Cố Dư Sinh thường làm cho người ta có một loại cảm giác ngột ngạt, lúc này nổi giận xem ra lại càng có uy nghiêm.
Lúc Tưởng Tiêm Tiêm đến chỗ Cố Dư Sinh phải cần một dũng khí rất lớn, lúc này lại thấy hắn như vậy, sợ đến mức tim đập rầm rầm rầm, sau đó không biết Cố Dư Sinh từ lúc nào đã xem xong video rồi, hắn không trả điện thoại lại cho cô, mà nhìn chằm chằm màn hình, khóe môi căng lên, vẻ mặt âm trầm đáng sợ.
Xem ra anh Sinh thật sự tức giận rồi… Cũng phải, cho dù là một người đàn ông không quan tâm gì đến vợ mình đi chăng nữa thì cũng không có nghĩa là hắn sẽ để cho vợ mình được một người đàn ông khác quan tâm… Đây đối với một người đàn ông mà nói không phải là sự sỉ nhục lớn nhất sao?
Vì vậy nên lần này Lương Đậu Khấu muốn sống cũng không xong rồi.
Nghĩ tới đây, trong lòng Tưởng Tiêm Tiêm lại cảm thấy hưng phấn, cả đời này của cô vui vẻ nhất là lúc Lương Đậu Khấu bị hành hạ.
Cô và Lương Đậu Khấu là người cùng chung huyết thống là bởi vì mẹ của cô họ Lương, mà ba của Lương Đậu Khấu cũng là người của nhà họ Lương, cho nên cô là người ngoài, cho dù cô có thông minh hơn Lương Đậu Khấu, ưu tú hơn Lương Đậu Khấu cũng đều phải nhường đường cho Lương Đậu Khấu.
Nếu lần này Cố Dư Sinh vì những bức ảnh và video này mà bỏ Lương Đậu Khấu, cô xem người phụ nữ đó có còn vênh váo tự đắc diễu võ dương oai được nữa không!
Dù bây giờ Tưởng Tiêm Tiêm đang rất sợ Cố Dư Sinh nhưng cô cũng có thể đè ép những hoảng sợ kia, quay lại nhìn Cố Dư Sinh đang dán mắt vào màn hình điện thoại, không nói tiếng nào kia, mở miệng: “Anh Sinh, trước đó tôi cũng không biết chị Khấu có quan hệ với người thanh niên khác, lần này chỉ là vô tình nhìn thấy, vốn chỉ nghĩ rằng họ chỉ là bạn bè nhưng anh xem video đi, lúc ăn cơm chị Khấu lại đưa đĩa rau cho người thanh niên kia, lau miệng cho cậu ta, thậm chí cuối cùng chị ấy còn cho tiền cậu ấy, anh nghĩ xem có phải chị Khấu đã nhiễm thói xấu gì ở bên ngoài, đang nuôi trai trẻ không…”
Tưởng Tiêm Tiêm còn chưa nói hết, Cố Dư Sinh bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía cô, đáy mắt hắn cực kỳ ác liệt, Tưởng Tiêm Tiêm sợ đến nỗi lùi về phía sau một chút, không dám nhìn Cố Dư Sinh nữa, cúi đầu ngậm miệng lại.
Cố Dư Sinh giơ điện thoại di động lên âm thanh bình tĩnh đến đáng sợ: “Ai cho phép cô chụp trộm cô ấy?”
Tưởng Tiêm Tiêm nháy mắt một cái, không dám tin ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Cố Dư Sinh, sau đó mới xác định chính xác câu mình vừa nghe là: “Ai cho cô chụp lén cô ấy?”
Hắn đang chỉ trích cô sao? Đã đến nước này, hắn còn có bảo vệ Lương Đậu Khấu như vậy, quay qua chỉ trích cô? Không phải hắn nên đi tìm Lương Đậu Khấu tính sổ sao?
Tưởng Tiêm Tiêm không thể hiểu nổi tâm tư của Cố Dư Sinh, cô đã từng nhìn thấy Cố Dư Sinh nổi điên, nên nuốt nước bọt một cái, suy nghĩ một lúc, sau đó mới dùng điệu bộ muốn tốt cho Cố Dư Sinh, nhỏ giọng mở miệng nói: “Tôi, tôi chỉ muốn đưa cho anh xem, tôi không định chụp lén chị Khấu đâu, tôi sợ tôi nói anh sẽ không tin nhưng tôi không muốn anh không biết gì bị vợ phản bội sau lưng, đến lúc mọi người đều biết vợ của anh trở thành vợ của người ta, không phải là trở thành chuyện rất buồn cười sao…”