Có cả Cửu Diệp Hồng Liên à? Trên đời này lại có Cửu Diệp Hồng Liên sao? Đằng Thanh Sơn vừa khiếp sợ, vừa kích động vui mừng.
Hỏa Diễm Hồng Liên chia làm Tam Diệp Hồng Liên, Tứ Diệp Hồng Liên, Ngũ Diệp Hồng Liên vân vân. Lúc trước từng phát hiện được loại cao nhất là Thất Diệp Hồng Liên. Có bao nhiêu lá cây, Hỏa Diễm Hồng Liên sẽ có chừng đó hạt. Hầu như mỗi một hạt đều có thể bồi dưỡng được một tiên thiên cường giả. Nói cách khác, gốc Cửu Diệp Hỏa Diễm Hồng Liên trước mắt đủ để bồi dưỡng chín tiên thiên cường giả!
Chín người, cả Quy Nguyên Tông cũng chỉ có ba bốn tiên thiên cường giả.
Cho dù là Thanh Hồ Đảo, một trong tám đại tông phái, lúc chưa bị tổn thất nặng nề cũng có không quá hai mươi tiên thiên cường giả. Sau chiến dịch Đại Duyên Sơn, tiên thiên cường giả Thanh Hồ Đảo chỉ còn lại có chín người! Chín tiên thiên cường giả đủ để cân bằng số lượng tất cả tiên thiên cường giả của Thanh Hồ Đảo rồi.
Một gốc Hỏa Diễm Hồng Liên, có thể so với toàn bộ tiên thiên cường giả Thanh Hồ Đảo còn lại.
Ở Cửu Châu, nếu có Cửu Diệp Hồng Liên thì e rằng cũng sẽ khiến cho tất cả đại tông phái đều tham gia tranh đoạt, chứ đừng nói là ở Đoan Mộc Đại Lục nơi tiên thiên cường giả rất hiếm.
“Ở thảo nguyên Cửu Châu Đại Địa, trên Thiên Thần Sơn ta có được Hắc Diễm Côn. Không ngờ bây giờ nó lại có tác dụng lớn đến như vậy, giúp ta tìm được Hỏa Diễm Hồng Liên.” Trong nháy mắt, trong đầu Đằng Thanh Sơn hiện lên hàng vạn hàng nghìn ý nghĩ. Mặc dù trong lòng rất kích động, nhưng hắn không chần chờ chút nào, đạp mạnh vào dung nham “Vù!”
Cả người hắn vọt đến trước Hỏa Diễm Hồng Liên, một tay đưa ra tóm lấy Hỏa Diễm Hồng Liên.
Lúc trước bên ngoài Cửu Diệp Hồng Liên còn bốc lửa phừng phừng, tụ tập vô số những điểm sáng màu đỏ. Nhưng khi Đằng Thanh Sơn vừa chộp lấy, trong nháy mắt ngọn lửa phía ngoài Cửu Diệp Hồng Liên ẩn đi. Đến cả những điểm sáng màu đỏ cũng hoàn toàn biến mất. Đằng Thanh Sơn liếc mắt đã có thể thấy chín cái hạt đen bóng như trân châu đen trên đài sen của Hồng Liên.
“Chín hạt!” Đằng Thanh Sơn lộ ra nụ cười nhạt.
“Hả?” Đằng Thanh Sơn đột nhiên biến sắc.
Bên cạnh, một bóng người bao phủ trong chiến khải màu bạc hiện ra trong dung nham, ánh mắt dán vào người Đằng Thanh Sơn, đồng thời cũng chú ý tới gốc Hỏa Diễm Hồng Liên trong tay Đằng Thanh Sơn.
– Cửu Diệp Hồng Liên!
Người nọ không kìm được, kinh hô.
“Hừ.” Đằng Thanh Sơn biến sắc, quyết đoán trong nháy mắt. “Người này đáng chết!” Cửu Diệp Hồng Liên chính là bảo bối đủ để làm cả Đoan Mộc Đại Lục phải điên cuồng. Một khi bị người trong thiên hạ biết Cửu Diệp Hồng Liên trên tay mình, đủ loại âm mưu quỷ kế của người thường thì cũng đành đi, nhưng điều Đằng Thanh Sơn sợ nhất chính là khiến cho Thiên Phong Chiến Thần và Vân Mộng Chiến Thần động tâm!
