: Sườn xám và áo thun
Mỗi người phụ nữ cũng nên có một chiếc áo sườn xám cho riêng mình, nó vô cùng phù hợp để thể hiện đường cong lả lướt của người phụ nữ, dịu dàng nhất nhưng lại quyến rũ nhất, mà phụ nữ cũng có thể dùng sườn xám để nói lên những tình cảm khó nói. Người phụ nữ mặc sườn xám trong dáng vẻ phục tùng và ngẩng đầu, luôn khiến người khác say đắm. Đặc biệt là phụ nữ Trung Quốc khi khoác lên mình chiếc áo sườn xám, càng thể hiện được tình cảm hàm xúc trong nội tâm bộc lộ ra, có thể nói sườn xám chính là loại trang phục được đặt may cho thân thể người phụ nữ Trung Quốc.
Đối với nam nhân mà nói, cảm giác không phải là như thế, mỗi một người nam nhân kỳ thật cũng có một chiếc sườn xám trong suy nghĩ, bọn họ đều hy vọng người phụ nữ của mình có thể mặc chiếc sườn xám đó, để thể hiện ra được phần đẹp nhất của bản thân mình.Với âm nhạc nhẹ nhàng, bốn đôi nam thanh nữ tú lại thêm một con dã thú từ phía sau bước vào, trong đại sảnh hơi ngừng lại, phô bày ra một vài chỗ quyến rũ, lòng ham muốn của mọi người bắt đầu nổi lên, sau đó mới đi lên lầu hai, nhịp bước thong thả, tao nhã.
Những nữ nhân này đều đến từ Nghinh Xuân Lâu, cũng chính là người mẫu, không còn cách nào khác, đầu năm nay hắn muốn tìm những người phụ nữ đàng hoàng để làm người mẫu, chắc chắn không vượt qua được bản thân, không vượt qua được toàn xã hội.
Còn những chàng trai thì được tuyển chọn từ những người phục vụ ở Túy Tiên Cư, đều cao trên 1m7, Lý Kỳ vốn muốn tìm tên tiểu tử Trần A Nam kia đến, đáng tiếc Trần A Nam đã cưỡng bức tiểu Ngọc, đã từ chối khéo với vẻ mặt tràn đầy hối hận, nhưng hắn vạn lần không ngờ rằng, tên mập Chu Hoa sẽ đến trà trộn vào cho đủ số, bản thân chợt nảy sinh ý định làm người mẫu, điều này làm cho Lý Kỳ cảm thấy lo ngại đối với việc hai bên phối hợp với nhau.
Trên áo thun của những chàng trai này mặc đều có thêu hình nhân vật, phân theo thứ tự là Tào Tháo, Tôn Quyền, Lưu Bị, Tôn Sách, Tư Mã Ý, đều là những vương giả, nhưng hình vẽ nhân vật phía trước không giống nhau, họ đều là bản vẽ hoạt hình, cái gì là vương bát chi khí. Đều là đồ vứt đi, dễ thương mới là chính.
Do bọn họ đều thuộc tầng lớp thấp trong xã hội này, hơn nữa nữ người mẫu cũng đều là các cô kỹ nữ đóng vai, cho nên mọi người đối với việc tay trong tay của bọn họ, cũng cảm thấy bình thường. Ánh mắt xanh biếc lướt theo những cô gái kia, hơn nữa đại đa số đều tập trung vào đỉnh cao nhất của bộ ngực, dường như phát hiện ra một đại lục mới phổ biến, tất cả khóe miệng đều chảy ra một thứ chất lỏng phát sáng.Ba vị thành viên Vương thất ở trên lầu cũng giống như bọn người phàm phu, ánh mắt của họ đều mang một loại ý tứ hàm xúc tỉ mỉ. Tống Huy Tông cười gật gật đầu. Khen: – Tốt. tốt. Trang phục kiểu mới này ngược lại là có chút đặc sắc, đặc biệt là trang phục nữ, thật sự là có phong cách.
