Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Ma Thiên Ký

Chương 246: Oanh động

Tác giả: Vong Ngữ
Chọn tập

Dịch giả: hungprods

“Khuê sư đệ, thật sự chúc mừng a. Cửu Anh Sơn cuối cùng cũng đã có thêm một vị Linh Sư Ngưng Dịch kỳ. Ài, xem ra lần này lão phu đã nhìn nhầm rồi, thực không ngờ Liễu sư điệt lại có thể thành công tiến giai. Xem ra tư chất thật sự của người này cũng không thua kém Cao Trùng đâu.” Chưởng môn Man Quỷ Tông rút cuộc cũng hồi phục lại từ trong sự kinh ngạc, cười khổ một tiếng rồi nói với Khuê Như Tuyền.

“Tuy ta biết đệ tử này gần đây đã tiến vào trong Linh Trì, nhưng cũng không thể tin được là hắn thật sự có thể ngưng Sát thành công. Liễu sư điệt cũng cho ta một cái đại kinh hỉ!” Khuê Như Tuyền vội vàng mở miệng đáp.

Về phần những người khác cho dù tâm tư có như thế nào, nhưng lúc này đương nhiên cũng nhao nhao chúc mừng Khuê Như Tuyền không thôi.

Vẻ mặt Khuê Như Tuyền tươi cười hết mức, không ngừng đáp lễ.

Giờ phút này, trong lòng Lâm Thải Vũ cực kỳ hối hận.

Lúc này nàng mới chợt hiểu ra vì sao trước kia đại hán họ Lôi lại coi trọng Liễu Minh như vậy. Năm đó ví như nàng kiên trì hơn một chút nữa, sự việc hôm nay chẳng phải đã trở thành chi Quỷ Vũ có thêm một vị Linh Sư ư!!

Cho nên vị nữ tu chi Quỷ Vũ này, tuy miệng cũng không ngớt chúc mừng Khuê Như Tuyền, nhưng trong lòng không khỏi có vài phần ghen ghét.

Về phần vị Sở Kỳ – Sơn chủ chi Âm Sát này, từ trước tới nay luôn luôn không vừa mắt với Khuê Như Tuyền, tuy nhìn biểu hiện không có chút khác thường nào, nhưng chắc hẳn trong lòng gã đang rất buồn bực.

“Tốt rồi, nếu như đã biết đệ tử tiến cấp là ai, chúng ta cũng có thể yên tâm rồi. Liễu sư điệt mới tiến cấp thành công, còn cần củng cố cảnh giới một chút, hiện tại chúng ta cũng không nên quấy rầy, cứ để hắn tiếp tục bế quan bên trong cho tốt. Có điều chờ sau khi hắn xuất quan, Đồng sư đệ nhất định phải lập tức thông báo cho ta biết. Ta thân là Chưởng môn nhất định phải dẫn hắn đi Tổ Sư Đường tế tự một phen, tăng lên bối phận chính thức, sau đó hẵng bàn tới những chuyện khác.” Sau khi Chưởng môn Man Quỷ Tông hơi trầm ngâm một lát, lại nói như vậy với nam tử áo trắng.

“Chuyện này là tất nhiên, chỉ cần Liễu sư điệt vừa xuất quan, ta sẽ thông báo cho Chưởng môn sư huynh đầu tiên.” Nam từ áo trắng không lưỡng lự trả lời.

Chưởng môn Man Quỷ Tông nghe vậy, gật gật đầu tỏ vẻ thoả mãn.

Thời gian kế tiếp, nam tử áo trắng liền dẫn mấy người xung quanh lên tầng ba tòa lầu các, để cho bọn họ thông qua gương đồng nhìn thấy tận mắt cột sáng màu lam phun ra từ gian nhà đá nơi Liễu Minh đang bế quan, sau khi không còn một chút nghi ngờ gì nữa mới cáo từ rời đi.

Khuê Như Tuyền vừa cưỡi mây trở lại nơi ở của mình đã lập tức viết một phong thư, sau đó giao cho một gã môn hạ đệ tử, lệnh cho kẻ này đi suốt đêm chuyển thư.

Cùng lúc đó, sau khi rời khỏi hạp cốc, Chưởng môn Man Quỷ Tông liền đi một mạch tới cấm địa đằng sau ngọn chủ phong.

