Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Cửu Đỉnh Ký

Chương 473: Cứu tinh

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Quy Nguyên Tông bốn bề thọ địch

Hành Thổ quyền một kích dọa nhân

Lực thiên địa nắm bảy phần

Cổ Ung, Hạt Tử phân vân đánh hòa?

Thơ: Evererst

Trời mới sáng, cả Quy Nguyên Tông tựa như chìm không khí đón cơn giông bão sắp ập tới. Thậm chí còn có rất nhiều người ôm ý nghĩ là nhất định phải chết, nhưng tầng lớp lãnh đạo cao nhất Quy Nguyên Tông thì lại khác hẳn.

– Ha ha… Được cứu, được cứu rồi.

Trong ba người Gia Cát Nguyên Hồng, Yến trường lão và Nghê trưởng lão đang đi về phía tường thành, Yến trường lão có vẻ rất vui mừng, không kìm được phải bật ra:

– Không ngờ, ngay lúc này Kinh Ý tiền bối lại tới Quy Nguyên Tông ta. Có Kinh Ý tiền bối ở đây, Quy Nguyên Tông ta đã được cứu rồi! Ha ha…

– Không ngờ là Kinh Ý tiền bối.

Nghê trưởng lão vẫn sắc mặt lạnh lùng quay đầu nhìn Gia Cát Nguyên Hồng, trong mắt khó nén được vẻ kích động.

– Tông chủ, người tìm được Kinh Ý tiền bối ở đâu thế.Đi Vũ An Quận à? Kình Ý tiền bối sao lại chịu giúp Quy Nguyên Tông? Rõ là, rõ là… Tông chủ, người tìm được Kinh Ý tiền bối là đã cứu được Quy Nguyên Tông rồi đấy!

Đại danh của Kinh Ý sớm đã truyền khắp thiên hạ.

Nghê trưởng lão, Yến trường lão từ bé đều được Quy Nguyên Tông bồi dưỡng. Họ sớm đã coi Quy Nguyên Tông trở thành nhà của mình.

Lúc trước, hai người bọn họ sau khi biết Vũ trưởng lão đã chết, trong lòng họ rất bi quan, ai cũng chuẩn bị chôn cùng Quy Nguyên Tông.

Nhưng bây giờ đột nhiên phát hiện ra lại có một hư cảnh cường giả ở Quy Nguyên Tông, họ vô cùng kích động nên có nói những lời thất thố cũng có thể thông cảm được.

– Xem các người kìa, có còn giống chấp pháp trưởng lão nữa không?

Gia Cát Nguyên Hồng cười, trong lòng ông lại hơi chua xót, nhưng miệng vẫn nói:

– Kinh Ý tiền bối từng có giao hảo với Quy Nguyên Tông. Lần này biết Quy Nguyên Tông gặp phải kiếp nạn đã không nói hai lời, lập tức chạy tới.

– Ừm, thời khắc nguy hiểm mới có thể nhìn thấu một con người.

Mắt Yến trường lão hơi ửng đỏ.

– Quy Nguyên Tông chúng ta phải nhớ kỹ đại ân của Kinh Ý tiền bối.

– Đại ân này không thể quên được.

Yến trường lão cũng gật đầu.

Lúc này, mấy người Gia Cát Nguyên Hồng đã lên tường thành, nên không còn nói về chuyện Kinh Ý nữa. Trên tường thành và trong thành có rất nhiều quân lính.

– Tông chủ.

– Trưởng lão.

Những trưởng lão và hộ pháp trong tông phái đều hành lễ về phía họ.

– Sư phụ.

Một thanh âm chợt vang lên. Chỉ thấy một thanh niên thân hình cao lớn, sắc mặt lạnh lùng có hàm râu cá trê đang nhìn Gia Cát Nguyên Hồng. Người này hiện tại chính là Quy Nguyên Tông tam chấp pháp… Tang Phong! Tang Phong, cũng vừa mới bước vào cảnh giới tiên thiên không lâu.

Y được Gia Cát Nguyên Hồng an bài chuyên môn chỉ huy quân đội thần bí nhất Quy Nguyên Tông – Long Cương vệ.

– A Phong.

Gia Cát Nguyên Hồng cất giọng trầm trầm:

– Chuẩn bị xong chưa?

– Dạ, sáu ngàn huynh đệ Long Cương toàn bộ đã chuẩn bị xong.