Nhưng ông ta là đại tài tử, nhà nghệ thuật gia lớn, thẩm mỹ quan đương nhiên là cao hơn một bậc, cũng sẽ không câu nệ ở một phương diện nào đó, đối với cái đẹp vẫn luôn ca ngợi, bằng không ông ta sẽ không thể đường đường là thiên tử một triều.
Triệu Tinh Yến cười nói: – Ta thấy những bộ trang phục này nhất định là Lý Kỳ làm ra.
Tống Huy Tông cười ha ha nói:- Ngoài hắn ra. Ai có gan to như vậy, ôi, nói không chừng ngày mai lại có đại thần buộc tội hắn trong buổi chầu, tên tiểu tử này cũng thật là xảo huyệt, mỗi lần đều để ta gánh trách nhiệm thay.
Triệu Tinh Yến cười mà không nói.
Triệu Giai bỗng nhiên cười nói: – Đường muội, muốn hay không cũng mua giúp huynh một cái trang phục kiểu mới này.
– Đa tạ ý tốt của tam ca, cái này.cái này muội mặc không được.
Triệu Giai cười ha hả nói: – Cũng không thể nói như vậy, hôm nay chúng ta đến tham dự đại hội đấu giá, huynh và phụ thân đều có thu hoạch, muội làm sao có thể về tay không được.
Tống Huy Tông cười ha hả nói: – Giai nhi nói có lý, việc này quyết định như vậy đi. Làm ca ca tặng muội muội món quà, cũng là chuyện đương nhiên. Đúng lúc phụ thân cũng muốn mua một cái.
Triệu Giai vuốt cằm nói: – Xin phụ thân yên tâm. Hài nhi biết nên làm như thế nào rồi.
Triệu Tinh Yến gặp được cặp đôi cha con có tính nghệ thuật cao, chỉ có lắc đầu cười gượng.
…- Muội muội xinh đẹp, muội hôm nay đã thay đổi thế nào xinh đẹp vậy. Cao Nha Nội tựa vào rào chắn, nước miếng chảy đầy đất, mang đầy đủ nét mặt một chàng Trư, quay sang gọi một”Nữ người mẫu”.
Cô gái nhìn thấy trong mắt Cao Nha Nội sáng ngời, vẫy tay, cười tươi như hoa nói: – Cao Nha Nội. Người sao lâu rồi vẫn chưa đến tìm thiếp vậy.
Cao Nha Nội sớm đã mở cờ trong bụng khi bị nàng ta trêu ghẹo, cười ha hả nói: – Ngươi yên tâm, tối nay ta sẽ đến.
Cao Nha Nội trêu như vậy xong, những công tử kia bắt đầu tìm tình nhân cũ của mình, các cô nương từng người một đều thể hiện nụ cười quyến rũ, trêu hoa ghẹo nguyệt, cảnh này hơi mất kiểm soát.Mỗi ngày, bọn họ là đang đi vào cõi thiên thai, hay là đang bán nụ cười. Chẳng lẽ đây chính là sự khác nhau giữa người mẫu và kỹ nữ sao. Lý Kỳ vừa lau mồ hôi, trong lòng buồn bực vô cùng, kỳ thực ở trước mặt, hắn cũng đã vô cùng lo lắng điểm này, cho nên dặn đi dặn lại bảo các cô nương đừng mở miệng nói, vốn dĩ tất cả đều vẫn tiến hành thuận lợi, nhưng cuối cùng vẫn lộ nguyên hình.
– Tam Lang, người sao cũng ở trong này. Hồng Thiên Cửu hai tay chống lên rào chắn, bỗng nhiên kêu lớn.
Mọi người lập tức đều đưa ánh mắt nhìn sang người Chu Hoa. Chỉ thấy kẻ béo này vẫn đang để đôi mắt hí chen chúc, cười tủm tỉm, rất là đắc ý.
Đặng Xuân hừ nói: – Tên mập, ngươi cũng quá vô sỉ rồi, ngươi chơi như vậy sao, việc tốt như thế vì sao không gọi ta.
Chu Hoa lắc lắc cái mông to, tựa như nói, ngươi cắn ta đi, chợt nghe được bên cạnh vang lên một âm thanh chứa đựng sự phẫn nộ vô cùng, – Tên mập, ngươi tại sao ở đây vậy?
