Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ! Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Cửu Đỉnh Ký

Chương 274: Hai Đại Thần Sứ

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Nguyên thiên quân vạn mã muốn vây bắt một người, nhưng không ngăn trở được cước bộ hắn chút nào!

– Ngu xuẩn!

Tên tướng quân nhìn thấy thế, không khỏi cười lạnh nói:

– Là tiên thiên cường giả, trước mặt thiên quân vạn mã thứ nên làm nhất là tiết kiệm tiên thiên chân nguyên. Còn làm như hắn, cầm một cây trường mâu đập điên cuồng, đích xác rất uy phong, nhưng tốc độ tiêu hao tiên thiên chân nguyên, sẽ nhìn hơn so với giết chóc bình thường rất nhiều! Cho dù là cường giả tiên thiên kim đan, tùy ý tiêu hao như vậy, sau khi giết chết được mấy trăm người chỉ sợ tiên thiên chân nguyên cũng cạn kiệt luôn.

Đích xác, Đằng Thanh Sơn bây giờ đang làm như vậy.

Nếu không phải thân thể dùng lực, mà là sử dụng tiên thiên chân nguyên huy động trường mâu giết người, mỗi một cú vung lên đập xuống, quét bay nhiều người như vậy, không nói về kỹ xảo, thuần túy chỉ là sức lực, sự tiêu hao tiên thiên chân nguyên chỉ sợ nhiều hơn rất nhiều so với khi thi triển tuyệt chiêu, tiên thiên chân nguyên sẽ tiêu hao với tốc độ kinh người.

Chẳng mấy chốc sẽ không có lực tiếp tục nữa! Tiên thiên cường giả bình thường khi giết người đều chỉ giết một hai người, tiết kiệm tiên thiên chân nguyên.

Thời gian mười hơi thở!

Trên thảo nguyên đã nằm xuống rất nhiều thi thể chiến sĩ. Tên tướng quân sắc mặt âm trầm, nhìn như đóng đinh vào Đằng Thanh Sơn.

– Tướng quân, tiên thiên chân nguyên của tên Hô Hòa phỏng chừng sắp cạn kiệt rồi.

– Hừ.

Ánh mắt tên tướng quân lạnh đi,

– Trước đây ta còn xem hắn là một dũng sĩ lợi hại, muốn để làm việc cho bộ tộc Cuồng Phong ta. Nhưng bây giờ hắn giết chết mấy trăm chiến sĩ của bộ tộc Cuồng Phong ta… chỉ có máu của hắn, mới có thể đền được cho những chiến sĩ đã chết.

Mười lăm hơi thở!

Đằng Thanh Sơn vẫn đi về phía trước, có vẻ rất thoải mái.

Tên Tướng quân sắc mặt cực kỳ khó coi. Tên thủ lĩnh kỵ sĩ bên cạnh liền nói:

– Tướng quân. Chúng ta đã tổn thất hai thành nhân mã rồi. Vẫn chưa bắt được hắn! Tiên thiên chân nguyên của tên Hô Hòa tựa như vô cùng vô tận. Không thể tiếp tục như vậy nữa đâu!

Bắt Đằng Thanh Sơn là thể diện của bộ tộc Cuồng Phong!

Là một trong tứ đại bộ lạc cường đại nhất trên đại thảo nguyên bắc bộ, cho dù tổn thất nhân mã cũng phải bắt cho được Đằng Thanh Sơn. Nhưng bây giờ… Nhân mã đã tổn thất quá nhiều.

– Tướng quân.

Một tên kỵ sĩ thân vệ khác bên cạnh cũng lo lắng nói.

– Không thể tiếp tục như vậy nữa! Tên Hô Hòa này thật là đáng sợ. Hơn nữa… Ta hoài nghi hắn chính là ác ma A Lan Đạt tương truyền gây họa ở thảo nguyên trung bộ. Nếu là hắn, tất cả chúng ta có thể chết sạch cũng không bắt được hắn!

– Ác ma A Lan Đạt?

Tên thủ lĩnh kỵ sĩ chấn động.

Cả tên tướng quân cũng sắc mặt đại biến.

Theo tin đồn…

Mười vạn đại quân bắc trấn của ‘Kim Lang Vương Quốc’, một trong ba đại vương quốc ở thảo nguyên trung bộ, vây sát một người. Từ sáng giết tới trời tối, chết hai vạn người! Máu nhiễm đỏ cả thảo nguyên, những quân sĩ may mắn còn sống đều hoảng sợ nói người nọ là ‘ác ma A Lan Đạt’!

Nhân mã càng nhiều, vây sát lại càng thêm kinh khủng!