Sau hơn một canh giờ, gã mới trầm ngâm rời khỏi cấm địa, bay thẳng tới ngọn núi của chi Hóa Huyết.

Không lâu sau đó, toàn bộ trên dưới Man Quỷ Tông đều biết trong tông lại xuất hiện thêm một đệ tử tiến giai Linh Sư thành công, hơn nữa cái tên “Liễu Minh” cũng rất nhanh đã truyền khắp các ngọn núi.

Nhưng những người biết rõ “Liễu Minh” chính là đệ tử “Bạch Thông Thiên” trước kia, cũng chỉ rải rác có vài người.

Dù sao chuyện đạo cô họ Chung khôi phục lại tên thật cho Liễu Minh chỉ là lặng lẽ báo cáo với tông môn một chút mà thôi, cũng chưa từng công khai chính thức trong toàn bộ tông môn.

Song theo thời gian trôi qua, trong tình huống Khuê Như Tuyền cũng không có ý giấu giếm, tin đồn vị Linh Sư “Liễu Minh” mới tiến cấp gần đây chính là “Bạch Thông Thiên” của chi Cửu Anh lúc trước đã rất nhanh lan truyền khắp Man Quỷ Tông.

Lúc này, những người trước kia đã từng tiếp xúc và nhận thức Liễu Minh, cũng chính thức bị chấn động một phen.

“Cái gì, Liễu Minh chính là Bạch sư đệ lúc trước ư?” Giữa một rừng cây nhỏ bên trong Man Quỷ Tông, một gã thanh niên có khuôn mặt lãnh khốc, mặt mũi đang tràn đầy vẻ hoảng sợ nghẹn ngào hỏi lại nữ tử kiều diễm trước mặt.

“Đúng vậy. Một gã đệ tử Cửu Anh Sơn có giao tình rất tốt với muội đã chính miệng xác nhận việc này. Trước đây không lâu, người ngưng Sát thành công, dẫn tới thiên tượng, đích xác là sư đệ Bạch Thông Thiên trước kia. Dường như ‘Liễu Minh’ mới là tục danh vốn có của hắn. Bạch Thông Thiên chỉ là tên một gã đệ tử Bạch gia lúc trước hắn mạo nhận mà thôi.” Nữ tử kiều diễm thở dài nói.

Hai người này chính là Đỗ Hải và Mục Tiên Vân.

“Trước đây Bạch sư đệ, không, phải nói là Liễu sư đệ chẳng phải chỉ có ba Linh Mạch thôi sao? Với tư chất này mà hắn cũng có thể tiến cấp thành công. Thật sự làm khiến người ta khó có thể tin được.” Sắc mặt Đỗ Hải âm tình bất định mở miệng nói.

“Lúc muội vừa nghe xong chuyện này cũng có chút không dám tin vào tai mình. Xem ra chúng ta vẫn còn xem nhẹ Liễu sư đệ rồi. Nếu huynh trưởng của muội biết được chuyện này, e rằng lại vì chuyện của Minh Châu mà vô cùng hối hận.” Mục Tiên Vân khẽ thở dài một tiếng, nói.

“Đúng là như vậy, nếu mấy người Mục gia của muội sớm biết Liễu sư đệ sẽ trở thành một vị Linh Sư, cho dù Bạch gia có đưa ra điều kiện cao hơn nữa cũng sẽ không đồng ý việc giải trừ hôn ước a.” Đỗ Hải bộ dạng thập phần tán đồng.

“Muội đã cố gắng hết sức trong chuyện của Minh Châu, cũng không muốn quản nhiều hơn nữa. Ngược lại là sau này khi chúng ta gặp lại Liễu sư đệ, e rằng phải đổi giọng xưng hô một tiếng ‘Liễu sư thúc’ rồi.” Mục Tiên Vân cười khổ một tiếng, song trong đầu chợt hiện lên hình ảnh đại điển Khai Linh năm đó lần đầu gặp gỡ thiếu niên bộ dáng mười ba mười bốn tuổi, cả người không khỏi lâm vào một trận hoảng hốt.

“Cái gì, Liễu Minh tiến cấp gần đây chính là ‘Bạch Thông Thiên’ năm đó sao!”

