Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Cửu Đỉnh Ký

Chương 448: Hô Hòa khách khanh

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Tháng mười một rất lạnh, nhưng đám vũ giả cả Cửu Châu lại đang sôi trào, vô cùng kích động.

– Hàng ngàn vạn đạo lôi điện đánh xuống, cả Tiêu Dao Cung trở nên hoang tàn.

– Thiên Thần cung quá mạnh.

– Thiên hạ bát đại tông phái, việc thanh trừ Tiêu Dao Cung là mục tiêu hàng đầu của Thiên Thần cung!

Trên Cửu Châu Đại Địa có rất nhiều tửu lâu giữa các quận thành, đều có thể nghe những câu cảm thán như vậy. Cường giả hư cảnh của Thiên Thần cung sắp bị giết chết. Lão cung chủ của Tiêu Dao Cung đến đánh cũng không đánh, mà cứ thế bỏ chạy rồi. Cường giả hư cảnh Thiên Thần cung vô cùng phẫn nộ, dùng ngàn vạn lôi điện hủy diệt cả Tiêu Dao Cung!

Đương nhiên đây là những lời dân gian nghe nhầm đồn bậy, càng ngày càng quá mức.

Trên thực tế chỉ là con Lôi Điện Chiến Ưng dùng hai cánh phóng ra không ít lôi điện thôi. Nhưng bất luận như thế nào thì việc Tiêu Dao Cung không chiến mà chạy và việc cung điện Tiêu Dao Cung bị hủy diệt cũng có thể nói lên một điểm… Tiêu Dao Cung, một trong bát đại tông phái Cửu Châu đã tiêu đời!

Có thể nói chủ nhân của Thanh Châu không còn là Tiêu Dao Cung nữa.

Mặc dù Tiêu Dao Cung bây giờ vẫn còn khống chế không ít quận thành, nhưng thủ đô của tông phái mà cũng không giữ được, Tiêu Dao Cung làm sao đấu được với Thiên Thần cung nữa đây? Người sáng suốt đều có thể nhìn ra Tiêu Dao Cung chỉ sống tạm chút hơi tàn thôi.

Cảnh này làm rất nhiều vũ giả thán phục, nhiệt huyết sôi trào. Đám vũ giả đều chỉ sợ việc thiên hạ bất loạn thôi.

Nhưng những tông phái lớn ở Cửu Châu Đại Địa, cũng cảm thấy lo lắng trước việc ‘Thiên Thần cung’ quật khởi, đặc biệt là khi thấy ‘Thiên Thần cung’ bước đầu triển lộ thực lực của cường giả hư cảnh. Đặc biệt là ‘Hồng Thiên Thành’ ở U Châu nằm về phương bắc rất gần Thanh Châu, và Thanh Hồ Đảo ở Dương Châu nằm phía nam của Thanh Châu

Thanh Hồ Đảo và Hồng Thiên Thành đều lo Thiên Thần cung sẽ xua quân bắc thượng hay nam hạ!

Đương nhiên…

Phía tây Thanh Châu, còn có ‘Vũ Hoàng môn’ ở Vũ Châu. Người trong thiên hạ đều cho rằng Thiên Thần cung cho dù có kiêu ngạo tới mấy, e rằng cũng không dám trêu vào ‘Vũ Hoàng môn’, tông phái có lịch sử dài lâu nhất trong số bát đại tông phái!

Tại Thanh Châu, quận Giang Ninh, Quy Nguyên Tông.

Trong thư phòng của Gia Cát Nguyên Hồng.

– Không ngờ, thật không ngờ, Tiêu Dao Cung lại không đánh đã chạy!

Vũ trưởng lão liên tục lắc đầu, cảm thán.

– Lão cung chủ của Tiêu Dao Cung là một trong những cường giả mạnh nhất ở cả Cửu Châu. Nghe đồn hắn đã đạt tới hư cảnh đại thành rồi! Nhưng hắn lại bất chấp cả gốc rễ của tông phái ngàn năm…

Cường giả hư cảnh đại thành nếu đối chiến thì động tĩnh tuyệt đối không thể nhỏ được!

Nhưng khi cung điện Tiêu Dao Cung, cả sơn môn bị hủy thì không hề có sự xuất hiện cảnh siêu cường giả đối chiến. Tự nhiên các đại tông phái đều cho rằng lão cung chủ Tiêu Dao không đánh mà chạy!

Gia Cát Nguyên Hồng nhíu mày, tựa hồ đang lo lắng gì đó.

– Sư tổ, việc lão cung chủ Tiêu Dao chạy trốn chỉ có thể nói là Thiên Thần cung quá mạnh.

