuyết Sư Thú này trở nên rất đáng sợ.
Tuyệt đại đa số Tuyết Sư Thú mắt kim sắc, song có một loại Tuyết Sư Thú rất tham lam, rất thích công kích, ăn nhân loại. Đây là Hồng Đồng Tuyết Sư Thú!
Hồng Đồng Tuyết Sư Thú: phi thường tàn nhẫn, hung tàn. Nếu như mạo phạm nó nhất định nó sẽ bất chấp tất cả, giết chết ai dám mạo phạm. Tuyết Sư Thú đạt tới đỉnh cao, chiều cao vượt qua tám trượng. Bình thường sống ở vùng rét lạnh, có thể phun hàn khí. Có thể so với cường giả cấp bậc tiên thiên kim đan.
…
Những đống lửa bên trong bộ lạc vẫn còn cháy, rất nhiều tộc nhân đã sớm bỏ trốn ra xa, cả đám đều đứng xa xa quan khán trận chiến huyết tinh giữa một người và một yêu thú!
Yêu thú tựa như một quả núi nhỏ, cực kỳ huyết tinh.
Còn người kia lại là nhân loại. Thể tích khác nhau quá lớn! Nhưng trước mặt con thú khổng lồ, nhân loại cầm một trường thương màu bạc lại tựa như có một luồng khí sắc bén.
– Mẹ, vị đại thúc đó có thể giết con quái vật không?
Một đứa bé gái mặc áo da đỏ thì thào hỏi người mẹ đang bi thương ôm chặt con gái mình.
– Vị đại thúc này nhất định có thể đánh được quái vật. Nhất định có thể!
Nữ đồng nhìn chằm chằm vào trận chiến xa xa, trong đầu lại không khỏi hồi ức cơn ác mộng vừa rồi.
Cả bộ lạc, rất nhiều người đều chờ đợi nhìn cảnh đang diễn ra.
…
Đằng Thanh Sơn cảm thấy sát khí ẩn hiện. Đối với nhân loại và yêu thú, Đằng Thanh Sơn cũng không có thành kiến quá lớn. Hắn cũng có thể đối đãi như bạn thân với yêu thú.
Nếu có người công kích Tuyết Sư Thú, lọt vào sự phản kích của Tuyết Sư Thú, Đằng Thanh Sơn sẽ không để ý tới. Nhưng nhân loại không trêu vào Tuyết Sư Thú, nhưng con Hồng Đồng Tuyết Sư Thú lại ăn thịt người!
Đằng Thanh Sơn tự nhiên có sát khí!
Đương nhiên, nếu nhân loại giết yêu thú. Đằng Thanh Sơn ngược lại sẽ không ngăn trở. Bởi vì… Đằng Thanh Sơn là nhân loại!
– Hống ~
Hồng Đồng Tuyết Sư Thú gầm gừ, nhìn chằm chằm vào nhân loại trước mắt. Với trí tuệ có thể so với nhân loại, nó có thể phán đoán ra cự thạch ném vào nó phải hơn vạn cân. Có uy lực mạnh như vậy thì cũng đủ để uy hiếp tới nó!
Nó phải cẩn thận!
Nhưng đã mạo phạm đến nó, nó khẳng định phải giết!
…
Một người một yêu thú, giằng co một lát.
– Hống…
Hồng Đồng Tuyết Sư Thú gầm lên làm người ta phải run sợ, đồng thời lắc lư lao vào Đằng Thanh Sơn như luồng sấm sét, hóa thành một đạo tàn ảnh mơ hồ.
Đằng Thanh Sơn cầm thương đứng đợi.
Hồng Đồng Tuyết Sư Thú dùng móng vuốt mạnh mẽ, vung lên xé toang không khí, phát ra tiếng rít chói tai đánh thẳng vào Đằng Thanh Sơn.
– Hát!
Đằng Thanh Sơn vọt mạnh ra trước, Luân Hồi thương trong tay đâm thẳng một chiêu rất đơn giản!
Va chạm chính diện!
– Ầm!
Hai bên giao kích, lực bùng nổ của con Hồng Đồng Tuyết Sư Thú vượt qua cường giả tiên thiên kim đan. Tuyệt đối phải tới trăm vạn cân cự lực! Còn Đằng Thanh Sơn cũng y như thế!
– Xoẹt xoẹt…
Va chạm đáng sợ làm cho một người một thú đều phải lùi lại. Những sóng gợn chấn động không gian mắt thường có thể thấy được lan mạnh ra bốn phía.