Trên đại thảo nguyên mênh mông, mười vạn người! Cũng tương tự với biển người. Cả tiên thiên cường giả mà muốn trốn cũng khó, trong biển người ngựa mênh mông, chỉ cần cạn kiệt tiên thiên chân nguyên là bị giết chết ngay! Dưới sự vây công của nhiều nhân mã như vậy, tốc độ tiêu hao chân nguyên rất kinh người.

Nhưng nam nhân được xưng là ác ma A Lan Đạt, giết chóc liên tục một canh giờ! Chân nguyên vẫn vô tận như thường!

– Ác ma A Lan Đạt, mặc đồ rách nát… Chẳng lẽ, chính là hắn? Sao hắn lại từ thảo nguyên trung bộ mò tới chỗ của chúng ta chứ!

Tên tướng quân sắc mặt rất khó coi. Lúc này thân ảnh người đó đang bước từng bước về phía hắn, không ít chiến sĩ thảo nguyên đã hơi sợ hãi, không dám điên cuồng xông lên nữa.

– Triệt thoái!!!

Tên tướng quân gào lên một tiếng.

– Triệt thoái!

– Triệt thoái!

Nhất thời, đám sĩ quan quân đội ở các doanh cũng gào lên.

Vốn đám chiến sĩ thảo nguyên xếp thành ba tầng vây bắt Đằng Thanh Sơn, lại như nước thuỷ triều xuống nhanh chóng thối lui, cả đám nhanh chóng nhảy lên chiến mã chạy trốn. Tốc độ chạy trốn cực nhanh, bao nhiêu khí lực đều xuất ra bằng hét.

– Giá!

– Giá!

Thiên quân vạn mã lập tức rầm rộ chạy đi, đến cả nhặt xác cũng chưa kịp.

– Ha ha… Tướng quân Y Lặc Đức, côn pháp quét rác của ta như thế nào?

Tiếng cười lang lảnh tựa như tiếng sấm ầm ì vang vọng khắp thiên địa. Thiên quân vạn mã chạy trốn chó nhà có đám, cả đám người trong lòng chẳng những không phẫn nộ, ngược lại chỉ hoảng sợ.

Về phần tên tướng quân, nghiến răng quay đầu lại nhìn thoáng qua.

– Ác ma A Lan Đạt?

Tên tướng quân thấp giọng thì thào:

– Đối phó với ác ma, nên để thiên thần ra tay!

Thiên Thần Sơn có uy tín tuyệt đối trên thảo nguyên bắc bộ. Mấy trăm năm qua, không ai có thể rung chuyển được sự thống trị của Thiên Thần Sơn! Cho dù thấy thủ đoạn của Đằng Thanh Sơn, tên tướng quân vẫn tôn sùng Thiên Thần Sơn tuyệt đối. Thiên thần, đó là không cái gì không làm được cả!

Nhìn thiên quân vạn mã chạy trốn, trên thảo nguyên còn lưu lại rất nhiều chiến sĩ hoặc đã chết, hoặc là trọng thương, cùng với không ít chiến mã chạy tứ tán.

– Tứ đại bộ lạc?

Đằng Thanh Sơn hướng mắt về phía đông nam,

– Dưới sự thống trị của Thiên Thần Sơn, để các bộ lạc cạnh tranh, tứ đại bộ lạc cường đại nhất còn ác độc hung tàn hơn cả mã tặc. Quân đội của chúng áp bức những tiểu bộ lạc như bộ lạc Khất Liên, áp bức họ chém giết cướp đoạt lẫn nhau, như vậy mới có thể tập hợp đủ bạc!

– Tất cả bộ lạc đều học nội kình bí tịch, học đao pháp!

– Chém giết lẫn nhau, sinh ra cừu hận. Hơn nữa không cho phép giết hài tử… Để bộ lạc đời sau luôn luôn có áp lực phát triển.

– Cạnh tranh như vậy, cả thảo nguyên bắc bộ sẽ là một cơ sở chế tạo cường giả!

Đằng Thanh Sơn cũng không khỏi sợi hãi Thiên Thần Sơn! Loại thống trị tuyệt đối này, thậm chí thống trị tín ngưỡng, còn triệt để hơn cả tám đại tông phái!

Cho dù Ma Ni Tự, Tuyết Ưng Giáo, cũng đồng dạng là thống trị tôn giáo, nhưng không dám đem nội kình bí tịch truyền khắp thiên hạ.

– Mặc dù dân cư thảo nguyên bắc bộ, phỏng chừng cũng trên một ức, không nhiều bằng Dương Châu, nhưng vì tất cả mọi người đều có thể học nội kình bí tịch, ngược lại sàng lọc ra người cường giả hơn so với Thanh Hồ Đảo, Tiêu Dao Cung thống lĩnh một châu!