Tang Phong trịnh trọng gật đầu.

– Ừ, tới lúc mấu chốt, phải trông vào họ đó.

Gia Cát Nguyên Hồng khẽ gật đầu. Nhưng trong lòng Gia Cát Nguyên Hồng vẫn còn chờ mong: ‘Nếu Hạt Tử Kiếm Thánh vì sự xuất hiện của Đằng Thanh Sơn mà rút quân thì tốt quá.’

Giữa phủ đệ Vũ trưởng lão, Đằng Thanh Sơn vừa mới ngộ ra hành Thổ chi đạo, hắn mở hộp gỗ luôn luôn đeo trên người ra, lấy ra một binh khí thiếp thân – Khai Sơn Thần Phủ.

Vù… vù…

Chỉ thấy cuồng phong gầm thét, Đằng Thanh Sơn cầm thanh Khai Sơn Thần Phủ có ánh tử quang mờ ảo, đang không ngừng thi triển phủ pháp Khai Sơn Tam Thập Lục Thức. Mặc dù không sử dụng lực thiên địa và nội gia cương kình, nhưng trong lúc nhất thời không gian chung quanh vẫn hoàn toàn bị méo xệch.

Khi thì như một đao muốn chém vỡ cả thiên địa.

Khi thì như mặt trời muốn thiêu đốt mặt đất.

Khi thì như một cái bệ sâu nặng vô tận, tựa như mặt đất vô cùng.

Chỉ thấy từng đạo phủ ảnh tựa như một cái áo giáp rít lên, bọc kín cả bóng người Đằng Thanh Sơn. Thi triển phủ pháp lần này, Đằng Thanh Sơn có cảm giác thoải mái trước đó chưa từng có, nên thi triển phủ pháp càng lúc càng nhanh, cuối cùng hóa thành một hào quang mê huyễn, không ngừng xê dịch chung quanh cả khoảng đất như một tia chớp.

Lục Túc Đao Trì thò đầu lên khỏi mặt đất, quan sát Đằng Thanh Sơn luyện phủ, đôi mắt thô lố tròn xoe.

Vèo.

Đằng Thanh Sơn ngừng lại. ‘Ha ha, hành Thổ chi đạo đại thành, quả nhiên phi phàm.’Đằng Thanh Sơn có vẻ rất vui mừng.’Vũ Hoàng chính là Vũ Hoàng, không hổ là chí cường giả mạnh nhất từ trước tới nay. Thậm chí còn sáng chế ra hai loại bí điển chí cao là Cửu Đỉnh Thiên Thư, Khai Sơn Tam Thập Lục Thức nữa chứ. Phủ pháp này quả thật rất mạnh, rất mạnh!’

Đằng Thanh Sơn kích động vô cùng.

‘So với Vũ Hoàng, Ngũ Hành Thương Pháp của ta sáng chế bây giờ rất non nớt.’ Đằng Thanh Sơn phải thừa nhận điểm này.

Lúc trước Đằng Thanh Sơn chỉ ngô ra ‘hành Kim chi đạo’, ‘Hành Hỏa Chi Đạo’, nên cũng không phát huy được hết uy lực của Khai Sơn Tam Thập Lục Thức. Vì nhập môn của Khai Sơn Tam Thập Lục Thức chính là hành Thổ chi đạo, đến cả hành Thổ chi đạo mà cũng không luyện thành thì làm sao phát huy được uy lực phủ pháp cơ chứ?

Khai Sơn Tam Thập Lục Thức, lấy hành Thổ chi đạo nhập môn, rồi sau đó dần dần xâm nhập, dung hợp hành Kim chi đạo, rồi dung hợp Hành Hỏa Chi Đạo.

Có thể nói…

Đằng Thanh Sơn ngộ ra hành Thổ chi đạo, ‘hành Kim chi đạo’, ‘Hành Hỏa Chi Đạo’, ít nhất đã có thể thể hiện hoàn toàn uy lực của mười tám thức đầu trong Khai Sơn Tam Thập Lục Thức! Vì sau thức đầu trong Khai Sơn Tam Thập Lục Thức miêu tả hành Thổ chi đạo, thức thứ bảy tới thức thứ mười hai dần dần dung nhập hành Kim chi đạo. Thức thứ mười ba tới thức thứ mười tám lại dung nhập Hành Hỏa Chi Đạo. Sau thức thứ mười chín chính là hai đạo còn lại trong ngũ hành chi đạo.