Gia Cát Nguyên Hồng trịnh trọng nói:

– Bây giờ xem ra thì thứ nhất, Thiên Thần cung ít nhất có một con Lôi Điện thần ưng! Hai là, Thiên Thần cung tuyệt đối không chỉ có một cường giả hư cảnh đại thành! Kỳ thật chỉ cần hai cường giả hư cảnh đại thành cũng không đến mức làm cho lão cung chủ Tiêu Dao không đánh đã chạy!

Vũ trưởng lão khẽ gật đầu.

Thủ phủ của một tông phái, đó là gốc rễ!

Cứ như quận Giang Ninh đối với Quy Nguyên Tông vậy. Bị mất quận Giang Ninh, Quy Nguyên Tông sẽ không có gốc nữa.

– Đúng, nếu như có thể phản kháng, lão cung chủ Tiêu Dao Cung không đến mức đến cả Căn cơ tông phái cũng bỏ qua đâu. – Vũ trưởng lão gật đầu.

– Con bây giờ đang lo lắng một điểm.

Gia Cát Nguyên Hồng nhíu mày nói:

– Thiên Thần cung có thực lực mạnh như thế, nhưng lúc trước chúng ta chưa bao giờ nghe qua cả. Hiển nhiên Thiên Thần cung đã che dấu rất kỹ. Thế lực đáng sợ như vậy mà có thể che dấu sâu như thế, một khi đã bộc phát vậy sẽ rất đáng sợ!

– Có thể đáng sợ tới mức lão cung chủ Tiêu Dao Cung không đánh đã chạy, thực lực Thiên Thần cung sợ phải gấp hai Tiêu Dao Cung, thậm chí là gấp ba!

– Ẩn nhẫn kỹ như thế, một khi bộc phát tuyệt đối sẽ không thỏa mãn với chỉ một Thanh Châu!

– Cũng khó nói, họ sẽ công kích cả Dương Châu ta.

Hai mắt Gia Cát Nguyên Hồng nheo lại, hàn quang thoáng hiện.

Vũ trưởng lão vừa nghe thế, cũng phải hít mạnh một hơi.

– Nguyên Hồng, ý con nói… Thiên Thần cung cũng sẽ chiếm cả Dương Châu ta? – Vũ trưởng lão hơi kinh sợ.

– Không có gì lạ.

Gia Cát Nguyên Hồng ung dung nói tiếp:

– Năm đó khi ‘Hồng Thiên Thành’ ở đông bắc U Châu còn cực mạnh, Đông Bắc vương suất lĩnh thiết kỵ chiếm lĩnh hơn phân nửa Cửu Châu! Còn chí cường giả ‘Tần Lĩnh Thiên Đế’, ‘Vũ Hoàng’ đã từng nhất thống thiên hạ… Cho dù là Phật Tông, ‘Ma Ni Tự’ vốn không thích đánh giết cũng chiếm lĩnh hai châu cơ mà!

Gia Cát Nguyên Hồng thở dài:

– Thiên Thần cung này chỉ cần có đủ thực lực, không có dã tâm mới là lạ!

– Còn ở chung quanh Thanh Châu, phương bắc là ‘Hồng Thiên Thành’ ở U Châu, phía nam là ‘Thanh Hồ Đảo’ ở Dương Châu, phía tây là ‘Vũ Hoàng môn’ ở Vũ Châu. Thiên Thần cung sẽ không ngu xuẩn công kích môn phái xa xưa nhất là ‘Vũ Hoàng môn’. Về phần Hồng Thiên Thành và Thanh Hồ Đảo, thì Hồng Thiên Thành cũng là truyền thừa của Đông Bắc vương! U Châu ở phía Đông bắc cũng là một châu dã man nhất, muốn công chiếm Hồng Thiên Thành khẳng định khó hơn công chiếm Thanh Hồ Đảo nhiều!

– Thanh Hồ Đảo cũng chỉ có một tên Hạt Tử Kiếm Thánh. Tương đương với lão cung chủ của Tiêu Dao Cung.

– Có thể diệt Tiêu Dao Cung, họ có thể diệt cả Thanh Hồ Đảo.

Gia Cát Nguyên Hồng cười khổ.

– Đương nhiên họ cũng sẽ thuận tay tiêu diệt nốt Quy Nguyên Tông ta! Đến lúc đó ít nhất trước khi nhất thống hai châu là Thanh Châu và Dương Châu, cũng khó nói còn có thể lấy Dương Châu ta làm cầu nối, tiếp tục công chiếm Viêm châu!