Đằng Thanh Sơn hiểu rất rõ điểm này.

– Thực lực của Thiên Thần Sơn, phỏng chừng không thua gì tám đại tông phái!

Đằng Thanh Sơn thầm nghĩ.

Cửu Châu Đại Địa

Vì tám đại tông phái thống trị tuyệt đối.

Một vài nhân vật tài năng tuyệt thế muốn khai tông lập phái, muốn phát triển, phần lớn sẽ lựa chọn tiến về những tiểu quốc ở Tây Vực, hoặc là tiến về những hòn đảo ở Đông hải. Cao thủ ở những nước Tây Vực, các đảo Đông hải cũng có không ít.

Giống như mình ở Thanh Châu gặp được Mã Cẩm Khiếu đi báo thù, chính là bái sư ở các quần đảo Đông hải, thậm chí còn đạt tới cảnh giới tiên thiên!

Giống như lúc trước nhi tử của tài thần ‘Chu Đồng’ là ‘Chu Sùng Thạch’, cũng ở hải ngoại mấy năm. Những đảo hải ngoại này nhìn như không lớn, nhưng có rất nhiều. Rất nhiều đảo cộng lại, dân cư cũng có rất nhiều. Một vài cường giả có chí hướng cũng sẽ tới đó tranh đoạt một hòn đảo để thống trị, khai tông lập phái. Tuy nói cạnh tranh kịch liệt, nhưng cũng may không nhiều như Cửu Châu, không thể ngo ngoe gì trước mặt tám đại tông phái.

Cao thủ nhàn tản các nơi cộng lại, cũng có rất nhiều.

– Thiên Thần Sơn cho dù có mạnh, nhưng cũng không có gì nghiêm trọng! Phải trở thành cường giả hư cảnh, mới có tư cách xưng là thế lực lớn trong thiên hạ!

Đằng Thanh Sơn lao thẳng về phía bắc,

– Trước tiên tới bờ Bắc Hải, mua một con thuyền tốt.

Thiên Thần Sơn, những núi tuyết ở thảo nguyên bắc bộ.

Thiên Thần Sơn, cao hai ba ngàn trượng, ngọn núi như mũi thương đâm thẳng vào bầu trời. Trên đất ẩn hiện thấy những tòa kiến trúc của Thiên Thần Sơn, dưới chân núi, mỗi ngày đều có rất nhiều người trên thảo nguyên cúi lạy! Thiên thần, là thứ được mọi người trên thảo nguyên bắc bộ vô cùng tôn sùng!

Trên Thiên Thần Sơn, trong điện của một cung điện tường trắng mái đỏ, một trung niên nam tử mặc áo bào màu đỏ dày khoanh chân ngồi trên bồ đoàn.

– Thần Sứ đại nhân!

Một nam tử thân thể gầy gò, mặc áo bào trắng khuôn mặt nghiêm túc khom người nói:

– Ta vừa rồi đã nói mọi việc, việc phát sinh sáng sớm hôm nay, tuyệt không có gì giả dối! Cao thủ gọi là ‘Hô Hòa’ này có chân nguyên tựa như vô tận. Do đó ta hoài nghi hắn là ác ma A Lan Đạt theo lời đồn ở thảo nguyên trung bộ.

Thần Sứ mặc áo bào đỏ dày, hai lông mày rất dày, đôi mắt có vẻ rất sáng.

– A Lan Đạt?

Hồng Bào Thần Sứ khẽ nhíu mày.

– Thần Sứ đại nhân, người này dám can đảm dưới ánh sáng chói lọi bao phủ của thiên thần trắng trợn giết chóc. Nhất định phải nghiêm trị.

Tướng quân Y Lặc Đức nói vẻ trịnh trọng.

Hồng Bào Thần Sứ lạnh lùng gật đầu:

– Tốt lắm, Y Lặc Đức! Ta đã biết về sự tình này rồi, ngươi có thể lui ra.

– Thần Sứ đại nhân, chuẩn bị khi nào đi đối phó với Hô Hòa thế?

Tên tướng quân nhìn Hồng Bào Thần Sứ.

Hồng Bào Thần Sứ sắc mặt trầm xuống, ánh mắt lạnh đi.

Tướng quân hiểu, hắn nói làm cho Hồng Bào Thần Sứ mất hứng. Lập tức nặn ra nụ cười:

– Thần Sứ đại nhân, ta không quấy rầy đại nhân tĩnh tu, xin lui ra trước!