Chỉ có đại thành tất cả ngũ hành chi đạo mới có thể hoàn toàn phát huy tất cả chiêu thức công kích của Khai Sơn Tam Thập Lục Thức.

Nhưng!

Bây giờ!

Đằng Thanh Sơn ít nhất có thể bộc phát toàn bộ uy lực của mười tám thức đầu trong Khai Sơn Tam Thập Lục Thức!

‘Vũ Hoàng chính là Vũ Hoàng.’ Đằng Thanh Sơn kích động vô cùng. ‘Thương chiêu Xích Kim Hổ Pháo của ta thuần túy chỉ là lấy xảo mà thành. Còn mười tám thức Khai Sơn Tam Thập Lục Thức đầu của Vũ Hoàng mới chính thức là chiêu thức đỉnh cao, uy lực ghê gớm thật.’

Cường giả hư cảnh bình thường.

Giả thiết hiểu được ba đạo, một khi quán thâu ba loại lực thiên địa vào cùng một chiêu, lực thiên địa bất đồng sẽ mâu thuẫn với nhau. Giả thiết có sáu thành lực thiên địa, e rằng mâu thuẫn nhau đã tiêu hao hết một. Chỉ còn lại có uy lực của năm thành lực thiên địa.

Điểm lợi hại của cường giả hư cảnh là có thể làm bên trong không hao hụt, sáu thành lực thiên địa hoàn toàn có thể phát huy hết uy lực!

Cường giả hư cảnh mạnh chẳng những không mất mát gì, ngược lại còn cộng hưởng với nhau để tăng hiệu quả! Sáu thành lực thiên địa, có thể phát huy uy lực sáu thành rưỡi đến bảy thành!

Chủng loại lực thiên địa càng nhiều, muốn để chúng không tiêu hao lại càng khó!

Giả thiết!

Ba loại lực thiên địa, cường giả hư cảnh có thể miễn cưỡng để chúng không triệt tiêu lẫn nhau. Nhưng ngộ được tất cả lực thiên địa, lúc tới hư cảnh đại thành muốn mười thành lực thiên địa không hao hụt quả là rất khó khăn. Chứ đừng nói còn làm cho mười thành lực thiên địa kết hợp hoàn mỹ, phát huy hiệu quả mạnh nhất!

Lúc này…

Thần điển do chí cường giả lưu lại là rất trọng yếu. Bởi vì, chiêu thức của chí cường giả cơ hồ đã đạt đến cực hạn! Do đó ở Cửu Châu, Vũ Hoàng môn, Doanh Thị gia tộc hoặc Ma Ni Tự đều xem những chiêu thức này là chí bảo, tuyệt đối không truyền ra ngoài.

‘Bây giờ ta có thể khống chế sáu thành lực thiên địa! Hơn nữa sức mạnh thân thể ta tương đương một thành lực thiên địa. Vậy là có bảy thành!’

‘Bảy thành lực thiên địa, thi triển hoàn mỹ mười tám thức đầu trong Khai Sơn Tam Thập Lục Thức uy lực sẽ như thế nào đây?’ Đằng Thanh Sơn kích động vạn phần. Hắn từng thông qua ‘Khai Sơn Thần Phủ’ và bản khắc đá kết hợp, thấy được Vũ Hoàng thi triển phủ pháp, hình ảnh chia nhỏ phủ pháp phân chia, hơn nữa mài giũa mấy năm rồi mới có thể sáng tỏ thông suốt nhanh như vậy được.

‘Khai Sơn Tam Thập Lục Thức không chỉ riêng là một bộ phủ pháp, hơn nữa cũng ẩn chứa một bộ thân pháp rất lợi hại!’

Khi thi triển phủ pháp, thân pháp đương nhiên cũng phải di động không ngừng theo. Lúc trước Đằng Thanh Sơn chính là kết hợp giữa thân pháp của Khai Sơn Tam Thập Lục Thức với Thiên Nhai Hành mà sáng chế ra địa hành thuật.

Nhưng lúc này…

Ngộ ra hành Thổ chi đạo, bộ thân pháp này Đằng Thanh Sơn cũng lập tức lĩnh ngộ được rất nhiều.