Vũ trưởng lão biến sắc.

Quy Nguyên Tông chỉ có chút thực lực, nếu so với Thiên Thần cung thì thua quá xa.

– Không có biện pháp gì khác à? – Vũ trưởng lão vội hỏi.

– Bây giờ phải xem lão cung chủ Tiêu Dao Cung thôi.

Hai mắt Gia Cát Nguyên Hồng lóe ra quang mang.

– Tiêu diệt cơ nghiệp của cả một tông phái, như vậy lão cung chủ và Thiên Thần cung khẳng định sẽ có mối thù bất cộng đái thiên! Sự tồn tại của lão hẳn sẽ làm cho Thiên Thần cung phải đau đầu. Thứ hai, Quy Nguyên Tông có sư tổ và Thanh Sơn là hai hư cảnh, nếu con bất tử Phượng Hoàng cũng tới… Đến lúc đó Thiên Thần cung e rằng cũng sẽ không chỉ vì một quận mà trêu vào ba hư cảnh! Cũng khó nói, còn có thể đàm phán với chúng ta. Mỗi người đều cân nhắc lợi hại.

Vũ trưởng lão nghe thế gật đầu.

Chỉ cần không ngu, thì tuyệt đối không thể vì một quận mà đắc tội với ba hư cảnh, đặc biệt còn có một con bất tử Phượng Hoàng!

– Đáng tiếc bây giờ bất tử Phượng Hoàng vẫn chưa tới.

Gia Cát Nguyên Hồng khẽ lắc đầu:

– Hơn nữa con cũng không muốn bộc lộ việc Thanh Sơn đạt tới hư cảnh… Chỉ có thể đi bước nào hay bước nấy thôi. Theo tin tình báo, Tiêu Dao Cung bây giờ đang chuẩn bị giữ vững ba nơi, hy vọng có thể trì hoãn Thiên Thần cung chút thời gian.

Gia Cát Nguyên Hồng e rằng không biết rằng đệ tử đắc ý của lão ‘Đằng Thanh Sơn’ bây giờ đang giúp cho Thiên Thần cung.

Cửu Hoàn Sơn chiếm diện tích cực rộng. Nguyên nhân vì quá rộng, nên quan đạo không thể đi vòng qua mạch núi này được, chỉ có thể xuyên qua sơn mạch thôi.

Ở ngoài đèo tiến vào Cửu Hoàn Sơn.

Vô số quân lính dày đặc như cả đám rừng, xếp hàng thật dài, liên miên không dứt, tựa như dòng nước biển đen ngòm vô tận. Hai mươi hai vạn đại quân là khái niệm gì? Hoàn toàn có thể gọi là ‘biển người’.

Vợ chồng Đằng Thanh Sơn, Nhị Thánh nữ, Xích Viêm Kỳ chủ, Thanh Long Kỳ chủ, ba trưởng lão đang đứng cùng nhau, nhìn con đèo Cửu Hoàn Sơn trước mắt.

– Ha ha, người của Thiên Thần cung sao vậy, sợ rồi à?

– Rõ là một đám người nhát gan.

– Đại gia ở nơi này, giỏi thì tới đây đánh một trận đi.

Chỉ thấy trên núi Cửu Hoàn Sơn có những bóng người đông đúc, đang tùy ý chửi bới. ‘Lý Quân’ làm thống soái bị nhục mạ như vậy, thậm chí còn có những tên lính còn chửi bới những từ dơ bẩn không chịu nổi, càng làm cho Lý Quân rất phẫn nộ.

– Tiểu Quân.

Đằng Thanh Sơn cầm tay Lý Quân.

– Vâng! Không sao đâu.

Lý Quân mấp máy môi nhìn về phía Đằng Thanh Sơn, thấp giọng:

– Có phải muội không có phong phạm một thống soái không?

– Muội làm rất khá rồi. – Đằng Thanh Sơn cười an ủi.

Những tên đó chửi bới đó chửi bới rất thậm tệ. Nếu mình là thống soái, bị người chửi như vậy e rằng cũng sẽ nổi giận.

– Đã dò xét rồi, trong Cửu Hoàn Sơn có rất nhiều binh lính.

Xích Viêm Kỳ chủ Lô Lập Long đưa đôi mắt hổ nhìn về phía hai người Đằng Thanh Sơn và Lý Quân.

– Thống soái, dựa theo thám tử báo phỏng chừng có ba bốn vạn quân sĩ tinh anh ở trong đó! Ba bốn vạn là những quân tinh anh Hắc Lân Quân, tuyệt không phải binh lính bình thường như của chúng ta.

