Về đến nhà, đã chín giờ tối, ngoại trừ hai ngọn đèn sáng trước cửa biệt thự cũng không có gì khác.
Tần Chỉ Ái nhíu mày một cái mới nhớ ra hôm nay là thứ bảy, quản gia được nghỉ.
Bình thường lúc quản gia ở đây, cô sợ quản gia bất ngờ xông vào phòng ngủ, phát hiện cô và Lương Đậu Khấu không giống nhau nên chờ sau khi quản gia ngủ xong cô mới dám tẩy trang.
Hôm nay trong nhà chỉ có một mình cô, Cố Dư Sinh sẽ không trở về, Tần Chỉ Ái vừa về tới phòng ngủ, đã mang vali ném vào phòng thay đồ, liền đi vào nhà vệ sinh, mở vòi sen, tẩy trang, rửa mặt.
Bởi vì phải trang điểm giống y hệt Lương Đậu Khấu, mắt luôn phải trang điểm rất đậm, rất phức tạp, vì thế Tần Chỉ Ái phải tẩy trang ba lần mới có thể rửa mặt thật sạch.
Hóa trang thành Lương Đậu Khấu lâu như vậy, cô hầu như quên mất khuôn mặt vốn có của mình là như thế nào rồi. Cô giật lấy khăn mặt, lau mặt khô, nhìn mình trong gương, cả người hốt hoảng một hồi.
Mở nước nóng tắm, Tần Chỉ Ái thư thái hơn rất nhiều.
Buổi chiều lúc từ Hoàng Châu quay về Bắc Kinh cô đã ngủ quá nhiều, bây giờ cô không buồn ngủ chút nào, cô ở trong phòng ngủ đứng cạnh giường một lúc, liền cầm điện thoại di động đi về hướng ban công.
So với hơi lạnh bên trong, buổi tối bên ngoài gió thổi từ từ, khiến cô thoải mái, Tần Chỉ Ái nằm trên ghế mây, chơi một trò chơi trong di động, rất nhanh đã trôi qua một tiếng đồng hồ.
Tần Chỉ Ái vừa cất điện thoại di động, không quá để ý, giơ tay lên che ánh đèn, liền đứng lên, cô vừa quay người trở về phòng đã nghe âm thanh tắt máy xe dưới lầu.
Tần Chỉ Ái nhíu mày, quay đầu nhìn, thấy Cố Dư Sinh đang đứng bên dưới, tài xế Tiểu Vương đứng sau xe, đang mở cốp xe.
Cố Dư Sinh… sao bỗng nhiên hắn lại về nhà?
Tần Chỉ Ái nhìn xe của Cố Dư Sinh dưới lầu, ngây ra.
Đây hình như là lần đầu tiên cô đợi được hắn trở về…
Trong đầu Tần Chỉ Ái bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện khiến mắt cô trừng lớn chưa từng thấy.
Cố Dư Sinh… hắn, sao bỗng nhiên hắn lại về nhà!!
Cô, cô, cô đã tẩy trang rồi… Nếu bị hắn bắt gặp, chuyện cô thay người khác gả cho hắn cũng sẽ bại lộ!
Tần Chỉ Ái run rẩy trong lòng, hoang mang chạy về phía phòng ngủ.
Cô chạy đến trước nhà vệ sinh, sau đó liền ý thức được giờ mình có hóa trang cũng không kịp, liền quay lưng, chạy về phía cửa.
Cô lên lầu trước Cố Dư Sinh, tìm chỗ an toàn trốn đi trước.
Tần Chỉ Ái đột nhiên kéo cửa phòng ngủ, mới vừa đi ra ngoài đã nghe tiếng bước chân lên cầu thang.