Sau khi video đó chạy hết, trong phòng khách trở nên cực kỳ yên tĩnh, qua khoảng một phút, Cố lão gia nhìn thấy Tần Chỉ Ái vẫn không muốn trả lời, cho rằng cô không còn lời nào để nói, liền mở miệng: “Lúc quay video là thời điểm Tiểu Khấu và cô sắp đổi lại thân phận, có phải vì vậy mà cô muốn quay đoạn video này để phá hoại tình cảm của Dư Sinh và Tiểu Khấu có đúng không?”
Tần Chỉ Ái nghe nói như vậy, lập tức liền bừng tỉnh.
Cái gì vậy chứ? Những thứ này đều khiến cô oan ức muốn chết, lúc đó còn là người bị hại, sao bây giờ lại chuyển thành cô là kẻ thủ ác đi hại người khác chứ?
Lúc Tần Chỉ Ái còn chưa hiểu rõ chân tướng của mọi chuyện, trong lòng cô cũng đã có chút tức giận rồi, sau khi nghe Cố lão gia nói như vậy, cô lại càng tức giận hơn, những người ngồi trước mặt cô lúc này lại là Cố lão gia, cô hít sâu một hơi, cố gắng nén giận, cố gắng dùng vẻ mặt ôn hòa để nói chuyện với ông: “Ông nội, mặc dù ông có tin con hay không nhưng con vẫn muốn giải thích với ông, dụng ý của video này thật sự là muốn phá hoại tình cảm, nhưng không phải là phá hoại tình cảm giữa Lương Đậu Khấu và Dư Sinh mà là phá hoại tình cảm của con và Dư Sinh, bởi vì người trong video không phải là con mà là Lương Đậu Khấu…”
“Nói hưu nói vượn!” Cố lão gia đột nhiên đưa gậy lên, nặng nề gõ lên bàn trà: “Tiểu Khấu là hạng người gì, ta là người biết rõ ràng nhất, con bé là đứa nhỏ mà ta biết từ thời nó còn bé xíu, cô có thể gạt được Dư Sinh, nhưng cô không thể gạt được tôi đâu, chỉ cần nhìn vào những hình ảnh này là đủ để biết cô là hạng người gì rồi! Cố gia chúng ta hôm hay không thể nào để cô bước vào gia tộc này được, tôi hôm nay đến đây chính là để đuổi cô đi!”
Cố lão gia nói xong, liền giơ gậy lên, chỉ về phía cửa, ra lệnh với Tần Chỉ Ái: “Tôi cho cô 10 phút, thu dọn đồ của cô rồi cút ra khỏi đây cho tôi!”
Tần Chỉ Ái dùng sức nắm chặt nắm tay, cô mím chặt môi, sau đó ưỡn lưng thẳng tắp ngồi trên ghế salon, không nhúc nhích một chút nào, giống như cô hoàn toàn không hề nghe thấy những gì mà Cố lão gia vừa nói, lại tiếp tục giải thích: “…Còn những tấm hình kia hoàn toàn không phải như những gì ông tưởng tượng, đó là hình lúc đó con đóng thế Lương Đậu Khấu phải quay phim, những tấm hình này đều đã bị chỉnh sửa cảnh quay…”
“Ta nói ta không muốn nghe những điều điên đảo thị phi này nữa! Cô cút cho ta! Có nghe thấy không? Cô lập tức cút ra khỏi đây cho ta!
Cố lão gia nhìn thấy Tần Chỉ Ái còn chưa đi, vẫn ở đây ngụy biện cho chính mình thì cực kỳ tức giận..
Những gì có thể giải thích cô đều đã giải thích, Cố lão gia còn không tin nữa, cô cũng không còn cách nào khác.
Tần Chỉ Ái trầm mặc lại không nói lời nào, đối mặt với sự xua đuổi của Cố lão gia, cô vẫn vững vàng ngồi trên ghế salon không hề có ý định đứng lên.
Cô càng như vậy, trong lòng Cố lão gia lại càng tức giận, đến cuối cùng, ông ấy liền nhìn về phía má Trương ngồi bên cạnh: “Quẳng cô ta ra ngoài!”
Má Trương do dự một chút.
Cố lão gia càng tức giận rống lên một tiếng: “Má Trương!”
Má Trương liền đứng lên đi về phía Tần Chỉ Ái, tay bà còn chưa đụng được đến Tần Chỉ Ái, cô đã ngước đầu lên nhìn Cố lão gia, ngữ khí chắc chắn mở miệng: “Con sẽ không đi, cho dù bây giờ người bắt buộc con phải đi, con cũng sẽ quay trở lại.”