‘Ừm, thừa dịp Hạt Tử Kiếm Thánh còn chưa xuất hiện, ta cẩn thận mài giũa nghiên cứu, nghiên cứu thật sâu thân pháp cận chiến này mới được.’ Đằng Thanh Sơn không dám lãng phí thời gian.’Bảy thành lực thiên địa, cộng thêm thân pháp của Vũ Hoàng, phối hợp với mười tám thức đầu trong Khai Sơn Tam Thập Lục Thức, cùng với, binh khí cực mạnh của Vũ Hoàng ‘Khai Sơn Thần Phủ’…’

Đằng Thanh Sơn cơ hồ mười phần chắc chắn có thể đánh bại cường giả hư cảnh nắm trong tay tám phần lực thiên địa.

Về phần so với Hạt Tử Kiếm Thánh là hư cảnh đại thành.

‘Hiểu thêm về thân pháp một chút.’ Đằng Thanh Sơn lại một lần nữa luyện phủ pháp.

Đằng Thanh Sơn lúc này đang ở Quy Nguyên Tông, trong phạm vi ba mươi bốn dặm đều là khu vực của hắn, đương nhiên có thể sớm phát hiện ra Hạt Tử Kiếm Thánh đã đến.

Sáng sớm đầu hạ trời còn rất mát. Lúc này, trên tường thành Giang Ninh quận thành đang đứng đầy binh lính, còn có rất nhiều đệ tử Quy Nguyên Tông và quân sĩ Hắc Giáp Quân.

– Ầm ầm…

Tường thành phía đông, đại quân Thanh Hồ Đảo đang xông tới giống như làn hắc triều đang từ từ dâng. Trên tường thành Quy Nguyên Tông, ngàn vạn quân sĩ đều nín thở, có một vài binh lính, đệ tử mới gia nhập còn chưa trải qua huyết chiến, cho dù có tâm quyết tử, lúc này cũng không khỏi đổ mồ hôi tay, hai chân gần như nhũn ra.

Dù sao, họ cũng phải đối diện với đại quân Thanh Hồ Đảo rất lớn!

– Ầm ầm!

Đại quân di động tới chân tường thành phía đông rồi dừng lại.

Giữa trận Thanh Hồ đảo, có ba nam tử mặc chiến giáp màu đỏ sậm đang cung kính đứng cạnh Cổ Ung mặt áo vải bố, Hạt Tử Kiếm Thánh mặc hắc y.

– Sư tổ.

Cổ Ung nhìn Hạt Tử Kiếm Thánh, có vẻ hơi nghi hoặc.

Nên khai chiến rồi mới đúng.

– Hả?

Hạt Tử Kiếm Thánh nhìn tường thành Giang Ninh quận thành. Lão rõ ràng cảm ứng được bên trong Giang Ninh quận thành có một khí tức cường đại. ‘Khí tức này… hẳn là Kinh Ý. Nhưng khí tức này tựa hồ hơi có chút biến hóa. Kinh Ý này lại vừa đột phá à? Bây giờ sao hắn lại ở Giang Ninh quận thành?’

Vốn nghĩ rằng lần này rất dễ dàng. Nhưng hành động tiêu diệt Quy Nguyên Tông của Hạt Tử Kiếm Thánh lúc này gặp phải phiền toái rồi.

‘Không nhất định! Có lẽ Kinh Ý chỉ tới xem náo nhiệt.’

‘Hắn vô môn vô phái, sao lại quản chuyện của Quy Nguyên Tông?’ Hạt Tử Kiếm Thánh chỉ có thể thầm mong như vậy. Chỉ cần Kinh Ý không ra tay chõ mõm vào, lần này diệt Quy Nguyên Tông là việc rất nhẹ nhàng.

Nhưng đột nhiên…

Trong khu vực cảm ứng, khí tức đáng sợ đại biểu cho Kinh Ý đang dùng một loại tốc độ kinh người bay lên tường thành, cơ hồ thời gian một hơi thở đã tới trên tường thành rồi.

Trên tường thành, Đằng Thanh Sơn xuất hiện cạnh Gia Cát Nguyên Hồng.

‘Hừ, hắn vẫn tới.’ Sắc mặt Hạt Tử Kiếm Thánh xạm lại.

Bây giờ muốn diệt Quy Nguyên Tông quả là hơi phiền toái!

Chọn tập
Bình luận