Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 1013: Người dưng xa lạ, không hẹn gặp lại (13)

Tác giả: Diệp Phi Dạ
Chọn tập

Bởi vì một chuyện rất nhỏ, hắn không còn nhớ rõ, nhưng hắn chỉ biết là, sau khi cãi nhau, hắn hối hận, xoay người đi tìm cô giải thích, hắn tìm khắp trường học, sau đó rốt cục cũng tìm được cô ở trong đây, một khắc hắn nhìn thấy cô, cái gì cũng chưa nói, chỉ trực tiếp vươn tay kéo cô vào trong lòng,  ôm chặt lấy.

Sau khi cãi nhau, không chỉ đơn giản một mình hắn hối hận, cô cũng hối hận, hắn nhường nhịn cô, cô liền giơ tay lên ôm eo hắn, nhỏ giọng nói: “Ngô Hạo, sau này em không muốn anh cãi nhau với em nữa, có được hay không?”

Khi đó hắn đã nói như thế nào?

Hắn nói, sẽ không, anh sẽ không cãi nhau với em nữa, sau này anh sẽ đối xử với em thật tốt, anh muốn em đều luôn vui vẻ hạnh phúc.

Ngày đó, bầu trời đêm sáng lấp lánh, chứa đầy tinh quang.

Giongj điệu hắn nói chuyện, thật sự rất nghiêm túc, như là lời hứa đồng ý chân thành nhất.

Một đêm kia hắn, thật sự muốn làm như hắn đã nói, nhưng thời gian thay đổi, sau này hắn vẫn cãi nhau với cô như cũ, hắn vẫn không đối xử với cô tốt, hắn cũng không làm cho cô luôn luôn vui vẻ hạnh phúc.

Chuyện hắn không làm được, nhất định người đàn ông kia có thể làm được, hắn không thể khiến cô vui vẻ hạnh phúc, nhưng có thể để người đàn ông kia làm cho cô vui vẻ hạnh phúc?

Như vậy, có tính cũng là một cách thực hiện lời hứa còn trẻ?

Đáy lòng Ngô Hạo rất rõ ràng, lựa chọn của hắn, sẽ dẫn đến kết quả nào.

Từ nay về sau hắn và cô, chỉ sợ thật sự là người xa lạ, không hẹn gặp lại.

Hắn yên lặng nhìn chằm chằm gương mặt xinh đẹp của cô một hồi, sau đó mới thu ánh mắt về, nhìn thẳng về phía sân thể dục sau cột đèn đường cách đó không xa, trầm tư suy nghĩ, không biết đã qua bao lâu, hắn mới nhẹ nhàng giương mắt nhìn, như đã hạ quyết tâm, mở miệng nói: “Ôn Ôn, kỳ thật chuyện Tưởng Thiên Thiên, anh đã sớm biết.”

Đã sớm biết? Đây là ý gì? Hứa Ôn ngẩn người, mạnh quay đầu, nhìn sang Ngô Hạo.

Ngô Hạo biết Hứa Ôn đang nhìn mình, ánh mắt hắn nháy cũng không hề nháy mà chỉ nhìn chằm chằm vào ngọn đèn trước sân thể dục mới nhìn, tựa như không có Hứa Ôn, tiếp tục nói: “Cô ta nghĩ muốn dẫn em đến nhà cô ta, bắt em uy hiếp anh, kết hôn với cô ta.”

“Cô ta không muốn bắt cóc em…” Ngô Hạo dừng một chút, chưa bao lâu lại chậm chạp tiếp tục mở miệng: “… Là anh dùng danh nghĩa của cô ấy, sắp xếp người bắt cóc em.”

“Anh nghĩ muốn dùng kế anh hùng cứu mỹ nhân, anh muốn có thể quay về bên cạnh em một lần nữa, cho nên anh mới mượn cơ hội này, lợi dụng Tưởng Thiên Thiên.”

Đáy mắt Hứa Ôn dần nổi lên rung động mạnh.

“Tuy chuyện bắt cóc là do anh an bài, nhưng anh chưa từng nghĩ muốn làm tổn thương em, đêm đó, cho dù là anh có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, thì anh tuyệt đối sẽ không để cho em bất cứ sai lầm nào, Ôn Ôn, mặc kệ em có tin hay không, trong lòng anh đã nghĩ như vậy, sau khi anh nhận được điện thoại từ bọn cướp, lập tức từ trong thành phố chạy đến tìm em.”

“Ở trên đường đi, anh đã chuẩn bị xong bộ dáng bị trọng thương, thậm chí anh cũng đã suy nghĩ, nếu anh vì em, mà xảy ra chuyện không hay, thì có phải em sẽ tha thứ cho anh và Tưởng Thiên Thiên hay không?”

“Anh thật sự lên kế hoạch cực kỳ hoàn hảo hảo, nhưng em có biết? Ôn Ôn, kế hoạch thay đổi khó lường, trước khi đến kết cục chân chính, vĩnh viễn em sẽ không biết một giây sau xảy ra chuyện gì, anh muốn bắt đầu lại lần nữa với em cho nên liền đến chỗ theo như lời bọn cướp, anh cho rằng kế tiếp sẽ là một trận đánh nhau kịch liệt, nhưng khi đẩy cửa ra, nhìn thấy bọn cướp chồng chất vết thương…”

Chọn tập
Bình luận
× sticky