Vân Mộng Chiến Thần và mình có quan hệ tốt, nhưng Hỏa Diễm Hồng Liên đủ để bồi dưỡng chín người tiên thiên cường giả thì e rằng Vân Mộng Chiến Thần cũng không kìm được mà muốn đoạt lấy vài hạt. Về phần Thiên Phong Chiến Thần không thân cũng chẳng quen gì với mình, e rằng hắn sẽ không hạ thủ lưu tình.
– Vèo!
Bóng người bao trùm trong chiến khải trong veo hầu như vừa ló ra khỏi dung nham trong nháy mắt, lập tức quyết đoán lại lội vào trong dung nham.
Đằng Thanh Sơn vừa muốn động thủ, đối phương đã biến mất trong dung nham cuồn cuộn…
“Không hề do dự tí nào à!” Đằng Thanh Sơn thầm than lực quyết đoán của đối phương.
Trong dung nham, Đằng Thanh Sơn không nhìn thấy đối phương. Muốn đuổi giết cũng không biết phải đi về phía nào…
Trong dung nham nóng rực, Thiết Kiếm Vũ Thánh Hác Liên Hạo Duyên bao trùm trong áo giáp, một lát sau đã đỡ sợ:
“May mà phản ứng của ta rất nhanh, lập tức thoát đi. Nếu không… để tin tức về Cửu Diệp Hồng Liên không bị lọt ra ngoài, chắc chắn Đằng Thanh Sơn sẽ giết ta diệt khẩu.”
Trong thời buổi loạn lạc để sinh tồn, phải chú trọng tới sinh tử. Chỉ cần có thể trở thành Vũ Thánh, chắc lúc đó ai cũng sẽ đều làm như vậy.
“Đằng Thanh Sơn, thực lực ngươi thì ta bội phục, nhưng…”
“Nhưng Cửu Diệp Hồng Liên này,” Ánh mắt Hác Liên Hạo Duyên sáng quắc, “Gia tộc Thiên Phong của ta phải có!”
Lúc này ánh mắt Hác Liên Hạo Duyên lạnh đi, hắn đứng giữa dung nham cuồn cuộn hét lớn:
– Hỏa Diễm Hồng Liên bị Chiến Thần Cực Mạnh “Đằng Thanh Sơn” lấy được. Hỏa Diễm Hồng Liên, là Cửu Diệp Hồng Liên!
Tiếng hét rất to, trong nháy mắt vang vọng cả vùng núi lửa, vVang vọng không ngừng trong hang núi, tiếng vọng mãi không dứt.
– Đằng Thanh Sơn tìm được!
– Đằng Thanh Sơn tìm được!
– Đằng Thanh Sơn tìm được!
…
– Là Cửu Diệp Hồng Liên!
– Là Cửu Diệp Hồng Liên!
– Là Cửu Diệp Hồng Liên!
…
Bên trong núi lửa, tiếng vọng tiếp nối không ngừng. Hơn nữa, hắn lại là đệ nhất Vũ Thánh Bắc Hàn Vực, nên tiếng gầm ẩn chứa chân nguyên rất lớn. Không cần phải hoài nghi, chẳng những vang vọng không ngừng bên trong núi lửa, thậm chí còn có những tiếng vang lan mãi ra tận miệng núi lửa, tiếng vọng vươn ra cả vùng thiên địa giữa Hỏa Diễm Lĩnh… Hầu như trong nháy mắt, ngàn vạn người ở gần núi lửa đều nghe được tiếng hắn.
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên ngọn núi lửa:
– Là Cửu Diệp Hồng Liên à! Là cửu diệp sao!
Mọi người khổ cực lục lạo bảy tám ngày nay, lúc này hoàn toàn sửng sốt.
…
Đút Cửu Diệp Hồng Liên vào trong túi áo da, Đằng Thanh Sơn tiện tay cầm hắc viêm côn nhanh chóng chạy nhanh lên trên.
