Kỉ niệm của hắn và cô (2)Hứa Ôn Noãn không nói gì nhiều về Cố Dư Sinh, chỉ trả lời câu hỏi của Tần Chỉ Ái, liền nghĩ tới chính sự: “Buổi tối cậu có làm gì không? Ngô Hạo nói muốn mời mọi người ăn cơm.”
“Được” Tần Chỉ Ái không chút do dự đáp, khóe mắt lại lướt qua chỗ của Cố Dư Sinh, Ngô Hạo mời mọi người ăn cơm, hắn cũng sẽ đi thôi.
Thực tế đã khiến cho Tần Chỉ Ái thất vọng, bọn họ vừa nghỉ trượt băng, Cố Dư Sinh liền đi trước.
Bới vì Cố Dư Sinh, sau này chỉ cần Hứa Ôn Noãn gọi cô ra ngoài chơi, cô sẽ lập tức đồng ý.
Cũng không phải lúc nào cũng gặp Cố Dư Sinh, nhưng đa số đều có thể thấy hắn.
Bọn họ tiếp xúc nhiều hơn, Tần Chỉ Ái dần phát hiện Cố Dư Sinh dù có những lúc cười đùa cùng những người bạn của hắn nhưng bọn họ thật ra rất chú ý giữ khoảng cách với hắn, mãi cho đến rất lâu sau đó cô mới biết thuốc hút và rượu của hắn đều là hàng đặt mới có, ngoài thị trường không thể tìm thấy.
Sau đó Tần Chỉ Ái mới biết hắn và những kẻ có tiền khác không giống nhau, thậm chí có rất nhiều điểm không giống nhau, cho tới bây giờ cũng không có nhiều người như vậy, Tần Chỉ Ái không thể hình dung ra, giờ cô đã có thể tận mắt nhìn thấy, bảy giờ tối xem tivi thấy hắn xuất hiện trong tin tức, lúc nhìn thấy hắn, hắn đang nói chuyện.
Cũng vào lúc đó, Tần Chỉ Ái mới nhận ra rằng cô và hắn là người của hai thế giới hoàn toàn khác nhau.
Đối với cô mà nói, hắn là nam thần.
Nhưng cô trong mắt hắn, cũng không phải là một cô bé lọ lem.
Cô thích hắn như vậy, vẫn không nói ra mà chỉ giấu trong lòng, từ từ lại ngày một sâu sắc hơn, dần dần, hắn lại trở thành toàn bộ sinh mệnh của cô.
Cố Dư Sinh chưa từng chủ động nói chuyện với Tần Chỉ Ái, mà Tần Chỉ Ái chỉ cần nhìn thấy hắn nhịp tim liền tăng lên, làm gì có gan tới nói chuyện với hắn.
Nhưng bạn có biết không? nếu bạn thật sự thích một người, người đó không làm bạn với bạn, nhưng mỗi lần nhìn thấy hắn, bạn đều muốn giữ hắn bên mình.
Vì lẽ đó, lúc ở trong tiệm Internet, Tần Chỉ Ái đi vệ sinh thì đi ngang qua người Cố Dư Sinh, hắn đeo tai nghe, lười biếng dựa vào lưng ghế, đang xem kịch, trên tay cầm chai nước trà xanh đã uống hết, hắn lại không để ý, giơ lên định uống, mới biết là mình đã uống hết, nhíu mày ném chai về phía bàn máy tính, sau đó đặt hai tay sau đầu, tiếp tục nhìn chằm chằm màn hình xem.
Tần Chỉ Ái từ trước đến nay chưa bao giờ chăm sóc người khác, nhưng cô từ trong nhà vệ sinh đi ra, ma xui quỷ khiến liền đi về phía chủ tiệm internet.
Cô muốn mua cho Cố Dư Sinh một chai trà xanh, nhưng cô lại sợ người khác biết tình cảm của mình, liền đếm số người bạn trong này, lấy tiền tiêu vặt hàng tháng của mình mua cho mỗi người một chai.
Cô nhờ chai trà xanh này mới dám nói với Cố Dư Sinh ba chữ đầu tiên trong đời: “Cho anh nè.”
Ba chữ đơn giản, lại khiến cho lòng bàn tay Tần Chỉ Ái đổ đầy mồ hôi, cô không dám nhìn hắn, chỉ nhanh chóng đặt trà xanh lên bàn máy tính.