Khắp người Chu Hoa khẽ run rẩy, quay đầu lại, ngượng ngùng nói: – Lý đại ca, là phụ thân ta cho phép ta tới.
Hóa ra Lý Kỳ thật sự là nhìn không được rồi, ở nơi này là nam thanh nữ tú, rõ ràng chính là giai nhân và quái vật, nếu đây không phải là việc kinh doanh của nhà gã, Lý Kỳ còn thực sự nghĩ rằng gã là đến đập phá quán đấy, người quá ác tâm. Trầm giọng nói: – Nói bậy, Chu viên ngoại tại sao lại phạm sai lầm thấp kém như vậy.- Đại ca, lời nói của huynh làm tổn thương người ta rồi, bọn họ có thể đến, ta vì sao không thể tới. Chu Hoa nhếch miệng lên, bất mãn nói.
Lý Kỳ tức giân nói: – Ngươi lý giải hàm ý của từ nam thanh ra sao?
Chu Hoa uất ức nói: – Đệ chỉ biết mập có cái đẹp của mập, hơn nữa sinh ra mập lại không phải là lỗi của đệ, đệ sớm đã thương lượng xong với phụ thân đệ, hơn nữa áo lót này ngoài đệ ra, người cho rằng còn có ai mặc sao, đệ chính là muốn nói cho mọi người, cho dù là lớn lên béo, mặc trang phục của Chu gia chúng ta, cũng vẫn đẹp.
A? Lời của thằng nhãi này thật là có lý. Sắc mặt của Lý Kỳ đã ôn hòa đi vài phần, nói: – Ngươi nên sớm nói với ta, ta sẽ tìm một cô mập làm cặp đôi với ngươi.
– Ngươi….. Hốc mắt Chu Hoa đỏ lên, lại bắt đầu chan chứa nước mắt
Lý kỳ chẳng thích đôi co với tên mập này, nói một tiếng ngươi tự tìm cách đi, sau đó thì trở về trước sân khấu. Cất cao giọng quay sang mọi người nói: – Chư vị, mọi người bây giờ nhìn thấy chính là trang phục kiểu mới nhất của chủ tiêm tơ lụa Chu gia. Sườn xám và áo thun. Cách nghĩ của Chu viên ngoại và những người của Túy Tiên Cư có thể nói là rất hợp nhau, hắn từ trước đều chủ trương đổi mới, nhưng đổi mới cần dũng khí, nói thật, trong lòng hắn hiện tại cũng vô cùng lo lắng, lo việc mới này sẽ không được mọi người tiếp nhận, nhưng con đường này chung quy cần phải có người thử, còn đi có thông hay không, vậy là chuyện khác.Cao Nha Nội tùy tiện nói: – Lý Kỳ. Ngươi lo lắng việc này là dư thừa rồi. Chiếc áo sườn xám này nhìn đẹp như vậy, nếu không có người mua, một mình ta mua hết, chỉ là quá ít thôi, không đủ dùng.
Sài Thông hừ nói: – Nha nội, ngươi lo lắng việc này cũng quá dư thừa rồi, ta cũng muốn bao hết.
Vương Tuyên Ân bên cạnh nói một cách khinh thường: – Vậy thuộc hạ của chúng ta gặp Chân Chương đi.
– Hầu đến cùng
Lý Kỳ chắp tay nói:- Đa tạ các vị ủng hộ. Tuy nhiên Cao Nha Nội có câu nói không sai, bộ sưu tập trang phục mới Chu gia đưa ra lần này có hai chủ đề, chủ đề thứ nhất là đẹp, chủ đề thứ hai là tiện dụng. Rất nhiều người đều cho rằng. Cái đẹp của phụ nữ là cái đẹp kín đáo, dịu dàng, do tâm hồn bộc lộ ra, nhưng ta cho rằng cách nói này cũng không đúng hoàn toàn. Cổ nhân từng nói, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Như thế nào là yểu điệu thục nữ, đó là chỉ những người phụ nữ có vẻ bề ngoài đẹp và phẩm hạnh tốt, hai thứ này thiếu một thứ cũng không được. Nếu người đàn ông nào nói hắn chỉ coi trọng phẩm hạnh, không quan tâm vẻ bề ngoài, vậy ta chỉ có thể nói người này dối trá, là một tiểu nhân. Hoặc là đầu óc có vấn đề, yêu thích cái đẹp, ai cũng có, không cần che dấu, như vậy là phi quân tử.