Lúc này, mọi người xung quanh đều đã nghe được.
Bùng!
Dung nham bắn ra, một thân ảnh mặc chiến khải trùm trong ngọn lửa bay ra, dừng ở bờ hồ dung nham.
– Là hắn?
Chung quanh rất nhiều vũ giả đều trợn trừng mắt, nhưng họ căn bản không dám ngăn bóng người mặc chiến khải bao phủ trong ngọn lửa.
Vèo!
Đằng Thanh Sơn chẳng hề ngừng lại, cứ như thuấn di, mỗi bước xa tới bảy tám mươi trượng, vài bước đã chạy ra khỏi miệng núi lửa. Làm cho rất nhiều vũ giả chết lặng người.
Ngay lúc này…
Bùng! Bùng! Bùng!
Cơ hồ tiếng vang vọng ra liên tiếp.
Ba nhân ảnh mặc dù có trước có sau, nhưng cách biệt không lớn, trong đó một người hóa thành điện quang phóng về phía miệng núi lửa. Còn có một người hóa thành tàn ảnh màu bạc đuổi theo. Người cuối cùng hóa thành lưu quang màu đỏ. Tốc độ ba người này đều nhanh đến cực hạn, chung quanh hồ dung nham có rất nhiều vũ giả đang xem cuộc chiến chỉ mới nháy mắt một cái, mà ba người này đã chạy ra khỏi miệng núi lửa rồi.
Bùng! Bùng!
Sau đó, liên tiếp những Vũ Thánh khác từ trong hồ dung nham lao ra. Hỏa Diễm Hồng Liên đã bị Đằng Thanh Sơn tìm được rồi, đám Vũ Thánh đương nhiên không thể tiếp tục ở trong hồ dung nham nữa.
– Nhiều Vũ Thánh thế à!
– Người hóa thành điện quang chính là Húc Nhật Vũ Thánh, ta thấy hắn thi triển khinh công.
Có người hô.
– Bóng người mang theo lôi quang là Lôi Đao Vũ Thánh Phó Đao.
Rất nhiều vũ giả đều đàm luận tên của những Vũ Thánh vừa rồi.
– Vũ Thánh Tối cường Đằng Thanh Sơn, phỏng chừng chính là người đầu lao ra. Tốc độ của bóng người màu đỏ rực cực nhanh.
…
Đằng Thanh Sơn vừa nhảy ra khỏi miệng núi lửa, ánh mắt liếc nhìn bốn phía, không khỏi chấn động. Chỉ thấy ngàn vạn người đứng ở núi lửa, hơn nữa phần lớn đều nhìn về phía miệng núi lửa.
– Vèo
Đằng Thanh Sơn đạp mạnh xuống núi đá dưới chân, như một mũi tên rời cung, bắn thẳng xuống dưới chân núi. Núi lửa cao chừng mấy trăm trượng, Đằng Thanh Sơn chỉ một lần nhảy đã rơi xuống dưới chân núi rồi. Còn rất đông Vũ Thánh khác đuổi theo thì không có lấy một ai có can đảm dám làm như thế.
Nhưng những người ấy chạy cực nhanh. Khoảng cách mấy trăm trượng vốn chỉ một hơi thở đã tới rồi, Đằng Thanh Sơn tự nhiên bứt được quá xa.
– Đằng Thanh Sơn, Cửu Diệp Hồng Liên chính là chí bảo trong thiên hạ, ngươi đừng nghĩ tới việc độc chiếm.
Thanh âm hùng hồn quanh quẩn trong thiên địa.
Đằng Thanh Sơn căn bản không thèm để ý tới Vũ Thánh?
Đám người này thì hắn căn bản không để vào mắt. Cái hắn lo lắng nhất chính là Cửu Diệp Hồng Liên sẽ khiến cho hai đại chiến thần nổi lòng tham.
Những người đang truy Đằng Thanh Sơn cũng biết… cho dù đuổi kịp Đằng Thanh Sơn cũng không có bổn sự đoạt được Cửu Diệp Hồng Liên. Nhưng… Chỉ có đi theo Đằng Thanh Sơn mới có có thể tìm được cơ hội có được Cửu Diệp Hồng Liên. Nếu không, một chút cơ hội cũng không có.