Thanh Long Kỳ chủ cũng vuốt râu lắc đầu phân tích:

– Cho dù liều mạng, ba bốn vạn Hắc Lân Quân cũng có thể đánh lưỡng bại câu thương với đại quân ta. Chúng chiếm được địa lợi. Chúng ta cho dù nhiều người, cũng không có cách nào mà thắng được.

– Sư muội, muội nói xem chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

Nhị Thánh nữ cười nhìn về phía Lý Quân.

Ba trưởng lão cũng đều nhìn về phía hai người Đằng Thanh Sơn và Lý Quân.

Vợ chồng Đằng Thanh Sơn hai người chính là thống soái, phó soái. Bây giờ họ tự nhiên đem vấn đề khó khăn này cho hai người Đằng Thanh Sơn giải quyết.

– Các người không có biện pháp gì khác à? – Lý Quân chất vấn.

Bọn người Nhị Thánh Nữ, Xích Diễm kỳ chủ trong lòng cười thầm chê Lý Quân chỉ là tiểu nha đầu.

– Có gì phải sốt ruột?

Đằng Thanh Sơn nhìn lướt qua mấy người.

– Thiên Thần cung bây giờ đã có đại thế, Tiêu Dao Cung chỉ sống tạm chút hơi tàn thôi. Lo gì

Đằng Thanh Sơn vừa nói thế, làm mấy người đó sững sờ.

– Hô Hòa khách khanh đã tính trước, khẳng định là có biện pháp à?

‘Nhị Thánh nữ’ Mộ Dung Yến ‘nhìn chằm chằm vào Đằng Thanh Sơn. Lúc này ai nấy đều mong chờ.

– Hả?

Đằng Thanh Sơn bỗng ngẩng đầu nhìn về phía bắc.

Nam tử áo đen mày trắng ngự không phi hành đã tới trên bầu trời Cửu Hoàn Sơn, bao quát vùng núi non sơn mạch chập chùng phía dưới. Chợt nam tử áo đen mày trắng này hơi biến sắc.

‘Cường giả hư cảnh! Nơi này có cường giả hư cảnh!’

Nam tử áo đen mày trắng rõ ràng cảm ứng được giữa những khí tức sinh mạng vô tận dưới đất có một khí tức cực kỳ cường đại, giống như một quả cầu lửa đang tụ tập, pha với những khí tức kim loại rất sắc bén.

‘Nơi này sao lại có cường giả hư cảnh nhỉ? Tiêu Dao Cung, cũng chỉ có một hư cảnh. Có khi nào, còn có người thứ hai?’ Nam tử áo đen mày trắng vạn phần xác định, hắn chưa bao giờ cảm ứng thấy khí tức của luồng cường giả hư cảnh này… Tiến vào hư cảnh là một bước lên trời, có đặc tính thần dung nhập vào thiên địa, khí tức đại biến.

Nam tử áo đen mày trắng năm đó mặc dù gặp Đằng Thanh Sơn rồi, nhưng khi Đằng Thanh Sơn đạt tới hư cảnh, y cũng như Vũ trưởng lão, không nhận ra được Đằng Thanh Sơn nữa.

‘Ủa, cường giả hư cảnh ở trong quân doanh của ta.’

Vèo!

Y hóa thành một đạo kiếm quang bổ xuống về phía.

Nam tử áo đen mày trắng bắn thẳng về phía mấy người Đằng Thanh Sơn.

– Ủa?

Cơ hồ trong nháy mắt, mấy vị trưởng lão, Xích Viêm Kỳ chủ, Thanh Long Kỳ chủ, Nhị Thánh nữ đều hoảng sợ nhìn thấy một luồng kiếm quang đáp xuống phía trước, hóa thành một nam tử lạnh lùng lông mày trắng áo đen, lưng đeo thần kiếm.

– Bái kiến Thiên Thần!

Bọn người ba trưởng lão, kể cả Lý Quân và Nhị Thánh nữ, đều cung kính hành lễ.

– Hô Hòa khách khanh.

Nhị Thánh nữ ‘Mộ Dung Yến’ vội liếc mắt ra hiệu cho Đằng Thanh Sơn vẫn còn đứng đó, thấp giọng nói:

– Chính là Thiên Thần của Thiên Thần cung, còn không hành lễ à?

Đến cả Tuyết Liên giáo chủ cũng không có tư cách được gọi là ‘Thiên Thần’. Ở Thiên Thần cung ngoại trừ cung chủ ra, cũng chỉ có vài đại Thiên Thần là có địa vị cao nhất.

Chọn tập
Bình luận