Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Cửu Đỉnh Ký

Chương 320: Du Ngư thân pháp

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Dịch:workman

Tại Cửu Khúc quỷ vực sóng biển rất mãnh liệt.

Đằng Thanh Sơn cầm một sợi dây xích thô chắc chắn, hắn hết sức lôi thuyền Ô Mộc xé sóng lướt tới. Con thuyền Ô Mộc lao nhanh va chạm với sóng biển làm bắn tung lên những bọt sóng trắng như tuyết. Cửu Khúc Quỷ Vực bao chung quanh cả Minh Nguyệt Đảo sâu tới mấy trăm dặm. Đằng Thanh Sơn hướng xéo về phía đông nam, kéo con thuyền Ô Mộc bơi hơn một ngàn hải lý, rốt cục cũng bơi ra khỏi Cửu Khúc Quỷ Vực.

Hắn bắt đầu vừa bơi vừa kéo từ buổi chiều, một mạch tới đêm khuya, con thuyền Ô Mộc mới ra khỏi Cửu Khúc Quỷ Vực.

Vèo!

Xách theo một đống xích sắt, Đằng Thanh Sơn nhảy lên con thuyền Ô Mộc.

– Đằng đại ca, muội làm chút gì cho huynh ăn nhé!

Lý thấy thế, vội chạy vào trong khoang.

– Lần này mệt quá.

Các cơ bắp trên toàn thân Đằng Thanh Sơn đều gần như tê dại,

– Kéo một chiếc thuyền lớn trong luồng nước xiết mãnh liệt của Cửu Khúc Quỷ Vực, ngược hướng nước mà đi hơn một ngàn dặm mất gần sáu canh giờ, quả là mệt! Còn mệt hơn nhiều so với trận đánh với mười vạn đại quân bắc trấn.

Cho dù Đằng Thanh Sơn là cường giả nội gia quyền, lúc này cũng mệt rã rời.

Cửu Khúc Quỷ Vực cho dù tiên thiên cường giả tay không bơi qua cũng rất khó khăn, chứ đừng nói kéo một chiếc thuyền lớn. Hơn nữa kéo trên một ngàn hải lý!

– Dựa theo tốc độ kiếp trước tính toán thì ta bơi ngược với tốc độ trăm dặm luồng nước ở quỷ vực này.

Đằng Thanh Sơn cũng cảm thấy rất thoải mái.

Lúc này Lý từ cửa khoang đi ra:

– Đằng đại ca, huynh mệt mỏi rồi. Ăn chút bánh ngọt, uống chén trà đi. Bánh ngọt này vẫn còn nóng đấy.

Trên tay Lý đang cầm cái làn và một ly nước nóng. Đằng Thanh Sơn thấy thế, bèn nhặt lên cái bánh ngọt ăn vài miếng đã hết sạch. Lý đứng một bên mỉm cười nhìn Đằng Thanh Sơn:

– Ăn từ từ thôi, bên trong vẫn còn rất nhiều.

Đằng Thanh Sơn ngạc nhiên hỏi:

– Trong khoang có bao nhiêu bánh ngọt?

– Lúc huynh đang bế quan muội cũng đi lên trấn vài lần. Phát hiện ra nơi đó cũng có không ít bánh bao thịt và đủ loại bánh bao khác. Muội cũng mua khá nhiều! Trong khoang có nhiều lắm!

Lý cười trả lời.

– Tất cả đều đã phơi khô rồi, chúng có thể giữ được lâu. Muội cũng mua vài thùng nước to. Bên trong đều là nước cả.

Phiêu đãng ở trên biển Đằng Thanh Sơn không uống nước cũng chẳng sao. Hắn có thể thông qua lỗ chân lông hấp thu một lượng nước trong thiên địa.

Nhưng Lý mới là hậu thiên đỉnh phong, nàng vẫn còn phải uống nước.

– Muội mua nước à? Nếu không đủ nước mình vẫn có biện pháp khác mà. – Đằng Thanh Sơn lên tiếng.

– Biện pháp gì? – Lý giật mình với nét mặt ngơ ngác.

– Rất đơn giản, lấy hai két nước, rồi dùng một ống sắt nối lại. Trong đó một thùng rỗng, thùng kia chứa nước biển. Huynh dùng tiên thiên chân nguyên đốt nóng bình chứa nước biển, làm nước biển bốc thành hơi nước. Khi luồng hơi tới két nước rỗng hơi nước sẽ ngưng tụ lại thành nước, nước đó có thể uống được.

Đằng Thanh Sơn giải thích nghe có vẻ khá dễ dàng.