Bên trong một gian nhà đá trên Hóa Huyết sơn, vài tên đệ tử lớn tuổi của chi Hóa Huyết tụ tập lại một chỗ, sắc mặt người nào cũng hiện vẻ cực kỳ khó coi.

Thạch Kiên, Lục Vân trước đây đã từng gặp qua Liễu Minh rõ ràng cũng ở trong đó, trong những người ở đây thì đúng là hai người bọn họ đang lo lắng nhất.

“Chuyện này phải làm như thế nào cho phải! Lúc trước vì chuyện của Cao sư thúc, chúng ta đã từng đối đầu với người kia. Hiện tại đợi vị Liễu sư thúc này xuất quan, cuộc sống của chúng ta chỉ sợ sẽ không dễ chịu lắm.” Một gã đại hán mặc trang phục khỏe khoắn, khóe mắt giật giật nói.

“Nào ai ngờ được một gã đệ tử ba Linh Mạch cũng có thể tiến cấp thành công giống như Cao sư thúc. Nếu sớm biết như vậy, chúng ta tuyệt sẽ không trêu chọc hắn. Bây giờ gay go nhất là Cao sư thúc đang ở biên giới, hiện tại chúng ta muốn tìm người che chở một chút cũng không thể nào làm được.” Thạch Kiên chậm rãi nói.

“Đúng vậy, nếu như Cao sư thúc ở trong tông, kể cả là người kia có muốn tìm chúng ta gây phiền phức, trước tiên cũng phải qua cửa ải của Cao sư thúc đã. Nhưng với tình hình hiện tại, chúng ta quả thực đã phiền toái lớn rồi. Nếu hiện nay không phải là lúc Hải tộc xâm lấn, chúng ta còn có thể tìm cớ rời khỏi tông môn, tạm lánh phong mang của vị Liễu sư thúc này một thời gian. Nhưng bây giờ, nếu chưa có mệnh lệnh của cao tầng trong tông, một khi chúng ta vụng trộm rời tông, sẽ bị quy về tội phản bội tông môn.” Một lão giả tóc màu xám trắng, sắc mặt âm trầm nói.

“Nhị vị sư huynh cũng đừng quá buồn phiền vô cớ! Lúc trước quả thực là mấy người chúng ta vì phụ tá Cao sư thúc đã đối đầu với người này một phen, song lúc trước hắn cũng không thực sự chịu thiệt thòi gì lắm. Nói không chừng, vị Liễu sư thúc này khi xuất quan đã không còn nhớ tới chúng ta nữa rồi, chúng ta cũng đừng suy diễn thái quá.” Sắc mặt Lục Vân biến hóa trong chốc lát, sau đó cũng gượng cười nói.

“Lời này của Lục sư muội cũng có lý. Hy vọng thật sự có thể như vậy.” Ánh mắt gã đại hán mặc trang phục khỏe khoắn lóe lên, như có điều suy nghĩ trả lời.

Lão giả và Thạch Kiên nhìn nhau một lát, sau đó cũng chỉ có thể cười khổ không thôi.

Với thân phận Linh sư bây giờ của Liễu Minh, bọn hắn cũng chỉ có thể chờ đợi như vậy mà thôi.

Bên trong một ngôi nhà tranh cảnh sắc mười phần tú lệ trên Quỷ Vũ Sơn, một nữ tử mặc áo vàng có gương mặt xinh đẹp đang đứng sau thềm cửa sổ nhìn về phía một thác nước trông xa xa như một tấm lụa trắng, trên mặt tràn đầy vẻ buồn bã.

Bỗng nhiên bên ngoài có tiếng bước chân vang lên, một nữ tử mặc váy màu lục, dáng người nhỏ nhắn từ ngoài cửa bước nhanh vào, hơn nữa vừa mới vào trong đã ồn ào nói:

“Tiền sư tỷ, tỷ có nghe nói không, trước đây không lâu trong tông lan truyền tin tức vị ‘Liễu sư thúc’ mới tiến cấp kia lại chính là ‘Bạch Thông Thiên’, người mà trước kia chúng ta đã từng gặp qua!”

