Nội dung bên trong chỉ quay quanh những câu mà hắn đã hỏi cô: “Nếu như có một người con gái chết đi sống lại cũng không chịu dùng tiền của người đàn ông của mình thì lý do là gì?”
Hắn nói cảm ơn cô đã cho hắn đáp án, hắn đã thăm dò cô bé mà hắn thích.
Ngay lúc đó trong thư không có kết quả của cuộc thăm dò đó, cho nên khi đó cô hồi âm lại hỏi hắn một câu: “Cô gái mà anh thích có thích anh không?”
Có thể làS Quânđang thi hành nhiệm vụ gì đó nên sau khi cô gửi cho hắn xong, đến hết mùa hè năm nay cô mới nhận được thư hồi âm.
Hắn trả lời rất đơn giản, đại khái là xin lỗi vì giờ mới có thể viết thư cho cô, gần đây hắn khá bận.
Những năm gần đây, cô nhận được không ít thư của hắn, dù hắn có trả lời câu hỏi của cô cũng chỉ nói vỏn vẹn vài chữ: “Tiểu A, cô bé mà tôi yêu bỏ đi rồi.”
Trên mặt chữ “Đi” kia có một vết nước, chắc chắn là nước mắt rơi xuống, sau đó để khô lại.
Khi đó cô rời khỏi hắn cũng đã bảy tháng, cũng đã không còn đau đến chết đi sống lại như lúc mới rời khỏi hắn.
Có thể cô nhìn thấy câu nói kia của S Quân, lại nhớ đến chuyện đau khổ của mình, khó tránh khỏi lúc viết thư hồi âm cho hắn lại nói ra câu: “S Quân, tôi cũng giống như anh vậy, phải rời xa người mình yêu.”
Lần đó chỉ nửa tháng lại có thư hồi âm, trong thưS Quâncòn an ủi cô, còn nói hai người coi như là đồng bệnh tương liên rồi.
Ban đầu lúc viết thư cho S Quân, cô liền nói với hắn biết cô yêu một người, vì vậyS Quânlà người duy nhất trên thế giới này biết cô đã yêu một người suốt tám năm.
Lá thư gần đây nhất củaS Quânlại hỏi cô một câu: “Tiểu A, cô vì người đàn ông kia lãng phí 8 năm thanh xuân của cuộc đời mình, bây giờ người đó lại kết hôn rồi, cô định làm sao bây giờ? Không cân nhắc đến việc bắt đầu mọi thứ lại từ đầu sao?”
Cô thành thật trả lời: “S Quân, tôi không biết nữa, có lẽ tôi sẽ bắt đầu cuộc sống mới, nhưng bây giờ tôi còn chưa có dự định gì hết.”
“Bởi vìS Quân, anh biết không? Tôi có dũng khí rời khỏi anh ấy nhưng tôi cũng đã mất hết sức mạnh mà anh ấy dành cho tôi.”
Sau đó cô còn đang hỏi hắn vấn đề tương tự: “S Quân, anh thì sao? Người con gái anh yêu bỏ đi rồi, anh định sẽ làm gì? Bỏ qua sao?”
Lá thư đó cô vừa mới gửi tháng trước.
Sau đó cô liền vội vàng đi tìm việc làm, sau đó làm thư ký của Cố Dư Sinh, một loạt những chuyện khiên cô bận đến không thể đọc thư của hắn, đến lúc này cô mới có thể mở thư ra.
Lần nàyS Quânviết thư cho cô vẫn như những lần trước, không dài.
Trong thưS Quângợi ý cô đi xem bộ phim nhưng vì cô đọc thư quá trễ nên chắc là không còn suất chiếu nữa rồi.
S Quân cho cô một tấm hình, do lúc trước cô nói muốn đi núi Trường Bạch xem tuyết nhưng mà vẫn chưa có cơ hội, rất đáng tiếc, màS Quânlại đúng lúc đi qua nên liền chụp một bức ảnh có cảnh tuyết cho cô.
S Quântrả lời miêu tả rất rõ ràng những chỗ chơi vui ở Trường Bạch cho cô, mãi đến cuối cùng, cô mới nhìn thấy câu trả lời mà lần trước cô hỏi hắn: “Tiểu A, tôi và cô không giống nhau, tôi không phải không biết, mà tôi biết rồi, sẽ không bỏ qua.”
“Tôi, trước đây không nghĩ mình sẽ yêu một người, hiện tại tôi chỉ muốn cô ấy trở về bên cạnh tôi.”
“Cô ấy là chiến trường của tôi, thà chết trên chiến trường, tôi cũng không muốn từ bỏ.”
Cô không biết hình dáng, không nghe được giọng nói củaS Quânnhưng chỉ cần mấy câu đơn giản này Tần Chỉ Ái đã cảm nhận được sự quyết tâm và kiên định của hắn.