Tiên thiên chân nguyên của Đằng Thanh Sơn đến cả con người cũng có thể đôt cháy, chỉ cần thi triển một chút là được rồi.

– Hả?

Lý không tin:

– Chúng không phải là nước biển sao, tại sao có thể uống?

Đằng Thanh Sơn bối rối:

– Thôi, muội đừng hỏi nữa. Đã khuya rồi, nên nghỉ ngơi sớm đi.

Đằng Thanh Sơn cũng không nói thêm về vấn đề nước biển và nước ngọt khác nhau như thế nào. Việc đung nóng thành hơi nước… toàn là những thứ vô cùng đơn giản, nhưng Đằng Thanh Sơn cũng không muốn giải thích làm gì cho mệt.

*******

Bây giờ trời đã chuyển sang xuân, gió mùa chuyển hướng. Mặc dù Đằng Thanh Sơn khống chế hai cánh buồm đi đúng hướng, tận lực dùng sức gió giúp đỡ, nhưng rất rõ ràng tốc độ chạy của con Thuyền Ô Mộc mỗi ngày đều thua xa lúc vừa ra khơi.

– Rào rào…

Nước biển rập rờn đầy tĩnh lặng, đường chân trời ở phương đông xa mặt trời bắt đầu lộ ra nửa vòng tròn đỏ rực, ánh nắng lan tỏa khắp đại dương.

Thuyền Ô Mộc vẫn từ từ lướt trên ngọn sóng.

Lý từ cửa khoang đi ra. Lúc này, Đằng Thanh Sơn đã ở trên boong thuyền luyện tập Hành Thủy Chi Quyền. Chỉ thấy những đường quyền liên tiếp, hút những hơi nước ở chung quanh kết thành vài bọt nước vờn quanh Đằng Thanh Sơn. Từng đạo tia chớp màl xanh lam cũng không ngừng lấp lóe ngoài thân Đằng Thanh Sơn.

– Vù…

Quyền pháp Đằng Thanh Sơn thỉnh thoảng chuyển thành Hành Thổ Chi Quyền, tia chớp màu xanh lam ngoài thân thể rút vào trong cơ thể, đồng thời tia chớp màu vàng đất hiện ra lấp lánh.

Hành Thủy Chi Quyền và Hành Thổ Chi Quyền trao đổi lẫn nhau, thân hình hắn lắc lư như một pho tượng thần linh, tia chớp màu xanh lam, tia chớp màu vàng đất không ngừng thay nhau lóe sáng ở ngoài thân.

– Quyền pháp của Đằng đại ca càng ngày càng lợi hại!

Trên mặt Lý lộ ra vẻ vui mừng.

– Hồi trước tại chiến dịch Đại Duyên Sơn, Đằng đại ca chật vật lắm mới thoát được. Đợi đến khi Đằng đại ca tới Bắc Hải Đại Lục, gặp được Khai Sơn Tam Thập Lục Thức của Vũ Hoàng, thực lực sẽ tiến mạnh hơn nữa cũng có thể tiến vào hư cảnh! Đợi sau này Đằng đại ca trở về… Hừ!

Lý hiểu rõ Đằng Thanh Sơn lúc trước bị khắp thiên hạ đuổi giết.

– Ta chuẩn bị cho Đằng đại ca chút thức ăn.

Lý lập tức đi chuẩn bị điểm tâm.

– Đằng đại ca, hãy nghỉ một lát đi.

Lý đã làm xong tất cả, nhưng nàng phát hiện ra lúc này thân hình Đằng Thanh Sơn đang trở nên kỳ quái, chớp động không ngừng trên boong thuyền, mỗi một lần chớp động đều chỉ có xê dịch ra xa có vài thước, nhưng kiểu chớp động này lại quỷ dị vô cùng, tựa như trong nháy mắt đã rời khỏi chỗ cũ.

Vù!

Đằng Thanh Sơn dừng lại tươi cười đi tới, hắn đưa tay chộp lấy cái bánh bao nhân thịt đặt trên chiếc bàn thấp, há mồm ngoạm cái đã hết vèo.

– U.. u…

Cuồng Phong Ưng cũng liên tiếp nuốt hai cái bánh bao, nó ăn rất hưng phấn. Lý cười cười vuốt bộ lông con Cuồng Phong Ưng.

– Đằng đại ca, vừa rồi huynh luyện khinh công gì thế? Muội chưa bao giờ thấy huynh luyện thứ đó bao giờ cả? – Lý cất giọng hỏi.

– À.