“A, lại có chuyện này sao, ngươi không nghe lầm chứ?” Nữ tử mặc áo vàng đúng là Tiền Tuệ Nương năm đó cùng Liễu Minh tiến vào Bí Cảnh, nàng ta nghe xong liền khẽ giật mình xoay người lại.

“Đương nhiên là sự thật. Hơn nữa việc này đã truyền khắp toàn bộ trên dưới trong tông. Chẹp chẹp, thật sự không ngờ. Tiểu gia hỏa mấy năm trước còn được chúng ta dẫn đi phường thị, hiện tại đã trở thành sư thúc của chúng ta rồi!” Nữ tử mặc áo lục dĩ nhiên là nha đầu Thúy nhi kia, giờ phút này có chút không cam lòng nói.

“Ngươi bao nhiêu tuổi mà lại gọi người ta là tiểu gia hỏa. Nhưng thực sự ta lại không thấy quá bất ngờ với việc ‘Liễu sư đệ’ sẽ trở thành ‘Liễu sư thúc’. Tuy hắn chỉ có ba Linh Mạch, nhưng lúc trước đã có thể nhiều lần làm ra một vài hành động kinh người, bây giờ có thể thành công tiến cấp Linh Sư cũng không phải là chuyện gì quá kỳ quái. Sư tỷ ta mặc dù nhiều năm trước cũng đã là cảnh giới Đại viên mãn, nhưng liên tiếp hai lần đều ngưng dịch thành cương thất bại, mắt thấy tuổi đã quá hạn, bây giờ đã không còn hy vọng trở thành Linh Sư.” Ban đầu Tiền Tuệ Nương bất đắc dĩ nói một câu, nhưng sau khi ngẫm lại chuyện của bản thân, thần sắc lại trở nên buồn bã.

“Sư tỷ ngàn vạn lần chớ thất vọng, tiểu tử này có thể thành công tiến cấp Linh Sư, hơn phân nửa nguyên nhân là do đại vận rơi trúng đầu. Với tư chất của sư tỷ, đột phá đến cảnh giới Ngưng Dịch kỳ chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Về phần quá tuổi cũng không cần để trong lòng. Trong tông chúng ta cũng không phải là không có tiền lệ đệ tử vượt quá ba mươi tuổi vẫn có thể tiến giai Linh Sư đó thôi.” Nữ tử mặc áo lục nghe xong, lúc này mới nhớ tới vị sư tỷ trước mắt vì trước đó không lâu ngưng Sát thất bại mà tâm tình sa sút, vội vàng đổi giọng nói.

“Ngươi yên tâm, ta vẫn chưa cần ngươi an ủi đâu, có thể thành công tiến cấp Linh Sư hay không, vỗn dĩ có một nửa phải xem cơ duyên và vận khí của mình như thế nào. Song cho dù sau này hy vọng tiến cấp Linh Sư thấp hơn nữa, ta cũng sẽ không dễ dàng buông tay.” Tiền Tuệ Nương nghe vậy, mỉm cười trả lời, thoáng cái đã trở nên thoải mái hơn rất nhiều.

Thiếu nữ mặc áo lục tuy không biết nội tình bên trong, nhưng tâm tình Tiền Tuệ Nương dường như đã tốt lên rất nhiều, đương nhiên cũng cực kỳ cao hứng, tiếp tục líu lo nói về những chuyện khác trong tông.

Một tháng sau, biên giới giữa Đại Huyền quốc và Hải Việt quốc, bên trong một tòa đại thành cao trăm trượng do chư tông hợp lực tu kiến, bên trong tầng cao nhất của một tòa các lâu.

“Phanh” một tiếng trầm đục vang lên!

Một gã thanh niên có thân hình cao lớn bỗng nhiên đập vỡ cái bàn trước mắt, trên mặt tràn đầy vẻ lạnh lùng.

Một tờ giấy rộng cỡ ngón tay vốn đang nằm trên bàn liền bay xuống đất, trên đó viết chi chít chữ nhỏ, nội dung kể về việc Liễu Minh đổi tên và mới đây tiến cấp trở thành Linh Sư.

Thanh niên cao lớn kia đúng là nhân vật gần đây tên tuổi vang dội, người người đều biết tại Đại thành, vị Linh Sư mới tấn cấp của Man Quỷ Tông – “Cao Trùng”.

Chọn tập
Bình luận
× sticky