Sau đó lặng lẽ từ cửa hông nhanh chóng rời đi. Tên Hồng Bào Thần Sứ lúc này sắc mặt hơi biến đổi.

– Ác ma A Lan Đạt? Nếu là hắn, vậy thì hơi phiền toái.

Hồng Bào Thần Sứ nhíu mày,

– Tên Y Lặc Đức không nói láo, rất giống như những tin truyền đến! Kia ‘Hô Hòa’, rất có có thể chính là ác ma A Lan Đạt. Nhưng có thể một người giết chết gần hai vạn người, theo lý thuyết, phải đạt tới hư cảnh mới có thể làm được. Nhưng cường giả hư cảnh nếu muốn giết người, bất tất phải phiền toái như vậy mới đúng. Hơn nữa cường giả hư cảnh địa vị tôn sùng, không có bao nhiêu người nhàm chán như vậy.

– Những Thần Tướng phán định, tên ác ma A Lan Đạt, hẳn là là tiên thiên kim đan. Chỉ có điều, có thủ đoạn đặc thù nhanh chóng bổ sung tiên thiên chân nguyên.

Ngay lúc này…

Một thanh niên toàn thân phủ trong hắc y đi đến, trên mặt thanh niên có nụ cười hài hước:

– Chú Bự, đang làm gì thế, ngẩn người ra làm gì?

– À, là Phong sứ giả!

Hồng Bào Thần Sứ vội đứng lên,

– Vừa rồi ta đang nghĩ tới việc Ác Ma A Tư Lan. Bây giờ xuất hiện một tên cao thủ hư hư thực thực là ‘A Tư Lan’, hắn vừa mới làm một chi quân đội dưới trướng bộ tộc Cuồng Phong chúng ta chết gần hai ngàn người.

Hồng Bào Thần Sứ hiểu rõ, thực lực hắn mặc dù cao hơn so với thanh niên trước mắt, nhưng nói về địa vị… So với hắc y Thần Sứ thần bí này thì thấp hơn không ít.

Hắc y Thần Sứ, thực lực không nhất định quá mạnh, nhưng lại tuyệt đối là nhân vật hạch tâm.

– À, Ác Ma A Tư Lan hử?

Thanh niên hắc y này hơi kinh ngạc,

– Hắn có dùng thương pháp không? Hoặc là, ngươi có phát hiện hắn có búa không?

Nếu Đằng Thanh Sơn ở đây, sẽ nhận ra ngay lập tức, người trước mắt chính là thương nhân lúc trước giả tạo thành Tôn Phong!

– Phong sứ giả, ngươi hoài nghi hắn là Đằng Thanh Sơn trên Cửu Châu Đại địa à? Không có khả năng. Đằng Thanh Sơn không mạnh như vậy đâu.

Đặc sứ áo đỏ nói:

– Hơn nữa, tin tức không nói hắn dùng thương pháp. Ngược lại nói là chỉ dùng chưởng pháp. Chưởng pháp rất quỷ dị, làm cho quân đội Kim Lang Vương quốc chết gần hai vạn người.

Tôn Phong cười nói:

– Ta cũng chỉ hỏi một chút. Việc giải quyết Ác Ma A Tư Lan đối với Thiên Thần Sơn cũng không phải là việc khó!Mỗi một Thần Tướng chẳng phải đều là cao thủ tiên thiên kim đan sao? Phái ra Thần Tướng thứ nhất, tuyệt đối có thể giải quyết được ác ma A Lan Đạt rồi.

– Thần Tướng thứ nhất, thực lực có thể xếp trong số ba người trên Thiên Bảng, đích xác có thể giải quyết được A Tư Lan! Nhưng Thần Tướng thứ nhất, đang cùng ‘Thiên Thần’ vĩ đại tĩnh tu.

Hồng Bào Thần Sứ cung kính nói.

– Đúng, Thần Tướng thứ nhất già rồi, nếu không cố gắng đột phá tới hư cảnh, cũng đã tới đại hạn rồi.

Tôn Phong gật đầu.

Hồng Bào Thần Sứ xấu hổ cười, hắn nào dám đánh giá Thần Tướng như vậy, khẩn cầu tiếp:

– Phong sứ giả, việc mời Thần Tướng ra tay quả là hơi phiền toái. Nếu Phong sứ giả có thể hỗ trợ, các Thần Tướng khẳng định sẽ nể mặt Phong sứ giả.

– Nể tình? Là nể mặt bộ hắc y trên người ta thôi.

Tôn Phong cười nói:

– Đi, theo ta đi gặp mấy vị Thần Tướng.

Chọn tập
Bình luận