Đằng Thanh Sơn cười:

– Ngày hôm qua khi huynh kéo con thuyền Ô Mộc bơi hơn một ngàn hải lý. Trong biển huynh nhìn thấy vài con cá đang bơi, linh cơ chợt động nên huynh định sáng chế một môn thân pháp đi động thật nhanh! Thật ra lúc trước đấu với thần điểu ‘Thanh Loan’ một trận, huynh rất hâm mộ tốc độ di động cực nhanh của Thanh Loan. Bây giờ Thủy Hành chi Đạo của huynh đã hoàn thành nên phát hiện ra có thể đem Hành Thủy Chi Đạo hoàn toàn dung nhập vào thân pháp.

Lý nghe thế liền mừng rỡ:

– Đằng đại ca, huynh sáng chế ra chưa?

– Vẫn chưa đâu vào đâu cả.

Đằng Thanh Sơn lắc đầu nói:

– Huynh bây giờ còn đang suy nghĩ và thử nghiệm, hơn nữa nội gia cương kình lại khác hẳn chân nguyên của Đạo Gia, Phật Tông. Nội gia cương kình phụ trợ thân thể ra sao, kích thích kinh mạch yếu huyệt như thế nào, tốc độ đề cao… vẫn phải từ từ suy nghĩ.

Không ai dạy Đằng Thanh Sơn nên hắn chỉ có thể tự mình nghiên cứu.

Trong kế hoạch của Đằng Thanh Sơn, hành Thổ chi đạo hẳn có thể sáng chế ra một môn khinh công thân pháp.

Còn Hành Thủy Chi Đạo cũng có thể sáng chế một môn thân pháp cận chiến. Một thứ là bay thẳng, cùng loại với Thiên Nhai Hành. Một thứ là tránh né linh động khi cận chiến, cùng loại với thân pháp của thần điểu ‘Thanh Loan’.

– Đằng đại ca, thân pháp mà huynh chuẩn bị chế ra có tên là gì?

Lý rất hưng phấn. Sau này, thân pháp mới nhất định sẽ rất nổi danh.

– Tên hử? Cứ gọi là Du Ngư thân pháp đi – Đằng Thanh Sơn tùy ý nói đại một cái tên.

(du ngư thân pháp: thân pháp cá bơi)

– Du Ngư? Tên này…

Lý ngơ ngác:

– Tên này quá…

– Tên đó rất xấu, thân pháp nào chẳng là thân pháp.

Đằng Thanh Sơn vẫn không để ý tới điều đó:

– Cứ gọi là Du Ngư thân pháp đi.

******

Con Thuyền Ô Mộc tiếp tục lướt về phía bắc, còn Đằng Thanh Sơn vẫn dốc lòng vu tu luyện, đem Hành Thủy Chi Quyền ẩn chứa trong Thủy Hành Chi Đạo hoàn toàn dung nhập Độc Long Toản với Du Ngư thân pháp.

Mặc dù Đằng Thanh Sơn suy nghĩ tìm cách dùng Hành Thổ Chi Quyền sáng chế ra khinh công thân pháp. Nhưng, một là phạm vi Ô Mộc nhỏ, thứ hai hắn đang ở trên biển, nên lực thiên địa về Thủy Hành lại đậm nhất, rất thích hợp nghiên cứu Thủy Hành Chi Đạo.

May mắn Đằng Thanh Sơn có thu hoạch rất khá ở Minh Nguyệt Đảo.

Với Hành Thủy Chi Quyền, Đằng Thanh Sơn một hơi sáng tạo tới chiêu thứ năm. So với hai đoạn sáu chiêu của Hành Thổ Chi Quyền thì cũng chỉ kém có một chút. Đằng Thanh Sơn cũng phát hiện… Độc Long Toản lúc trước của mình căn bản không đúng.

Tục ngữ thường nói “Cứng quá thì dễ gãy!”

Tuyệt chiêu Độc Long Toản của hắn theo đuổi cương mãnh và đâm quá mạnh. Còn bây giờ, khi Đằng Thanh Sơn thi triển Độc Long Toản, trong lúc ra chiêu thì rất bình thường, nhưng có thể trong nháy mắt bộc phát ra uy lực đáng sợ. Cũng có thể ngay sau đó thu hồi thương pháp rất hoàn mỹ. Có thể nói, đã có ý vị của ‘cương nhu kết hợp’.

Uy lực mạnh hơn một bước dài!

Tốc độ nhanh hơn!

Nhưng lại có thể khống chế rất như ý.

Trên một hoang đảo.

– Rào rào…

Trên thuyền Ô Mộc hạ mỏ neo xuống, chẳng mấy chốc thuyền đã đứng yên.

