Hay là do cô nhạy cảm, suy nghĩ quá nhiều?
Tần Chỉ Ái nhíu mày, vừa mới ngưng suy nghĩ lung tung trong đầu, thân thể bỗng nhiên cả người đổ về phía trước, ngay sau đó bên tai truyền đến tiếng lốp xe thắng gấp một tiếng.
Âm thanh kia trải trên con phố trống trải tối tăm, nghe thật chói tai.
Đầu Tần Chỉ Ái có chút choáng váng, sửng sốt một chút, mới phản ứng lại, vừa rồi còn chạy nhanh như vậy, không có một dấu hiệu nào là hắn sẽ thắng gấp, dừng lại trên con đường lớn.
Tần Chỉ Ái ổn định lại tinh thần, vừa mới quay đầu qua nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh mình, vai của cô đã bị một lực mạnh nắm chặt, đưa thân thể bị đổ về phía trước vì thắng gấp của cô kéo trở về lưng ghế, thân thể của cô theo bản năng cứng đờ, một giây sau liền nghe thấy tiếng mở dây an toàn.
Tiếng động này khiến Tần Chỉ Ái có dự cảm không tốt, sau khi mất hồn hết mấy giây, não lại oanh nổ tung, trong nháy mắt hoàn toàn hiểu được hắn sắp làm gì.
Thì ra ở trong nhà cũ của Cố gia, hắn không dám tức giận không phải là hắn biết cô giả bệnh, mà là hắn đã khám phá ra kế hoạch của cô, nhưng vẫn chưa biểu hiện ra bên ngoài.
Bởi vì ở trong nhà cũ, hắn sợ ông sẽ nghe thấy, cho nên mới khống chế lửa giận, dùng danh nghĩa đưa cô đi bệnh viện, chở cô đến đây.
Hiện tại đã không còn ở nhà cũ, hắn không hề kiềm chế tức giận, đem cảm xúc của hắn bộc lộ ra.
Chẳng trách vừa rồi cô cảm thấy kỳ lạ…
Tần Chỉ Ái hiểu rõ tình hình, một giây sau cô không hề nghĩ nhiều, liền đưa tay mở cửa xe, ý muốn chạy trước một bước.
Chỉ là người đàn ông kia phản ứng nhanh hơn cô rất nhiều, đầu ngón tay của cô còn chưa đụng tới cửa xe, đã bị Cố Dư Sinh bắt về ghế ngồi, hung hăn cản cô.
Đây là đang trong xe… đầu ngón tay Tần Chỉ Ái run lên.
Cô giống như phát điên, liều mạng giãy dụa.
Bên trong xe nhỏ hẹp, khí lực yếu ớt của cô, đừng nói là đẩy nổi hắn, ngay cả động cũng không động đậy nổi.
Cô luôn luôn không thích cầu xin người khác, cho dù mấy lần trước cô bị hắn hành hạ như thế nào cô cũng yên lặng không phát ra tiếng động nào, dùng toàn lực phản kháng, cho đến cuối cùng cũng không đánh lại hắn, cô dù có bị hắn hành hạ tàn nhẫn như thế nào cũng không muốn mở miệng cầu xin một tiếng.
Bởi vì cô biết, hắn đang trả thù cô, sỉ nhục cô, dù cô có cầu xin như thế nào, hắn cũng sẽ không buông tha cô.
So với việc cầu xin, chi bằng giữ cho mình một chút tôn nghiêm còn sót lại này.
Nhưng mà bây giờ… Hắn lại muốn ở trong xe đậu trên đường lớn… đối với cô như vậy…
Tần Chỉ Ái hoảng sợ, âm thanh run rẩy cầu xin tha thứ: “Cầu xin anh thả tôi ra… Tôi nhất định sẽ giữ khoảng cách với anh… Cầu xin anh…”
Hay là do cô nhạy cảm, suy nghĩ quá nhiều?
Tần Chỉ Ái nhíu mày, vừa mới ngưng suy nghĩ lung tung trong đầu, thân thể bỗng nhiên cả người đổ về phía trước, ngay sau đó bên tai truyền đến tiếng lốp xe thắng gấp một tiếng.
Âm thanh kia trải trên con phố trống trải tối tăm, nghe thật chói tai.
Đầu Tần Chỉ Ái có chút choáng váng, sửng sốt một chút, mới phản ứng lại, vừa rồi còn chạy nhanh như vậy, không có một dấu hiệu nào là hắn sẽ thắng gấp, dừng lại trên con đường lớn.
Tần Chỉ Ái ổn định lại tinh thần, vừa mới quay đầu qua nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh mình, vai của cô đã bị một lực mạnh nắm chặt, đưa thân thể bị đổ về phía trước vì thắng gấp của cô kéo trở về lưng ghế, thân thể của cô theo bản năng cứng đờ, một giây sau liền nghe thấy tiếng mở dây an toàn.
Tiếng động này khiến Tần Chỉ Ái có dự cảm không tốt, sau khi mất hồn hết mấy giây, não lại oanh nổ tung, trong nháy mắt hoàn toàn hiểu được hắn sắp làm gì.
Thì ra ở trong nhà cũ của Cố gia, hắn không dám tức giận không phải là hắn biết cô giả bệnh, mà là hắn đã khám phá ra kế hoạch của cô, nhưng vẫn chưa biểu hiện ra bên ngoài.
Bởi vì ở trong nhà cũ, hắn sợ ông sẽ nghe thấy, cho nên mới khống chế lửa giận, dùng danh nghĩa đưa cô đi bệnh viện, chở cô đến đây.
Hiện tại đã không còn ở nhà cũ, hắn không hề kiềm chế tức giận, đem cảm xúc của hắn bộc lộ ra.
Chẳng trách vừa rồi cô cảm thấy kỳ lạ…
Tần Chỉ Ái hiểu rõ tình hình, một giây sau cô không hề nghĩ nhiều, liền đưa tay mở cửa xe, ý muốn chạy trước một bước.
Chỉ là người đàn ông kia phản ứng nhanh hơn cô rất nhiều, đầu ngón tay của cô còn chưa đụng tới cửa xe, đã bị Cố Dư Sinh bắt về ghế ngồi, hung hăn cản cô.
Đây là đang trong xe… đầu ngón tay Tần Chỉ Ái run lên.
Cô giống như phát điên, liều mạng giãy dụa.
Bên trong xe nhỏ hẹp, khí lực yếu ớt của cô, đừng nói là đẩy nổi hắn, ngay cả động cũng không động đậy nổi.
Cô luôn luôn không thích cầu xin người khác, cho dù mấy lần trước cô bị hắn hành hạ như thế nào cô cũng yên lặng không phát ra tiếng động nào, dùng toàn lực phản kháng, cho đến cuối cùng cũng không đánh lại hắn, cô dù có bị hắn hành hạ tàn nhẫn như thế nào cũng không muốn mở miệng cầu xin một tiếng.
Bởi vì cô biết, hắn đang trả thù cô, sỉ nhục cô, dù cô có cầu xin như thế nào, hắn cũng sẽ không buông tha cô.
So với việc cầu xin, chi bằng giữ cho mình một chút tôn nghiêm còn sót lại này.
Nhưng mà bây giờ… Hắn lại muốn ở trong xe đậu trên đường lớn… đối với cô như vậy…
Tần Chỉ Ái hoảng sợ, âm thanh run rẩy cầu xin tha thứ: “Cầu xin anh thả tôi ra… Tôi nhất định sẽ giữ khoảng cách với anh… Cầu xin anh…”