– Nói rất hay. Cao Nha Nội hưng phấn hét lớn một tiếng, nói: – Hay cho câu yêu thích cái đẹp, ai cũng có, Lý Kỳ. Bổn quan ủng hộ ngươi.Một số công tử cũng hưởng ứng
Toát mồ hôi! Điều ta nói vốn rất đứng đắn, qua lời nói của ngươi như vậy, làm sao lại trở nên là lạ rồi. Lý Kỳ cười ngượng ngùng, rồi nói tiếp: – Nếu lòng thích cái đẹp không cần che dấu, như vậy ta cho rằng những thứ đẹp đẽ thì càng không cần che giấu nữa, mèo khen mèo dài đuôi là một loại cảm giác bi ai, những vật đẹp đẽ đều hy vọng có được sự công nhận của người khác. Giống như so với loại sứ Thanh Hoa thượng đẳng, nếu đặt nó trong hộp cả ngày, ai biết vẻ đẹp của nó?
Mà bề ngoài của phụ nữ đẹp, có ba nhân tố then chốt, mặt, vóc dáng, khí chất. Một người phụ nữ đẹp hoàn mỹ, thì nhất định ba yếu tố đều được, nhưng đẹp cũng là thứ cần đi kinh doanh, cho dù là vẻ đẹp tự nhiên, vậy cũng cần những thứ khác để làm trang sức, nào là son phấn, cái nào không phải là vì trang sức cho phụ nữ mà chuẩn bị. Căn cứ vào điểm này, tiệm tơ lụa Chu gia đã trải qua trăm cay nghìn đắng, cuối cùng để bọn họ sáng tạo ra sườn xám.
Chiếc sườn xám này có thể nói là vì thân hình phụ nữ làm ra, mọi người cũng đều nhìn thấy được rồi, phụ nữ mặc sườn xám, vậy nó đơn giản chỉ là một con người khác, phóng khoáng nhưng không mất đi vẻ kín đáo, tao nhã nhưng không mất đi vẻ dịu dàng, tự tin, đoan trang, thanh lịch, còn có thể đem thân hình đáng tự hào của mình biểu lộ ra hết. Có câu nói phụ nữ vui mừng vì dung nhan, thử hỏi bất kỳ người phụ nữ nào không muốn phu quân của mình thấy được dáng vẻ mặc sườn xám của mình, lại có người phụ nữ nào không muốn đem phần hoàn mỹ nhất của bản thân thể hiện ra trước mặt phu quân của mình. Ta thật sự nghĩ không ra, những người đàn ông như các ngươi còn có lý do gì không mua một cái về cho thê tử của mình.
Điều sau cùng hắn nói, đó là sự hùng hồn, bàn luận hăng say, sự đam mê, người ngoài nếu không biết, hắn cho rằng điều hắn nói là quân cơ đại sự gì nữa, há sẽ nghĩ rằng hắn kỳ thực là đang bàn về phụ nữ.
– Tốt
Trong buổi diễn thuyết có sức khuếch đại vô cùng lần này của Lý Kỳ, đàn sói cùng rống, cảnh tượng hùng tráng làm sao
Tống Huy Tông cười ha hả nói: – Tên tiểu tử này thật là — thật là, ta cũng không biết nên nói như thế nào tốt nữa.
Triệu Giai cười một cách đau khổ nói: – Có thể ở trước công chúng, nói ra lời nói này, e rằng cũng chỉ có hắn dám làm như vậy thôi.
Lúc này, phía dưới chợt nhớ đến một giọng nói chát chúa, – Lý sư phụ, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy chiếc sườn xám này quá lộ liễu sao?
Lý Kỳ quay đầu nhìn lại, người nói chính là Tống Ngọc Thần.