– Tiểu, đã lâu không rời thuyền. Đi lên hoang đảo này nghỉ ngơi một chút.

Đằng Thanh Sơn và Lý một trước một sau, nhảy xuống thuyền Ô Mộc đi tới mảnh đất trống trên hoang đảo.

-… Cuồng Phong Ưng cũng rất hưng phấn từ thuyền bay xuống.

Khi phiêu bạt trên biển Đằng Thanh Sơn cũng thường xuyên gặp một vài tiểu đảo, bình thường sẽ dừng lại nghỉ ngơi một lúc. Trên thuyền và trên mặt đất dù sao cũng khác nhau.

Đứng ở bờ biển, tâm tình Đằng Thanh Sơn và Lý rất tốt.

– Đằng đại ca, còn có bao lâu nữa chúng ta có thể tới được Bắc Hải Đại Lục? – Lý hỏi.

– Chúng ta ly khai Minh Nguyệt Đảo cũng mới được một tháng. Theo sự ước đoán của huynh muốn đến Bắc Hải Đại Lục tối thiểu còn phải hai ba tháng nữa.

Đằng Thanh Sơn nói tiếp:

– Ừm, muội và Tiểu Hôi đi chơi chung quanh chút đi. Vừa rồi trên thuyền, huynh chỉ ăn uống nói chuyện, chứ chưa luyện quyền.

Nói rồi Đằng Thanh Sơn để cây Luân Hồi thương trên trên mặt đất, còn hắn thì luyện Hành Thủy Chi Quyền.

Tại một hoang đảo trên hải dương mênh mông, khi luyện quyền pháp tâm tình của Thanh Sơn trở nên dễ dàng và hòa hợp với hải dương rộng lớn. Đằng Thanh Sơn cảm giác được… Mặc dù mới ly khai Minh Nguyệt Đảo một tháng, nhưng hắn đã có được chút đề cao về Hành Thủy Chi Quyền. Việc sáng chế ra chiêu thứ sáu khoảng cách chắc không còn xa nữa.

Vù… vù…

Quyền pháp mờ ảo, dưới chân Đằng Thanh Sơn tự nhiên thi triển Du Ngư thân pháp, linh động như một con cá, phiêu hốt khoảng cách xa tầm một trượng, hơn nữa phương hướng quỷ dị phi thường, hoàn toàn khác hẳn lẽ thường.

– Thật là khắc khổ.

Lý nháy mắt mấy cái, nàng giật mình.

Chỉ thấy phương xa phía chân trời, từng đạo ảo ảnh đỏ rực xé gió bay tới, tối thiểu cũng phải hơn mười ảo ảnh trước sau bay sâu vào hoang đảo.

– Hả? Đây là…? – Lý giật mình.

– Vừa rồi là Liệt Hỏa Điểu đó.

Đằng Thanh Sơn cũng dừng quyền, kinh ngạc nhìn ảo ảnh đỏ rực phía xa.

– Tất cả gồm mười tám con Liệt Hỏa Điểu. Ở Cửu Châu Đại Địa, Liệt Hỏa Điểu dường như chỉ ở Tây Vực mới có. Không ngờ trên hoang đảo này lại có Liệt Hỏa Điểu như vậy.

Liệt Hỏa Điểu là loại chim tất cả toàn thân màu đỏ, lông chim cứng như huyền thiết, rất lì lợm, có thể phun liệt hỏa. Có thể so được với cường giả tiên thiên hư đan.

– Đằng đại ca, muội vừa mới nhìn thấy Liệt Hỏa Điểu, tựa hồ đều bay vào sâu trong hoang đảo. Chẳng lẽ hoang đảo là sào huyệt của chúng – Lý kinh ngạc hỏi.

– Có lẽ.

Đằng Thanh Sơn cười nhạt:

– Nhưng chúng ta không cần phải quan tâm. Cứ nghỉ ngơi trong chốc lát rồi lên thuyền đi tiếp.

Bây giờ đến cả yêu thú tiên thiên kim đan Đằng Thanh Sơn cũng không quan tâm. Hành Thổ Chi Quyền và Hành Thủy Chi Quyền đạt tới ý cảnh như thế, Đằng Thanh Sơn có thể nói đã bước một bước dài tiến vào cánh cửa hư cảnh.

Đột nhiên…

– U…

Một tiếng kêu to vang dội, một ảo ảnh đỏ rực từ xa bay tới, sau đó đứng lại trên bầu trời nhìn vào hắn.

Ảo ảnh mĩ lệ tựa như mộng ảo làm cho Đằng Thanh Sơn và Lý chấn động.

Chọn tập
Bình luận