Vèo! Vèo! Vèo!
Một người chạy trước, phía sau những đạo hào quang đuổi sát nút.
– Trời.
– Khinh công lại nhanh như vậy được sao.
Rất nhiều vũ giả ở trên núi lửa, trên từ cao nhìn xuống, hướng mắt thấy hơn mười luồng hào quang đuổi theo bóng người màu vàng đất chạy đầu tiên. Nhưng càng đuổi, bóng người màu vàng đất lại cách càng xa. Điều này làm những vũ giả đứng nhìn không khỏi thán phục.
– Vũ Thánh Tối cường chính là Vũ Thánh Tối cường, đến cả khinh công cũng cực mạnh.
…
Trong dung nham, thi triển Hành Hỏa cương kình có hiệu quả tốt nhất. Còn khi thi triển khinh công kết hợp giữa Thiên Nhai Hành và Địa Hành, sử dụng Hành Thổ cương kình là tốt nhất.
Đêm đen kịt, ở bên đường quan đạo trong vùng Đông Hoa Vực núi non trùng điệp.
Veo!
Một tiếng lôi điện đánh vào giữa vùng núi, chỉ lóe lên một cái đã vọt tới phương đông xa xôi.
Trong cú sét đánh đó, xuất hiện Vân Mộng Chiến Thần đeo chiến đao đầu sói.
Nói về tốc độ, Vân Mộng Chiến Thần lúc này nhanh hơn bọn người Đằng Thanh Sơn, Mục Vọng quá nhiều.
“Không ngờ lần này Hỏa Diễm Hồng Liên xuất thế, lại có thể làm Hỏa linh lực chấn động ghê gớm như vậy. Đến cả ta ở Vân Mộng Cổ Thành mà cũng cảm giác được. Loại tình huống này, chỉ có Thất Diệp Hồng Liên xuất thế mới có được. Còn lần này, dao động còn mạnh hơn những gì ghi lại trong sách gia tộc. Xem ra lần này ít nhất là Thất Diệp Hồng Liên, thậm chí cao hơn!”
Khi ráng đỏ ngập trời, Vân Mộng Chiến Thần còn ở Vân Mộng Cổ Thành, cách quá xa, nên căn bản nhìn không thấy.
Nhưng, hắn lại cảm giác được dao động của linh lực.
Do đó, hắn chạy đến!
…
Trong trời đêm ở Đông Hoa Vực.
Vù!
Một con chim lớn, toàn bộ trắng như tuyết giương cánh xé gió lao về phía nam. Trên lưng nó là một nam tử khuôn mặt lãnh khốc, tóc bạc trắng đang khoanh chân ngồi. Xung quanh hắn và con đại điêu còn có vòng hào quang màu xám, màu bạc vờn quanh. Trong vòng hào quang này, tốc độ của con đại điêu càng tăng lên mức kinh người.
“Hỏa Diễm Lĩnh!” Ánh mắt Thiên Phong Chiến Thần quét xuống về phía, tai nhích động.
“Hả? Cửu Diệp Hồng Liên bị Đằng Thanh Sơn đoạt đi rồi? Là chín lá sao!”
“Ừm, phải tìm cho được Cửu Diệp Hồng Liên, có chín tiên thiên cường giả, xác suất để Hách Liên gia tộc ta xuất hiện được một chiến thần sẽ lớn hơn nhiều.”
“Đằng Thanh Sơn này thật là gan lớn. Đến cả Cửu Diệp Hồng Liên cũng mưu toan đoạt đi. Rõ là muốn chết! Cũng tốt, lần này ta tiện tay giải quyết hắn luôn.”
Trong miệng Thiên Phong Chiến Thần phát ra những tiếng lẩm bẩm trầm thấp kỳ dị.
Con đại điêu trắng như tuyết tựa hồ hiểu được lời hắn, không hề hạ xuống, mà bay về Ngưu Đầu Sơn ở phía nam.
Vèo!
Đại điêu trắng như tuyết được hào quang kỳ dị bao phủ, chỉ lóe lên một cái đã biến mất trong bầu trời đêm.