Bên trong phương viên ba mươi trượng kể cả đống lửa, lều vải nào bị lan đến, đều hóa thành mảnh vỡ, đến cả những tảng đá lớn cũng bị vỡ tung.
…
– Đáng sợ!
– Sao có thể như vậy chứ?
Xa xa những người trên thảo nguyên đang xem cuộc chiến sợ ngây người. Họ chém giết đều dùng đao chém đối phương. Nhưng một người một yêu thú phía trước chỉ cần sóng chấn động là có thể làm cho cự thạch vỡ tung, những đống lửa hóa thành mảnh vỡ.
– Cha, đó là thiên thần à?
Một nam đồng ngẩng đầu nhìn cha nó, cha nó cũng kinh ngạc.
…
– Hống…
– Hống…
Hồng Đồng Tuyết Sư Thú phẫn nộ, như đang điên loạn đập về phía Đằng Thanh Sơn. Còn Đằng Thanh Sơn cũng như một con yêu thú, cũng ập vào con Hồng Đồng Tuyết Sư Thú.
Nếu Luân Hồi thương va chạm với lợi trảo, căn bản không gây thương tổn gì cho con Hồng Đồng Tuyết Sư Thú.
– Nếu công kích quá cẩn thận, muốn thương tổn nó quả là rất khó. Phải liều một cuộc.
Đằng Thanh Sơn quyết định, thi triển chiêu ‘Độc Long Toản’.
Ngay lúc này…
Vốn Hồng Đồng Tuyết Sư Thú một lần nữa xông vào, lúc tới gần Đằng Thanh Sơn đột nhiên há cái miệng như chậu máu ra.
– Vù…~
Một luồng sương mù màu đen băng giá tràn ngập.
– Không ổn!
Né tránh không kịp.
Đằng Thanh Sơn trong nháy mắt thu liễm nội gia cương khí, đồng thời tiên thiên chân nguyên hình thành một màn hào quang ngoài thân! Tiên thiên chân nguyên và nội gia cương khí không thể cùng tồn tại.
Nói về phòng ngự băng hàn, đến nay hắn vẫn không thể hoàn toàn hình thành màn hào quang ‘nội gia cương khí’. Do đó không bằng dùng ‘tiên thiên chân nguyên’.
– Xoẹt xoẹt…
Ngoài thân Đằng Thanh Sơn nhất thời ngưng kết một tầng băng. Cho dù có tiên thiên chân nguyên ngăn cách, Đằng Thanh Sơn vẫn cảm thấy băng giá cực độ:
– Chẳng trách, nó là sương mù màu đen, Tử Quang Giao Long cũng thế! Nghe nói tiên thiên kim đan cũng không dám ngạnh kháng màn khí này. Nhưng… Rét lạnh truyền xuyên qua màn hào quang này. Thân thể nhỏ yếu của cường giả tiên thiên kim đan đương nhiên không kháng cự được. Nhưng đối với ta…
Kháng hàn, chính là phải xem vào loại thân thể nào.
Lúc trước Đằng Thanh Sơn lần đầu tiên chạm mặt Tử Quang Giao Long, sức mạnh thân thể hắn mới gần hai mươi vạn cân. Lúc đó, Đằng Thanh Sơn đã có thể kháng cự lại trong khối băng bao lại.
Lần này…
Mặc dù không có khối băng, nhưng lại có màn hào quang tiên thiên chân nguyên, ngăn cách không ít hàn khí. Quan trọng nhất chính là… Thân thể hắn, mạnh hơn năm đó nhiều! Nếu so với thân thể của tiên thiên kim đan, thì càng mạnh hơn không biết lần.
…
– Không ổn, thiên thần bị đóng băng rồi.
– Bị chết cóng chưa?
Những cư dân bộ lạc kinh hãi nhìn cảnh này. Nếu nhân loại cường đại đó chết, họ lại càng không có khả năng ngăn cản còn yêu thú đó.
Chỉ thấy xa xa con yêu thú khổng lồ sau khi phun hơi làm đóng băng, lại dùng một móng vuốt chụp thẳng vào cột băng.
– Bùng!
Bị móng vuốt nện xuống, khối băng ngoài thân nhân loại đột nhiên nổ tung.
Một quyền như tia chớp nện vào cái chân đầy móng vuốt lông lá đang quật xuống.